Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1482

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1482: Kiếm hồn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Thân hình Sở Mộ thoáng động. Tu vi đột phá, tốc độ của hắn nhanh hơn. Hắn vừa nhanh chóng rời khỏi đó. Vừa lấy ra kết tinh của Đại Sát Linh, hấp thu sát lực trong đó, cung cấp cho Bất Diệt Kiếm hấp thu.

Kết tinh của Đại Sát Linh tương đương với kết tinh sát khí vạn năm, vô cùng đáng sợ. Sát khí tiến vào trong cơ thể Sở Mộ, vẫn khiến cho hắn cảm thấy âm u lạnh lẽo.

Sau khi Sở Mộ rời khỏi đó không bao lâu, chung quy vẫn có người không nhịn được trong lòng hiếu kỳ, đi tới chỗ Sở Mộ đột phá.

- Khí tức này là một tên kiếm tu.

- Kiếm ý đáng sợ. Tuy rằng không phải vô cùng cường đại, cũng rất cao. Không biết là kiếm ý gì. Có một loại mùi vị của vĩnh viễn bất.

...

Sát lực bên trong một khối kết tinh Đại Sát Linh bị Bất Diệt Kiếm hấp thu không còn. Sở Mộ có thể cảm giác được Bất Diệt Kiếm truyền ra sự vui thích.

Hắn lLại lấy ra một khối kết tinh Đại Sát Linh, tiếp tục cung cấp cho Bất Diệt Kiếm hấp thu.

Lấy một khối kết tinh Sát Linh ra bên ngoài, có thể bán ra một giá trị không tệ. Một khối kết tinh Đại Sát Linh giá trị tối thiểu gấp mấy chục lần so với kết tinh Sát Linh. Đặc biệt đối với một ít người tu luyện công pháp liên quan với sát khí mà nói, nó còn có giá trị lớn hơn nữa. Sở Mộ lại không thèm để ý chút nào, cầm tới đút nuôi Bất Diệt Kiếm. Nếu để cho người khác biết được, không biết bọn họ sẽ ghen tị thành thế nào.

Hấp thu hấp thu hấp thu. Không ngừng hấp thu. Sau khi liên tiếp hấp thu năm khối kết tinh Đại Sát Linh, Sở Mộ có một cảm giác, Bất Diệt Kiếm "ăn no".

Nói cách khác, Bất Diệt Kiếm đã đạt đến Thông Thiên Thánh Kiếm đỉnh phong nhất. Nếu lại tiếp tục, chính là đột phá, là tiến hóa, là từ giản đơn biến thành phức tạp, linh tính lột xác trở thành linh kiếm.

Thông Thiên Thánh Kiếm tiến hóa thành linh kiếm, Sở Mộ chưa bao giờ trải qua. Sẽ phát sinh cái gì, hắn cũng không biết được rõ ràng. Nhưng căn cứ vào ghi chép trước đó hắn đã xem qua, sẽ dẫn phát động tĩnh không nhỏ. Cho nên, hắn phải tìm một địa phương tốt hơn, chuẩn bị thật đầy đủ, mới lại để cho Bất Diệt Kiếm tiến hành lột xác, trở thành linh kiếm.

- Ha ha ha ha, thực sự là một địa phương tốt. Ở chỗ này, thực lực Hoắc Tuyết Hải ta tuyệt đối có thể tăng lên tới một trình độ khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ.

Một tiếng cười càn rỡ tùy ý vang lên. Trên một mảnh phế tích, một nam tử mở hai cánh tay, khí thế đáng sợ từ trong cơ thể trùng thiên, giống như một cột máu thông thiên.

Khí thế đỏ như máu, không ngờ tương tự cùng sát khí của Sát Linh, vô cùng đáng sợ.

Đối với người tu luyện bình thường mà nói, khí tức huyết sát trong Vạn Cổ Thánh Thành rất phiền phức, phải đề phòng. Bằng không chỉ có chút sơ suất sẽ bị tập kích. Hậu quả sẽ rất không xong. Có thể sẽ bởi vì phản ứng chậm trễ, bị Sát Linh giết chết. Cũng có thể sẽ không giữ được tâm thần chìm vào ảo giác, trầm luân xuống.

Nhưng đối với người tu luyện công pháp huyết sát mà nói, đây là thiên đường, là nơi tu luyện có điều kiện tốt nhất, là Thánh Địa.

Sát khí của Hoắc Tuyết Hải trùng thiên, đưa tới mấy con Đại Sát Linh. Chỉ thấy Hoắc Tuyết Hải không chỉ không có sợ hãi, trái lại cười một cách điên cuồng không thôi. Hai tay hắn liên tục đánh ra, nắm lấy hai con Đại Sát Linh. Lòng bàn tay giống như sinh ra vòng xoáy, lực hút đáng sợ dưới, trực tiếp hấp thu sát khí toàn thân của hai con Đại Sát Linh, làm cho Đại Sát Linh giãy dụa, đau thương.

