Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1459

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1459: Chiến Ngao Chân Hằng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Phân thắng bại?

- Có lẽ không có, nếu như đang nói chuyện, một kiếm cuối cùng là Man Chiến rơi xuống hạ phong.

Đúng thế, Khai Thiên Cửu Liên Trảm của Man Chiến bị Sở Mộ phá, mà Sở Mộ có nửa thức Xuyên Vân kiếm đánh lui Man Chiến vài trăm mét, thật là Man Chiến rơi xuống hạ phong, rơi xuống hạ phong không có nghĩa là bại.

- Chờ ta và ngươi thành tựu Vạn Cổ Cảnh lại đấu!

Man Chiến nói, hắn thu Cự Thiên Kiếm lại.

- Tốt!

Sở Mộ trực tiếp đáp ứng, yêu nghiệt Khai Thiên Điện rất cường đại, tu vi Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong đã có thể chém giết Thánh cấp nhất tinh bình thường, chỉ sợ ngay cả Thánh cấp nhất tinh đỉnh phong cũng không thể đánh bại hắn, thậm chí có khả năng chống lại cường giả Thánh cấp nhị tinh sơ kỳ.

Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, đối kháng Vạn Cổ nhất trọng thiên đỉnh phong, xem như vượt qua một đại cảnh giới, kỳ thật cấp độ tính mạng của Vạn Cổ Cảnh cùng Niết Bàn Cảnh có khác nhau rất lớn, người thường không thể làm được.

Thiên tài tuyệt thế đỉnh phong lúc ở Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong chỉ có thể đối kháng với Vạn Cổ nhất trọng thiên sơ kỳ bình thường, nhưng nếu có thể đánh bại cũng đã không tồi.

- Ta là Tiêu Trạch, đến từ Trấn Thiên Tông, vốn ta cũng rất muốn đấu với ngươi một hồi, hiện tại nhìn thấy ngươi đấu với Man Chiến, ta biết rõ thực lực của ngươi sẽ không kém hơn ta, cho nên sau khi thành tựu Vạn Cổ Cảnh, ta sẽ đấu với ngươi.

Tiêu Trạch bay tới, hắn nói với Sở Mộ.

Sở Mộ đánh giá Tiêu Trạch, người này cho hắn cảm giác phong độ nhẹ nhàng và lạnh nhạt, đôi tay trắng nõn thon dài còn dễ nhìn hơn nữ tử, đoán chừng có quan hệ với công pháp tu hành.

Khí tức Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong không kém gì Man Chiến, đây cũng là yêu nghiệt.

Bỗng nhiên trước mặt có hào quang rực rỡ xuất hiện, Cơ Thải Y cũng tới trước mặt Sở Mộ, thậm chí tới gần Sở Mộ, Sở Mộ còn ngửi được hương thơm trên người nàng.

Đôi mắt Cơ Thải hứng thú đánh giá Sở Mộ, sâu trong đôi mắt còn ẩn chứa khiêu khích.

- Công tử, có thể cùng sinh con với Thải Y hay không?

Cơ Thải Y nói câu đầu tiên làm vô số người té xỉu, Sở Mộ giật mình.

Lần thứ nhất gặp mặt, mở miệng là nói muốn sinh con, hơn nữa lại là người con gái có cảnh giới như nàng.

Rất nhiều người nghe xong cảm giác trái tim tan vỡ, tuy lần đầu tiên gặp Cơ Thải Y nhưng bọn họ đã xem Cơ Thải Y như nữ thần trong lòng, chính tai nghe nữ thần nói câu bưu hãn như thế, lập tức trái tim đều tan nát, cả người không thoải mái.

Tiêu Trạch cười khổ...

Trong chốc lát Sở Mộ cũng hiểu tính tình của Cơ Thải Y.

Thân là nữ tử, hơn nữa kinh diễm kiều mỵ nhưng không bị trói buộc, nói chuyện làm việc bằng yêu thích của mình, ít quan tâm cái nhìn của người khác.

Thứ nhất, việc này có quan hệ với tính cách của Cơ Thải Y, thứ hai là có quan hệ với công pháp nàng tu luyện.

Một ít công pháp tu luyện sẽ ảnh hưởng tâm tính con người.

Sau khi hiểu rõ, Sở Mộ sẽ không cho rằng câu nói của Cơ Thải Y là đúng, đây chẳng qua là nói đùa mà thôi, nếu tin sẽ bị Cơ Thải Y đùa chết.

Nhưng Sở Mộ hiểu không có nghĩa là những người khác hiểu, cho nên vẫn có người đau lòng.

- Sở Mộ, ta có hảo tửu, chiến đã chiến qua, có thể uống rượu không?

Man Chiến nói.

- Đi!

