Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1525

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1525: Chú ý
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Không.

Tằng Nghị gầm lên giận dữ, không có cách nào né tránh. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm của Sở Mộ chém xuống. Trong lòng tràn ngập không cam lòng và tuyệt vọng.

Trong lòng Sở Mộ thì lạnh lẽo như băng, ánh mắt lạnh nhạt, kiếm không chút do dự chém xuống.

Cường giả Thánh cấp bát tinh thì sao chứ? Nếu như đã là địch với hắn thì cũng phải có giác ngộ tử vong. Mặt khác, nếu như thực lực của hắn không đủ, người bị giết chết nhất định là hắn. Đối phương tuyệt đối sẽ không có chút thương cảm nào.

Thiện lương? Còn phải xem đối tượng là ai.

Nhân chi sơ, tính bổn thiện. Nhưng mà muốn trở nên cường đại thì phải trải qua sinh tử, nếu như lương thiện, chỉ biết thương cảm và mềm yếu... nhất định sẽ sớm bị người ta vứt bỏ.

Tiếng sưu sưu rất nhỏ vang lên, kiếm quang chém xuống, thế không thể đỡ. Trực tiếp chặt đứt kiếm Tằng Nghị đang giơ lên, từ đỉnh đầu chém xuống. Dưới một kiếm thân thể phân thành hai.

Một kiếm, cường giả Thánh cấp bát tinh sơ giai Tằng Nghị bị chém chết.

Ba Thánh cấp thất tinh còn lại biến sắc, kinh hãi vạn phần. Ba người nhìn nhau, lập tức bộc phát ra tốc độ cao nhất, phóng về ra ba phía.

- Lúc này còn muốn chạy trốn sao? Muộn rồi.

Sở Mộ lạnh lùng cười, song kiếm vung vẩy, bổ ra hai đạo kiếm quang, tốc độ cực nhanh, chém về phía hai người trong đó. Trong nháy mắt hai đạo kiếm quang đuổi theo hai cường giả Thánh cấp thất tinh kia. Tốc độ Sở Mộ lại bộc phát, thoát khỏi Tứ tượng kiếm trận, bắn thẳng tới tên cường giả Thánh cấp thất tinh thứ ba.

ba người Cổ Loạn Không cũng lập tức phân tán ra, đuổi giết hai cường giả Thánh cấp thất tinh còn lại.

Trong nháy mắt Sở Mộ bộc phát ra tốc độ cao nhất, đã đuổi kịp cường giả Thánh cấp thất tinh thứ ba. Sở Mộ như tựa như thiên binh trời giáng, song kiếm chém xuống.

Hai đạo kiếm quang trước đó Sở Mộ chém ra đã bị đối phương tránh đi. Nhưng mà lại vì thế mà tốc độ giảm xuống, bị ba người Cổ Loạn Không đuổi kịp.

- Dừng tay, nếu không ta tự bạo, đồng quy vu tận.

Dưới song kiếm của Sở Mộ, cường giả Thánh cấp thất tinh kia nói, uy hiếp Sở Mộ.

- Vậy thì ngươi thử xem.

Sở Mộ lạnh lùng đáp lại một câu. Thi triển Trảm Đạo kiếm thức, rung chuyển nguyên thần của đối phương, làm cho đối phương không có cách nào ngưng tụ lực lượng để tự bao.

Miểu sát.

Sau khi một kiếm chém giết, lúc này Sở Mộ phóng tới một cường giả Thánh cấp thất tinh khác, cường giả Thánh cấp thất tinh này đang bị Cổ Loạn Không kiềm chế, không có cách nào thoát thân.

Ngàn vạn mây mù tràn ngập, động tác của tên Thánh cấp thất tinh này trì trệ. Một đạo kiếm quang trong lúc vô thanh vô tức xuyên thủng ngàn vạn mây mù chém tới, miểu sát.

Cường giả Thánh cấp thất tinh cuối cùng bị Luyện Hồng Vân và Dương Chiến Thiên ngăn cản, Sở Mộ lại xoay người giữa không trung, như là chim yến phóng tới. Tốc độ tăng vọt, bắn thẳng tới chỗ cường giả Thánh cấp thất tinh cuối cùng.

Một đạo kiếm quang sáng chói, lạnh lẽo như băng vọt tới. Một kiếm chặt đầu đối thủ.

Ba cường giả Thánh cấp thất tinh, một cường giả Thánh cấp bát tinh sơ giai. Toàn bộ đều chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.

