Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1570

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1570: Khám phá danh ngạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


- Mới tới đã muốn một danh ngạch, ta chỉ sợ hắn không có cách nào còn sống mà rời khỏi đây.

Mọi người cười lạnh không thôi.

- Đây không phải là chuyện chúng ta nên cân nhắc. Dù sao mười danh ngạch cũng không có danh ngạch nào rơi vào trên đầu chúng ta.

Một thanh niên lười nhác thuận miệng nói một câu.

Bí Cảnh mấy trăm năm mới mở ra một lần, mỗi một lần chỉ vẻn vẹn có mười danh ngạch, người chú ý tới mười danh ngạch kia rất nhiều. Người thân phận, thực lực cao hơn bọn hắn có vô số, cạnh tranh vô cùng kịch liệt.

Bọn hắn căn bản không có khả năng đạt được một trong mười danh ngạch.

- Nói đúng, dù sao cũng sẽ không rơi xuống đầu chúng ta, uống rượu uống rượu nào.

Mọi người nói sang chuyện khác. Bất quá danh ngạch không rơi vào trong đầu bọn hắn thì đồng nghĩa với việc bọn hắn không động tâm sao?

...

Thời gian nửa tháng thoáng một cái đã trôi qua.

Phi hạm dừng lại một chỗ trong Hoàng Đô. Cửa hạm mở ra, sứ giả mang theo Sở Mộ đi ra khỏi phi hạm.

- Một thời gian ngắn không gặp, phong thái của Chân Kiếm hầu càng hơn trước kia ah.

Lúc này có một người đi tới, vẻ mặt vui vẻ nói.

- Bái kiến Thanh Ẩn Vương.

Sở Mộ nói, nơi này chính là Hoàng Đô, Thanh Ẩn Vương này là thân vương, còn hơn vương hầu, đương nhiên Sở Mộ phải nể tình.

- Không cần đa lễ.

Thanh Ẩn Vương cũng hiểu rõ đạo lý trong đó. Trước đó hắn còn lo lắng sau khi Sở Mộ tới không hiểu quy củ. Hắn thì không sao cả, nhưng mà chuyện này khó tránh khỏi có một ít người có tâm tư khác chú ý, sẽ gây ra phiền toái không đáng có.

Vốn lúc này gọi Sở Mộ tới là muốn cho đối phương chỗ tốt. Tuy rằng chỗ tốt kia là do Đế Hoàng hạ ý chỉ xuống, chỗ tốt rơi xuống trên đầu của Sở Mộ. Nhưng người không phục rất nhiều, người muốn tìm Sở Mộ gây phiền toái đoán chừng cũng có không ít. Mà những chuyện này Đế Hoàng cũng không có đi ngăn trở.

Cơ hội có thể cho ngươi, nhưng có thể giữ được hay không là vấn đề của bản thân ngươi.

Đương nhiên người thế hệ trước không thể ra tay, đây cũng là quy củ.

Bây giờ nhìn Sở Mộ ở Chân Kiếm Tông có một loại phong phạm, sau khi tới đây lại là một loại phong phạm khác. Thanh Ẩn Vương âm thầm gật đầu không thôi, người co được dãn được mới là đại trí.

- Đi thôi, Hoàng huynh muốn gặp ngươi.

Thanh Ẩn vương nói.

Hoàng huynh của Thanh Ẩn Vương là Đế Hoàng Thương Lan hoàng triều.

Đây là lần đầu tiên sau khi Sở Mộ đi vào Thương Lan hoàng triều gặp được Đế Hoàng Thương Lan. Theo lý thuyết mà nói, có lẽ hắn sẽ cảm thấy khẩn trương, cảm thấy kích động mới đúng. Nhưng mà vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, ánh mắt cũng bình tĩnh, thái độ bình tĩnh, giống như thân phận ngang hàng với Đế Hoàng Thương Lan vậy.

Thanh Ẩn Vương không khỏi âm thầm gật đầu.

Sở Mộ lần thứ nhất gặp Đế Hoàng Thương Lan, cũng không phải tại trong triều đình, bởi vì như vậy quá mức long trọng, chính thức.

Triều đình Thương Lan hoàng triều chủ yếu là nơi Đế Hoàng Thương Lan tiếp kiến các quan lại, Sở Mộ là Vương hầu, không được liệt vào hàng quan lại bình thường, mà là một loại địa vị.

Phía dưới là nước chảy róc rách, hòn non bộ, rừng cây. Đế Hoàng Thương Lan ngồi trong đình các, nhìn bóng lưng không mấy cường tráng nhưng lại có khí thế hùng hồn, cao cao tại thượng, quan sát muôn dân trăm họ.

