Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1191

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1191: Kiếm pháp Thiên Thành
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Khoảnh khắc Sở Mộ lĩnh ngộ ra kiếm ý thì đám dân bản xứ như cảm giác được điều gì, cả người rùng mình.

Giây sau trên bầu trời Dạ Minh bộ tụ tập dải sáng xanh ngưng tụ thành danh sách, hàng trên cùng có năm chữ: Bảng thiên tài tinh hệ.

Dưới năm chữ to là một hàng chữ.

Sở Mộ, đệ tử bí truyền của Ngũ Hành kiếm tông.

Dưới nữa là một mảnh trống không.

Cùng lúc đó, trên Dạ Minh tinh hệ, thế lực đẳng cấp chúa tể, bá chủ và các thế lực lớn nhỏ khác, hễ thế lực nào có đệ tử vào Thiên Thanh Hư Giới đều có dải sáng xanh nổi lên. Dải sáng xanh tụ lại rồi kéo ra hình thành một tờ danh sách lớn.

Bảng thiên tài tinh hệ!

Năm chữ to hiện ra, rộng lớn đại khí, cổ xưa tang thương làm người nghẹt thở.

Dưới bảng thiên tài tinh hệ biểu hiện Sở Mộ đệ tử bí truyền Ngũ Hành kiếm tông, điểm thiên tài: 1000.

- Là sư huynh kiếm tông của chúng ta!

- Sở sư huynh của kiếm tông chúng ta siêu quá!

Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông hò reo, đám đệ tử bí truyền khác thì biểu tình khác nhau, các cao tầng hết sức vui vẻ.

Bảng thiên tài tinh hệ, tên như ý nghĩa, đó là danh sách thiên tài một tòa tinh hệ.

Dạ Minh tinh hệ có Dạ Minh kiếm tông tông môn đẳng cấp chúa tể, có mười thế lực cấp bá chủ, các thế lực lớn nhỏ khác, thiên tài nhiều vô số kể. Người đầu tiên xuất hiện trên bảng thiên tài tinh hệ là đệ tử của Ngũ Hành kiếm tông, điều này gây chấn động lớn.

Người Dạ Minh kiếm tông không thể tin nổi, bọn họ là chúa tể của Dạ Minh tinh hệ, thiên tài nhiều mà mạnh hơn thế lực khác, lẽ ra họ nên chiếm hạng nhất bảng thiên tài tinh hệ mới đúng.

- Có khi nào bảng thiên tài tinh hệ bị trục trặc không?

- Sẽ không sai, nhưng chiếm ưu thế tạm thời chẳng là gì, cười đến cuối cùng mới là anh hùng thật sự.

- Ta cảm thấy Sở Mộ này may mắn trong một lúc chiếm ưu thế vậy thôi, các sư huynh Chu Thiên Đồng, Trần Cương của Dạ Minh kiếm tông chúng ta rất nhanh sẽ vượt qua hắn, giẫm hắn dưới chân!

Đủ loại bàn tán.

- Sở Mộ, tên nghe quen quá.

- Tên Thần Tử thứ mười cũng là Sở Mộ, có khi nào cùng một người không?

- Chắc không phải.

Tinh hệ khác cũng lần lượt xuất hiện bảng thiên tài tinh hệ, mỗi tấm bảng thiên tài tinh hệ có ít nhất một cái tên, tên được liệt kê trên bảng đều là thiên tài lần lượt lĩnh ngộ kiếm ý.

***

- Bảng thiên tài tinh hệ, Sở Mộ đệ tử bí truyền Ngũ Hành kiếm tông, ta không có chút ấn tượng gì.

- Tình huống gì thế này? Sao bỗng xuất hiện một bảng thiên tài tinh hệ?

Trong Dạ Minh bộ, đám thiên tài đều thấy danh sách màu đen trên bầu trời Dạ Minh bộ, tràn đầy thắc mắc.

- Phải làm sao để xếp vào bảng thiên tài tinh hệ?

- Điểm thiên tài là cái gì?

Một câu hỏi khiến những thiên tài suy nghĩ.

Thiên tài có thể tham gia cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh đều không ngốc.

Cửa nhà gỗ mở ra, một bóng người bước ra.

Mũi nhọn khiếp người dần thu về theo bước chân, sau ba bước thì trở về bình thản.

Sở Mộ tay trái cầm kiếm sắt đi ra ngoài Dạ Minh bộ.

Sở Mộ lĩnh ngộ kiếm ý rồi, mũi nhọn cực bén nên hắn định đi ra Dạ Minh bộ nếm thử thực lực của hư thú nhất phẩm xem có thể săn giết không.

