Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1310

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1310: Nhậm chức tổng giáo tập
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhát kiếm này tuy không sử dụng kiếm nguyên, không dùng kiếm ý, lực lượng quy tắc nhưng ẩn chứa kiếm lực, còn là tinh túy kiếm pháp mà Nhâm Lập nắm giữ, cực kỳ tinh diệu sắc bén, nhanh đến tột độ.

Kiếm chém ra gây nhiều tiếng kinh kêu.

Mặt Sở Mộ không biểu tình, Thiên Trảm kiếm rung rung tốc độ siêu cao đâm ra, đến sau mà tới trước đâm vào mặt Nhâm Lập thẳng vào giữa trán. Nhâm Lập biến sắc mặt, gã cảm giác giữa trán đau nhức như bị đâm thủng.

Nhâm Lập vội thay đổi kiếm pháp, nhấc chân muốn né kiếm như luồng sáng. Sở Mộ lắc cổ tay, kiếm quang biến hình quạt phủ lên đằng trước, xẹt qua cổ Nhâm Lập, không nương tình chém giết.

Tạo nghệ kiếm pháp của Nhâm Lập rất mạnh, hơn Mục Thế Hoa nhiều, lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp cộng thêm kiếm lực đến lục cấp, cực mạnh. Nhưng Nhâm Lập gặp phải Sở Mộ là một yêu nghiệt tuyệt thế có thiên phú hơn gã, trừ tu vi ra các mặt khác hắn hơn gã nhiều.

Thi triển kiếm pháp, bày ra tinh túy, từng đường kiếm như sấm chớp ầm ầm lao đi, đột nhiên như núi lửa phun trào kinh thiên động địa, khoảnh khắc như bão tố quét qua bẻ gãy nghiền nát, giây sau như lũ lụt ngập trời đập tan, nhấn chìm tất cả.

Mỗi lần biến đổi khác nhau, lần nào cũng cực kỳ cuồng bạo, uy năng kinh người.

Mọi người chỉ trông thấy kiếm quang của Sở Mộ đôi khi như sấm sét, có khi như lửa cháy, có lúc như giông bão, khi thì tựa cơn lũ, có lúc như núi cao.

Mỗi một kiếm hình thái khác nhau mà lột tả tinh túy của kiếm pháp, khiến người nhìn cực kỳ giật mình, nhìn mê mẩn chìm đắm trong đó không thể thoát ra.

Nhâm Lập vừa kinh vừa giận, gã liều mạng thi triển kiếm pháp nhưng bị Sở Mộ hoàn toàn áp chế đành bị động phòng thủ, né tránh. Cảm giác bực tức này khiến Nhâm Lập đứt dây thần kinh.

Kiếm pháp của Sở Mộ thay đổi, như cuồng bạo như sấm sét lửa cháy đổi sang sinh sôi không dứt như cây cối, kiếm chém ra, kiếm quang màu bạc ẩn chứa kiếm lực sinh sôi vô tận không ngừng chém. Nhâm Lập không thể né tránh, rất khó khăn đón đỡ.

Khó khăn lắm mới chặn đường thế công sinh sôi không dứt của kiếm quang màu bạc, Nhâm Lập chưa kịp đánh trả thì kiếm quang bạc như nước chảy róc rách, tuy sức không mạnh nhưng mềm dẻo không ngớt, trói kiếm của gã không cách nào phản kích.

Sở Mộ công kích một lúc thì chợt nhớ năm tuyệt học ngũ hành bình thường, tách nội dung ra dung nhập vào kiếm pháp, quả nhiên khiến phong cách kiếm pháp đa biến hơn, biến đổi gắn kết với nhau tăng uy năng hơn nhiều.

Bất giác Nhâm Lập thành đối tượng luyện kiếm của Sở Mộ, tựa như bia sống.

Kiếm không gì sánh bằng, kiếm pháp trên tất cả, khiến vô số người giật mình đến chết lặng. Nhâm Lập nghiến răng muốn trẹo quai hàm.

Kiếm quang, kiếm quang đủ màu, kiếm quang các loại phong cách khiến Nhâm Lập không thể nào ứng đối.

Khi sắp thua Nhâm Lập bỗng bùng nổ, lực lượng cường đại của Niết Bàn lục trọng thiên đổ ập xuống như lũ tràn đê rót vào kiếm. Kiếm quang chói lòa, hơi thở cuồng bạo tứ tán, kiếm với tốc độ siêu nhanh chém vào Sở Mộ.

Kiếm quang rực rỡ như thiên thạch chín tầng trời, bùng nổ đột ngột làm mọi người giật nảy mình.

Nhát kiếm chém xuống, lực lượng cực kỳ mạnh mẽ bộc phát ra.

Bùm!