- Chân Kiếm hầu so với trong tưởng tượng của bổn hoàng còn trẻ tuổi hơn.

Đế Hoàng Thương Lan quay đầu, liếc mắt nhìn về phía Sở Mộ. Trong nháy mắt Sở Mộ xuất hiện một loại ảo giác, đây là một hoàng giả nắm giữ quyền sinh quyền sát, từ chín tầng trời giá lâm.

May mà nguyên thần của Sở Mộ đạt tới Ta mcapas, hơn nữa mấy tháng này tu luyện cũng có tăng lên không nhỏ. Trong nháy mắt hắn đã tỉnh táo lại, hạ kiếm lễ:

- Chân Kiếm hầu bái kiến bệ hạ.

- Bái kiến hoàng huynh.

Hô Duyên Ngạo cũng hành lễ.

Là Vương hầu hoặc là Thân vương, không cần hành lễ quỳ lạy với Đế Hoàng. Nhưng mà cũng không thể nào vô lễ. Từ trước tới nay Sở Mộ không phải là người hoàng thất, cho nên tự nhiên chỉ hạ kiếm lễ của kiếm tu mà thôi.

Lễ tiết của kiếm tu cũng gọi tắt là kiếm lễ. Có thể chia ra thành bốn loại, đó là nhất kiếm lễ, nhị kiếm lễ, tam kiếm lễ và bái kiếm lễ.

Bình thường nhất một kiếm lễ dùng cho người ngang hàng với mình, hai kiếm lễ dùng cho trưởng bối hoặc là người mạnh hơn mình. Ba kiếm lễ cũng dùng cho trưởng bối hoặc là cao nhân có địa vị cao hơn mình. So với hai kiếm lễ còn chính thức hơn. Cuối cùng, bái kiếm lễ là loại kiếm lễ chính thức, cao nhất trong bốn loại kiếm lễ.

Đế Hoàng Thương Lan là người cầm đầu một Thánh địa, bản thân lại là Thánh cấp cửu tinh cường đại. Bất luận là phương diện nào đều hơn Sở Mộ rất nhiều. Từ ý nghĩa nào đó có thể xem như thượng cấp của Sở Mộ, đương nhiên Sở Mộ phải dùng bái kiếm lleex.

- Hoàng đệ miễn lệ, Chân kiếm hầu cũng miễn lễ.

Đế Hoàng Thương Lan nghiêm mặt nói.

Dường như hắn cũng hiểu rõ Sở Mộ không phải là người thích quanh co lòng vòng. Đế Hoàng Thương Lan chỉ nói khách sáo một hai câu, sau đó đã lập tức nói tới chính đề.

Chính đề này đương nhiên là mục đích mời Sở Mộ từ Chân Kiếm tông tới đây.

- Bí cảnh trăm năm?

Sở Mộ nói.

- Bí cảnh trăm năm này là một bí cảnh kỳ lạ mà người hoàng triều mở ra trong Thương Lan hoàng triều. Mỗi trăm năm sẽ mở ra mọt lần, thời gian mở ra cũng vẻn vẹn có một ngày.

Thanh Ẩn Vương tay Đế Hoàng Thương Lan giải thích với Sở Mộ.

- Trong Bí cảnh này có tích lũy một loại lực lượng kỳ lạ, chúng ta gọi là Bí cảnh chi lực. Bí cảnh chi lực tích lũy mấy trăm năm rồi mở ra, tối đa có thể để cho mười người tiến vào bên trong. Mà Bí cảnh chi lực khi đó sẽ tiêu hao. Khiến cho một ngày ở bên trong ở trong bí cảnh trở thành trăm năm.

- Bên ngoài một ngày bên trong bí cảnh là trăm năm sao?

Trong lòng Sở Mộ chấn động, hết sức kinh ngạc nói.

Nếu như dựa theo tốc độ chảy của thời gian mà nói, như vậy dòng chảy thời gian ở bên trong Bách Niên bí cảnh này trọn vẹn gấp mấy vạn lần bên ngoài.

- Tu luyện trong Bách Niên bí cảnh này, thời gian một ngày lại tương đương với tu luyện trăm năm. Đây là chỗ thần kỳ của Bách niên bí cảnh.

Thanh Ẩn Vương nói.

Hai mắt Sở Mộ không khỏi bắn ra một tia nóng bỏng.

Một ngày tu luyện giống như trăm năm. Cơ hội như vậy quả thực là càng nhiều càng tốt a.

- bất quá Bách niên bí cảnh cũng có hạn chế.

