Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1389

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1389: Ám ảnh tham dự! Kiếm Vực màu đen
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Một... Hai... Ba...

Trước sau tổng cộng có năm bóng người từ bên trong vòng xoáy xuất hiện. Vòng xoáy biến mất. Năm bóng người liền đứng ở đỉnh Vân Đoạn Sơn.

Năm người này chính là Sở Mộ và bốn nô bộc của hắn.

Bọn họ vừa xuất hiện, toàn thân mọi người đều run lên, sắc mặt đại biến, kinh hãi không thôi.

Ánh mắt của gần mười vạn đại quân Sa tộc, trên ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc đều rơi vào trên người của bọn họ, tập trung lại, mang đến áp lực không có cách nào hình dung được. Cảm giác này giống như là một người bình thường gặp phải bầy sói.

- Chủ nhân, chuyện rất không ổn.

Mai Lâm nhỏ giọng nói, sắc mặt hết sức khó coi, trái tim cũng đang run rẩy.

Ngay cả hắn là Kiếm Thánh ngũ tinh, nhưng đối mặt với hơn ba trăm Sa tộc Thánh cấp và gần mười vạn chiến sĩ Sa tộc, vẫn tránh không được cảm thấy run rẩy.

- Ta biết.

Sở Mộ nói, giọng nói trang nghiêm. Sắc mặt của hắn cũng khó coi. Tư duy nhanh chóng chuyển động, phân tích tiền căn hậu quả, rất nhanh hắn đã có được đáp án.

Chắc là trước đó cấm địa mở ra, đưa tới chấn động, thu hút những người của Sa tộc qua đây. Còn có những Nhân tộc Thánh cấp ở phía xa.

Lúc trước, Sở Mộ cũng nghĩ chấn động sẽ khiến những người khác. Nhưng hắn thật sự không ngờ, tình hình sẽ nghiêm trọng như vậy.

Rơi vào vòng vây, chỉ với năm người bọn họ, hoàn toàn không có khả năng đối đầu cùng gần mười vạn chiến sĩ Sa tộc. Càng chưa nói còn có hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc. Trên người hai người trong đó tản ra khí tức khiến ngay cả thiên địa cũng phải run rẩy.

Lúc này, một trong hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc, ánh mắt nhất thời sáng lên, bắn ra tia sáng của sự thù hận. Hắn bay đến bên cạnh Kiếm Sa Lệ nói vài câu.

Ánh mắt Kiếm Sa Lệ trở nên lạnh lùng, giống như hai thanh lợi kiếm, muốn xuyên qua Sở Mộ, khiến cho hắn có một cảm giác da đầu tê dại.

Đây là áp lực cường giả Thánh cấp cửu tinh mang đến.

Hiện tại Sở Mộ có thể đối đầu với Thánh cấp nhất tinh bình thường. Nhưng chênh lệch cùng Thánh cấp cửu tinh lại quá lớn, giống như con đom đóm so với ánh trăng sáng, giống như giọt nước mưa so với đại dương mênh mông.

Cho dù là Kiếm Sa Lệ không phản kháng, đứng yên, tùy ý cho Sở Mộ tấn công, kiếm của Sở Mộ cũng có không cách nào tạo thành tổn thương gì đối với hắn. Đây là chênh lệch, là chênh lệch tuyệt đối.

- Nhân tộc, giao tất cả mọi thứ của ngươi ra cho ta.

Kiếm Sa Lệ lạnh lùng nói.

- Chủ nhân, hắn tên là Kiếm Sa Lệ, là cường giả siêu cấp của Kiếm Sa Tộc, Thánh cấp cửu tinh, vô cùng hung tàn.

Văn Phi nhỏ giọng nói. Hắn là một trong hai đại Kiếm Thánh tam tinh.

Thân là Kiếm Thánh, tất nhiên có khí độ của Kiếm Thánh. Nhưng lúc này đối mặt với đại quân Sa tộc và cường giả Thánh cấp Sa tộc, sắc mặt của bọn họ đều hết sức khó coi.

Đặc biệt là có Kiếm Sa Lệ, cường giả siêu cấp hung danh hiển hách.

Thánh cấp cửu tinh ở trong mỗi thế lực chủng tộc đều là tồn tại tuyệt đỉnh. Nhiều năm chưa từng xuất hiện qua tồn tại vượt qua Thánh cấp cửu tinh. Cho dù là có, đều vì các loại nguyên nhân giống như bế quan đều không xuất hiện.

Phiền phức, phiền phức cực lớn. Vui sướng vừa thu được truyền thừa, thoáng cái đã bị đánh tan.

