Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1245

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1245: Sở Mộ có tiếng không có miếng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tu vi không bằng đối phương?

Điều này không là chướng ngại lớn lao gì. Tu vi của Sở Mộ tuy mới chỉ là Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ nhưng thần hoang kiếm nguyên của hắn bàn về chất và lượng không thua gì Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, vô hình trung rút ngắn chênh lệch tu vi với đám thiên tài Trần Cương.

Cộng thêm từ các mặt khác Sở Mộ có nhiều thủ đoạn, cùng tu luyện thể và luyện khí càng mạnh mẽ hơn.

Tóm lại Sở Mộ có tự tin một lần nữa đánh bại, đè bẹp đám thiên tài trong tinh hệ, cuối cùng giành được hạng nhất tham gia cạnh tranh tiếp theo, tranh phong với đám thiên tài, yêu nghiệt ở đỉnh cao nhất tinh hệ.

Sở Mộ chưa bao giờ sợ tranh tài với cùng thế hệ.

Nói nhiều cũng chỉ là suông miệng, không bằng làm nhiều.

Trong Tinh Thiên giới, một ngàn thiên tài tự đi vào tiểu không gian của mình.

Tinh Thiên giới xem như một tiểu thế giới, trong tiểu thế giới có thể phân cách ra nhiều tiểu không gian. Vì có một ngàn thiên tài dự thi nên có một ngàn lẻ một tiểu không gian. Một ngàn tiểu không gian cho từng thiên tài nghỉ ngơi, dư ra một tiểu không gian là to nhất, cỡ mấy vạn thước vuông, cao ngàn thước, là chỗ cho các thiên tài chiến đấu đánh nhau.

Cách so tài giai đoạn thứ hai là một ngàn thiên tài vào Tinh Thiên giới rồi thực chiến một chọi một.

Giai đoạn thứ nhất đi vào Thiên Thanh Hư Giới, mỗi người được thân thể mới, bắt đầu lại từ đầu, kiểm nghiệm thiên phú tu luyện, ngộ tính, vận may này nọ của mọi người, các mặt tổng hợp lại thành điểm thiên tài.

Nhưng muốn xếp hạng trên bảng Thiên Thanh chỉ dựa vào thiên phú, ngộ tính thì không đủ, nó còn cần thực lực. Thiên phú, ngộ tính hay cái khác thì mục đích cuối cùng là thực lực, tăng cao thực lực, có thực lực cường đại mới đứng vững gót chân, sinh tồn tốt hơn.

Nên mới có cuộc chiến thực lực trong giai đoạn thứ hai.

Rút thăm ngẫu nhiên, một chọi một chiến đấu, những người khác xem cuộc chiến. Không ai biết khi nào mình sẽ bị rút trúng, người bị trúng thăm chiến đấu đánh thua sẽ bị đào thải, người thắng thì thăng cấp, cứ thế tiếp tục cho đến khi chỉ còn lại một người tức là hạng nhất, thí sinh duy nhất vào giai đoạn thứ ba.

Chọn một trong một ngàn người, tỉ lệ rất nhỏ nhưng không ai muốn bỏ qua, vậy là mọi người phải lấy bản lĩnh thật sự ra. Không phải ai tu vi cao nhất là sẽ trở thành số một, vì tu vi chỉ là một phần cấu thành thực lực chứ không là toàn bộ. Có lẽ tu vi không cao nhưng mặt khác dẫn đầu người khác thì sao?

Một ngàn tiểu không gian trang trí đơn giản, hay nên nói là đơn sơ, chỉ có một bồ đoàn tĩnh tọa.

Trong tiểu không gian, Sở Mộ nhàn nhã ngồi trên bồ đoàn, hắn lấy bình rượu ngon ra khỏi không gian giới chỉ nhâm nhi mấy ngụm. Một số thiên tài cũng làm giống như Sở Mộ, có người lấy bàn ghế, rượu ngon, thức ăn ngon ra nhàn nhã ăn uống, khiến bao người hâm mộ.

Đa số thiên tài thì ngồi nghiêm chỉnh, hoặc là mặt ngoài bình tĩnh mà lòng hồi hộp.

Chọn một trong ngàn người, cực kỳ tàn nhẫn, bọn họ căng thẳng cũng đúng. Có người biết mình không hy vọng gì nhưng vẫn giữ ước mơ xa vời, một số người thì thoải mái, không có hy vọng vậy xem lần tranh phong này là cơ hội rèn luyện tuyệt vời.

Đủ loại người bình tĩnh chờ đợi tuyển chọn.

