Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0120

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0120: Kết bạn lên đường, sát cơ của Diệu Nhật
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Hai mắt Chu Tiến trợn ngược, trừng mắt nhìn Sở Mộ và Tiêu Thiên phong, thanh âm giống như là một cái súng máy liên tục nổ:

- Không phải đã quyết định rồi sao? Hơn nữa tu vi các ngươi cũng đều đạt tới thập đoạn, muốn tăng tiến nhanh hơn, trở nên càng thêm cường đại, tiến vào Ly Châu kiếm viện nhận bồi dưỡng là lựa chọn trực tiếp và chính xác nhất.

- Ách... Chu sư huynh, Sở Mộ và Tiêu Thiên phong không có ý tứ như vậy. Không phải là không tiến vào Ly Châu kiếm viện bồi dưỡng mà là không muốn đi cùng chúng ta tới Ly Châu kiếm viện a.

Đợi tới lúc Chu Tiến dừng lại, Lý Dật giải thích nói.

- Cái gì?

Hai mắt Chu Tiến lần nữa trợn ngược lên:

- Các ngươi không đồng hành với chúng ta? Không được, tuyệt đối không được, phải biết rằng thế giới bên ngoài cũng không có an toàn như trong kiếm phái, chỉ cần hơi có chút ngoài ý muốn sẽ vẫn lạc. Hai người các ngươi đều được ký thác kỳ vọng, tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ sơ xuất nào. Cho nên vẫn nên đồng hành cùng với chúng ta, như vậy mới đảm bảo hơn một chút.

- Sư huynh, đa tạo ý tốt của người, nhưng mà ta vẫn kiên trì lựa chọn của ta.

Sở Mộ nhàn nhạt nói, ngữ khí có một loại kiên định, chân thật đáng tin, đồng thời còn không có cách nào rung chuyển. Tuy rằng Tiêu Thiên phong cũng không nói gì, nhưng mà ánh mắt, vẻ mặt của hắn lại thoát ra một loại phong mang, thế không thể đỡ.

- Bất luận một kiếm giả cường đại nào đều phải trải qua đủ loại thành công hoặc thất bại, Chu Tiến, không cần nhiều lời nữa.

Thấy Chu Tiến quýnh lên, La Ngọc Phong chen lời nói, trên mặt hiện lên nụ cười, trong mắt như có điều suy nghĩ, tiếp tục nói:

- Sở sư đệ và Tiêu sư đệ có lựa chọn của bọn họ, trong lòng bọn họ cũng vô cùng rõ ràng lựa chọn của mình. Như vậy, hai vị sư đệ, chúng ta sẽ gặp lại trong nội viện Ly Châu kiếm viện a.

- Được.

Sở Mộ nhẹ giọng đáp, Tiêu Thiên phong không nói gì chỉ gật gật đầu.

Đám người Lý Dật thì có chút hâm mộ nhìn qua Sở Mộ và Tiêu Thiên phong, cũng âm thầm bội phục bọn họ có thể làm ra lựa chọn như vậy. Tuy rằng trong lòng bọn họ cũng rục rịch, nhưng mà bọn họ cũng biết đoạn đường từ đây đi tới Ly Châu kiếm viện cũng khong phải dễ đi như vậy, cùng đồng hành với La Ngọc Phong và Chu Tiến mới là cách làm tốt nhất.

- Sở sư đệ, Tiêu sư đệ, như vậy chúng ta sẽ gặp lại sau trong nội viện Ly Châu kiếm viện.

Lý Dật chắp tay hạ kiếm lễ, cười nói.

Sở Mộ và Tiêu Thiên phong cũng đáp lễ.

La Ngọc Phong nói xong nhanh chóng xoay người bước đi. Chu Tiến nhìn Sở Mộ và Tiêu Thiên phong, khóe miệng giật giật, còn muốn nói điều gĩ nữa, nhưng mà chớp mắt hắn chỉ khẽ than một tiếng, quay người rời đi theo.

Đám người Lý Dật cũng mang theo hành lý và Bách Luyện kiếm của mình, sau khi lay lay bả vai Sở Mộ và Tiêu Thiên phong cũng đi theo đám người La Ngọc Phong rời đi. La Ngọc Linh ở sau lưng La Ngọc Phong liên tiếp quay đầu nhìn lại.

- Ài...

La Ngọc Phong tự nhiên cũng nhìn thấy vẻ mặt của La Ngọc Linh, hắn không khỏi âm thầm thở dài. Tuy rằng thời gian tiếp xúc với Sở Mộ rất ngắn, nhưng mà hắn có thể cảm nhận được, Sở Mộ là một Kiếm giả chính thức, trong lòng chỉ có kiếm, nhi nữ thường tình là cái gì hắn ta không quan tâm. Ít nhất hiện tại cũng không được hắn đặt ở trong lòng, chuyện về sau ai cũng không biết được. Nhưng mà chuyện này đã quyết định sự ái mộ của La Ngọc Linh đối với Sở Mộ cũng chỉ có thể là đơn phương mà thôi, nhất định không có kết quả gì.

