Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1346

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1346: Tô Nguyệt Tịch bị bắt
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Quả nhiên trực giác của Sở Mộ lại chính xác.

Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch rơi vào vòng vây, bao vây bọn họ vẫn là Hắc Ma tộc nhân. Nhưng Hắc Ma tộc lần này mạnh hơn nhóm trước gấp vô số lần.

Hơi thở hắc ám đáng sợ như sóng triều ập đến, làm Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch cảm giác tùy thời bị đè sập.

Biểu tình Tô Nguyệt Tịch trầm trọng.

Sở Mộ cố gắng bình tĩnh tinh thần, truyền âm cho Tô Nguyệt Tịch:

- Chờ chút nữa chú ý nghe lời của ta lập tức bỏ chạy ngay.

Tô Nguyệt Tịch gật đầu.

Lần này thật sự khác với trước, Hắc Ma tộc nhân bao vây bọn họ tuy chỉ có mười mấy người nhưng mỗi người đều là Hắc Ma tộc nhân cao đẳng, thủ lĩnh càng đáng sợ.

Có một sừng màu đen lóe ánh sáng đen âm u, hoa văn quỷ dị màu đen đầy mặt trông không xấu xí, con mắt màu đen hơi quỷ dị.

Người mặc chiến giáp toàn thân màu đen bảo vệ mỗi vị trí từ dưới đầu trở xuống, cầm binh khí dài quái dị, mũi thương có hai lưỡi búa, có thể đâm hoặc chặt chém.

Dưới thân Hắc Ma tộc cao đẳng kia là con hắc ma thú cao đẳng mọc răng nanh to lớn, ngoại hình giống sư tử, ít nhất cỡ bát phẩm. Hắc Ma tộc cao đẳng phát ra hơi thở khiến Sở Mộ biết đây là Hắc Ma tộc nhân cao đẳng cửu phẩm, tức là thống lĩnh của Hắc Ma tộc.

Một Hắc Ma Thống Lĩnh đem đến áp lực và nguy hiểm vô cùng mãnh liệt cho Sở Mộ.

Khí cơ của Hắc Ma Thống Lĩnh tỏa định Sở Mộ làm cơ bắp toàn thân hắn tê dại, máu như bị đóng băng. Loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, Hắc Ma Thống Lĩnh gây áp lực cho Sở Mộ lớn hơn lão nhân áo xám lúc trước gấp mấy lần.

Áp lực siêu lớn khiến tâm tình Sở Mộ kích động.

Cường địch, tuyệt đối là cường địch! Chiến đấu với cường địch như vậy mới rèn luyện bản thân tốt hơn, khai phá ra tiềm lực.

Điều duy nhất đáng lo là Tô Nguyệt Tịch, nàng có thiên phú, là một yêu nghiệt nhưng vẫn chưa hoàn toàn lớn lên, khiến nàng đối diện một Hắc Ma Thống Lĩnh và mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng là không hiện thực.

Tô Nguyệt Tịch có niềm kiêu hãnh của mình nhưng nàng sẽ không lỗ mãng, nếu có cơ hội chạy trốn thì nàng sẽ không từ chối.

Nhưng mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng vòng quanh không dễ chạy, cần mở ra lỗ hổng, bắt lấy cơ hội lóe qua.

Hắc Ma Thống Lĩnh nhìn ra được lực lượng hai bên cách xa nhau nên không nóng nảy, trêu cợt nói:

- Nhân tộc, ngoan ngoãn theo chúng ta trở lại, nếu không sẽ chết rất khó xem.

Trí tuệ của Hắc Ma Thống Lĩnh đã ngang bằng với nhân loại.

Sở Mộ bỗng cười nói:

- Được thôi.

Đồng ý nhanh làm Hắc Ma Thống Lĩnh bất ngờ, chợt luồng kiếm quang sắc bén đến trước mắt gã, xé rách không trung chém tới.

Phong mang và âm lạnh trên kiếm quang làm tim Hắc Ma Thống Lĩnh rớt cái bịch, không dám coi thường.

