Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1326

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1326: Đạo chia hai cực
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Với lực lượng thần niệm mạnh mẽ bắt đầu tạo lại đan điền.

Trên bầu trời tụ tập vô số ánh sao đánh nát năm mây nguyên khí thiên địa, hỗn hợp thành một biến ra vòng xoáy tinh vân to lớn hơn trăm dặm.

- To quá đi!

- Khủng khiếp thật!

Lần đầu tiên biết được kiểu dị tượng đột phá thế này, mỗi người đều bị giật mình thảng thốt.

Vòng xoáy tinh vân to lớn, nguyên khí thiên địa hỗn hợp lực lượng ánh sao triều tịch rót xuống như cây cột nối trời xoay tròn.

Lực lượng tinh thuần mạnh mẽ chui vào máu thịt đan điền nát bấy của Sở Mộ, đan điền nhanh chóng tái tạo.

Căn nguyên mộc chi tướng hấp thu lực lượng nguyên khí ánh sao, không ngừng lớn mạnh và tuyền về từng đợt lực lượng sự sống mạnh mẽ rót vào đan điền đang được tạo, tăng mạnh sức sống đan điền. Dù sau này đan điền bị thương cũng sẽ nhanh chóng tự lành.

Không lâu sau một đan điền mạnh mẽ hơn, tràn ngập sức sống hơn được tái tạo xong, tiếp theo sẽ là tạo nội tạng, từng bước một từ trong ra ngoài tạo lại thân thể.

Đây là quá trình cần sự cẩn thận, không thể sốt ruột. Niết bàn lần thứ năm Sở Mộ đã rất quen tay.

Một thân thể càng mạnh hơn dần được tái tạo trong lực lượng thần niệm của Sở Mộ.

Vòng xoáy tinh vân phạm vi trăm dặm nhanh chóng rút nhỏ, cuối cùng biến mất không dấu vết, bầu trời vẫn xanh thẳm, như thể mọi thứ lúc trước chỉ là ảo giác.

Nhưng mọi người biết đó không phải ảo giác, ai nấy còn chìm đắm trong giật mình sững sờ. Hình tượng tông chủ Sở Mộ càng in sâu trong lòng người, bất giác mỗi người tôn kính hắn cao hơn nữa.

Tất cả là do Sở Mộ đột phá trong tông môn mang đến ảnh hưởng, hắn không biết.

Tạo lại thân thể xong Sở Mộ không rời khỏi Linh Trì, tiếp tục tu luyện bên trong ao.

Nước Linh Trì còn nhiều linh lực, vừa lúc dùng để củng cố tu vi sau khi đột phá của hắn, trợ giúp tiến bộ một chút.

Hai ngày sau linh lực trong nước Linh Trì bị Sở Mộ hút sạch, hắn không chỉ củng cố tu vi sau khi đột phá còn tăng tu vi khí thể lên Niết Bàn ngũ trọng thiên trung kỳ.

Một lần đột phá tính luôn thời gian củng cố tu vi tổng cộng mất bảy ngày. Tu vi của Sở Mộ đột phá bước lớn, từ Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới ngũ trọng thiên trung kỳ, thực lực càng mạnh mẽ hơn.

Hiệu quả kèm theo là toàn bộ Chân kiếm tông khâm phục tông chủ mới nhậm từ tận đáy lòng. Sở Mộ rất bất ngờ.

Tu vi đột phá lớn khiến Sở Mộ thấy tác dụng lớn của Linh Trì, tiếc rằng mỗi lần sử dụng nó tiêu hao năng lượng rất nhiều. Tuy Sở Mộ là tông chủ nhưng không thể tùy ý sử dụng tài nguyên của tông môn thỏa mãn nhu cầu của mình, hắn nên suy nghĩ cho tông môn.

Sở Mộ cất đi Linh Trì, tuần tra tông môn một vòng rồi đi hướng Chú Kiếm cốc, nhìn xem đúc kiếm như thế nào. Sau đó Sở Mộ chỉ cho đệ tử rèn kiếm một số kỹ xảo, khiến bọn họ cực kỳ giật mình.

- Lợi hại quá!

- Thì ra tông chủ của chúng ta không chỉ có thiên phú hơn người, thực lực cường đại còn có tạo nghệ đúc kiếm cao sâu như thế.

Đệ tử Chú Kiếm cốc từ khâm phục Sở Mộ chuyển thành kính ngưỡng như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt, như núi cao chót vót.

Đệ tử Chú Kiếm cốc giỏi nhất là đúc kiếm, tự hào nhất là thuật đúc kiếm. Tu vi cao sâu, thực lực cường đại có thể được sự tôn kính của họ nhưng không thể có được lòng kính ngưỡng. Chuyện này cũng bình thường, khi nào mạnh hơn sở trường mà đối phương tự hào thì mới làm bọn họ sùng bái kính ngưỡng.

