Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1541

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1541: Tuyết ngừng, kim thiếp tới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Trận tuyết lớn này, bồi dưỡng cho một đám người tu luyện, lại hại người bình thường rất thảm.

Ở trong một thế giới, chung quy vẫn là người bình thường chiếm đa số. Không có người bình thường, làm sao có người tu luyện. Có thể nói, gần như tất cả người tu luyện đều bắt đầu từ người bình thường, từng bước một đi về phía cường đại.

Người bình thường không có khí lực cường hãn giống như người tu luyện, không có khí huyết cường đại của người tu luyện, không có lực lượng cường đại của người tu luyện. Bọn họ chỉ có thể dựa vào lò lửa và áo bông để chống lạnh. Ngay từ đầu có lẽ còn có thể. Nhưng theo thời gian trôi qua, tuyết lớn không ngừng rơi xuống, hơi lạnh không ngừng tăng lên, càng ngày càng lạnh. Đã có người bị đông chết.

Cảnh tượng này có thể dự kiến trước được. Hoàng thất hoàng triều Thương Lan đã sớm làm ra đối phó. Bọn họ đều phái ra quân đội binh sĩ cứu tế, bảo đảm an nguy cho các con dân. Tối thiểu, có thể khiến cho các con dân sống vượt qua trận tuyết lớn lần này.

Đồng thời, ngày thứ ba tuyết rơi, hoàng triều cũng thông báo cho các tông môn gia tộc, muốn bọn họ phối hợp.

Trong phạm vi địa vực của Chân Kiếm Tông đã sớm bị hoàng thất hoàng triều Thương Lan chia cho Chân Kiếm Tông, thuộc về sự quản lý của bản thân Chân Kiếm Tông. Người bình thường trong phạm vi đó đều là con dân thuộc về Chân Kiếm Tông. An nguy của bọn họ, tất nhiên Chân Kiếm Tông cũng phải chịu trách nhiệm.

Cho nên ngày thứ hai tuyết rơi, Sở Mộ bảo các đệ tử trong tông môn chịu trách nhiệm luyện đan chế luyện ra Hỏa Dương Hoàn. Đây là một loại đan dược cấp vô cùng thấp. Đối với người tu luyện không có tác dụng quá lớn, nhưng thích hợp để người bình thường dùng. Dùng một lần, có thể làm cho người bình thường chống lạnh ba ngày.

Hỏa Dương Hoàn cấp rất thấp. Linh dược cần thiết để chế luyện cũng rất bình thường. Bởi vậy trong thời gian một ngày ngắn ngủi, rất nhiều đệ tử luyện đan đồng thời mở lò, chế luyện hết lò này tới lò khác. Ngay cả trưởng lão cũng ra tay, chế luyện ra mười vạn hạt Hỏa Dương Hoàn.

Bên trong địa vực Chân Kiếm Tông, người bình thường đâu chỉ mười vạn. Phải hơn trăm vạn. Chỉ mười vạn viên Hỏa Dương Hoàn tất nhiên còn xa mới đủ. Bởi vậy, sau khi mười vạn viên Hỏa Dương Hoàn được mang ra ngoài, lại tiếp tục chế luyện, ngày đêm làm không nghỉ.

Các đệ tử xuất phát, một đội lại một đội mang theo Hỏa Dương Hoàn và quần áo chống lạnh, đồ dùng hàng ngày cùng với thực ăn, chia cho các hộ trong cảnh nội của Chân Kiếm Tông, bảo đảm bọn họ có thể sống sót vượt qua trận tuyết lớn lần này. Bởi vì Hỏa Dương Hoàn tạm thời chưa đủ, nên mỗi viên Hỏa Dương Hoàn được hòa tan vào trong nước. Một chén nước để cho vài người uống. Tuy rằng dược lực giảm đi, nhưng phối hợp với quần áo chống lạnh và đồ dùng hàng ngày, cũng có thể khiến người ta cảm thấy ấm áp ở trong vòng một ngày.

Đồng thời, các đệ tử Chân Kiếm Tông cũng tổ chức tập hợp những người bình thường tương đối khỏe mạnh cường tráng xúc tuyết, tránh cho tuyết lớn ép sụp nhà.

Vì sinh tồn của mình và người nhà, những người này tất nhiên vô cùng ra sức.

Chân Kiếm Tông kịp thời phản ứng, cũng không có người bình thường nào bị chết. Cho dù là người sinh bệnh, cũng được kịp thời chữa trị.

Ngày thứ mười, tuyết lớn cuối cùng biến thành tuyết nhỏ. Mặt đất một màu trắng trải dài. Trời đất lăn lộn một màu.

