Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1378

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1378: Người cản đường ta giết không tha
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bất quá thời gian yên tĩnh đã chấm dứt.

Trong lúc phi hành tốc độ cao, phanh một tiếng, quang mang màu tím bị nghiền nát. Phích Lịch hào bị bắn ngược về phía sau. Sở Mộ ở trong phi hạm bị chấn động, khí huyết cuồn cuộn, đầu váng mắt hoa. Rất nhanh hắn đã điều chỉnh xong. Lúc này mới nhìn về phía trước. Chỉ thấy không trung vốn không có gì lúc này lại hiện lên một vòng quang mang mang màu xanh nhạt, tiếp đó lập tức bị nghiền nát.

- Một chiếc phi hạm tốt. Thu hoạch lần này của chúng ta không tồi.

Thanh âm quái dị vang lên, đây là ngôn ngữ của Hải tộc, Sở Mộ nghe không hiểu.

- Quả thực rất không tồi. Nếu như bán đi chúng ta có thể kiếm được một số lớn.

Vừa nói chuyện, những người này trực tiếp động thủ. Từng đạo trường tiên màu xanh da trời như như nước xuất hiện, lại giống như dây leo quấn quanh Phích Lịch hào, muốn trói nó lại.

Mỗi một cái trường tiên như dây leo này đều có lực lượng trói buộc cực lớn. Phíc Lịch hào lúc này đã bị trói lại giống như gói bánh chưng vậy.

Lúc này Sở Mộ mới nhìn ra, hóa ra bốn phía xuất hiện mười người Hải tộc, hàm răng sắc bén, vẻ mặt dữ tợn, lỗ tai giống như vây cá. Làn da trên ngời không có lân phiến, mà là một làn da màu xám đen, nhìn qua có cảm giác rất là cứng cỏi.

Lúc vừa mới nhìn thấy bọn hắn Sở Mộ đã nghĩ tới Sa Ngư. Mười người Hải tộc này rất có thể là người Sa tộc. Nhưng mà không biết là chi nào trong Sa tộc mà thôi.

Tất cả chủng tộc trong Hải tộc cũng có phân chia cao thấp mạnh yếu. Như Sa tộc vậy, vốn là một trong những chủng tộc cường thịnh nhất trong Hải tộc, tính tình hung tàn bá đạo, cực kỳ thích công kích. Cũng lại thiện liên thủ, là một chi tộc không dễ trêu vào.

Người Sa tộc bởi vì tính tình hung tàn bá đạo, yêu thích cướp đoạt. Bởi vậy không ít người Sa tộc đều biến thành cường đạo, tạo thành Hải tộc cường đại khiến cho người ta vừa mới nghe tin đã sợ mất mật.

Sở Mộ cũng thật không ngờ trong lúc mình tìm tới mục tiêu lại gặp phải đám cường đạo Hải tộc này.

Mười cường đạo Sa tộc, khí tức chấn động trên người bọn chúng khiến cho Sở Mộ biết rõ thực lực cấp độ của bọn hắn tương đương với Niết Bàn cảnh trung giai. Trong đó một người lợi hại nhất chính là Niết Bàn cao giai. Cấp độ là Niết Bàn cảnh thất trọng thiên. Bất quá phân chia ở hải tộc không giống như nhân loại, chỉ gọi là Hải tộc cao giai mà thôi.

Sở Mộ không khỏi im lặng. Hắn muốn nhanh chóng hoàn thành việc lần này, tốt nhất không nên xảy ra chuyện ngoài lề là tốt nhất. Nhưng mà hết lần này tới lần khác phiền toái lại tới tìm tận cửa. Hơn nữa lại là phiền phức lớn như Hải tộc.

Trói Phích Lịch hào lại, không có cách nào nhúc nhích. Ngay cả cửa hạm cũng bị trói chặt, không có cách nào mở ra.

Hải thuật của Hải tộc quả thực có chỗ độc đáo riêng.

Lực lượng thần niệm của bọn hắn cũng đã dò xét vào bên trong phi hạm. Thấy bên trong phi hạm chỉ có một mình Sở Mộ, tu vi Niết Bàn cảnh thất trọng thiên. Sau khi cảm nhận được tu vi của Sở Mộ, cả đám không thèm đặt Sở Mộ vào trong mắt. Chỉ là một nhân tộc, cho dù là cường giả Thánh cấp bọn hắn cũng không sợ hãi. Bởi vì Hải tộc rất là cường đại. Trước đó dựa vào đủ loại tin tức đã chứng minh Hải tộc là tồn tại mạnh mẽ Nhân tộc không thể nào trêu vào. Cho dù thực lực cường giả Thánh cấp hơn xa bọn hắn nhưng mà lúc đối mặt với bọn hắn cũng phải cố kỵ.

