Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1232

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1232: Thiên Môn Bát Kiếm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Vèo một cái điểm thiên tài của Sở Mộ từ 81000 điểm bạo tăng113000 điểm.

Bắc Thần Liệt xoe tròn mắt:

- Chuyện gì xảy ra?

Kiếm pháp của Bắc Thần Liệt sắp sáng tạo xong, miễn hoàn thành là sẽ được bốn ngàn điểm thiên tài, đủ để vượt qua Sở Mộ. Nhưng bây giờ điểm thiên tài của Sở Mộ tăng ba vạn hai ngàn, một lần nữa bỏ xa Bắc Thần Liệt.

Bắc Thần Liệt động não, chợt phản ứng lại:

- Ba vạn hai ngàn điểm... cùng tu khí thể... Một vạn sáu ngàn ngũ trọng thiên...

Bắc Thần Liệt cười khổ lắc đầu, cảm thán từ tận đáy lòng:

- Không uổng là Sở Tôn, thì ra im lặng mấy ngày nay vì đột phá lớn hơn, hắn... vẫn đi trước ta.

Bắc Thần Liệt lúc này tu vi cũng đến cảnh giới khí thể tứ trọng thiên, Sở Mộ thì đã đột phá tới ngũ trọng thiên, chênh lệch quá lớn.

Một hơi được ba vạn hai ngàn điểm, điểm thiên tài tăng vọt khiến thứ hạng của Sở Mộ trên bảng Đăng Thiên cũng leo lên.

Thứ hạng lấp lánh sáng như thanh kiếm bén bay thẳng lên trời, vượt mọi chông gai thế như chẻ tre, không thể ngăn cản.

Vèo một tiếng xông vào mười hạng đầu, lập tức hấp dẫn nhiều người chú ý.

Đã vào mười hạng đầu nhưng chưa từng lại, vẫn không ngừng xông lên trên, vượt qua từng thứ bậc, bỏ lại sau lưng.

Xông xông xông!

Thứ hạng của Sở Mộ quay lại hạng ba.

113000 điểm thiên tài!

Cổ Loạn Không hạng nhất điểm thiên tài là 122000, Tần Ngạo Tiên hạng hai 118000 điểm thiên tài, Dương Chiến Thiên hạng bốn có 110000 điểm thiên tài.

Thứ hạng lên xuống làm nỗi lòng của mọi người cũng phập phồng theo.

Một trưởng lão Tổng Thần Điện thở phào, giả vờ giận nói:

- Tiểu tử này đang làm cái quỷ gì?

Một trưởng lão khác nói:

- Thêm vài lần như vậy nữa chắc trái tim lão phu sẽ nát vì sợ.

Các trưởng lão gật gù, rất là đồng cảm.

Bọn họ quá xem trọng, hy vọng Sở Mộ luôn giữ tốp ba, không mơ xa sẽ tiến thêm nữa chỉ mong hắn đừng rớt hạng.

Tiếc rằng Sở Mộ không biết tiếng lòng của họ, mà dù biết hắn cũng không quan tâm. Sở Mộ có con đường của mình, cách của riêng hắn, không bị ai ảnh hưởng.

- Cuối cùng đến đỉnh tam trọng thiên, tứ trọng thiên không còn xa!

- Ta cũng sắp tới đỉnh tam trọng thiên!

- Chờ chúng ta đều đến tứ trọng thiên thì thực lực càng thêm cường đại, có thể săn giết hư thú mạnh hơn rồi!

Một góc Thiên Thanh vực, có mười mấy thiên tài tu vi tam trọng thiên vừa đi vừa nói chuyện.

Bỗng nhiên phía không xa truyền đến từng đợt dao động kỳ dị, các tia sáng bạc tràn ngập trong không khí hấp dẫn mọi người chú ý. Đám người quay đầu nhìn, tưởng có báu vật gì sắp xuất hiện nên hết sức kích động.

Ánh sáng màu bạc nhạt khuếch tán, một bóng người hiện ra.

Ba giây sau, ánh sáng bạc biến mất, mọi người rất ngạc nhiên vì trước mắt bọn họ xuất hiện một người chứ không phải báu vật gì.

Có người nghi ngờ kêu lên:

- Sở Tôn!

Người xuất hiện đúng là Sở Mộ.

Sở Mộ sử dụng lệnh bài truyền tống là hư linh khí chỉ dùng được một lần, có công năng truyền tống đi và về một lần. Khi Sở Mộ sử dụng lệnh bài truyền tống quay về Dạ Minh bộ thì sẽ để lại tọa độ không gian ở chỗ cũ, giữ yên một tháng không tán đi, có thể quay về trong vòng một tháng. Nếu qua một tháng thì tọa độ biến mất.