Hắc Ma Thống Lĩnh cảm giác bị lừa, tức giận quát:

- Nhân tộc gian xảo!

Hắc Ma Thống Lĩnh vung vũ khí dài lên, tiếng xé gió chói tai khiến người lạnh lòng vang lên. Vũ khí đâm tới trước, nhanh mà hung mãnh, dường như cú đâm này có thể thủng cả bầu trời.

Hắc Ma Thống Lĩnh vừa ra tay liền khiến tinh thần Sở Mộ rung động, quá mạnh, một kích kia mạnh hơn lão nhân áo xám rất nhiều!

Ý kiếm đẳng cấp nhập môn khiến Sở Mộ biết hắn không thể đỡ đòn công kích. Kliếm quang cong về, như bước nhảy không gian né cú đâm của Hắc Ma Thống Lĩnh đổi sang một con mắt của gã.

Sở Mộ truyền âm cho Tô Nguyệt Tịch:

- Chạy!

Tô Nguyệt Tịch nắm bắt một giây khí thế tỏa định bị phá vỡ, một kiếm đã súc thế từ lâu chém ra. Kiếm quang đen ngòm vạch đường cong đằng trước vượt qua mấy chục thước như ngăn cách không trung, sinh ra sức bật mạnh mẽ ngăn lại đám Hắc Ma tộc cao đẳng lao lên.

Kiếm chém ra, Tô Nguyệt Tịch nhanh chóng quyết định, bùng nổ lực lượng biến thành tia sáng màu đen như hòa vào trong hơi thở hắc ám của Hắc Ma Uyên nhanh chóng thụt lùi.

Tô Nguyệt Tịch kiêu ngạo nhưng không mù quáng, nàng biết mình ở đây sẽ chỉ liên lụy Sở Mộ, dù lòng không cam cũng sẽ không chôn vùi lý trí khiến nàng làm ra việc gì sai làm, nhưng trong lòng thầm thề phải nâng cao thực lực của mình, nhanh chóng tăng thực lực. Không thì lần sau gặp nguy hiểm như vậy Tô Nguyệt Tịch chỉ có thể nhiều lần trở thành vướng víu.

Mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng bị cản trở một chút rồi lập tức đuổi theo ngay, để lại Sở Mộ và Hắc Ma Thống Lĩnh quyết đấu.

Hắc Ma Thống Lĩnh đem đến áp lực rất lớn cho Sở Mộ, hắn phải tập trung hết sức ứng đối, không rảnh quan tâm Tô Nguyệt Tịch, đành tùy vào năng lực và tạo hóa của nàng.

Kiếm quang phá không cực kỳ sắc bén như tia chớp sấm sét. Hắc Ma Thống Lĩnh huơ thương phủ đâm chặt chém, phát huy đến mức tận cùng, phối hợp lực lượng đáng sợ của gã mỗi đòn công kích có thể đánh nát núi cao, không cách nào cứng rắn đỡ.

Trong va chạm lực lượng đáng sợ trùn kích, tuy Sở Mộ đã trừ bớt phần lớn nhưng vẫn còn một phần lực lượng khiến bàn tay hắn tê rần.

Hai bên cách biệt lực lượng tuyệt đối quá lớn.

Sở Mộ dốc hết sức chiến đấu, xem bộ dạng Hắc Ma Thống Lĩnh dường như chưa hết sức, nhưng cũng rất ngạc nhiên. Một nhân tộc chỉ phát ra hơi thở lực lượng chỉ tương đương với Hắc Ma tộc cao đẳng ngũ phẩm vậy mà có thể chiến đấu với gã đến mức này.

Tuyệt đối là thiên tài tuyệt thế trong nhân tộc, càng nên bắt sống.

Hắc Ma Thống Lĩnh động ý niệm, chiêu thức thay đổi, bóng thương tung hoành, ánh sáng đen tràn ngập, tiếng ù ù khiến người rợn tóc gáy, mỗi chiêu đều vì bắt giữ Sở Mộ.