Chân Kiếm Tông hành động, khiến lòng dân bên trong địa vực Chân Kiếm Tông ngưng tụ ở trình độ lớn nhất. Điều này mang đến hiệu quả, không phải một sớm một chiều có thể thấy được, mà kéo dài, đời đời kiếp kiếp.

...

Ngày thứ mười hai, tuyết cuối cùng ngừng lại.

Cuối cùng hoa tuyết rơi xuống, bao trùm trong ba nghìn thước Kiếm Vực. Kiếm ý vĩnh hằng và Thần Hoang Kiếm Nguyên cùng với kiếm lực gia tăng, làm cho ba trăm mảnh hoa tuyết run lên, dường như biến thành kim loại. Ở sát mép ngoài tản ra ánh sáng phong quang rực rỡ lạnh lẽo, xẹt qua ở giữa không trung, tạo thành từng quỹ tích huyền diệu.

So với ngày đầu tiên tuyết rơi, hoa tuyết từ một trăm mảnh tăng đến ba trăm mảnh. Quỹ tích hoa tuyết từ thô ráp thẳng tắp biến thành quỹ tích huyền diệu, uy lực mạnh hơn.

Không có đối thủ, Sở Mộ lấy mình làm đối thủ. Ở bên trong Kiếm Vực, hắn khống chế ba trăm mảnh hoa tuyết kiếm phong phát động công kích đối với mình, sau đó thi triển Bất Động Minh Vương Kiếm Thức hoặc Thiên Tư Thùy Liễu Kiếm Thức tới tiến hành phòng ngự.

Thủ đoạn công kích cùng phòng ngự, đều đang nâng cao.

Sở Mộ đã lĩnh ngộ tinh túy của Bất Động Minh Vương Kiếm Thức và Thiên Tư Thùy Liễu Kiếm Thức, từng bước sâu sắc thêm.

Điều khiến cho hắn tiếc nuối chính là, hình thái công kích thứ nhất của Kiếm Vực, tiêu hao quá nhiều lực lượng.

Phải dùng đến lực thần hồn đi dẫn dắt kiếm ý kiếm nguyên và kiếm lực rót vào bên trong hoa tuyết. Thiếu tiếp xúc trực tiếp, bản thân chính là một vấn đề nan giải. Sau khi thành công, còn phải suy nghĩ đến thêm vào lực lượng tiêu hao, tăng cường khống chế, tiến thêm một bước tăng thêm lực thần hồn tiêu hao. Sau khi rót vào hoa tuyết. Còn cần lấy lực thần hồn dẫn dắt ba loại lực lượng tập trung lại, hòa làm một thể, phát huy ra uy lực nên có.

Cho nên, lấy đẳng cấp nguyên thần và lực thần hồn cùng với những lực lượng khác của bản thân của Sở Mộ hiện tại, chỉ có thể chống đỡ hai lần hoa tuyết như vậy công kích.

Nhưng nếu như đẳng cấp nguyên thần của hắn từ nhị cấp đỉnh phong đột phá đến tam cấp, chí ít số lần có thể tăng đến bốn lần.

Một mảnh hoa tuyết cuối cùng rơi xuống. Bầu trời xám xịt yên tĩnh, hình như còn chưa có khôi phục lại sự quang đãng.

Lúc này, lại là tuyết trắng mênh mông vô bờ. Mặt đất núi cao lẫn lộn thành một khối, khó có phân biệt được.

- Nếu như không có tuyết rơi...

Ánh mắt Sở Mộ xa xăm. Trong đầu hắn loé sáng, Hắn lại thử thêm mấy lần nữa.

Hình thái đầu tiên của Kiếm Vực xem như là hình thái công kích. So với uy lực Kiếm Vực bình thường càng đáng sợ hơn.

Hình thái Kiếm Vực thứ nhất của Sở Mộ, là lĩnh ngộ ra được từ trong tuyết rơi. Nhưng thế giới Thâm Lam, thời tiết tuyết rơi rất ít. Có đôi khi mấy chục năm mới có một lần. Ít cũng phải mấy năm một lần. Cho dù là mấy tháng một lần, thời gian cũng sẽ không duy trì liên tục quá lâu. Chẳng lẽ, không có tuyết rơi, hình thái Kiếm Vực thứ nhất của Sở Mộ thành vô dụng sao?

Không, sự thực không phải như vậy. Ở trong tuyết rơi, tìm hiểu ra hình thái Kiếm Vực thứ nhất, truy cứu bản chất của nó, chính là chất môi giới.