Cái tên Sở Tôn nổi tiếng lừng lẫy trong Dạ Minh bộ không ai không biết, nên đám người vừa nghe liền hết hồn, lộ vẻ mặt kính sợ, bất giác thụt lùi mấy bước, cực kỳ cảnh giác như sợ Sở Mộ rút kiếm với họ.

Sở Mộ chỉ liếc bọn họ một cái nhưng không định làm gì, trừ phi những người này không biết sống chết chủ động rút kiếm với hắn.

Sở Mộ lắc người, có tiếng xé gió, bão tố đáng sợ tốc lên. Mười mấy người vội vàng vận chuyển lực lượng ổn định thân thể mới không bị thổi đi. Cát bay đá chạy, Sở Mộ đã hóa thành tàn ảnh chớp mắt biến mất trước mặt mọi người, chỉ để lại vô số kinh thán.

Nhanh quá!

Quá mau!

Khi Sở Mộ vận dụng tốc độ thì chính hắn cũng thấy rất nhanh, tu vi ngũ trọng thiên đúng là hơn hẳn tứ trọng thiên.

Luyện thể ngũ trọng thiên giống như tứ trọng thiên, chủ yếu là rèn luyện gân cốt nhưng cấp bậc sâu hơn, hiệu quả rèn luyện càng rõ ràng. Sở Mộ cảm giác được gân cốt của mình biến càng cứng cỏi, cứng rắn hơn.

Luyện khí ngũ trọng thiên thì khí toàn càng lớn càng cô đọng, lượng nội khí càng nhiều, càng tinh thuần hơn, còn có thể bước đầu đưa nội kí qua bàn tay lan tràn đến thân kiếm, tăng mũi nhọn cho kiếm, thêm lớp phòng hộ cho thân kiếm.

Thực lực giữa ngũ trọng thiên và tứ trọng thiên rất rõ ràng.

Lúc này tốc độ của Sở Mộ nhanh hơn khi là tứ trọng thiên vài phần, thậm chí là gấp đôi.

Sở Mộ lao nhanh như gió, cảnh vật rút lui, Sở Mộ vào sâu trong Thiên Thanh vực hơn.

***

Trong Thiên Thanh vực chuyện Sở Mộ làm là săn giết hư thú, hấp thu luyện hóa hư khí, tu luyện thế thứ sáu của Chân Võ Bát Thế, tham ngộ thế thứ bảy, không ngừng hồi ngộ mỗi cuộc chiến của mình, không ngừng tích lũy khai phát tiềm năng.

Để thăng cấp từ ngũ trọng thiên lên lục trọng thiên càng khó khăn hơn, tất cả lực lượng của ngũ trọng thiên là mười sáu ngàn cân, lực lượng lục trọng thiên là ba mươi hai ngàn cân, cách biệt tận mười sáu ngàn cân.

Dù là hư khí của hư thú lục phẩm, hấp thu luyện hóa mỗi cái chỉ tăng hai ngàn cân lực lượng, muốn lên mười sáu ngàn cận về mặt lý luận phải hấp thu luyện hóa tám mươi hư khí lục phẩm. Nếu tính luôn luyện thể và luyện khí thì là một trăm sáu mươi, mỗi con hư thú lục phẩm bình thường đều có một hư khí lục phẩm.

Thực lực hư thú lục phẩm mạnh hơn hư thú ngũ phẩm nhiều, với thực lực hiện tại của Sở Mộ để săn giết hư thú lục phẩm phải qua chiến đấu một phen. Nếu là hư thú lục phẩm tinh anh thì cần chiến đấu kịch liệt mới giết được.

Khu vực Thiên Thanh vực bao la, bên trong có nhiều hư thú nhưng rải rác rất rộng, sẽ không chồng chất một chỗ nên muốn tìm hư thú lục phẩm không dễ.

Đôi khi không cẩn thận gặp hư thú thất phẩm thì Sở Mộ chỉ có nước chạy trốn, không thì sẽ bị giết.

Nên sau khi vào Thiên Thanh vực tu vi của Sở Mộ tiến bộ chậm hơn lúc ở Dạ Minh bộ rất nhiều.

Nhưng theo thời gian trôi qua tu vi của Sở Mộ không ngừng tăng lên, tới gần lục trọng thiên.

Lực lượng thổ, thủy, mộc vì có lực lượng kim, hỏa tương sinh rèn luyện nên đều đột phá đến tiểu thành, điểm thiên tài tăng rất nhiều.

Qua nhiều đợt tích lũy, Sở Mộ ở bên bờ sông rộng hơn trăm thước thấy những chiếc lá trôi nổi trên mặt sống thì chợt nảy một ý. Sở Mộ nhón chân điểm nhẹ lên lá cây đạp sóng qua sông, hắn tự sáng tạo một môn thân pháp tứ phẩm: Đạp Diệp Lăng Ba.

