Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1202

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1202: Trở về đầu bảng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sở Mộ cau mày:

- Nhưng thể lực của Xích Nhãn Lang Vương hơn ta nhiều, dù có thể câu giờ nhưng không làm nên chuyện gì. Quan trọng nhất là làm sao giết nó. Tình huống bình thường chỉ khi nào cùng tu khí thể đến nhị trọng thiên, cầm ô cương kiếm mới dốc hết sức đấu lại Xích Nhãn Lang Vương được. Nhưng với ta thì chỉ cần phá phòng ngự của Xích Nhãn Lang Vương là được.

Xích Nhãn Lang Vương không chỉ có sức mạnh, tốc độ nhanh, tốc độ phản ứng kinh người còn có móng vuốt và răng nanh siêu sắc bén, da lông phòng ngự siêu khủng. Nhưng Sở Mộ biết nếu hắn phá được phòng ngự của Xích Nhãn Lang Vương là có thể chiến đấu một trận.

Cần phá phòng ngự của Xích Nhãn Lang Vương hoặc ít nhất cầm ô cương kiếm, phối hợp kiếm ý, lực lượng kim là sẽ phá được phòng ngự. Hoặc Sở Mộ sáng tạo một chiêu kiếm pháp thì rất có thể sẽ phá được phòng ngự của Xích Nhãn Lang Vương.

Sở Mộ tò mò nghĩ:

- Không biết thú kỹ của Xích Nhãn Lang Vương là gì?

- Tại sao thứ hạng của Diệp sư huynh tụt thấp?

- Không chỉ thứ hạng của Diệp sư huynh giảm thấp, thứ hạng của một vài sư huynh, sư đệ khác cũng giảm rồi.

Thứ hạng trên bảng thiên tài tinh hệ Dạ Minh bộ lại thay đổi.

- Diệp sư huynh, hiện tại nên làm gì?

Diệp Kiền mặt âm trầm nói:

- Săn giết hư thú phục hồi thực lực trước, Xích Nhãn Lang Vương rất mạnh, phải là thiên tài cùng tu khí thể nhị trọng mới đối kháng với nó được.

Hết cách, tu vi rớt xuống nhất trọng thiên, thiếu một ngàn điểm thiên tài, thứ hạng rơi ra khỏi mười hạng đầu.

- Các ngươi nói xem người kia có phải cũng muốn xuống tay với Xích Nhãn Lang Vương không?

- Người đó sao? Không thể nào. Thực lực của Xích Nhãn Lang Vương mạnh như vậy, bằng vào một mình hắn tuyệt đối không đánh lại Xích Nhãn Lang Vương.

Bọn họ không quen Sở Mộ.

***

Sở Mộ không lập tức xuống tay với Xích Nhãn Lang Vương vì không nắm chắc, hắn cần tăng cao thực lực của mình, phải mạnh hơn nữa, phải có nắm chắc phá mở phòng ngự của Xích Nhãn Lang Vương mới được.

Bây giờ Sở Mộ tạm gửi gắm hy vọng vào chiêu kiếm pháp đang hình thành.

Với cách phát lực của chiêu kiếm pháp này Sở Mộ lại giết mấy con Xích Nhãn Lang, sau khi hấp thu thì khí lực lên đến một vạn sáu ngàn cân. Trong một chốc Sở Mộ không tìm thấy Xích Nhãn Lang khác, hắn đành lấy đá to ra luyện kiếm.

Trước mặt Sở Mộ là tảng đá to cực kỳ cứng rắn, kiếm sắt đen không rót lực lượng gì vào dốc sức đâm một nhát chỉ để lại một vết hằn trắng trên đó, chút bụi đá rơi.