Ý kiếm Sở Mộ trước tiên biết quỹ tích công kích và né tránh của đối phương, mấy lần chiến đấu lúc trước mọi việc đều thuận lợi, lần này ý kiếm vẫn đem đến tác dụng lớn. Nhưng Sở Mộ có cảm giác bực tức bức bối, lực lượng tuyệt đối của Hắc Ma Thống Lĩnh mạnh hơn hắn nhiều, tốc độ ra tay nhờ có lực lượng mạnh mẽ nên nhanh kinh người.

Biết trước quỹ tích công kích của đối phương thì sao, vẫn rất khó né tránh vì tốc độ ra tay của đối phương quá mau, cực kỳ hung mãnh, rất khó né.

Biết trước quỹ tích trốn của đối phương thì làm được gì, kiếm chém tới đối phương không né được thì dùng vũ khí cứng rắn chặn lại, không bị thương chút nào.

Cái này gọi là dốc sức mà không đủ lực, cách biệt lực lượng tuyệt đối quá lớn thì kỹ xảo tinh diệu mấy phát huy uy năng có hạn, chỉ giúp Sở Mộ đấu một trận với đối phương.

Sở Mộ phát ra kiếm vực, lực lượng và tốc độ của Hắc Ma Thống Lĩnh bị suy yếu, lực lượng và tốc độ của hắn tăng mạnh, bù qua sớt lại kéo về thế yếu cho hắn. Nhưng lực lượng của Hắc Ma Thống Lĩnh quá mạnh mẽ, dù bị suy yếu rồi Sở Mộ vẫn không thể đối kháng lại.

*****

Hắc ma thú dưới thân phối hợp với Hắc Ma Thống Lĩnh mấy lần đưa Sở Mộ vào cảnh nguy hiểm.

Kẻ địch quá mạnh, trừ phi tu vi của Sở Mộ đến Niết Bàn thất trọng thiên mới có thể giết Hắc Ma Thống Lĩnh.

Nghĩ đến đây Sở Mộ nhận ra tình hình cực kỳ tệ cho mình, có đối thủ mạnh là tốt nhưng thời gian không đúng, địa điểm không đúng, chiến đấu tiếp chờ thêm viện binh sẽ càng không tốt cho hắn.

Thiên Trảm kiếm nhấp nháy tia sáng bạc, dao động hơi thở đáng sợ khuếch tán, kiếm chém ra.

Tuyệt học cao đẳng: Hư Không Tịch Diệt Kiếm!

Hắc Ma Thống Lĩnh ngữ điệu quái dị nói ra bốn chữ học từ nhân tộc:

- Tài mọn!

Hai tay ma khí múa thương phủ, ánh sáng lan tràn, tiếng rít thê lương như quỷ khóc sói tru, hơi thở hắc ám bị lôi kéo tràn vào thương phủ, hơi thở tăng vùn vụt.

Thương quất ra như muốn nghiền nát bầu trời, đánh nát ánh sáng Hư Không Tịch Diệt Kiếm.

Năng lượng đáng sợ ập đến, Sở Mộ chém một kiếm Ngũ Hành Chuyển Luân Kiếm sau đó hắn thụt lùi.

Ánh sáng năm màu của Ngũ Hành Chuyển Luân Kiếm tận vỡ trước thương phủ của Hắc Ma Thống Lĩnh, nhưng ngăn gã một chốc cho Sở Mộ thời gian trốn ra.

Hắc Ma Thống Lĩnh tức giận quát:

- Đuổi theo!

Hắc Ma Thống Lĩnh vỗ hắc ma thú dưới thân chạy nhanh như điên đuổi theo Sở Mộ.

Hắc Ma Thống Lĩnh muốn baứt nhân tộc này, lực lượng cách biệt tuyệt đối nhưng gã nhiều lần bị nhân tộc trêu đùa, giờ còn để đối phương chạy trốn, sao có thể chấp nhận được!

