Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0014

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0014: Trảm hung thú tôi luyện kiếm thuật
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Nghiêm Khoan đột nhiên nhớ tới bàn giao, nhắn nhủ nói:

- Thanh Thủy Kiếm phái thực lực chỉnh thể không sai biệt lắm so với Thanh Phong kiếm phái chúng ta, mà Thanh Lan kiếm phái thực lực chỉnh thể đứng đầu ba phái. Hơn nữa, bọn hắn tự nhận là chính thống, đối với Thanh Phong kiếm phái chúng ta và Thanh Thủy kiếm phái rất có địch ý. Nếu như ngươi gặp được đệ tử Thanh Lan kiếm phái, nhớ kỹ, xa xa tránh đi. Mặt khác, cũng thường xuyên sẽ có một ít tán kiếm giả tiến vào Bách Thú Cốc mưu cầu sinh kế, bọn hắn sợ hãi tên tuổi kiếm phái chúng ta nhưng trong đó cũng có một ít thế hệ hung tàn xảo trá, sư đệ cần phải cẩn thận.

- Đa tạ sư huynh cáo tri, Sở Mộ vô cùng cảm kích.

- Ha ha, ta đối với ngươi ôm kỳ vọng có rất lớn, chờ ngươi báo đáp ta đây này.

Nghiêm Khoan cười to nói.

.... .

Độ cao núi Thanh Lan so với mặt biển là khoảng 2000m, diện tích càng là khổng lồ, Thanh Phong kiếm phái ở vào lưng chừng một góc núi.

Một đạo thân ảnh màu xám bước đi như bay, linh hoạt tiêu sái, xuyên thẳng qua cỏ cây loạn thạch, không chút trở ngại vì địa hình hiểm ác.

Sau khi cáo biệt Nghiêm Khoan, Sở Mộ lập tức xuống núi, hướng phương hướng Bách Thú Cốc mà đi.

Ngay tại phía bắc núi Thanh Lan có một cái sơn cốc. Trong sơn cốc có rừng cây, dòng sông, vách đá, ....

Tu vi Sở Mộ đạt tới Kiếm Khí Cảnh ngũ đoạn, Toái Loạn Bộ và Tuỳ Phong Bãi Liễu thân pháp càng là đại thành lại để cho hắn tung trong cỏ cây loạn thạch không có độ khó gì. Hắn còn còn hai quyển đồ giám (sách hướng dẫn bằng tranh) Tiêu Thiên Phong cùng Nghiêm Khoan cho xem. Dựa vào trí nhớ siêu nhân, hắn nhớ kỹ nội dung bên trong.

Không lâu sau, Sở Mộ đi vào Bách Thú cốc.

Lối vào lá cây dây leo màu xanh quấn quanh bốn phía, niên đại đã lâu, mà ở lối vào bên cạnh một tấm bia đá cao hơn một mét dựng đứng. Tấm bia đá pha tạp thô ráp hơn nữa cong vẹo, bị dây leo quấn quanh, mơ hồ che mất hai chữ Bách Thú.

Thu hồi đồ giám (sách hướng dẫn bằng tranh), Sở Mộ liền đi nhanh vào cửa vào Bách Thú Cốc.

Cửa vào Bách Thú Cốc mặt đất bằng phẳng dễ đi, hiển nhiên do đi nhiều thành đường. Trên mặt đất còn có dấu chân, vẫn còn tương đối mới, nói rõ trước đó không lâu có người đã đi vào trong Bách Thú Cốc. Bất quá dựa theo lời Nghiêm Khoan, cửa vào Bách Thú Cốc, tổng cộng có ba cái. Đây là một cái gần Thanh Phong Kiếm Phái.

Nghe nói trong Bách Thú Cốc, tùy thời tùy ý đều có thể gặp được hung thú, bởi vậy vừa tiến vào Bách Thú Cốc liền đề cao cảnh giác, hết sức chăm chú, nhãn quan tứ phía tai nghe bát phương.

Ngẫu nhiên, có tiếng hô từ đằng xa truyền đến.

