Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1396

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1396: Kiếm bia hắc ám
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ở trong không khí, thần niệm lực thần hồn của Hải tộc không bằng Nhân tộc. Nhưng ở trong nước biển, uy năng lại tăng lên rất nhiều. Hải tộc ở trong biển, thực lực toàn thân hơn rất nhiều so với ở giữa không trung hoặc trên đất bằng.

Lực thần hồn của bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai vừa tiến vào trong biển, liền nhanh chóng lan rộng ra. Tốc độ kia gần như tăng lên gấp đôi so với lúc ở giữa không trung. Đồng thời phạm vi có khả năng khuếch tán cũng càng rộng thêm.

Chỉ là...

- Không có?

- Làm sao có thể không có được? Ta rõ ràng đã tận mắt nhìn thấy Nhân tộc đáng chết này lẻn vào trong biển. Làm sao có thể không thấy hắn được?

- Nhân tộc đáng chết này tất nhiên còn ở trong biển. Chỉ có điều vừa rồi trong lúc chúng ta đối đầu với lôi quang, hắn đã trốn đi thật xa. Nhưng với tốc độ Niết Bàn Cảnh của hắn, lúc này có thể rời khỏi phạm vi lực thần hồn của chúng ta, đã là cực hạn. Ở trong biển là địa bàn của chúng ta. Chúng ta chính là chúa tể. Tiến vào trong biển, chắc chắn có thể cảm giác được tên Nhân tộc đáng chết này.

- Tiến vào trong biển.

Lúc này, bốn Sa tộc Thánh cấp cao giai đều đi xuống, tiến vào trong nước biển. Giữa không trung, chỉ còn lại lôi quang màu tím tràn ngập khắp bầu trời.

Chỉ có bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai này cảm thấy được khí tức đặc biệt ở trên hoang đảo bị nghiền nát. Mà đám người Sở Mộ phân tán ra, bốn người bọn họ truy đuổi, chỉ có một mình Sở Mộ.

Hiện tại Sở Mộ không tiếc giá lớn, cho phi hạm Tử Phích Lịch Hào tự phát nổ, ngăn cản bọn họ. Bản thân mình chui vào trong nước biển trốn đi thật xa, làm cho bốn đại cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai không ngừng nổi điên. Bọn họ không quan tâm tới những người khác, trực tiếp đuổi theo Sở Mộ, muốn bắt giữ hắn.

Bởi vậy, thật ra Minh Lưu và ba người Mai Lâm đã nhận được cơ hội thoát thân.

Bốn đại cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai vừa tiến vào trong biển, lực thần hồn lại một lần nữa tản ra, khuếch tán bốn phía xung quanh, quét ngang tất cả mọi thứ xung quanh thân. Nhưng bọn họ lại vẫn không có tìm được Sở Mộ. Chỉ có điều bọn họ rất có lòng tin. Bởi vì trong biển là địa bàn của Hải tộc.

Lúc này bốn gã cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai phân tán ra bốn phương hướng, tìm kiếm tung tích của Sở Mộ.

...

Dưới sự bảo vệ của Tị Thủy Châu, Sở Mộ không ngừng lao xuống dưới. Hắn chắc hẳn lấy uy lực tự phát nổ của Tử Phích Lịch Hào, khó có thể nổ chết bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai này, chỉ có thể gây ra một chút phiền toái cho bọn họ. Sau đó, bọn họ nhất định sẽ tức giận truy sát mình.

Trong biển, Sở Mộ khó có thể phân biệt rõ phương hướng. Bởi vì hắn là Nhân tộc không phải là Hải tộc. Đối với hải vực, hắn hoàn toàn không quen thuộc. Nếu như tùy tiện lựa chọn một phương hướng, cũng không biết cuối cùng sẽ đi tới nơi nào. Nếu như không ngừng tiến sâu vào biển, rời xa lục địa, sẽ là đi dễ khó về.

Bởi vậy, Sở Mộ lựa chọn lao xuống phía dưới.

Hắn tiến vào chỗ này, đã rất sâu. Dần dần hắn lao xuống dưới, thấy nơi này giống như là một khe biển chật hẹp.

Khe biển là một loại địa hình ở sâu dưới đáy biển. Có khe biển rất ngắn rất cạn, chỉ khoảng mấy chục thước. Nhưng cũng có khe biển lại giống như vực sâu, thậm chí sâu tới mấy nghìn mấy vạn thước.