Nín thở ngưng thần, Sở Mộ nhìn chăm chú đá to trước mặt. Trên đá to có mấy trăm lỗ kiếm, là mới rồi Sở Mộ luyện kiếm đâm, độ sâu cạn khác nhau, vết cắt cũng không đồng đều. Sở Mộ cảm giác luyện tập điều chỉnh mấy trăm lần thì chiêu kiếm pháp cũng sắp hình thành. Sở Mộ nhìn chằm chằm một điểm trắng nhỏ bị nhát kiếm bình thường của hắn chém lên đá, chớp mắt vết hằn đã mất. Sở Mộ nhìn trân trân, tay cầm kiếm tự nhiên rũ xuống, hắn như thành pho tượng.

Dần dần tiếng hít thở cũng trở nên yếu ớt.

Thế giới trước mắt Sở Mộ như bị bóng tối nuốt chửng, dần biến mất, từ phía sau, từ bốn phương tám hướng không ngừng co rút, hóa thành hư vô, cuối cùng chỉ còn lại đốm trắng nhỏ trên tảng đá to.

Đốm trắng nhỏ trở thành thứ duy nhất trên thế giới, nó dần mở rộng, khuếch đại trước mắt Sở Mộ, như một mảnh thiên địa nghiền áp, uy thế không gì sánh bằng muốn nghiền nát tất cả thành hư vô.

Cực kỳ cứng rắn, dường như mọi mũi nhọn, tất cả sắc bén không thể phá hoại, sẽ thành bột trước sự cứng rắn đó.

Bỗng tay phải cầm kiếm rung lên, kiếm rũ xuống nháy mắt giơ lên, hơi khựng lại súc thế rồi bùng nổ. Kiếm đâm ra như bắn lên chín tầng trời, đánh nát khung trời hóa hư vô.

Một kiếm này siêu nhhanh, như thiên thạch rơi, trời long đất lở, kinh thiên động địa, như có thể xuyên qua hết thảy, hung hãn tuyệt luân. Bởi vì quá nhanh nên thân kiếm ma sát với không khí, mũi kiếm hơi đỏ, không khí như sắp bị bốc cháy, có mùi khét lan tràn.

Kiếm ý gia cố, lực lượng kim gia cố, cơ bắp toàn thân chấn động truyền đến cánh tay rồi xuống cổ tay, nhanh như thủy triều xuyên vào thân kiếm. Tất cả lực lượng tuôn hướng mũi kiếm làm kiếm nhanh hơn. Mũi kiếm như bị nhiệt độ cao nung đỏ rực, chấn động tần suất cao mà biên độ siêu nhỏ, mắt thường không thể phân biệt.

Chớp mắt ánh sáng vàng ngưng tụ trên mũi kiếm dường như bị nung đỏ va chạm với khối cứng rắn ập đến.

Không chút tạm dừng, cứng rắn ập đến yếu ớt như miếng đậu hủ trắng. Khối cứng kia bị mũi kiếm có tần suất siêu cao chấn động biên độ cực nhỏ đến mắt thường không thể thấy, ẩn chứa kiếm ý và lực lượng kim đâm nhanh tới trước, thế như chẻ tre, không gì chắn nổi.

Kiếm như một luồng sáng vàng xuyên qua.

Mùi khét gay mũi tràn ngập, mọi thứ trước mắt biến mất. Kiếm sắt đen của Sở Mộ từ đốm trắng nhỏ đâm sâu vào tảng đá to trước mặt mãi đến chuôi kiếm.

Sở Mộ gồng sức rút kiếm ra khỏi tảng đá to, lỗ kiếm trên tảng đá như cái miệng nhỏ há ra, bề mặt bóng loáng bằng phẳng, có chút khét đen do nhiệt độ cao cháy bỏng.

Thanh âm mơ hồ lại vang lên trong đầu Sở Mộ, chỉ mình hắn nghe thấy:

- Lĩnh ngộ kiếm pháp nhị phẩm, được hai ngàn điểm thiên tài.

Sở Mộ nhoẻn miệng cười. Rốt cuộc sáng tạo ra chiêu kiếm pháp này, không uổng phí hắn hao phí nhiều thời gian cố gắng.