Dù sao phải đi ra một bước đó, thời hạn mười ngày mà bây giờ đã qua nửa ngày, thời gian rất quý giá.

- Chết tiệt, hư thú quá mạnh, tuy ta đoán ra đường công kích của nó nhưng khó thể né tránh!

- Nếu ta có thực lực ban đầu thì chém một kiếm có thể diệt gọn cả ngàn con hư thú nhất phẩm!

Dọc đường đi Sở Mộ nghe nhiều tiếng thảo luận, đã có người mạo hiểm ra Dạ Minh bộ trước hắn. Bọn họ vào hoang dã và bị hư thú giết.

- Hợp tác đi, vài người phối hợp với nhau, bằng vào kinh nghiệm chiến đấu, kỹ xảo dùng kiếm của chúng ta chắc chắn có thể giết hư thú!

Cơ bản mỗi thiên tài đều có cơ thể lực lượng ngàn cân, đây là chỗ dựa của họ. Dùng lực lượng ngàn cân đối kháng với lực lượng vạn cân chẳng ích gì, nhưng con người có trí tuệ, hư thú bình thường thì không có, chúng nó chỉ có thú tính. Huống chi đám thiên tài chỉ bị phong ấn ký ức tu luyện công pháp kiếm pháp, những kỹ xảo chiến đấu này nọ vẫn còn.

Nếu lực lượng của hư thú chỉ có ngàn cân thì không đánh lại bọn họ, với sức mạnh ngàn cân phối hợp kiếm pháp cơ bản, thực lực không giống bình thường.

Có người cản đường Sở Mộ, hỏi thẳng:

- Huynh đài có phải định ra ngoài săn giết hư thú không?

Sở Mộ lạnh nhạt hỏi:

- Có gì chỉ giáo?

Người kia dõng dạc nói:

- Huynh đài còn không biết sự lợi hại của hư thú đúng không? Chúng ta bây giờ không đánh lại hư thú được, hay là huynh đài hợp tác với chúng ta cùng nhau đối phó hư thú? Kiếm được hư khí thì phân phối theo độ cống hiến.

Người này đã dùng cách như vậy tụ hợp được vài người.

Sở Mộ từ chối:

- Ta thói quen đơn độc.

Bị từ chối, người này mắt lóe tia sáng sau đó cười tiêu sái, lùi về đoàn đội của mình:

- Thế thì tiếc thật.

Đoàn đội khác thấy Sở Mộ từ chối cũng không cố lôi kéo.

Xung quanh Dạ Minh bộ rất đơn giản, dùng khúc gỗ thô cỡ đùi dựng thành hàng rào, có cửa mở rộng làm lối ra.

Đi ra ngoài đầu tiên đập vào mắt là con sông rộng trăm thước, trên sông có cầu vòm bằng gỗ nối hai bờ.

Nước chảy lập lờ, trong veo thấy đáy, có cá bơi qua bơi lại. Cá nhỏ cỡ ngón tay, con to thì cỡ một thước, trông rất ngon miệng.

Sở Mộ nhìn những con cá bơi đột nhiên có một ý nghĩ là hắn biết đói, tuy rằng hiện tại không cảm giác.

Sở Mộ thầm nhủ:

- Cũng đúng, hiện tạ ta có thân thể người thường, biết đói khát là lẽ tất nhiên.

Sở Mộ cất bước đi qua cầu gỗ vào hoang dã, trong hoang dã toát ra khí thế cường đại, một số hư thú thấp thóang.

Bên kia cầu gỗ là đám thiên tài đang hợp sức với nhau. Khi thấy Sở Mộ một mình bước qua cầu gỗ, bọn họ cười nhạt.

Họ đã có kinh nghiệm, có người thì thấy tận mắt con người bị hư thú xé sống.

Dù có tạo nghệ kiếm pháp, kỹ xảo chiến đấu này nọ không tầm thường nhưng tu vi không theo kịp, tư duy thì vì tu vi không đủ nên bị hạn chế, đối diện cường địch hơn mình gấp mười lần thì khó thể phát huy.

Thiên tài mời Sở Mộ mà bị tử chối lạnh lùng cười:

- Chắc chắn sẽ chết rất thảm, khi đó có xin hợp tác với ta thì ta không thèm nhận.

Khi Sở Mộ đi ra Dạ Minh bộ bước vào hoang dã, bảng thiên tài tinh hệ trên bầu trời Dạ Minh bộ lại thay đổi, dưới tên của Sở Mộ là cái tên khác.

Chu Thiên Đồng đệ tử bí truyền Dạ Minh kiếm tông điểm thiên tài: 1000!

*****

Mười giây sau, một cái tên khác xuất hiện.