Thanh Ẩn Vương nói.

*****

- Người tiến vào tu vi không thể quá thấp. Nhất định phải đạt tới cấp độ Vạn Cổ cảnh, nếu không không có cách nào thừa nhận được lực lượng bí cảnh. Sẽ chết ở trong bí cảnh, nhưng mà tu vi cũng không thể quá cao. Như vậy sẽ tiêu hao thêm nhiều lực lượng bí cảnh, làm cho bí cảnh bất ổn. Tu vi thích hợp nhất để tiến vào Bách niên bí cảnh là từ Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ tới Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong.

- Còn nữa, bên trong bí cảnh chỉ có lực lượng bí cảnh, không có loại lực lượng khác. Bởi vậy muốn nhờ bí cảnh tăng tiến tu vi chỉ có cách phục dụng nguyên đan của bản thân, hoặc là hấp thu năng lượng thạch tu luyện. bất quá cơ hội tiến vào bí cảnh khó có được, cơ hồ cả đời chỉ vẻn vẹn có một lần. Bình thường mọi người sẽ không dùng để đề thăng tu vi, mà dùng để tìm hiểu những thứ khác.

- Lực lượng bí cảnh có thể khiến cho ngươi dễ dàng tiến vào trong trạng thái tu luyện, rất tốt cho việc tìm hiểu mọi thứ.

Thanh Ẩn Vương lại nói tiếp.

Sở Mộ gật đầu.

Đạo tu luyện, nếu như thiên phú đầy đủ, tu vi chỉ cần tiêu hao thời gian mà thôi, đồng thời còn cần tiêu hao năng lượng chồng chất mà lên. Mà tìm hiểu những thứ khác không chỉ cần có thời gian, mà còn cần cơ hội.

Có đôi khi tìm hiểu một môn bí pháp hoặc là tìm hiểu một cảnh giới, bị kẹt lại, tốn mười năm, thậm chí là vài chục năm cũng không thể đột phá, có đôi khi đốn ngộ thành công là được. Ai cũng không nói được rõ.

Lực lượng của Bách Niên bí cảnh này có thể khiến cho người ta dễ dàng tiến vào trong trạng thái tu luyện, rất tốt cho việc tìm hiểu, tăng lên tâm cảnh.... Tuyệt đối so với việc dùng để tăng tiến tu vi còn tốt hơn.

có thể nói tiến vào Bách niên bí cảnh này tương đương với việc đột nhiên có thêm một trăm năm tu luyện, mà ở thế giới chân thật mới chỉ qua đi một ngày mà thôi.

- Bách Niên bí cảnh này liệu có phải mặc kệ là mười người tiến vào hay là một người đều chỉ có thể mở ra một ngày hay không?

Sở Mộ hỏi.

- Đúng vậy.

Thanh Ẩn Vương gật đầu đáp.

Sở Mộ cũng cảm thấy thế, bằng không nếu như lực lượng Bách niên bí cảnh có thể cung cấp cho mười Thánh cấp tu luyện một ngày, như vậy đổi lại chẳng khác nào cung cấp cho một Thánh cấp tu luyện mười ngày a.

Một ngày là trăm năm, mười ngày là ngàn năm.

Nếu như chọn một Thánh cấp thiên phú tốt nhất tiến vào trong. Tu luyện một ngàn năm, sau khi đi ra tuyệt đối sẽ mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Tương đương so với nhiều hơn người cùng thế hệ một ngàn năm tu luyện.

Hoàng thất Thương Lan muốn chọn ra một thiên tài tuyệt thế không khó. Nói không chừng còn có thiên tài cấp độ yêu nghiệt. Nhiều thêm một ngàn năm tu luyện, không biết sẽ vượt qua người cùng thế hệ bao nhiêu lần, thậm chí còn đuổi kịp rất nhiều người thế hệ trước.

- Mười danh ngạch của Bách Niên bí cảnh trên cơ bản đã định xong, Chân Kiếm hầu có được một danh ngạch.

Đế Hoàng Thương Lan nói.

Sở Mộ cũng không cảm thấy kỳ quái gì. Nếu như không phải cho hắn một danh ngạch, cũng không cần đặc biệt mời hắn từ Chân Kiếm tông chạy tới đây, hơn nữa lại còn giải thích kỹ càng về Bách Niên bí cảnh với hắn như vậy.

- Đa tạ bệ hạ.

Sở Mộ lần nữa hạ kiếm lễ.

- Dùng thiên tư của ngươi có tư cách đạt được.

