← Ch.1577 | Ch.1579 → |
Đây không giống như là tam đại kiếm thức trong Thứ tự quyết trước đó.
Quần thể và đơn thể vốn là hai loại phương thức khác nhau.
Tu vi tăng lên, Thánh thể càng cường đại hơn, nguyên thần cũng ngày càng cô đọng, tạo nghệ kiếm pháp càng cao sâu hơn. Kiếm thức sáng tạo ra cũng chậm rãi trở nên hoàn thiện, tất cả đều tăng lên theo phương hướng tốt.
Mà trong lúc bất tri bất giác, Sở Mộ cũng phát hiện ra, thời gian dường như đã tới.
Một trăm năm trong bí cảnh chỉ còn lại mấy ngày ngắn ngủi.
Sở Mộ không có sốt ruột tu luyện tiếp, mà hắn đứng dưới thác nước, tùy ý để cho nước trùng kích, tĩnh tâm, tập trung tư tưởng suy nghĩ, hồi tưởng lại con đường tu luyện gần trăm năm qua, sau đó mới lại tổng kết.
Vài ngày thoáng cái qua đi, Bách niên bí cảnh cũng sắp đóng lại.
- Đã tới giờ.
Thanh âm khác biệt nhưng mà đều có một nội dung vang vọng ở cả bên trong và bên ngoài Bách niên bí cảnh.
Đám người Đế Hoàng Thương Lan nhìn chằm chằm vào trong cửa Bách niên bí cảnh vừa mới xuất hiện.
Từng đạo thân ảnh lần lượt xuất hiện, từ bên trong đi ra, đúng là mười thiên tài trước đó tiến vào trong bí cảnh.
Không phải bọn hắn nguyện ý đi ra. Trên thực tế nếm ngon ngọn hơn trăm năm trong đó, bọn hắn rất muốn lưu lại trong bí cảnh. Đáng tiếc trăm năm vừa tới, lực lượng bí cảnh giống như tiêu hao không còn, trở nên vô cùng thưa thớt. Hơn nữa một cỗ lực lượng xuất hiện, bắt đầu bài xích bọn hắn. Cỗ lực lượng ngày càng lúc càng lớn mạnh khiến cho bọn hắn không thể không đi ra.
Vừa mới rời khỏi bí cảnh, nhìn thấy người ngoài bí cảnh, mười tên thiên tài đều có cảm giác gặp lại như cách một thế hệ vậy.
Đối với người bình thường mà nói, một trăm năm đã là một lần sinh tử luân hồi, quả thực giống như cách một thế hệ vậy.
Đám người Đế Hoàng Thương Lan, Thanh Ẩn Vương đều đang cẩn thận đánh giá mười tên thiên tài.
Quả thực tinh khí thần của mười tên thiên tài đều khác trước đó. Rất rõ ràng, tu vi của bọn hắn ít nhiều cũng có chút tăng lên.
Trừ Sở Mộ ra, tu vi của chín người khác đều đạt tới Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong. Hơn nữa còn không phải là vừa mới đạt tới Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong, mà đã đột phá được một thời gian ngắn, củng cố vô cùng vững chắc.
Về phần Hô Duyên Chính Đình, tu vi hắn vốn đã là Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong, lúc này khiến cho người ta có cảm giác tuy rằng hắn vẫn là Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong, nhưng mà chấn động lại nội liễm. So với tám thiên tài Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong khác còn kinh người hơn.
Tu vi của Sở Mộ thì từ Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên đỉnh phong sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên đỉnh phong.
Một trăm năm qua mới từ Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên đỉnh phong, không thể không nói không có hiệu suất gì tốt. Nhưng mà không có người nào đi cười nhạo hắn. Bởi vì bọn họ đều biết, tiến vào bách niên bí cảnh thực sự không phải là vì tăng tiến tu vi lên. Tu vi tăng lên chỉ là bổ sung mà thôi.
Bách niên bí cảnh mấy trăm năm mới mở ra một lần rốt cuộc cũng đã đóng cửa lại. Lần kế mở ra phải sau mấy trăm năm. Mà khi đó đám người Sở Mộ, tu vi tuyệt đối đều vượt qua Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên, không có cơ hội tiến vào lần nữa.
Bách niên bí cảnh đã đóng cửa, lưu lại nơi này hay không cũng không quan trọng. Ai tới từ đâu thì lại về đó.
- Sở Mộ, ba ngày sau ta ở Đấu Hoàng điện chờ ngươi.
Hô Duyên Chính Hùng trước khi đi còn lạnh lẽo nói với Sở Mộ một câu.