Sở Mộ chỉ nói một chữ, mang theo Tiêu Trạch, Man Chiến và Cơ Thải Y đi về hướng Âm Trúc lâm.

Đi tới bên ngoài Âm Trúc lâu, Sở Mộ dừng bước và cau mày.

Hắn cảm giác được trong Âm Trúc lâm có người.

Đây là động phủ của mình, tự tiện xông vào như thế chính là khinh thường chủ nhân.

Nhìn thấy Sở Mộ dừng bước, ba người Tiêu Trạch cũng cảm giác được trong Trúc Âm lâu có người, có một người, bọn họ cũng quen thuộc khí tức này, chính là Ngao Chân Hằng.

Ba người thấy Sở Mộ cau mày, lập tức nhìn nhau, cảm thấy có chút kỳ lạ.

Bởi vì quen biết nhau, bọn họ cũng hiểu Ngao Chân Hằng, người này ít nói nhưng cao ngạo nhất, là không thích ở chung với kẻ khác, mắt cao hơn đầu, thường thường không đặt người khác vào mắt, bởi vậy làm việc không cố kỵ.

Ba người cũng không có bao nhiêu giao tình với Ngao Chân Hằng, sau khi bốn người tách ra, cũng không ai quan tâm hắn đi nơi nào.

Không nghĩ tới hắn lại không kiêng nể gì, chạy đến Trúc Âm lâu, đây là động phủ của Sở Mộ, Trúc Âm lâu cũng có phong cấm do Sở Mộ bố trí, mà bây giờ Ngao Chân Hằng ở trong Trúc Âm lầu, nói rõ hắn đã phá giải phong cấm.

Hành vi này là khiêu khích, cũng là khinh thường. Trong tình huống bình thường chẳng ai tiếp nhận được.

- Sở huynh, người này là đệ tử cung chủ Phá Thiên Cung, Ngao Chân Hằng...

Tiêu Trạch giải thích, hắn hi vọng có thể hóa giải một hai.

- Tiêu huynh, không quan hệ với các ngươi.

Sở Mộ chỉ nói một câu.

Nếu Trúc Âm lâu không bố trí phong cấm, bị người ta tiến vào thì còn có thể hiểu, nhưng Trúc Âm có bố trí phong cấm của Sở Mộ, tuy không mạnh nhưng cũng chứng tỏ nơi này có chủ.

Hiện tại có người ở trong Trúc Âm lầu, phong cấm bị giải trừ, từ đó có thể thấy được người này xem thường chủ nhân động phủ.

- Lăn ra đây!

Giọng nói của Sở Mộ mang theo tức giận, mũi nhọn như kiếm xuyên qua vô số Âm Trúc đánh vào Trúc Âm lầu, cũng lọt vào tai người bên trong.

Ngao Chân Hằng đang ngủ say mở mắt ra, ánh mắt lợi hại mang theo khí thế bức người, kiếm ý đáng sợ bạo phát ra ngoài, cả Trúc Âm lâu bị kiếm ý đáng sợ cắt nát.

Ba người Tiêu Trạch rút lui, Sở Mộ đã có thể chống lại Man Chiến, như vậy chống lại Ngao Chân Hằng không phải khó khăn gì.

Ngao Chân Hằng hóa thành một đạo hào quang, hắn xuất kiếm, một kiếm đánh ra kiếm quang sáng ngời, hào quang sâm lãnh như băng như ngục tấn công Sở Mộ.

Không mời tự vào, còn phá hư Trúc Âm lâu, lại rút kiếm ra tay với mình, mỗi hành động của Ngao Chân Hằng đã không đặt Sở Mộ vào mắt, đó là xem thường trần trụi, Sở Mộ tức giận không nhỏ.

- Chết!

Đôi mắt Sở Mộ bắn ra hào quang băng hàn, hào quang màu bạc bao phư không gian, Thiên Trảm Kiếm ra khỏi vỏ, kiếm ý vĩnh hằng bạo phát.

Kiếm ý vĩnh hằng là Thần cấp đỉnh giai, nó còn đáng sợ hơn kiếm ý Thần cấp đỉnh giai khác, có khí thế vĩnh hằng bất diệt, tuyên cổ trường tồn, sắc mặt đám người Man Chiến ngưng trọng.

Dưới kiếm ý vĩnh hằng khủng bố, không gian chung quanh Sở Mộ đông cứng lại, tất cả hạt bụi nhỏ cứng lại và không nhúc nhích.

- Kiếm ý thật đáng sợ!

- Lúc hắn đấu với ta còn có chỗ giữ lại!

Man Chiến không thể tin nói.

Kiếm ý này cực kỳ đáng sợ, bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ, chiến đấu lúc trước, Sở Mộ không vận dụng kiếm ý này.