Sở Mộ bị đánh bay, khí huyết chấn động, gân cốt tê dại.

Đã bộc phát ra tu vi và hết thảy thực lực thì Nhâm Lập không nương tình nữa, gã định giết Sở Mộ tại đây. Nhâm Lập lại chém nhát kiếm, kiếm quang nổ tung, tiếng gầm rú khủng bố làm màng tai mọi người tê dại,

Các phó chưởng tọa cũng bị như vậy vì tu vi của bọn họ đều là Niết Bàn cảnh.

Nhâm Lập vừa bùng nổ hết sức Sở Mộ liền có cảm ứng, hắn vội phát ra tu vi ngăn cản một kiếm đầu tiên, nhưng vì gấp gáp nên khí huyết bị chấn động. Nhâm Lập thi triển kiếm pháp thiên cấp giết tới thì Sở Mộ đã hoàn toàn điều chỉnh lại, chém ra nhát kiếm.

Thương Cổ kiếm khí bắn ra như xé rách không trung, kiếm nguyên đáng sợ khiến kiếm pháp Thương Cổ càng hơn xưa.

Niết Bàn đê giai, niết bàn thân thể, Niết Bàn trung giai, niết bàn đan điền.

Niết Bàn tứ trọng thiên, đan điền trải qua niết bàn một lần càng vững chắc và lực lượng bí ẩn. Lực lượng bí ẩn khiến Thần Hoang kiếm nguyên ngưng tụ hơn, uy năng mạnh ba phần, tốc độ kiếm nguyên phục hồi tăng nhiều.

Niết Bàn tứ trọng thiên chiến với Niết Bàn lục trọng thiên, chênh lệch tu vi hai đại trọng thiên theo lý thì Sở Mộ không đánh lại Nhâm Lập. Nhưng sự thật lại khác, Sở Mộ đối kháng với Nhâm Lập không hề yếu thế, vì hắn còn có tu vi luyện thể cũng rất mạnh.

Nhâm Lập biến sắc mặt, gã tuyệt đối không ngờ người mà gã khinh thường có thực lực mạnh mẽ đến nỗi đối kháng lại gã được.

Người Nhâm Lập run rẩy, lực tràng lửa đỏ chớp mắt khuếch tán bao phủ Sở Mộ, giây sau kiếm trong tay hóa thành lửa cháy hừng hực như thiên thạch vũ trụ mang theo uy lực khủng bố không địch lại nổi oanh kích, phá hủy tất cả.

Ánh sáng vàng phát tán từ người Sở Mộ, kim chi quy tắc dao động, phong mang kinh người, Thiên Trảm kiếm nhuộm thành màu vàng.

Kim chi lực tràng và hỏa chi lực tràng va chạm, chèn ép. Kiếm chém ra, kiếm quang vàng rực rạch phá không trung cực kỳ rực rỡ, làm mắt mọi người mù lòa, không cách nào nhìn thẳng, phong mang kinh thiên động địa.

Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm!

Kiếm quang vàng đáng sợ chém ra xẻ đôi hỏa chi lực tràng của Nhâm Lập, giết hướng gã. Phong mang kinh người làm Nhâm Lập rợn tóc gáy, biến sắc mặt, lửa cháy như thiên thạch oanh kích ra nhưng bị kiếm quang vàng cắt đứt.

Vèo vèo vèo!

Ba kiếm Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm, Sở Mộ dí kiếm tới trước, một lũ kiếm khí màu bạc mang theo hơi thở phá tan hư không đâm tới trước, bắn vào hỏa chi lực tràng của Nhâm Lập, giết hướng gã, là tuyệt học Xung Hư kiếm khí.

Nhâm Lập cũng là siêu thiên tài, gã nắm giữ nhiều thủ đoạn, lập tức phản ứng lại. Kiếm quang như mưa to đổ ập đến, tấn công không góc chết đánh nát Xung Hư kiếm khí.

Dường như biết mình không thể làm gì Sở Mộ, Nhâm Lập đánh nát Xung Hư kiếm khí xong lại thi triển một chiêu kiếm pháp sắc bén. Kiếm quang tựa lửa cháy lan đồng cỏ, Nhâm Lập vọt lên trời, người kiếm hợp nhất hóa thành kiếm quang bay nhanh đi.

Tốc độ siêu mau, cực kỳ đột ngột, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Sở Mộ giơ Thiên Trảm kiếm lên, ánh sáng bạc lấp lánh, Xung Hư kiếm khí phá không bắn ra siêu nhanh, bắn hướng Nhâm Lập cách xa mấy ngàn thước.

Mọi người nghe tiếng rên, Nhâm Lập đã bị đánh trúng, bị thương nhưng gã càng bộc phát tốc độ nhanh hơn nữa, thi triển bí pháp nào đó biến mất trước mắt mọi người.