- Ta biết, một ngày nào đó Thánh cấp thất tinh cũng sẽ bị ta đánh đấm. Nhưng mà ta không ngờ ngày đó lại tới sớm như vậy.

Luyện Hồng Vân cười nói.

Loại cảm giác này không có tự mình trải qua thì không có cách nào hiểu rõ được.

Cường giả Thánh cấp thất tinh là cường giả Thánh cấp cao giai, mà Luyện Hồng Vân chỉ là Thánh cấp cấp thấp. Lại còn là tồn tại thấp nhất, Thánh cấp nhất tinh sơ giai trong Thánh cấp cấp thấp. Trước mặt tu luyện giả dưới Vạn Cổ cảnh quả thực được xưng là cường giả, nhưng mà trước mặt Thánh cấp cao giai hoàn toàn là con sâu cái kiến. So với tu luyện giả dưới Vạn Cổ cảnh hoàn toàn không có gì khác biệt.

Nếu như muốn chỉ ra điểm khác nhâu giữa bọn hắn thì chỉ có thể nói một câu là bọn hắn mạnh hơn con sâu cái kiến một chút, không hơn.

Hôm nay bọn người Luyện Hồng Vân lại dùng cấp độ Thánh cấp nhất tinh sơ giai đối kháng với cường giả Thánh cấp thất tinh mà không rơi xuống thế hạ phong, còn có thể chiếm được thượng phong. Chuyện này trước đây tuyệt đối bọn hắn không dám suy nghĩ tới.

- Có một ngày ta sẽ dựa vào thực lực của chính bản thân mình chém giết Thánh cấp cao giai.

Dương Chiến Thiên nói, hai mắt bắn ra tinh mang.

- Ngày đó sẽ không quá xa.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

Bốn cường giả Thánh cấp cao giai tử vong toàn bộ, giới chỉ không gian của bọn hắn trở thành chiến lợi phẩm của bốn người Sở Mộ.

Giới chỉ không gian của Thánh cấp bát tinh Tằng Nghị tự nhiên là của Sở Mộ. Ba giới chỉ không gian còn lại thì thuộc về ba người Cổ Loạn Không.

Tằng Nghị là người đứng đầu bốn người, trong giới chỉ không gian của hắn nhất định rất là phong phú, giá trị cũng cao nhất.

Không có kiểm tra giới chỉ, bốn người nhanh chóng thu lại rồi rời đi.

Hiện tại đã có đủ thực lực, địa vị ngang hàng với cường giả Thánh cấp cao giai, đương nhiên bọn họ còn muốn đi sâu vào bên trong, càng gần trung tâm càng tốt.

Tiếp tục đi tới, càng đi tới trung tâm, người gặp càng nhiều. Bất quá bốn người Sở Mộ cũng không gặp phải người như đám người Tằng Nghị. Hoặc là nói loại người như Tằng Nghị cũng có, chỉ có điều sẽ cẩn thận hơn. Bởi vì người có can đảm, hơn nữa lại đi sâu vào trong Vạn Cổ thánh thành, nhất định còn có thủ đoạn mà người khác không biết tới.

...

Một thứ màu đỏ như máu giống như ngăn cách thiên địa, ngăn cản trước mắt bọn họ, nhìn lên bên trên, không nhìn thấy giới hạn.

Thứ màu đỏ như máu này là một vách tường che kín, ngăn cản đường đi của tất cả mọi người, làm cho người ta không có cách nào tiếp tục đi tới.

Vách tường đỏ như máu này hơi mờ, mơ hồ có thể nhìn thấy được cảnh tượng ở phía sau bức tường này. Dường như có từng tòa tháp cao, lại giống như chỉ là ảo giác mà thôi.

- Phá cho ta.

Rống to một tiếng, như là sấm sét nổ vang, khí kình màu đỏ bắn ra bốn phía, kéo duỗi, tạo thành một đạo công kích màu đỏ dài chừng trăm trượng bắn ra. Khí tức đáng sợ kia khiến cho mọi người chung quanh biết rõ. Chỉ một kích này có thể đơn giản phá hủy núi cao, xé rách mặt đất.

Đạo công kích dài trăm trượng này trực tiếp đánh vào vòng bảo hộ giống như bức tường kia. Thế nhưng chỉ tạo thành tiếng vang nhỏ. Đạo công kích dài trăm trượng này giống như bọt nước bắn vào đá ngầm, bắn tung tóe ra. Vòng bảo hộ màu đỏ như máu kia không có chút sứt mẻ nào, ngay cả một chút gợn sóng cũng không bị kích thích.

