Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1365

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1365: Bí mật của Linh Ấn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Sở Mộ đứng thẳng, chân thành hành kiếm lễ hướng Bạch Linh:

- Trước tiên là cảm tạ Bạch Linh tiền bối, lúc trước không có tiền bối cho ta mượn sức mạnh e rằng bây giờ ta đã chết.

- Đó là ngươi nên được.

Bạch Linh thản nhiên nói:

- Làm chủ Kiếm Tông Linh Ấn ưu tú nhất từ các đời qua, ngươi có tư cách này. Không thì để ngươi chết tìm người thừa kế ưu tú khác giống như ngươi không dễ dàng, không biết mất bao nhiêu năm nữa.

Sở Mộ gật đầu, hắn không bất ngờ.

Bạch Linh nói:

- Nhưng ta sẽ không lần nào cũng cho ngươi mượn lực lượng.

Sở Mộ dứt khoát nói:

- Ta hiểu, chỉ có tự mình mạnh mới là chân thật!

- Ngươi có giác ngộ này là đúng, ta xem trọng ngươi.

Bạch Linh chậm rãi nói:

- Bây giờ hãy rút kiếm đi, để ta xem tiến độ kiếm pháp hiện tại của ngươi thế nào.

Sở Mộ đứng dậy:

- Rõ!

Thật ra đây vốn là một trong các mục đích vào Kiếm Tông Linh Ấn của hắn.

Tay trái trống trơn chợt hiện ra một trường kiếm gồm vỏ, vẻ ngoài Thiên Trảm kiếm. Tay phải Sở Mộ cầm chui kiếm, các tia phong mang ngưng tụ trên người hắn.

Kiếm như cực quang xuyên qua hư vô, không có gì ngăn nổi, cứng rắn vô cùng. Từng nhát kiếm sắc bén, nhẹ nhàng, phiêu dật, cương liệt, bá đạo, toàn bộ chém vào Bạch Linh phía đối diện.

Bạch Linh ngồi yên tại chỗ nhưng mặc cho kiếm của Sở Mộ nhanh đến mấy, phiêu miểu ra sao, sắc bén thế nào vẫn không thể đánh trúng y. Bạch Linh như chỉ là ảo ảnh hư vô.

Sở Mộ biết Bạch Linh ngay trước mắt, ngay dưới kiếm của hắn. Mỗi lần Bạch Linh né tránh, di chuyển đều cực nhanh, vừa đúng né khỏi đường kiếm, động tác rất nhanh mà nhẹ nhàng nên trông như chưa từng di chuyển.

Sở Mộ dốc hết sức không chút giữ lại, phô bày ra tất cả tạo nghệ kiếm pháp của mình. Nếu Hạ Trấn Không trông thấy sẽ ngạc nhiên rớt tròng mắt.

Nhưng kiếm pháp như vậy không làm gì Bạch Linh được. Sở Mộ sớm biết đẳng cấp của Bạch Linh hơn xa mình, trải qua một thời gian củng cố, tăng tiến hắn cứ nghĩ đã rút ngắn khoảng cách không ngờ chênh lệch vẫn rất lớn.

Sở Mộ dốc sức công kích khoảng mười phút, hắn không nản lòng, không ủ rũ, tâm trạng bình tĩnh, tĩnh tâm ngưng thần, trong mắt của hắn chỉ có một mục tiêu là Bạch Linh, trong lòng chỉ có ý nghĩ đánh trúng Bạch Linh. Sở Mộ tập trung tinh thần cao độ, kiếm ở trong tay, kiếm ở trong lòng. Bất giác kiếm pháp của Sở Mộ tiến bộ một chút.

Sở Mộ lại chém kiếm với cường độ cao trong mười phút.

Bạch Linh co tay búng vào mũi kiếm Thiên Trảm kiếm.

Đinh!

Lực lượng không thể đối kháng truyền đến làm Thiên Trảm kiếm rung bần bật, cách giảm lực nhưng không thể trừ đi lực lượng, cổ tay Sở Mộ tê rần, cánh tay rung rung đau nhức suýt không cầm được kiếm.

Bạch Linh lạnh nhạt nói:

- Không tệ, ngươi đã hoàn toàn củng cố cảnh giới trong lòng có kiếm nhập môn, có thể bước hướng cảnh giới cao hơn.

Đây là công nhận Sở Mộ.

Sở Mộ bình thản nhận lấy Bạch Linh chấp nhận.

Bạch Linh nói câu tiếp theo làm tim Sở Mộ rớt cái bịch, mắt xoe tròn:

- Ngươi đã có tư cách biết bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn.

Miệng lưỡi Sở Mộ khô khốc, lắp bắp:

- Tiền... Tiền bối... Ta còn chưa đánh bại tiền bối.

