← Ch.1589 | Ch.1591 → |
- Chẳng lẽ gia nhập Chân Kiếm tông có điều kiện gì sao?
Hô Duyên Chính Đình lại lần nữa hỏi, vô cùng trực tiếp.
- Mời tông chủ nói, ta tất sẽ làm được.
Ngữ khí kiên quyết tỏ rõ quyết tâm muốn gia nhập Chân Kiếm tông của hắn.
- Dùng thiên tư của Tiểu vương gia, tự nhiên có tư cách trở thành một thành viên của Chân Kiếm tông.
Sở Mộ nói. Ngữ khí nóng bỏng của Hô Duyên Chính Đình, vẻ mặt tha thiết, bộ dáng chân thành đã chứng minh hắn ta thực lòng muốn trở thành một thành viên của Chân Kiếm tông.
Bản thân Hô Duyên Chính Đình là Thánh cấp tứ tinh sơ giai, nhưng mà lại là một Vạn Cổ yêu nghiệt, thực lực cường đại khiến cho hắn có thể chém giết cường giả Thánh cấp lục tinh sơ giai tầm thường.
Có lẽ thực lực hiện tại của Hô Duyên Chính Đình còn chưa đủ để cho hắn tung hoành. Nhưng mà hắn đã có đủ tư cách như vậy. Một ngyaf kia, lúc đạt tới cấp độ Thánh cấp lục tinh, một thân thực lực cường đại tuyệt đối có thể so với Thánh cấp bát tinh đỉnh phong.
Ngữ khí của Hô Duyên Chính Đình mang theo vài phần kích động.
Chân Kiếm tông là tông môn kiếm tu, Hô Duyên Chính Đình đã sớm biết rõ. Nhưng mà lúc ấy hắn không động tâm một chút nào. Bởi vì theo hắn biết, Chân Kiếm tông còn chưa đủ cường đại, không hấp dẫn nổi hắn. Nhưng mà sau khi gặp tông chủ Chân Kiếm tông là Sở Mộ, tự mình chiến một trận với Sở Mộ, không những không đánh bại được Sở Mộ mà còn bị Sở Mộ đánh bại. Đối phương còn chỉ điểm chỗ chưa đủ trên phương diện kiếm pháp của hắn.
Hô Duyên Chính Đình cảm kích, đồng thời cũng khiếp sợ. Bởi vì tu vi của đối phương còn xa không bằng hắn a.
Nguyên nhân chủ yếu là ở chỗ này, vì thế hắn mới xin gia nhập Chân Kiếm tông.
- Kể tử hôm nay ngươi là một thành viên của Chân Kiếm tông. Bất quá đệ tử Chân Kiếm tông chỉ có tu vi dưới Thánh cấp. Cấp độ Thánh cấp hoặc là trở thành trưởng lão, hoặc là có sắp xếp khác.
Sở Mộ nói.
- Trước tiên ngươi cứ mở một tòa động phủ trên Tông Chủ phong đi.
- Vâng, tông chủ.
Hô Duyên Chính Đình rất dễ dung nhập vào trong mọi người.
Sở Mộ gọi một vị trưởng lão tới, nói rõ thân phận của Hô Duyên Chính Đình yêu cầu gia nhập Chân Kiếm tông. Sau đó lại để cho trưởng lão kia mang theo Hô Duyên Chính Đình, đi mở động phủ của mình.
Về phần tiến vào Huyền Dương kiếm giới và Huyền Dương kiếm điện, trước mắt Sở Mộ còn chưa cho đối phương có tư cách này.
Một môn phái nếu như có đủ thiên tài thì tiền đồ ngày sau không thể hạn lượng. Đương nhiên thiên tài càng nhiều đại biểu cho việc tài nguyên tiêu hao càng nhiều hơn. Dù sao là thiên tài, tài nguyên tiêu hao khi tu luyện không phải là con số giống như tu luyện giả tầm thường.
Trước mắt, trong Chân Kiếm tông, Sở Mộ là thiên tài lợi hại nhất. Là yêu nghiệt cấp độ Vạn Cổ. Còn là loại kiệt xuất nhất.
Hiện tại có thêm một Hô Duyên Chính Đình, cũng là yêu nghiệt Vạn Cổ. Tuy rằng chỉ là yêu nghiệt tiêu chuẩn bình thường, nhưng mà sẽ khiến cho tiêu chuẩn thiên tài của Chân Kiếm tông tăng lên. Còn nữa, Sở Mộ cũng luôn nghĩ tới tương lai của Chân Kiếm tông, sau này hắn sẽ không còn là tông chủ. còn cần có một người đáng để tín nhiệm, hơn nữa còn phải có thực lực đủ cường đại để đảm nhiệm chức vị tông chủ.
