← Ch.1494 | Ch.1496 → |
- Đại ca, ý của đệ không phải như vậy. Ý của đệ là Sở Mộ có thể dùng tu vi Niết Bàn cảnh chém giết ba Thánh cấp tam tinh. Siêu cấp yêu nghiệt như vậy, chuyện hôm nay hắn có ghi hận trong lòng hay không? Ngày sau chỉ sợ sẽ gây bất lợi với chúng ta a.
Tứ đệ nói.
- Tứ đệ nói đúng, trước đó có lẽ không nên cho Sở Mộ kia rời đi.
Một Thánh cấp ngũ tinh nói.
- Nếu không thừa dịp hiện tại hắn vẫn còn chưa đi xa...
Một Thánh cấp ngũ tinh khác làm động tác cắt cổ.
- Tam ca, không được. Siêu cấp yêu nghiệt như vậy tuyệt đối có át chủ bài kinh người.
Một Thánh cấp tứ tinh khác vội vàng nói.
- Được rồi, không nên nghị luận nữa. Có những đan dược này, lại thêm thu hoạch khác trong Vạn Cổ thánh thành, thực lực của Hàn Sơn Lục Tuyết chúng ta nhất định có thể tăng lên một mảng lớn. Đến lúc đó ta nhất định sẽ đột phá, trở thành Thánh cấp thất tinh.
Đại ca này nói.
- Quả thực Sở Mộ là yêu nghiệt. Nhưng tu vi của hắn quá thấp, coi như muốn phát triển cũng không có dễ dàng như vậy. Chuyến đi Vạn Cổ thánh thành này, nhiều lắm chỉ để cho hắn đột phá tới Vạn Cổ cảnh. Coi như hắn trở thành Thánh cấp nhất tinh, nhiều lắm cũng chỉ so với Thánh cấp tứ tinh bình thường, không đáng để lo. Còn nữa, bên trong Huyền Dương điện có vô số cường giả, hắn lại bị Hải tộc ghi hận, có thể còn sống rời khỏi đây hay không cũng là một ẩn số.
...
Sở Mộ không có tức giận bất bình, cũng không có chửi bới. Hắn rất bình tĩnh tiếp nhận sự thật, nhưng tiếp nhận thì tiếp nhận, dung mạo sáu người kia đã bị hắn nhớ kỹ.
- Thực lực. Tất cả đều là vì thực lực. Thực lực của ta vẫn còn quá thấp.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Tu vi Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong, trong số những người tiến vào trong Huyền Dương điện là thấp nhất. Nhưng thực lực chân chính của hắn không kém hơn Thánh cấp tam tinh là bao. Bất quá trước mặt cường giả Thánh cấp tam tinh trung giai hoặc là Thánh cấp tam tinh cao giai lại hoàn toàn không đủ dùng.
- hiện giờ tu vi của ta đã là Niết Bàn cửu tọng thiên đỉnh phong. lại tiến vào trong Huyền Dương giới hấp thu dương khí củng cố tu vi. HIện tại lại hấp thu Thuần dương chi khí. Nếu như muốn trùng kích Vạn Cổ cảnh cũng có thể.
Tuy rằng nói như vậy, trong lòng cũng sinh ra một cỗ xúc động trùng kích Vạn Cổ cảnh. Nhưng mà lại bị Sở Mộ áp chế xuống.
Đúng vậy, hiện tại trùng kích Vạn Cổ cảnh là có thể đột phá. Sau khi đột phá thực lực của hắn sẽ càng cường đại hơn. Đến lúc đó dùng tu vi Thánh cấp nhất tinh chém giết Thánh cấp tứ tinh là chuyện không nói chơi. Nhưng mà chung quy Sở Mộ vẫn có cảm giác căn cơ của mình có thể tiếp tục củng cố. Còn chưa có đạt tới cực hạn.
- Nếu như tốn chút thời gian dùng Thuần dương thạch tu luyện, ngược lại có thể dùng một đoạn thời gian ngắn triệt để củng cố tu vi, đạt tới cực hạn chính thức. Đến lúc đó mới đột phá Vạn Cổ cảnh.
- Không, nếu làm vậy trước sau tối thiểu cũng mất mười ngày. Mười ngày, giới bi của Huyền Dương giới nhất định đã bị tìm được, thậm chí còn bị luyện hóa.
Tuy rằng rất gấp gáp, muốn thực lực cường đại hơn. Nhưng hiện tại Sở Mộ chỉ có thể buông tha ý nghĩ trùng kích Vạn Cổ cảnh. Trước tiên cần phải tranh đoạt thêm các bảo vật và giới bi Huyền Dương giới rồi nói sau.