- Hi vọng ở chỗ này, ta có thể lần nữa tăng lên tu vi.

Sở Mộ lầm bầm lầu bầu nói một câu, bước nhanh đi về phía trước.

Trong Bách Thú Cốc, có từng rừng cây nối tiếp từng rừng cây hoặc cao hoặc thấp hoặc thô hoặc mảnh. - Bách thú đồ giám (sách hướng dẫn bằng tranh) có nói đây là hung nha lang, thuộc về hung thú cấp thấp, nhưng thực lực lại tương đương với kiếm giả Kiếm Khí Cảnh lục đoạn.

Sở Mộ rút kiếm, cùng một con sói cách xa nhau năm mét cao thấp tương đối:

- Lực lượng khí lực Hung thú, đều mạnh hơn nhân loại, nanh vuốt chúng càng là sắc bén cứng rắn, đơn giản có thể xé nát huyết nhục. Điểm này hung thú nếu so với nhân loại kiếm giả cường hoành hơn. Nhưng kiếm giả đã có lợi kiếm làm vũ khí, có kiếm thuật với thủ đoạn có thể chém giết hung thú.

Tứ chi Hung nha lang chạm đất, thân hình phủ phục, móng vuốt sắc bén cơ hồ cắm sâu vào trong nham thạch, hai mắt lập loè hào quang hung tàn, chăm chú nhìn Sở Mộ. Bốn cái răng nanh sắc nhọn lồi ra ngoài làm cho người ta có cảm giác rét lạnh.

Hung nha lang Trầm thấp rống lên một tiếng cuồn cuộn như tiếng sấm. Chỉ thấy thân thể hung nha lang có chút co rụt lại, như là áp súc đến cực hạn. Vèo một tiếng, một đạo bóng dáng màu xám bay nhào mà đến, mang theo ưu thế lao xuống, móng vuốt giơ lên lóe ra hàn mang lợi hại khiến cho kẻ địch hít thở không thông, rét lạnh làm lòng người vì sợ mà rung động.

Đồng tử Sở Mộ lập tức co rút lại, một bước nghiêng nghiêng đi phía trước bước ra, thân thể bỗng nhiên trở nên phiêu hốt giống như là cành liễu trong gió lắc lư bất định. Hung nha lang gầm nhẹ một tiếng, hai móng luân chuyển hư không liên tục trảo ra, vết trảo rét lạnh lợi hại đan vào thành một tấm lưới, bao phủ thân hình Sở Mộ.

- Tốc độ của ngươi nhanh hơn ta nhưng ta lại có thể nhìn ra được quỹ tích công kích của ngươi. Ngươi! Không cách nào đánh trúng ta được.

Sở Mộ thầm nói ra, bước chân mất trật tự, nhanh chóng chuyển dời tạo ra khoảng cách xuyên thẳng qua lưới móng vuốt đan xen vào nhau của hung nha lang. Thậm chí ngay cả góc áo đều không bị tổn thương chút nào.

Hắn không có xuất kiếm, chỉ là không ngừng né tránh, né tránh móng vuốt sắc bén hung nha lang công kích tới. Bởi vì hắn đang tôi luyện thân pháp và bộ pháp.

Cho dù bên trong kiếm phái, ngắn ngủn mấy ngày thời gian Sở Mộ liền luyện Toái Loạn Bộ và Tuỳ Phong Bãi Liễu đến đại thành. Sau này cũng bắt đầu đồng thời thi triển thân pháp Tuỳ Phong Bãi Liễu và Toái Loạn Bộ đi ra, giúp nhau mài. Nhưng, đây chẳng qua là đang luyện tập.

Với tư cách có được danh xưng là đại sư kiếm thuật trẻ tuổi nhất, Sở Mộ biết rõ thành quả luyện tập chung quy chỉ là luyện tập. Chỉ có vận dụng đến trong thực chiến, mượn nhờ cuộc chiến sinh tử tiến hành tôi luyện mới có thể chính thức đại thành, bằng không thì hết thảy cũng chỉ là dừng lại giai đoạn đang luyện tập.