Hô Duyên Chính Đình lúc này đang đi tới địa phương thu nhập và sử dụng kiếm pháp của Chân Kiếm tông. Trong đây toàn bộ đều là kiếm pháp.
Những kiếm pháp trong này đều là bộ phận không trân quý trong Chân Kiếm tông. Không tính cao thâm tới đâu. Chỉ vẻn vẹn có vài bộ đạt tới Thiên cấp. Ném ra bên ngoài cũng có giá trị phi phàm. Nhưng mà đối với Hô Duyên Chính Đình mà nói, như vậy không coi là gì. Kiếm pháp bản thân hắn tu luyện rõ ràng còn hơn nhiều.
Sau khi đọc qua một phen, Hô Duyên Chính Đình không khỏi cảm thấy có chút thất vọng.
Nghĩ lại, có lẽ truyền thừa chính thức của Chân Kiếm tông cũng không có đặt ở nơi này. Dù sao lực lượng phòng bị ở nơi này còn chưa đủ cường đại. Nói cách khác, Chân Kiếm tông còn có nơi để điển tịch cao thâm khác.
Tuy rằng Hô Duyên Chính Đình rất muốn đi nhìn một cái, nhưng mà hắn cũng hiểu rõ. Hắn chỉ vừa mới gia nhập Chân Kiếm tông mà thôi, còn chưa có tư cách như vậy. Hắn chỉ có thể tĩnh tâm lại, vừa tu luyện, đồng thời chính thức dung nhập vào trong Chân Kiếm tông, trở thành một phần tử của Chân Kiếm tông. Dù sao hắn gia nhập Chân Kiếm tông vốn không có tâm tư dị thường gì, rất thuần túy, chỉ muốn theo đuổi cảnh giới cao siêu hơn của kiếm đạo mà thôi.
...
hành tung của Hô Duyên Chính Đình thường xuyên truyền vào trong tai Sở Mộ.
- Xem ra quả thực hắn thành tâm gia nhập Chân Kiếm tông ta.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Người như Hô Duyên Chính Đình, Sở Mộ có thể nhìn ra được, hắn là một người si mê với kiếm đạo. Nhưng đối phương lại xuất thân từ hoàng thất Thương Lan hoàng triều, là một Tiểu vương gia. Thân phận tôn quý không kém Sở Mộ là bao. Lại muốn gia nhập Chân Kiếm tông, chuyện này khó tránh khỏi khiến cho Sở Mộ cảm thấy hoài nghi.
Hiện tại quan sát một đoạn thời gian ngắn, dường như đối phương không mang theo mục đích đặc biệt gì mà tới. Đương nhiên thời gian quá ngắn, còn chưa đủ để phán đoán một cách chính các, nhưng mà cũng có thể phán đoán sơ bộ một hai.
Cho dù như vậy Sở Mộ cũng không có ý định để chco Hô Duyên Chính Đình đạt được Huyền Dương kiếm lệnh lúc này. Để cho đối phương biết được sự tồn tại của Huyền Dương kiếm giới.
Chân Kiếm tông hiện tại còn chưa đủ cường đại.
Mỗi ngày đều tu luyện kiếm nguyên, tìm hiểu Kiếm thiên địa, cùng đấu kiếm pháp với Sở Tàng Phong. Lúc có ánh mặt trăng thì tu luyện bí pháp nguyên thần Minh Nguyệt Huyền Không. Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày một.
Không có tranh đấu, Sở Mộ cảm giác tu vi của mình tiến bộ từng chút một. Có đôi khi Hô Duyên Chính Đình cũng sẽ tới tìm Sở Mộ, thỉnh cầu chỉ giáo. Đương nhiên Sở Mộ cũng vui lòng chiến một trận ở ngay trên đỉnh Tông chủ phong.
Hiện tại Hô Duyên Chính Đình là một phần tử của Chân Kiếm tông, tuy rằng tạm thời Sở Mộ không quá tin tưởng, nhưng mà vì hành động thường ngày của Hô Duyên Chính Đình, Sở Mộ không ngại chỉ điểm cho hắn ta một chút.
Thánh cấp nhị tinh sơ giai chỉ điểm cho Thánh cấp tứ tinh sơ giai, nghe qua có chút buồn cười. Nhưng mà đây lại là sự thực. Luận tạo nghệ kiếm pháp, Hô Duyên Chính Đình quả thực không bằng được Sở Mộ.