Ở trong biển rộng, càng đi xuống, nước biển mang đến áp lực càng cường đại, đồng thời, càng thêm tối tăm, càng thêm lạnh giá.

Nhiệt độ ở sâu dưới đáy biển sâu cực thấp, tuy không đóng băng. Nhưng người có tu vi không đủ tiến vào, trước không nói có thể chịu được áp lực khủng khiếp ở chỗ này hay không, chỉ cần là một chút lạnh lẽo này, cũng đủ khiến cho người đó phải chết, ngay cả thần hồn cũng sẽ bị đông lại, càng chưa nói tới thân thể.

May là Sở Mộ có Tị Thủy Châu. Cũng chính bởi vì hắn có Tị Thủy Châu, hắn mới dám tiến sâu xuống dưới đáy biển.

Không sai, Lam Hải thật sự là địa bàn của Hải tộc. Nhưng không phải tất cả Hải tộc đều dám tiến vào sâu phía dưới đáy biển. Lại giống như lục địa là địa bàn của Nhân tộc, nhưng phần lớn Nhân tộc lại không dám đi vào một vài hiểm địa cấm địa.

Sở Mộ tiến vào bên trong rãnh biển. Tuy rằng rãnh biển này không rộng. Thậm chí có thể nói là chật hẹp, chỉ rộng khoảng mấy thước mà thôi. Bình thường sẽ không khiến cho người khác chú ý. Ngoài dự đoán của Sở Mộ, chính là rãnh biển này rất sâu.

Đã lặn xuống mấy trăm thước, vẫn chưa tới đáy. Nhìn xuống, chỉ thấy một mảnh tối tăm. Cho dù là lấy thị lực của Sở Mộ cũng chỉ có thể thấy được mấy chục thước mà thôi.

Đột nhiên, Sở Mộ sinh ra một loại cảm giác kỳ quái. Dường như ở sâu trong rãnh biển có thứ gì ở đang gọi mình. Một loại cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, làm cho ánh sáng Thần Ý Quang Minh ở bên trong thế giới tinh thần dần dần trở nên cường thịnh.

- Chẳng lẽ ở sâu bên trong rãnh biển này, có vật có liên quan mật thiết với Thần Ý Quang Minh sao...

Sở Mộ tiếp tục lặn xuống, hai tròng mắt có tinh quang chớp hiện qua. Hắn suy đoán. Bất chợt, dường như hắn nghĩ tới điều gì đó, tinh quang càng sáng, bắn ra:

- Lẽ nào sẽ là...

Có đúng là vật kia hay không, Sở Mộ cũng không dám khẳng định. Hắn không có nắm chắc, chỉ là có một chút khả năng.

Nếu đúng là vậy, như vậy, lần này hắn sẽ nhận được lợi ích lớn lao. Về phần lợi ích này là gì, hiện nay hắn còn không biết rõ. Nhưng đối với bản thân nhất định sẽ có lợi là được rồi.

Có một động lực, tốc độ Sở Mộ lặn xuống dường như lại tăng thêm một ít. Chỉ có điều vẫn rất chậm. Bởi vì áp lực bên ngoài thật sự quá lớn, càng lúc càng lớn. Ngay cả có Tị Thủy Châu chống lại, dù Sở Mộ không cảm giác được, nhưng áp lực Tị Thủy Châu phải chịu đang tăng lớn lại là sự thực.

Chính bởi vì Sở Mộ không ngừng lặn xuống, bốn đại cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai mới không có phát hiện ra hắn. Bởi vì phương hướng bọn họ lục soát là chiều ngang. Bởi vì bọn họ cảm thấy, Sở Mộ chỉ là một Nhân tộc Niết Bàn Cảnh, tiến vào trong nước biển, không phải là muốn mượn nước biển trợ giúp để tránh né sự tra xét của bọn họ, mượn nước biển để thoát thân. Nhưng bọn họ thật sự cho rằng trong biển là thiên hạ của Hải tộc. Chỉ một Niết Bàn Cảnh càng không thể nào tiến sâu xuống đáy biển.

Phải biết rằng có vài nơi dưới đáy biển, cho dù bọn họ là Thánh cấp cao giai, cũng không dám tiến sâu vào.

*****

Ý nghĩ sai, phương hướng tìm kiếm tất nhiên cũng là sai lầm. Theo Sở Mộ không ngừng lặn xuống, muốn tìm được hắn, càng khó hơn.

