Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1355

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1355: Kiếm Thánh Hạ Trấn Không
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sở Mộ không biết Bạch Linh làm sao giúp hắn được.

Là trực tiếp xuất hiện từ Kiếm Tông Linh Ấn? Dùng thực lực vô địch càn quét Hắc Ma tộc, giết hết sao?

Phút cuối Sở Mộ biết cái gọi là giúp đỡ là khiến hắn nắm giữ lực lượng mạnh mẽ, lực lượng đó là Bạch Linh cho hay đến từ Kiếm Tông Linh Ấn thì hắn không biết. Sở Mộ chỉ biết rằng trong trạng thái đó lực lượng của hắn tăng cao gấp vô số lần, lực lượng tăng vọt mà nằm trong sự kiểm soát của mình.

Sở Mộ tiến vào trạng thái rất kỳ lạ, các loại năng lực hắn nắm giữ được kết hợp lại tụ thành một dòng, duy nhất, không rò rỉ cái nào ra, mỗi phần lực lượng phát huy ra uy năng trọn vẹn không lãng phí.

Với trạng thái đó, lực lượng kia, dù là phân thân của Hắc Ma Hoàng cũng chết dưới kiếm của Sở Mộ. Dù tám Hắc Ma Vương liên hợp lại cũng không thể đánh thắng hắn. Mọi thứ xung quanh đều nằm trong tay Sở Mộ, nếu Bạch Linh không nhắc nhở trạng thái kia không thể kéo dài thì hắn còn sẽ chiến đấu tiếp với tám vị Hắc Ma Vương. Cảm giác đó rất tuyệt vời, mỗi phần lực lượng đều bị ngưng tụ, lợi dụng đầy đủ, thời gian sa vào cảm giác đó càng lâu càng có lợi cho Sở Mộ.

Sau khi lao ra lãnh địa Hắc Ma tộc thì trạng thái kia rút đi, di chứng xuất hiện. Sở Mộ rất bất ngờ, di chứng đến nhanh, đột ngột, mãnh liệt làm hắn thoáng chốc yếu đuối.

Cảm giác yếu ớt đến từ linh hồn, kiếm nguyên, cả người yếu từ trong ra ngoài.

Lúc ấy hắn nên dừng lại lo nghỉ ngơi, khiến lực lượng phục hồi từ từ. Nhưng lúc bấy giờ mới chỉ rời khỏi lãnh địa của Hắc Ma tộc, vẫn còn rất nguy hiểm, Tô Nguyệt Tịch thì đang hôn mê, hắn không dám dừng lại không thì sẽ thất bại trong gang tấc. Sở Mộ cắn răng cố chống, đào móc tiềm lực của mình, hao hết mỗi phân lực lượng cho đến phút cuối.

Làm như vậy tương đương với cạn kiệt lực lượng của mình, nếu nghiêm trọng sẽ tạo thành tổn thương vĩnh cửu. Sở Mộ khá may mắn, tuy cạn kiệt hôn mê nhưng không bị tổn thương gì, từ từ tự phục hồi cho đến mới rồi bổ sung đủ thì tự động tỉnh dậy.

Trong lúc hôn mê Sở Mộ không biết gì, nhưng nhận được lực lượng cường đại thì từng chút một lắng đọng trong lòng hắn. Trước khi thức tỉnh có một thời gian sắp xếp lại, nếu không phải bị quấy nhiễu, cộng thêm không biết đang ở đâu, có an toàn không thì Sở Mộ định sắp xếp xong hết mới tỉnh dậy.

Vừa rồi gặp bốn đối thủ khá mạnh, Sở Mộ chỉ còn lại một chút thực lực nhưng vẫn giết người thành công cũng là nhờ thu hoạch của hắn.

Hiện tại Sở Mộ càng mạnh.

Hơi thở mạnh mẽ như thủy triều dâng lên, phập phồng có sóng âm vô hình rồi lại không thanh âm.