Nhưng mà La Ngọc Phong cũng không có định nói cái gì, tất cả đều thuận theo tự nhiên, hắn hiểu rõ thật sâu, chỉ có trải qua một ít chuyện, thành và bại đều có, mới có thể chính thức hiểu ra, mới có thể phát triển.

...

- Sư huynh...

Hai mắt Lý Vi đỏ lên, hai mắt thanh tịnh ngập nước hiện lên tình cảm lưu luyến không rời, bàn tay nhỏ bé nắm chặt bao y phục nàng đã chuẩn bị cho Sở Mộ.

- Muội bây giờ đã có tu vi thất đoạn, có thể trở thành đệ tử nội môn chủ điện, về sau nên tu luyện cho tốt, tranh thủ trở thành đệ tử tinh anh a.

Sở Mộ an ủi.

- Vâng, sư huynh, muội nhất định sẽ cố gắng tu luyện.

Lý Vi mím môi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ kiên nghị, dùng sắc gật đầu, tiếp theo nàng cầm bao y phục trong tay đưa cho Sở Mộ. Nàng cũng không biết rõ Sở Mộ muốn đi đâu, chỉ là nàng có một loại cảm giác, lần ly biệt này, có lẽ sẽ rất lâu, có lẽ là vĩnh viễn.

Sở Mộ tiếp nhận bao y phục, trên lưng còn có một thanh ngụy Hỏa mãng kiếm, tay trái thì nắm ngụy Thanh Phong kiếm, tay phải vuốt ve đầu Lý Vi, trong mắt hiện lên vẻ sủng ái, loại cảm giác này giống như là ca ca đối với muội muội vậy.

Tiếp theo dưới ánh mắt lưu luyến không rời của Lý Vi, Sở Mộ quay người, thúc dục bộ pháp, chặt đứt một tia không nỡ trong lòng, bước nhanh rời đi. Chỉ còn lại một bóng lưng đang dần rời xa, bóng phản chiếu trong mắt Lý Vi giống như trở thành một lạc ấn không thể xóa nhòa trong lòng nàng.

Sở Mộ kết bạn với Tiêu Thiên phong, sau khi ở chủ điện từ biệt chưởng giáo và ba vị chưởng viện, cùng với chư vị trưởng lão. Mang theo kiếm chương Thanh Phong kiếm phái nhập kiếm viện rời khỏi Thanh Phong kiếm phái, đi ra khỏi sơn môn, hạ sơn.

Lúc bọn họ rời đi chỉ có đám chưởng giáo biết rõ, về phần đám đệ tử khác, tuy rằng rất ngạc nhiên nhưng mà không thể nào biết được, chỉ có thể âm thầm suy đoán, giống như mỗi một lần trước đó.

Bên trong Thanh Phong kiếm phái, cách sơn môn không xa, ở một nơi tương đối vắng vẻ có một cái cây cao hơn hai mét, bên cạnh có một đạo thân ảnh xinh đẹp đang đứng, áo trắng như tuyết, thanh lệ động lòng người, trên khuôn mặt thanh tú kia tràn ngập vẻ lưu luyến không nỡ. Đôi mắt xinh đẹp nhìn không chút chớp mắt về phía bóng lưng Sở Mộ đang đi xa, tràn ngập lưu luyến. Hàm răng trắng nõn của nàng nhẹ nhàng cắn vào cặp môi đỏ mọng, cố gắng làm cho mình không phát ra tiếng, mãi tới khi bóng lưng Sở Mộ biết mất mới thôi.

- Sở sư huynh, muội nhất định sẽ cố gắng tu luyện, mau chóng tu luyện tới Kiếm Khí cảnh thập đoạn, đến lúc đó muội sẽ đi Ly Châu kiếm viện tìm huynh, muội sẽ lớn mật thổ lộ tiếng lòng với huynh...

Thanh âm nhẹ nhàng vang lên.

Có cơn gió trên núi nhẹ nhàng thôi qua, đem theo thanh âm này theo, thổi về phía xa xa, thổi lên trên bầu trời, thổi xuống mặt đất, có lẽ còn muốn thổi vào trong tai người mà nàng ái mộ.

....

Thanh Lan kiếm phái, trong một cái sân viện.

- Bẩm báo trưởng lão, căn cứ theo tin tức mà thám tử truyền lại thì đám người Lý Dật của Thanh Phong kiếm phái đang xuống núi, vừa mới đi qua Thanh Lan trấn, tổng cộng có sáu người.

Một đệ tử Thanh Lan kiếm phái chắp tay hạ kiếm lễ với Diệu Nhật trưởng lão rồi nói:

- Trong sáu người có hai người khuôn mặt xa lạ, hư hư thực thực, dường như là đại sư huynh tiền nhiệm La Ngọc Phong và nhị sư huynh tiền nhiệm Chu Tiến của Thanh Phong kiếm phái. Mặt khác, Sở Mộ và Tiêu Thiên phong kết bạn đi về một phía khác.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)