Trần Cương đệ tử bí truyền Dạ Minh kiếm tông điểm thiên tài: 1000!

Bọn họ lĩnh ngộ ra kiếm ý lâu hơn Sở Mộ nửa canh giờ.

Không lâu sau có cái tên khác xuất hiện dưới Trần Cương.

Tựa như măng mọc sau mưa, các cái tên lần lượt hiện ra trên bảng thiên tài tinh hệ, điểm thiên tài toàn là một ngàn.

Sở Mộ đã bước hẳn vào hoang dã, đối diện một con hư thú.

Một con sói da lông màu xám dài hơn một thước, đôi mắt đỏ thẫm tràn đầy khát máu nhìn Sở Mộ chằm chằm. Con sói há mồm nhễu nhão nước miếng, tiếng gầm làm người sợ teo tim phát ra từ cổ họng nó. Con sói nửa khom người như cây cung kéo căng đến cực hạn chực chờ nhào lên.

Đây là một con hư thú nhất phẩm bình thường, Xích Nhãn Lang.

Tiếng hít thở của Sở Mộ dần đều đều, dài lâu hơn, trong lúc hắn bước đi đã điều động sức mạnh thân thể này đến tràn đầy.

Bản năng kiếm thuật sư từ lâu đã thấm vào linh hồn, Sở Mộ ứng dụng lực lượng vô song trên đời.

Sở Mộ không hề sợ hãi, hắn có cảm giác mình có thể dễ dàng giết con Xích Nhãn Lang trước mắt. Sở Mộ biết thật ra đây là tiềm thức quấy phá, ký ức quấy nhiễu. Người dễ dàng giết Xích Nhãn Lang là hắn trước kia chứ không phải thân thể hiện tại.

Sở Mộ hết sức chăm chú, dốc hết sức ứng đối.

Nhiều người đi lên cây cầu gỗ nhìn qua.

Xích Nhãn Lang gầm rống tấn công trước, bốn chân giẫm mạnh như đạn pháo vọt ra, hóa thành mũi tên rời dây cung bắn hướng Sở Mộ. Bảy, tám thước chớp mắt bị Xích Nhãn Lang vượt qua, nó há mồm nhe răng nanh dữ tợn cắn cổ Sở Mộ, muốn cắn đứt cổ hắn ra.

Trên cầu gỗ có một người nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ta chết vào cú táp này đây!

Cảm giác bị cắn đứt cổ đó ấn tượng khắc sâu.

Người bị Sở Mộ từ chối thì nguyền rủa:

- Hắn sẽ chết trong răng nanh của Xích Nhãn Lang!

Hàm răng nanh của Xích Nhãn Lang đã gần trong gang tấc, Sở Mộ ngửi được mùi tanh hôi nghẹt mũi. Con ngươi co rút, lực lượng tràn đầy khoảnh khắc bùng nổ, bắp chân Sở Mộ rung rung vào phút chỉ mành treo chuông trượt dài ra sau kéo giãn khoảng cách, sau đó kiếm sắt ra khỏi vỏ.

Sở Mộ vung cổ tay, thân kiếm rung bần bật chấn động hóa thành đường kiếm sắc bén chém ra, quỹ tích hoàn mỹ bày ra tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ.

Lực lượng của Xích Nhãn Lang cường đại, khi bùng nổ thì tốc độ siêu nhanh. Mặc dù Sở Mộ vận dụng lực lượng chấn động đã hóa thành bản năng để tăng phúc tốc độ tránh đi, nhưng da cổ hắn rách một đường ứa máu, suýt nữa cổ họng đã bị cắn đứt.

Sở Mộ chém một kiếm chấn động nhắm chính xác vào cổ Xích Nhãn Lang, hắn cảm giác độ cứng, cứng đến không cách nào chém rách được.

Một kiếm chấn động cường đại chỉ chém Xích Nhãn Lang bay sang bên cạnh, cắt đứt da lông xám trên cổ gây ra tổn thương bé nhỏ.

Xích Nhãn Lang dù gì là hư thú nhất phẩm, nó không chỉ có lực lượng vạn cân đáng sợ mà da lông cũng cứng cỏi, lực phòng ngự kinh người. Độ sắc bén của kiếm sắt hầu như không thể chém đứt da Xích Nhãn Lang.

Xích Nhãn Lang rớt xuống đất, nó vặn người lại lao lên, chân trước sắc bén xòe vuốt cào Sở Mộ, muốn xé xác hắn ra. Mấy thiên tài xem cảnh đó đều tái mặt, vì bọn họ từng bị xé xác như thế. Thật buồn cười, trong trí nhớ rõ ràng mình có thực lực mạnh mẽ nhưng tại đây bị một con hư thú nhất phẩm xé chết, chênh lệch quá rõ ràng.