Lúc này thiên tài trong hai tiểu không gian bị một luồng sáng bắn trúng, biến mất, họ xuất hiện trong không gian chiến đấu ở chính giữa.

Hai người đều có tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên, cách biệt không lớn.

Đầu tiên là nói mấy câu đấu võ mồm, sau đó rút kiếm đánh nhau.

Tu vi cách biệt không lớn thì phải xem tu vi những mặt khác, ví dụ kiếm pháp, lực lượng thiên địa, kiếm ý các loại. Nếu vẫn ngang tầm nhau thì tùy vào kinh nghiệm chiến đấu, thiên phú chiến đấu, nắm chắc thời cơ.

Hai thiên tài thực lực cách biệt không lớn, một trận chiến đấu kéo dài hai mươi phút, tiêu hao sáu, bảy mươi phần trăm lực lượng mới đánh vào điểm yếu phân ra thắng thua.

Người thắng trận được đưa về tiểu không gian cũ, người thua bị đưa ra Tinh Thiên giới, trở về tinh hạm.

Chiến đấu trong Tinh Thiên giới sẽ chiếu ra bên ngoài như người thật đang đánh nhau, cảm giác như ở trong đó. Mỗi người trên tinh hạm từ góc độ nào đều có thể thấy rất rõ ràng.

Những tinh hạm có của Kiếm Thần điện, của Dạ Minh kiếm tông, của mười thế lực cấp bá chủ, của một số thế lực khác, tinh hạm rậm rạp bao vây Tinh Thiên giới kín kẽ, cũng để phòng hộ nhiều lớp cho Tinh Thiên giới.

Trận so tài thứ nhất kết thúc, Tinh Thiên giới lập tức chọn người cho trận so tài thứ hai, họ xuất hiện trong không gian chiến đấu.

Hai bên trận so tài thứ hai một người tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên hậu kỳ, một người tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên trung kỳ, cách biệt một tiểu cảnh giới, không quá lớn nhưng vẫn là sự chênh lệch.

Chiến đấu rất kịch liệt, một kiếm một chiêu, chiêu thức tinh diệu độc đáo. Sở Mộ vừa uống rượu ngon vừa quan sát chiến đấu, một lòng ba dùng thay thế mình vào.

Kết quả chiến đấu hơi bất ngờ, thiên tài Niết Bàn nhất trọng thiên trung kỳ thắng với ưu thế rõ ràng.

Trận thứ hai kết thúc, trận thứ ba bắt đầu ngay, hoàn toàn không cho người thời gian nghỉ ngơi, sắp xếp chặt chẽ.

Từng trận đấu diễn ra, cuộc chiến này không cần nương tay, thoải mái bày ra thực lực, không cần lo sẽ giết đối phương vì chết trong này là chết giả. Với quy tắc đặc biệt của Tinh Thiên giới người chết sẽ sống lại, đây là lý do tại sao Tinh Thiên giới khó tạo ra to hơn.

Nếu không thể sống lại thì không cách nào phát huy hết sức mạnh, đánh đấm thật được, càng sẽ không kiểm nghiệm ra trình độ thực lực thật.

Từng trận chiến qua đi, Sở Mộ được chọn, trùng hợp đối thủ của hắn là một thiên tài có tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên, còn là đệ tử của Ngũ Hành kiếm tông, sư huynh đệ của hắn.

Thiên tài kia chắp tay hành kiếm lễ với Sở Mộ biểu lộ tôn kính chứ không phải xin hắn nương tay:

- Sở sư huynh, mời.

Sở Mộ đáp lễ, một thanh kiếm nằm trong tay:

- Mời.

Kiếm này không phải Thiên Trảm kiếm mà là Bất Diệt kiếm. Thiên Trảm kiếm là thông thiên thánh kiếm, uy năng hơn kiếm khí cực phẩm, bình thường Sở Mộ đặt nó trong đan điền uẩn dưỡng, khi nào gặp cường địch mới đáng lấy Thiên Trảm kiếm ra chém giết.

Uy năng của Bất Diệt kiếm đủ để ứng đối chiến đấu trước mắt.

Chiến đấu bắt đầu, Sở Mộ không thi triển kiếm pháp thương cổ, uy lực của kiếm pháp rất mạnh, vừa ra tay đủ đánh bại đối phương. Nếu là người khác thì Sở Mộ chẳng quan tâm, nhưng đối phương là sư đệ đồng môn lại khá là tôn kính hắn, hắn định mượn cơ hội này chỉ điểm đối phương một phen rồi mới đánh bại.

*****

- Người này là Sở Mộ đệ nhất bảng Đăng Thiên.