- Yên tâm, ta sẽ không giết chết ngươi, dù sao ngươi cũng là Vương hầu do chính tay bệ hạ khâm điểm. Ta sẽ khiến cho ngươi hiểu rõ, ngươi chỉ là một người từ bên ngoài tới. Trong Hoàng đô nên biết an phận, hiểu quy củ, nếu không kết cục sẽ rất thê thảm.
Hô Duyên Chính Hùng nói vậy đám người Đế Hoàng Thương Lan, Thanh Ẩn Vương cũng không có ngăn cản, không có quát ngăn lại. Ngược lại còn lạnh nhạt đứng đó.
- Hi vọng không phải ngươi đang nói khoác.
Sở Mộ lơ đễnh nói.
Hô Duyên Chính Hùng nhìn Sở Mộ, không nói gì thêm rồi rời đi.
- Chân Kiếm hầu cũng không nên bị đánh bại nha.
Văn Thành kia cũng đi tới, cười nói.
- Yên tâm đi.
Sở Mộ cười nói, Văn Thành này trước đó chỉ là khiêu chiến đơn thuần với hắn, mà không có ác ý. Người không có ác ý với mình từ trước tới nay Sở Mộ chưa từng lạnh lùng.
Tất cả mọi người rời khỏi sơn cốc.
Sở Mộ trở về Chân Kiếm hầu phủ.
Chiến đấu ba ngày sau kỳ thực hắn không quá đặt nặng trong lòng. Bất quá Sở Mộ định lợi dụng thời gian ba ngày ngày đột phá tu vi của bản thân.
Trăm năm trong Bách niên bí cảnh Sở Mộ chưa từng cố gắng tu luyện Thần Hoang kiếm quyết, cũng chưa từng cố gắng tăng tiến tu vi. Nhưng mà Thần Hoang kiếm nguyên sau khi lần lượt hao hết, tu vi trong lúc bất tri bất giác lại đề thăng lên.
Mỗi một lần tăng lên đều rất nhỏ bé. Nhưng mà vô số lần tiêu hao, khôi phục, không ngừng tích lũy. Biên độ tăng lên lại vô cùng khả quen.
Hơn nữa loại tăng tiến sau khi tiêu hao nếu như so với trực tiếp tu luyện tăng tiến kiếm nguyên còn tinh thuần hơn rất nhiều.
Bắt đầu tu luyện, Sở Mộ định củng cố tu vi một phen, sau đó mới lại chuẩn bị trùng kích Vạn Cổ cảnh nhị trọng thiên.
Một khi tu vi hắn thành công đột phá lên Vạn Cổ cảnh nhị trọng thiên, như vậy sẽ bước vào cấp độ Thánh cấp nhị tinh, thực lực sẽ tăng lên không nhỏ.
giống như Sở Mộ, chín thiên tài còn lại sau khi quay về, chuyện đầu tiên làm không phải là nghỉ ngơi, cũng không phải là hưởng thụ mà là bế quan. Bọn họ cũng muốn củng cố tu vi một phen, sau đó mới trùng kích cảnh giới tu vi tiếp theo.
Bọn họ khác với Sở Mộ là Sở Mộ xung kích Vạn Cổ cảnh nhị trọng thiên mà bọn họ thì xung kích Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên.
Vạn Cổ cảnh nhị trọng thiên là Thánh cấp cấp thấp. Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên là cấp độ Thánh cấp trung giai, giữa cả hai không chỉ có khác biệt về đẳng cấp mà cũng vượt qua giai tầng.
Đối với thiên tài mà nói, loại vượt qua giai tầng này chênh lệch lại càng lớn.
...
Trong Hoàng Đô, chuyện nghị luận cơ hồ đều liên quan tới Bách Niên bí cảnh mở ra và đóng lại. Mười thiên tài tiến vào trong Bách niên bí cảnh rốt cuộc thực lực tăng tiến bao nhiêu. Cuối cùng là nghị luận, thảo luận về trận chiến sắp diễn ra.
Hô Duyên Chính hùng ước chiến Chân Kiếm hầu Sở Mộ.
Đây mới là trọng điểm nghị luận, mới là chuyện khiến cho người ta chú ý nhất.
Hô Duyên Chính HÙng, người trong Hoàng Đô biết rõ tên tuổi hắn có rất nhiều, rất nhiều người đều coi trọng hắn.
*****
- Tiểu hầu gia, ngày tốt lành của Chân Kiếm hầu này rốt cuộc cũng sắp hết rồi.
Trong sương phòng của tửu điếm, có người nói với Hô Duyên Chính Kiệt.