- Cho tới bây giờ, lại dùng hết một lần cơ hội.

Sở Mộ âm thầm nói.

Không có cách nào. Chiến sĩ Sa tộc quá nhiều. Nếu như chỉ có chiến sĩ Sa tộc, không có cường giả Thánh cấp. Sở Mộ thật ra nắm chắc vài phần thoát thân. Nhưng hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc, đê giai trung giai cao giai, thậm chí ngay cả cường giả Thánh cấp cửu tinh đều có. Dựa vào thực lực của mình và mấy nô bộc, hoàn toàn không có khả năng đối kháng, một chút hy vọng cũng không có.

Năm lần cơ hội, đã dùng hết một lần. Hiện tại, lại phải dùng hết lần thứ hai.

Sở Mộ đã sớm biết, mấy cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn, mỗi một người đều là cường nhân có thể chiến đấu vượt cấp. Nói ví dụ như người áo trắng trước đó, tu vi Vạn Cổ thất trọng thiên đỉnh phong, nhưng sau khi thi triển ra bí pháp, chém giết Lôi Tử Cung, hình như cũng không phải là chuyện quá khó khăn, đủ để đối đầu với Vạn Cổ bát trọng thiên bình thường vẫn bất bại.

Sở Mộ chỉ còn một ý niệm, lấy hay bỏ.

Một ý nghĩ xuất hiện. Một bóng người lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện. Thân ảnh kia, giống như một cái bóng, lẫn vào trong thực vật cùng hư ảo, rời khỏi mặt đất ước chừng ba tấc. Không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn. Thậm chí ngay cả đường nét thân thể cũng có vẻ mơ hồ. Trong tay hắn cầm một thanh trường kiếm đen như mực giống như ảo ảnh vậy.

- Ám ảnh tham kiến thiếu chủ.

Người giống như bóng mơ hồ này hành lễ với Sở Mộ. Giọng nói của hắn thay đổi vị trí không ngừng, không có cách nào nắm được là từ đâu truyền đến.

Ám Ảnh đột nhiên xuất hiện, thoáng cái khiến cho mọi người chú ý. Ánh mắt của hơn ba trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc đều từ trên người Sở Mộ, chuyển sáng tập trung vào trên người ám ảnh. Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm.

Bị ánh mắt của hơn ba trăm một cường giả Thánh cấp nhìn kỹ, tuyệt đối không dễ chịu.

Ám Ảnh giống như cái bóng, cho người ta cảm giác khó lường. Thanh kiếm cầm trong tay, càng có một loại cảm giác tăm tối thâm trầm.

Thần sắc Kiếm Si Lăng Phong Tiếu đại biến, hai mắt bắn ra tinh quang kinh người. Từ trên người ám ảnh, hắn cảm giác được một kiếm ý kinh thế không có cách nào hình dung.

Mà Kiếm Thánh ngũ tinh Mai Lâm cùng với Kiếm Thánh tam tinh Văn Phi và Long Dực đứng ở bên cạnh Sở Mộ, vẻ mặt dại ra, tư duy giống như dừng lại, hai mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm vào Ám Ảnh.

- Ám Ảnh, có thể không giết chết bọn họ hay không?

Sở Mộ hỏi.

Ám ảnh chỉ biết một lần ra tay giúp hắn như thế, Hải tộc lại vô cùng kiêu ngạo. Cho dù là hiện tại thành công thoát thân, bọn họ nhất định sẽ đuổi theo. Bị nhiều Hải tộc như vậy đuổi theo, không thể là chuyện đùa gì. Tất nhiên, có thể giết chết thì giết chết.

Sở Mộ cũng đang thử thăm dò. Nếu như Ám Ảnh nói không có cách nào làm được, hắn sẽ thay đổi chủ ý, để cho Ám Ảnh bảo vệ bọn họ rời khỏi nơi này.

- Tuân theo mệnh lệnh của thiếu chủ.

Giọng nói của Ám Ảnh vẫn lơ lửng trong không trung, không có chút do dự nào. Điều này khiến cho Sở Mộ cảm thấy chấn động kinh sợ.

Là Ám Ảnh cuồng vọng sao?

Hay là hắn thật sự có thực lực này?

Không biết tại sao, tim Sở Mộ đập loạn, nhiệt huyết sôi trào.

- Giết!

Một chữ thốt ra khỏi miệng, khiến hàng vạn hàng nghìn người choáng váng.

*****

- Con kiến hôi cuồng vọng.

Một cường giả Thánh cấp Sa tộc gầm lên giận dữ.

