Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1587

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1587: Ba đấu ba
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Cũng không thể đổi ý. Các vị dùng Kiếm đạo của mình thề đi.

Dùng kiếm đạo của bản thân thề, nếu như vi phạm, từ nay về sau con đường kiếm đạo bị ngăn cản, không có cách nào tiến bộ, tâm ma sinh sôi, cuối cùng sẽ có một kết cục vô cùng bi thảm.

Cho nên dùng kiếm đạo của bản thân để thề là phương thức vô cùng thần thánh.

Môn chủ hai môn phái và Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn cũng có ý này. Bọn họ sợ tới lúc đó Chân Kiếm tông đổi ý. Nghe được lời nói của Sở Mộ, bọn hắn lập tức đồng ý.

Ngay trong đại điện tông môn của Chân Kiếm tông, bốn đại nhân vật nắm quyền trong bốn đại môn phái dùng kiếm đạo của mình thề. Trong lời thề đề cập tới trận chiến của ba đại môn phái với Chân Kiếm tông. Nếu như Chân Kiếm tông thua thì Chân Kiếm tông sẽ giải tán đưa về Tinh Kiếm môn. Nếu như ba môn phái còn lại thua sẽ phải phụ thuộc vào Chân Kiếm tông, trở thành chi nhánh của Chân Kiếm tông.

Vẻ mặt bốn người nghiêm túc và trang trọng thề thốt, nhưng là thần âm kiếm đạo lan tràn ra, trên bầu trời có tiếng sấm sét nổ vang chợt lóe lên.

Như vậy thời khắc quyết định vận mệnh bốn đại môn phái đã tới.

Trong đại điện tông môn, Sở Mộ cùng với đại trưởng lão Tinh Kiếm môn và môn chủ Vương Kiếm Môn cùng môn chủ Vọng Kiếm môn đều dùng kiếm đạo của mình để thề.

- Sở tông chủ, nếu như đã thề xong thì bắt đầu đi.

Môn chủ Vương Kiếm môn cười nói.

Ba người bọn hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay a.

Trong những tư liệu mà bọn hắn thu thập được, Chân Kiếm tông dựa vào một tòa khôi lỗi trận có thể so sánh với Thánh cấp bát tinh và một tòa khôi lỗi trận có thể so sánh Thánh thất tinh để ngăn sóng gió. Ngoài ra còn có bốn cỗ khôi giáp kỳ lạ ẩn chứa lực lượng cường đại.

Hiện tại Khôi lỗi trận và khải giáp cũng không thể vận dụng, Chân Kiếm tông còn có năng lực gì để đối kháng với bọn hắn chứ.

có lẽ tông chủ Chân Kiếm tông tự tin như vậy là có át chủ bài. Nhưng mà bọn hắn cũng tin, át chủ bài của đối phương không óc khả năng chống lại ba người bọn hắn.

Chân Kiếm tông sẽ nhanh chóng trở thành thứ trong mâm của ba môn phái.

- Vậy thì bắt đầu thôi.

Sở Mộ nói.

- Nơi này không thích hợp chiến đấu. Chư vị đi theo ta.

Nói xong Sở Mộ bay ra khỏi đại điện tông môn, đi về phía đỉnh núi Tông chủ phong.

Đỉnh núi có một khối đất bằng, như bị gọt ra, tạo thành một mặt phẳng rất là rộng lớn. Nơi này bình thường là nơi luyện kiếm của Sở Mộ.

Có hai người còn đến sơm hơn đám người Sở Mộ, đang trao đổi cái gì đó.

- Tông chủ.

Nhìn thấy Sở Mộ tới, có một lão giả tỏng đó vội vàng hạ kiếm lễ với Sở Mộ.

- Tông chủ.

Một nam tử trung niên cũng hạ kiếm lễ với Sở Mộ.

- Đại trưởng lão, Hạ khách khanh.

Sở Mộ nói.

Đúng vậy, lão giả này chính là Đại trưởng lão luôn bế quan trong Huyền Dương kiếm giới, nửa tháng trước rốt cuộc hắn cũng đột phá Thánh cấp lục tinh, trở thành Thánh cấp thất tinh sơ kỳ. Từ nay về sau bước vào cấp độ cường giả Thánh cấp cao giai. Chuyện này cũng đại biểu cho Chân Kiếm tông chính thức nhảy lên trở thành thế lực nhị lưu.

Một người khác đúng là Quang Minh Kiếm Thánh Hạ Trấn Không.

Lần trước sau khi rời khỏi, nghe nói tin tức về Chân Kiếm tông và Chiến Vương môn, Hạ Trấn Không lập tức khởi hành chạy tới. Hắn vừa mới chạy tới đây được năm ngày.

