Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1528

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1528: Cường thế
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bất quá thực lực Thánh cấp thất tinh đỉnh phong không đủ để đối kháng với Thánh cấp cửu tinh. Nhưng mà tập hợp với ba người Cổ Loạn Không, bố trí Chân Bí Tứ tượng kiếm trận, chưa hẳn đã không thể đối kháng.

Nghĩ tới đây, Sở Mộ khởi hành, hướng về phía một tòa tháp phóng đi. Đó là tòa tháp của Cổ Loạn Không.

Hắn đang lo lắng Cổ Loạn Không sẽ gặp chuyện giống hắn, cho nên hắn mới định trước tiên trợ giúp Cổ Loạn Không giải quyết quái vật kia, thu lấy bảo vật. Sau đó lại đi trợ giúp Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân. Sau khi thu được bảo vật, bốn người lại liên thủ với nhau.

Tập hợp sức mạnh lại, suy nghĩ trước kia quả thực có chút sai lầm.

Nhìn thấy Sở Mộ tới, Cổ Loạn Không cũng không hỏi vì sao, hai người liên thủ công kích.

Đối thủ của Cổ Loạn Không cũng không phải là người sói, nhưng cũng là một quái vật bề ngoài dữ tợn, vô cùng hung tàn. Tản mát ra tà khí mạnh mẽ, làm cho người ta kinh hãi lạnh mình.

Vốn Cổ Loạn Không đang chiến ngang tay với đầu quái vật này, sau khi Sở Mộ gia nhập, thoáng cái đã áp chế quái vật màu đen này xuống, chiếm thế thượng phong.

Kiếm của Sở Mộ vô cùng sắc bén, hơn nữa hắn cũng có suy nghĩ tốc chiến tốc thắng. Cho nên mỗi một kiếm đều thi triển kiếm thức, uy lực mạnh mẽ vô cùng, hết sức kinh người.

Trảm Đạo kiếm thức.

Sở Mộ phát hiện ra quái vật màu đen này dường như không bị tinh thần trùng kích của Trảm Đạo kiếm thức làm ảnh hưởng.

Nhưng mà Trảm Đạo kiếm thức vẫn có uy lực mạnh mẽ.

Kiếm của Thiên lỗi Chân Kiếm tông cũng được chế tạo từ chất liệu đặc thù, có tính bền dẻo và phong mang kinh người.

Loạn Không thập đạo.

Xuyên Vân kiếm thức.

Hai người liên thủ, lập tức đánh trọng thương đầu quái vật màu đen này. Lại một kiếm giao nhau, kiếm quang sáng chói bắn ra.

Lúc này quái vật màu đen kia biến mất không thấy gì nữa. Giữa không trung lưu lại một hạt châu màu đen, quay tròn, chuyển động không ngừng.

Hạt châu này tản mát ra khí tức hắc ám đậm đặc, hết sức kinh người.

- Của ngươi.

Sở Mộ nói.

Cổ Loạn Không không nói gì, trực tiếp thu lại hạt châu màu đen kia.

Hai ngời nhanh chóng rời đi, tới một tóa tháp gần đó. Lúc này bên trong Luyện Hồng Vân đang chiến đấu với một đầu quái vật, vô cùng kịch liệt.

Thực lực của Luyện Hồng Vân so với Cổ Loạn Không thua kém hơn một chút. Bởi vậy cũng chỉ có thể bất phân thắng bại với đầu quái vật này, hơi có chút xu thế hạ phong. Thực lực như vậy mà cũng ở thế hạ phong đã nói rõ thực lực của quái vật rất là cường đại. Nếu là cường giả Thánh cấp thất tinh khác, nói không chừng còn chưa lấy được bảo vật đã bị quái vật giết chết.

Sở Mộ và Cổ Loạn Không gia nhập vòng chiến, ba người vây công quái vật. Quái vật này nhanh chóng rơi xuống hạ phong, không bao lâu đã bị song kiếm của Sở Mộ bổ trúng, lập tức bị thương. Kiếm của Cổ Loạn Không cũng đâm trúng quái vật, Luyện Hồng Vân thi triển tuyệt chiêu, đánh quái vật bị thương.