Sau khi được chỉ điểm, hai chiêu kiếm pháp Hô Duyên Chính Đình tự nghĩ ra càng thêm hoàn thiện, uy lực cũng càng cường đại hơn.
*****
Sau khi Hô Duyên Chính Đình gia nhập Chân Kiếm tông, trải qua nửa tháng. Đại trưởng lão và Hạ Trấn Không rời đi rốt cuộc cũng trở về tông môn.
Chỉ là khi rời đi, hai bọn họ với sáu Thánh cấp của ba môn phái là tám người. Nhưng mà khi trở về lại có sáu người.
Trừ Đại trưởng lão và Hạ Trấn Không ra, bốn người khác theo thứ tự là môn chủ Vương Kiếm môn và môn chủ Vọng Kiếm môn cùng với môn chủ Tinh Kiếm môn. Cuối cùng, người cuối cùng ngày vượt qua dự liệu của Sở Mộ, là người dù thế nào hắn cũng không nghĩ ra. Chính là Đệ nhất sứ giả Chiến Vương môn biến mất đã lâu.
Môn chủ ba phái tới, Sở Mộ không cảm thấy kỳ quái gì. Dù sao ba môn phái này sẽ phụ thuộc vào Chân Kiếm tông, cũng không phải là việc nhỏ. Đối với ba đại môn phái và Chân Kiếm tông mà nói, đó là chuyện rất lớn. Đã là chuyện rất lớn thì đương nhiên phải dụng tâm đối đãi.
Chỉ là đệ nhất sứ giả Chiến Vương môn, lúc ấy sau khi Sở Mộ thả cho đối phương chạy đi, hắn ta đã rời đi. Hiện tại sao lại trở về Chân Kiếm tông?
Hơn nữa lại đi cùng đám người Đại trưởng lão?
Sở Mộ liếc nhìn đối phương, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt ảm đạm, khí tức chấn động vô cùng hỗn loạn. Sở Mộ đã biết rõ đối phương bị thương, hơn nữa còn bị thương rất nặng.
- Sở tông chủ, đại trưởng lão bổn môn thua, Tinh Kiếm môn ta chấp nhận việc này.
Môn chủ Tinh Kiếm môn nói với Sở Mộ. Thực lực của hắn là Thánh cấp thất tinh trung giai, so với Đại trưởng lão kia còn mạnh hơn.
- Ngươi muốn vi phạm lời thề kiếm đạo sao?
Sở Mộ lạnh nhạt nói.
- Không, ta sẽ không vi phạm lời thề kiếm đạo của Đại trưởng lão bổn môn. Ta nghe Đại trưởng lão nói Sở tông chủ là một tu luyện giả tu luyện Nguyên thần chi đạo đúng không?
Hai mắt môn chủ Tinh kiếm môn sáng lên, sáng chói như quần sao.
- Xin Sở tông chủ thi triển bí pháp công kích nguyên thần công kích ta.
Một yêu cầu rất là kỳ quái, mọi người vô cùng khó hiểu, nhíu này nhìn môn chủ Tinh Kiếm môn. Mà ngay cả môn chủ Vọng Kiếm môn và Vương Kiếm môn cũng có biểu lộ như vậy.
- Ý gì?
Sở Mộ hỏi.
- Ta không cam lòng, cho nên ta cầm một lý do khiến cho trong lòng ta có thể tiếp nhận.
Môn chủ Tinh Kiếm môn nói thẳng.
Lời nói của hắn rất dễ hiểu, một tay sáng tạo ra Tinh Kiếm môn, trả giá vô số tâm huyết, cuối cùng lại trở thành chi mạch phụ thuộc người khác. Không cam lòng cũng rất là bình thường.
Chỉ là rốt cuộc hắn có ý gì.
Không có nghĩ nhiều, Sở Mộ thi triển ra Liệt Hồn chi luân.
Liệt Hồn chi luân đã vững chắc ở cấp độ Tứ cấp sơ kỳ bắn vào trong thế giới tinh thần của môn chủ Tinh Kiếm môn, bắn thẳng tới phía nguyên thần của đối phương.
Nguyên thần của môn chủ Tinh kiếm môn cũng là tứ cấp. bất quá chung quanh nguyên thần, quang mang so với Đại trưởng lão Tinh Kiếm môn trước đó còn sâu hơn một ít, gần với màu xanh nhạt, miễn cưỡng xem như cấp độ nguyên thần Tứ cấp trung kỳ.