Sở Mộ rất muốn biết bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn, nhưng lúc trước tấn công làm hắn biết với Bạch Linh còn một khoảng cách không thể vượt qua, như lạch trời, muốn hạ gục Bạch Linh không biết mất bao lâu.

Bây giờ Bạch Linh nói hắn có tư cách biết bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn là sao?

Bạch Linh cười tủm tỉm hỏi ngược lại:

- Ta đã bao giờ nói phải đánh bại ta mới được biết bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn?

Sở Mộ ngạc nhiên, hắn ngẫm kỹ lại lời Bạch Linh từng nói, hình như đúng là y không nói đánh bại y mới được biết bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn!

Đại khái được Bạch Linh thừa nhận là được. Thừa nhận, Bạch Linh đã sớm thừa nhận hắn đúng không? Lúc cảnh giới kiếm pháp đột phá đến trong lòng có kiếm là được. Tiếc rằng Sở Mộ luôn hiểu sai, may mắn lần này tiến vào không thì với ý nghĩ lúc trước hắn chờ khi nào cảnh giới kiếm pháp càng cao siêu mới vào đánh bại Bạch Linh thì chẳng biết là bao nhiêu năm sau.

Sở Mộ cố gắng bình tĩnh nỗi lòng.

Sở Mộ run giọng hỏi:

- Tiền bối, bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn là gì?

Sở Mộ rất háo hức muốn biết bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn.

Bạch Linh cười tủm tỉm không đáp, chỉ nhìn Sở Mộ, nhìn mãi làm hắn nổi gai người.

Bạch Linh nói chuyện khiến Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm:

- Thật ra bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn là một truyền thừa.

Sở Mộ càng mong chờ hơn:

- Truyền thừa?

Là loại truyền thừa gì bắt Sở Mộ phải đánh bại bốn người thử thách có kiếm pháp cao siêu, được Bạch Linh vô địch thừa nhận mới đủ tư cách?

Bạch Linh nói:

- Truyền thừa chỉ có nửa bộ đầu, nửa bộ sau không ở đây, ngươi phải tự mình đi tìm.

Bạch Linh vươn một ngón tay chỉ hướng Sở Mộ, hắn không thể né tránh, ngón tay điểm lên trán hắn. Từng dòng tin tức chui vào óc Sở Mộ.

Trong phút chốc Sở Mộ không thể suy nghĩ vì lượng tin tức tràn vào quá lớn, không ngừng trùng kích ý thức của hắn, làm hắn không thể bình tĩnh lại, tư duy không cách nào vận chuyển.

Dường như qua trăm ngàn năm, dường như chỉ trong khoảnh khắc, Bạch Linh rút ngón tay về. Mắt Sở Mộ đăm đăm như bị người đóng đinh.

Tin tức rất nhiều, từng dòng trùng kích ý thức của Sở Mộ khiến tư duy của hắn cứng ngắc, không chuyển động được. Sở Mộ cố gắng sắp xếp, điều động tư duy chải vuốt lại, đọc nó, mất một canh giờ mới có manh mối.

Kiếm Thiên Địa.

Đây là tên tất cả tin tức truyền thừa mà Bạch Linh cho Sở Mộ.

Kiếm Thiên Địa, nghe cái tên khiến Sở Mộ liên tưởng vô hạn, đây là cái gì?

Kiếm pháp?

Công pháp?

Hay bí pháp?

Sở Mộ không xem kỹ nội dung đã nảy lên nhiều điều suy đoán, nhưng khi hắn trông thấy nội dung mới nhận ra đó không phải kiếm pháp, không là công pháp, càng không phải bí pháp gì. Nó là thứ quý giá hơn ba cái này, Sở Mộ không thể hình dung đó là cái gì vì không cho ra định nghĩa rõ ràng được.

Giống như một quyển chép tay, quyển sổ dạy người cách luyện kiếm. Lại như ghi chép tâm đắc thể nghiệm cảm ngộ về kiếm, giống ghi lại lịch sử phát triển của kiếm và kiếm đạo.

Tóm lại đây là thứ rất thần kỳ không cách nào hình dung.

Kiếm Thiên Địa!

Sở Mộ chỉ đọc một phần nhỏ đã bị hấp dẫn rất nhiều, huyền diệu trong đó không thể hình dung rõ ràng bằng lời nói.

Sở Mộ rất muốn hoàn toàn chìm đắm vào nhưng hắn nhớ ra đang trong Kiếm Tông Linh Ấn, tiền bối Bạch Linh có mặt, làm vậy không thích hợp. Sở Mộ cố nén nỗi lòng kích động, bắt buộc mình không đọc ngay.