Không lâu sau, quái vật bị ba người liên thủ chém giết. Quái vật biến mất, bảo vật lưu lại là một cái vòng tay màu đen, không lớn. lại khiến cho người ta có cảm giác rất nặng.

Vòng tay này tự nhiên là của Luyện Hồng Vân.

Trước tiên thu lại, không có kiểm tra xem là bảo vật gì. Ba người rời khỏi tòa tháp, chuẩn bị tiến về phía tòa tháp của Dương Chiến Thiên, lại phát hiện ra Dương Chiến Thiên đang vọt về phía bọn hắn.

- Lão Dương, ngơi tiêu diệt quái vật rồi sao?

Luyện Hồng Vân nhìn qua, lập tức hỏi.

Sở Mộ và Cổ Loạn Không nhìn qua, nếu như Dương Chiến Thiên một mình chém giết được quái vật, hoặc là thực lực quái vật quá yếu. Bất quá dựa theo kinh nghiệm mà nói, dường như không có khả năng này. Chẳng lẽ thực lực của Dương Chiến Thiên mạnh hơn rồi sao?

Coi như thực lực Dương Chiến Thiên mạnh hơn, cường đại hơn cũng không có khả năng vượt qua Thánh cấp thất tinh nha. Lực lượng cường đại nhất của Thiên lỗi mà hắn khống chế cũng chỉ là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong mà thôi.

Dương Chiến Thiên Thánh cấp thất tinh đỉnh phong làm sao có thể chém giết quái vật loại này một mình? Coi như là Sở Mộ muốn chém giết cũng không có dễ dàng như vậy.

- Không có, bị một Thánh cấp bát tinh đoạt.

Thanh âm của Dương Chiến Thiên ẩn chứa giận dữ, không nhìn thấy khuôn mặt, nhưng mà có thể tưởng tượng ra được trong lòng hắn lúc này rất là phẫn nộ.

- Thánh cấp bát tinh... Có nhớ kỹ khí tức của hắn hay không?

Thanh âm của Sở Mộ mang theo một chút lạnh lẽo.

- Nhớ kỹ.

Dương Chiến Thiên nói.

- Được rồi, trước đó có một Thánh cấp cửu tinh cũng ra tay cướp. Nếu không phải ta thấy thời cơ không đúng lập tức rút đi thì chỉ sợ đã bị công kích rồi.

Sở Mộ nói.

- Một Thánh cấp bát tinh và một Thánh cấp cửu tinh. Kế tiếp bốn người chúng ta cùng nhau hành động, tùy thời có thể bày trận. Nếu như gặp lại Thánh cấp bát tinh và Thánh cấp cửu tinh kia, giết không tha.

- Được.

Dương Chiến Thiên lập tức nói.

- Đáng chết.

Luyện Hồng Vân cũng quát.

Cổ Loạn Không gật đầu không nói gì.

- đi thôi.

Sở Mộ không nói thêm lời nào, mang theo ba người Cổ Loạn Không nhanh chóng phóng tới một tòa tháp mà bên ngoài vẫn còn lực lượng phòng hộ gần đó.

Bốn người liên thủ, rất nhanh đã phá vỡ lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp, lập tức tiến vào bên trong.

Tòa tháp này chỉ cao chừng ba mươi thước mà thôi. Thực lực quái vật cũng chỉ là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong. Dưới tình huống bốn người liên thủ, chỉ trong thời gian ba tức ngắn ngủi, chỉ mất bảy tám kiếm đã bị chém giết.

Từng tòa tháp mọc lên san sát như rừng, ít nhất cũng có mấy ngàn tòa. Mà cường giả Thánh cấp cao giai tới đây cũng có hơn ngàn. Có Nhân tộc, có Hải tộc, có Thiên tộc...