Sở Mộ lặn xuống, tiếp tục lặn xuống, không ngừng lặn xuống.

Rắc rắc.

Đột nhiên, một tiếng động rất nhỏ thanh thúy vang lên, truyền vào trong tai Sở Mộ, khiến thần sắc hắn thoáng đổi.

Trên màn bảo hộ do Tị Thủy Châu phát ra xuất hiện một vết nứt uốn lượn.

Tị Thủy Châu thật sự có thể chống lại áp lực do biển sâu mang đến, nhưng không phải là vạn năng. Nó có giới hạn của nó. Khi áp lực đạt đến giới hạn, màn bảo hộ của Tị Thủy Châu sẽ bị tổn thương rạn nứt. Nếu như vượt qua cực hạn, màn bảo hộ Tị Thủy Châu sẽ bị nghiền nát.

Suy nghĩ một chút, ở sâu dưới đáy biển như rãnh biển này, một khi màn bảo hộ Tị Thủy Châu bị nghiền nát, ở trong nháy mắt, thân thể Sở Mộ sẽ bị áp lực khủng khiếp của biển sâu ép thành bột phấn. Kể cả linh hồn của hắn cũng sẽ bị cái lạnh kinh khủng ở dưới sâu này làm đông cứng, trọn đời ở đây. Lúc đó hắn hoàn toàn trầm luân.

Sở Mộ xuất hiện do dự.

Tiếp tục đi xuống, khó bảo đảm màn bảo hộ Tị Thủy Châu sẽ không bị vỡ tan. Đến lúc đó, chờ đợi hắn là tử vong.

Không tiếp tục đi xuống, sẽ bỏ lỡ một lần cơ duyên. Hắn cảm giác được, nơi phát ra tiếng kêu gọi đã ở rất gần.

Vừa nghĩ tới đây, Sở Mộ quyết định tiếp tục đi xuống. Hiện tại Tị Thủy Châu vẫn có thể chống cự một chút, có thể tiếp tục đi xuống. Chỉ hy vọng thứ phát ra lời kêu gọi với mình không ở quá xa.

Chỉ có điều bây giờ tốc độ lặn xuống lại chậm hơn so với trước kia rất nhiều. Phải cẩn thận. Đó chính là một cơ duyên, có lẽ có thể khiến cho mình nhận được lợi ích không nhỏ. Nhưng nếu vì cơ duyên này mà giao ra tính mạng của mình, Sở Mộ vẫn không chịu.

Mạng cũng đã mất, cho dù cơ duyên này có tốt mấy, cũng không làm nên được chuyện gì.

Mà không có cơ duyên này, hắn có thể tu luyện trở nên cường đại. Có lẽ, chỉ là bỏ ra thêm một ít thời gian và tinh lực mà thôi.

Sở Mộ cẩn thận nhìn chằm chằm vào màn bảo hộ của Tị Thủy Châu. Một khi màn bảo hộ tổn hại nghiêm trọng, hắn lập tức di chuyển lên trên. Càng lên cao áp lực sẽ càng nhỏ. Tị Thủy Châu tất nhiên có thể bình yên vô sự.

Lặn xuống thêm một chút, tiếng hô hoán càng thêm mãnh liệt.

Rắc rắc.

Lại là một tiếng rạn nứt vang lên. Trái tim Sở Mộ thoáng đập mạnh.

Đột nhiên, Sở Mộ dừng lại. Ánh mắt hắn nhìn thấy được một vật trên vách của rãnh biển.

Rãnh biển sâu tới mức nào, Sở Mộ không biết. Hắn đã lặn xuống đến hơn một ngàn thước, vẫn không nhìn thấy đáy. Có lẽ là chiều sâu mấy ngàn thước, có lẽ là sâu tới mấy vạn thước. Trên Tị Thủy Châu đã có năm vết nứt. Vết nứt thứ sáu đã xuất hiện một chút. Nếu như lại xuống tiếp nữa, vết nứt thứ sáu nhất định sẽ xuất hiện.

Chỉ có điều, Sở Mộ đã không cần tiếp tục lặn xuống nữa. Bởi vì hắn đã tìm được vật đang kêu gọi hắn. Nó nằm ở trên vách của rãnh biển.

Sở Mộ tới gần mới nhìn thấy được một chút mơ hồ.

