Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1599

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1599: Khốn cảnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Chuyến đi lần này rất nhiều người, cũng không có nghĩa là nghi hiểm không xuất hiện.

- Ah...

Lúc này tiếng gào thét thê lương thảm tiết như lợi kiếm xé tan bầu trời, tâm thần mọi người run rẩy.

Tiếng kêu thảm thiết như kiếm đâm vào tim của mọi người.

Ngay cả hơn mười cường giả tuyệt thế ở xa cũng phải quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một thân ảnh nhanh chóng rơi xuống dưới, tiếng kêu thảm thiết từ chính thân ảnh kia phát ra, tiến kêu càng ngày càng yếu.

Qua mấy hô hấp, thân ảnh kia rơi vào vực sâu bóng tối vô tận, biến mất không thấy gì nữa, dường như hắn bị hắc ám thôn phệ, hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết như còn văng vẳng bên tai mọi người.

Thứ nhất hắn là kẻ đầu tiên rơi xuống.

Muốn thu hoạch phải có trả giá, đây là chân lý, cho nên muốn đạt được tư cách đo vào Thiên Cổ Thánh Điện cần phải trả giá bằng tính mạng của mình, nhưng ngay từ đầu xuôi gió xuôi nước không xảy ra vấn đề gì, khó tránh khỏi sẽ có người buông lỏng cảnh giác, cho rằng độ khó mười vạn mét thông qua trong một nén nhang là không có gì.

Không thể phi hành, tiến lên còn phải chú ý mâm tròn di động, tự nhiên sẽ tốn hao càng nhiều thời gian và tinh lực, có thể thông qua trong một nén nhang hay không còn là vấn đề.

Xuất hiện người đầu tiên tử vong, tối thiểu mọi người biết rõ Thánh cấp rơi vào trong vưc sâu bóng tối chỉ có một con đường chết, hơn nữa không phải chết ngay lập tức, mà là âần cần chết dưới thôn phệ của hắc ám, phương thức tử vong này vô cùng khủng bố.

Nhưng mọi người đều là thế hệ tâm tính kiên định, chỉ kinh ngạc trong nháy mắt liền có điều chỉnh, bọn họ càng chú ý vì sao người này té xuống.

Vừa suy nghĩ đã nghe được tiếng kêu thảm thiết thứ hai vang lên, lúc này mọi người phát sớm nên nhìn thấy mâm tròn dưới chân của người này chia năm xẻ bảy, nghiền nát biến mất.

Ngay sau đó tiếng kêu thảm thiết thứ ba vang lên.

Thứ tư... Thứ nă, ...

Liên tục có hơn mười mâm tròn vỡ vụn, người phía trên không thể ngự không phi hành, không có điểm chống đỡ cho nên rơi xuống, trong đó có mấy người ưu tú kịp thời phản ứng. Nhanh chóng điều chỉnh cân đối bản thân và nhyar lên mâm tròn khác, nhưng bất đắc dĩ tốc độ rơi xuống của bọn họ quá nhanh, tuy bản thân phản ứng nhanh nhưng vẫn chậm một bước, không thể làm gì được liền rơi xuống.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Trước khi không làm rõ tình huống liền có người bất an.

Bỗng nhiên Sở Mộ cảm giác mâm tròn dưới chân có chút bất ổn, vội vàng thả người nhảy lên, trong nháy mắt hắn nhảy lên mâm tròn dưới chân cũng tan thành vài mảnh và rơi xuống.

Một chút, chỉ kém một chút, nếu chậm hơn chút thì hắn mất đi cơ hội mượn lực, đến lúc đó hắn không có chút phòng bị nào, vô cùng có khả năng sẽ giống mười mấy người kia rơi vào bóng tối vô tận.

Sở Mộ nhảy lên nhưng nội tâm kinh hãi. hắn không có rối loạn, lập tức vận dụng thân pháp đạp vào hư không, phong lôi xuất hiện và tiến lên phía trước, đáp vào mâm tròn khác.

Không chỉ một mình Sở Mộ có tao ngộ, có hơn mười người có tao ngộ như thế. Mọi người kịp thời phản ứng nhanh, cùng thi triển thân pháp tiến lên phía trước hoặc né sang bên cạnh, nhưng vẫn có một đám người không kịp phản ứng liền rơi xuống.

Ở thời điểm này cũng thể hiện năng lực chênh lệch giữa Thánh cấp với nhau.

Đây chính là chênh lệch về năng lực sinh tồn.

Người thực lực cường đại không có nghĩa năng lực sinh tồn cũng cường đại.

Mọi người hiểu biến hóa đột ngột tới từ mâm tròn, mâm tròn cũng không phải ổn định, có khả năng sẽ vỡ vụn, về phần cái mâm tròn nào sẽ vỡ vụn phải xem vận khí của ngươi.