Mấy ngàn tòa tháp, nghe qua dường như rất nhiều, nhìn chằng chịt, rất là hấp dẫn, dường như cũng rất nhiều. Nhưng mà đối với một ngàn cường giả Thánh cấp cao giai các tộc mà nói, kỳ thực không coi vào đâu.

Những cường giả Thánh cấp cửu tinh kia có thể đơn giản thu hoạch bảo vật bên trong tòa tháp cao ba mươi thước. Thường thường cường giả thánh cấp thất tinh vẫn còn đang kịch chiến với thủ hộ giả của tòa tháp của mình thì cường giả Thánh cấp cửu tinh đã vơ vét được vài tòa tháp.

Loại tình huống này sẽ mang tới tranh đoạt, tranh đoạt kịch liệt bởi vậy cũng bắt đầu.

Bốn người Sở Mộ liên thủ, phóng tới một tòa tháp cao bốn mươi thước. Bên cạnh cũng có một cường giả Thánh cấp bát tinh xông tới.

- Cút.

Cường giả Thánh cấp bát tinh kia vô cùng bá đạo.

- Người phải lăn là ngươi.

Sở Mộ quát một tiếng, bốn người vô cùng ăn ý, chỗ đứng tạo thành Chân Bí Tứ tượng kiếm trận. Một kiếm giơ lên rồi chém xuống.

Kiếm quang sáng chói vô cùng, bắn về phía chân trời, giống như chặt đứt hư không. Bắn thẳng tới chỗ cường giả Thánh cấp bát tinh kia.

*****

Sắc mặt của cường giả Thánh cấp bát tinh này bỗng nhiên biến đổi, trong hai mắt thoáng hiện lên vẻ rung động và hồi hộp. Thân thể dừng lại một lát rồi bộc phát ra tốc độ cao nhất lùi về phía sau.

Một kiếm bức lui cường giả Thánh cấp bát tinh, kiếm của Sở Mộ chuyenr mục tiêu, bổ ra một đạo kiếm quang cực lớn về phía lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp cao bốn mươi thước này.

Oanh một tiếng, ngoài lực lượng phòng hộ xuất hiện từng tầng gợn sóng, lan tràn ra, có chút rung động.

Cường giả Thánh cấp bát tinh bị bức lui không có rời đi mà đứng ở phía xa nhìn qua. Hắn chưa từ bỏ ý định, dường như còn định ra tay.

Sở Mộ không có để ý tới đối phương. Chỉ cần đối phương không có tới gần, hắn sẽ không ra tay đối phó.

Song kiêm xuất kích, Tư tượng kiếm trận chuyển động. Ba người Cổ Loạn Không và Luyện Hồng Vân, Dương Chiến Thiên cũng lần lượt xuất kiếm. Công kích có tiết tấu đánh lên trên cùng một điểm, không bao lâu sau lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp cũng bị phá.

Bốn người giống như một thể, thả người bay vọt lên, xông lên độ cao chừng ba mươi mấy thước, tiến vào trong tòa tháp.

Vừa vào bên trong đã gặp công kích.

Kẻ tập kích là một đầu quái vật, toàn thân màu đen, trên người dường như có hỏa diễm nhàn nhạt thiêu đốt. Cái đầu dữ tợn như là ác ma, mọc ra một sừng. Hai tay tráng kiện nổi lên từng khối cơ bắp, ẩn chứa lực lượng khủng bố vô cùng.

Liếc mắt cũng có thể thấy được đầy là một đầu quái vật có được lực lượng khủng bố.

Quái vật này đánh ra một quyền, mạnh mẽ tạo thành trạng thái chân không, có uy năng kinh người, phá nát hết thảy.

Sở Mộ tiện tay bổ một kiếm ra, kiếm phong mạnh mẽ chém đôi quyền kình, bắn thẳng tới quái vật.

Tiếng ầm ầm vang vọng, như là kim loại va chạm. Tia lửa bắn ra, thân kiếm điên cuồng rung động không thôi.

Mượn lực, đem lực lượng phản chấn hóa cho mình dùng, lại bổ ra một kiếm. Dưới Chấn Địa kính, thân kiếm chấn động với tần suất cao, mở ra trạng thái chân không, lại một lần nữa chém về phía người quái vật.

