Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1516

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1516: Khôi lỗi địa cung
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bỗng nhiên mây mù khởi động, tràn ngập, tập kích bốn phía, đem phương viên mấy ngàn thước chung quanh bao phủ. Trong mây mù, tất cả mọi người đều cảm giác được thân thể mình giống như được lực lượng vô hình bao phủ, trở nên dính hơn.

Một đạo kiếm quang trong lúc vô thanh vô tức xuất hiện, xuyên qua mây mù, dùng tốc độ không có cách nào tưởng tượng được, vượt qua Dương Chiến Thiên, vượt qua Luyện Hồng Vân, xẹt qua trước hai mắt của Cổ Loạn Không đâm về phía Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc.

Xuyên Vân kiếm thức.

Nhất kiếm xuyên vân.

Kiếm quang vô thanh vô tức lại ngưng tụ cao độ, cường giả Thánh cấp tứ tinh của Chương Vương tộc căn bản không có cách nào né tránh. Cũng không có cách nào đối kháng. Dù hắn đem tám đạo súc tu ngưng kết lại phía trước, dung hợp với màn nước quỷ dị, xoay tròn, tạo thành lá chắn nhưng cũng không có cách nào ngăn cản được. Dưới một đạo kiếm quang của Xuyên Vân kiếm thức, vô thanh vô tức bị xuyên thủng.

Kiếm quang biến mất, mây mù cũng tiêu tán theo. Lá chắn do cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc ngưng kết có một lỗ thủng. Thân thể cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc phía sau thì run rẩy, mi tâm có một lỗ thủng, hai mắt mơ hồ, tràn ngập vẻ kinh hãi.

Một đạo thân ảnh đứng sừng sững trước mặt cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc, đưa lưng về phía ba người Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên, Luyện Hồng Vân. Thân ảnh kia đỉnh thiên lập địa, lại có vài phân quen thuộc.

Tại một chỗ trong Vạn Cổ thánh thành, mặt đất bốn phía rạn nứt, vách tường sụp đổ, là một mảnh phế tích.

Liên tục ba lượt, trong nháy mắt từ đầu ngón tay kích phát ra ba đạo quang mang màu xanh, phân biệt bắn về phía Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân.

Đây là lực lượng sinh cơ, có thể trị hết thương thế.

Cổ Loạn Không bị thương tương đối nhẹ, Dương Chiến Thiên thứ hai, Luyện Hồng Vân là người nặng nhất.

Ba đạo lực lượng sinh cơ tiến vào trong cơ thể, cảm giác mát lạnh lan tràn, tràn ngập toàn thân, khiến cho ba người này cảm thấy tới mức hai mắt híp lại.

Mỗi một lần lực lượng sinh cơ chuyển động một vòng, đau đớn của thân thể giảm bớt một phần. Khi lực lượng sinh cơ tiêu hao không còn, thương thế ba người được cải thiện rất lớn, từ trọng thương biến thành vết thương nhẹ.

Sở Mộ lại một lần nữa bắn ra ba đạo lực lượng sinh cơ chui vào trong cơ thể ba người.

Lực lượng sinh cơ này là hắn rút ra từ trong Mộc chi bổn nguyên ở trong trung tâm trái tim hắn. Sau khi bắn ra sáu đạo sinh cơ, quang mang sáng bóng bên ngoài Mộc chi bổn nguyên ảm đạm hơn vài phần, tỏ vẻ lực lượng sinh cơ tiêu hao không ít.

May mà mỗi người dưới hai đạo lực lượng sinh cơ, thương thế nhanh chóng khôi phục, cuối cùng cũng khỏi hẳn.

- Tốt rồi.

Luyện Hồng Vân nhảy lên khỏi mặt đất, tay chân vung vẩy, tương đối cao hứng, kích động không thôi.

- Sở Mộ, quả nhiên tên nhà ngươi rất lợi hại. Không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà còn có thủ đoạn chữa thương rất nhanh như vậy.

- Tên nhà ngươi, ta cho rằng có thể đuổi theo kịp ngươi, không ngờ không những không đuổi kịp, ngược lại còn bị bỏ xa như vậy.

Dương Chiến Thiên lắc đầu cảm thán không thôi.

- Yêu nghiệt trong Thiên Tài tiểu thế giới chính là ngươi a.

Cổ Loạn Không mỉm cười nói. Cho dù trong lòng rất là rung động, nhưng mà bộ dáng hắn vẫn cứ lạnh nhạt như vậy.

- Mấy người các ngươi chẳng phải đạt được không ít kỳ ngộ hay sao? Đương nhiên ta cũng không thể kém hơn rồi.