Như chấm dứt.

Sở Mộ đứng dậy, lực lượng đã phục hồi hoàn toàn.

Sở Mộ kiểm tra một phen, thầm cười nhủ rằng:

- Không ngờ lực lượng hao hết cạn kiệt, sau khi phục hồi có tiến bộ.

Tu vi Niết Bàn ngũ trọng thiên trung kỳ nay lên đến Niết Bàn đỉnh ngũ trọng thiên, nhưng chỉ là luyện khí, luyện thể không tiến bộ, vẫn là ngũ trọng thiên trung kỳ.

Sở Mộ phát hiện lực lượng thần niệm của mình dường như càng ngưng tụ hơn chút.

Tóm lại là mạnh hơn trước lúc Sở Mộ hôn mê nhiều.

Sở Mộ thầm gọi Bạch Linh nhưng không được đáp lại, hiện giờ không phải lúc vào Kiếm Tông Linh Ấn, hắn đành tạm gác lại.

Sở Mộ trò chuyện vài câu với Tô Nguyệt Tịch, nàng nói đơn giản nhẹ nhàng nhưng hắn tưởng tượng được sau khi hôn mê nàng mang theo hắn trải qua nguy hiểm cỡ nào. Sở Mộ tràn đầy cảm kích nhưng không nói ra miệng, vì không cần thiết, không cần nói.

Sở Mộ muốn hiểu nhiều về hắc ám thánh thể, Tô Nguyệt Tịch không giấu diếm nói hết cho hắn nghe.

Đơn giản là Tô Nguyệt Tịch bây giờ mạnh hơn lúc trước nhiều, nếu thi triển Hắc Ám Ma Thần biến thì thực lực sẽ tăng thêm một bước.

Nghe Tô Nguyệt Tịch kể Sở Mộ biết đại khái Hắc Ma tộc hầu như tập thể hành động lùng sục khắp nơi tìm hai người. Tức là Hắc Ma Uyên bây giờ rất nguy hiểm, tùy thời sẽ gặp cường giả Hắc Ma tộc vây công. Biên giới Hắc Ma Uyên thì có nhiều Hắc Ma tộc trấn thủ ngăn không cho Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch rời đi.

Sở Mộ ngẫm nghĩ một lúc, chuyện rời khỏi Hắc Ma Uyên rất khó khăn, ít nhất là tình hình hiện tại. Ở trong Hắc Ma Uyên sẽ an toàn hơn chút.

Sở Mộ trưng cầu ý kiến:

- Chúng ta tìm thêm một lúc đi, nếu đúng là không thấy Thần Châu Thâm Lam thì hẵng rời đi.

Tô Nguyệt Tịch gật đầu.

Sở Mộ phát hiện ánh mắt Tô Nguyệt Tịch nhìn mình hơi khác xưa, nhưng hắn không nghĩ nhiều.

Vì Sở Mộ đang bận suy nghĩ một vấn đề, làm một quyết định.

Hai người ở chung đến nay có thể nói là bằng hữu, bằng hữu trải qua đau khổ sinh tử, đáng để tin tưởng, nếu vậy thì...

Sở Mộ lật tay lại, một viên châu màu lam sâu thẳm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Tô Nguyệt Tịch hé môi, chợt mắt trợn to lóe tia kinh diễm, bị hấp dẫn.

- Đây chính là Thần Châu Thâm Lam.

Sở Mộ khẽ nói:

- Không biết giữa thần châu có cảm ứng với nhau không?

Đúng thế, Sở Mộ lấy Thần Châu Thâm Lam ra vì muốn thử xem các Thần Châu Thâm Lam có cảm ứng với nhau không? Nếu có thì tìm Thần Châu Thâm Lam khác sẽ tiện hơn chút.

Thần Châu Thâm Lam nằm trong tay mà không xuất hiện động tĩnh gì, Sở Mộ không gấp, hắn chờ đợi.