Sở Mộ vô tình làm lại nhận được hiệu quả bất ngờ.

Sở Mộ động ý niệm rời khỏi Chú Kiếm cốc đi Bảo Đan các.

Đầu tiên xem các đệ tử luyện đan thế nào, phát hiện tạo nghệ luyện đan của bọn họ khá bình thường, thậm chí thô ráp. Sở Mộ lên tiếng chỉ điểm, tự mình làm thử trước mặt các đệ tử Bảo Đan các. Sở Mộ luyện chế một lò đan dược, vừa luyện đan vừa ung dung giảng dạy, truyền dạy kỹ xảo luyện đan vân vân.

Sau khi rời khỏi Bảo Đan các, hình tượng của Sở Mộ vô cùng cao lớn trong lòng đệ tử Bảo Đan các.

Rất nhanh các đệ tử Chân kiếm tông đều biết tông chủ của họ không chỉ có thiên phú, thực lực mạnh mẽ kinh người còn tinh thông đúc kiếm, luyện đan, tài hoa ngút trời, tài tình kinh thế. Các đệ tử lén đặt biệt danh 'Vô Song Thần Tông', đại biểu địa vị đặc biệt duy nhất của Sở Mộ trong lòng các đệ tử.

Sở Mộ tuần tra một vòng rồi đi mật thất chuyên dành cho tông chủ tu luyện, hắn lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra, lại đi vào trong.

Kiếm khách áo trắng người thử thách cửa một vẫn ở đó, lại chiến đấu.

So với lúc trước thì tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ tiến bộ một chút, càng mạnh mẽ hơn. Sở Mộ đối chiến kịch liệt với kiếm khách áo trắng, kiếm pháp của y vẫn nhẹ nhàng phiêu dật, mỗi đường kiếm nhẹ hẫng nhưng vô cùng mạnh mẽ khiến Sở Mộ không dám cứng rắn đỡ.

Xoẹt!

Kiếm quang tuyệt thế, Sở Mộ lại thất bại.

Tuy thất bại nhưng Sở Mộ không nản, vì mỗi lần hắn đều tiến bộ hơn.

Thua thì hồi ngộ, điều chỉnh sau đó tái chiến.

Hôm nay Sở Mộ chiến hơn mười lần.

Năm ngày, chiến đấu gần trăm lần, Sở Mộ nhận ra mình gặp bình cảnh, dù đánh thêm mấy lần cũng không thể tiến bộ. Sở Mộ xuất quan, tuần tra một phen, đi hướng Chú Kiếm cốc.

Mấy ngày trước được Sở Mộ hướng dẫn, vài đệ tử hơi tiến bộ tạo nghệ đúc kiếm.

Sở Mộ đi qua Bảo Đan các rồi vào núi ngắm phong cảnh.

Gió thổi lá đung đưa, mây cuốn mây tan, Sở Mộ thả lỏng thể xác và tinh thần, quên các loại tu luyện.

Từ khi nào ngực hướng về, lòng hướng về, Sở Mộ bỗng phất tay, một cành cây mềm dẻo bay vào tay hắn. Sở Mộ lắc cổ tay, cành thẳng băng, mơ hồ lóe tia sắc bén.

Cành như kiếm bay múa trong tay Sở Mộ.

Hoặc đâm hoặc chém hoặc quét, cành mềm giống như tinh cương, một kiếm một thức uy lực kinh người, tiếng xé gió vù vù.

Sở Mộ không sử dụng kiếm lực, hắn không rót các loại lực lượng như kiếm nguyên vào, chỉ đơn thuần thi triển kiếm pháp.

Cành mềm như không có chút sức nặng, rất nhẹ. Nhưng kiếm chém ra thì tiếng sấm nổ, tiếng gió rít gào uy thế kinh người.

Bất giác Sở Mộ như trở lại lúc quyết đấu với kiếm khách áo trắng.

Rắc!

Cành mềm không chịu nổi vỡ nát, Sở Mộ ngừng lại.

Các cảnh tượng hồi ngộ thoáng hiện, Sở Mộ mơ hồ bắt giữ một luồng linh quang chợt lóe.

Sở Mộ tĩnh tâm ngưng thần, không nóng nảy. Gió núi thổi nhẹ, thời gian trôi, bất giác Sở Mộ đứng yên tại chỗ nửa ngày.

Mắt Sở Mộ bắn ra hai tia sáng sắc bén như kiếm rạch phá không trung, để lại phong mang kinh người trong không khí. Cảm giác triệt ngộ dâng lên trong lòng Sở Mộ, vẫn còn bồi hồi.

*****

Sở Mộ thì thào, ngữ điệu hưng phấn và kích động:

- Ta hiểu rồi, đạo chia hai cực, cực hạn của nhẹ nhàng là nặng nề.