Đại trưởng lão là Thánh Cấp thất tinh sơ giai, Hạ Trấn Không là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong.

Đại trưởng lão đột phá là chuyện trong dự liệu của Sở Mộ. Bởi vì hắn thường xuyên đi vào xem xét, cảm nhận một chút. Lại nói, sau khi nguyên thần Sở Mộ đạt tới tứ cấp, cảm giác càng thêm rõ ràng. Bởi vậy hắn mới biết rõ Đại trưởng lão lúc nào sẽ đột phá.

Về phần Hạ Trấn Không tới thì là ngoài ý muốn.

Nếu như Hạ Trấn Không không tới, tự nhiên Sở Mộ sẽ vận dụng một ít át chủ bài, thu phục ba môn phái. Nhưng Hạ Trấn Không tới như vậy cũng sẽ do Hạ Trấn Không xuất chiến một trjana.

Hai môn chủ và Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn nhìn về phía Đại trưởng lão Chân Kiếm tông. cấp độ Thánh cấp thất tinh sơ giai. Mới nhìn bọn họ đột nhiên cả kinh, bởi vì trong tình báo không có nói Chân Kiếm tông có cường giả Thánh cấp thất tinh. Nhưng mà nhìn kỹ lại thì lại thấy là vừa mới đột phá không lâu, lúc này bọn hắn mới yên tâm lại.

Một người vừa mới đột phá Thánh cấp thất tinh sơ giai, còn chưa củng cố một phen. Tuy rằng đều là Thánh cấp thất tinh sơ giai, nhưng mà làm sao có thể là đối thủ của bọn hắn được chứ? Phải biết rằng ba người bọn hắn đều ở cấp độ Thánh cấp thất tinh sơ giai này đã vài chục năm. Đã sớm nắm giữ lực lượng của bản thân, khống chế tự nhiên.

Chợt, mọi người nhìn tới một người khác. Khi nhìn thấy Hạ Trấn Không, sắc mặt mọi người biến đổi.

Mọi người không cảm nhận được tu vi của Hạ Trấn Không, nhưng mà lại có cảm giác không thể đối kháng. Người này tuyệt đối là một cường giả thực lực hơn xa ba người.

- Sở tông chủ, ngươi làm như vậy có phải quá quá phận hay không?

Sắc mặt môn chủ Vương Kiếm môn trầm xuống, nói.

- Hà cớ gì ngươi lại nói ra lời đó?

Sở Mộ hỏi ngược lại.

- Vị này chỉ sợ không có bất kỳ quan hệ nào với Chân Kiếm tông các ngươi a.

Môn chủ Vươn Kiếm môn dùng một ngón tay chỉ vào Hạ Trấn Không rồi nói.

- Ngươi sai rồi, vài năm trước hắn đã trở thành Khách khanh trưởng lão của Chân Kiếm tông chúng ta.

Sở Mộ nói.

Ba người giật mình, khách khanh trưởng lão, từ ý nào đó có thể coi như là một phần tử của tông môn, xuất chiến cũng không có gì là đáng trách.

- Tốt, hắn đã là khách khanh trưởng lão thì có thể. Nhưng mà có một điểm phải nói rõ. Chân Kiếm tông và ba môn phái chúng ta đều là tôn môn kiếm tu, quyết định vận mệnh bốn đại môn phái cũng không phải là việc đùa, không thể qua loa. Không nên tùy tiện tìm một cường giả nào đó cũng được.

Môn chủ Vọng Kiếm môn nói.

Lời này mặc dù nói ra mịt mờ, nhưng mà tất cả mọi người đều nghe ra ý tứ bên trong.

- Tên ta là Hạ Trấn Không.

Hạ Trấn Không vô cùng lãnh khốc nói.

- Hạ Trấn Không..

Ba người nghe xong giật mình, tiếp đó dường như nghĩ tới gì đó, sắc mặt bỗng nhiên đại biến.

- Quang Minh Kiếm Thánh...

Ngữ khí Đại trưởng lão Tinh kiếm môn run rẩy, mang theo vài phần nghi hoặc.

- Chính là ta.

Hạ Trấn Không vẫn ra vẻ lãnh khốc, nói.

Toàn thân ba người khẽ run rẩy.

Hạ Trấn Không, Quang Minh Kiếm Thánh, đây chính là Kiếm Thánh Thất tinh đỉnh phong nha. Thực lực vô cùng cường đại, từng chém giết qua cường giả Thánh cấp bát tinh, vốn không phải là tồn tại mà bọn hắn có thể chống lại.