Cảnh tượng như vậy không hiểu sao có phần tương tự với các Sát Linh hấp thu sức sống sinh linh.

...

- Tiểu bối, ngoan ngoãn giao chiếc nhẫn không gian, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

Một người tu luyện có gương mặt giống như mặt ngựa, cười lạnh nói với Sở Mộ. Một khí tức cường đại tập trung vào Sở Mộ.

Một người khác trầm mặc, không nói một lời. Nhưng hai mắt hắn sắc bén nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Hắn đứng ở một phía khác, đề phòng Sở Mộ chạy trốn.

Hai người này đều là cường giả Thánh cấp, là cường giả Thánh cấp đê giai. Bọn họ và Sở Mộ có thù oán sao?

Không. Thuần túy chỉ từ phía xa nhìn thấy Sở Mộ chém giết hơn mười con Tiểu Sát Linh, muốn cướp đoạt chiến lợi phẩm của Sở Mộ. Bọn họ cảm thấy lấy hai người mình là thực lực Thánh cấp đê giai, đủ để uy hiếp Niết Bàn Cảnh nho nhỏ.

- Có phải ta giao chiếc nhẫn không gian ra, các ngươi cũng sẽ giết ta diệt khẩu hay không?

Sở Mộ mỉm cười, nói.

- Ngươi thật thông minh. Nể tình ngươi thông minh như vậy, chúng ta cho ngươi chết được vui vẻ.

Đầu tiên, cường giả Thánh cấp mặt ngựa vô cùng kinh ngạc, sau đó bất chợt cười nói.

- Không bằng như vậy đi. Các ngươi giao nhẫn không gian của các ngươi cho ta, ta không giết các ngươi.

Sở Mộ lại nói.

Nói thật bao giờ cũng khó có thể khiến người ta tin tưởng. Hai Thánh cấp đê giai này nhìn Sở Mộ thành kẻ ngu ngốc. Sau đó, bọn họ liền chết.

Trên Thiên Trảm Kiếm không dính máu. Dưới chân Sở Mộ có hai thi thể nằm đó.

Hai người này đều là Thánh cấp nhị tinh. Cho dù là trước khi Sở Mộ đột phá, cũng đủ để giết chết bọn họ. Nói gì hiện giờ hắn đã đột phá, một kiếm giết chết trong nháy mắt.

Lấy nhẫn không gian xuống, sau khi nhận chủ nhanh chóng kiểm tra. Bên trong, ngoại trừ đan dược Nguyên Đan ra, còn có hơn mười khối kết tinh Tiểu Sát Linh. Kết tinh Đại Sát Linh chỉ có năm khối. Chỉ có điều phần linh dược vạn năm thật ra có hơn mười gốc. Còn có ba khối khoáng thạch toàn thân máu đỏ, vô cùng cứng rắn.

Trong Vạn Cổ Thánh Thành, dưới tình huống không quen nhau, thấy có chút tiền liền nổi máu tham, là chuyện rất bình thường. Đương nhiên, cần phải có năng lực. Bằng không, sẽ biến thành thi thể, giống như bây giờ.

Nhận được chiến lợi phẩm, Sở Mộ tiếp tục đi tới. Chân trước hắn vừa rời đi, có một con Tiểu Sát Linh từ dưới nền đất chui ra, xuất hiện bên cạnh ở hai thi thể, vây quanh thi thể. Hai thi thể này với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, trở nên khô đét, cuối cùng hóa thành hai cái xác khô màu xám trắng.

Tuy rằng chết, nhưng vẫn lưu lại một phần sức sống chưa có hoàn toàn tiêu tan. Sau khi Tiểu Sát Linh hấp thu, sát khí càng nồng đậm hơn nhiều.

...

Nhìn bốn phía xung quanh một chút, Sở Mộ gật đầu, quyết định ở ngay chỗ này, để Bất Diệt Kiếm lột xác thành linh kiếm.

Ở đây không phải tầng hầm, mà là bên trong một tòa cung điện.

Tòa cung điện này không nhỏ, bốn phía xung quanh đã sụp xuống một phần. Nhưng ở sâu bên trong lại hoàn hảo không tổn hao gì.

Sở Mộ bắt đầu bố trí phong cấm.

Vừa động thủ, hắn liền phát hiện, sau khi nguyên thần ngưng tụ bố trí phong cấm, thoải mái hơn chuẩn xác hơn nhanh chóng hơn nhiều.