Đến bây giờ Sở Mộ đã thu hoạch gần sáu vạn khối Thuần Dương thạch.
...
Không ngừng tiến lên.
Trong Huyền Dương điện có rất nhiều hành lang, thiên điện cũng có rất nhiều. Có một ít điện rất nhỏ, có một ít điện lại rất lớn. Bất luận là hành lang hay là vách tường thiên điện đều có những bức họa, hơn nữa đều là bức họa kiếm pháp.
Chỉ chớp mắt Sở Mộ đã tiến vào Huyền Dương điện được năm ngày, không ngừng tiến sâu vào trong, đi qua một mảnh hành lang dài hẹp, tiến vào trong từng tòa thiên điện. Số Thuần Dương thạch hắn thu được đã quá mười vạn. Số kiếm pháp học được cũng vượt qua hai mươi môn.
Càng tiến sâu vào trong, kiếm pháp trên các bức họa lại càng cao minh. Tích lũy của Sở Mộ tự nhiên cũng nhiều hơn.
Lại tiến vào một tòa thiên điện, Sở Mộ lập tức cảm thấy kinh hỉ. Bởi vì Thuần dương thạch trong tòa thiên điện này có khoảng năm đống. Mỗi một đống tối thiểu cũng có một vạn khối, tương đương với năm vạn khối Thuần dương thạch.
Phải biết rằng thu hoạch của hắn năm ngày trước cũng chỉ có mười vạn khối Thuần Dương thạch mà thôi.
Không chút do dự, Sở Mộ cuốn lấy, trực tiếp thu lại toàn bộ năm vạn khối Thuần Dương thạch.
- Động tác rất nhanh, đáng tiếc cuối cùng lại làm mai mối cho người khác.
Một đạo thanh âm lạnh lẽo vang lên, Sở Mộ lập tức cảm giác được mình bị một cỗ sát cơ đáng sợ tập trung.
Sát cơ lạnh lẽo, như là nhiệt độ ở độ sâu vạn trượng dưới đáy biển, khiến cho một thân máu tươi của Sở Mộ cơ hồ cứng lại. Nguyên thần cũng bị chấn nhiếp, lực lượng thần hồn trì trệ.
Cường giả, là một cường giả thực lực hơn xa hắn.
Sở Mộ gian nan quay người, một khuôn mặt âm trầm rơi vào trong mắt hắn.
Hải Xà tộc, một cường giả Thánh cấp lục tinh.
Một cường giả Thánh cấp tứ tinh hắn đã không phải là đối thủ, Thánh cấp ngũ tinh đã đủ để miểu sát hắn. Thánh cấp ngũ tinh, chỉ bằng một thân khí thế có thể làm ảnh hưởng tới hắn, chênh lệch quá lớn.
Bất quá Sở Mộ cũng không phải hoàn toàn bó tay chịu trói. Tư duy của hắn vẫn có thể vận chuyển. Tay chân vẫn có thể động được.
Chuyện này cũng phải nhắc tới công lao của đoạn thời gian ở bên trong này, thân thể của Sở Mộ được dương khí và Thuần dương chi khí rèn luyện. Đối với khí thế âm hàn có năng lực chống cự rõ ràng.
- Ngoan ngoãn giao toàn bộ những thứ ngươi đoạt được ra, ta sẽ cho ngươi bớt đau đớn. Nếu không....
Cường giả Thánh cấp lục tinh của Hải Xà tộc âm trầm cười.
- Ta sẽ cho ngươi nếm thử tư vị Vạn Xà phệ thân của Hải Xà tộc chúng ta.
Vạn Xà phệ thân, nghe xong đã biết không phải là thứ gì tốt.
Thánh cấp lục tinh của Hải Xà tộc này hoàn toàn không sợ Sở Mộ sẽ chạy trốn. Bởi vì hắn tự tin, trong mắt hắn, Sở Mộ không chạy thoát được. Coi như đối phương có thể chém giết được Thánh cấp tam tinh, nhưng mà trước mặt Thánh cấp lục tinh như hắn, cũng không lật nổi lên sóng gió gì.
Chênh lệch giữa Thánh cấp tam tinh và Thánh cấp lục tinh quá lớn, không có cách nào cân nhắc.
Sở Mộ đã chạy không thoát cho nên hắn cũng không nóng nảy. Hơn nữa đối phương còn là siêu cấp yêu nghiệt của nhân tộc nha. Hành hạ đến chết một siêu cấp yêu nghiệt như vậy, cảm giác thành tựu trong lòng kia khó có thể dùng từ ngũ để nói hết.
Cường giả Hải Xà tộc này hả hê, trong lòng thì âm u.
*****
- Nếu như ngươi lùi, thì ta sẽ tha cho ngươi lần này.