Sở Mộ cười nói.

Gặp lại bằng hữu cũ, mà lại trong lúc tha hương, loại cảm giác này rất là uất ức. Khi nói chuyện cũng tương đối tùy ý.

- Ta đã lường trước được việc Vạn Cổ thánh thành hàng lâm, nếu như ngươi nhận được tin tức nhất định sẽ tới. Hiện tại rốt cuộc cũng gặp lại người.

Luyện Hồng Vân cười noi. s

- Nhưng ta thật không ngờ lại gặp ở dưới tình huống này. Quá chật vật, ta nói này, thực lực của ngươi hiện tại mạnh như thế nào?

- Ngươi đoán xem?

Sở Mộ nhìn Luyện Hồng Vân, dưới ánh mắt chờ mong của đối phương, lại nói ra hai chữ khiến cho đối phương thiếu chút nữa bạo phát.

Bất quá Sở Mộ đã không nói, bọn hắn cũng không có ý định hỏi.

- Sở Mộ, từ khi đi vào Thâm Lam thế giới tới này, chúng ta cũng coi như có chút thu hoạch. Phải tìm được thế giới chi linh trong Thâm Lam thế giới. Thứ này rất có thể có quan hệ với thập bát thần châu.

Cổ Loạn Không chuyển chủ đề, nói tới chính sự.

- Các ngươi có tìm được Thâm Lam thần châu không?

Sở Mộ hỏi.

Nghe Sở Mộ nói bốn chữ Thâm Lam thần châu, ba người Cổ Loạn Không đã biến rõ, Sở Mộ cũng biết bí mật này.

- Đạt được một khỏa, bất quá còn lại những mười bảy khỏa, không biết chúng ở nơi nào.

- Ta có ba khỏa.

Sở Mộ nói, ba người này lập tức há hốc miệng, vẻ mặt kinh sợ.

Ba người bọn hắn thu được một khỏa Thâm Lam thần châu, quá trình này vô cùng gian nan, còn có thành phần vận khí ở bên trong. Không ngờ Sở Mộ lại đạt được ba khỏa, chuyện này khiến cho bọn hắn cảm khái không thôi.

Bất quá, tóm lại là chuyện tốt.

- Chúng ta có bốn khỏa Thâm Lam thần châu, không biết những người khác có biết không?

Cổ Loạn Không nhanh chóng bình phục tâm thần, nói. Những người khác là chỉ những Kiếm giả khác tiến vào Thâm Lam thế giới.

Đây là số lượng không rõ ràng, bởi vì rốt cuộc có bao nhiêu người sống sót bọn hắn không biết.

Mà Thâm Lam thần châu chỉ có mười tám khỏa, một ít cường giả trong Thâm Lam thế giới, hoặc là một ít tổ chức, ví dụ như Hoàng Đình luôn cố gắng thu thập Thâm Lam thần châu. Có lẽ bên trong Hoàng Đình không chỉ có một khỏa Thâm Lam thần châu.

Từ khi Sở Mộ biết được tổ chức Hoàng Đình này hắn đã hiểu rõ. Muốn thu thập Thâm Lam thần châu là một chuyện có bao nhiêu khó khăn. Có lẽ có khả năng còn không có cách nào thành công được.

Đây là một lần đánh cược, là một lần đánh cược của các tộc trong Cổ Thần giới. Dù sao Cổ Thần giới hiện tại, tài nguyên đã bị khai phá không sai biệt lắm. Chỉ có thể cố gắng tìm kiếm ngôi sao mới hoặc là thế giới mới. Đạt được thêm tài nguyên thì mới có thể phát triển nữa.

Đã phát hiện ra Thâm lam thế giới, đương nhiên không có lý nào buông tha.

Bốn người lại trò chuyện một lát, thương thế của ba người Cổ Loạn Không rốt cuộc cũng khỏi hẳn, một thân lực lượng cũng bắt đầu khôi phục.

- Sở Mộ, Thần châu vẫn nên giao cho ngươi bảo quản là tốt nhất.

Cổ Loạn Không lấy ra một viên ngọc màu xanh nhạt, nhanh chóng đưa tới cho Sở Mộ.

Sở Mộ nao nao, tiếp nhận Thâm Lam thần châu rồi lập tức thu vào trong không gian tùy thân của hắn.

*****

Đây là một loại tín nhiệm, đồng thời cũng bởi vì ba người Cổ Loạn Không cho rằng thực lực Sở Mộ cường đại hơn bọn hắn. Thâm Lam thần châu đặt trên người Sở Mộ so với đặt trên người bọn hắn còn an toàn hơn.