- Sở Mộ đáng chết, làm hại ta tâm thần bị thương, đến bây giờ mới khôi phục lại được.
Hai mắt Hô Duyên Chính Kiệt hiện lên hàn mang.
- Lần này đường huynh của ta nhất định sẽ khiến cho hắn trả giá thật nhiều.
- Nghe nói Chính Hùng Tiểu hầu gia sau khi rời khỏi Bách niên bí cách, tu vi đã đạt tới cấp độ Vạn Cổ cảnh tam trọng thiên đỉnh phong. Các mặt khác nhất định cũng có tăng tiến rất lớn. Hiện tại lại đang xung kích Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên. Tu vi lại đột phá lớn như vậy, thực lực cũng tăng cường rất nhiều. Đến lúc đó nhất định có thể hung hăng giáo huấn tên Chân Kiếm hầu không coi ai ra gì kia. Cho hắn biết một người từ bên ngoài tới nên biết quy củ của Hoàng Đô chúng ta.
- Nói hay lắm.
Hô Duyên Chính Kiệt tán thưởng liếc mắt nhìn người vừa mới nói.
...
Ngày hôm sau, trong hoàng đô, ở các nơi khác nhau, tổng cộng có mười nơi truyền ra lực lượng chấn động kịch liệt, khí tức không ngừng tăng cường, phóng lên trời rồi lan tràn ra chung quanh.
Trong đó có một cỗ khí tức cường đại nhất, tám chỗ còn lại yếu hơn một chút, chỉ có một cỗ là yếu nhất.
- Muốn đột phá rồi.
Người biết rõ chuyện liên tục nói.
Trong Chân Kiếm hầu phủ, khí tức chấn động quanh thân Sở Mộ liên tục kéo lên. Khí tức lợi hại như kiếm, hết sức kinh người, tựa như một thanh Thiên kiếm muốn nghiền nát thương khung.
Trải qua một ngày củng cố, Sở Mộ bắt đầu trùng kích Vạn Cổ cảnh nhị trọng thiên.
Vạn Cổ cảnh đột phá tu vi khác với đột phá tu vi lúc còn là Niết Bàn cảnh.
Mỗi một lần đột phá ở Niết Bàn cảnh đều là một lần Niết Bàn. Từ thân thể Niết Bàn cho tới đan điền Niết Bàn. Tới cuối cùng là linh hồn Niết Bàn. Từ ngoài vào trong, từ nông cạn tới sâu sắc. Bởi vậy lúc mỗi một lần đột phá đều phí thời gian tương đối dài.
Vạn Cổ cảnh thì khác, tu luyện giả đột phá tới Vạn Cổ cảnh thì đã có nguyên thần và Thánh thể. Từ đó về sau sẽ xuất hiện ba con đường tu luyện khác biệt.
Tu vi là thuộc về con đường nguyên lực. Nguyên lực tăng lên sẽ ảnh hưởng tới con đường Thánh thể và Nguyên thần. Nhưng mà biên độ ảnh hưởng không lớn.
Bởi vậy, con đường nguyên lực tăng tiến tu vi chỉ là nguyên lực không ngừng lột xác và tăng cường mà thôi. Sẽ không phức tạp như lúc còn ở Niết Bàn cảnh, ảnh hưởng tới thân thể, thậm chí là đan điền, linh hồn.
Một lượng lớn nguyên khí từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, không ngừng bị Sở Mộ hấp thuu.
Chỉ thấy trên không trung Chân Kiếm hầu phủ có một lượng lớn nguyên khí thiên địa hội tụ thành một cái phễu cực lớn. Một lượng lớn nguyên khí thiên địa tinh thuần không ngừng rót vào, rót vào trong cơ thể Sở Mộ, bị hắn luyện hóa, hấp thu, hiệu suất vô cùng kinh người. Những cường giả Thánh cấp trung giai bình thường cũng khó có thể so sánh được với Sở Mộ.
Những nguyên khí này không ngừng vận chuyển vào trong kinh mạch, Thánh thể của Sở Mộ rất cường đại, kinh mạch cứng cỏi, hoàn toàn có thể thừa nhận được loại trùng kích cao độ này. Vừa dẫn vào trong cơ thể, lại chuyển hóa, lại tiến vào trong đan điền, rót vào trong hồ kiếm nguyên trong cơ thể.
Không, hiện tại không thể nói là hồ kiếm nguyên nữa, mà là đã trở thành một mảnh biển cả, biển cả do Thần Hoang kiếm nguyên cấu thành.
- Quá chậm.