Sở Mộ dốc hết tốc độ bạo phát đến mức tận cùng, hóa thành một luồng kiếm quang sáng choang xé rách không trung lao nhanh hướng Tô Nguyệt Tịch chạy đi.

Qua một lúc Sở Mộ thấy Tô Nguyệt Tịch đang chiến đấu với mười Hắc Ma tộc nhân cao đẳng.

Dưới đất có ba cái xác Hắc Ma tộc cao đẳng, chắc là bị Tô Nguyệt Tịch giết.

Sở Mộ sửng sốt, mười ba Hắc Ma tộc cao đẳng truy sát Tô Nguyệt Tịch có một tên là bát phẩm, hai thất phẩm, bốn lục phẩm, sáu ngũ phẩm. Lúc này ba người bị giết gồm một lục phẩm, hai ngũ phẩm.

Tô Nguyệt Tịch là yêu nghiệt, tu vi lục trọng thiên giết thất trọng thiên bình thường như sắt rau. Nhưng Hắc Ma tộc thất phẩm hơn hẳn thất trọng thiên bình thường, tuy nhiên đấu một chọi một thì Tô Nguyệt Tịch có thể giết.

Vấn đề là Tô Nguyệt Tịch đối mặt một bát phẩm, hai thất phẩm, nhiều Hắc Ma tộc cao đẳng lục phẩm, ngũ phẩm. Trong tình huống này Tô Nguyệt Tịch vẫn giết được ba người, kịch chiến không ngớt với những người khác giữ cân bằng giằng co, làm Sở Mộ rất bất ngờ.

Sở Mộ rất nhanh phát hiện Tô Nguyệt Tịch kỳ kỳ, đôi mắt nhấp nháy lửa màu đen yếu ớt, dường như nàng thi triển loại bí pháp nào đó.

Lực lượng lại bùng nổ, tốc độ tăng vọt, song kiếm như cánh chim bay vụt quanh. Tốc độ nhanh đến tột đỉnh đưa Sở Mộ lướt qua một Hắc Ma tộc cao đẳng thất phẩm, kiếm quang chợt lóe giết chết rồi lao vào chiến trường.

Một luồng kiếm quang sắc bén màu đen chém tới, Sở Mộ giật bắn người vội né tránh, Hắc Ma tộc cao đẳng khác xông lên.

Dường như Tô Nguyệt Tịch đã mất ý thức còn lại bản năng chiến đấu, bất cứ cái gì đến gần nàng đều là kẻ thù.

Tạm dừng một lúc Hắc Ma Thống Lĩnh đã truy sát đến nơi.

Sở Mộ truyền âm:

- Tô Nguyệt Tịch!

Thanh âm như sấm sét gió bão nổ vang trong thế giới tinh thần, đánh thức ý thức của Tô Nguyệt Tịch.

Tô Nguyệt Tịch khựng người lại, Sở Mộ vươn tay định chộp nàng nhưng Hắc Ma Thống Lĩnh lao lên, tia sáng đen như tia chớp. Sở Mộ đành đẩy Tô Nguyệt Tịch ra, song kiếm giao nhau, thả kiếm vực ra cứng rắn đỡ một kích của Hắc Ma Thống Lĩnh, bùm một tiếng hắn bị đánh bay mấy ngàn thước.

Tô Nguyệt Tịch tỉnh táo lại người mềm nhũn không còn sức trốn, bị một luồng sáng đen quấn quanh bất giữ.

- Thân thể của nữ nhân tộc này...

Hắc Ma Thống Lĩnh dùng lực lượng hóa thành dây thừng trói Tô Nguyệt Tịch, gã liếc qua rồi mắt sáng rực:

- Các ngươi hãy áp nữ nhân tộc này về, trông giữ cẩn thận, chờ khi ta về thì hiến cho hoàng vĩ đại của chúng ta!

Chín Hắc Ma tộc cao đẳng nghiêm túc nói:

- Tuân lệnh thống lĩnh!