*****

Tuyết rơi là một loại chất môi giới, là chất môi giới để dung hợp kiếm ý, kiếm nguyên và kiếm lực, lấy cái này phát huy ra uy lực. Mấy ngày trước, Sở Mộ thử, chính là ở dưới tình huống không có chất môi giới, lấy lực thần hồn cường đại mạnh mẽ dung hợp kiếm ý, kiếm nguyên và kiếm lực.

Kết quả sau cùng, chỉ là miễn cưỡng ngưng tụ ra một trăm mảnh hoa tuyết kiếm phong. Mỗi mảnh hoa tuyết kiếm phong có vẻ có chút thô ráp, có chút bất ổn. Đồng thời phát động công kích chỉ là dạng thô ráp thẳng tắp. Uy lực có vẻ rất có hạn. Mặt khác, chỉ là một lần, lực thần hồn của Sở Mộ trực tiếp bị giảm sút, đầu óc có chút cháng váng.

- Chất môi giới...

Đứng ở đỉnh núi tuyết trắng, Sở Mộ tự hỏi.

Không phải là vật sở hữu đều có thể làm chất môi giới. Điều này cần chú ý.

Lấy lực thần hồn tới khống chế chất môi giới, chất môi giới quá nặng, sẽ tăng mức tiêu hao lực thần hồn lên. Chất môi giới nhẹ, uy lực cần có lại khó có thể phát huy ra được. Còn cần suy nghĩ đến độ cứng cùng độ dẻo dai của chất môi giới.

Hoa tuyết thật ra không phải là chất môi giới tốt nhất. Tuy rằng hoa tuyết nặng nhẹ thích hợp, nhưng không đủ độ cứng và tính dẻo dai. Phát huy ra uy lực, vô cùng có hạn.

Chỉ có điều hình dáng bên ngoài hoa tuyết cũng rất thích hợp.

Sở Mộ suy nghĩ một chút, dự định lấy hình dáng bên ngoài của hoa tuyết, tạo ra thành một nhóm hoa tuyết kim loại, làm chất môi giới. Thời điểm thi triển ra hình thái Kiếm Vực thứ nhất, có thể phát huy tốt công dụng.

Sau khi đưa ra quyết định, thân hình Sở Mộ lóe lên, biến mất khỏi đỉnh núi. Lúc hắn hiện ra, đã xuất hiện ở trong đại điện tông chủ.

Bất chợt, hai tròng mắt Sở Mộ ngưng tụ. Một tia hàn quang bắn ra, rơi vào chỗ ngồi của tông chủ. Nơi này có một thứ màu vàng hình chữ nhật đang dựng thẳng.

Sở Mộ đưa tay chộp một cái. Thứ màu vàng hình chữ nhật kia tự động bay lên, phát ra tốc độ quỷ dị, nhanh đến mức tận cùng. Sát mép ngoài vô cùng sắc bén xoay tròn, cắt rách trời cao, xông về phía Sở Mộ, giống như có một người vô hình đang khống chế.

Một đòn này, tốc độ nhanh, phía trên mang theo lực lượng vô cùng sắc bén, khiến cho đồng tử Sở Mộ trong nháy mắt co lại.

Sở Mộ đưa ngón tay điểm về phía trước một cái. Không gian dường như có rung động khuếch tán. Thứ màu vàng đang bay tới bỗng nhiên dừng lại. Lực lượng trên đó, trực tiếp bị ngón tay của Sở Mộ đánh tan. Hai ngón tay kẹp lại một cái, đã kẹp được vật này. Lực lượng lưu lại phía trên khiến cho hai ngón tay Sở Mộ run lên.

Lực lượng này không ngờ đã đạt tới cấp bậc Thánh cấp ngũ tinh. Nếu như Sở Mộ chỉ là Thánh cấp nhất sao bình thường, không thể nghi ngờ, chắc chắn phải chết.

Một thứ hình thứ vật màu vàng chỉ lớn hơn lòng bàn tay một chút này thật ra là một tấm thiệp. Mặt trước của tấm thiệp có một chữ lớn.

Chiến!

Thấy một chữ chiến này đồng thời, lập tức cảm giác được một ý chí chiến đấu mãnh liệt, đập vào mặt, trùng kích tâm thần Sở Mộ, lại hoàn toàn không có cách nào lay động. Bởi vì nó còn chưa đủ cường đại.

- Chiến Vương Môn... Chung quy vẫn phải tới...

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ mở tấm thiệp ra.