*****

Mười ngón tràn đầy lưu quang đủ màu, trong lúc bắn ra, từng đạo phong cấm được hạ xuống.

Mặt đất, tường, phía trên trần, không có góc chết nào không bố trí, tầng tầng lớp lớp.

Nguyên thần khiến cho nhận biết của Sở Mộ cường đại hơn, khống chế cũng càng tinh vi hơn. Cùng là một đạo phong cấm, lực lượng tiêu hao ít hơn ba thành. Uy năng phong cấm nâng cao hơn ba thành.

Một tầng, hai tầng, ba tầng...

Rất nhanh, chín mươi chín tầng phong cấm được bố trí xong. Tới tầng thứ một trăm, Sở Mộ phát hiện vô cùng khó khăn, mới có thể sẽ dẫn đến chín mươi chín tầng phong cấm trước đó bị đánh nát. Hắn chỉ có thể thu tay lại.

Lần này bố trí phong cấm, ở trên kết cấu so với lần trước càng hợp lý hơn, càng hoàn mỹ hơn. Ở trên phương diện uy năng, cũng tốt hơn rất nhiều.

- Đủ để chống đỡ Thánh cấp tam tinh một thời gian.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Trước mắt, thành tựu của hắn ở trên phương diện phong cấm, cực hạn chính là như vậy. Thánh cấp trung giai vượt qua Thánh cấp đê giai rất nhiều, chính là hai cấp bậc.

Khí tức bị cắt đứt, sức sống cũng bị cắt đứt. Sát Linh khó có thể cảm giác được. Cho dù là cảm giác được, cũng là sức sống yếu ớt, không hấp dẫn bọn chúng.

Sở Mộ ngồi ở vị trí trung tâm của chín mươi chín tầng phong cấm.

- Nếu như Bất Diệt Kiếm trở thành linh kiếm, thực lực của ta có thể lại tăng lên nữa.

- Chỉ có điều trước đó, phải khiến kiếm phách lột xác thành kiếm hồn.

Kiếm tu trước lĩnh ngộ kiếm ý, ngưng tụ kiếm phách, để kiếm ý chịu lực, khiến kiếm ý không còn là lục bình không có rễ, tiến thêm một bước ngưng thực, uy lực tất nhiên nâng cao.

Kiếm hồn lại là kiếm phách thăng hoa.

Kiếm hồn vượt qua cả kiếm phách. Chỉ có kiếm tu Vạn Cổ Cảnh mới có thể ngưng tụ. Bởi vì muốn ngưng luyện kiếm hồn, cần phải nắm giữ lực thần hồn. Cũng chính là phải ngưng tụ nguyên thần trước.

Tuy rằng chưa tới Vạn Cổ Cảnh, Sở Mộ đã ngưng tụ ra nguyên thần, nắm giữ lực thần hồn. Hắn có thể khiến kiếm phách lột xác thành kiếm hồn.

Ý niệm thoáng động, lực thần hồn từ bên trong nguyên thần hiện lên, tràn ngập ở bên trong thế giới tinh thần, vận chuyển, thuận buồm xuôi gió, trào về phía kiếm phách vĩnh viễn, cọ rửa hết lần này tới lần khác.

Lực thần hồn sung túc, là bảo đảm ngưng luyện kiếm hồn nhanh hơn. Linh hồn Sở Mộ vốn vượt xa người tu luyện cùng đẳng cấp.

Thời điểm hắn còn là Niết Bàn bát trọng thiên, lực linh hồn của hắn đủ để sánh ngang với Thánh cấp nhị tinh bình thường. Hiện tại, hắn đủ để sánh ngang với Thánh cấp tam tinh bình thường. Nói cách khác, tuy rằng nguyên thần Sở Mộ vừa ngưng tụ, nhưng có lượng lực thần hồn lại sánh ngang với Thánh cấp tam tinh.

Cọ rửa hết lần này tới lần khác, gột rửa kiếm phách vĩnh viễn, khiến cho kiếm phách bắt đầu phát sinh từng chút biến hóa một.

Đây là một quá trình thong thả. Nhưng linh hồn Sở Mộ cường đại, lực thần hồn dồi dào, hiệu suất càng cao.

Cọ rửa cọ rửa cọ rửa. Trong quá trình không ngừng cọ rửa, kiếm phách vĩnh viễn phát sinh từng chút biến hóa một, chuyển biến thành kiếm hồn.

Chín mươi chín tầng phong cấm, phong cấm phía ngoài nhất là phong cấm cắt đứt khí tức. Cho dù là người có nhận biết nhạy cảm đi ngang qua, cũng sẽ không lưu ý. Bởi vì khí tức vô cùng yếu ớt, không đáng để chú ý.

Nhưng nếu có người đi tới vừa nhìn, sẽ thấy một cảnh tượng như vậy.