Dưới Chân bí Tứ tượng kiếm trận chuyển động, bốn người không ngừng triển khai công kích.

Quái vật kia có lực lượng vô cùng mạnh mẽ, nhưng tốc độ tương đối yếu, căn bản không có cách nào né tránh công kích của bốn người Sở Mộ.

Trảm Đạo kiếm thức.

Trảm Đạo kiếm thức ẩn chứa tinh thần trùng kích của Trảm Thần kiếm thức, ẩn chứa mở ra hư vô của Trảm Không kiếm thức, ẩn chứa cắt đứt mềm dẻo, ôn nhu của Trảm Lưu kiếm thức, ẩn chứa chặt đứt hết thảy cứng rắn của Trảm cực kiếm thức.

Quái vật Thánh cấp bát tinh này chỉ chống đỡ được một hồi, lập tức chết dưới thân kiếm của đám người Sở Mộ.

Quái vật biến mất, chỉ để lại một vật. Đó là một cái bao tay màu đen, nhìn qua giống như là được đặc chế từ một loại kim loại màu đen nào đó mà thành, tản mát ra lực lượng cường đại chấn động.

Cái bao tay này thuộc về Sở Mộ. Sở Mộ thu bao tay kim loại này vào trong không gian tùy thân.

Nhanh chóng rời khỏi tòa tháp, đi tới tòa tháp khác.

Lúc này tuyệt đại đa số các tòa tháp đã bị người ta mở ra, chỉ còn lại số ít tòa tháp lực lượng phòng hộ vẫn còn hoàn chỉnh.

Chọn một tòa tháp cao năm mươi thước, bốn người Sở Mộ bộc phát tốc độ cao nhất, nhanh chóng chạy tới. Tốc độ kia không ngờ lại đạt tới cấp độ Thánh cấp cửu tinh.

Số lượng của tòa tháp cao năm mươi thước ít nhất, vẫn chưa tới một trăm tòa, càng thêm trân quý.

Hơn một ngàn cường giả Thánh cấp cao giai các tộc tới đây, cường giả Thánh cấp cửu tinh còn chưa đủ một trăm.

Trên lý luận, tòa tháp cao năm mươi thước này không cần tranh đoạt, nhưng mà sự thực cũng không phải như vậy.

Tòa tháp cao ba mươi thước tương đương với cấp độ Thánh cấp thất tinh, tòa tháp cao bốn mươi thước tương đương với Thánh cấp bát tinh. Cao năm mươi thước thì tương ứng với Thánh cấp cửu tinh.

Nói cách khác, không có thực lực Thánh cấp cửu tinh thì căn bản không có khả năng phá vỡ lực lượng phòng hộ ở bên ngoài những tòa tháp cao năm mươi thước này.

Mặc dù nói vậy, nhưng mà bảo vật trong những tòa tháp này lại vô cùng hấp dẫn người. Những cường giả Thánh cấp thất tinh, bát tinh kia căn bản không muốn buông tha.

Cường giả Thánh cấp cao giai hơn một ngàn, tranh đoạt lúc này càng thêm kịch liệt.

Tòa tháp cao năm mươi thước mà bốn người Sở Mộ lựa chọn cũng nhanh chóng tụ tập một đám Thánh cấp thất tinh và Thánh cấp cửu tinh.

- Chính là hắn.

Dương Chiến Thiên bỗng nhiên nói, chỉ vào một Thánh cấp bát tinh trong đó.

Ba người Sở Mộ lập tức hiểu rõ, người trong lời của Dương Chiến Thiên chính là kẻ cướp đoạt bảo vật của hắn trước đó.

- Giết.

Không cần phải nói nhiều.

Bốn người nhanh chóng di chuyển, xuất hiện ở bên cạnh cường giả Thánh cấp bát tinh kia, xuất kiếm công kích.