*****

- Bạch Linh tiền bối, Kiếm Thiên Địa chỉ có nửa bộ đầu sao?

Bạch Linh thản nhiên nói:

- Có thể nói như vậy, thật ra Kiếm Thiên Địa rất hoàn chỉnh, nửa bộ sau là một môn bí pháp.

Mắt Sở Mộ sáng rực hỏi dồn:

- Là loại bí pháp gì?

Bạch Linh lấp lửng nói:

- Chờ sau này ngươi có nó sẽ biết.

Sở Mộ hỏi tiếp:

- Làm sao để có được bí pháp kia?

Bạch Linh trả lời:

- Bí pháp không có ở chỗ của ta mà trong cấm địa tông môn Chân Thần kiếm tông.

Sở Mộ nhíu mày nói:

- Cấm địa tông môn...

Bạch Linh nói:

- Về cấm địa tông môn ngươi nên đi hỏi người Chân Thần kiếm tông.

Sở Mộ gật đầu nói:

- Được rồi!

Bạch Linh nghiêm túc nói:

- Dù là truyền thừa của Chân Thần kiếm tông hay bản thân nâng cao thực lực thì ngươi phải lấy được bí pháp đó, đó là chính thống của Chân Thần kiếm tông!

Sở Mộ trịnh trọng trả lời:

- Ta nhất định sẽ lấy được!

- Hy vọng Kiếm Thiên Địa sẽ giúp ích nhiều cho ngươi tiến bộ thực lực.

Bạch Linh nói:

- Ngoài ra có một tin tốt cho ngươi biết.

Bạch Linh tạm ngừng lời, Sở Mộ nhìn chằm chằm chờ câu kế tiếp.

Bạch Linh nói:

- Ngươi vượt qua thử thách của Kiếm Tông Linh Ấn nên có năm lần cơ hội.

Bạch Linh xòe năm ngón tay ra:

- Ngươi có thể khiến mỗi người thử thách ra tay giúp ngươi một lần. Nhớ kỹ, mỗi người một lần, bao gồm cả ta, lần trước không tính. Sau năm lần cơ hội thì dù ngươi có bị giết ta cũng sẽ không ra tay.

Sở Mộ vừa mừng vừa bất ngờ:

- Năm lần cơ hội...

Bốn người thử thách trước Sở Mộ không biết tên, trừ phong cách kiếm pháp của họ ra còn lại hắn mù tịt. Nhưng công nhận thực lực của bốn người thử thách đều rất mạnh.

Mỗi người có thể ra tay giúp một lần, tức là Sở Mộ có thêm lấy lá bài giữ mạng, thậm chí tiền bối Bạch Linh được hắn xem là vô địch cũng sẽ ra tay giúp một lần.

Tiền bối Bạch Linh mạnh đến mức nào? Sở Mộ hoàn toàn không có khái niệm, hắn chỉ biết dù cảnh giới kiếm pháp của mình không ngừng tăng tiến cũng không thể làm gì Bạch Linh tiền bối. Hai bên cách biệt như lạch trời, có lẽ ngày nào đó trong tương lai hắn có thể bắt kịp, vượt qua y nhưng tuyệt đối không phải hiện tại, cũng không phải gần nhất.

Sở Mộ run giọng nói:

- Bạch Linh tiền bối, thực lực của bốn vị thử thách...

Sở Mộ muốn biết bốn người thử thách có thực lực cụ thể thế nào, đến đẳng cấp gì, vậy thì khi gặp nguy hiểm hắn không thể chống lại mới ứng dụng tốt nhất.

Bạch Linh chậm rãi nói:

- Người thử thách thứ nhất thực lực thấp nhất, là Vạn Cổ thất trọng thiên. Người thử thách thứ hai là Vạn Cổ bát trọng thiên. Người thử thách thứ ba là Vạn Cổ cửu trọng thiên. Người thử thách thứ bốn lợi hại hơn Vạn Cổ cửu trọng thiên một chút nhưng không bằng Đại Đế.

Bạch Linh nhìn Sở Mộ chăm chú, thấy hắn há hốc mồm biểu tình ngạc nhiên thì rất thích thú.

Mắt Sở Mộ đăm đăm ngẩn ngơ:

- Người thứ nhất Vạn Cổ thất trọng thiên... người thứ hai...

Hết cách, tiền bối Bạch Linh nói lời làm hắn quá giật mình.

Người thử thách thứ nhất yếu nhất nhưng có thực lực Vạn Cổ thất trọng thiên, người thứ hai là Vạn Cổ bát trọng thiên, người thứ ba là Vạn Cổ cửu trọng thiên, người thứ bốn vượt qua Vạn Cổ cửu trọng thiên, đứng sau Đại Đế.