Cho nên hiện tại, hắn chính là mượn nhờ đầu hung nha lang này để tôi luyện bộ pháp cùng thân pháp, vận dụng trong thực chiến, hơn nữa tiến hành mài hợp.

Ngay từ đầu, thần kinh Sở Mộ căng cứng, vô cùng cảnh giác, sợ bị móng vuốt hung nha lang bắt trúng, nhất định là chịu lấy tổn thương. Bởi vậy Toái Loạn Bộ và thân pháp Tuỳ Phong Bãi Liễu có chút đông cứng. Trong lúc phối hợp với nhau có nhiều lần thiếu chút nữa phạm sai lầm.

Sau đó không ngừng né tránh, thần kinh căng cứng dần dần buông lỏng, bộ pháp và thân pháp càng ngày càng nhuần nhuyễn. Trong trong nội tâm Sở Mộ có một loại cảm giác hành vân lưu thủy thoải mái.

- NGAO... OOO.

Móng vuốt sắc bén liên tục công kích lại bị nhân loại trước mắt tránh đi, cũng không có đánh trúng dù chỉ một lần khiến cho hung nha lang nổi giận. Hai mắt hung tàn hiện lên, đột nhiên há mồm cắn, răng nanh sắc nhọn lồi ra càng thêm đáng sợ, một cổ tanh hôi đập vào mặt Sở Mộ.

Sở Mộ hơi kinh hãi, nhưng động tác không hề dừng lại, bước chân phá toái mà mất trật tự, thân thể lại lắc lư quỷ dị như cành liễu, tiến thối tự nhiên theo gió, tránh đi hung nha lang.

- Đến bây giờ, nhờ đầu hung nha lang này mà ta đã tôi luyện thân pháp bộ pháp đã đến cực hạn. Cũng nên tôi luyện kiếm thuật.

Đưa tay xuất kiếm, một vòng sáng bóng rét lạnh sáng như tuyết, giống như Thiên Ngoại mà đến đâm về hung nha lang. Hung nha lang cả kinh giơ trảo lên hung hăng vồ tới. Chỉ thấy kiếm quang nhoáng một cái khai mở lại để cho một trảo hung nha lang thất bại.

*****

Miệng Hung nha lang hung hăng khẽ cắn, dùng độ sắc bén cứng rắn của răng nanh Hung nha lang, mỗi lần tinh cương kiếm bị cắn trúng chỉ sợ cũng phải hư hao.

Kiếm quang thẳng tắp vậy mà nhoáng một cái quỷ dị khai mở răng nanh hung nha lang, một kiếm xẹt qua cổ hung nha lang.

Một kiếm này cũng không có giết chết hung thú, chỉ là khiến nó bị thương rất nhỏ. Trên cổ hung nha lang xuất hiện một đạo vết thương tinh tế, có tinh hồng sắc chảy ra.

Bị thương khiến hung nha lang bị chọc giận, trở nên hung tàn khát máu hơn. Hai mắt bịt kín một tầng màu đỏ như máu, miệng gầm thét. Một cỗ khí tức hung thần đáng sợ phát tán ra bên ngoài, điên cuồng tàn bạo. Dường như hung nha lang muốn đồng quy vu tận.

Sở Mộ vận chuyển Toái Loạn Bộ và thân pháp Tuỳ Phong Bãi Liễu bay bổng tránh đi hung nha lang bay nhào, chân mày hơi nhíu lại.

- Với độ sắc bén tinh cương kiếm, chỉ có thể miễn cưỡng phá vỡ da lông hung nha lang. Muốn giết nó, trừ phi có thể liên tục không ngừng đánh trúng đồng nhất chỗ miệng vết thương. Dùng nhãn lực và tạo nghệ kiếm thuật của ta có thể làm được, nhưng cần tốn hao thời gian không khỏi nhiều một ít.

- Xem ra, vẫn phải là thi triển một ít kiếm thuật mới có thể mau chóng đánh chết nó.

Móng vuốt sắc bén của Hung nha lang hung hăng quét qua như gió thu quét lá rụng xoáy lên vô số cát bụi, tựa hồ muốn chặn ngang quét đoạn Sở Mộ.

Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện trước mắt hung nha lang, móng vuốt sắc bén khẽ quét mà qua, còn nhân loại kia bỗng nhiên không thấy đâu. Tinh hồng trong mắt nó xuất hiện một tia nghi hoặc.

Một trận gió quét qua, lại xuất hiện đằng sau hung nha lang. Hung nha lang chỉ cảm thấy một cổ sát cơ lăng lệ ác liệt, một cổ nguy hiểm khiến nó dựng da lông.

Một thanh âm vang lên lên, Thanh Phong Phất Diện hiện ra, một mảnh màu xanh nhạt trống rỗng xuất hiện, phảng phất gió mát tự hư vô thổi tới trước mặt. Thổi trúng hung nha lang, hai mắt màu đỏ tươi của hung nha lang thiếu chút nữa rơi ra ngoài. Thanh Phong Phất Diện "thổi" trúng yết hầu hung nha lang phát ra âm thanh khô khốc. Hung nha lang nghe thấy được ở bên trong miệng mình phát ra mùi tanh hôi.

Sát cơ Lăng lệ ác liệt ẩn trong làn gió quất vào mặt làm cho hung nha lang hoảng sợ dị thường.

Nhưng sát cơ thoáng hiện quá nhanh, kiếm đã đâm ra. Sát cơ lăng lệ ác liệt trong gió mát chưa từng có từ trước đến nay thẳng tắp một đường đâm vào miệng hung nha lang, thẳng yết hầu, máu tươi vẩy ra. Hung nha lang chỉ cảm giác trong cổ họng mình có dòng nước ngọt tanh nồng đậm chảy vào trong bụng.

PHỐC

Mũi kiếm đâm rách yết hầu hung nha lang, từ trong ra ngoài đâm ra một đoạn. Máu tươi ồ ạt chảy ra ngoài. Toàn thân hung nha lang run rẩy, hai mắt đỏ tươi tối dần. Móng vuốt còn muốn đưa ra phản kích nhưng lại vô lực ngã nhào xuống đất, tứ chi liên tục run rẩy.

Sở Mộ rút kiếm ra, rũ bỏ máu tươi trên thân kiếm, lặng lẽ nhìn hung nha lang.

- Dung nhập loại cảm ngộ này, uy lực Thanh Phong Phất Diện tăng gấp đôi mới có thể một kiếm giết chết hung nha lang. Loại cảm ngộ này, rốt cuộc là cái gì?

Sở Mộ nghi hoặc không thôi

- Loại cảm ngộ này có thể tăng cường uy lực Thanh Phong kiếm thuật, như vậy có thể hay không tăng cường uy lực Cơ Sở Kiếm Thuật? Tiếp theo chiến đấu, ta không cần Thanh Phong kiếm thuật, chỉ dùng Cơ Sở Kiếm Thuật dung nhập loại cảm ngộ này.

- Tựa hồ bên trên bách thú đồ giám (sách hướng dẫn bằng tranh) có nói, bốn cái răng nanh của hung nha lang có thể mang về kiếm phái đổi lấy điểm cống hiến. Lệ Phong Nhai, quanh năm có gió lớn thổi đến. Gió lớn này giống như là đao tử rét lạnh lợi hại đến mức có thể "thổi" mòn một cách núi tạo thành một bình nguyên cho nên được gọi là Lệ Phong Nhai.

- Vương sư huynh, đệ thăm dò được, tiểu tạp chủng Sở Mộ này đi Bách Thú Cốc lịch lãm rèn luyện.

Một người trẻ tuổi đầu gai nhím đưa cơm cho Vương Phong, đồng thời thông báo tình hình của Sở Mộ cho Vương Phong. Ánh mắt của hắn khi nhìn về phía Vương Phong có chút kỳ lạ như là.... . ái mộ.

- Lịch lãm rèn luyện Bách Thú Cốc...

