Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1216

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1216: Dẫn đầu từng bước
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Kiếm ý nhập môn là đẳng cấp sơ cấp nhất, nông cạn nhất.

Cái gì là kiếm?

Thanh âm kia dường như lại vang lên, Sở Mộ vẫn trả lời nhưng câu trả lời trước làm hắn không vừa lòng, hắn suy nghĩ, trầm tư, lĩnh ngộ. Cái gì là kiếm?

Kiếm là gì?

Kiếm là hung khí, vũ khí giết chóc.

Trong núi không có năm, tu luyện không biết thời gian.

Sở Mộ cảm giác hơi nóng chiếu trên gò má, khi hắn mở mắt ra trời đã sáng.

Một ngày mới đến.

Suốt đêm Sở Mộ thu hoạch một không gian giới chỉ nhị phẩm, một thanh Nguyệt Quang kiếm tam phẩm, ngoài ra tham ngộ kiếm ý có tiến bộ nhưng không lớn.

Trên bảng thiên tài tinh hệ Dạ Minh bộ cái tên của Sở Mộ vẫn ở đầng bảng cao một vạn bảy ngàn điểm thiên tài, bỏ xa Chu Thiên Đồng, cừng đừng nói Trần Cương đã bị hắn giết một lần.

Trên bảng Đăng Thiên thì hạng nhất vẫn là Cổ Loạn Không, điểm thiên tài đã lên tới hai vạn hai. Tần Ngạo Tiên vẫn giữ vị trí thứ hai, hai vạn một ngàn điểm thiên tài. Dương Chiến Thiên vẫn ở hạng ba, hai vạn một ngàn điểm thiên tài. Từ Mộ Chi hạn bốn, điểm thiên tài vượt qua Sở Mộ, đến một vạn tám.

Sở Mộ vẫn xếp hạng năm, điểm thiên tài của hạng sáu đang cố gắng đuổi theo hắn, đã đứng song song một vạn bảy ngàn. Nếu Sở Mộ không tăng tốc thì rất có thể sẽ bị hạng sáu vượt qua, rớt thứ hạng.

Bảng Đăng Thiên cạnh tranh kịch liệt hơn trên bảng thiên tài tinh hệ gấp mấy lần, một giây là có nhiều thay đổi, mỗi lần thay đổi lớn đều khiến đám người bên ngoài ngạc nhiên, bàn tán.

Các trưởng lão Tổng Thần Điện sốt ruột, vì điểm thiên tài của Sở Mộ không nhúc nhích, không chừng sẽ bị vượt qua. Bọn họ vô cùng hy vọng Sở Mộ sẽ chen lên ba hạng đầu, nếu đến hạng nhất là tuyệt vời. Nhưng chỉ dám tưởng tượng chứ không mơ thật, ba hạng đầu là mục tiêu lý tưởng nhất của họ.

Sở Mộ không qua chú trọng điều này, hắn ăn sáng xong bỏ thức ăn, nước và Nguyệt Quang kiếm vào không gian giới chỉ, tay trái cầm Xích Huyết kiếm, ngón giữa và ngón áp út tay trái đeo nhẫn, trong tia ban mai sải bước đi hướng mục tiêu mới.

Khi người ta còn đang lo làm sao săn giết hư thú nhất phẩm thì Sở Mộ đã một mình một người giết Xích Nhãn Lang hư thú nhất phẩm, được hư khí nhất phẩm thứ nhất.

Khi người ta bắt tay nhau giết hư thú nhất phẩm bình thường thì Sở Mộ đã một mình một người giết Xích Nhãn Lang Vương vương giả hư thú nhất phẩm, được luyện thể công trung cấp.

Khi người ta vui mừng săn giết hư thú nhất phẩm tinh anh thì Sở Mộ đã một mình một người xuống tay với hư thú nhị phẩm, kiếm càng nhiều hư khí nhị phẩm.

Khi người ta tìm kiếm hư thú nhị phẩm, khó khăn giết nó thì Sở Mộ đã một mình một người càn quét Thiết Tích Lang hư thú nhị phẩm, còn giết Thiết Tích Lang Vương vương giả hư thú nhị phẩm được nhiều ích lợi.

Khi người ta đang vắt óc cố tìm cách lấy thanh kiếm tốt hơn thì Sở Mộ đã có hai thanh hư linh kiếm tam phẩm, còn sở hữu không gian giới chỉ.

***

Một bước dẫn đầu, từng bước dẫn đầu, bất giác Sở Mộ đã vượt qua nhiều người, bỏ xa họ.

Bây giờ khi người ta bắt đầu chính thức săn giết hư thú nhị phẩm, vui vẻ vì giết hư thú nhị phẩm kiếm hư khí nhị phẩm thì Sở Mộ đã chạy nhanh tới chỗ hư thú tam phẩm tụ tập, nhắm mục tiêu vào hư thú tam phẩm.

