Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1416

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1416: Tông chủ đến
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


- Xùy, suy nghĩ như ngươi mới là vô tri, nhát gan sợ hãi, khó trách những năm qua thực lực không có bao nhiêu tiến bộ.

- Ngươi nói ai không có đầu óc, cảm thấy thực lực của ta thấp sao? Thử một lần đi!

Một hồi xung đột nhỏ diễn ra bên cạnh.

Dương Chân trưởng lão, Vân Phong trưởng lão, ba mươi đệ tử Chân Kiếm Tông với sắc mặt lạnh lùng và ngưng trọng đi tới.

Mặc dù bọn họ lựa chọn điều thứ ba vượt qua năm cửa khẩu đó là sinh tử ngũ quan, thậm chí bọn họ có thể bị giết ngay cửa đầu tiên, cho dù may mắn vượt qua cửa thứ nhất, cửa thứ hai, cửa thứ ba, cửa thứ tư và thứ năm cũng không thể vượt qua, đến lúc đó không có người nào quay về Chân Kiếm Tông.

Bọn họ mà chết, thực lực chỉnh thể của Chân Kiếm Tông hạ thấp không ít, còn là tổn thất lớn.

Đúng thế, nếu bọn họ lựa chọn ẩn nấp trong Hoàng thành, đây không phải là bọn họ muốn, Chân Kiếm Tông là tông môn kiếm tu thuần túy, dùng kiếm làm đạo, như vậy phải có phong mang và cứng cỏi của kiếm tu.

Dấu đầu lộ đuôi, ẩn nấp bốn phía không phải là đạo của Chân Kiếm Tông.

Vào lúc này hai trưởng lão và các đệ tử Chân Kiếm Tông đều sinh ra khí tức quả quyết không nói nên lời, là rét lạnh như lợi kiếm ra khỏi vỏ, là quyết tâm không quay đầu trở lại.

Con đường hữu tử vô sinh, biết rõ như thế nhưng không chút úy kỵ tiến lên.

- Dương Chân trưởng lão, tất cả vị đệ tử, các ngươi có hối hận không?

Bước chân hữu lực, Vân Phong trưởng lão lên tiếng hỏi thăm mọi người chung quanh.

Dương Chân không có trả lời, trên thực tế hắn bị Sở Mộ nô dịch nên phải cùng tiến lùi với Chân Kiếm Tông, không có lựa chọn.

- Ta không hối hận.

- Ta cũng không hối hận.

- Chút ưữa dù chết ta cũng muốn kéo một cái đệm lưng.

- Kiếm của ta phải uống máu!

Lúc này các đệ tử nói chuyện rất kiên quyết.

Một câu hỏi thăm lại làm khí thế mọi người ngưng tụ.

- Có lẽ lần này ta sẽ chết, nhưng tin tưởng chỉ cần có tông chủ tồn tại thì Chân Kiếm Tông nhất định có thể phát triển.

Vân Phong trưởng lão nói ra, khí phách bay lên trời.

- Với tính cách cường thế của tông chủ, ngày sau tất nhiên sẽ chém hết tất cả người của Huyền Thủy cung báo thù ưửa hận cho chúng ta.

- Đúng vậy, một ngày kia, tông chủ sẽ cầm kiếm tàn sát hết Huyền Thủy cung.

Câu nói thứ hai làm khí thế mọi người bốc lên, hội tụ tạo thành một thể xông thẳng lên trời.

- Khí thế thật mạnh!

- Đối mặt với cường địch lại có ý chí chiến đấu như thế, khí thế mạnh như vậy, đám người Chân Kiếm Tông đã làm ta kinh ngạc.

- Tự biết hẳn phải chết nhưng có kiên quyết tiến vào cõi chết tìm đường sống, nếu những người này của Chân Kiếm Tông có thể vượt qua sinh tử ngũ quan của Huyền Thủy cung, tinh khí thần được ma luyện một phen. Ngày sau dũng mãnh tinh tiến, thành tựu phi phàm.

- Ngươi nói chuyện cười sao, chỉ bằng bọn họ có quyết tâm tìm đường sống trong chỗ chết thì thế nào, trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả đều vô căn cứ.

- Động thủ đi, không nên giết chúng nhanh như vậy, tốt nhất là cố ý lưu lại một bộ phận để bọn chúng tiến tới cửa thứ hai, để các huynh đệ phía sau chơi một chút.

Một tu luyện giả Niết Bàn lục trọng thiên nói chuyện đầy trêu tức, nói không chút che giấu.

- Sư huynh nói có lý, tốt nhất nên để bọn chúng nhìn thấy hi vọng xông qua năm cửa, sau đó kết thúc hi vọng của bọn chúng, từ hi vọng biến thành tuyệt vọng, cảm giác đó thật kích thích.