- Bây giờ ta định xâm nhập vào trong Vạn Cổ thánh thành, các ngươi nghĩ thế nào?

Sở Mộ hỏi.

Thực lực ba người này tuy rằng không kém, nhưng mà cũng chỉ ở cấp độ Thánh cấp cấp thấp, xâm nhập vào chỗ sâu trong Vạn Cổ thánh thành, đối thủ mà bọn họ sẽ gặp phải ít nhất cũng là Thánh cấp trung giai. Bản thân Sở Mộ cũng không có nắm chắc quá lớn, càng không thể có thời gian đi quan tâm tới ba người bọn hwans.

- Sở Mộ, lúc đến chúng ta phát hiện ra một địa cung. Bất quá thực lực khôi lỗi bên trong rất mạnh, không có cách nào đối kháng. Cho nên chúng ta phong ấn cửa vào địa cung. Tính khi nào thực lực tăng cường rồi mới lại tiến vào.

Cổ Loạn Không nói.

- Bất quá hiện tại có ngươi, bốn người liên thủ, có lẽ có thể xông vào một lần.

Hai mắt Luyện Hồng Vân sáng ngời, nói.

- Vậy thì đi thôi.

Sở Mộ cười nói.

..

Cửa vào của địa cung mà ba người Cổ Loạn Không phát hiện ra vô cùng kín đáo. ba người bọn hắn có thể phát hiện ra cũng là bởi vì vận khí tốt. Sau khi cửa vào bị pba bọn hắn phong ấn cũng không có bị những người khác tìm được.

Chuyện này cũng không có gì là kỳ quái. Trong Vạn Cổ thánh thành này khắp nơi đều là cơ duyên, nhưng mà phải xem bản thân có phát hiện ra được hay không mà thôi.

Cổ Loạn Không mở ra phong cấm tự tay hắn bố trí, cửa vào xuất hiện trước mắt mấy người Sở Mộ. Rất nhỏ, nhất định phải chui vào.

Sau khi tiến vào, Cổ Loạn Không lại bố trí phong cấm bên ngoài cửa.

Hắn là yêu nghiệt, trừ tu vi và thực lực ra, trên phong cấm chi đạo cũng có đọc lướt qua, tạo nghệ không tầm thường.

Vừa vào địa cung, ánh sáng ảm đạm, chỉ có minh quang châu tỏa ra quang mang ở trên đỉnh. Chỉ là địa cung quá lớn, minh quang châu chỉ có một khỏa cho nên quang mang rất là yếu ớt.

Bất quá bốn người đều là cường giả Thánh cấp, có thể nhìn thấu đêm tối như ban ngày, ánh sáng có ảm đạm cũng không có ảnh hưởng gì.

Vừa tiến vào địa cung, Sở Mộ đã bị một thân ảnh đứng trong địa cung hấp dẫn.

Tổng cộng có mười tám đạo thân ảnh, thân thể đen kịt, giống như là mặc khải giáp màu đen. Hai tay nắm chặt một thanh kiếm lớn màu đen đang chống trên mặt đất.

Mười tám đạo thân ảnh tản mát ra khí tức lạnh lẽo.

- Những khôi lỗi này đều có thực lực Thánh cấp nhất tinh, một chọi một không phải là đối thủ của chúng ta. Nhưng mà mười tám khôi lỗi liên thủ, Thánh cấp tứ tinh cũng không phải là đối thủ.

Luyện Hồng Vân chỉ vào mười tám đầu khôi lỗi bất động phía trước, nói với Sở Mộ.

- bất quá nhìn ngươi một kiếm chém chết Thánh cấp tứ tinh. Bốn người chúng ta liên thủ nhất định có thể đánh bại mười tám cỗ khôi lỗi này.

- vậy thì động thủ đi.

Sở Mộ nói, bước về phía khôi lỗi.

Vừa mới tới gần phạm vi trăm thước, khôi lỗi dường như bị kích hoạt, như sống dậy.

Bóng đen chớp động liên tục, mười tám đầu khôi lỗi bao vây bốn người Sở Mộ. Một một cỗ khôi lỗi đều tản mát ra khi tức chấn động cường đại, đạt tới cấp độ Thánh cấp nhất tinh.

Mười tám cỗ khí tức chấn động, hợp thành một thể, kết hợp làm một cỗ, công thủ như một.

