Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1484

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1484: Đế Sa ngọc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trải qua vô số năm tháng vẫn còn có lực lượng phòng hộ tồn tại. Như vậy đã nói rõ một điểm, bên trong thạch lâu nói không chừng có bảo vật gì đó, cũng không có vì năm tháng trôi qua mà mất đi linh khí.

Đây là cơ duyên.

Lúc này bên ngoài thạch lâu có mấy chục người tụ tập, phân thanh mấy trận doanh. Toàn bộ đều nhìn chằm chằm vào thạch lâu.

- Tòa thạch lâu này là chúng ta phát hiện ra trước, lẽ ra nên thuộc về chúng ta.

Một cường giả Thánh cấp của nhân tộc trầm giọng nói. Quả thực bọn hắn là người phát hiện và tới thạch lâu này trước. Bất quá lúc bọn hắn còn chưa động thủ phá giải lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu thì đã có nhóm người thứ hai tới.

Nhóm người thứ hai vừa tới đã hình thành thế giằng co. Lúc song phương đang muốn thương nghị thì lại có một nhóm người thứ ba đi tới.

- Nhân tộc vẫn luôn ngây thơ như vậy.

MỘt cường giả Thánh cấp của Sa tộc cười lớn.

- Đúng vậy, mạnh được yếu thua. Người có thực lực mới lấy được, không có thực lực thì cút, nói gì tới thứ tự trước sau chứ? Đây chẳng qua chỉ là hành vi của kẻ yếu mà thôi.

Người Sa tộc từ trước tới nay rất là càn rỡ, ở trong Vạn Cổ thánh thành lại càng hung hăng.

- Lăn, nếu không. Chết!

Trong Sa tộc có một thanh niên Sa tộc tướng mạo so với những Sa tộc khác đẹp mắt hơn, sát khí ngập trời, thanh trường kiếm răng cưa trong tay tản mát ra quang mang lạnh lẽo.

- Các ngươi có nghe thấy hay không? Thiếu tộc trưởng ta đồng ý để cho các ngươi có một con đường sống, còn không mau cút đi?

Thanh niên Sa tộc cầm thanh trường kiếm răng cưa kia chính là thiếu chủ của Sa tộc. Đế Sa Ngọc, khí tức trên người hắn khiến cho người ta biết rõ, hắn đã tấn cấp trở thành cường giả Thánh cấp Sa tộc. Bản thân lại có thiên phú cấp yêu nghiệt khiến cho hắn có lực lượng cường đại hơn. So với Ngao Chân Hằng còn mạnh hơn nữa.

Khí lực của Sa tộc vốn hơn xa Nhân tộc, Đế sa tộc lại là Vương tộc trong Sa tộc, so với Sa Tộc bình thường còn cường đại hơn. Đế Sa Ngọc này là yêu nghiệt của Đế Sa tộc, lực lượng so với yêu nghiệt Sa tộc tầm thường còn cao hơn rất nhiều.

Đế Sa ngọc lúc còn ở cửu giai đã có thực lực đối kháng với cường giả Đế sa Thánh cấp nhất tinh tầm thường. Thậm chí còn có thể đánh bại. Sau khi tấn cấp Vạn Cổ cảnh, bởi vì Vạn Cổ thánh thành cho nên Đế Sa Ngọc cũng nhận thêm chỗ tốt, một thân huyết mạch lại được chiết xuất thêm một lần. Thiên phú lại tăng lên, hơn nữa lại còn thức tỉnh lực lượng ẩn chứa bên trong huyết mạch.

Dưới tình huống như vậy khiến cho một thân thực lực của Đế Sa Ngọc quả thực như giếng phun, lúc này tuy rằng chỉ có tu vi Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ, nhưng lại có thực lực đối kháng với Thánh Cấp tam tinh của nhân tộc. Sự thực này trước đó đã từng nghiệm chứng qua.

Nếu như vận dụng lực lượng huyết mạch, dùng toàn lực mà nói, thậm chí còn có thể chém giết cường giả Thánh cấp tam tinh sơ kỳ tầm thường của nhân tộc.

Không thể không nối, Vạn Cổ thánh thành là như vậy. Người đột phá tấn chức lúc này hoặc là chết đi, hoặc là đạt được chỗ tốt còn lớn hơn. Thực lực lại tăng tiến thêm một bước nữa.

Cơ duyên cũng không phải chỉ thuộc về một mình Sở Mộ. Những yêu nghiệt thiên tài của các tộc khác đều có tư cách đạt được.

Trong Vạn Cổ thánh thành, cường giả Nhân tộc chết dưới kiếm của Đế Sa Ngọc đã hơn mười người.