Điều khiến cho Sở Mộ chú ý là bên ngoài nguyên thần của môn chủ Tinh Kiếm môn, trừ nguyên thần chi quang Thanh Đồng ra còn có một mảnh quang mang màu xanh da trời, sáng bóng. Đám quang mang màu xanh da trời này giống như nước biển bập bềnh, lại cố định ở một nơi, không có lan tràn ra.
Liệt Hồn chi luân tứ cấp sơ kỳ lập tức bắn về phía nguyên thần của đối phương, tốc độ cực nhanh. Trong tích tắc đã tiến vào trong đám quang mang kia. Đám quang mang màu xanh da trời này chấn động, như sóng lớn ngập trời trùng kích về phía Liệt Hồn chi luân.
Xu thế cắt ngang của Liệt Hồn chi luân chỉ hơi bị ngăn cản một chút, lập tức phá vỡ quang mang màu xanh da trời trùng trùng điệp điệp.
- Bí pháp phòng ngự nguyên thần tam cấp.
Trong nháy mắt Sở Mộ đã phỏng đoán đước đẳng cấp bí pháp phòng ngự nguyên thần của đối phương.
Bất quá bí pháp phòng ngự nguyên thần tứ cấp căn bản không có cách nào đối kháng với Liệt Hồn chi luân tứ cấp sơ kỳ luân phiên công kích. Trên thực tế lại còn là liên tục xoay tròn, cắt với tốc độ cao.
Rất nhanh Liệt Hồn chi luân đã đột phá bí pháp phòng ngự nguyên thần tam cấp cua đối phương, bắn thẳng về phía nguyên thần, bị nguyên thần chi quang Thanh đồng chống cự. Lực phòng ngự của nguyên thần chi quang Thanh đồng so với bí pháp phòng ngự nguyên thần Tam cấp còn kiên cường, dẻo dai hơn. Lập tức ngăn cản Liệt Hồn chi luân của Sở Mộ.
Nhưng mà cũng chỉ là ngăn cản tạm thời mà thôi. Dưới Liệt Hồn chi luân không ngừng cắt, nguyên thần chi quang Thanh Đồng nhanh chóng bị cắt mờ. Chỉ chưa tới hai tức ngắn ngủi Liệt Hồn chi luân đã phóng tới trước mặt nguyên thần của đối phương. Hàn ý lan tràn khiến cho nguyên thần của đối phương run rẩy, run sợ.
Sở Mộ lại điều khiển Liệt Hồn chi luân dừng lại, không có xé rách nguyên thần của đối phương ra.
Chợt, Liệt Hồn chi luân nhanh chóng lùi về phía sau, rời khỏi thế giới tinh thần của đối phương, trở về thế giới tinh thần của Sở Mộ.
- Sở tông chủ quả nhiên là tu luyện giả tu luyện Nguyên thần chi đạo.
Môn chủ Tinh Kiếm môn nói, vẻ mặt hắn rất là kỳ lạ, có kích động cũng có cô đơn.
- Tinh Kiếm môn ta nguyện ý trở thành chi mạch của Chân Kiếm tông.
Thái độ cThasiinh Kiếm môn khiến cho người ta có chút không hiểu, trên thực tế trừ chính hắn ra không có ai hiểu được trong lòng hắn đang nghĩ gì.
Bất quá môn chủ Tinh Kiếm môn đã tỏ thái độ như vậy, hắn cũng là đại nhân vật có uy tín danh dự, cho nên cũng sẽ không đổi ý.
Nghe được lời nói của môn chủ Tinh Kiếm môn, môn chủ Vương kiếm môn và môn chủ Vọng Kiếm môn biết rõ, chuyện đã trở thành kết cục đã định, không thể nào vãn hồi. Tuy rằng trong lòng bọn hắn có trăm lần không muốn nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thực. Tạm thời như vậy mà thôi, sau đó lại tìm cơ hội thoát ly.
- Được, đã như vậy thì trước tiên mời ba vị môn chủ tới thiên điện nghỉ ngơi, chờ trưởng lão bổn tông thương nghị một phen. Sau đó lại đàm phán chuyện tiếp theo.
Sở Mộ nói, hắn không có quanh co lòng vòng mà nói thẳng.
Ba môn chủ đều không có dị nghị gì, ba người được dẫn đường đi tới Thiên điện nghỉ ngơi.
Chợt, Sở Mộ nhìn về phía Đệ nhất sứ giả của Chiến Vương môn trước đó.
- Tông chủ, ta và Hạ khách khanh trên đuuờng trở về gặp được hắn. Hắn bị thương nặng cho nên ta cứu về.