*****

- Ba vị, Hạ khách khánh là Kiếm Thánh, không phải là cường giẳ Thánh cấp tầm thường. Có lẽ các ngươi không còn dị nghị gì chứ?

Sở Mộ cười.

Sắc mặt ba người tái nhợt.

- Ba vị, từ lúc bắt đầu các ngươi vẫn luôn yêu cầu, lại không ngừng bổ sung yêu cầu, như vậy có phải quá quá phận hay không?

Sở Mộ lạnh lùng nói.

Ba người lập tức giật mình. Đúng vậy, từa lúc bắt đầu dường như chỉ có một mình bên bọn họ ra yêu cầu, nói yêu cầu nọ yêu cầu kia...

- Các ngươi yên tâm, Hạ khách khanh chỉ ra tay một lần, đối kháng với một người trong các ngươi.

Sở Mộ lần nữa nói, ngữ khí mang theo vài phần khinh miệt khiến cho sắc mặt ba người đỏ bừng lên, thế nhưng lại không thể phản bác được gì.

Bọn hắn thực sự đang lo lắng một mình Hạ Trấn Không ra tay thu thập ba người bọn hắn.

Bây giờ nghe Sở Mộ nói, trong lòng thở dài một hơi.

- Thực lực Hạ Trấn Không rất mạnh, bất luận một ai trong ba người chúng ta đều không phải là đối thủ. Nhưng mà trận này là ba đấu ba, chỉ cần thắng hai là được. Chỉ cần hai người còn lại thắng hai trận, chúng ta là người thắng.

Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn truyền âm cho hai môn chủ.

- Để ta đối phó với Hạ Trấn Không.

Môn chủ Vương Kiếm môn nói. Trong ba người thực lực hắn xem như yếu nhất, nhưng mà cũng không yếu hơn là bao.

- Sở tông chủ, ba đấu ba. Như vậy xin hỏi người thứ ba của quý tông là ai?

Môn chủ Vọng Kiếm môn mở miệng nói.

- Ta.

Sở Mộ nói.

- Ngươi...

Ba người lập tức cả kinh.

- Chính là ta...

Sở Mộ cười nói.

- được rồi, nơi này là Chân Kiếm tông. Là khách, các ngươi có quyền ưu tiên lựa chọn đối thủ.

- Chúng ta thắng rồi.

ba người môn chủ Vọng kiếm môn âm thầm mừng rỡ không thôi.

Người thứ ba không ngờ lại là một Thánh cấp nhị tinh sơ kỳ như Sở Mộ. Cho dù đối phương có lợi hại hơn đi chăng nữa cũng không có khả năng chống lại Thánh cấp thất tinh.

- Trận chiến đầu tiên, ta khiêu chiến Hạ Trấn Không.

Môn chủ Vương Kiếm môn mở miệng nói. Chợt, không đợi Hạ Trấn Không nói chuyện, hắn lại lập tức mở miệng:

- Ta không phải là đối thủ của Hạ Trấn Không cho nên ta nhận thua. Chúc mừng Sở tông chủ, quý tông thắng ván đầu tiên, có một khởi đầu rất tốt.

- Các ngươi quả thực biết phát huy bản lĩnh vô liêm sỉ tới mức tận cùng, rất là tinh tế. Ta thậm chí đang rất hoài nghi, rất cuộc các ngươi có phải dệ tử Chân Thần kiếm tông hay không.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói.

- Coi như là phải, chỉ sợ cũng là đệ tử năm đó đào tẩu ra ngoài, lại làm bộ đi chấp hành nhiệm vụ a.

Đại trưởng lão phụ họa, nói một câu.

Sở Mộ và Đại trưởng lão kẻ tung người hứng, sắc mặt ba người đối phương tím lại như gan heo.

- biết rõ không địch lại mà lại xông lên, đây chẳng qua chỉ là hành vi của mãng phu mà thôi.

Môn chủ Vương Kiếm môn hừ lạnh một tiếng, phản bác lại.

Sở Mộ thản nhiên cười, không có để ý tới hắn.

- Ván đầu tiên chấm dứt, hiện tại ván thứ hai bắt đầu.

- Ta lựa chọn hắn.

Môn chủ Vọng Kiếm môn nhìn Đại trưởng lão Chân Kiếm tông rồi nói.

Đây là chuyện trong dự liệu, đám người Sở Mộ thối lui, đem sân nhường lại cho Đại trưởng lão và môn chủ Vọng Kiếm môn.

Sở Mộ biết rõ Đại trưởng lão còn không phải là đối thủ của đối phương. Dù sao cũng mới đột phá không bao lâu, một thân lực lượng còn không có hoàn toàn thích ứng, nắm giữ. Còn đối phương đã chìm đắm mấy chục năm ở cấp độ Thánh cấp thất tinh sơ giai. Đối với lực lượng bản thân đã nắm giữ một cách thuần thục.