Ngoài thạch lâu, Nhân tộc có ba trận doanh. Mỗi trận doanh đều có mười mấy người, đều là Thánh cấp cấp thấp. Bên trận doanh của Sa tộc, Đế Sa ngọc cầm đầu, tổng cộng có mười mấy ngời. Mạnh nhất là Thánh cấp tam tinh.

Khí lực của Đế Sa tộc vô cùng mạnh mẽ, dưới tình huống một chọi một, tu vi ngang nhau, nhân tộc thường thường sẽ không phải là đối thủ của bọn họ.

Hơn mười Đế Sa tộc cũng không sợ mười mấy cường giả Nhân tộc.

Một trận doanh khác không phải là Nhân tộc, cũng không phải là Sa tộc, mà là Ngũ Linh tộc.

Nhân tộc và Sa tộc mở miệng. Người Ngũ Linh tộc vẫn bảo trì trầm mặc, số lượng người bọn hắn không nhiều không ít, hai mươi người. Toàn bộ đều là Thánh cấp cấp thấp.

Ngũ Linh tộc trời sinh đã có cảm ứng rõ ràng với lực lượng ngũ hành. Bởi vậy tu luyện Ngũ hành chi đạo càng dễ dàng hơn. Bất quá khí lực của bọn hắn không sai biệt lắm với nhân tộc. Luận sức chiến đấu, dưới tình huống đồng cấp, nhiều lắm chỉ có thể thắng được nhân tộc một phần, không bằng Sa tộc.

Trong ba đại trận doanh, người Ngũ Linh tộc là bên không có sức cạnh tranh nhất.

Nhưng mà bất kể nói như thế nào. Thạch lâu này cũng là một phen cơ duyên. Nói không chừng lại là cơ duyên không kém. Ai đạt được nhất định sẽ có lợi. Không gặp được thì không sao. Một khi gặp được nhất định không thể buông tha, nói thế nào cũng phải tranh một lần.

- Đã không lăn thì chết đi.

Đế Sa Ngọc nhíu mày, sát khí như ẩn như hiện. Trong nháy mắt khi thanh âm vừa vang vọng, hắn vung thanh trường kiếm răng cưa trong tay lên. Phong mang đáng sợ chảy xuôi trên thân kiếm. Quang mang màu bạc lan tràn, càng có thanh âm mạnh mẽ như thủy triều vang vọng.

Cự Lãng kiếm ý, kiếm lực. Đế Sa Ngọc này không ngờ lại là một Kiếm Thánh.

Nhân tộc phía đối diện lập tức biến sắc.

- Giết.

Đế Sa Ngọc ra tay khiến cho cường giả Thánh cấp của Đế Sa tộc cũng ra tay theo. Cả đám bắn thẳng về phía Nhân tộc. Về phần người Ngũ Linh tộc thì ở khá xa, cho nên không có ra tay.

Cường giả Thánh cấp của Nhân tộc cũng không cam lòng yếu thế, ra tay phản kích, bắt đầu hỗn chiến.

Người Ngũ Linh tộc bắt đầu lùi ra xa hơn. Bọn hắn định làm ngư ông đắc lợi. Bất luận là Nhân tộc là người chiến thắng cuối cùng hay là Sa tộc chiến thắng cuối cùng, song phương tất sẽ tổn thất không ít.

Đế Sa Ngọc đánh ra một kiếm, chém giết một Thánh cấp nhị tinh của nhân tộc, khiến cho mọi người khiếp sợ.

Mà hơn mười cường giả Thánh cấp khác của Sa Tộc ra tay, đều dùng Đế Sa Ngọc làm chủ. Nói gắn gọn, mục tiêu tồn tại của bọn hắn là vì Đế Sa ngọc, cho nên tất cả những thứ bọn hắn tu luyện đều là vì bảo hộ Đế Sa Ngọc, phối hợp với Đế Sa Ngọc, làm hắn phát huy ra thực lực lớn nhất.

Trái lại, ba trận doanh nhỏ của Nhân tộc bình thường không có luyện tập, phối hợp với nhau. Tuy rằng ba trận doanh nhỏ bị ép liên thủ với nhau, nhưng mà không có đạt tới tình trạng đồng tâm hiệp lực, rất là chia rẽ, chỉ cần xông lên đã lập tức rời rạc.

Hải tộc và Nhân tộc có một điểm khác biệt với nhau. Hải tộc thường xuyên chinh chiến, chủ động hoặc là bị động bất đắc dĩ.

*****

Chinh chiến, không phải là chuyện một hai người, mà là quần thể chiến đấu. Bởi vậy càng là chiến đấu quy mô lớn, Hải tộc càng có lợi. Chuyện này có liên quan trực tiếp tới văn minh của bọn họ, bởi vì Hải tộc thường thường dùng hình thức quân đội quản lý chiến sĩ bổn tộc.