Thời gian chậm rãi trôi, nửa canh giờ qua đi, lỗ tai Sở Mộ nhúc nhích, hắn nghe tiếng vang khẽ nhanh chóng đến gần. Sở Mộ lất tay cất Thần Châu Thâm Lam vào tiểu không gian tùy thân.

Ba giây sau, Tô Nguyệt Tịch nhìn một hướng.

Là một đội Hắc Ma tộc.

Đội Hắc Ma tộc này do một Hắc Ma Thống Lĩnh dẫn dắt.

Mắt Sở Mộ sáng rực.

Sở Mộ nói:

- Tô Nguyệt Tịch, giết người đi.

Sở Mộ lắc người nhẹ nhàng mà nhanh nhẹn bay hướng đội Hắc Ma tộc. Tô Nguyệt Tịch theo sát, hơi thở dần ngưng tụ.

- Nhân tộc!

- Một nam một nữ!

- Là nàng ta, hắc ám thánh thể!

- Nữ bắt sống, nam thì giết chết!

Hắc Ma Thống Lĩnh dẫn theo đám Hắc Ma tộc cao đẳng cuồng giết.

Không cần nói nhảm nhiều, hai bên như nước với lửa, hoặc ngươi chết hoặc ta mất, chỉ có chiến đấu, dùng kiếm trong tay quyết định sống chết thắng thua.

Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch một trái một phải giết hướng một đội Hắc Ma tộc.

Từ khi nào Bất Diệt kiếm xuất hiện trong tay trái Sở Mộ, hắn không thi triển kiếm vực, không dùng lực tràng, chỉ đơn thuần bằng tốc độ như tia chớp gió rít siêu nhanh.

Kiếm động, kiếm quang tách lìa, trong bình thường ẩn chứa vô vàn huyền diệu, tâm đến, kiếm đến.

Cạn kiệt lực lượng một lần khiến Sở Mộ nắm chắc, ứng dụng cảnh giới trong lòng có kiếm sâu sắc hơn.

Kiếm quang vụt qua, có huyết quang chợt lóe, tiếng hét đứt đoạn.

Sở Mộ như hóa thành kiếm quang phá mở các lớp chướng ngại giết vào đội Hắc Ma tộc, nơi hắn đi qua song kiếm không chút nương tình.

*****

Giết giết giết giết giết!

Kiếm của Tô Nguyệt Tịch như tia chớp đen, u tối mà sắc bén, uy lực kinh người. Thức tỉnh hắc ám thánh thể khiến mỗi nhát chém của Tô Nguyệt Tịch càng mạnh hơn.

Chỉ mười giây ngắn ngủi mấy chục Hắc Ma tộc cao đẳng còn mình Hắc Ma Thống Lĩnh là lành lặn, còn lại chết hết.

Hắc Ma Thống Lĩnh rít gào, sắp nổi điên:

- Không thể nào!

Không cách nào tưởng tượng, hai nhân tộc trong mười giây ngắn ngủi đồ sát sạch thuộc hạ dưới tay gã.

Lửa giận tăng vọt, Hắc Ma Thống Lĩnh thi triển bí pháp của Hắc Ma tộc. Lực lượng hắc ám không ngừng tụ tập, thân thể vốn vô cùng vạm vỡ lại trướng to một vòng, cơ bắp cuồn cuộn như làm bằng sắt, thoạt trông lớn gấp đôi, hơi thở vòng quanh người gã cực kỳ cứng rắn.

Hắc Ma Thống Lĩnh với bí pháp tăng thực lực lên một bậc, càng mạnh mẽ hơn:

- Chết đi!

Hắc Ma Thống Lĩnh giơ búa to chém mạnh vào Sở Mộ, búa chém xuống như muốn mở mang thiên địa.