Bên ngoài Vạn Cổ Thánh Thành, còn có vài người chạy tới, thông qua dây xích huyết sắc tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành. Đây chỉ là số rất ít. Phần lớn người đều đã ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành, không ngừng đi tới vị trí trung tâm.

Vạn Cổ Thánh Thành cực lớn. Đến bây giờ, đã qua bảy tám ngày, lại vẫn chưa có người nào đi đến được vị trí trung tâm.

Trải qua vô số năm tháng, khí tức huyết sát ăn mòn, rất nhiều bảo vật trong Vạn Cổ Thánh Thành đã sớm mất đi linh khí mất đi lực lượng, trở nên thối nát, không còn chút tác dụng nào.

Đây cũng là chuyện không thể tránh được. Dù sao, cho dù là cường giả Vạn Cổ Cảnh cũng không có khả năng thật sự bất tử bất diệt. Chỉ là thời gian sống được dài hơn một ít mà thôi. Vạn Cổ Thánh Thành đến nay, không biết thời gian tồn tại bao nhiêu vạn năm. Tuyệt đối phải trên trăm vạn năm. Trải qua thời gian dài như vậy, thứ thật sự có thể bảo tồn, tuyệt đối không thể coi thường được. Bất kỳ một thứ nào, cũng sẽ gây ra những cuộc tranh đoạt sinh tử chém giết

...

- Gia hỏa Sở Mộ này chắc hẳn cũng tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành.

Luyện Hồng Vân nói.

Sau khi hắn cùng với hai người Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên gặp nhau, liền luôn hành động với nhau. Dù sao nơi này là thế giới Thâm Lam, không phải Cổ Thần Giới. Tuy rằng thiên phú của bọn họ kinh người, thực lực lại không đủ cường đại. Đoàn kết lại, sẽ dễ dàng hơn.

Trước đây, bọn họ từng đi tới tiểu thế giới Thiên Tài tìm Sở Mộ. Nhưng bởi vì một vài nguyên nhân lưu lại. Sau đó, bọn họ được biết Vạn Cổ Thánh Thành phải hạ xuống, tạm thời hủy bỏ hành động, ngược lại toàn lực chuẩn bị.

- Nếu như người ở trong tiểu thế giới Thiên Tài kia là Sở Mộ, hắn tuyệt đối sẽ tiến vào Vạn Cổ Thánh Thành.

Dương Chiến Thiên nói:

- Chúng ta vẫn phải cố gắng nhiều hơn, nâng cao thực lực. Tốt nhất là lúc gặp lại hắn, có thể mạnh hơn hắn.

Dương Chiến Thiên rất có lòng háo thắng. Trước đây hắn thua Sở Mộ, tâm phục khẩu phục. Nhưng hắn vẫn không có buông tha ý định đuổi theo bước chân Sở Mộ. Sau khi đi tới thế giới Thâm Lam, hắn nhận được kỳ ngộ. Hiện tại, tu vi của hắn đã đạt đến Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, đang tiến thêm một bước vững chắc căn cơ, chuẩn bị cho Vạn Cổ Cảnh.

Mặc dù như thế, hắn vẫn không có bao nhiêu nắm chắc, có thể chém giết cường giả Thánh cấp nhất tinh.

- Sở Mộ quá mức yêu nghiệt. Muốn vượt quá hắn, cũng không dễ dàng gì.

Cổ Loạn Không nói. Ngay cả hắn thiên phú hơn người còn hơn cả Dương Chiến Thiên, Luyện Hồng Vân, cũng không có nắm chắc thắng được Sở Mộ. Chỉ có điều, hắn cũng sẽ không buông tha.

...

- Ta đã thăng cấp Vạn Cổ Cảnh, chém giết Thánh cấp nhị tinh, giống như tàn sát chó lợn. Sở Mộ, ngươi tốt nhất cầu khẩn không nên gặp phải ta ở chỗ này. Bằng không, ta sẽ từng kiếm từng kiếm từ từ hành hạ ngươi đến chết." Ngao Chân Hằng đem một Thánh cấp nhị tinh giết chết sau, khuôn mặt dữ tợn.

...

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Từ khi Sở Mộ bắt đầu rèn luyện kiếm phách, đã năm ngày trôi qua. Dưới lực thần hồn không ngừng cọ rửa, phần lớn kiếm phách đã biến thành kiếm hồn lực.

Ngày thứ sáu... Ngày thứ bảy...

Bỗng nhiên, Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm phách vĩnh viễn run lên, giống như bị một lực lượng xuyên qua. Một tia ánh sáng rực rỡ chợt lóe lên ở phía trên. Phong quang, sắc bén, lại nội liễm, trở thành phong cách cổ xưa.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)