Dưới loại tình huống này, mười chiến sĩ Sa tộc liên thủ, đủ để ngăn cản mấy chục Nhân tộc tu vi không sai biệt lắm.

Từng kiếm rơi xuống, Đế Sa Ngọc lại chém giết một cường giả Thánh cấp Nhân tộc.

Kiếm pháp của Đế Sa Ngọc vô cùng hung tàn, mỗi một kiếm giống như đều nhìn thấy một đầu cá mập dữ tợn, hung tàn cuồng bạo phóng tới. Lại mang theo sát khí nồng đậm trùng kích, làm cho tâm thần người ta thất thủ.

Chỉ chớp mắt đã có năm cường giả Thánh cấp Nhân tộc chết dưới kiếm của Đế Sa Ngọc. Những cường giả Thánh cấp Sa tộc khác không có giết chết đối thủ của mình. Bọn hắn chỉ phụ trợ cho Đế Sa Ngọc mà thôi.

- Thực lực thật là đáng sợ.

- Đế Sa Ngọc của Đế Sa tộc quả nhiên là yêu nghiệt.

Người Ngũ Linh tộc phía xa biến sắc. Bọn hắn không có ra tay là bởi vì song phương giao chiến đối với bọn hắn mà nói, đều là dị tộc.

Còn nữa, Ngũ Linh tộc suy thoái, không chịu được rung chuyển gì, trừ phi có thể thoáng cái giết chết được hết người Nhân tộc và Đế Sa tộc, như vậy mới tránh khỏi hậu hoạn. Nếu không, một khi có tin tức tiết lộ ra ngoài, đợi tới lúc rời khỏi Vạn Cổ thánh thành, Ngũ Linh tộc có khả năng sẽ gặp phải một phen sóng gió.

Cho nên coi như muốn ra tay thì cũng phải đợi tới lúc hai tộc chiến đấu sắp kết thúc. Song phương đều xuất hiện tổn thất lớn, một lần hành động tiêu diệt hết.

Nhưng dựa vào tình huống trước mắt mà nói, dường như rất khó. Dưới sự phối hợp ăn ý của Đế Sa tộc, Nhân tộc hoàn toàn đang ở trong hoàn cảnh xấu.

Từng cường giả Thánh cấp Nhân tộc bị giết chết. Những người còn lại không nhìn thấy hi vọng, trong lòng sinh ra tuyệt vọng.

Vẻ mặt Đế Sa Ngọc lạnh lùng, xem tính mạng Nhân tộc như cỏ rác, tùy ý thu hoạch. Tiếng cười của hơn mười cường giả Đế Sa tộc Thánh cấp gần đó vô cùng chói tai, vẻ mặt dữ tợn không thôi.

Mười mấy người bọn hắn liên thủ, phân hóa từng đạo công kích. Từng đạo công kích bị bọn hắn dùng phương thức liên thủ, dùng phương thức đặc thù của chiến trận phân ra thành hơn mười cỗ, uy lực suy yếu trên phạm vi lớn. Căn bản không có cách nào uy hiếp tới bất luận một ai trong bọn hwans.

Khí lực của Đế Sa tộc lại vô cùng mạnh mẽ, có thể thừa nhận được công kích mạnh mẽ hơn.

Sau khi Đế Sa Ngọc không còn nỗi lo, kiếm ở trong tay, hắn hoàn toàn có thể buông tay buông chân, thỏa thích chiến đấu, xuất kiếm, thỏa thích chém giết.

Dưới thân kiếm của hắn, từng tinh mạng bị thu hoạch.

Đảo mắt đã có hơn chục cường giả Thánh cấp Nhân tộc chết dưới kiếm Đế Sa Ngọc.

- Đế Sa Ngọc này quá hung tàn, đi mau.

Liên tục bị giết chết mười người, rốt cuộc có người tình ngộ lại. Cho dù cơ duyên có tốt tới đâu thì cũng phải có mạng mới có thể hưởng thụ. Không còn mạng, có dành được cơ duyên cũng không dùng được.

Thực lực là tất cả, nói cho cùng, tất cả đều là vì thực lực.

Nếu thực lực đủ cường đại thì không cần phải sợ điều gì cả.

Sau khi tỉnh lại, lập tức có cường giả Thánh cấp Nhân tộc lùi về phía sau. Có người lui, áp lực Đế Sa tộc tự nhiên giảm đi. Đế Sa Ngọc giết người càng thêm thoải mái.