Còn có một cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai lấy tay chộp một cái. Vô số hơi nước tập trung lại, hình thành một cái bàn tay lớn màu xanh lam, đưa về phía trước, chụp vào đám người Sở Mộ. Áp lực đáng sợ giống như lũ quét bạo phát, hướng nghiêng xuống, làm cho thân hình mấy người Sở Mộ cứng đờ, không có cách nào nhúc nhích.

Mắt thấy đám người Sở Mộ sẽ bị bàn tay lớn màu xanh lam kia chộp trúng, trong chớp mắt, Ám Ảnh ra tay.

Kiếm trong tay hắn nhẹ nhàng vẽ ra. Không gặp kiếm quang, chỉ có một cái bóng. Bàn tay lớn màu xanh lam đã vỡ nát.

Thời khắc còn không kịp kinh ngạc, toàn thân Ám Ảnh nổ tung, hóa thành một đốm màu đen, giống như mực nước hắn vào phía trên tuyên chỉ, nhanh chóng khuếch tán ra. Trong chớp mắt, đốm đen đã bao trùm bốn phía xung quanh.

Sắc mặt của hai người Kiếm Sa Lệ và Hổ Sa Chiến chợt đại biến. Đốm đen này tràn ra, khiến cho bọn họ cảm thấy nguy cơ mãnh liệt.

- Ra tay!

Hai người đồng thời quát lên.

Trong tay Kiếm Sa Lệ xuất hiện một thanh trường kiếm quái dị. Trong tay Hổ Sa Chiến lại xuất hiện một thanh đại đao thân dày. Bọn họ ra tay toàn lực, kiếm ảnh đao quang đánh nát chân không, lại biến mất ở trong bóng tối, dường như bị cắn nuốt.

Tất cả cường giả Thánh cấp Sa tộc khác ra tay. Gần mười vạn chiến sĩ Sa tộc cũng phát lực công kích. Dưới sự bày binh bố trận hành quân, uy lực bọn họ ra tay tụ hợp thành hai phần. Một bên giống như một thanh kiếm cực lớn hình con cá mập phá không, một bên giống như một con cá mập hổ cực lớn rời bến. Khí thế kinh người, uy lực khủng khiếp. Thánh cấp đê giai vừa tiếp xúc tới, sẽ thịt nát xương tan.

Quân Hải tộc dàn trận vẫn luôn luôn rất nổi danh. Cũng chỉ có người của Hải tộc mới có thể nắm giữ. Uy lực dưới hành quân bày binh bố trận ra tay, vô cùng khủng khiếp.

Nhưng thanh kiếm lớn cá mập và hổ cá mập vừa tiếp xúc với bóng tối tràn ra, trong chớp mắt đã biến mất. Ngay cả một chút bọt nước cũng không có văng ra.

Ngay trước mắt của mấy nghìn cường giả Nhân tộc Thánh cấp, màu đen kia nhanh chóng tràn ra, cắn nuốt ánh sáng. Tất cả công kích của gần mười vạn Sa tộc đều bị cắn nuốt. Ngay cả thân thể của bọn họ cũng vậy.

Ba hơi thở. Toàn bộ quá trình còn chưa tới ba hơi thở, gần mười vạn đại quân Sa tộc đã biến mất ở trong bóng tối.

Bóng tối bao trùm trong phạm vi hai mươi mấy. Rất nhiều cường giả Nhân tộc Thánh cấp thấy không ổn, bay nhanh về phía sau. Bọn họ rất sợ bị màu đen kia tràn ngập bao trùm.

- Đây là cái gì?

- Thật là khủng khiếp.

Sắc mặt mỗi cường giả Nhân tộc Thánh cấp đại biến, bộ dạng trong lòng còn sợ hãi.

- Kiếm Vực... Đây là Kiếm Vực... Còn không phải là Kiếm Vực bình thường...

Kiếm Si Lăng Phong Tiếu nắm chặt thanh kiếm trong tay, hai tròng mắt rực sáng tinh quang giống như một mặt trời. Toàn thân bắt đầu tuôn trào từng đợt khí tức phong quang mãnh liệt.

Lăng Phong Tiếu chấn động kinh sợ. Sở Mộ cũng vô cùng chấn động kinh sợ. Bởi vì hắn cảm giác được, đây là Kiếm Vực. Đồng thời, không phải là Kiếm Vực binh thường, mà là một loại Kiếm Vực đặc biệt cường đại, có chứa lực lượng hắc ám.