Sở Mộ kích động sau đó chợt cứng người, nhìn Bạch Linh chằm chằm.

Thực lực của người thử thách thứ bốn vượt qua Vạn Cổ cửu trọng thiên vậy tiền bối Bạch Linh thì sao?

Thực lực của Bạch Linh tiền bối chắc chắn lợi hại hơn người thử thách thứ bốn, nếu vậy chẳng phải là...

Nghĩ đến hai chữ kia làm Sở Mộ siêu kích động.

Đại Đế!

Thời đại chân thần không ra Đại Đế là cường giả chí cao vô thượng, ít nhất nhiều người biết là vậy, Sở Mộ cũng tin như vậy.

Bây giờ Sở Mộ mới chỉ là Niết Bàn ngũ trọng thiên, còn chưa chạm tới Vạn Cổ cảnh, cảm giác thật xa xôi chứ đừng nói Đại Đế ở trên Vạn Cổ cảnh.

Sở Mộ không kiềm được lòng tò mò, ở trước mặt Bạch Linh thì hắn như đứa con nít:

- Bạch Linh tiền bối, thực lực của người... ?

Mấy lần tiếp xúc với Bạch Linh khiến Sở Mộ biết Bạch Linh là một người rất lạnh nhạt, nhưng cùng lúc đó có chút thú vị, hoặc nên nói là tấm lòng son, tiêu sái tùy ý, tùy tâm tùy tính không bị gò bó.

Khi Sở Mộ hỏi thực lực của Bạch Linh thì y bướng bỉnh không chịu nói, hắn đã đoán được.

Tuy Bạch Linh không nói rõ nhưng Sở Mộ phỏng chừng thực lực của y đến đẳng cấp Đại Đế.

Dưới Đại Đế đều là con kiến, Đại Đế ra tay thì trời long đất lở, thời không tan nát.

Sở Mộ rời khỏi Kiếm Tông Linh Ấn, hắn không ra phòng tu luyện mà tiếp tục ở lại, đọc truyền thừa bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn: Kiếm Thiên Địa.

Kiếm Thiên Địa hoàn chỉnh gồm thượng, hạ bộ, hiện Sở Mộ có thượng bộ nên không thể định vị rõ ràng cho bản chép tay này, nhưng nó hoàn chỉnh, vì nửa bộ sau là một môn bí pháp.

Phỏng chừng có thể xếp chung với Kiếm Thiên Địa bản chép tay cao thâm huyền diệu như vậy đủ chứng minh bí pháp kia mạnh mẽ.

Trước khi tham ngộ nửa bộ đầu Kiếm Thiên Địa Sở Mộ thầm nghĩ:

- Sau lần này thì quay về Chân kiếm tông một chuyến, hỏi rõ các thái thượng trưởng lão về sơn môn ban đầu của Chân kiếm tông mới được.

Sở Mộ cảm thấy tiền bối Bạch Linh nói cấm địa của Chân Thần kiếm tông chắc chắn không trong Chân kiếm tông bây giờ mà là sơn môn cũ, khi đó Chân kiếm tông còn rất cường thịnh.

Nhưng trước đó hắn lo tham ngộ Kiếm Thiên Địa đã.

***

Hạ Trấn Không ra khỏi phòng tu luyện, trùng hợp Tô Nguyệt Tịch cũng đi ra.

Hạ Trấn Không chào:

- Tô tiểu muội!

Tô Nguyệt Tịch chào lại:

- Hạ đại ca!

- Sở lão đệ còn đang tu luyện?

Hạ Trấn Không nhìn phòng tu luyện của Sở Mộ còn đóng kín chứng minh bên trong có người ở:

- Thiên tài như vậy mà chăm chỉ quá.

Bộ dạng Hạ Trấn Không rất cảm khái.

Sở Mộ còn tu luyện trong phòng thì Hạ Trấn Không, Tô Nguyệt Tịch sẽ không quấy rầy hắn.

Nơi này là địa bàn của Hạ Trấn Không, không người nào dám tùy ý đến phá rối nên Tô Nguyệt Tịch có thể hoạt động tự do.

Không lâu sau Tô Nguyệt Tịch chạy về phòng tu luyện. Hết cách, Lục Huy, Hứa Chiến bám dính nàng hiến ân cần, bọn họ là đệ tử của Hạ Trấn Không, Tô Nguyệt Tịch không muốn làm gã mất mặt nên đành chùn bước.

Tô Nguyệt Tịch về phòng tu luyện đóng cửa lại, Lục Huy, Hứa Chiến không thể vào trong, nàng được yên tĩnh tiếp tục nghiên cứu hắc ám thánh thể.

***

Kiếm Thiên Địa, bốn chữ bác đại tinh thâm không đủ để hình dung nó thâm ảo.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)