Đảo mắt đã có hơn hai mươi cường giả Thánh cấp Nhân tộc bị giết chết. Thánh cấp Sa tộc vẫn chưa chết một ai, chỉ bị thương nhẹ, không có bao nhiêu ảnh hưởng.

Những Nhân tộc khác cũng nhanh chóng rút lui, chạy ra xa. Người không kịp đào tẩu thì bị chém giết tại chỗ.

Mất đi mục tiêu, tự nhiên Đế Sa Ngọc phải dừng lại. Liên tục chém giết hai mươi cường giả Thánh cấp nhân tộc, trên trường kiếm răng cưa của Đế Sa Ngọc quanh quẩn khí huyết sát nồng đậm. Sát khí quanh thân bành trướng, vô cùng đáng sợ. Ánh mắt nhìn về phía người Ngũ Linh tộc mang theo sát khí và sát cơ, làm cho sắc mặt người Ngũ Linh tộc liên tục thay đổi, vô thức lùi về phía sau vài bước.

- Cút.

Đế Sa Ngọc lạnh lùng quát một tiếng, sát cơ lập tức tăng vọt.

Sắc mặt người Ngũ Linh tộc rất là khó coi, nhưng mà cũng không dám đối địch với Đế Sa Ngọc. Nhất là sau khi chứng kiến sự mạnh mẽ của Đế Sa Ngọc, hai mươi người bọn hắn cũng không mạnh hơn đám người Nhân tộc trước đó bao nhiêu.

Người Ngũ Linh tộc lùi về phía sau. Chỗ thạch lâu lúc này chỉ còn lại mười mấy người Đế Sa Ngọc.

- Cơ duyên cuối cùng cũng rơi vào tay ta.

Đế Sa Ngọc quay đầu nhìn về phía thạch lâu, khóe miệng nở nụ cười lạnh.

Lúc hắn đang muốn hưởng thụ thành quả thắng lợi thì bỗng nhiên có một đạo thân ảnh cực nhanh từ đằng xa chạy tới, khiến cho người Ngũ Linh tộc và Nhân tộc thoát đi chú ý, cũng khiến cho đám người Đế Sa Ngọc chú ý. Ánh mắt Đế Sa Ngọc mang theo sự lạnh lẽo kinh người rơi vào trên thân người kia.

- Còn có lực lượng phòng hộ, nói rõ bên trong tất có bảo vật.

Sở Mộ đang bay nhanh tới nhìn thấy thạch lâu và quang mang bao phủ bên ngoài thạch lâu, trên mặt lập tức hiện lên vẻ vui mừng.

Từ lúc tiến vào Vạn Cổ thánh thành cho tới bây giờ, đã quá nửa tháng, trừ nhận được kết tinh sát linh và vài cọng linh dược cùng với bản thân tiến bộ ra, Sở Mộ cũng không có nhận được chỗ tốt rõ ràng nào khác.

Nói cho cùng, mục đích tiến vào Vạn Cổ thánh thành là vì bảo vật và truyền thừa còn sót lại bên trong.

Bỗng nhiên, hàn ý xâm nhập, một đạo kiếm quang răng cưa giống như có thể cưa đứt núi cao chém về phía Sở Mộ, không chút lưu tình nào.

Người xuất kiếm đúng là Đế Sa Ngọc.

Một kiếm chém qua, đường như chém đôi không gian phía trước, thân thể Sở Mộ cũng bị bổ trúng, từ từ tách làm đôi. Mà khóe miệng Đế Sa Ngọc cũng nở nụ cười vui vẻ. Chỉ là rất nhanh nụ cười này đã cứng lại, bởi vì một kiếm kia không có bổ trúng người, mà chỉ là một đạo tàn ảnh mà thôi.

Trong nháy mắt Sở Mộ chạy tới, hắn đã nhìn rõ bốn phía.

Hơn mười người Đế Sa tộc, mỗi một người đều tản mát ra khí tức hung hãn. Mỗi một người đều là cường giả Thánh cấp. Nhìn phương vị bọn hắn đứng, mơ hồ có huyền diệu, dường như là một loại chiến trận nào đó.

Trong nháy mắt Sở Mộ đã đoán được hơn mười cường giả Thánh cấp của Đế sa tộc này không dễ trêu vào. Nếu như bị bọn chúng quấn lấy, tuyệt đối là một rắc rối. Đã như vậy thì đánh đi, trước tiên cướp lấy bảo vật trong thạch lâu rồi nói sau.

Thi triển Kiếm khí lưu ảnh, tránh đi một kiếm tất sát của Đế Sa Ngọc, tốc độ của Sở Mộ lại lần nữa bộc phát, tăng lên một bậc, nhanh chóng tới gần thạch lâu.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)