Hơn nữa một hơi được kiếm pháp nhị phẩm, trực tiếp lấy hai ngàn điểm thiên tài.

- Phẩm cấp kiếm pháp chắc tính bằng uy lực của nó.

Sở Mộ trầm ngâm nói:

- Một chiêu kiếm pháp thì kiếm ý là căn bản rồi dung nhập một loại lực lượng thiên địa xem như nhất phẩm. Chiêu kiếm pháp của ta dung nhập lực lượng kim nhưng còn kèm lực lượng chấn động, uy năng của lực lượng chấn động không thua gì lực lượng kim nên được bình xét là nhị phẩm.

Sở Mộ mỉm cười nói: tuy cũng có gia cố kiếm ý, lực lượng thiên địa, thậm chí là lực lượng chấn động trong kiếm nhưng chỉ gia cố mỏng manh, tiêu hao rất thấp. Kiếm pháp thì rót vào theo kiểu bộc phát, khiến uy lực được giải phóng lớn nhất trong khoảnh khắc, tiêu hao lực lượng càng nhiều.

Thi triển ra một kiếm này khiến Sở Mộ cảm giác lực lượng bị tiêu hao nhiều, hiện tại hắn có một vạn sáu ngàn cân lực lượng luyện thể, cộng thêm một vạn cân lực lượng nội khí chỉ đủ thi triển kiếm pháp ba lần, sau ba lần là kiệt sức.

Sở Mộ thì thào:

- Chiêu kiếm pháp này uy lực mạnh mẽ chủ yếu thể hiện ở đánh bại, xé rách mọi thứ cứng rắn, thích hợp đối phó mục tiêu có phòng ngự cường đại. Vậy gọi nó là Phá Giáp đi!

Sở Mộ không ham đặt tên, hắn chẳng quan tâm có thể danh truyền thiên cổ không, tên thích hợp là được.

*****

Trong khi Sở Mộ vui vẻ vì sáng chế một chiêu kiếm pháp thì người chú ý bảng thiên tài tinh hệ đều mắt tròn mắt dẹt.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Tại sao tên của Sở Mộ một hơi chạy lên hạng nhất, điểm thiên tài còn tăng hai ngàn điểm, đến hơn sáu ngàn điểm rồi!

- Là ảo giác sao?

- Sở sư huynh lợi hại quá!

Bạch Khung lạnh nhạt nói, trong đó chất chứa sung sướng:

- Hướng phó tông chủ, đệ tử này của Ngũ Hành kiếm tông chúng ta tạm được đúng không?

Hướng Dạ phản bác, trong lòng thì rất giật mình:

- Đúng là giỏi, nhưng tốt nhất đừng để như lúc trước từ hạng nhất rơi xuống mãi đến ngoài hạng năm mươi.

***

Đám người Chu Thiên Đồng, Trần Cương đang săn giết hư thú đều cứng người, cảm giác bảng thiên tài tinh hệ biến đổi.

Trần Cương khó hiểu hỏi:

- Sở Mộ một hơi tăng hai ngàn điểm thiên tài là sao?

Chu Thiên Đồng suy đoán đủ loại:

- Chẳng lẽ hắn một hơi lĩnh ngộ hai loại lực lượng thiên địa? Không, không thể nào, chắc hắn thăng cấp lên nhị trọng thiên?

Đám người Lâm Dịch sửng sốt sau đó cười phá lên. Sở Mộ trở về đệ nhất, còn dẫn đầu với ưu thế hai ngàn điểm thiên tài đạp Chu Thiên Đồng xuống, thật là sung sướng lòng người.

Lĩnh ngộ lực lượng thiên địa thì lần đầu là dễ nhất, sau đó độ khó sẽ tăng lên gấp mấy lần. Không thể nào một hơi lĩnh ngộ hai loại lực lượng thiên địa được, chắc chắn Sở Mộ có thu hoạch từ mặt khác.