*****
Đại trưởng lão giải thích, lúc ấy hắn cũng không biết người này là đệ nhất sứ giả của Chiến Vương môn. Bởi vì khi đó Đại trưởng lão đang bế quan, chưa từng thấy mặt đối phương. Về sau biết rõ hắn còn hối hận khi cứu đối phương, có ý định đánh chết. Nhưng mà đối phương lại nói hi vọng có thể gặp mặt Sở tông chủ một lần.
Đối phương đã bị thương nặng như vậy, thứ hai lại có Hạ Trấn Không tọa trấn, Đại trưởng lão suy nghĩ một chút mới đồng ý với đối phương.
- Sở tông chủ, trước tiên cảm tạ ân cứu mạng không giết ngày đó của tông chủ.
Đệ nhất sứ giả Chiến Vương môn hạ hai kiếm lễ với Sở Mộ, tỏ vẻ sự tôn kính của mình.
- Nhưng mà lai lịch Chiến Vương môn rất lớn, Chiến Vương môn bị diệt, ta vẫn còn sống, chuyện này không được cho phép cho nên ta bị đuổi giết.
Nghe lời nói của đối phương Sở Mộ đã hiểu được.
Chiến Vương môn thuộc về Hoàng Đình, sứ giả cũng tới từ Hoàng Đình. Chiến Vương môn bị diệt, chỉ còn lại một mình hắn, bị coi là phản đồ, bị đuổi giết cũng đúng. Tuy rằng Hoàng Đình có ân bồi dưỡng hắn, nhưng mà hắn cũng lần lượt hoàn thành nhiệm vụ cho Hoàng đình. Trong lúc đuổi giết cũng đã ân đoạn nghĩa tuyệt với Hoàng Đình.
Lần này cũng may gặp được Đại trưởng lão, nếu không hắn bị thương nặng như vậy, hơn phân nửa sẽ phải chết.
Sở Mộ nói, hắn không có nhắc lại chuyện để đối phương gia nhập Chân Kiếm tông nữa. Lúc ấy hắn đã từng đề cập qua một lần, lại bị cự tuyệt. Lúc này nhắc lại chẳng khác nào là nhắc đối phương báo ân.
- Sở tông chủ, Chân Kiếm tông có thể thu ta được không?
Đệ nhất sứ giả Chiến Vương môn do dự một chút, chợt nghĩ tới cái gì đó, lại vội vàng bổ sung:
- Chỉ là sau khi thu ta, nếu như bị Hoàng đình biết, chỉ sợ sẽ vô cùng bất lợi với Chân Kiếm tông.
Dưới tình huống bình thường, người nghe được câu nói thứ hai của hắn chỉ sợ sẽ lập tức cự tuyệt.
Nhưng mà Sở Mộ lại không cự tuyệt. Chân Kiếm tông tiêu diệt Chiến Vương môn, từ lúc đó đã ở thế đối lập với Hoàng Đình, về sau lại được Thương Lan hoàng triều chống đỡ. Hiện tại lại thu một người bị đuổi giết cũng không coi vào đâu.
Trăng sáng treo trên cao, ánh mặt trăng chiếu rọi mặt đất như một tấm lụa trắng phủ trên mặt đất.
Sở Mộ không có tu luyện bí pháp Minh Nguyệt Huyền Không mà đang suy nghĩ.
Môn chủ Tinh Kiếm môn vừa mới từ nơi này rời đi. Trước đó hắn còn nói chuyện với Sở Mộ một phen, khiến cho Sở Mộ có nhận thức càng sâu, càng rõ ràng hơn về hắn ta.
Dựa theo lời môn chủ Tinh Kiếm môn nói, năm đó môn chủ Vương kiếm môn và môn chủ Vọng Kiếm môn cùng với hắn đều là đệ tử hạch tâm của Chân Thần kiếm tông. Lúc Chân Thần kiếm tông bị diệt môn, hai người kia thực sự là ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. Về phần chính hắn cũng không có ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, mà bị sư phụ hắn cưỡng ép đuổi đi, mục đích làm vậy tự nhiên là muốn lưu lại truyền thừa cho Chân Thần kiếm tông.