Sở Mộ sớm nhớ kỹ tấm bản đồ trang kiếm sách hình hư thú, chỉ cần gợi lại một cái là hình ảnh hiện rõ trong đầu.

Nơi nào là khu vực hư thú nhất phẩm, chỗ nào là khu hư thú nhị phẩm, chỗ kia là nơi có hư thú tam phẩm.

So với hư thú nhất phẩm, nhị phẩm thị số lượng hư thú tam phẩm ít hơn chút.

Sở Mộ đến khu vực hư thú tam phẩm có tên là Hổ giản.

Sở Mộ chạy nhanh đi, miễn không gặp hư thú dọc đường tiến lên thì hắn lờ chúng đi. Dù vậy khi Sở Mộ lao ra cốc trong thì được năm hư khí nhị phẩm, ra cốc ngoài được mười hư khí nhất phẩm.

Sở Mộ không hấp thu mà cất hết vào không gian giới chỉ lưu trữ.

Trong không gian giới chỉ còn lương khô bốn ngày, một bình nước đầy, không sợ tìm không thấy nguồn nước nên Sở Mộ không lo.

Một con ngựa chạy rầm rập chớp mắt lướt qua một số thiên tài, chạy nhanh đi xa, để lại một bóng lưng khiến người kinh thán.

- Sư đệ cẩn thận!

- Giết!

Tiếng rống sắc nhọn tràn ngập thú tính.

Sở Mộ vào lãnh địa của Truy Phong Báo, hắn thấy đám người Giang Phàm, Lâm Dịch đang săn giết Truy Phong Báo.

Truy Phong Báo là hư thú nhị phẩm, tốc độ nhanh như làn gió, cực kỳ nhanh nhẹn.

Vì là sư huynh đệ Ngũ Hành môn nên Sở Mộ dừng bước, hắn đứng phương xa nhìn.

Giang Phàm, Lâm Dịch và ba sư huynh đệ hợp tác, tiến lùi có chừng mực. Con Truy Phong Báo bị nhốt bên trong không thể thoát thân, người có vết thương.

Sở Mộ phát hiện Giang Phàm không cầm kiếm sắt đen mà là thanh kiếm màu xanh. Từ dao động thì phỏng chừng đây là hư linh kiếm nhị phẩm.

Lâm Dịch cũng cầm hư linh kiếm nhị phẩm.

Theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều người sở hữu hư linh kiếm nhị phẩm, không phải cứ huyết mạch hoặc giết hư thú vương giả mới có được hư linh kiếm, cái gì đều có khả năng, tùy vào năng lực và vận may của cá nhân.

Lâm Dịch chém kiếm ra, kiếm quang như hóa thành roi quất từng đường. Rõ ràng là một chiêu kiếm pháp nhất phẩm nhưng quất lên người Truy Phong Báo lại hình thành lao tù ở xung quanh khiến Truy Phong Báo bị nhốt lại, mấy người khác bắt chặt cơ hội rút kiếm để lại vết thương trên người Truy Phong Báo.

Mọi người chung sức đồng lòng phối hợp với nhau, Truy Phong Báo bị giết, một hư khí nhị phẩm xuất hiện.

Đột nhiên một đám người xuất hiện nhanh chóng bao vây nhóm Lâm Dịch lại:

- Để hư khí lại!

Bọn họ uy hiếp:

- Nếu không thì giết hết!

Có mười ba người đến, ai nấy phát ra dao động khí thế cường đại.

- Lại là các ngươi!

Mắt năm người Lâm Dịch, Giang Phàm tràn đầy tức giận quát:

- Dạ Minh điện các ngươi chẳng lẽ muốn khai chiến với Ngũ Hành môn chúng ta sao?

- Không không không, các ngươi chưa có tư cách đó.

Tên dẫn đầu cười khẩy nói:

- Ngoan ngoãn nộp hư khí nhị phẩm kia ra, rồi giao cả hư linh kiếm trong tay thì chúng ta tha cho các ngươi lần này, nếu không giết không tha!

Giang Phàm tức giận quát:

- Đừng khinh người quá đáng!

Xét cho cùng Giang Phàm không tính là thiên tài xuất sắc, trong nhiều thiên tài thì gã chỉ thuộc tầng lớp trung đẳng.

Lâm Dịch có thể tính là thiên tài xuất sắc nhưng tính cách hơi bị mềm mỏng.

Đệ tử Dạ Minh điện kiêu ngạo nói:

- Ăn hiếp các ngươi rồi sao? Ta nói cho các ngươi biết, hễ là người Ngũ Hành môn thì chúng ta gặp một người sẽ giết một, gặp hai người thì giết cả đôi!