Sở Mộ mở miệng nói.
CƯờng giả Thánh cấp lục tinh của Hải Xà tộc ngây ngốc. Những lời này của Sở Mộ dường như có lực sát thương quá lớn.
- Ngươi nói gì? Không ngờ ngươi lại nói tha cho ta lần này sao?
Cường giả Thánh cấp lục tinh Hải Xà tộc cười gằn, cười tới mức nước mắt cũng chảy ra. Loại cảm giác này giống như là một con mèo nhỏ giương nanh múa vuốt với một đầu mãnh hổ vậy.
Lúc hắn đang định tiếp tục cười nhạo Sở Mộ một phen, bỗng nhiên hai mắt cường giẳ Thánh cấp lục tinh Hải Xà tộc này lồi ra, vẻ mặt kinh hãi, toàn thân không thể ức chế được mà run rẩy. Hắn chỉ cảm thấy máu tươi sôi trào, cảm giác nguy cơ mãnh liệt vô cùng tập kích toàn thân hắn.
Không chút do dự, cường giả Thánh cấp lục tinh Hải Xà tộc này thi triển ra thân pháp sở trường nhất, cả người như một con rắn, dùng tốc độ cực nhanh biến hóa bất định. Không khí quanh thân như biến thành biển sâu, tạo thành từng tầng gợn sóng.
Nhìn như hắn đang nhanh chóng tiến về phía trước, phóng tới Sở Mộ, khí thế đáng sợ tập trung Sở Mộ. Kỳ thực lúc này hắn lại đang nhanh chóng lùi về phía sau. Chỉ trong nháy mắt đã rời khỏi thiên điện, nhanh chóng rời xa.
Chỉ trong tích tắc, một cường giả Thánh cấp lục tinh Hải Xà tộc vô cùng hung hăng càn quấy đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi. Nếu không phải nơi này còn lưu lại khí tức âm hàn chấn động, nhất định có người sẽ tưởng rằng đây là ảo giác.
Sở Mộ cũng có chút ngạc nhiên. Một cường giả Thánh cấp lục tinh Hải Xà tộc hung hăng càn quấy không ai bì nổi, sau khi nhìn thấy thứ trong tay hắn lại chạy trốn, so với con thỏ còn nhanh hơn.
Bất quá cũng khó trách đối phương lại chạy, nếu như không chạy thì chỉ còn con đường chết mà thôi.
Thứ Sở Mộ lấy ra chính là bí bảo công kích một lần duy nhất do các trưởng lão Chân Kiếm tông hợp lực luyện chế ra. Thanh kiếm nhỏ này chính là một trong những con át chủ bài của Sở Mộ.
Theo Đại trưởng lão Chân Kiếm tông nói, uy lực của thanh kiếm nhỏ này vô cùng đáng sợ, trực tiếp miểu sát Thánh cấp lục tinh. Cho dù là Thánh cấp thất tinh cũng có thể bị thương. Không để ý, bị giết cũng không phải là chuyện không thể.
Cường giả Thánh cấp lục tinh Hải Xà tộc kia tuy rằng rất mạnh, cường đại hơn Sở Mộ vô số lần. Dùng một đầu ngón tay là có thể giết chết Sở Mộ. Nhưng mà trừ phi hắn là cường giả Thánh cấp thất tinh, nếu không tuyệt đối sẽ không chịu nổi một kích của thanh tiểu kiếm trong tay Sở Mộ.
Sở Mộ lấy ra tiểu kiếm, hơn nữa còn muốn kích phát nó, tập trung vào cường giả Thánh cấp lục tinh Hải Xà tộc, cảm giác nguy cơ vô cùng và sát cơ đáng sợ kia khiến cho đối phương sởn hết gai ốc. Lập tức đoán được nếu mình không đi, tuyệt đối sẽ bị Sở Mộ giết chết.
Cái gì mà tôn nghiêm, mặt mũi đều là hư ảo. Chỉ có còn sống mới là chân thực nhất. Hắn không chút do dự thi triển thân pháp sở trường nhất, lập tức thoát thân đi. Sợ mình chậm một bước, sẽ trở thành vong hồn dưới thanh kiếm nhỏ kia.
- Nếu như đối phương không nói nhảm, trực tiếp ra tay thì chỉ sợ ta đã mất mạng.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đây là sự thực, thực lực của hắn vẫn quá yêu. s
- Lui ra ngoài?
- Không, chỉ cần có một tia cơ hội, ta sẽ tranh đoạt một hai. Cơ duyên là phải dựa vào chính bản thân tự mình cướp lấy.