So với môn chủ Vương Kiếm môn và môn chủ Vọng Kiếm môn thì trách nhiệm trên lưng hắn càng nặng nề hơn. Cũng càng bức thiết khôi phục Chân Thần kiếm tông một lần nữa. Nhưng mà khi hắn bắt tay vào mới phát hiện ra rất khó, rất khó. Cho dù cố gắng hơn ngàn năm cũng chỉ như Tinh Kiếm môn hiện tại, cách Chân Thần kiếm tông năm đó xa tới vạn dặm.
phải biết rằng lúc Chân Thần kiếm tông cường thịnh nhất có cường giả Thánh Hoàng tọa trấn. Coi như là Chân Thần kiếm tông nắm đó của hắn cũng có vài tuyệt thế cường giả tọa trấn. Cường giả Thánh cấp cao giai gần trăm, cường giả Thánh cấp trung giai hơn một ngàn. Cường giả Thánh cấp cấp thấp nhiều vô số kể.
Mà Tinh Kiếm môn bây giờ chỉ có hai Kiếm Thánh thất tinh mà thôi. Hắn rất mệt mỏi, mỗi một khắc một giây đều mơ tưởng phát triển Tinh Kiếm môn lớn mạnh, cố gắng khôi phục phong thái của Chân Thần kiếm tông năm đó. Nhưng mà rất khó. Cơ hồ là chuyện không có khả năng. Trong lòng dày vò, áp lực thế nào không cần phải nói.
Môn chủ Vương Kiếm môn và môn chủ Vọng Kiếm môn cũng có tâm tư như vậy, bởi vậy ba phái mới có thể liên hợp. Lấy Tinh Kiếm môn làm đầu, đứng vững gót chân ở Vân Vực.
Lần này biết được sự tồn tại của Chân Kiếm tông, bọn họ trăm phương ngàn kế muốn tranh giành Chân Kiếm tông là bởi vì cũng muốn tăng tiến thêm một bước, thực lực trở nên mạnh mẽ hơn.
Không ngờ chẳng những không thành, ngược lại còn bán thân vào. Môn chủ Tinh Kiếm môn tự mình chạy tới. Trong lòng của hắn quả thực không cam lòng, nhưng mà sau khi xác nhận Sở Mộ tu luyện Nguyên thần chi đạo, sự không cam lòng của hắn dần dần biến mấ. t
Chắp tay nhường cơ nghiệp ngàn năm, chỉ cần có thể phát triển tốt hơn, tái hiện phong thái năm đó của Chân Thần kiếm tông là hắn có thể tiếp nhận được.
Trước mắt, dường như Chân Kiếm tông có khả năng này hơn.
Sở Mộ cũng không khỏi cảm khái, áp lực mấy ngàn năm, hiện tại một khi buông tha, toàn thân nhẹ nhõm a. Mà hắn, đoán chừng vẫn phải tiếp tục cố gắng một đoạn thời gian ngắn nữa mới được.
Lúc này lại có một người đi tới đỉnh núi.
- Tông chủ.
Người vừa tới hạ ba kiếm lễ.
- Ngươi có tên không?
Sở Mộ hỏi.
Người tới đã từng là đệ nhất sứ giả của Chiến Vương môn, nhưng mà Chiến Vương môn đã diệt môn, hắn cũng đã ân đoạn nghĩa tuyệt với Hoàng Đình. Bây giờ là một phần tử của Chân Kiếm tông, dù sao cũng phải có một cái tên a.
- Tông chủ, tước kia ta không có tên. Bất quá ta lấy cho mình một cái tên. Lấy Kiếm làm họ, sở thích bình sinh của ta là luyện kiếm. Bởi vậy gọi là Kiếm Cuồng Sinh đi.
Hắn nói.
- Kiếm Cuồng Sinh... Được, vậy từ nay về sau ngươi gọi là Kiếm Cuồng Sinh.
Sở Mộ nói, hắn bấm tay bắn ra hai đạo bổn nguyên chi lực của Mộc chi tương vào trong cơ thể Kiếm Cuồng Sinh. Lực lượng nhanh chóng lan tràn ra, trị liệu cho Kiếm Cuồng Sinh.
Thương thế của hắn rất nặng, nếu không có đại trưởng lão hảo tâm cứu giúp, lại cho phục dụng đan dược chữa thương, chỉ sợ không kiên trì được bao lâu đã chết rồi.
Lúc đi vào Chân Kiếm tông, thương thế của hắn vẫn rất nặng, haofn toàn là dựa vào ý chí của mình mạnh mẽ chống đỡ. Về sau lại phục dụng một ít đan dược chữa thương nên mới ổn định một chút.