Hải tộc hung tàn bá đạo, Sở Mộ chỉ đọc được một ít tin tức trên sách vở. Hiện tại rốt cuộc Sở Mộ cũng cảm nhận được. nếu như có thể hắn không muốn xung đột với Hải tộc. Bất quá nhìn tình hình hiện tại, dường như xung đột là chuyện không thể tránh né.

Ý niệm khẽ động, Trùng Hư kiếm khí vượt qua hư không, xuất hiện bên ngoài phi hạm, cắt đứt đám trường tiên đang trói buộc toàn bộ phi hạm.

Uy lực của Trùng Hư kiếm khí rất mạnh, thoáng cái đã chặt đứt toàn bộ. Cửa hạm mở ra, Sở Mộ cũng lao ra khỏi hạm, đối đầu trực diện với mười cường đạo Sa tộc này.

- Nhân tộc này có chút bổn sự.

Một tộc nhân Sa Ngư tộc cười một tiếng quái dị. Hắn mở miệng nói ngôn ngữ nhân tộc, nhưng mà khẩu âm lại vô cùng quái dị, cũng may mà Sở Mộ đại khái có thể nghe hiểu được.

- Nhân tộc, ngoan ngoãn giao ra phi hạm, giao giới chỉ không gian của ngươi ra. Chúng ta sẽ mở lòng từ bi tha cho ngươi khỏi chết.

Một cường đạo Sa Ngư tộc mở miệng nói. Thanh âm quái dị lại sắc bén như răng cưa, giống như đang tàn phá màng nhĩ của Sở Mộ.

Sở Mộ cảm thấy người Sa Ngư tộc này lớn lên không có sai biệt nhiều. Chỉ có một ít khác biệt rất nhỏ.

- Ta có việc, không muốn dây dưa với các ngươi. Nếu như các ngươi rời đi ta có thể bỏ qua.

Sở Mộ bình tĩnh, chậm rãi nói. Mỗi một câu một chữ vô cùng có lực. Mười cường đạo Sa Ngư tộc đều có thể nghe thấy rõ.

Bất quá mười người Sa ngư tộc lại nở nụ cười càn rỡ, giống như nghe được chuyện nực cười nhất trên thế gian vậy.

Đây là lần đầu tiên bọn hắn nghe thấy có nhân tộc nói chuyện với bọn hắn như vậy.

- Nhân tộc đáng thương, ngươi chỉ có hai lựa chọn.

- Thứ nhất, ngoan ngoãn giao ra tất cả mọi thứ sẽ để lại cho ngươi cái mạng. Thứ hai, mạng ngươi cũng là của chúng ta.

Trong tay hơn mười cường đạo Sa Ngư tộc xuất hiện những cái đinh ba, đây có lẽ là vũ khí của bọn họ.

- Xem ra không có cách nào tránh khỏi trận xung đột này rồi. Như vậy các ngươi chết hết đi.

Vừa mới nói xong, Thiên Trảm kiếm xuất hiện trong tay Sở Mộ, hắn chém ra một kiếm.

Trong mắt hơn mười cường đạo Sa tộc phản chiếu một đạo kiếm quang lạnh lẽo vô cùng, rực sáng bức người, chói mắt phi thường. Khí tức rét lạnh, sắc bén kinh người làm máu trong cơ thể như muốn đông lại. Khiến cho tư duy, suy nghĩ của bọn họ dường như cũng đông cứng theo.

Không có cách nào né tránh, không có cách nào chống cự, kiếm quang xé rách không trung, bao trùm phạm vi mấy chục thước. Giống như xé toang không gian phía trước. Tất cả đường như đều bị đóng băng lại.

Thiên Trảm kiếm biến mất, dây leo chung quanh Phích Lịch hào cũng biến mất. Sở Mộ vẫy tay, trực tiếp thu mười giới chỉ không gian của mười cường đạo Sa tộc này lại. Hắn nhìn mười cường đạo Sa tộc rồi lạnh lùng nói.

- Bất luận một kẻ nào ngáng đường ta đều phải chết. Cho dù Hải tộc cũng không phải là ngoại lệ.

Mười hải tộc trợn mắt, vô cùng khiếp sợ. Bọn hắn dù thế nòa cũng không nghĩ thông, vì sao Nhân tộc này lại to gan tới vậy, dám ra tay với mười người bọn hắn, lại dám trêu vào hải tộc. Chẳng lẽ tên này không sợ Hải tộc trả thù sao? Chẳng lẽ hắn ta không lo lắng Liên Vân đảo sẽ bị đại quân hải tộc vây quanh sao?

