← Ch.1183 | Ch.1185 → |
Từng chiếc tinh hạm này là tinh hạm chuyên chở khách thuộc về gia tộc nào đó, Sở Mộ đang ở trên tinh hạm như vậy.
Sau khi luyện thành Thương Cổ kiếm pháp, Sở Mộ rời khỏi Tổng Thần Điện, hắn chuẩn bị quay về Ngũ Hành Kiếm Tông.
Tính toán ra, hắn rời khỏi Ngũ Hành Kiếm Tông nhiều năm, không biết tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông xuất quan hay chưa, nếu đã xuất quan, hắn dễ dàng mang ngũ sắc bảo ngọc của Hạ lão giao cho mình đưa cho tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông.
Với tư cách thần tử, Sở Mộ có thể tùy ý vận dụng tinh không chi môn của Tổng Thần Điện truyền tống tới bất cứ Kiếm Thần Điện nào trong Ma Kiếm tinh vực, sau đó lại từ tinh hệ truyền tống của phân điện Kiếm Thần Điện đi Dạ Minh tinh hệ.
Bơi vì cách Ngũ Phương Tinh tương đối xa, Sở Mộ tiến hành truyền tống hai lần phải xuất tiền túi của bản thân, tiêu hao không ít nguyên đan, khoảng cách Ngũ Phương Tinh rất gần, vì tiết kiệm nguyên đan, Sở Mộ dứt khoát cưỡi tinh hạm, trong nháy mắt tới và mười ngày tới cũng không có gì khác nhau.
Hắn không lãng phí thời gian hơn mười ngày này, hắn cũng tu hành kiếm pháp.
Trừ tu luyện ra, Sở Mộ còn dư vị con đường của bản thân.
Từ khi tiến vào Cổ Thần Giới tới bây giờ, hắn đi từng bước và tăng tu vi bản thân lên cao hơn, con đường phía trước vẫn dài dằng dặc.
Càng tiến lên, càng biết rõ con đường dài dằng dặc, càng leo càng biết núi cao, đây là con đường không có tận cùng, hắn vẫn kiên định đi từng bước về phía trước. Hắn cố gắng tiến lên không sợ gian nan, không sợ mưa gió, không sợ hãi, vượt mọi chông gai mới có thể đi tới bỉ ngạn.
Suy nghĩ một chút, đủ loại nhớ lại, Sở Mộ càng kiên định truy cầu kiếm đạo.
Hơn hai mươi ngày qua, tinh hạm đã đáp xuống Ngũ Phương Tinh, khoảng cách Ngũ Hành Kiếm Tông không xa, hắn hóa thành hào quang bay thẳng về hướng Ngũ Hành Kiếm Tông.
Có người kinh ngạc vì tốc độ của Sở Mộ quá nhanh, còn nhanh hơn kiếm giả Niết Bàn Cảnh khác.
...
Không bao lâu, Sở Mộ đi tới bên ngoài sơn môn Ngũ Hành Kiếm Tông, trực tiếp cầm thân phận kiếm lệnh của mình ra ngoài, đây là kiếm lệnh của đệ tử bí truyền nên địa vị cực cao.
- Sư huynh, chúng ta làm việc theo quy cũ, xin thứ lỗi.
Đệ tử ngoại tông canh giữ tông môn vội vàng cung kính trả thân phận kiếm lệnh cho Sở Mộ. Hơn nữa khom mình hành lễ, sợ Sở Mộ trách tội bọn họ.
Đúng là đã từng có chuyện này xảy ra, có chút đệ tử bí truyền tính tình không tốt, gặp loại tình huống này có thể ra tay đả thương ngươi.
- Không có việc gì.
Sở Mộ thu hồi thân phận kiếm lệnh, hắn không có dong dài với bọn họ.
Sau khi Sở Mộ tiến vào Ngũ Hành Kiếm Tông, hai đệ tử ngoại tông trông coi sơn môn thở ra.
- Tính tình vị sư huynh này thật tốt.
- Đúng thế, đối thành các sư huynh bí truyền khác, có thể không quát lớn chúng ta là không tệ rồi.
- Đừng nói, tránh bị nghe thấy thì không tốt.
- Vị sư huynh bí truyền này tên Sở Mộ, tại sao ta cảm thấy cái tên này nghe quen thế?
- Sở Mộ... Sở Mộ...
Trong đó một đệ tử giữ cửa lặp lại vài lần, đôi mắt sáng lên.
- Ta nhớ mấy năm trước Kiếm Thần Điện thông cáo thần tử thứ mười tên là Sở Mộ.
Một đệ tử giữ cửa khác giật mình nói:
- Tất nhiên là trùng tên trùng họ, nếu thật là người của chúng ta, tông môn sẽ trắng trợn tuyên dương ra ngoài rồi.