- Không có khả năng.

Người thi triển công kích trợn ngược mắt, trong mắt như lồi ra.

*****

Phải biết rằng hắn là cường giả Thánh cấp thất tinh, một kích kia đã là một kích ngưng ụt tám phần thực lực của hắn, phá không được cũng không tính, nhưng mà lại không có một chút phản ứng nào. Nói cách khác, dù hắn có dùng toàn lực cũng không có cách nào làm gì được vòng bảo hộ màu đỏ tươi này.

- Xem ta đây.

Một người lên tiếng. Chợt, từng đạo quang mang màu vàng từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, giống như vạn lưu quy tông, hội tụ thành một đạo. Trong lúc xoay tròn hóa thành một cái mũi khoan, cái mũi sắc bén nhắm vào vòng bảo hộ màu đỏ tươi kia, điên cuồng chuyển động.

Tiếng rẹt rẹt không ngừng vang lên, giống như là sắt thép khoan vào thủy tinh vậy, thanh âm kia vô cùng chói tai, khiến cho người ta vô cùng khó chịu, không tự giác được mà nhíu mày.

Nưng mà mặc kệ mũi khoan màu vàng kia cố gắng như thế nào, vòng bảo hộ màu đỏ này không chút sứt mẻ nào, không có chút hư hao nào.

Sau hơn mười tức, mũi khoan màu vàng tán loạn, một đạo thân ảnh rơi xuống. Người này bởi vì phát lực quá độ mà khuôn mặt đỏ bừng, oán hận nhìn vòng bảo hộ màu đỏ không bị tổn hao chút nào.

Người này là một cường giả Thánh cấp bát tinh.

Bốn người Sở Mộ đứng một bên, không có nhúc nhích, hấp dẫn không ít ánh mắt. Trong ánh mắt mang theo vẻ hiếu kỳ và tra xét.

Dù sao nhìn qua bốn người bọn hắn đã biết không phải là chân thân, thân qua hai trượng, toàn thân có cảm giác như kim loại, tản mát ra khí tức lạnh lẽo. Đó cũng không phải là sinh cơ.

Có một ít người tản mát ra lực lượng thần hồn, trực tiếp bao trùm bọn người Sở Mộ, không ngừng chui vào bên trong. Định tìm hiểu tới căn nguyên, đây không thể nghi ngờ là một cách làm không quá lễ phép, đồng thời cũng bị coi là một loại khiêu khích.

Sở Mộ lập tức giận dữ, kích phát uy năng của Thiên Hoang Thiên lỗi, trực tiếp ngăn cản lực lượng thần hồn điều tra tới. Hơn nữa còn cắt đứt bộ phận lực lượng thần hồn tiến vào bên trong Thiên lỗi.

Từng tiếng kêu vang lên, thân thể những người tản mát ra lực lượng thần hồn điều tra kia khẽ nhoáng một cái, sắc mặt lập tức hiện lên vẻ tái nhượt không bình thường, sau đó lại biến thành đỏ thẫm, hiển nhiên lực lượng thần hồn đã bị tổn thương.

Ngay sau đó một cỗ khí tức mạnh mẽ vô cùng từ trên người Thiên Hoang thiên lỗi phát tán ra, phóng lên trời, khí tức kia mang theo phong mang kinh người, mang theo một tia hương vị vĩnh hằng bất diệt, chiếm giữ hư không.

Khí tức Thánh cấp thất tinh đỉnh phong chấn động, hươn nữa so với Thánh cấp thất tinh đỉnh phong tầm thường còn cường đại hơn rất nhiều.

Tiếp đó ba người Cổ Loạn Không cũng kích phát ra lực lượng của Thiên lỗi, lực lượng Thánh cấp thất tinh đỉnh phong trào dâng, phóng lên trời.

Chân nhanh chóng di chuyển, thân thể giao thoa, tạo thành Tứ Tượng kiếm trận. Trong lúc mơ hồ, mọi người như nghe thấy tiếng Thanh Long gọi Bạch Hổ rít gào, Chu Tước gáy, Huyền Vũ gào rú. Khí tức phóng lên trời trong tích tắc tăng vọt, đột phá cấp độ Thánh cấp thất tinh, đạt tới cấp độ Thánh cấp bát tinh, dường như còn đang không ngừng tăng lên.