*****

Phẫn nộ sẽ làm lực lượng tăng vọt nhưng cũng làm người ta mất đi lý trí, lúc này Sở Mộ đã phẫn nộ nhưng không mất đi lý trí.

Lửa giận trong lòng tăng vọt hóa thành lực lượng cường đại nhưng ý nghĩ vô cùng tỉnh táo, giống như sông băng vĩnh hằng.

Tỉnh táo này giúp hắn quan sát được động tĩnh chung quanh, ngay cả hạt bụi bay hắn cũng biết rõ ràng.

Thiên Trảm Kiếm hóa thành hào quang xé rách hư không tấn công đối thủ.

Hắn đổi chém thành đâm, phong lôi kích động, thanh thế kinh người, uy thế bộc phát dữ dội.

Thiên Kích kiếm thức!

Tự nghĩ ra Xuyên Vân kiếm thức chỉ có nửa chiêu, kiếm pháp không hoàn chỉnh, muốn thi triển cần thời gian súc thế, hơn nữa uy lực của nó cũng chưa bộc phát hoàn toàn.

Kiếm ý vĩnh hằng có thể khống chế tất cả, châm ý đâm làm kiếm chiêu mạnh hơn nữa, Kiếm Lực bát cấp tăng cường chín lần uy năng, một kiếm này cực kỳ khủng bố.

Kiếm ý của Ngao Chân Hằng bạo phát và ngưng tụ, kiếm ý phá thiên bộc phát một kiếm xé trời, không lưu tình chút nào.

Song kiếm va chạm, lực lượng khủng bố bộc phát trùng kích bốn phương tám hướng, từng đạo kiếm ý vô hàn càn quét các nơi, không gian cũng bị cắt đứt và xuất hiện vô số vết nứt, Âm Trú trong phạm vi mấy ngàn trượng bị kiếm ý đánh nát không còn.

Ngao Chân Hằng tới gần Sở Mộ, Sở Mộ cũng tới gần Ngao Chân Hằng, môt kiếm vừa rồi không phân trên dưới.

Ngao Chân Hằng xuất thân Phá Thiên Cung, lại là kiếm tu cấp yêu nghiệt, dường như vì kiếm đạo mà sinh, tu vi Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong nhưng nắm giữ Kiếm Lực lục cấp, đây là độ cao nhiều Kiếm Thánh không đạt tới.

Kiếm Lực lục cấp tăng phúc kiếm pháp gấp bảy uy lực, thập phần khả quan.

Tu luyện kiếm điển chí cao của Phá Thiên Cung, thiên phú của Ngao Chân Hằng tăng rất lớn, thực lực rất mạnh, thiên phú chiến đấu kinh người, thực tế hắn cũng am hiểu chém giết cận chiến.

Ba người Tiêu Trạch lui ra xa, sợ bị chiến đấu ảnh hưởng.

Bọn họ biết rõ thực lực của Ngao Chân Hằng như thế nào, bỏi vì giao thủ không chỉ một lần, thực lực Sở Mộ như thế nào, bọn họ chỉ thấy một lần nên không rõ lắm.

Có lẽ dưới sự phẫn nộ mới thể hiện một mặt đáng sợ của hắn.

Song phương tới gần, chiến đấu kịch liệt bộc phát.

Mặt đất nghiền nát, từng vết cắt dài mấy trăm mét xuất hiện khắp nơi, chung quanh hai người là vô số kiếm ý lăng lệ ác liệt.

Âm Trúc lâm bị phá hư nghiêm trọng.

Từ khi bắt đầu tới bây giờ, Ngao Chân Hằng không có mở miệng nói chuyện, kiếm của hắn vô cùng sắc bén, sát ý kinh người, mỗi một kiếm đều mang mang theo mục đích chém giết Sở Mộ.

Hoàn toàn khác với man Chiến.

Đúng, lúc này nội tâm Ngao Chân Hằng đã sinh ra sát ý với Sở Mộ.

Hắn là kiếm tu yêu nghiệt từ nhỏ đã được mọi người nhận định sẽ đi tới đỉnh phong kiếm đạo, vô số người khen ngợi, thiên phú của hắn không gì sánh nổi, thập phần hơn người, cho tới bây giờ chưa gặp qua bất cứ người nào có thiên phú kiếm đạo vượt qua hắn.

Man Chiến cũng là kiếm tu, cũng là yêu nghiệt nhưng khác với Ngao Chân Hằng, hắn yêu nghiệt nằm ở luyện thể, kiếm đạo không bằng Ngao Chân Hằng.

Lúc này Sở Mộ bày ra thiên phú kiếm đạo không kém gì Ngao Chân Hằng, không, đơn thuần Kiếm Lực đã áp đảo Ngao Chân Hằng, có người chơi kiếm đạo vượt qua mình, Ngao Chân Hằng không cho phép hắn sống sót.