Nói vậy là có đạo lý, nếu như Ngũ Hành Kiếm Tông có đệ tử là thần tử, nhất định sẽ trắng trợn tuyên dương một phen, đây là cơ hội tốt tuyên truyền thanh danh của Ngũ Hành Kiếm Tông, đây là cơ hội tốt, bọn họ sẽ không bỏ qua, là danh lợi song thu.
Nhưng Ngũ Hành Kiếm Tông không có, cho nên nói Sở Mộ này không phải Sở Mộ kia.
Đương nhiên bọn họ cũng không biết, Sở Mộ thật là Sở Mộ, thần tử thứ mười Sở Mộ, chỉ có điều Ngũ Hành Kiếm Tông không biết.
Tiến vào Ngũ Hành Kiếm Tông, Sở Mộ ngự kiếm phi hành bay thẳng tới Chấn Thiên Phong.
Mấy năm qua đi, Chấn Thiên Phong vẫn không có bao nhiêu biến hóa.
- Tham kiến phong chủ.
Giang Bắc và đệ tử khác của Chấn Thiên Phong biết Sở Mộ trở về liền tới tham kiến.
- Miễn lễ, Giang Bắc lưu lại, các sư đệ khác làm việc của mình đi.
Sở Mộ nói.
Tu vi của Giang Bắc vẫn là Niết Bàn nhất trọng thiên.
Tu luyện càng về sau càng khó tăng lên, như Tạo Hóa Cảnh, muốn tăng một trọng thiên, dưới tình huống bình thường, cho dù là thiên tài cũng cần hai năm mới được, sau khi đột phá đến Niết Bàn Cảnh, tu vi tăng lên càng chậm, chậm hơn Tạo Hóa Cảnh gấp mấy lần.
Thiên phú Giang Bắc tương đối, có thể thành công Niết Bàn đã có thành phần đại khí vận bên trong, muốn đi xa trên con đường Niết Bàn Cảnh là chuyện khó khăn.
Nói không chừng hắn cả đời cũng không thể tiến vào Niết Bàn Cảnh trung giai, trừ phi có kỳ ngộ gì đó.
Nhưng Giang Bắc cũng thỏa mãn, cho dù cả đời dừng lại ở Niết Bàn nhất trọng thiên cũng không có gì.
Giang Bắc cũng phát hiện Sở Mộ biến hóa, tu vi đạt tới Niết Bàn Cảnh liền chấn động.
Mấy năm trước, Sở Mộ chỉ có tu vi Tạo Hóa tam tứ trọng thiên mà thôi, mấy năm với kiếm giả Tạo Hóa Cảnh mà nói không coi vào đâu, có thể tăng lên Tạo Hóa thất trọng thiên đã là chuyện nghịch thiên, Sở Mộ tốt rồi, thoáng cái đột phá Niết Bàn Cảnh, tu vi không thấp hơn hắn.
Nhưng Giang Bắc lại biết, luận thực lực hắn không bằng Sở Mộ, nếu chiến đấu, hắn phải chết không nghi ngờ.
Thật không biết hắn tu luyện thế nào, nói thầm một câu, Giang Bắc khiếp sợ còn có cao hứng, nghiêm khắc đã nói, hiện tại hắn là tùy tùng của Sở Mộ, Sở Mộ càng cường đại, với hắn mà nói chỉ có lợi mà không có hại.
Hắn mang sự vụ lớn nhỏ trong Chấn Thiên Phong mấy năm qua báo cáo với Sở Mộ, lại nói rõ đại sự trong Ngũ Hành Kiếm Tông một lần.
Sau khi Sở Mộ nghe xong cũng không tỏ vẻ ì, Giang Bắc lui xuống, chủ yếu và thứ yếu rõ ràng, mà Sở Mộ không có nghỉ ngơi, hắn rời khỏi Chấn Thiên Phong đi tới ngọn núi chính của kiếm tông, đi tìm phó tông chủ Bạch Khung.
Đó là nam nhân có tóc mai, năm đó cũng là hắn bảo mình gia nhập Kiếm Thần quân đoàn, trở thành một gã tân binh, cũng bởi vậy Sở Mộ mới có thể đạt được huy hiệu tân binh tốt nhất, trở thành thành viên của Tài Quyết quân, có kinh nghiệm hắn cũng trải qua những việc cả đời khó quên.
Về phần trở thành thần tử, Sở Mộ cảm thấy không quan hệ với Tài Quyết quân, nhưng nếu như không tiến vào Tài Quyết quân, cho dù thực lực tăng lên, có thể đi vào thí luyện giới hay không còn chưa biết được.
Nếu không thể tiến vào thí luyện giới, dĩ nhiên không xảy ra chuyện phía sau, khả năng hắn trở thành thần tử thứ mười là không có.
← Ch. 1183 | Ch. 1185 → |