Sở Mộ vừa xuất hiện liền khiến nhiều người xì xầm bàn tán, ai nấy trợn to mắt nhìn. Đệ nhất bảng Đăng Thiên, cái danh sáng bóng.

Trong tinh hạm Dạ Minh kiếm tông có một đại nhân vật, là chí cường giả luôn ẩn thế cũng là trụ cột của Dạ Minh kiếm tông: Dạ Minh Đại Đế.

Thế lực cấp chúa tể, thế lực cấp bá chủ chênh lệch lớn nhất không phải nội tình, thiên tài trong tông môn mạnh yếu, nhiều hay ít mà nằm ở chí cường giả. Thế lực cấp chúa tể có ít nhất một cường giả cấp Đại Đế tọa trấn.

Dạ Minh Đại Đế chậm rãi hỏi, giọng nói sâu trầm mơ hồ:

- Trấn Vũ, ngươi thấy tiểu tử này thế nào?

Một nam nhân gần ba mươi tuổi đứng bên cạnh Dạ Minh Đại Đế, dao động hơi thở sâu thẳm khó đoán, sâu không lường được.

Tần Trấn Vũ đáp, giọng sâu trầm hơi giống với Dạ Minh Đại Đế:

- Sư tôn, tuy tiểu tử này tu vi không cao nhưng xem hắn chiến đấu thì kiếm pháp không yếu.

Tần Trấn Vũ là đệ tử quan môn của Dạ Minh Đại Đế, tiếc rằng đã hơn trăm tuổi nên không cách nào tham gia bảng Thiên Thanh, lòng vô cùng tiếc nuối.

Dạ Minh Đại Đế không bình luận gì về đánh giá của Tần Trấn Vũ.

Người cảnh giới cao sâu nhìn thấu ảo diệu trong đó, người không đủ trình độ thì chỉ thấy mặt ngoài.

- Đây chính là thực lực của Sở Mộ?

- Làm người ta thất vọng quá, đệ nhất bảng Đăng Thiên mà trình độ như vậy.

- Bảng Đăng Thiên, bảng thiên tài tinh hệ tính kiểu gì vậy? Thực lực như thế mà cũng xếp hạng nhất được?

Người không biết về Thiên Thanh Hư Giới khi thấy trận so tài của Sở Mộ đều phát ra chất vấn, cảm thấy bảng thiên tài tinh hệ, bảng Đăng Thiên có tiếng không có miếng

- Giả rốt cuộc chỉ là giả.

Nhiều thiên tài nhìn biểu hiện lúc này của Sở Mộ thì thầm thắc mắc, nhếch mép cười nhạt, khinh thường hắn.

Một số người thì thấy khó hiểu, dù tu vi của Sở Mộ không cao nhưng theo thiên phú hắn thể hiện trong Thiên Thanh Hư Giới thì thực lực nên mạnh hơn nữa mới đúng.

Trận chiến này kéo dài hai mươi phút, cuối cùng Sở Mộ bắt giữ một cơ hội đánh bại đối phương, giết chết.

Về mặt lý luận trận chiến này còn có thể tiếp tục, nhưng đối phương rút kiếm về hành kiếm lễ với Sở Mộ:

- Đa tạ Sở sư huynh chỉ điểm.

Người đó tự nhận thua rời khỏi Tinh Thiên giới, chỉ có làm đương sự là rõ ràng nhất chiến đấu vừa rồi hoàn toàn là được Sở Mộ chỉ điểm, không thì vừa bắt đầu hắn có thể dùng thế sấm rền gió cuốn đánh bại gã.

Người đó hiểu rằng Sở Mộ chịu bỏ chút thời gian chỉ điểm mình vì nghĩ tình sư huynh đệ đồng môn, lòng càng tôn kính Sở Mộ hơn.

Sở Mộ nhìn ánh mắt đám người đó là biết suy nghĩ trong lòng bọn họ, đại loại là lúc trước đã lầm khi xem trọng hắn. Sở Mộ không để bụng, hắn làm chuyện gì, bày ra thực lực kiểu gì là chuyện của hắn, không liên quan tới người khác. Tương tự, người ta xem hắn thế nào là chuyện của người ta, chẳng liên quan đến hắn.

Thiên tài thường khá là thiên chấp, hơi tự cho là đúng.

Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông hơi lo lắng.

Nói chung cuộc so tài vẫn tiếp tục diễn ra, sẽ không cố ý tạm dừng vì ai.