*****

Thân pháp tứ phẩm Đạp Diệp Lăng Ba đem đến tám ngàn điểm thiên tài cho Sở Mộ.

Tới hôm nay tu vi của Sở Mộ đã lên đỉnh ngũ trọng thiên gồm luyện khí và luyện thể, hắn bắt đầu vận dụng thế thứ bảy Chân Võ Bát Thế để đột phá.

Thế thứ bảy tuy khó lĩnh ngộ nhưng không mất nhiều thời gian, Sở Mộ đã tham ngộ ra.

Thế thứ bảy tên là Tiềm long Thăng Uyên, ý chỉ rồng lặn lao ra khỏi nước, đại triển hoành đồ, khí thế rộng rãi từ yếu đến mạnh như con rồng lao ra khỏi ao sâu bay lượn chân trời.

Sở Mộ tựa như con rồng lặn vượt khỏi ao, khí thế cô đọng. Trên người Sở Mộ có khí thế dâng lên, mơ hồ ngưng tụ ra hình rồng sắp bay lên trời quanh quẩn chín tầng mây.

Tiếng rồng ngâm như có như không, khí kình hình rồng bay ra từ người Sở Mộ kinh động bầy hư thú ở xung quanh, hư thú lục phẩm cũng bị chấn nhiếp.

Trong khu vực này lợi hại nhất là hư thú lục phẩm, địa điểm Sở Mộ đặc biệt chọn để đột phá. May mắn không có hư thú thất phẩm không thì Sở Mộ đành tạm từ bỏ đột phá.

Khí thế trên người Sở Mộ càng lúc càng mạnh mẽ, không ngừng tăng lên bắn thẳng lên tầng mây. Gió mạnh thổi đến, cây cối xung quanh như bị bứng gốc.

Chợt có tiếng rồng ngâm mạnh mẽ kinh thiên động địa vang lên. Người Sở Mộ run lên, máu tươi như thủy triều cuồng dâng, nội khí hung dũng lao lên tựa dung nham núi lửa.

Thanh âm mơ hồ vang lên:

- Tu vi luyện thể đột phá đến lục trọng thiên, được ba vạn hai ngàn điểm thiên tài.

- Tu vi luyện khí đột phá đến lục trọng thiên, được ba vạn hai ngàn điểm thiên tài.

Sở Mộ mừng rỡ, cảm giác lực lượng mạnh mẽ trong người khiến hắn kích động sôi trào máu nóng.

Lục trọng thiên, cùng tu khí thể lục trọng thiên, dao động lực lượng siêu mạnh.

Trên bảng Đăng Thiên, điểm thiên tài của Sở Mộ đến 202000 nhưng vẫn xếp hạng ba, điểm thiên tài của Cổ Loạn Không hạng nhất, Tần Ngạo Tiên hạng hai vẫn cao hơn hắn.

Đi vào đây đều là thiên tài, Cổ Loạn Không, Tần Ngạo Tiên càng yêu nghiệt hơn. Yêu nghiệt thì không thể nhìn bằng lẽ thường.

Cùng tu khí thể lục trọng thiên, đã có thể tung hoành vô địch trong hư thú lục phẩm, cũng có thể bắt đầu săn giết hư thú thất phẩm.

Hư thú trung cấp có thú lực, dùng thú kỹ phụ trợ chiến đấu. Hư thú cao cấp thì khác, thú lực đã thành một phần quan trọng trong thực lực của chúng, lúc chiến đấu không ngừng phát ra thú lực, mỗi chiêu đều như thú kỹ, siêu đáng sợ.

Lúc Sở Mộ ở ngũ trọng thiên thì giết hư thú lục phẩm không quá khó, lúc là lục trọng thiên lại rất khó giết hư thú thất phẩm.

Sở Mộ đang bắt tay vào tham ngộ thế thứ tám của Chân Võ Bát Thế: Côn Bằng Giương Cánh.

Côn bằng giương cánh, bay xa vạn dặm!

Đây là thế cuối cùng của Chân Võ Bát Thế cũng là khó khăn nhất.

Sở Mộ dần đi vào khu trung tâm Thiên Thanh vực, bắt đầu gặp gỡ những thiên tài của bộ khác.

Sở Mộ cảm nhận dao động lực lượng kịch liệt từ xa truyền lại, Sở Mộ dùng thân pháp Đạp Diệp Lăng Ba lao nhanh tới.

Càng đến gần dao động lực lượng càng mãnh liệt hơn.

Sở Mộ dừng thân pháp đứng yên tại chỗ nhìn, tia mắt sắc bén xuyên thấu lá cây thấy một người đang đấu với một con hư thú cường đại.