Đó là một khối bia. Hình dạng bên ngoài của nó giống như kiếm bia. Nhìn thấy khối bia màu đen, một màu đen còn hơn cả sự tối tăm của rãnh biển. Trên kiếm bia màu đen này có ánh sáng màu đen lượn lờ. Phía trên lại đầy những đường vân che kín khắp nơi.

Thấy một khối kiếm bia màu đen này, tâm thần Sở Mộ chấn động. Hắn chỉ cảm thấy khối kiếm bia này có chút quen mắt. Hình như, hắn đã từng nhìn thấy qua ở nơi nào đó. Nhưng Sở Mộ lại có thể khẳng định, hắn chưa từng thấy qua kiếm bia này.

-... Quả nhiên là... Kiếm bia hắc ám sao?

Sở Mộ lo lắng nói.

Hình dáng bên ngoài của khối kiếm bia màu đen này rất giống với kiếm bia quang minh của Hạ Trấn Không. Các đường vân phía trên nó cũng cho một loại cảm giác tương tự...

Ngoài mặt Lam Hải, nước biển xanh thăm thẳm, không có chút gợn sóng nào. Thật giống như một khối ngọc bích cực lớn. Thời điểm sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, nó sẽ trở nên vô cùng đáng sợ, phá hủy tất cả.

Biển có thể bao dung tất cả, cũng có thể phá hủy tất cả. Nó là cái nôi của văn minh.

Trên Lam Hải, từng ngọn đảo nhỏ được phân bố giống như những vì sao trên bầu trời, không biết có bao nhiêu cái.

Tất cả các đảo lớn nhỏ khác nhau. Có vài đảo nhỏ có sinh mệnh sống ở trên. Có vài đảo nhỏ lại thuần túy là hoang đảo bị bỏ hoang, không thích hợp ở lại, càng không thích hợp để tu luyện.

Từ khi Ám Ảnh tàn sát mười vạn chiến sĩ Sa tộc đến nay, đã qua một tháng lại mấy ngày. Lúc trước các hòn đảo đều bị phong tỏa. Phi hạm khó có thể tiến vào, cũng khó có thể rời đi. Nhưng cuối cùng cũng không thể phong tỏa trong thời gian quá dài. Nếu không sợ rằng sẽ gây ra bạo loạn.

Bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai truy tìm tung tích của Sở Mộ, bị Sở Mộ làm cho tức giận, tiến vào trong biển truy tìm. Trong lúc vô ý, chẳng khác nào đã bỏ qua những người khác. Hải tộc tiếp tục lục soát Nhân tộc, nhưng không biết bề ngoài và khí tức bọn họ đã thay đổi, đồng thời tách ra, một mình hành động. Bọn họ lẩn vào trong đám người, trở nên bình thường không bắt mắt, càng khó tìm kiếm hơn.

Từng chiếc từng chiếc phi hạm lại lần nữa khởi động, di chuyển tới lục địa.

Ba người Mai Lâm và Văn Phi cùng với Long Dực lẫn vào trong các phi hạm khác nhau, đi tới nội lục. Bọn họ bị Sở Mộ biến thành nô dịch. Nếu Sở Mộ sống, bọn họ cũng sẽ sống. Nếu như Sở Mộ chết, hạt giống trồng ở trong tâm thần bọn họ sẽ vỡ nát nổ mạnh, tổn thương nặng nề tới tâm thần của bọn họ, thậm chí tâm thần nổ nát mà chết.

Bởi vậy, bọn họ phải hành sự khiêm tốn, cố gắng không gây chú ý, tránh thoát lần lượt những đợt kiểm tra.

...

Trong biển, bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai một lần nữa chạm trán.

- Không tìm được.

- Ta cũng không tìm được.

- Không có khả năng. Chỉ là một Nhân tộc, ở đáy biển, hắn làm sao có thể tránh được sự truy tìm của chúng ta được?

- Liên thủ. Thi triển Đại Tham Hải Thuật.

Người Thánh cấp cao giai thứ tư nói.

- Được, liên thủ.

Nhất thời, bốn cường giả Sa tộc Thánh cấp cao giai phân ra thành bốn phương hướng, đứng ngay ngắn, thần sắc nghiêm túc và trang trọng. Hai tay vung lên, kéo theo dòng nước xung quanh thân.

Bọn họ thi triển ra hải thuật.

Ánh sáng màu xanh lam hội tụ ở trong tay của bốn Sa tộc Thánh cấp cao giai, càng lúc càng mãnh liệt, cộng hưởng cùng nước biển ở bốn phía xung quanh.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)