Sở Mộ thầm nghĩ, dựa theo loại tốc độ này tối thiểu cũng phải vài ngày mới có thể thành công đem Thần Hoang kiếm nguyên vừa mới đột phá hoàn toàn biến chất, hơn nữa còn bổ sung đủ.
Ngày mai là ngày thứ ba, ngày kia là ngày thứ tư. Ngày thứ tư chính là ngày hắn phải chiến với Hô Duyên Chính Hùng một trận. Cho dù Sở Mộ không có đặt Hô Duyên Chính Hùng vào trong lòng, nhưng mà nếu như không đi, thế công dư luận nhất định sẽ liên tục tới. Hắn không quan tâm, nhưng mà thanh danh Chân Kiếm tông không thể bôi đen được.
Lấy ra một lượng lớn Thuần Dường thạch đặt ở bốn phía, lực lượng trong Thuần Dương thạch lập tức bị hút ra, hóa thành từng đạo năng lượng màu đỏ tinh thuần. Nhanh chóng lan tràn về phía Sở Mộ, tiến vào trong cơ thể Sở Mộ, bị hắn hấp thu.
Có Thuần Dương thạch gia nhập, Thần Hoang kiếm nguyên trong cơ thể Sở Mộ biến hóa nhanh hơn, tích lũy càng thêm nhanh chóng.
Chín người khác cũng áp dụng phương pháp giống như vậy.
Tuy rằng Vạn Cổ cảnh đột phá không có phức tạp như lúc còn ở Niết Bàn cảnh, nhưng mà nguyên khí thiên địa cần để hấp thu và chuyển hóa thành nguyên lực rất lớn cho nên cũng tốn không ít thời gian hơn. Tu vi càng mạnh, số nguyên khí thiên địa cần thiết lại càng nhiều.
Dưới sự hấp thu của Sở Mộ, màu sắc của từng khối Thuần Dương thạch nhanh chóng trở nên phai nhạt, thể tích nhỏ đi từng chút một, đại biểu cho việc lực lượng bên trong đang nhanh chóng giảm bướt.
Ngày thứ ba, màu sắc của đám Thuần Dương thạch kia cơ hồ biến thành màu xám trắng, thể tích thu nhỏ lại hơn phân nửa, nhìn qua nhợt nhạt, giống như là nham thạch phong hóa vậy.
Nếu như là bình thường, tốc độ hấp thu tuyệt đối không có cách nào đạt tới tình trạng này, nhiều lắm cũng chỉ có một phần trăm.
Nguyên khí thiên địa trên không trung cũng dần dần tản ra, đại biểu lần đột phá này của Sở Mộ đã hoàn thành.
Chín nơi khác cũng có một màn giống như vậy.
khi tu vi thành công đột phá nhưng mà bọn họ cũng không có dừng lại. Bởi vì tu vi đột phá là một chuyện, thích ứng sau khi đột phá tu vi lại là một chuyện khác.
Ngày thứ ba, tu vi đột phá. Trong Hoàng đô, tâm tư rất nhiều người bị đè nén. Bởi vì bọn họ cũng đều biết, qua đêm nay, ngày mai trong Đấu Hoàng điện sẽ tiến thành một trận chiến đấu, một trận quyết đấu. Là một trận quyết đấu rất là đặc sắc trong tưởng tượng của bọn họ.
Rất nhiều người còn cảm thấy rất là đáng tiếc, bởi vì bọn họ không có cách nào tự mình tới Đấu Hoàng điện xem xét, chỉ có thể chờ đợi sau khi chiến đấu chấm dứt, nghe tin tức người khác truyền tới. Lại coi bản thân đang ở trong trận chiến kịch liệt lúc đó.
Trong hoàng cung có rất nhiều Thiên điện, tương đối nổi danh, như là Nhạc Hoàng điện, Liệt Hoàng điện, Chính Hoàng điện, Đấu hoàng điện...
Điện bất đồng thì tác dụng cũng bất đồng.
Đấu Hoàng điện là một điện chuyên dùng để chiến đâuú.
Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều vào đây chiến đấu. Người có tư cách tiến vào Đấu Hoàng điện cũng chỉ có cao tầng Hoàng triều mà thôi. Hơn nữa còn phải là thiên tài chân chính.
Đấu hoàng điện rất lướn, so với Nhạc Hoàng điện còn lớn hơn vài phần. Phong cách kiến trúc cũng khác với Nhạc Hoàng điện, cũng không có tường vây bốn phía, càng khiến cho người ta dễ quan sát chiến đấu hơn.
← Ch. 1577 | Ch. 1579 → |