- Bảo Chân Kiếm Tông trong vòng ba ngày chuẩn bị sẵn sàng. Ba ngày sau, sứ giả Chiến Vương Môn tới cửa tiếp nhận, Chân Kiếm Tông trở thành một phân đường của Chiến Vương Môn.

Nội dung ngắn gọn trực tiếp Cuối cùng là ba chữ Chiến Vương Môn.

- Giọng điệu thật lớn... Ba ngày sao... Vậy phải xem, Chiến Vương Môn có thực lực như thế nào, dám nói ra những lời nói ngông cuồng như vậy...

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ triệu tập trưởng lão Chân Kiếm Tông.

Trong một tòa cung điện có vẻ rực rỡ, vô cùng xa hoa, ngồi ở vị trí đầu não là một đại hán thân thể cường tráng, hai tròng mắt lòe sáng tinh quang, khí thế ép người. Hắn mặc trên người toàn thân trường bào thuần một vàu vàng kim lóng lánh.

-... Hàn Băng Môn... Hỏa Sơn Tông... Chân Kiếm Tông...

Người cường tráng mặc áo bào màu vàng ngồi ở vị trí đầu não mở miệng, âm thanh trầm thấp, giống như mãnh hổ rít gào:

- Lần này tổng cộng phát ra mười tấm Chiến Vương Thiếp. Sáu tấm phát cho thế lực tam lưu. Bốn tấm phát cho thế lực chuẩn nhị lưu. Các ngươi chuẩn bị một chút, đi tới những tông môn gia tộc này, tiếp nhận. Nếu có người không thần phục...

- Thuộc hạ biết.

Đứng ở phía dưới là một hàng những người cũng mặc trường bào kim sắc. Nhưng trường bào kim sắc trên người đám người kia không có tiên diễm như vậy, không sáng chói như vậy. Phía sau lưng bọn họ đều có một vòng tròn. Bên trong vòng tròn là một chữ "Chiến" rất lớn màu bạc.

Sau khi khom người sau, thân hình đám người mặc áo bào màu vàng này đều lóe lên, rời khỏi cung điện. Chỉ còn lại đại hán áo bào màu vàng ngồi trên ghế, ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài cung điện. Ánh mắt kia khí phách nghiêm nghị, dường như quan sát vạn dặm non sông.

...

Ba ngày, thật ra rất ngắn.

Có chút tu luyện lại qua đi.

Ba ngày trước, Sở Mộ đưa tấm thiệp Chiến Vương Môn cho các vị trưởng lão xem qua. Sau khi các trưởng lão xem xong, mỗi người đều căm tức không thôi. Chiến Vương Môn này dùng từ quá mức kiêu ngạo. Hoàn toàn là giọng điệu không để Chân Kiếm Tông ở trong mắt.

Một điểm khác, chính là tấm thiệp này bị đặt ở chỗ ngồi của tông chủ ở đại điện tông chủ, không ngờ không có ai biết. Người đưa tấm thiệp Chiến Vương Môn tới, hình như muốn hạ uy của Chân Kiếm Tông, cố ý làm như vậy, khiến cho người của Chân Kiếm Tông cảm thấy bọn họ cao thâm khó dò, thủ đoạn không tầm thường. Thật ra đây là một loại khiêu khích.

Các trưởng lão đều không có đi bế quan. Thời điểm đến ngày thứ ba, các vị trưởng lão tập trung ở đại điện tông môn, chờ đợi sứ giả Chiến Vương Môn đến.

Ban đầu có bảy vị thái thượng trưởng lão Chân Kiếm Tông. Lại thêm hai vị trưởng lão Vân Phong và Vân Hà mới tiến vào, đó chính là chín vị. Ngoài ra, chính là bốn cường giả Thánh cấp bị Sở Mộ nô dịch.

Người đầu tiên chính là Dương Chân. Một cường giả Thánh cấp thiên phú bình thường dựa vào vận khí mới may mắn vượt qua Vạn Cổ Kiếp. Mấy năm qua, tu vi của hắn vẫn là Vạn Cổ nhất trọng thiên sơ kỳ, có phần củng cố tăng lên một chút.

Mà mấy năm này, Dương Chân toàn tâm toàn ý tu luyện kiếm pháp. Hắn bắt đầu tu luyện từ kiếm pháp nền tảng nhất của Chân Kiếm Tông, từng bước nâng cao. Lại có các trưởng lão Kiếm Thánh Chân Kiếm Tông chỉ điểm, phối hợp với ngộ tính của cường giả Thánh cấp. Trước đây không lâu, hắn cũng lĩnh ngộ bản chất của kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực nhất cấp.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)