Sở Mộ không đuổi theo, cũng khó bắt kịp. Nhâm Lập là siêu thiên tài, tu vi cao hơn hắn hai trọng thiên, còn bất chấp trả giá thi triển bí pháp tăng tốc độ.

*****

Sự thật đến đây thì tạm chấm dứt, Kình Thiên học cung chẳng những không nổi tiếng như mong muốn ngược lại đánh bóng giùm Thừa Thiên học cung.

Sở Mộ, giáo tập kiếm pháp Địa Cung Thừa Thiên học cung, tu vi thuật pháp, lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực, tạo nghệ kiếm pháp đến trình độ không thể suy đoán.

Tin này sẽ nhanh chóng truyền ra, Thừa Thiên học cung nhờ đó nổi tiếng lừng lẫy, sẽ có càng nhiều thiên tài nghe tiếng tìm đến.

Mắt Lâm Viễn tràn đầy buồn bực. Phương Sơn Hải, Vương Việt Phong thì sắc mặt âm trầm, nỗi lòng vô cùng phức tạp. Các học tử ba bộ Địa Cung kiếm pháp hưng phấn, siêu kích động.

- Thiên tài tuyệt thế!

Phó chưởng tọa kiếm pháp Thương Lan học cung mắt sáng rực nhìn Sở Mộ:

- Tiểu hữu, ta là Từ Tĩnh Khải phó chưởng tọa kiếm pháp Thương Lan học cung, Thương Lan học cung của ta sáng lập cung đã ba ngàn năm, lịch sử lâu đời, nội tình thâm sâu, trực thuộc hoàng thất Thương Lan hoàng triều, tiền đồ cao xa. Thương Lan học cung chúng ta cầu hiền như khát, đang cần thiên tài tuyệt thế như tiểu hữu. Chúng ta chân thành mời tiểu hữu đến Thương Lan học cung đảm nhiệm tổng giáo tập kiếm pháp, nếu có cơ hội thích hợp sẽ đề cử hoàng thất để tiểu hữu vào triều làm quan, một bước lên trời.

Thương Lan hoàng triều là một tay Thương Lan Thánh Hoàng mở ra, một hoàng tiều cường đại. Thương Lan hoàng triều tuy chú trọng cường giả làm vua nhưng người vào triều làm quan có địa vị khá cao, dù sao thế giới này có nhiều người là tu luyện giả, quan viên trong hoàng triều đa số thực lực cao cường.

Có thực lực cường đại lại được hoàng triều che chở, có tài nguyên cao hơn người, thế lực và núi dựa, vào triều làm quan, là điều nhiều người tha thiết ước mơ.

Từ Tĩnh Khải thẳng thắn đào góc tường, đám người Mục Thế Hoa không mắng được. Thương Lan học cung đúng là mạnh hơn Thừa Thiên học cung nhiều, có Thương Lan hoàng triều làm núi dựa. Hơn nữa với thiên phú của Sở Mộ rất có thể vào triều làm quan, lời Từ Tĩnh Khải nói đều là sự thật.

Mục Thế Hoa cảm thấy mình không có lý do ngăn cản Sở Mộ, đó là tiền đồ tặng cho hắn, dù có địa vị phó chưởng tọa Thừa Thiên học cung ở mức độ nào đó không bằng tổng giáo tập kiếm pháp của Thương Lan học cung.

Mỗi người đều nhìn Sở Mộ chằm chằm. Hai phó chưởng tọa Thương Lan học cung cười tủm tỉm nhìn Sở Mộ, biểu tình tin chắc hắn sẽ đồng ý.

Nó liên quan tiền đồ của mình, ai lại đi từ chối?

Nhưng Từ Tĩnh Khải không rõ lai lịch của Sở Mộ, nếu biết thì hơn phân nửa sẽ không mời hắn thậm chí còn đánh hắn.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Đa tạ ý tốt của người, nhưng ta chưa muốn rời khỏi Thừa Thiên học cung, sau này có cơ hội tính tiếp đi.

Mọi người biểu tình kinh ngạc, từ chối! Trước hấp dẫn lớn như vậy mà từ chối!

Không tin nổi!

Mọi người xoe tròn mắt.

Từ Tĩnh Khải biến sắc mặt, tính quát mắng Sở Mộ:

- Ngươi... !

Từ Tĩnh Khải chợt nhớ đến cái gì, gã hít sâu cố gắng bình tĩnh lại, trầm giọng nói:

- Tiểu hữu, cơ hội này không dễ, bỏ lỡ là mất.

Sở Mộ lười nói nữa:

- Ta đã quyết định.

Từ Tĩnh Khải đành nói:

- Cái này... được rồi, cửa Thương Lan học cung luôn mở rộng với tiểu hữu.