Bọn chúng áp giải Tô Nguyệt Tịch hấp hối quay về Hắc Ma tộc. Hắc Ma Thống Lĩnh thì vỗ hắc ma thú dưới thân đuổi theo hướng Sở Mộ bị đánh bay.

Sở Mộ bị đánh bay mấy ngàn thước, cảm giác đôi tay nhức nhối, xương cốt dường như vỡ vụn, nội tạng bị chấn động xuất huyết, hắn không kiềm được phun ngụm máu.

Một kích của Hắc Ma Thống Lĩnh có uy lực cực kỳ mạnh mẽ, Sở Mộ buộc cứng rắn đỡ đòn vì nếu không người chết là Tô Nguyệt Tịch.

Sở Mộ đáp xuống đất, lại hộc búng máu. Sở Mộ cố nén cơ thể đau đớn co giò chạy nhanh, ngoái đầu nhìn lại, đã quá xa không thấy rõ nhưng hơi thở nguy hiểm không ngừng đến gần, Hắc Ma Thống Lĩnh đuổi theo.

Sức sống ẩn chứa trong máu thịt và căn nguyên mộc chi tướng nơi trái tim không ngừng cung cấp lực lượng sự sống dào dạt tăng tốc khép vết thương cho Sở Mộ. Sức sống chảy xuôi, nội tạng của Sở Mộ nhanh chóng khỏe lại, xương đôi tay cũng mát lạnh.

Đổi lại người khác gặp đòn công kích như vậy hơn phân nửa đã chết.

Hắc ma thú cao đẳng thất phẩm có tốc độ nhanh kinh người, không ngừng tới gần Sở Mộ. Hắc Ma Thống Lĩnh huơ thương phủ phát ra từng luồng sáng đen chém tới khiến Sở Mộ phải né tránh, tốc độ vô hình trung lại bị giảm.

Hắc Ma Thống Lĩnh vừa đuổi theo vừa rống to:

- Nhân tộc, ngoan ngoãn đầu hàng đi, ngươi trốn không thoát!

- Nhân tộc, thiên phú của ngươi rất tốt, miễn ngươi đầu hàng thì ta sẽ không giết, ngược lại ngươi sẽ nhận được trọng dụng!

Hắc Ma Thống Lĩnh vừa truy sát vừa dùng ngôn ngữ suy yếu đấu chí của Sở Mộ, gã học được chiêu này từ nhân tộc, nhưng vô dụng với hắn.

Hắc Ma Thống Lĩnh cách Sở Mộ từ mấy ngàn thước rút ngắn đến vài trăm thước.

Được sức sống chữa khỏi vết thương đã lành hơn phân nửa, qua một lúc thì Sở Mộ hoàn toàn khỏe lại.

Khoảng cách dần rút ngắn, Sở Mộ biết mình không cách nào trốn thoát, không lẽ liều mạng đánh một trận sao?

Tư duy nhanh chóng xoay chuyển, bất đắc dĩ vài trăm thước quá gần, một chốc đã bị Hắc Ma Thống Lĩnh bắt kịp.

Sở Mộ chợt ngừng bước.

- Muốn ta đầu hàng cũng được.

Sở Mộ ngừng lại xoay người đối mặt Hắc Ma Thống Lĩnh, cao giọng quát:

- Nhưng áp lực phải có đầy đủ lực lượng khiến ta cam tâm tình nguyện khâm phục mới được!

Hắc Ma Thống Lĩnh ngừng lại cách Sở Mộ hơn trăm thước:

- Vậy ngươi nói xem muốn thế nào mới khâm phục ta?

Sở Mộ nói:

- Ta còn một chiêu mạnh nhất chưa thi triển, nếu ngươi đỡ được thì ta sẽ biểu thị phục ngươi.

Hắc Ma Thống Lĩnh đảo tròng mắt nói:

- Nhân tộc các ngươi là gian xảo nhất, nếu ta đỡ được một chiêu mạnh nhất của ngươi mà ngươi không khâm phục ta thì sao?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)