*****

Một thanh âm lạnh lùng nói:

- Ta cũng là người Ngũ Hành môn, để xem các ngươi làm sao giết ta!

Giây sau một thân hình mạnh mẽ bay nhanh tới.

Đám người Lâm Dịch, Giang Phàm reo lên, thầm thở phào:

- Sở sư đệ!

- Sở sư huynh!

Nói đến thì con người đúng là sinh vật kỳ lạ. Người vào Thiên Thanh Hư Giới mỗi người đều là thiên tài, hơn hẳn loại thiên tài tầm thường, đặt ở nơi khác thì mỗi người đều có thể trở thành lãnh tụ, trụ cột một phương.

Nhưng khi đám thiên tài bị tập trung lại, trước một vài thiên tài hơn, hay thậm chí là yêu nghiệt thì những người khác trông thật bình thường.

Tựa như bỏ con chim công vào đàn gà, chim công sẽ là xuất sắc nhất, bắt mắt nhất. Nhưng nếu là một đám chim công, lại bỏ con phượng hoàng vào trong thì chim công thật bình thường, phượng hoàng mới là thứ cao quý nhất, hấp dẫn ánh mắt nhất.

Nhưng chim công vẫn là chim công, sẽ không vì môi trường khác mà thay đổi hình thái sinh mệnh, nhưng sẽ bị thay đổi định vị tùy theo hoàn cảnh.

Đệ tử Dạ Minh điện lạnh lùng hỏi:

- Ngươi là ai?

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Ta tên Sở Mộ.

Cái tên thốt ra, mười ba đệ tử Dạ Minh điện biến sắc mặt, bản năng thụt lùi hai bước, biểu tình cảnh giác.

Họ nói nhỏ:

- Đi!

Mười ba người nhanh chóng thụt lùi định rời đi.

Sở Mộ lạnh lùng hỏi:

- Chậm, ta có cho các ngươi đi chưa?

Đệ tử Dạ Minh điện thay đổi sắc mặt liên tục, rít qua kẽ răng:

- Làm người nên chừa một con đường để sau đó gặp lại.

Sở Mộ nói:

- Vậy các ngươi trốn đi, chạy thoát được xem như ta chừa cho con đường.

Sau đó Sở Mộ không cho bọn họ cơ hội kì kèo, hắn bộc phát tốc độ hóa thành mũi tên rời dây cung. Ánh sáng đỏ yêu dị mà chói mắt nở rộ, cực kỳ bạo liệt, sát khí đáng sợ ập vào người làm các đệ tử Dạ Minh điện toàn thân lạnh lẽo.

Đệ tử Dạ Minh điện rống to rồi chạy tứ tán:

- Chạy!

Nhưng khi bọn họ định chạy đi thì Sở Mộ đã tới gần, rút kiếm diệt gọn.

Tốc độ và thực lực hoàn toàn cách biệt, mười ba người chạy xa nhất chỉ được trăm thước.

Đám người Lâm Dịch siêu kích động nhìn.

Làm thiên tài đều có niềm kiêu hãnh, nhưng khi gặp người thiên tài hơn mình, tiếp xúc nhiều lần sẽ làm họ phục, nếu phục một người thì tâm tính sẽ mơ hồ có sự thay đổi.

Lâm Dịch kích động nói:

- Sở sư đệ, vô cùng cảm ơn sư đệ!

Những người khác cũng rất kích động, sống sót sau tai nạn:

- May nhờ Sở sư huynh đến!

Sở Mộ nói:

- Tặng mấy cái này cho các người, cố gắng lên đi.

Sở Mộ lấy mười hư khí nhất phẩm, năm hư khí nhị phẩm ra tặng, chia đều mỗi người ba cái có thể nâng cao thực lực nhiều.

Lâm Dịch trịnh trọng nói:

- Sư đệ, ơn lớn không nói sao cho vừa!

Lâm Dịch tò mò hỏi:

- Sư đệ đến săn giết Truy Phong Báo sao?

- Không, ta sẽ đi Hổ giản.

Sở Mộ trả lời:

- Lâm sư huynh, các vị sư đệ, ta xin cáo từ trước.

Sở Mộ nói xong đi nhanh.

Một người không rõ chỗ đó là đâu:

- Hổ giản?

- Hổ giản!

Lâm Dịch biến sắc mặt nói:

- Đó là lãnh địa của Liệt Địa Chiến Hổ hư thú tam phẩm!

Mọi người nghe vậy biến sắc mặt, lòng cực kỳ giật mình:

- Sở sư huynh định đi săn giết hư thú tam phẩm!

Trong khi bọn họ còn vất vả săn giết hư thú nhị phẩm thì Sở Mộ sắp đi săn hư thú tam phẩm, chênh lệch này...