Sở Mộ là đệ tử của Ngũ Hành kiếm tông, trên danh nghĩa cũng là người Ngũ Hành môn, hắn ở đầu bảng làm thành viên Ngũ Hành môn đa số rất vui, chỉ số ít là khó chịu.

Biến động này làm nhiều người càng có động lực dốc sức săn giết hư thú hơn.

Sở Mộ tự sáng tạo một chiêu kiếm pháp Phá Giáp tăng mạnh lực công kích nhiều hơn. Sở Mộ cảm giác với một chiêu kiếm pháp này đủ phá lớp da cứng của Xích Nhãn Lang Vương, gây vết thương nặng cho nó, thế là hắn quyết định đi khiêu chiến Lang Vương.

Với thực lực của Sở Mộ dù không thể chém chết Xích Nhãn Lang Vương, nhưng nó cũng không giết được hắn. Tuy nhiên trước đó phải làm một việc, đó là lấy lại sức.

Sở Mộ ngồi bên tảng đá to vận chuyển sơ cấp luyện khí quyết phục hồi nội khí gần như tiêu hao hết sạch.

Nội khí phục hồi thì thể lực cũng tự phục hồi.

Sau khi nội khí hoàn toàn phục hồi, Sở Mộ cầm lương khô và nước trong ăn một bữa no nê, toàn quá trình mất khoảng hai canh giờ. Sở Mộ đã hoàn toàn khỏe mạnh.

Sở Mộ nhìn sắc trời, ánh mặt trời chiếu sáng không quá gắt, dần lặn về tây, sắc đỏ nhạt nhuộm bầu trời, sắp hoàng hôn.

Khoảng một canh giờ nữa mặt trời sẽ xuống núi, trời mờ tối vào đêm.

Nhưng Sở Mộ quyết định không quay về Dạ Minh bộ, hắn muốn ở lại Lang cốc.

Với thực lực hiện tại của Sở Mộ miễn không bị một đống Xích Nhãn Lang bao vây thì dù con thú cuồng hóa cũng không làm gì hắn được, ngược lại sẽ bị hắn giết. Tiêu hao thể lực thì giết chết Xích Nhãn Lang hấp thu hư khí là sẽ khỏe ngay.

Vấn đề thức ăn và nước uống cũng được giải quyết. Bảy người lúc trước bị Xích Nhãn Lang Vương giết đều mang chút lương khô, sau khi bọn họ chết thì thân thể biến mất, lương khô và ấm nước còn đó. Chỉ cần một ấm nước vì trong Lang cốc có dòng suối, lương khô bị Sở Mộ nhặt hết, có thể ứng đối hai ngày.

Thật ra không chỉ Sở Mộ ôm ý nghĩ này, vài người khác như Chu Thiên Đồng, Trần Cương vừa có đủ thực lực lại có mọi người hợp tác.

Sở Mộ thầm nhủ:

- Nếu vậy thì bây giờ đi khiêu chiến Xích Nhãn Lang Vương!

Sở Mộ qua loa sửa sang lại, lên đường đi sâu vào trong cốc nơi có Xích Nhãn Lang Vương.

Mười phút sau Sở Mộ dừng bước nhìn đằng trước, mười hai con Xích Nhãn Chiến Lang và trăm con Xích Nhãn Lang to khỏe từ từ tản ra. Xích Nhãn Lang Vương thì nằm rạp trên đá to, mí mắt rũ xuống như đang nghỉ ngơi.

Gió thổi qua, lông đen như cương châm không nhúc nhích.

Xích Nhãn Lang Vương nằm rạp vẫn toát ra uy thế kinh người.

Sở Mộ hít sâu, nhảy nhẹ nhưng nặng nề đáp xuống gây ra tiếng động. Xích Nhãn Lang Vương dựng thẳng lỗ tai, mí mắt rũ xuống chợt nhướng cao, đôi mắt như lửa cháy bắn tới.