Bàn tán không chút kiêng nể, không đặt người Chân Kiếm Tông vào trong mắt, người Chân Kiếm Tông nghe xong cũng không biến sắc, bọn họ vẫn tiến lên.

Dưới khí thế này, bọn họ đã bài trừ tạp niệm, chỉ có tiến lên, cho dù phải chết cũng dùng kiếm trong tay chém giết địch nhân.

Kiếm minh âm vang nhất trí với nhau, kiếm quang sáng loáng xuất hiện, người Chân Kiếm Tông đều rút kiếm ra, khí thế ngưng tụ cùng nhau.

Trong tay Dương Chân cũng cầm một thanh kiếm,

Hắn không phải tu luyện giả kêếm đạo, chỉ luyện qua kiếm pháp mà thôi, về sau bị Sở Mộ nô dịch trở thành trưởng lão Chân Kiếm Tông cho nên dùng nhiều thời gian nghiên cứu kiếm đạo, hắn tu luyện mấy môn kiếm pháp do Sở Mộ sáng tạo ra.

- Giết!

Quát lớn một tiếng, đám người, Vân Phong trưởng lão xuất kiếm tiến lên.

Trường Hà kiếm pháp, kiếm quang như trường hà không ngớt không dứt, trong mềm dẻo lại có khí thế rung chuyển tất cả.

Trảm Thiết kiếm pháp, phong cách cổ xưa chân thật, kiếm khí sắc bén, trảm kim đoạn thạch, không gì không trảm, vô kiên bất tồi, trảm tận diệt tuyệt.

Chân Huyền kiếm pháp gần phản phác quy chân, nhìn như đơn giản nhưng vô cùng kỳ diệu, biến hóa vô cùng, tinh diệu khó lường.

Sở Mộ sáng chế bốn trong ba môn kiếm pháp, hai trưởng lão và các đệ tử đều bày ra.

Ánh mắt người bốn phía sáng ngời, trong những người này không thiếu những người có nhãn lực, bọn họ thấy ba môn kiếm pháp này vô cùng cao thâm, nghiễm nhiên là xuất xứ từ trong tay của cường giả, vô cùng hiếm thấy.

Lúc này không ít người động tâm tư sinh ra tham niệm.

Ánh mắt Thánh cấp nhất tinh của Huyền Thủy cung sáng lên, trước kia hắn nhìn thấy kiếm pháp của Chân Kiếm Tông liền muốn đoạt đi, đây cũng là nguyên nhân nhắm vào Chân Kiếm Tông.

- Động thủ!

Thánh cấp nhất tinh của Huyền Thủy cung quát lớn, đám đệ tử Huyền Thủy cung liên tục ra tay.

Huyền Thủy cung, tên như ý nghĩa, chủ tu thủy thuật, phụ tu một ít kiếm pháp, nhưng mà kiếm pháp rất bình thường, ngược lại thủy thuật có tạo nghệ không tệ.

Đệ tử Huyền Thủy cung vừa ra tay đã mang theo hơi nước nồng đậm, thủy chi quy tắc bị dẫn dắt ngưng tụ thành hơi nước, thuỷ điểu xoay quanh, thủy tiễn sắc bén, thủy long gào thét.

Thủy thuật cực mạnh bắn về phía các đệ tử Chân Kiếm Tông, va chạm với kiếm khí.

Thủy thuật nghiền nát, kiếm khí tán loạn, đệ tử Chân Kiếm Tông nhanh chóng va chạm với đệ tử Huyền Thủy cung.

- Nhớ kỹ không nên giết, đả thương là tốt rồi, đằng sau còn có các huynh đệ phải chơi đấy.

Bi ai, đệ tử Chân Kiếm Tông còn bị xem là đối tượng đùa giỡn.

- Giết!

Vân Phong quát lớn, sát khí bùng phát.

Màn nước bao trùm ngăn cản kiếm pháp công phạt, thủy thuật từ bốn phương tám hướng bắn tới gần.

Tuy kiếm pháp đệ tử Chân Kiếm cường đại nhưng nhân số lại thua xa Huyền Thủy cung, đối mặt hơn mười đạo thủy thuật oanh kích, nhiều người bay ngược ra sau.

Dương Chân cầm kiếm lại không xuất kiếm, bởi vì hắn bị khí tức của đối phương tập trung, khí tức này vô cùng nguy hiểm.

Đều là Thánh cấp nhất tinh, thực lực Dương Chân thuộc về kế cuối, không phải đối thủ của Thánh cấp nhất tinh Huyền Thủy cung, nếu hắn có thể lĩnh ngộ bản chất của kiếm pháp, nắm giữ Kiếm Lực mới có thể đánh bại đối phương.