Người bốn phía lập tức biến sắc, những người bị Sở Mộ cắt đứt lực lượng thần hồn mà bị thương nhẹ kia vốn định ra tay trả thù, hiện tại lực lượng trong người lại trở nên yên lặng lại, cũng không dám tùy ý ra tay. Bởi vì bọn họ nhìn không thấu, đối thủ quá mức cường đại, không dễ trêu vào.

Đã như vậy cũng chỉ có thể tự nhận mình không may. Bất quá bốn người Sở Mộ bị không ít người nhìn chằm chằm vào, về sau nhất định sẽ lọt vào trong trả thù.

Có một ít người chú ý tới bốn người Sở Mộ, muốn dò xét, tự nhiên cũng có người muốn kết giao. Hoặc là hiếu kỳ, muốn điều tra thứ trên người bọn họ.

- Các hạ, loại khải giáp trên người các hạ hết sức kỳ lạ, giống như là khôi lỗi, không biết các hạ còn có hay không? Ta nguyện ý ra giá cao mua nó.

Một mập mạp tới gần, cười tủm tỉm nói. Hắn mặc trường bào màu vàng, trên trường bào màu vàng có vô số đường vân, khuôn mặt trắng nõn. Vẻ mặt cười tủm tỉm, hai mắt híp lại, nhìn qua có cảm giác như là thương nhân.

Khó có thể tưởng tượng được một gia hỏa nhìn như thương nhân này lại là một cường giả Thánh cấp bát tinh sơ giai.

- Không có.

Sở Mộ cũng không có bất cận nhân tình như vậy. Hắn lạnh nhạt đáp lại. Đương nhiên hắn còn có, chỉ là cho dù giá lớn tới đâu hắn cũng không có khả năng bán ra. Phải biết rằng hiện tại Thiên lỗi muốn chế tạo được cực kỳ khó khăn. Bản thân Sở Mộ cũng không biết sau này hắn có thể chế tạo ra hay không. Cho dù có nhất định cũng rất khó.

Đã như vậy mấy cỗ Thiên lỗi còn lại, nói thế nào cũng không thể nào bán đi được. Hắn còn định hoàn thiện nó, diễn sinh ra linh trí, trở thành Thiên lỗi hoàn hảo.

- Ta gọi là Kim Nguyên Bảo, các hạ xưng hô thế nào?

Hai mắt mập mạp đảo một vòng, lập tức nói sang chuyện khác, tự giới thiệu bản thân mình.

Nghe được tên hắn, Sở Mộ khiếp sợ.

Kim nguyên Bảo.

Hay cho một cái tên khí phách, phối hợp với trường bào tràn ngập màu vàng lóng lánh của hắn càng khiến cho người ta phải vỗ bàn tán dương.

Hắn nhìn kỹ mới phát hiện ra trường bào trên người Kim Nguyên Bảo này rõ ràng là dùng tinh kim tơ bện thành, những nguyên bảo kia là từng đạo phong cấm. Khiến cho bộ y phục này có được năng lực phòng hộ kinh người của bảo y.

Không thể không nói người này quả thực quá tục.

Bất quá có một chút tu luyện giả thích tùy tâm sở dục, không thèm để ý tới ánh mắt của người khác. Huống chi Kim Nguyên Bảo này vốn xuất thân từ thương nhân, biết rõ điểm này cũng không có gì là lạ.

- Sở Mộ.

Sở Mộ nói, không nói ra cái tên giả gì.

- Sở Mộ sao?

Sau khi Kim Nguyên Bảo lặp lại một lần, đầu óc nhanh chóng vận chuyển. Hắn phát hiện ra, trong ấn tượng của hắn cũng không có một vị cường giả Thánh cấp cao giai nào gọi là Sở Mộ.

Phải biết rằng Kim Nguyên Bảo hắn kiến thức rộng lớn, người quen biết cũng rất nhiều, trên cơ bản, một ít cường giả Thánh cấp cao giai, Thánh cấp trung giai có chút danh khí hắn đều biết.

Cho dù không biết nhưng mà Kim Nguyên bảo cũng không có biểu hiện ra vẻ dị thường gì. Ngược lại hắn còn vận dụng thành thạo kỹ xảo trao đổi của mình.

Nói tới tài ăn nói và kỹ xảo trao đổi, Sở Mộ thúc ngựa cũng không có cách nào so sánh được với Kim Nguyên bảo. Đổi lại là những người khác, nói không chừng đã bị Kim Nguyên Bảo móc ra hết tổ tông mười tám đời, trong lúc vô tình khai báo toàn bộ ra cho đối phương.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)