Lâm Dịch lắc đầu nói, lòng tràn đầy phức tạp:

- Không, Liệt Địa Chiến Hổ không phải hư thú tam phẩm đơn giản...

***

Sói bình thường là sinh vật quần cư, nên có sói bình thường, sói tinh anh và vua sói.

Hổ thì khác, hổ vốn là vua muôn loài.

Tục ngữ nói một núi không chứa hai cọp.

Hổ không phải sinh vật quần cư.

Sói và hổ cùng phẩm cấp đánh nhau thì sói chắc chắn chết, hổ thắng chắc.

Hổ giản là nơi Liệt Địa Chiến Hổ hư thú tam phẩm tụ tập, nó có nhiều đỉnh núi, trên mỗi đỉnh núi chỉ có một con Liệt Địa Chiến Hổ, trừ phi lúc một cọp đực và một cọp cái động dục.

Mỗi con Liệt Địa Chiến Hổ nếu phân chia theo cấp bậc phẩm cấp thì đều là hư thú tam phẩm tinh anh.

Tức là thực lực mỗi con Liệt Địa Chiến Hổ đều mạnh hơn Thiết Tích Lang Vương, vì bản năng trời sinh nên chúng nó mạnh mẽ hơn Thiết Tích Lang Vương sau khi cuồng hóa gấp mấy lần.

Đối thủ như vậy mới đã ghiền.

Nghe nói trong Hổ giản còn có một con Liệt Địa Chiến Hổ Vương.

Sở Mộ chưa đi vào Sở Mộ đã nghe tiếng hổ gầm, là tiếng rống của vị vua, tiếng hú trong rừng xanh mạnh mẽ hùng hồn, khí phách kinh người. Máu Sở Mộ sôi trào.

Sở Mộ đi vào Hổ giản, cảm nhận dao động khí thế mạnh mẽ trong không khí khiến hắn phấn khởi hơn nữa.

Mỗi con Liệt Địa Chiến Hổ đều có lãnh địa của mình, Sở Mộ đang vào lãnh địa của một con Liệt Địa Chiến Hổ, hắn không kiêng nể gì toát ra khí thế của mình, mũi nhọn cô đọng thành thanh kiếm khí thế to lớn treo cao trên trời.

Lãnh địa không cho phép xâm phạm, khi Liệt Địa Chiến Hổ cảm giác được kẻ xâm nhập thì phát ra tiếng gầm càng hùng hồn kinh người, khí thế cực kỳ mạnh mẽ ngưng tụ. Sở Mộ thấy một góc trời hiện ra ảo ảnh con mãnh hổ to lớn, là thế ngưng hình.

Không ngờ ở trong tộc Thiết Tích Lang chỉ mình Thiết Tích Lang Vương mới nắm giữ khí thế ngưng hình. Tại đây Liệt Địa Chiến Hổ đẳng cấp tinh anh đều biết Liệt Địa Chiến Hổ, tinh thâm hơn Liệt Địa Chiến Hổ vài phần.

Đối diện từ xa, khí thế đối kháng.

Mãnh hổ khí thế to lớn lao nhanh tới như mãnh hổ xuống núi, mang theo uy thế kinh người trùng kích biểu thị con Liệt Địa Chiến Hổ cũng đang lao nhanh hướng Sở Mộ.

Mặt đất đang rung rinh.

Tim Sở Mộ đập càng nhanh hơn, thình thịch như nổi trống, máu sôi sục tuôn hướng tứ chi bách hài, cảm giác lực lượng mạnh mẽ tràn ngập mỗi một tấc da thịt.

Khí thế cường đại nhanh chóng đến gần, đập vào mắt Sở Mộ là một bóng dáng cao to khỏe mạnh.

Mãnh hổ hạ sơn, khí thế mạnh mẽ bàng bạc không thể ngăn cản.

Da toàn thân màu nâu và vằn đen trông cứng cáp mà độc đáo, cảm giác rất cứng cỏi. Ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ từng vầng sáng, nó chạy nhanh làm vầng sáng dao động như vằn nước.

Thân thể to lớn nặng nề mỗi lần đáp xuống đất sẽ làm mặt đất rung rinh nhẹ nhưng tốc độ siêu nhanh mau lẹ.

Thịt tay dày có móng vuốt siêu bén, mỗi lần đạp xuống để lại dấu vết rõ ràng dưới đất, có cát đá bị xé nát hoặc vỡ vụn.

Một tiếng gầm rống, sóng âm trùng kích kinh thiên động địa làm Sở Mộ dựng đứng lông tơ. Thân thể khổng lồ của Liệt Địa Chiến Hổ nhảy vọt lên mang theo uy thế xuống núi, lực lượng toàn thân như thiên thạch đánh hướng Sở Mộ, muốn đập nát mặt đất.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)