- Nếu như hiện tại ta gặp phải Thánh cấp lục tinh sẽ không có lực hoàn thủ. Thánh cấp Lục tinh gặp Thánh cấp cao giai cũng không có lực hoàn thủ gì. Nếu như ôm loại suy nghĩ tiêu cực này, như vậy còn không bằng trực tiếp đưa giới bi cho người mạnh nhất là được, cần gì phải tranh đoạt nữa?
- Đường là do mình đi tới. Cơ hội là thứ mình phấn đấu đoán được.
Trong tích tắc, ý chí của Sở Mộ càng thêm kiên định.
- Giết toàn bộ.
Đế Sa Ngọc vung thanh kiếm răng cưa trong tay, lạnh lùng nói.
- Giết.
Hơn mười hộ vệ Đế Sa tộc ra tay.
Ba người Ngũ Linh tộc tuy rằng thực lực không kém, nhưng mà cũng chỉ là cấp độ Thánh cấp đê giai. Dưới sự vây công của đám người Đế Sa Ngọc chỉ chèo chống được một lát rồi bị diệt sát toàn bộ.
Đương nhiên giới chỉ không gian của ba cường giả Thánh cấp Ngũ Linh tộc cũng trở thành vật trong túi của Đế Sa Ngọc.
Kiểm tra, bên trong có không ít Thuần dương thạch, còn có một ít đan dược. Đế Sa Ngọc cười ha hả, quả nhiên giết người đoạt bảo, thu hoạch rất là phong phú.
Giết người xong, Đế Sa Ngọc nhìn kiếm pháp trên vách tường, trên mặt nở nụ cười khinh thường.
...
- Thiên Thuật. Bách Lưu táng.
Một thanh niên Thiên tộc, hai mắt bắn ra lệ mang kinh người, trên hai vòng tay của hắn phát ra chấn động rất nhỏ. Trong lúc tay di chuyển, từng đạo khí lưu sinh ra, trọn vẹn trên trăm đạo. Mỗi một đạo khí lưu xuất hiện, toàn bộ đều muốn đánh nát Thuần Dương chi khí thành hư vô.
Một trăm đạo khí lưu, phong mang giống như giọt nước, tốc độ cực nhanh, giống như hải nạp bách xuyên bắn ra. Mỗi một đạo khí lưu đều ẩn chứa uy năng đáng sợ vô cùng, đánh nát tinh cương cũng rất dễ dàng.
- Không, dừng tay.
Thanh niên Thiên tộc đối diện là Chương Vương tộc trong Hải tộc, đối mặt với một trăm đạo khí lưu xâm nhập không hề có lực chống cự gì, trực tiếp bị xuyên thủng thân thể. Thân thể xuất hiện trăm cái lỗ, tiếp đó bị xé nát.
- Chủng tộc nhỏ yếu.
Một kích miểu sát Chương Vương tộc, thanh niên Thiên tộc này nở nụ cười khinh thường. Chợt, dường như hắn nhớ tới cái gì đó.
- Siêu cấp yêu nghiệt nhân tộc, ta thực sự hi vọng có thể gặp được ngươi. Cho ngươi nếm thử uy lực của Thiên thuật.
Thiên thuật là phương pháp tu luyện của Thiên tộc, thuật pháp, có được uy năng khó lường. So với thuật pháp của Nhân tộc còn thần diệu, cường đại hơn.
...
Trong Huyền Dương điện, chiến đấu, giết chóc không ngừng diễn ra.
Đồng thời ở Vạn Cổ thánh thành, Huyền Dương giới bên ngoài, giết chóc cũng thời thời khắc khắc xảy ra.
Chỉ chớp mắt Sở Mộ đã tiến vào Huyền Dương điện được tám ngày.
Nguyên thần của Sở Mộ được Thuần dương chi khí rèn luyện, càng ngày càng cô đọng. Ngay cả lực lượng thần hồn cũng mạnh mẽ hơn vài phần. Hai đạo kiếm hồn cũng cô đọng hơn không ít.
Khí huyết mạnh mẽ, khí lực còn mạnh hơn, Thần Hoang kiếm nguyên ngày càng tinh thuần, thực lực Sở Mộ cũng vì đó mà tăng lên.
Căn cơ của Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong ngày càng vững chắc. Ngày sau trùng kích Vạn Cổ cảnh càng có trợ giúp to lớn.
Huyền Dương điện quả thực rất lớn, nhưng mà thủy chung vẫn có cực hạn.
Sở Mộ đã gặp đường cùng, dưới chân là hành lang, phía trước là một vách tường, không có cửa, cũng không có đường đi tiếp. Hắn thi triển Trảm Cực kiếm thức cũng không có cách nào làm rung chuyển mảy may.
← Ch. 1494 | Ch. 1496 → |