Móng vuốt nhọn lướt nhanh, Sở Mộ sử dụng lực lượng chấn động nên cơ chân và cơ bắp trên tay phải đau nhức như bị xé rách, không thể sử dụng lần thứ hai.

Không cách nào né tránh, tay trái Sở Mộ huơ vỏ kiếm chắn vuốt nhọn của Xích Nhãn Lang, sức mạnh quá lớn làm tay hắn run rẩy, cổ tay trái sắp rách, vỏ kiếm nát. Sở Mộ mượn sức đẩy thụt lùi một bước, kích phát kiếm ý đâm ra một kiếm như linh xà rời khỏi hang. Kiếm quang lạnh lẽo ngưng tụ một điểm đâm rách hư không xuyên thủng mắt trái của Xích Nhãn Lang.

Sở Mộ xoay cổ tay gồng sức nghiền hốc mắt con thú. Người Xích Nhãn Lang co giật, chân trước vung ra bỗng mềm nhũn.

Sở Mộ rút mạnh kiếm ra, hắn giơ chân đạp đầu Xích Nhãn Lang đá bay đi, con thú rớt xuống đất. Cú đâm của Sở Mộ sâu ba tấc, không chỉ đâm xuyên qua mắt trái của Xích Nhãn Lang còn đâm thủng sọ não, kiếm ý vô hình nghiền nát óc.

Hư thú có sức sống mạnh mẽ, nó bị nghiền nát não rơi xuống đất nhưng chưa chết ngay. Sở Mộ lao lên giơ kiếm, kích phát kiếm ý chém xuống chặt đứt cổ Xích Nhãn Lang, máu phun tung tóe.

Từ xác Xích Nhãn Lang bay ra một luồng khí màu xám.

Sở Mộ vươn tay trái chộp khí xám, khí xám vặn vẹo muốn vùng thoát. Sở Mộ đưa tới gần miệng há mồm hút khí xám, cảm giác nóng cháy khó tả từ cổ họng chui xuống dưới, giống như nuốt cục than lửa.

Hư khí hòa tan trong người Sở Mộ, dòng khí nóng rực lan tràn tuôn hướng tứ chi. Thoáng chốc cơ chân, cơ bắp tay phải, cảm giác đau xé rách ở cổ tay trái, cảm giác tê dại sau ba giây hoàn toàn phục hồi.

Khi dòng khí nóng biến mất, Sở Mộ cảm giác thân thể này dường như mạnh hơn một chút.

Quyển sách trả giá bằng hai mươi hư khí nhất phẩm có ghi chép về hư khí. Hư khí thông dụng như tiền, cũng có thể phụ trợ tu luyện, luyện thể hay luyện khí đều được, còn có thể phục hồi tiêu hao sức mạnh, có thể áp dụng cho việc trị thương, hư khí toàn năng.

Hiện tại Sở Mộ không có công pháp tu luyện nào, cơ bắp vì sử dụng lực lượng chấn động mà bị thương nhẹ nên hắn dùng hư khí trị liệu, không ngờ không chỉ lành vết thương còn cường hóa thân thể đôi chút.

Sở Mộ tự mình cảm giác rồi nhận định:

- Phỏng chừng lực lượng đến hai ngàn cân, các mặt đều tiến bộ.

Những người khác thì trợn mắt há hốc mồm.

Một mình đơn độc giết một con Xích Nhãn Lang, thật khó tin.

Có người hét to:

- Kiếm ý! Chắc hắn lại nắm giữ kiếm ý rồi!

- Nếu ta cũng nắm giữ kiếm ý thì cũng làm được.

Người có ánh mắt sắc bén hơn thì kinh thán vì kiếm pháp mà Sở Mộ biểu hiện:

- Kiếm pháp rất tinh tế.

Đó là loại kiếm pháp thêm một phần thì dư, thiếu một phần thì hụt, không có kiếm pháp như thế thì dù nắm giữ kiếm ý cũng khó khăn một mình giết Xích Nhãn Lang. So các mặt lực lượng thì hai bên chênh lệch quá xa.

Dường như bị Sở Mộ khích lệ, đám thiên tài tụm năm tụm ba tiến vào hoang dã.

- Hư thú nhất phẩm tầm thường cũng dám giương nanh múa vuốt trước mặt ta!

Giết một con hư thú nhất phẩm xong Luyện Hồng Vân vung máu dính trên thân kiếm đi, chộp lấy hư khí nuốt vào miệng.

Cảnh tương tự diễn ra ở khắp nơi trong Thiên Thanh Hư Giới.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)