Nhất kiếm xuyên vân, mây mù khởi động, mọi người ở bốn phía chỉ cảm giác mình bị mây mù không biết từ đâu xuất hiện bao phủ. Động tác dường như cũng bị ảnh hưởng một chút, trở nên chậm chạp.

Toàn thân cường giả Thánh cấp bát tinh kia chấn động, một tia hàn ý trong người khởi động. Ngoài kinh hãi ra cũng không có rối loạn, vội vàng thi triển thân pháp, hóa thành từng đạo tàn ảnh, thật giả khó phân, khó có thể nắm bắt.

Nhưng mà chân thân hắn đã sớm bị Sở Mộ tập trung, hiện tại bất quá chỉ là phí công dãy dụa mà thôi.

Nhất kiếm xuyên vân tới, không chút lưu tình chém giết đối thủ.

Xuyên thủng mi tâm, ngay cả nguyên thần cũng bị cắn nát, không rên một tiếng, hai mắt trợn trừng, chậm rãi ngã xuống.

Bên cạnh có một người tay mắt nhanh nhẹn, lập tức vươn tay chụp vào giới chỉ không gian trên thân người này. Nhưng mà thứ đón hắn lại là một đạo kiếm quang lạnh lẽo, tràn ngập sát cơ.

Người này quyết định rất nhanh, nhanh chóng thu tay lại, liều lĩnh bộc phát tốc độ cao nhất, thậm chí còn thiêu đốt tinh huyết. Cả người dùng tốc độ cao tới mức khó có thể tưởng tượng nổi lùi về phía sau, nhanh chóng rời xa. Sợ bị đám người Sở Mộ chém giết.

Quá mạnh mẽ, một kiếm miểu sát cường giả Thánh cấp bát tinh, lại dọa sợ một cường giả Thánh cấp bát tinh khác, khiến cho người này không thể không thiêu đốt tinh huyết đào tẩu. Những người khác chung quanh đều bị trấn trụ.

Mũi kiếm nhảy lên, giới chỉ không gian rơi vào trong tay Sở Mộ.

Hai mắt của Thiên Hoang khôi lỗi từ từ đảo qua bốn phía, xẹt qua mặt đám cường giả Thánh cấp thất tinh, bát tinh. Ánh mắt lạnh lẽo như băng mà vô tình này khiến cho bọn hắn biến sắc.

- Cút.

Thanh âm lạnh lẽo như băng từ trong miệng Sở Mộ thốt ra, phối hợp với hai mắt màu trắng, lạnh lẽo như băng càng làm cho người ta run rẩy.

- Không phải sợ, chúng ta liên thủ.

Có người hô, vừa mới dứt lời, một đạo kiếm quang màu bạc lạnh lẽo xé rách không trung chém tới, một kiếm chém đôi người này thành hai đoạn.

*****

Chỉ là một Thánh cấp thất tinh cũng dám càn rỡ.

Mạnh mẽ, hung tàn như vậy khiến cho đám Thánh cấp bát tinh, thất tinh còn lại liên tục bỏ cuộc giữa đường.

Bọn hắn cũng không phải đồng bọn bền chắc như thép, là từng người riêng lẻ. Về phần liên thủ thì không thực tế. Sau khi liên thủ, phá vỡ lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp, bảo vật bên trong phân phối thế nào đây?

Không phải là đối thủ thì chỉ có thể lui lại.

Tòa tháp năm mươi thước, đối với cường giả Thánh cấp bát tinh, Thánh cấp thất tinh mà nói có độ khó quá lớn. Mà tòa tháp cao ba mươi thước đã bị khai phá hết, bảo vật đã bị người ta lấy đi hết.

Đám Thánh cấp bát tinh sau khi lùi lại bỗng nhiên nhìn về phía đám cường giả Thánh cấp thất tinh kia.

Không có cách nào đoạt được bảo vật từ trong những tòa tháp còn lại, như vậy cũng chỉ có thể ra tay từ chỗ những người khác. Thánh cấp thất tinh chính là một mục tiêu không tệ.