Nhát búa thế lớn lực nặng, hung mãnh tuyệt luân, một ngọn núi to cũng sẽ bị chém đôi. Hơi thở đáng sợ làm người ta chấn động tinh thần, kinh hoàng. Sở Mộ nheo mắt, đáy mắt lóe tia sáng, hắn thấy rõ quỹ tích búa to chém xuống, bất cứ biến đổi gì đều không thể chạy khỏi đôi mắt hắn, bị nắm rõ trong lòng bàn tay.

Sở Mộ chỉ lắc nhẹ, búa to chém xuống, lưỡi búa vô cùng cuồng bạo sắc bén dán sát ngực hắn. Song kiếm với góc độ không tin được một đâm một chém.

Kiếm đâm trúng áo giáp của Hắc Ma Thống Lĩnh, kiếm quang đáng sợ đâm thủng áo giáp nhưng bị chặn lại, kiếm khác bị bàn tay gã đập bay.

Lưỡi búa to xoay tròn kéo theo tiếng gió lốc rít gào đáng sợ, phủ quang tầng tầng, hắc ma thú dưới thân phối hợp gã khiến vận tốc quay đạt đến mức tận cùng.

Phủ quang như cơn bão nghiền chém tất cả. Sở Mộ lùi lại nhìn chằm chằm, giây sau hắn nhảy người lên, song kiếm trước sau đâm thẳng vào một điểm.

Vừa tiếp xúc liền lùi, phủ quang nóng cháy xoay tròn từ từ ngừng lại, giữa trán Hắc Ma Thống Lĩnh có một lỗ máu.

Chết!

Một đội Hắc Ma tộc chết hết, không gian giới chỉ của họ thành chiến lợi phẩm của Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch.

Xem tình huống hiện tại thì miễn không gặp gỡ Hắc Ma Vương, Hắc Ma tộc khác không đánh lại Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch.

Sở Mộ bây giờ thực lực có hơi hướm vô địch Niết Bàn cảnh, trừ một số Niết Bàn cửu trọng thiên yêu nghiệt ra không thì tuyệt đối không đánh lại hắn. Có thể đến một bước này Sở Mộ xứng là nghịch thiên.

Sở Mộ lại lấy Thần Châu Thâm Lam ra, lần này viên châu có động tĩnh. Ánh sáng lam thẳm yếu ớt nhấp nháy như đang biểu thị cái gì.

Lực lượng thần niệm bám vào Thần Châu Thâm Lam, cảm ứng kỳ diệu hiện ra trong Sở Mộ, như góc nào đó có một viên Thần Châu Thâm Lam, phương hướng mơ hồ.

Sở Mộ cất Thần Châu Thâm Lam mang theo Tô Nguyệt Tịch đi hướng cảm ứng được.

Tiếp theo bọn họ gặp một nhân tộc.

Khoảng ba, bốn chục tuổi, thân hình cao lớn vai rộng, mặt chữ điền, đôi mắt khép mở bắn ra tia khiếp người.

Khi Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch gặp gỡ thì người này sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy máu rõ ràng bị thương nặng.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Không lẽ Thần Châu Thâm Lam ở trên người hắn?

Đây chỉ là suy đoán, không cách nào xác định.

Nam nhân trung niên chú ý đến Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch, khi thấy Tô Nguyệt Tịch thì mắt lóe tia kinh diễm sau đó biến mất, tâm chí cứng cỏi khiến Sở Mộ thầm kinh thán. Nam nhân trung niên nhìn Sở Mộ như muốn nhìn thấu hắn, càng xem càng ngạc nhiên.

Sở Mộ chú ý đến nam nhân trung niên cầm thanh trường kiếm sắt đen, kiếm không có vết máu nhưng toát ra sắc bén và sát khí kinh người, dường như trải qua một trận kịch chiến.

Đối phương đang đánh giá Sở Mộ, hắn cũng quan sát kỹ đối phương.