Ánh mắt Vương Phong lóe lên tia oán độc, miệng khẽ cười, trong tiếng cười ẩn chứa sự tàn nhẫn:

- Sở Mộ, tạp chủng đáng chết này, ở bên trong kiếm phái có Tiêu Thiên Phong che chở ngươi, lại còn có Chấp Pháp đường, ta không cách nào ra tay giết ngươi. Nhưng ngươi vậy mà đến Bách Thú Cốc lịch lãm rèn luyện, hoàn toàn là tự tìm đường chết. Ngô Cường, chuyện này ta nhờ ngươi, tuy ta rất muốn tự tay chém đầu Sở Mộ nhưng hiện tại ta không thể ra ngoài.

- Vương sư huynh, Yên tâm đi! Ta sẽ cắt đứt gân tay gân chân tiểu tạp chủng này, khiến cho hắn cảm giác được tư vị tuyệt vọng, rồi mới chém đầu hắn.

Ngô Cường thè lưỡi ra liếm môi dưới, nhe răng cười nói, rồi quay người rời đi.

- Sở Mộ, tiểu tạp chủng Sở gia, Bách Thú Cốc chính là nơi ngươi táng thân.

Ngô Cường rời đi, Vương Phong quay người đối mặt lệ phong thổi đến, tóc đen cuồng loạn nhảy múa, áo dài rung động mãnh liệt, thấp giọng lẩm bẩm nói ra. Bây giờ, hắn đang bị phạt, không cách nào tự mình đến Bách Thú Cốc, cho nên chỉ có thể để cho Ngô Cường ra tay. Hắn muốn Sở Mộ chết, một giây đồng hồ cũng không đợi được.

................ .

- NGAO... OOO

Tiếng gầm rú trầm thấp xen lẫn phẫn nộ vang lên liên tục, kình phong gào thét, ba thân ảnh màu xám như thiểm điện từ các phương vị khác nhau phát động công kích, bay nhào mà đến, móng vuốt lợi hại lóe ra rét lạnh sáng bóng, xé nát hết thảy.

Một đạo thân ảnh bước chân mất trật tự, thân thể phảng phất biến hóa thành một cành liễu. Có gió thổi tới, thân thể Tùy Phong Bãi Liễu, chập chờn trong gió, cơ hồ là dán chặt lấy móng vuốt sắc bén rét lạnh sát qua bên người.

Biểu lộ Sở Mộ thư giãn thích ý khoan thai tự đắc, phảng phất không phải là bị ba con hung nha lang vây công, mà là đang du sơn ngoạn thủy. Toái Loạn Bộ cùng thân pháp Tuỳ Phong Bãi Liễu, gần như kết hợp hoàn mỹ. Trong phạm vi nhỏ né tránh ba con hung nha lang công kích, lắc lư ra vô số tàn ảnh khiến cho công kích của hung nha lang thất bại toàn bộ. Rồi đột nhiên trong mắt của hắn lóe lên tinh mang khiếp người.

Một tiếng "keng" vang lên chói tai, kiếm quang sáng như tuyết lóe lên, từng ngọn gió mát phảng phất thổi tới, ngưng tụ thành một đạo màu xanh nhàn nhạt rất nhỏ, đâm trảm cắt, một kiếm ba phần, bóng kiếm lưu lại, ba tiếng kêu thảm thiết, mang theo ba sợi huyết hoa.

Mắt trái cả ba con hung nha lang nhắm chặt, chảy ra một đám tinh hồng sắc, như là huyết lệ vậy.

Ngoan cố chống cự, hung nha lang bị thương, cho dù một con mắt bị hao tổn, nhưng lại kích phát hung tính, trở nên càng thêm cuồng bạo. Một con từ tiền phương chạy như điên phát động công kích, hung răng lao đến như muốn xé đoạn phàn ngực Sở Mộ.

Một đầu hung thú thì từ sau cúi người bôn tập, móng vuốt sắc bén chém ra, trảo ảnh giao thoa, chụp vào hai chân Sở Mộ, muốn xé đoạn hai chân Sở Mộ.

Một con đột nhiên cao cao nhảy lên, từ trên hướng xuống, móng vuốt sắc bén chân trước móng vuốt sắc bén mở ra, muốn đem Sở Mộ xé thành mảnh nhỏ.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)