*****

Chấn động và kinh ngạc hiện lên trong đầu, ý thức dần dần lâm vào trong bóng tối. Tất cả mọi chuyện sau này bọn hắn cũng không có biết được.

Cong ngón tay búng ra một cái, hỏa diễm bay ra, rơi vào trên thi thể mười cường đạo Sa tộc này. Hỏa diễm lập tức hừng hực thiêu đốt, rất nhanh đã đốt trọi mười cỗ thi thể.

Sau khi làm xong tất cả, Sở Mộ tiến vào trong Phích Lịch hào, lại lần nữa khởi động Phích Lịch hào rời đi.

Trước đó bị va chạm Phích Lịch hào cũng không có bị hao tổn gì, chỉ có vòng phòng hộ bên ngoài bị nghiền nát. Bất quá trải qua thời gian ngắn tu dưỡng có thể lần nữa kích phát ra được. Cũng may có vòng phòng hộ, bằng không cả chiếc phi hạm dưới tốc độ như vậy xông qua, có khả năng rất lớn sẽ bạo tạc, nổ tung. Mà Sở Mộ bên trong phi hạm cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.

Một lần nữa khởi động Phích Lịch hào, nhanh chóng đi về phía Vân Đoạn sơn. Vân Đoạn sơn hiện tại cũng chính là Thiên Kiếm sơn ngày xưa.

Lúc này Sở Mộ không dám phân tâm, ai biết được trong quãng đường kế tiếp có gặp chuyện như vừa rồi hay không.

Lần đầu tiếp xúc với Hải tộc khiến cho Sở Mộ đã có lý giải trực quan về hải tộc. Vốn ấn tượng của hắn về Hải tộc rất là bình thường, không có hảo cảm nhưng mà cũng không có ác cảm gì. Bây giờ thì ác cảm lại chiếm đa số.

Có lẽ ngay khoảng khách mười cường đạo Sa tộc kia mang tới phiền toái không đáng có cho hắn, thậm chí có thể nói là phiền toái lớn. Nhưng mà sau khi đi ra khỏi hạm hắn đã nhượng bộ rất lớn. Không so đo với mười cường đạo Sa tộc ngáng đường kia. Bỏ qua như vậy đáng lẽ phải bình an vô sự chứ. Đáng tiếc, người Sa tộc đã quen hoành hành ngang ngược, nào có đặt Sở Mộ vào trong mắt. Như vậy Sở Mộ sẽ thỏa hiệp sao?

Sẽ không, con đường của hắn là con đường trước nay chưa từng có. Là con đường vượt qua mọi chông gai. Bất luận tất cả trở ngại gì, bất luận tất cả ngăn cản gì đều bị kiếm của hắn chém làm đôi, nghiền nát. Bất luận là địch nhân nào cũng sẽ bị hắn chém chết dưới kiếm. Giết không tha, bất luận địch nhân có thân phận, lai lịch nào cũng vậy.

Nếu không có một khỏa cường giả chi tâm, dũng mãnh tiến tới thì có tư cách gì bàn về kiếm đạo cơ chứ?

...

Chỗ mười cường đạo Sa tộc tử vong. Sau một thời gian ngắn xuất hiện một đạo thân ảnh. Không ngờ lại là một cường giả Thánh cấp sa tộc. Cường giả Thánh cấp Sa tộc này vung vẩy hai tay, vô số hơi nước hội tụ tới, nhộn nhạo, ngưng tụ thành một mặt kính màu xanh lam nhạt, ước chừng có đường kính một trượng.

Cường giả Thánh cấp Sa tộc điểm một ngón tay lên mặt kính bằng hơi nước màu xanh lam nhạt này. Lấy ngón tay làm trung tâm, từng đạo gợn sóng lập tức khuếch tán ra. Trên mặt kính màu xanh lam xuất hiện một vòng lưu quang màu tím, dùng tốc độ giống như sét đánh phi hành. Sau đó xông tới cái gì đó, quang mang màu tím kia bị nghiền nát.

Những dây leo bằng hơi nước xuất hiện, quấn quanh, trói chặt chiếc phi hạm vừa rồi. Sau dó một nhân tộc từ trong phi hạm bắn ra, song phương đứng đối diện. Chợt nhân tộc kia xuất kiếm. Đạo kiếm quang lạnh lẽo mà sắc bén kia xé rách không trung, đem mười người Sa tộc miểu sát. Sau đó lại thu hoạch giới chỉ không gian của bọn họ, lại dùng hỏa diễm hủy thi diệt tích rồi lại tiến vào trong phi hạm rời đi.