Cuối cùng Sở Mộ đoán người này là một cường giả Thánh cấp, không biết là tu vi Vạn Cổ mấy trọng thiên. Hơn nữa người này là cường giả Thánh cấp lấy kiếm là chính, rất có thể là Kiếm Thánh. Người này bị thương nặng, có lẽ do Hắc Ma tộc.

So với Sở Mộ thì đối phương ít tìm ra manh mối từ người hắn, chỉ có thể khẳng định thanh niên khá trẻ tuổi này có thành tựu bất phàm về kiếm đạo.

Đối phương mở miệng tự giới thiệu tên sau đó mới hỏi hắn, thoạt trông không có ác ý:

- Ta tên Hạ Trấn Không, tiểu hữu tên là gì?

Sở Mộ trả lời:

- Sở Mộ.

Tô Nguyệt Tịch không lên tiếng.

Khi nói tên mình Hạ Trấn Không đặc biệt xem kỹ sắc mặt của Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch, thấy họ nghe tên xong biểu tình không thay đổi dường như chưa từng nghe nói tên của gã thì thầm ngạc nhiên.

Hạ Trấn Không là một cường giả nổi tiếng lẫy lừng trong Thiên Khung vực, cơ bản chỉ cần là tu luyện giả đều biết uy danh của gã. Vì Hạ Trấn Không là cường giả tu vi đến Vạn Cổ thất trọng thiên, còn là một kiếm tu.

Tóm lại Hạ Trấn Không là Kiếm Thánh thất tinh.

Kiếm Thánh vốn đã ít huống chi là đến đẳng cấp thất tinh, đệ nhất thái thượng trưởng lão của Chân kiếm tông ẩn thế không ra đời mới chỉ là Kiếm Thánh lục tinh.

Sở Mộ không biết nam nhân trung niên bị thương nặng trước mắt mình là Kiếm Thánh thất tinh.

Hiếm khi gặp đồng loại không có địch ý trong Hắc Ma Uyên nên Sở Mộ trò chuyện vài câu với Hạ Trấn Không.

Hạ Trấn Không tuy là Kiếm Thánh, còn là thất tinh nhưng không phải loại người mắt cao hơn đầu. Hạ Trấn Không được thành tựu như hôm nay là từng bước vững chắc đi tới, gian khổ thế nào chính gã biết, cực kỳ khắc sâu nên luôn giữ trái tim bình thường.

Hạ Trấn Không sống mấy trăm năm, tiếp xúc rất nhiều người, đủ mọi hạng người. Khi thấy Sở Mộ thì Hạ Trấn Không cảm giác tiểu tử này rất bất phàm, nên muốn làm quen với hắn.

Hôm nay tu vi, thực lực của mình hơn xa đối phương nhưng về sau chưa chắc đối phương không thể đuổi kịp mình, thậm chí vượt qua mình, ví dụ này từ xưa đến nay luôn có.

Trò chuyện mấy câu rồi Hạ Trấn Không nói với Sở Mộ:

- Hắc Ma Uyên rất hung hiểm, đặc biệt bây giờ Hắc Ma tộc nổi điên tập thể hành động giết chóc nhân tộc khắp nơi, Sở tiểu hữu nhanh chóng đi đi.

Sau đó Hạ Trấn Không nói đùa:

- Hắc Ma tộc trời sinh tính hung ác tàn bạo, ngươi mang theo bạn gái như hoa như học, nếu bị Hắc Ma tộc nhân gặp phải sẽ rất rắc rối.

Sở Mộ nói thẳng, quan sát phản ứng của Hạ Trấn Không:

- Chúng ta đến tìm Thần Châu Thâm Lam.

Sở Mộ nói vậy là muốn xác nhận xem Thần Châu Thâm Lam có trong tay Hạ Trấn Không không.

- Người đi vào đây hầu như đều vì Thần Châu Thâm Lam.

Hạ Trấn Không nói:

- Nhưng chưa biết người đó trốn ở đâu, không biết Thần Châu Thâm Lam có bị ai lấy được không.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)