Sở Mộ không nói, hắn chỉ giơ kiếm thẳng vào Xích Nhãn Lang Vương, ánh mắt sắc bén, ngoắc ngón tay trái tỏ ý khiêu khích.

Đôi mắt có lửa lóe tia giễu cợt, Xích Nhãn Lang Vương chậm rãi đứng dậy, duỗi lưng rồi bùng nổ.

Bóng đen nhanh như tia chớp xẹt xẹt qua, khoảnh khắc Xích Nhãn Lang Vương bay vọt tới thì móng vuốt bén xé rách không trung, ánh sáng lạnh lấp lóe làm người ta rợn tóc gáy.

Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng, hắn nhanh chóng thụt lùi, huơ kiếm như thủy ngân chiếu xuống đất kín không kẽ hở chặn lại tất cả trảo kích của Xích Nhãn Lang Vương. Thân kiếm rót vào kiếm ý, lực lượng kim và một chút lực lượng chấn động làm kiếm sắt đen không bị móng vuốt đánh gãy.

Mỗi một kiếm va chạm làm Sở Mộ cảm giác lực lượng to lớn trùng kích, mạnh mẽ hơn lực lượng của Xích Nhãn Chiến Lang rất nhiều, ít nhất đến hai vạn cân. Đây là đẳng cấp nhị trọng thiên, không chỉ lực lượng lớn mà tốc độ cũng siêu nhanh, hơn Xích Nhãn Chiến Lang mấy bậc.

Hơn nữa Xích Nhãn Lang Vương vận dụng lực lượng xuất sắc hơn Xích Nhãn Chiến Lang, đem lại áp lực rất lớn cho Sở Mộ.

Sở Mộ phải hết sức chăm chú, tập trung tinh thần cao độ mới lần lượt chặn lại công kích vuốt bén của Xích Nhãn Lang Vương, thân kiếm xoay lại chém ra, phản kích.

Đây là đòn công kích thăm dò của Sở Mộ, hắn không trông chờ vào có thể gây ra tổn thương cho Xích Nhãn Lang Vương.

Đường kiếm của Sở Mộ rất nhanh mà đâm thẳng tới, quỹ tích khó nắm bắt. Năng lực như Xích Nhãn Lang Vương cũng không chặn lại được, nháy mắt bị tước qua ngực.

Có tiếng trầm đục, các cọng lông đen cứng như cương châm bị chém đứt, hỏa hoa tung tóe, lưỡi kiếm ẩn chứa các loại lực lượng chỉ để lại một vết hằn mờ nhạt trên ngực Xích Nhãn Lang Vương.

Sở Mộ tự mình cảm nhận xúc cảm da lông Xích Nhãn Lang Vương cứng rắn cỡ nào, lực phòng ngự kinh người biết bao.

Nhưng nếu thi triển Phá Giáp thì Sở Mộ tin tưởng sẽ phá được nó, nhưng dùng Phá Giáp cần thời gian súc thế, mặc dù rất ngắn lại khó nắm bắt, sơ sẩy một cái là Xích Nhãn Lang Vương né thoát và phản kích lại ngay.

Sở Mộ vừa chiến đấu vừa thụt lùi.

Tuy Xích Nhãn Lang Vương có chút trí tuệ nhưng không phức tạp như nhân loại, nó chỉ một lòng muốn giết Sở Mộ. Thế là Sở Mộ lùi thì Xích Nhãn Lang Vương không ngừng sấn tới, tấn công điên cuồng không ngớt.

Trảo ảnh đáng sợ rợp trời, cắt qua tảng đá to, đá như đậu hủ vỡ vụn ra.

Áo gai vải thô trên người Sở Mộ bị kình khí xé rách nhiều chỗ, te tua như đồ ăn mày. Kình khí đáng sợ làm da Sở Mộ đau nhói.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)