Hiện tại sau khi đạt được hai đạo bổn nguyên chi lực của Mộc Chi tương, hắn cảm thấy thương thế trong cơ thể mình nhanh chóng trị hết. Nhưng mà thương thế quá nặng, đó là thương thế đủ để giết chết một cường giả Thánh cấp thất tinh. Nếu không phải hắn luyện kiếm nhiều năm, ý chí vô cùng cứng cỏi, kiên định thì sợ rằng cũng không có cách nào chống đỡ được tới lúc gặp Đại trưởng lão. Bởi vậy hai đạo bổn nguyên Mộc chi tương cũng không thể khiến cho hắn khỏi hẳn, nhưng mà lại làm hắn tốt hơn rất nhiều. Tối thiểu từ trọng thương chí tử biến thành trọng thương mà thôi.
*****
Đây chẳng khác nào là kéo người trên con đường chết trở lại.
Sở Mộ lại bắn ra hai đạo bổn nguyên chi lực của Mộc chi tương, sau khi tiêu hao không còn. Thương thế của Kiếm Cuồng Sinh lại một lần nữa giảm bớt. Cả người nhẹ nhõm không thôi.
- Trước tiên ngươi cứ đi nghỉ ngơi cho tốt, trị liệu hết thương thế đi.
Sở Mộ nói.
- Tạ ơn tông chủ.
Kiếm Cuồng Sinh đáp.
...
Ngày thứ ba, cao tầng Chân Kiếm tông và ba đại môn chủ tề tụ trong đại điện, thương nghị đại sự.
Đây là sách lượt phát triển sơ bộ trước mắt. Theo thời gian trôi qua sẽ dần dần sâu sắc hơn. Cuối cùng ba đại môn phái đều chính thức dung nhập vào trong Chân Kiếm tông.
Hiện tại sở dĩ không có để cho ba đại môn phái trực tiếp dung nhập và bởi vì: Thứ nhất, quá vội vàng cho nên rất khó xử lý. Dù sao có không ít đệ tử. Thứ hai, sơn môn của Chân Kiếm tông kỳ thực còn chưa đủ lớn.
Sau khi thương nghị xong sách lược phát triển, Sở Mộ lại tuyên bố một việc. Đó là tổ kiến đội ngũ hộ vệ của Chân Kiếm tông, chuyên môn dùng để bảo hộ an nguy cho Chân Kiếm tông cùng với phụ trách chinh phạt. Thành viên toàn bộ đều là Thánh cấp.
- Chi đội ngũ này đặt tên là Lăng Tiêu kiếm kỵ, có ý chí Lăng tiêu.
Sở Mộ nói.
- Kiếm Cuồng Sinh tạm thời là thống lĩnh của Lăng Tiêu kiếm kỵ, Mai Lâm, Hô Duyên Chính Điình là kỵ vệ của Lăng Tiêu Kiếm kỵ. Long Dực, Văn Phi, hai người các ngươi đã đạt tới Thánh cấp tam tinh cực hạn, có thể trùng kích Thánh cấp. Sau khi thành công cũng có thể xếp vào trong kỵ vệ của Lăng Tiêu kiếm kỵ.
Sở Mộ tuyên bố:
- Ngày sau phàm là người có thể đột phá tới Vạn Cổ cảnh, người ưu tú là có thể trở thành chuẩn vệ của Lăng Tiêu kiếm kỵ. Người bình thường làm chấp sự tông môn.
Quyết định như vậy liền tạo ra một địa vị khác ngoài trưởng lão cho các cường giả Thánh cấp.
- Vương Kiếm môn, Vọng Kiếm môn và Tinh Kiếm môn lựa chọn ra hai Thánh cấp lục tinh, nhập vào trong Lăng Tiêu kiếm kỵ của chủ tông làm kỵ vệ.
Sở Mộ còn nói thêm.
- Vâng, tông chủ.
Môn chủ ba phái đều đáp lời.
Sau đó Sở Mộ lại lần nữa bổ nhiệm.
Nếu như một ngày kia bọn hắn có thể đột phá, trở thành cường giả Thánh cấp trung giai, như vậy có thể xếp vào đám trưởng lão của tông môn.
Vốn Chân Kiếm tông có bảy vị Thái thượng trưởng lão, ngay lúc này là bảy vị trưởng lão. Trong đó Ngũ trưởng lão và Lục trưởng lão, Thất trưởng lão theo thứ tự là Thánh cấp tam tinh, Thánh cấp nhị tinh. Tuy rằng bởi vì Huyền Dương kiếm giới và tu luyện bí pháp nguyên thần cho nên tu vi đều có chút tăng lên, đều đột phá. Nhưng mà chỉ đột phá cấp độ nhỏ, còn không có đột phá cấp độ lớn. Lúc này bọn hắn cũng nhận mệnh trở thàn chấp sự của tông môn.