Trừ phi Đại trưởng lão là tuyệt thế thiên tài. Nhưng mà hắn không phải, có thể đột phá tới Thánh cấp thất tinh đã xem như vậy khí, thiên phú bản thân cũng có hạn.

- Thứ ta truyền thừa lại chính là Vọng Sơn kiếm điểm của Chân Thần kiếm tông.

Môn chủ Vọng Kiếm môn nói với Đại trưởng lão Chân Kiếm tông.

- Năm đó ta chỉ là một đệ tử chính thức của Chân Thần kiếm tông mà thôi.

Đại trưởng lão nói, hắn nghe lời nói của đối phương lập tức ý thức được, đối phương năm đó rất có thể là đệ tử hạch tâm của Chân Thần kiếm tông.

Bởi vì chỉ có đệ tử Hạch Tâm mới có tư cách tu luyện kiếm điển. Vọng Sơn kiếm điển, Bá Vương kiếm điển, Phi Tinh kiếm điển....

Nếu như là trước kia nhất định Đại trưởng lão sẽ rất kích động. Nhưng hiện tại hắn không có bất kỳ cảm giác kích động nafop.

Người trước mắt này là đối tượng ma luyện rất tốt, có thể trợ giúp hắn nắm giữ lực lượng hiện tại. Về phần thắng hay bại, trước đó tông chủ cũng từng nói qua cho hắn nghe. Chỉ cần cố hết sức chiến một trận là được.

Vứt bỏ tất cả tạp niệm, Đại trưởng lão cầm kiếm trong tay, phong mang không dứt, đó là một cỗ khí tức trước nay chưa từng có, cho dù chết cũng không sờn, khiến cho sắc mặt mọi người khẽ đổi.

Kiếm ý của Đại trưởng lão chỉ là kiếm ý bình thường. Nhưng mà dưới cỗ khí thế này kiếm ý của hắn lại trở nên vô cùng thuần tuýu.

Ra tay, một kiếm tựa như lưu tinh xẹt qua không trung, bắn thẳng về phía môn chủ Vọng Sơn môn.

- Sĩ Sơn vọng nhạc.

Môn chủ Vọng Kiếm sơn khẽ quát một tiếng rồi vung kiếm. Kiếm quang trong nháy mắt hóa thành hư ảnh một ngọn núi cao đánh về phía Đại trưởng lão.

Đám người Sở Mộ thì xem hai người chiến đấu.

Đây cũng là lần đầu tiên Sở Mộ nhìn kiếm điển truyền thừa của Chân thần kiếm tông.

Quan sát một lát, hắn phát hiện ra kiếm chiêu của Vọng Sơn kiếm điển quả thực rất mạnh, nhưng mà không có cách nào so sánh với những kiếm pháp trong Vạn Kiếm bi lâm kia. Dù sao những kiếm pháp kia có thể nói là tinh hoa kiếm đạo sau khi cường giả Chân Thần kiếm tông tu luyện kiếm điển của bổn tông, kết hợp với nhiều năm kinh nghiệm của mình, cuối cùng mới sáng tạo ra những kiếm pháp này.

Môn chủ Vọng Sơn môn tu luyện Vọng Sơn kiếm điển mấy ngàn năm, vô cùng thuần thục, tinh hoa hoàn toàn hiểu rõ. Hơn nữa trên cơ sở Vọng Sơn kiếm điển tự nghĩ ra kiếm pháp thích hợp với bản thân mình, đồng thời còn là kiếm pháp cường đại hơn.

Dưới thân kiếm của môn chủ Vọng Kiếm môn, rất nhanh Đại trưởng lão chỉ có thể phòng ngự và né tránh.

Tâm không tạp niệm, Đại trưởng lão đem mỗi một phần lực lượng điều động, không ngừng phòng ngự, không ngừng né tránh, đồng thời còn tìm cơ hội phản kích. Dưới áp lực rất lớn, vốn Đại trưởng lão còn chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng trong ngời, nhưng mà lúc này lại nhanh chóng nắm giữ, vận dụng tự nhiên.

Đúng như Sở Mộ dự liệu, Đại trưởng lão vốn không phải là đối thủ của đối phương.

Chỉ là thời gian chống cự còn chưa đủ nửa khắc Đại trưởng lão đã bị đánh bại. Nhưng mà thu hoạch của hắn lại không nhỏ. Đối kháng chưa đủ nửa khắc đồng hồ còn hơn hắn khổ luyện nửa năm. Đối với nắm giữ lực lượng của bản thân càng têm sâu rộng hơn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)