Đế Hoàng Thương Lan thản niên nói, đồng thời cũng chứng minh tâm cảnh của hắn rộng lớn ra sao. Cũng không phải bởi vì Sở Mộ không phải có xuất thân từ hoàng thất Thương Lan mà loại trừ hắn ở bên ngoài. Đương nhiên nếu như Sở Mộ không tiến nhận Phong Hầu thì đừng có nghĩ tới.

Tiếp nhận phong Hầu, chẳng khác nào là người một nhà, đương nhiên phải bồi dưỡng cho tốt.

- Chân Kiếm hầu, mặc dù có một danh ngạch dành cho ngươi, nhưng mà đó cũng không phải tuyệt đối.

Thanh Ẩn Vương lại nói.

- Thiên tài muốn đi vào trong Bách Niên bí cảnh có rất nhiều, danh ngạch chỉ vẻn vẹn có mười. Chín người khác đều là người Hoàng thất. Ở Hoàng đô có căn cơ mạnh mẽ. Mà Chân Kiếm hầu ngươi tuy rằng là vương hầu, nhưng mà lại mới được phong, uy thế chưa đủ. Trogn Hoàng đô không có căn cơ hùng hậu, tự nhiên sẽ có rất nhiều người không phục. Bọn hắn sẽ khiêu khích ngươi, tranh đoạt danh ngạch của ngươi.

- Tranh đoạt như vậy đối với hoàng triều mà nói là cạnh tranh chính diện. Hoàng huynh gần đây cổ xúy hành động này, cho nên ngươi chỉ có thể dựa vào bản thân mình ứng phó mà thôi.

Thanh Ẩn vương nói, mà Đế Hoàng Thương Lan thì không nói một lời.

- Bất quá Chân Kiếm hầu có thể yên tâm, người thế hệ trước không được phép ra tay, cũng không được dùng âm mưu quỷ kế gì.

Sở Mộ nghe lời này của Thanh Ẩn vương, thoáng cái hắn đã hiểu rõ.

Thế hệ trước không được phép ra tay, như vậy cạnh tranh là người cùng thế hệ. Không cho phép âm mưu quỷ kế, dương mưu thì được.

Trêu đùa âm mưu quỷ kế cuối cùng cũng chỉ là nhất thời, chỉ có thực lực mới là vĩnh viễn, cho dù là trong triều đình cũng vậy.

Phải biết rằng Thương Lan hoàng triều là hoàng triều do Thánh Hoàng mở, mà không phải là triều đình phàm nhân. Trong triều đình của phàm nhân chú trọng trí tuệ hơn. Nói trắng ra là mưu lược. Mà Thương Lan hoàng triều là thế lực của cường giả, cần mưu lược nhất định, nhưng mà càng cần thực lực cường đại hơn.

Thương Lan hoàng triều có thể cường đại như vậy, có dũng khí và thực lực ngạng kháng với Hoàng đình, cũng không thoát khỏi chính sách và phách lược của Đế Hoàng Thương Lan. Mỗi một người lãnh đạo tốt sẽ khiến cho một thế lực ngày càng mạnh hơn, trái lại cũng vậy.

Nghĩ tới đây Sở Mộ càng thêm kính nể Đế Hoàng Thương Lan, đây là một tiền bối đáng để học tập.

- Thời gian Bách niên bí cảnh mở ra, ít thì bảy ngày, nhiều cũng phải mười ngày.

Đế Hoàng Thương Lan nói.

- Chân Kiếm hầu trước tiên cứ ở Chân kiếm phủ vài ngày. Bí cảnh được mở sẽ có người thông báo cho ngươi.

- Nếu như Chân Kiếm hầu cảm thấy nhàn rỗi thì có thể tới bảo khố, bí khố của Hoàng triều nhìn qua một chút.

Đế Hoàng Thương Lan nói, trong lời nói mơ hồ có lệnh đuổi khách.

- Chân Kiếm hầu, đi thôi. Ta mang ngươi tới Chân Kiếm phủ vừa mới được kiến tạo xong, nhất định ngươi sẽ thỏa mãn.

Thanh Ẩn vương cười nói.

Sau khi Sở Mộ nghe xong mới biết được, hóa ra hoàng thất Thương Lan còn kiến tạo phủ đệ cho mình.

Thanh Ẩn Vương mang theo Sở Mộ rời khỏi hoàng cung đi về một phía. Không bao lâu sau đã đi tới một tòa phủ đệ mới tinh.

Tường của phủ đệ là màu đỏ, lại không chói mắt, ngược lại còn tỏ rõ đại khí. Tiền viện rất rộng lớn, như là một luyện võ trường. Sau đó là đại sảnh dùng để tiếp khách.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)