Sở Mộ nhìn kỹ hơn, qua hơi thở hắn đoán là một con hư thú thất phẩm, còn là đẳng cấp tinh anh.

Điều này khiến Sở Mộ chú ý cao độ, với thực lực hiện giờ của Sở Mộ có thể giết một con hư thú thất phẩm tinh anh nhưng độ khó rất lớn, thường cần phải qua cuộc khổ chiến.

Người chiến đấu với hư thú thất phẩm tinh anh là một người tóc dài như lửa đỏ, áo giáp đỏ rực nhưng khác với Trần Cương, áo giáp này màu đỏ tựa lửa cháy.

Sở Mộ không biết tên của người này nhưng xem khí thế sắc bén cực kỳ mạnh mẽ bạo liệt, lại có thể chiến đấu dữ dội với hư thú thất phẩm tinh anh thì chắc chắn là một trong mười yêu nghiệt hàng đầu trên bảng Đăng Thiên.

Chiến đấu rất kịch liệt, thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ có kiếm quang bạo liệt, từng đường kiếm uy năng mạnh mẽ vô biên như dung nham tuôn trào, siêu mạnh.

Mặt đất bốn phía bị một người một thú đối chiến kịch liệt phá hoại, đất khét đen mảng lớn.

Xem cuộc chiến ở đẳng cấp này mới có lợi cho hắn.

Đánh mãi không thắng, thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ nổi giận chém mạnh nhát kiếm. Kiếm quang ánh lửa khủng bố phá không, kiếm quang siêu to chặt đứt thiên địa chém lùi con hư thú. Ngay sau đó thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ chỉ kiếm lên trời, lực lượng toàn thân dâng lên khiến Sở Mộ rất ngạc nhiên.

Thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ quát khẽ:

- Thiên Môn Bát Kiếm!

Kiếm chém xuống, bầu trời như hiện ra một cửa kiếm đè xuống đập vào người hư thú thất phẩm tinh anh. Trong cửa kiếm bắn ra tám luồng kiếm quang như tám thanh phi kiếm quay quanh, điên cuồng cắt hư thú thất phẩm tinh anh.

Thiên uy hùng hồn, hùng vĩ vô tận, đập nát tất cả, muôn vàn tuyên cổ.

Kiếm pháp khủng bố khiến tinh thần Sở Mộ rúng động.

- Thiên Môn Bát Kiếm.

Sở Mộ lẩm bẩm:

- Chắc đây là kiếm pháp ngũ phẩm.

Dao động hơi thở đó mạnh mẽ hơn kiếm pháp tứ phẩm Vô Gian Luyện Ngục của hắn gấp vô số lần.

Trước thiên uy huy hoàng của Thiên Môn Bát Kiếm, hư thú thất phẩm tinh anh bị trấn áp, cắt nát chết tươi.

Thi triển Thiên Môn Bát Kiếm xong dao động hơi thở của thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ suy yếu nhiều, nhưng Sở Mộ không tấn công vì có giết đối phương cũng không kiếm được lợi, hắn không cần làm vậy.

Thiên Môn Bát Kiếm để lại ấn tượng rất sâu sắc trong Sở Mộ, khiến hắn hiểu biết kiếm pháp sâu thêm nhiều, tầm mắt rộng mở hơn, đặt nền móng vững chắc cho hắn sau này tự sáng tạo kiếm pháp cao minh hơn.

Thiên tài mặc áo giáp lửa đỏ thu hư khí và báu vật của con hư thú thất phẩm tinh anh, sau đó ánh mắt sắc bén xuyên qua lá cây thưa thớt, tia mắt như hai kiếm quang phá không đâm vào mặt Sở Mộ.

- Ta tên Luyện Hồng Vân, ngươi tên là gì?

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Sở Mộ.

Nghe tên của đối phương Sở Mộ liền biết thứ hạng trên bảng Đăng Thiên, hạng năm.

Hạng năm mà thực lực đã mạnh như thế, xem ra thứ hạng trên bảng Đăng Thiên chỉ xếp theo điểm thiên tài chứ không phải thực lực thật sự. Chỉ mình Thiên Môn Bát Kiếm là Sở Mộ đã không tự tin đỡ nổi.

Nhưng Thiên Môn Bát Kiếm kia rất có thể là Luyện Hồng Vân được kỳ ngộ chứ không phải tự sáng tạo, không thì điểm thiên tài của gã nên cao hơn hắn.

Thực lực của Luyện Hồng Vân mạnh như vậy thì Dương Chiến Thiên, thậm chí Tần Ngạo Tiên và Cổ Loạn Không ở tít trên đầu bảng chưa từng bị dao động sẽ mạnh đến mức nào nữa?


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)