Bên ngoài bàn tán náo nhiệt, đề tài quay quanh Sở Mộ. Hạng nhất bảng thiên tài tinh hệ, bảng Đăng Thiên mà có tiếng không có miếng, dù tu vi chỉ mới là Niết Bàn nhất trọng thiên cũng không nên mất hai mươi phút đánh bại đối thủ ngang ngửa mình. Đối thủ của Sở Mộ không xếp hạng trong bảng Đăng Thiên, chênh lệch không biết bao nhiêu lần.

Trong tinh hạm Ngũ Hành kiếm tông, các vị trưởng lão rất khó hiểu:

- Có chuyện gì vậy? Với thực lực của tiểu tử này không nên như vậy.

Có người đề nghị kêu người đánh nhau với Sở Mộ đến hỏi chuyện, sau đó biết hắn đang chỉ điểm. Bọn họ thở phào nhẹ nhõm.

Phó tông chủ Bạch Khung cười nói:

- Những người coi thường hắn sẽ phải trả giá đắt.

Đề tài về Sở Mộ dần bị cuộc so tài làm mờ nhạt, đặc biệt đến lượt Trần Cương lên sân, tư thái cứng rắn cực kỳ sắc bén chỉ một chiêu đã đánh bại đối thủ. Thế là Trần Cương thành đề tài nóng.

Sau đó nhóm Chu Thiên Đồng, Dương Hiên với ưu thế tuyệt đối chém giết đối thủ tơi bời giành chiến thắng, cũng thành trung tâm đề tài. Sở Mộ dần bị lãng quên.

Người thua rời đi, người thắng ở lại chờ trận so tài tiếp theo.

Thắng sau khi về tiểu không gian, nơi này có đặc tính là tăng tốc độ phục hồi.

Sở Mộ xem kỹ Chu Thiên Đồng, Trần Cương, Dương Hiên chiến đấu, tuy đều một kiếm đánh bại kẻ địch nhưng hắn vẫn nhìn ra chút chi tiết. Nhưng chưa đủ, muốn hiểu biết thực lực của đám người này nhiều hơn thì phải xem càng nhiều mới được.

Trong một ngàn thiên tài không nhiều người tu vi đến Niết Bàn tam trọng thiên, chỉ khoảng mười người. Như Thần Tử của Ngũ Hành kiếm tông là Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên, trong trăm tuổi có thể đến tu vi cỡ này đã là cực kỳ ghê gớm.

Không biết có phải cố ý hay không mà mười thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên không làm đối thủ của nhau, có vẻ sẽ được giữ đến cuối cùng mới chiến đấu.

Nhưng xem thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên đánh nhau là việc khiến người kích động. Gọn gàng, dứt khoát, rõ ràng, như sấm sét phá không, như núi lửa tuôn trào, dù chỉ nhìn hình ảnh từ Tinh Thiên giới cũng khiến người như ở trong đó, có thể nghe thấy thanh âm, cảm nhận dao động hơi thở.

Chênh lệch tu vi cao thấp, khí thế mạnh yếu biểu hiện rất rõ rệt.

Ngoài ra những thiên tài tu vi Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên quá gây chú ý.

So với thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên thì thiên tài Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên đông hơn chút nhưng không quá nhiều, hai mươi mấy gần ba mươi người. Lâm Dịch của Ngũ Hành kiếm tông nằm trong số đó, Dạ Minh kiếm tông thì nhiều nhất.

Trong mười tông môn cấp bá chủ nếu xếp hạng thì Ngũ Hành kiếm tông chỉ xếp từ hạng năm trở đi, số lượng thiên tài hơi kém hơn.

Bốn tinh vực lớn nhân tộc có tổng cộng một trăm hai mươi tinh hệ, trong mỗi tinh hệ do các cường giả mở ra một Tinh Thiên giới, trong mỗi Tinh Thiên giới có một ngàn thiên tài đang chiến đấu, cạnh tranh, thi đấu giành danh ngạch duy nhất.

So tài diễn ra từng trận, ngắn thì một kiếm thắng địch, từ bắt đầu đến kết thúc chỉ ba giây ngắn ngủi. Lâu thì chiến đấu kịch liệt, cỡ hai mươi phút.

Trong Tinh Thiên giới không chia ngày đêm, các trận đấu liên tục diễn ra.

Một ngàn người, năm trăm trận, năm trăm người thắng, năm trăm người thua. Người thắng ở lại tiếp tục, người thua làm khán giả.

Trong Dạ Minh Tinh Thiên giới bắt đầu đợt so tài thứ hai.

Năm trăm người là hai trăm năm mươi trận.

Vòng này Giang Phàm xui, đối thủ của gã là Dương Hiên trên bảng Thiên Thanh Dạ Minh kiếm tông.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)