Sở Mộ thoáng cái đã nhìn ra ảo diệu của mười tám đầu khôi lỗi này. Mười tám đầu khôi lỗi này luận thực lực đơn thể quả thực không cường đại. Nhưng mà liên thủ, mười tám cỗ lực lượng dung nhập, công kích người khác sẽ bị chia làm mười tám cỗ, uy lực suy yếu trên phạm vi lớn, quả thực có thể chém giết cường giả Thánh cấp tam tinh.

Bất quá đối với Sở Mộ mà nói, như vậy cũng không tính quá mạnh.

Thiên Trảm kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm bổ ra, kiếm quang kinh người xé rách không trung, chém về một cỗ khôi lỗi trong đó.

Tốc độ của khôi lỗi không chậm, nhưng mà kiếm của Sở Mộ còn nhanh chóng hơn. Một kiếm bổ trung, lực lượng lập tức sbij chia ra thành mười tám cỗ, được mười tám cỗ khô lỗi cùng thừa nhận.

Đây chỉ là một kiếm rất bình thường, cũng không phải là kiếm pháp gì.

- Phòng ngự rất mạnh.

Sở Mộ nói, lần nữa bổ ra một kiếm. Một kiếm này lập tức khiến cho ba người Cổ Loạn Không run rẩy.

Trảm Cực kiếm thức.

Tất cả mọi thứ cứng rắng đều bị chém nát dưới thân kiếm.

Uy lực của Trảm Cực kiếm thức vô cùng đáng sợ, cường giả Thánh cấp ngũ tinh cũng không dám ngạnh kháng. Cho dù bị chia ra thành mười tám đạo, nhưng uy lực của nó cũng không phải là thứ mà khôi lỗi có thể thừa nhận đưuọc.

Tiếng răng rắc vang lên, trên người mười tám đầu khô lỗi, toàn bộ đều xuất hiện một vết rách.

Nhưng mà khôi lỗi không phải là người, vẫn không mất đi năng lực chiến đấu.

Ba người Cổ Loạn Không nhìn thấy một kiếm của Sở Mộ đánh cho mười tám đầu khôi lỗi bị thương, trên ngực rõ ràng có vết rách, ba người trợn mắt há hốc mồm. Muốn làm được chuyện này cần công kích cường đại tới đâu chứ?

- Lực phong ngự quả thực rất mạnh.

Sở Mộ gật đầu, tránh đi phản kích của khôi lỗi, lại xuất kiếm.

Trong nháy mắt mười tám đạo kiếm quang đâm ra, như lưu tinh phá nguyệt.

Khôi lỗi đều có hạch tâm, mà Sở Mộ dùng lực lượng thần hồn của hắn tìm được hạch tâm của khôi lỗi. Mười tám đạo kiếm quang xuất kích, bắn thẳng tới hạch tâm của khôi lỗi.

Lập tức mười tám cỗ khôi lỗi không thể động đậy.

- Ách...

Ba người Luyện Hồng Vân ngạc nhiên, bọn hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, muốn đại chiến với khôi lỗi một hồi. Kết quả lại bị Sở Mộ nhẹ nhõm giải quyết.

Bất quá đây là chuyện tốt.

Hạch tâm của mười tám đầu khôi lỗi bị phá hủy, không có bao nhiêu giá trị. Dù sao đám người Sở Mộ cũng không đi chữa trị khôi lỗi. Bất quá dầu gì cũng là khôi lỗi thượng cổ lưu lại, bốn người chia ra.

Sở Mộ xuất lực lớn nhất, được sáu cỗ. Ba người Cổ Loạn Không mỗi người được bốn cỗ.

Mười tám cỗ khôi lỗi được chia xong, trước mắt trống rỗng. Mọi người phân tán ra, cẩn thận tìm kiếm. lực lượng thần hồn lan tràn.

Không có thu hoạch gì, bất quá lại phát hiện ra một cánh cửa ẩn giấu.

Sau khi kiểm tra, phá giải cửa. Cửa mở ra, bốn người tiến vào tòa địa cung tiếp theo.

Tòa địa cung tiếp theo rộng như địa cung đầu tiên, cũng có khôi lỗi. Bất quá không phải là mười tám cỗ mà là mười lăm cỗ. Mười lăm cỗ khôi lỗi không nhúc nhích, đứng sừng sững ở đó. Phươn gvị bọn chúng đứng có chút khác biệt với mười tám cỗ khôi lỗi ở địa cung đầu tiên, dường như càng thêm huyền diệu.

Sở Mộ nhanh chóng tới gần, lúc tới phạm vi trăm trượng. Mười lăm cỗ khôi lỗi bị kích hoạt, trên người tản ra khí tức cường đại, đó là khí tức thuộc về cường giả Thánh cấp nhị tinh.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)