Những cường giả Thánh cấp thất tinh kia dường như cũng ý thức được điểm này, không chút do dự, lập tức bộc phát ra tốc độ cao nhất thoát đi. Ai cũng không muốn bị nhìn chằm chằm vào, biến thành con mồi.

Các cường giả Thánh cấp bát tinh tự nhiên sẽ không để cho bọn hắn đào tẩu dễ dàng như vậy được. Cứ như thế một trận đuổi giết diễn ra.

Tòa tháp trước mặt đám Sở Mộ không còn có ai tranh đoạt nữa.

Xuất kiếm, công kích, lực lượng phòng hộ bên ngoài toa tháp này vô cùng mạnh mẽ. Chỉ có song kiếm của Sở Mộ mới có thể rung chuyển.

Long ngâm hổ khiếu, Chu Tước, Huyền Vũ. Lực lượng tứ tượng gia trì, lực lượng tăng lên nhiều, lực công kích của Sở Mộ cũng tăng cường thêm một bước.

Dưới song kiếm, thi triển kiếm thức, cố gắng đạt tới mục tiêu trong khoảng thời gian ngắn phá vỡ phòng hộ của tòa tháp. Mau chóng thu hoạch bảo vật bên trong. Nếu như có người thu xong, nhất định sẽ ra tay với tòa tháp bên này.

Thời gian là tất cả, giành giật từng giây mới là vương đạo.

Có thể tưởng tượng được bảo vật bên trong tòa tháp cao năm mươi thước này tuyệt đối tốt hơn hai loại tháp thấp hơn còn lại.

Tòa tháp này quả thực giống như là phúc lợi cho tu luyện giả tiến vào trung tâm Vạn Cổ thánh thành vậy.

Đương nhiên phúc lợi cũng phải có mạng mới có thể nắm được, thực lực không đủ, chỉ có một con đường chết mà thôi.

Gợn sóng không ngừng lan tràn ra, lực lượng phòng hộ dưới thân kiếm của Sở Mộ không ngừng suy yếu đi.

Rốt cuộc, phanh một tiếng, lực lượng phòng hộ bị đánh tan. Bốn người Sở Mộ lập tức phóng lên trời, tiến vào trong tòa tháp.

Bọn hắn biết rõ bên trong có thủ hộ giả tồn tại, cho nên trong nháy mắt tiến vào tòa tháp đã đề cao cảnh giác, toàn lực phòng bị. Nhưng mà quỷ dị là không có gặp phải bất luận công kích gì.

- Chuyện gì xảy ra?

Luyện Hồng Vân kinh ngạc hỏi.

- Cẩn thận.

Cổ Loạn Không nói.

Trong tòa tháp rất rộng lớn, chỉ có ở giữa có một đám quang mang màu đen tản mát ra lực lượng chấn động kinh người

.

Trong quang mang màu đen kia mơ hồ có thể thấy được có đồ vật.

Lực lượng kinh người chấn động, lại không có bất kỳ nguy hiểm nào, hiển nhiên là bảo vật.

- Chẳng lẽ không có thủ hộ giả?

Dương Chiến Thiên kinh ngạc không thôi.

Tất cả mọi người không có lập tức hành động, mà đề cao cảnh giác, lại cảm giác không được chút nguy cơ nào. Lực lượng thần hồn lan tràn, trải rộng bốn phía, không có phát hiện gì khác.

Vì ngăn ngừa cường giả Thánh cấp cửu tinh khác tới tranh đoạt bảo vật, bốn người Sở Mộ hành động, nhanh chóng phóng tới bảo vật. Chỉ thoáng cái đã xuất hiện ở trước bảo vật, vươn tay chộp tới.

Khi bàn tay của Thiên lỗi do Sở Mộ khống chế chạm tới quang mang màu đen. Quang mang màu đen lóe lên, biến mất không thấy gì nữa. Ngay sau đó một tia khí tức nguy hiểm vô cùng giống như từ trong hư vô hiện lên, khiến cho mi tâm bốn người Sở Mộ nhảy dựng lên. Không chút do dự, bốn người phát động toàn lực, né sang một bên.