*****

Bị khóa chặt nên không thể ra tay, sắc mặt Dương Chân đảo tới đảo lui, hắn quyết đoán trực tiếp xuất kiếm, kiếm quang giết ra nhưng khí thế không đủ, hắn cũng không phải chủ tu kiếm đạo, không có nghị lực quyết tâm vượt qua mọi chông gai của kiếm giả.

Đệ tử Chân Kiếm Tông bay ngược ra sau, miệng phun máu tươi, bọn họ vẫn nắm chặc kiếm, sắc mặt tái nơợt, khóe miệng chảy máu tươi, ánh mắt đầy kiên quyết.

- Ánh mắt các ngươi rất không tồi, ta rất ưa thích, hi vọng có thể bảo trì như thế.

Một đệ tử Niết Bàn lục trọng thiên của Huyền Thủy cung cười lạnh lên tiếng.

Dương Chân bị thương, bị Thánh cấp nhất tinh của đối phương kích thương, Vân Phong trưởng lão bị thương lần nữa, hắn bị hai đệ tử Niết Bàn lục trọng thiên của Huyền Thủy cung đả thương, mười tên đệ tử hạch tâm, mười tên đệ tử tinh anh, mười tên đệ tử nội môn đều bị đả thương.

Mười tên đệ tử nội môn chỉ có tu vi Nguyên Cực Cảnh, bọn họ bị khí thế của đối phương ép không thể động đậy.

Bị thương bị thương bị thương, thương thế lần trước chưa khỏi hẳn, hiện tại lại bị thương lần nữa, tổn thương chồng tổn thương.

- Nếu chỉ có như vậy thì ta quá thất vọng rồi.

- Đúng thế, khí thế không tệ, đáng tiếc thực lực quá kém.

Tiếng nói tiếc hận còn mang theo hả hê.

Đệ tử Chân Kiếm Tông quật cường đứng dậy, nắm chặt kiếm trong tay, ngang nhiên không sợ chết.

- Có muốn vượt qua cửa thứ nhất không, nếu muốn thì chui qua nơi này đi.

Một đệ tử Huyền Thủy cung dang rộng hai chân ra và chỉ vào háng.

- Còn ta!

- Ta nữa!

- Đến đây đi, chui qua còn mạng sống, nói không chừng sẽ thả các ngươi sống sót quay về tông môn đấy.

Nhục nhã, nhục nhã lớn lao, sắc mặt các đệ tử Chân Kiếm Tông biến hóa, nội tâm nổi giận, tâm tư càng kiên định hơn trước.

- Muốn giết cứ giết, không giết thỉ thả đi, cách làm như vậy là quá mức.

Đám người đứng ở xa lắc đầu nói ra.

Có ít người vỗ tay khen hay cười to không thôi, bộ dạng xem náo nhiệt.

- Hai lựa chọn, hoặc là chui qua dưới háng, hoặc là chết ở chỗ này, thi thể của các ngươi sẽ được mang tới Chân Kiếm Tông, rồi sau đó Chân Kiếm Tông bị diệt môn.

Đệ tử Huyền Thủy cung kêu gào.

Hai chọn một, không chọn không được.

- Trưởng lão, giết đi qua, mặc dù chết cũng không hối hận.

- Ta muốn dùng máu chứng kiếm tâm.

- Giết!

Mỗi đệ tử Chân Kiếm Tông quát lớn.

- Vậy thì giết!

Vân Phong trưởng lão nói.

- Chờ chút!

Bỗng nhiên Dương Chân mở miệng ngăn lại, đệ tử Chân Kiếm Tông nhìn sang, hắn vội vàng giải thích:

- Ta cảm giác được tông chủ sắp tới.

- Tông chủ sắp tới!

- Tông chủ thật sự sắp tới sao?

Mọi người vốn giật mình, sau đó lại kinh hô.

Muốn hỏi bọn họ kinh nể ai nhất, không thể nghi ngờ đó chính là tông chủ Chân Kiếm Tông.

Thiên phú kinh người, thực lực cường hoành, thủ đoạn cứng rắn, kiếm pháp cao siêu... Bọn họ sùng bái Sở Mộ nhất.

Tông chủ sắp tới, chỉ bốn chữ lại rót lực lượng cho bọn họ, bọn họ như được thêm sinh cơ, khí thế biến hóa rất lớn.

- Khí thế lại biến hóa!

- Các ngươi nghe không, người nọ nói tông chủ sắp tới, chẳng lẽ tông chủ của bọn họ là cường giả tuyệt thế?

Người Huyền Thủy cung cũng nghe Dương Chân nói, cũng cảm thấy khí thế đệ tử Chân Kiếm Tông biến hóa, bọn họ lập tức vui sướng và kích động tuyệt đối phát ra từ nội tâm.