Một lúc ngộ đạo, Sở Mộ nhanh chóng rời đi lại vào mật thất bế quan, đi vào Kiếm Tông Linh Ấn.

- Kiếm đến!

Sở Mộ co tay lại, một thanh kiếm hẹn ra. Kiếm chém một nhát nhẹ nhàng như lá liễu lay cành trong gió, dường như ẩn chứa ý vị đặc biệt, trước kia không có điều này.

Kiếm khách áo trắng chém kiếm tới, vẫn nhẹ nhàng phiêu dật.

Bốp!

Kiếm nhẹ nhàng như lá liễu trong gió va chạm với kiếm của kiếm khách áo trắng lại bộc phát ra uy năng khó tưởng tượng, như thể đó không phải thanh kiếm nhẹ nhàng mà là cái cây to cực kỳ nặng nề.

Lần đầu tiên hai kiếm trực tiếp va chạm nhưng Sở Mộ không bị yếu thế, đây là điểm khởi đầu tốt.

Sở Mộ lại chém nhát kiếm.

Sở Mộ hiểu ra đạo chia hai cực khiến tạo nghệ kiếm pháp lại tiến bộ, từ người kiếm hợp nhất đại thành lên đến viên mãn.

Sở Mộ chiến đấu kịch liệt với kiếm khách áo trắng không chia trên dưới, lực lượng ngang ngửa.

Không còn bị ức chế, Sở Mộ có thể phân tâm nghiên cứu kiếm pháp của đối phương, suy nghĩ đối sách.

Kiếm vạch từng vòng tròn lan tới trước, như một cái vòng không có đầu cũng không có cuối. trong kiếm thế nhẹ nhàng ẩn chứa lực lượng cực kỳ nặng nề đặt kiếm của kiếm khách áo trắng vào trong đó, không thể phát huy uy lực.

Kiếm quang chợt lóe rút ra khỏi vòng tròn như rút kiếm khỏi vỏ, phong mang tuyệt thế đáng sợ, sắc bén vô song, một kiếm diễn biến đến mức tận cùng, như điện quang.

Phập!

Kiếm khách áo trắng không kịp né bị một kiếm kinh người của Sở Mộ đâm thủng cổ họng, chết.

Kiếm khách áo trắng biến mất, trong trắng xoá phong cảnh thay đổi, phía trước xuất hiện một ngai vàng. Trên ngai có một thân hình cao lớn ngồi, long bào tím vàng, uy nghiêm bá đạo, khí thế như đế vương chúa tể thương sinh, ánh mắt lạnh băng cao cao tại thượng nhìn xuống như xem con kiến.

Người áo tím vàng nói:

- Không tệ, có thể xông qua cửa thứ hai, nhưng đây sẽ là điểm cuối của ngươi.

Giọng nói chất chứa uy nhiếp khiến Sở Mộ cảm giác như con dân.

Đế vương rút Tử Kim đại kiếm bên cạnh ngai vàng lên, đứng dậy, khí thế hùng hồn bá đạo tràn ra, không chiến đã khuất phục người.

Đế vương đi xuống từng bước, khí thế không ngừng ngưng tụ tăng vọt, khi đến gần Sở Mộ thì giơ Tử Kim đại kiếm lên chém xuống.

Khác với kiếm khách áo trắng nhẹ nhàng, kiếm này trực tiếp mà đơn giản nhưng ẩn chứa sự bá đạo của đế vương, cực độ kiên cường, như muốn bốn bể thần phục trước nhát kiếm này.

Sở Mộ mắt lóe tia sáng, hắn không né tránh, kiếm hoá thành luồng sáng tước ra.

Đế vương cầm Tử Kim đại kiếm vận dụng kiếm pháp, trong thiên hạ đều là vương thổ, suất thổ chi tân mạc phi vương thần, đại thế bàng bạc hùng hồn, kiếm pháp cực kỳ bá đạo, ai không thần phục thì chết.

Kiếm của Sở Mộ là nhảy ra ngoài nhân thế, không bị lễ pháp trói buộc, tự do không ràng buộc, nhiều lần né tránh, nhiều đợt va chạm. Tử Kim đại kiếm của đế vương cực kỳ bá đạo, từng chiêu từng thức đơn giản nhưng ẩn chứa khí thế làm người ta khó mà chống lại.

Đổi lại Kiếm Giả không bằng Sở Mộ khi đối diện một Tử Kim đế vương thì không cần rút kiếm, chỉ thế của đế vương đủ trấn áp đối phương.

Tạo nghệ kiếm pháp tiến bộ, Sở Mộ và Tử Kim đế vương đại chiến ngang sức.