Kiếm quang rập rạm chằng chịt giống như mưa to lập tức tán loạn.

Một đạo quang mang màu đen tràn ngập âm hàn xẹt qua không trung, kiếm quang rậm rạp, sáng rực giống như là băng tuyết gặp ánh sáng mặt trời, nhanh chóng tiêu tán.

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt vô cùng giống như giòi trong xương, tập trung vào đám người Sở Mộ, khiến cho bọn hắn sởn hết cả gai ốc, lui về phía sau, né tránh rồi xuất kiếm.

Môt đạo bóng đên thủy chung vẫn tập trung vào Sở Mộ, cơ hồ dán sát người, ánh mắt lạnh lẽo mà âm hàn kinh người khiến cho Sở Mộ tuy rằng cách Thiên lỗi nhưng vẫn có thể cảm nhận được.

Song kiếm chấn động, bao phủ tám hướng, không có góc chết. Kiếm quang mạnh mẽ bắn ra, giống như là quả cầu bao phủ lấy toàn thân.

Sở Mộ nắm bắt được một bóng đen đang nhanh chóng thối lui.

Đạo quang mang màu đen kia biến mất không thấy gì nữa, phía trước là một đạo bóng đen.

Thân cao gần hai trượng, nhìn không cường tráng một chút nào, ngược lại còn có chút thon gầy. Mái tóc ngắn màu tím, làn da đen nhánh lõa lồ, một nửa mặt đeo mặt nạ, hai mắt màu tím. Tay phải đang nắm một thanh đoản đao màu đen.

- Nhân tộc hèn mọn, Thiên lỗi không bảo hộ được các ngươi đâu.

Thanh âm quái dị từ trong miệng đối phương truyền ra, khiến cho bốn người Sở Mộ khẽ giật mình.

Trong tòa tháp ba mươi thước và bốn mươi thước trước đó, quái vật mà đám người Sở Mộ gặp, trong lúc chiến đấu trừ rống lên một tiếng ra căn bản không có nói chuyện. Nhưng mà đầu quái vật trước mắt không ngờ lại có thể mở miệng nói chuyện.

Trong lời nói của đối phương đã lộ ra một tin tức hắn cũng không phải là nhân tộc, chỉ là, Sở Mộ chưa từng thấy qua chủng tộc nào như vậy.

- Ngươi là ai?

Luyện Hồng Vân không nhịn được hỏi.

- Khặc khặc khặc, ta chính là Ma tộc.

Người quái dị này cười nói, ngữ khí cao cao tại thượng, giống như đám người Sở Mộ chỉ là con sâu cái kiến, là con mồi.

- Cổ Nhận Âm Ảnh ta sẽ tiễn đám nhân tộc hèn mọn các ngươi đi.

- Nếu như chúng ta hèn mọn, vậy một thủ hộ giả bị vây khốn ở ở nơi này như ngươi cũng không biết hèn mọn tới đâu.

Sở Mộ bỗng nhiên nói.

- Nhân tộc hèn hạ, ta muốn các ngươi chết.

Giống như bị chọc giận, Cổ Nhận Âm Ảnh này giận dữ hét lớn, thanh âm trở nên sắc bén. Thân ảnh lóe lên, trong lúc sưu sưu, chín đạo thân ảnh xuất hiện, khí tức nhất trí, phảng phất như đều là chân thân.

- Thử võ đạo Ma tộc chúng ta đi.

Chín đạo thân ảnh giao thoa, khó có thể phân biệt được quỹ tích, bắn thẳng bốn người Sở Mộ.

- Mặc kệ ngươi là nhân tộc hay là Ma tộc, người nào ngăn ta, giết không tha.

Hai mắt Sở Mộ tràn ngập tinh mang như kiếm, hướng lên trên đỉnh đầu. Thanh Long chi linh mở rộng, giương nanh múa vuốt, một tiếng long ngâm vang vọng. Lực lượng của Sở Mộ tăng lên nhiều, xuất kiếm, uy lực càng thêm cường đại hơn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)