Sát ý như băng, rét lạnh như ngục, kiếm không lưu tình, mỗi kiếm đều trí mạng.

Trực tiếp cảm thụ sát ý của Ngao Chân Hằng, nội tâm Sở Mộ tức giận không nhỏ, nhưng lực lượng cũng không biến mất, thậm chí còn ngưng tụ hơn trước.

Ngươi muốn giết ta, ta liền giết người.

Mặc kệ là nguyên nhân gì, nếu đối phương có sát ý với mình, Sở Mộ cũng tuyệt đối sẽ không kiếm hạ lưu tình.

Kiếm pháp tinh diệu bày ra hoàn toàn, không ngừng va chạm với Ngao Chân Hằng, kiếm quang nhộn nhạo trên hư không, ba người Tiêu Trạch ngưng trọng nhìn sang.

Kiếm ý trùng thiên, mũi nhọn kiếm khí bộc phát hoàn toàn, ngoài mấy vạn mét cũng có thể cảm giác được, lúc này có vô số người chạy tới.

Bọn họ phát hiện là Sở Mộ chiến đấu với người xa lạ, mà ba đại yêu nghiệt kia đứng cách đó mấy ngàn mét.

Bọn họ nhận ra thân phận người đấu với Sở Mộ, đó là yêu nghiệt của Phá Thiên Cung, thiên chi ngân Ngao Chân Hằng.

Thiên chi ngân, nói rõ lực công kích của hắn vô cùng khủng bố, có thể lưu lại vết cắt trên bầu trời.

Ngao Chân Hằng cũng hết sức hài lòng với xưng hô của mình, hiện tại hắn phát hiện đối phương còn thích hợp với xưng hô này hơn mình, sát ý của hắn càng mạnh hơn trước.

- Ngao Chân Hằng biết Sở Mộ? Có thù với Sở Mộ?

Tiêu Trạch nhỏ giọng thầm nói.

- Ta dám khẳng định, hắn không biết Sở Mộ, sở dĩ như hiện tại là vì ghen ghét Sở Mộ có thiên phú kiếm đạo hơn hắn mà thôi.

Man Chiến dùng ngữ khí xem thường nói ra.

- Ta biết rõ tâm tư của hắn là như thế.

Tiêu Trạch trầm mặc, Cơ Thải Y cũng trầm mặc.

Man Chiến nói đúng, Ngao Chân Hằng thật sự là người này, thập phần cao ngạo, lòng dạ lại không đủ rộng rãi.

Mặc dù nói như thế, bọn họ không có ý ra tay ngăn cản, bởi vì bọn họ cảm thấy Sở Mộ có thể chống lại, hơn nữa đặt mình vào vị trí của Sở Mộ, giả nếu là bọn họ, bọn họ nguyện ý để người khác nhúng tay vào trận chiến của mình sao?

Đáp án dĩ nhiên là không muốn, thiên tài có kiêu ngạo của thiên tài, yêu nghiệt càng phải như vậy.

Trận chiến này là Sở Mộ chiến đấu, là Ngao Chân Hằng chiến đấu, nguyên nhân gì không sao cả, Ngao Chân Hằng chỉ có mục đích là giết Sở Mộ, vì thế cho dù thiên tài tiểu thế giới có vạch mặt với Phá Thiên Cung cũng không tiếc, mà trên thực tế, thiên tài tiểu thế giới cũng không bởi vì việc này vạch mặt với Phá Thiên Cung, bởi vì bốn đại thiên môn đồng khí liên chi, ít nhất biểu hiện ra là như thế.

- Lý huynh, Ngao Chân Hằng không hổ là yêu nghiệt kiếm đạo đệ nhất Phá Thiên Cung, danh xưng thiên chi ngấn là danh xứng với thực, kẻ này phát triển, Phá Thiên Cung lại tăng thêm một thiên tài tuyệt thế.

Xa xa, một cường giả Thánh trung giai nói với Thánh cấp đê giai.

- Ha ha, Ngao thiếu cung chủ đúng là kiêu ngạo của Phá Thiên Cung chúng ta.

Cường giả Thánh cấp trung giai họ Lý cười nói.

Thiên tài tiểu thế giới có rất nhiều thiên tài, ngoại môn nhất mạch cũng có thân phận ở bên ngoài, người họ Lý này là trưởng lão của Phá Thiên Cung.

Lúc nhìn thấy Ngao Chân Hằng nhiều lần hạ sát thủ, hắn cũng không có ý ngăn cản, cho dù Sở Mộ thực bị Ngao Chân Hằng giết chết, mặc dù cao tầng thiên tài tiểu thế giới sẽ tức giận nhưng không là địch với Phá Thiên Cung.

Thiên tài chết đi không phải thiên tài.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)