Đánh mãi không thắng, Tử Kim đế vương gầm lên, dường như bị chọc giận, khí thế tăng vọt, nguy nga hùng hồn chém nhát kiếm.

Đế vương giận dữ trăm vạn xác la liệt, kiếm chiêu này là tinh túy kiếm pháp suốt đời của Tử Kim đế vương, là diễn dịch áo nghĩa kiếm pháp. Sở Mộ giật nảy mình, hắn nhận ra không thể né thoát nhát kiếm này vì xung quanh đều nằm trong kiếm pháp, như vương thổ vương thần đều phải nhận đế vương thẩm phán.

Cứng rắn đỡ.

Ầm!

Thân kiếm rung bần bật, không thể ngăn được, kiếm bị bật ra, uy lực không giảm chém xuống.

Rắc!

Trước mắt Sở Mộ tối sầm, đau nhức lan tràn toàn thân, hắn biết mình bị giết.

Nhát kiếm cuối cùng của Tử Kim đế vương quá mạnh mẽ, không cách nào ngăn cản.

Sở Mộ không hề buồn rầu, giống như trước kia vậy cuối cùng hắn sẽ đánh bại Tử Kim đế vương như đã từng hạ gục kiếm khách áo trắng. Tuy Sở Mộ đã đánh bại kiếm khách áo trắng nhưng kiếm pháp của y có chỗ đáng để học tập, hắn hồi ngộ, rồi hồi ngộ cuộc chiến với Tử Kim đế vương.

Hồi ngộ xong Sở Mộ tu luyện kiếm pháp, quả nhiên cảnh giới kiếm pháp lại tiến bộ.

Sở Mộ luyện kiếm pháp mấy đợt lại vào Kiếm Tông Linh Ấn, đánh nhau với Tử Kim đế vương.

Cuối cùng Tử Kim đế vương chém nhát kiếm, Sở Mộ lại bị giết.

Sở Mộ biết nếu không phá được nhát kiếm cuối cùng của Tử Kim đế vương thì có đi vào đánh bao nhiêu lần cũng vô ích.

Sở Mộ xuất quan, trong Chân kiếm tông không xảy ra chuyện gì lớn. Các đệ tử dốc sức tu luyện, hừng hực khí thế khiến người rất vui vẻ.

Sở Mộ nghĩ có nên tổ chức đại tái tông môn không, để kéo nhiệt tình tu luyện của các đệ tử lên, khiến tu luyện có mục tiêu, có ý nghĩa hơn.

Sở Mộ ngẫm nghĩ cảm thấy ý này hay, hắn triệu Vân Phong trưởng lão, Vân Hà trưởng lão đến, kể lại ý tưởng của mình. Vân Phong, Vân Hà suy tư.

Vân Phong nói:

- Nhắc tới thì đã nhiều năm kiếm tông chúng ta chưa tổ chức đại tái tông môn, trong tình huống hiện tại có thể tổ chức một lần.

Vân Hà ngẫm nghĩ, khẳng định nói:

- Ý tưởng của tông chủ ổn.

Đã thấy làm được thì ba người bàn bạc sâu hơn, khi nào tổ chức, sắp xếp thế nào, thưởng các thứ hạng vân vân.

Sở Mộ và Vân Phong, Vân Hà trưởng lão họp sơ, đặt khung hoàn chỉnh cho đại tái tông môn. Sau đó Sở Mộ khoanh tay ngồi nhìn, giao việc chi tiết cho Vân Phong, Vân Hà trưởng lão giải quyết.

Sở Mộ lo tập trung tham ngộ kiếm pháp, cố gắng phá giải một kiếm tuyệt sát của Tử Kim đế vương. Khi nào phá giải một kiếm kia mới có thể đối kháng thậm chí đánh bại Tử Kim đế vương.

Trong khi tu luyện lúc rảnh Sở Mộ sắp xếp lại kho cất chứa của mình, định lấy ít báu vật ra làm phần thưởng đại tái tông môn. Lúc sửa sang lại Sở Mộ lần nữa thấy người ngọc trong quan tài thủy tinh, nàng vẫn ngủ say. Sở Mộ không biết nàng còn sống không, hắn không mở nắp quan tài ra được.

Sở Mộ lấy một tờ giấy ra, là bí tịch thiếu trang mà hắn từng thắng được, chỉ có một thức tên là Hằng Kiếm Thế.

Sở Mộ từng tham ngộ Hằng Kiếm Thế nhưng không được gì, vì rất cao thâm khó dò, hoặc do không tìm đúng hướng đi.

Bây giờ xem lại, Sở Mộ không trông chờ vào tham ngộ được gì. Ai ngờ xem xong Sở Mộ có cảm giác kỳ lạ như thể xem hiểu được một chút, phát hiện này làm hắn rất mừng, lo tập trung xem kỹ hơn.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)