Nhưng mà bởi vì bọn hắn có cống hiến lướn với Chân Kiếm tông, bởi vậy ba người đều được bổ nhiệm làm chấp sự nhất cấp.
Nhị trưởng lão trước đó đề thăng lên làm Đại trưởng lão, Tam trưởng lão thì đề thăng làm nhị trưởng lão, Tứ trưởng lão trở thành Tam trưởng lão. Về phần Đại trưởng lão trước đó bởi tu vi đột phá, trở thành cường giả Thánh cấp cao giai cho nên trở thành nguyen lão đầu tiên của tông môn.
Có lẽ từ trưởng lão giáng cấp thành Chấp sự sẽ khiến cho trong lòng mọi người không thoải mái. Nhưng mà các vị trưởng lão vẫn đồng ý.
Cũng không phải Sở Mộ chuyên quyền quyết định, lúc trước hắn đã thương nghị qua con đường phát triển ngày sau với cao tầng Chân Kiếm tông.
Không quy củ sẽ không lớn mạnh được. Chỉ có lập nhiều quy củ nghiêm khắc, nghiêm túc chấp hành mới cam đoan làm cho tông môn cường thịnh, mãi không suy.
Nếu không, không có quy củ, tông môn cho dù cường đại tới đâu cũng sẽ sụp đổ, cuối cùng tiêu vong.
Không thể không nói, tuy rằng các trưởng lão thực lực không đủ cường đại, nhưng mà đối với việc phát triển Chân Kiếm tông lại coi như là tính mạng. Chỉ là chức vị bọn hắn cũng không coi là gì.
Cứ những người như vậy lại có nhân tài, Chân Kiếm tông lo gì không hưng thịnh?
Ba môn chủ rời đi, trước tiên trở về môn phái của mình, đem định sách ngày hôm nay nói cho các trưởng lão trong môn phái nghe. Sau đó lại thương nghị thêm lần nữa, lựa chọn đệ tử cũ đến Chân Kiếm tông nhậm chức và bồi dưỡng.
Trong Chân Kiếm tông cũng công bố ra quyết sách mới của cao tầng, tiến thêm một bước hoàn thiệ. n
Sở Mộ thì tiến vào trong Huyền Dương kiếm giới, đem một bộ phận của Kim Quan Mãng điêu nhất tộc di chuyển, rời khỏi Huyền Dương kiếm giới, đi vào trong sơn môn Chân Kiếm tông. Bộ phận lưu lại là lưu lại huyết mạch cho Kim Quan mãng điêu nhất tộc, có thể tiếp tục sinh sôi nảy nở.
Vừa mới xuất hiện, Kim Quan mãng điêu vương đã bắn ra khí thế mãnh liệt rồi phóng lên trời. Vô số nguyên khí thiên địa hội tụ tới rồi tạo thành một vòng xoáy, nhanh chóng xoay tròn, dũng mãnh tiến vào trong cơ thể nó.
Khí thế liến tiếp kéo lên, tăng vọt. Trên không có vô số sấm sét xuất hiện. Ở dưới quang mang màu vàng kia trực tiếp bị đánh tan.
Đột phá, Kim Quan mãng điêu vương từ Thánh cấp lục tinh đỉnh phong đột phá thành Thánh cấp thất tinh sơ kỳ. Hơn nữa khí thế kia vẫn còn cường thịnh, mãi tới khi tăng lên tới Thánh cấp thất tinh trung kỳ mới dừng lại.
Cổ linh thú như Kim Quang Mãng điêu vương từ nhỏ đã phát triển tỏng Huyền Dương kiếm giới, bị chế ước, tầng thứ cao nhất chỉ có thể là Thánh cấp lục tinh đỉnh phong. Chúng không giống như Đại trưởng lão có thể đột phá bên trong. Nhưng mà Huyền Dương kiếm giới thừa nhận Thánh cấp lục tinh đỉnh phong đột phá tới Thánh cấp thất tinh đã là cực hạn. Thánh cấp thất tinh đột phá tới Thánh cấp bát tinh sẽ tạo thành tổn thương với Huyền Dương kiếm giới. Dù sao Huyền Dương kiếm giới còn chưa đủ cường đại.
Mà Kim Quan mãng điêu nhất tộc bị hạn chế, nhất là Kim Quan mãng điêu vương, tích lũy của nó vô cùng hùng hầu. Một khi đột phá lập tức tăng vọt lên cấp độ Thánh cấp thất tinh trung kỳ.
← Ch. 1589 | Ch. 1591 → |