Lúc này Chân Kiếm Tông tham dự vạn tông thịnh hội, chỉ có hai trưởng lão và ba mươi đệ tử, bọn họ biết rõ chi tiết này, lại không biết thực lực tông chủ Chân Kiếm Tông mạnh bao nhiêu.

Chẳng lẽ là siêu cấp cường giả?

Nếu tông chủ Chân Kiếm Tông là siêu cấp cường giả, chỉ sợ Huyền Thủy cung hơn phân nửa không có chút chỗ tốt nào.

Vào lúc đệ tử Huyền Thủy cung kinh nghi bất định, liên tục nhìn sang cường giả Thánh cấp nhất tinh, chờ hắn quyết định.

- Không cần e ngại, đủ loại dấu hiệu cho thấy Chân Kiếm Tông không bằng Huyền Thủy cung chúng ta, cũng không thể so sánh nổi, tông chủ cũng không phải siêu cấp cường giả gì đó, nhiều lắm là cường giả Thánh cấp bình thường, không đủ gây sợ.

Cường giả Thánh cấp nhất tinh của Huyền Thủy cung trầm ngâm sau đó nói ra, mạch suy nghĩ của hắn phân tích rất rõ ràng.

Vừa nghe câu này, đệ tử Huyền Thủy cung thả lỏng băn khoăn trong lòng.

- Đã như vậy chúng ta chậm chút, chờ tông chủ của chúng tới rồi trấn áp, để hắn nhìn môn hạ đệ tử chui qua háng chúng ta, không biết hắn sẽ có sắc mặt gì.

Một đệ tử hạch tâm cười nói.

- Sư huynh nói chí phải.

- Sư huynh có suy nghĩ tốt.

Đám đệ tử Huyền Thủy cung không ngừng phụ họa, tên cường giả Thánh cấp nhất tinh cũng mỉm cười gật đầu.

Trên cổ đạo, người đến người đi, các đệ tử Huyền Thủy cung ngăn cản giữa đường, từ xa đã có rất nhiều người trông thấy, các thế lực khác cũng nhìn sang.

Hào khí có chút quái dị và ngưng trọng.

Người Chân Kiếm Tông đang chờ đợi, người Huyền Thủy cung cũng chờ đợi, người đứng xem cũng chờ đợi, bọn họ đang chờ một người, là tông chủ Chân Kiếm Tông.

- Dương trưởng lão, tông chủ đã tiếp cận chưa?

Vân Phong trưởng lão không chờ được hỏi thăm.

Tuy thân ảnh trong suy nghĩ có tu vi không bằng mình nhưng thực lực còn hơn mình rất nhiều, thiên tư và thủ đoạn cùng thực lực của hắn luôn làm bọn họ tin tưởng, dường như chỉ cần hắn tới là có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này.

Dương Chân bị Sở Mộ nô dịch, trong tâm thần có hạt giống tinh thần của Sở Mộ, bởi vậy trong khoảng cách thích hợp sẽ cảm ứng được Sở Mộ tồn tại, càng tiếp cận, cảm ứng lại càng rõ ràng, hắn hai mắt nhắm lại cẩn thận cảm giác, đột nhiên hắn mở mắt ra, ánh mắt bắn ra hào quang sáng ngời, ngay cả Vân Phong trưởng lão nhìn hắn cũng giật mình.

- Đến rồi.

Dương Chân nói ra hai chữ.

Trong nháy mắt hắn dứt lời, có hai đạo kiếm quang xuất hiện phía chân trời, tốc độ cực nhanh, nhanh tới mức kinh người, trong nháy mắt đã tới không trung sau đó đáp xuống, hai người xuất hiện.

- Tông chủ.

- Là tông chủ.

- Tông chủ đến.

- Vân Phong bái kiến tông chủ.

Vân Phong trưởng lão vội vàng dẫn theo mọi người đi lên hành kiếm lễ, đệ tử vô cùng kích động khom người.

Lúc này rất nhiều ánh mắt nhìn sang người được hành lễ kia.

- Hắn là tông chủ Chân Kiếm Tông?

- Rất trẻ tuổi, ta đoán thời gian tu luyện không quá lâu.

Đối với Niết Bàn Cảnh mà nói, một trăm tuổi không tính là lớn. Còn thuộc thanh niên, đối với cường giả Thánh cấp mà nói, một trăm tuổi không coi vào đâu, cái gọi là thời gian tu luyện không dài. Chỉ nếu không có mấy trăm năm thì không xem là dài.

- Ta đã tới!

Một câu nói vô cùng lạnh nhạt lại làm đám người Dương Chân, Vân Phong an tâm.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)