Mai Lâm và Văn Phi cùng với Long Dực cũng khiếp sợ không thôi.

Kiếm Vực, đó là tiêu chí của kiếm tu tuyệt thế. Tuy rằng ba người bọn họ là Kiếm Thánh, nhưng còn chưa nắm giữ được Kiếm Vực. Đó là lực lượng bọn họ vô cùng khát vọng.

Đó còn chưa phải là Kiếm Vực bình thường, là một loại Kiếm Vực cường đại đặc biệt.

Trong Kiếm Vực, ta là chúa tể!

Gần mười vạn đại quân Sa tộc bị nhét vào bên trong Kiếm Vực Hắc Ám, người bên ngoài Kiếm Vực không có cách nào nhìn thấy được, cũng có không cách nào cảm giác được. Có vài cường giả Thánh cấp thử tỏa ra lực thần hồn, dự định xâm nhập vào bên trong Kiếm Vực Hắc Ám kiểm tra một phen. Kết quả phát hiện lực thần hồn của chính mình giống như bị cắn nuốt, không có cách nào cảm thấy đến chút gì.

Màu đen tràn ngập, trải rộng hư không xung quanh. Ngay cả lực thần hồn, cũng không có cách nào tiến vào. Đây là kiếm vực thuộc về Ám Ảnh. Hắn đặt tên là Ám Ảnh Kiếm Vực, mà không phải Kiếm Vực Hắc Ám.

Lặng lẽ không một tiếng động, yên tĩnh khiến người ta kinh sợ. Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào một mảnh hắc ám bao trùm hai mươi mấy dặm, dường như vĩnh viễn kia.

Bên trong Ám Ảnh Kiếm Vực, chính là thế giới của Ám Ảnh. Hắn chính là chúa tể của Kiếm Vực Hắc Ám.

Hóa thân thành hắc ám, dung nhập hắc ám, không chỗ nào không có mặt.

- Đây là địa phương nào?

Một vị chiến sĩ Sa tộc giận dữ hét lên. Xung quanh hắn không nhìn thấy được người nào khác. Chỉ có một mình. Hắn cũng không nghe thấy được âm thanh nào khác. Ngay cả khi bản thân hắn hô lên, âm thanh cũng biến thành lơ lửng giữa không trung, dường như từ phía xa vang lên, vô cùng quái dị.

Lục cảm vẫn còn, không bị tước đoạt, nhưng mắt cho dù có thể nhìn, cũng chỉ có thể thấy được một màu đen. Lỗ tai có thể nghe, nhưng chỉ có thể nghe được âm thanh của mình. Mũi có thể ngửi, lại chỉ có thể ngửi thấy được mùi của mình...

Bỗng nhiên, trong bóng tối dường như có một ảo ảnh ngưng tụ, xuất hiện. Nhưng cường giả Thánh cấp Sa tộc này hoàn toàn không cảm thấy.

Một tia kiếm quang màu đen giống như ảo ảnh đâm ra, trong lúc lặng lẽ không một tiếng động, xuyên thủng yết hầu của chiến sĩ Sa tộc. Lực lượng đáng sợ xiết chặt, làm cho thân thể chiến sĩ Sa tộc bị nghiền nát, trong lúc bất tri bất giác đã chết đi.

Cảnh tượng tương tự cũng phát sinh ở trên người chiến sĩ Sa tộc khác.

Bên trong Ám Ảnh Kiếm Vực, năng lực của Ám Ảnh được nâng cao cực lớn.

Kiếm Vực bình thường chỉ áp chế lực lượng và tốc độ của đối phương, nâng cao lực lượng và tốc độ của chính mình. So sánh hai bên, cục diện đạt được mức độ thực lực mạnh yếu rõ ràng. Ám Ảnh Kiếm Vực lại là do Ám Ảnh dốc hết tâm huyết làm ra. Ngoại trừ có đầy đủ những đặc điểm của Kiếm Vực bình thường, còn có đầy đủ mình đặc điểm độc nhất vô nhị.

Nói tóm lại, đặc điểm lớn nhất của Ám Ảnh Kiếm Vực, chính là chúa tể đối với những người trong Kiếm Vực đó, có thể hóa ra ngàn vạn ảo ảnh, không chỗ nào không có mặt.

Mỗi một chiến sĩ Sa tộc đi lại ở trong bóng tối, tìm kiếm. Có người vung vẩy vũ khí trong tay, công kích khắp nơi, giống như khuấy động hư không. Nhưng ngay cả một chút chấn động, cũng không thể kích thích được. Uổng phí khí lực, lại không có tác dụng gì.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)