Đổi lại người khác từ chối sẽ làm Từ Tĩnh Khải bực tức, đó là không nể tình. Nhưng với Sở Mộ thì Từ Tĩnh Khải không dám lên mặt, một người tu vi Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ nắm giữ kiếm lực, còn đánh bại một cường địch tu vi Niết Bàn lục trọng thiên cũng nắm giữ kiếm lực, người như vậy khó nói thành tựu tương lai thế nào, tốt nhất là đừng đối địch.

Mang theo tiếc nuối, hội giao lưu học cung đến đây hoàn toàn kết thúc.

Trong khi mọi người định đi thì Lâm Viễn lên tiếng, cao giọng tuyên bố nhâm mệnh Sở Mộ làm tổng giáo tập kiếm pháp Thừa Thiên học cung.

Tính ra thì đây là điều người người đều muốn.

Sở Mộ cũng muốn lên tầng trên Bộ Điển Tàng, cái này cần có đủ thân phận, chức vị tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung đã đủ tư cách.

Tưởng Vân nói:

- Giáo tập, có phải sau này người không dạy chúng ta nữa không?

Sở Mộ đáp:

- Ta vẫn sẽ dạy kiếm pháp cho các ngươi.

Thật ra chức vị tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung cơ bản không cần dạy học nữa, nhưng Sở Mộ không quan tâm, cách ba ngày dạy học một lần, dạy kiếm pháp bốn canh giờ. Nói là dạy người khác nhưng thật ra cũng là cách cho hắn nhớ lại tu luyện kiếm pháp, ít nhiều gì có lợi.

Nghe Sở Mộ nói đám người Tưởng Vân rất vui vẻ, Trần Ly tính cách lạnh nhạt cũng mỉm cười.

Người học cung khác rời đi, sau đó tin tức truyền ra.

Lần này hội học tử giao lưu học cung hoàn toàn là Sở Mộ nổi bật, nhưng chẳng ai thấy bất mãn ngược lại rất hưng phấn, bởi vì bọn họ tận mắt chứng kiến hai thiên tài tuyệt thế nắm giữ kiếm lực đánh nhau, sự rung động không thể miêu tả.

Các học tử thiên tài còn định bỏ thuật pháp chuyên tu kiếm, có mấy thiên tài đầu óc xúc động thật sự làm như vậy.

Còn về thành tựu sau này thế nào thì phải xem tạo hoá của chính họ.

Tan cuộc, mọi người quay về hết. Sở Mộ và Mục Thế Hoa trò chuyện một lúc, đối đáp vài câu với Lâm Viễn sau đó đi Bộ Điển Tàng trong học cung, lên tầng trên.

Lâm Viễn rất bất đắc dĩ nhưng không phàn nàn gì được, gã còn nhớ như in lời đã nói trước mặt Sở Mộ. Trong tình huống lúc đó Lâm Viễn nói như vậy không có gì kỳ, nhưng bây giờ ngẫm lại lời đó có chút nhục nhã, đổi lại là gã không giận đã rất tốt, còn trông chờ gì người ta thân thiện với mình.

Đành chờ về sau từ từ sửa chữa quan hệ vậy, Lâm Viễn nhủ thầm, gã không biết rằng không có cơ hội đó.

Tất cả học tử ánh mắt hâm mộ bàn tán.

- Đặc sắc, rất là đặc sắc!

- Không ngờ giáo tập của chúng ta có tạo nghệ kiếm pháp cao sâu như thế, không cách nào tưởng tượng. Kiếm lực, giáo tập đã nắm giữ kiếm lực, sau này chắc chắn sẽ là một Kiếm Thánh, còn là Kiếm Thánh cường đại.

- Kiếm Thánh.

Tưởng Vân siết chặt nắm tay nói:

- Ta quyết định rồi, sau này phải dùng nhiều thời gian để tu luyện kiếm pháp hơn!

Thâm Lam thế giới tuy thuật pháp hưng thịnh hơn kiếm pháp, bình thường uy lực thuật pháp hơn kiếm pháp một chút, nhưng Kiếm Thánh đảo điên khái niệm đó. Thực lực của Kiếm Thánh rất mạnh, kiếm pháp của họ không thua kém gì thuật pháp.

Vì Kiếm Thánh nắm giữ kiếm lực, kiếm lực có thể tăng mạnh uy lực của kiếm pháp.

Thuật pháp thì không có thứ gọi là thuật lực.

Trần Ly quỳ trước Sở Mộ, dập đầu kiên quyết nói:

- Sở giáo tập, ta muốn bái người làm sư, xin người hãy thu nhận ta!

Đây là lần thứ mười Trần Ly xin được làm đệ tử của Sở Mộ, nhưng là lần đầu tiên gã quỳ trước hắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)