Một màn này được chiếu lại thông qua một mặt kính bằng hơi nước.

Trên mặt cường giả Thánh cấp Sa tộc hiện lên nụ cười quái dị.

- Thú vị, thú vị. Bây giờ lại còn có nhân tộc dám giết Hải tộc. Bất quá ngươi không còn sống lâu nữa đâu.

Quang mang màu tím xé rách hư không bỗng nhiên rừng lại, tản ra. Không khí phía trước bị áp súc cường độ cao, giống như không khí đạn bắn về phía trước, thanh âm sắc bén vang vọng. Hư không bị xé mở tạo thành một cái lối kéo dài về phía trước, sau khi kéo dài tới vài trăm trượng mới tiêu tán.

Một đạo thân ảnh từ trong phi hạm xuất hiện, chợt phi hạm biến mất không thấy gì nữa.

Sở Mộ đứng thẳng trong hư không nhìn về một ngọn núi cách mấy ngàn thước ở phía trước. có thể tưởng tượng ra năm đó ngọn núi này nhất định vô cùng cao, vô cùng hùng vĩ. Nhưng mà hiện tại chỉ còn lại có một nửa.

Nhìn chằm chằm vào Vân Đoạn sơn, ánh mắt Sở Mộ bất tri bất giác trở nên xa xăm, giống như xuyên việt thời không, hồi tưởng lại quá khứ. Hắn nhìn thấy Thiên Kiếm sơn rất nhiều năm trước kia. Thiên kiếm sơn đứng sừng sững, như cắm thằng vào trong trời cao. Lại tựa như một thanh kiếm trời xé rách trời cao.

Thiên Kiếm sơn được vinh dự coi là đệ nhất sơn Liên Vân đảo là bởi vì nó là ngọn núi cao nhất. Nhưng Vân Đoạn sơn hiện tại lại giống như bị một thanh kiếm cực lớn chặt ngang, chỗ đứt gãy vô cùng bóng loáng.

Từ lúc Thiên Kiếm sơn bị chặt đứt tới nay đã mấy ngàn năm qua đi. Chỗ bị chém đứt cỏ dại không sinh, bóng loáng như gương. Trong lúc mơ hồ còn tản mát ra phong mang sắc bén, đó là kiếm ý, kiếm ý lưu lại.

Cũng chính bởi vì cỗ kiếm ý kia mới khiến cho chỗ bị chém đứt không có lấy một ngọn cỏ. Bởi vì đã chém hết tất cả sinh cơ, hoàn toàn bị diệt tuyệt.

Sở Mộ không khỏi hít sâu một hơi, rốt cuộc là loại kiếm ý gì mới có thể bảo tồn mấy ngàn năm mà không tiêu tan? Diệt sạch tất cả sinh cơ quanh thân.

Khó có thể tưởng tượng ra đươc Chân Thần kiếm tông năm đó rốt cuộc đã trải qua chiến đấu như thế nào.

Ý niệm khẽ động, Sở Mộ ngự không phi hành, nhanh chóng tới gần đỉnh Vân Đoạn sơn, tới gần nơi giống như nhiều năm trước đã bị một kiếm chặt đứt. Càng tới gần càng có thể cảm giác được khí tức sắc bén chấn động, tung hoành muôn đời. Bễ nghễ trời cao, chém hết vạn vật. Diệt sạch tất cả cả căn cơ, chém hết vạn vật, diệt sạch tất cả sinh cơ, còn có kiếm ý khủng bố vô cùng chấn động.

Thân thể Sở Mộ dừng lại ở vị trí cách chỗ đứt gãy chừng trăm trượng. Bởi vì hắn không có cách nào tới gần hơn. Kiếm ý lưu lại quá mạnh mẽ, mãnh liệt tới cực điểm. Khiến cho kiếm ý trong thế giới tinh thần của Sở Mộ chấn động. Trong lúc đối kahasng kiếm ý của Sở Mộ mơ hồ có cảm giác tán loạn. Tư duy trong đầu cũng trở nên trì độn, máu tươi toàn thân như cứng lại.

Hắn có một loại trực giác, nếu như cứ tới gần, như vậy kiếm ý của hắn rất có thể sẽ sụp đổ. Kết cục kiếm ý sụp đổ sẽ rất thê thảm, lại càng không cần phải nói tới thân thể bị thương.

Gặp nguy hiểm cũng sẽ có thu hoạch, Sở Mộ cứ như vậy lăng không đứng ở vị trí cách chỗ đứt gãy tầm trăm trượng. Dùng kiếm ý của mình đối kháng với kiếm ý lưu lại ở trên Vân Đoạn sơn, rèn luyện kiếm ý của bản thân mình.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)