Lúc này càng nhiều người chú ý mâm tròn dưới chân của mình, một khi xuất hiện dị động sẽ nhảy lên, bộ dạng căng thẳng ra mặt.

Cường giả tuyệt thế là cường giả tuyệt thế, cho dù mâm tròn dưới chân vỡ vụn cũng có thể điều chỉnh nhanh chóng, cũng thi triển thủ đoạn rơi vào mâm tròn khác.

Bởi vì mâm tròn không ổn định, cho nên chênh lệch giữa bốn trận tuyến cũng mở rộng ra, trận tuyết đầu tiên là hơn mười cường giả tuyệt thế bỏ xa trận tuyến thứ hai cả ngàn mét.

- Dựa theo Thánh Linh nói, có lẽ phía sau còn có biến cố, phải cẩn thận.

Sở Mộ truyền âm với ba người Cổ Loạn Không.

Bọn họ ở trong trận tuyến thứ tư, tốc độ cũng không nhanh, nhưng nếu như bảo trì tiến độ hiện tại, trong một nén nhang hoàn toàn có thể vượt qua rãnh trời này tiến đến Thiên Cổ Thánh Điện.

Điều kiện tiên quyết là không có biến cố nào khác.

Một nén nhang đã đốt cháy một phần ba thời gian, trận tuyến thứ nhất đã đi được bốn vạn năm ngàn mét, người trận tuyến thứ tư ở sau cùng, chưa đi tới bốn vạn mét.

Làm người ta an lòng là, trừ mâm tròn bất ổn và vỡ vụn ra, cũng không xuất hiện biến cố ngoài ý muốn nào khác, mà mâm tròn không ổn định nhiều lần, bị người ta lục lọi ra một ít quy luật, điều kiện thứ nhất mâm tròn sẽ vỡ vụn chính là đứng trên đó quá mười giây.

Quy luật thứ hai khó nắm giữ hơn, trước khi vỡ vụn sẽ sinh ra chấn động thật nhỏ, nếu như chú ý là có thể hoàn toàn thoát thân trước đó.

Không có kẻ nào dám buông lỏng cảnh giác, bộ dạng nghiêm túc và tăng cao tinh thần phòng bị.

Lúc vượt qua bảy vạn mét, người trận tuyến thứ nhất không tiến lên phía trước, bọn họ dừng lại nhìn trước mặt.

Chỉ thấy tốc độ của mâm tròn sinh ra biến hóa, tốc độ lưu động chợt nhanh chợt chậm, có rất chậm, từ từ trôi qua, có rất nhanh, từ một hướng trôi nhanh về phía trước.

Chỉ thấy đôi mắt hơn mười cường giả tuyệt thế bắn ra hào quang, không ngừng tính toán, tự hỏi nên làm thế nào vượt qua lộ tuyến này tốt nhất.

Trận tuyến thứ hai chưa đuổi tới, khoảng cách càng lúc càng ngắn.

Mười mấy người bọn họ vận khí không tệ, mâm tròn không có vỡ ra, qua mười giây sau hơn trăm người trận tuyến thứ hai tới gần, cường giả tuyệt thế lại hành động.

Bọn họ cất bước, hoặc là hóa thành lôi đình, hoặc là hóa thành gió mát, hoặc ẩn hiện trong nháy mắt, lúc xuất hiện đã đứng trên mâm tròn trước mặt, tiếp tục đi tới.

Tốc độ mâm tròn trước mặt lúc nhanh lúc chậm, hơn nữa không có quy luật gì đáng nói, nếu như bước sai sẽ sinh ra hậu quả nghiêm trọng.

Một nén nhang không ngừng bốc cháy, lúc này đã đốt được một nửa, trận tuyến thứ hai đã tới khoảng cách bảy vạn mét, còn thừa lại ba vạn mét, phía trước có cường giả tuyệt thế xung phong, bọn họ biêt rõ nơi này có biến cố cho nên dừng bước quan sát mâm tròn trước mắt, tốc độ của mâm tròn lúc nhanh lúc chậm, có chút thác loạn quấy nhiễu tư duy của bọn họ.

Mười giây qua đi, có hơn mười mâm tròn vỡ vụn, trong nháy mắt vỡ vụn mọi người phát hiện ra, rơi vào đường cùng đành nhảy lên phía trước, tùy ý lựa một mâm tròn làm điểm đặt chân.

*****

Hiển nhiên mười mấy người này có vận khí không tốt, đặt chân mâm tròn một giây sau sẽ vỡ vụn, có mâm tròn dừng lại bỗng nhiên gia tốc, đột nhiên xuất hiện biến cố làm tâm tâần bọn họ kinh hãi, vội vàng làm ra phản ứng liên tiếp.

Trong đó có ba người không có điểm dừng chân, chỉ có thể kiên trì mấy giây liền rơi xuống, bọn họ rơi vào trong bóng tối vô tận, sống hay chết phải xem tạo hóa.

Có vài người mâm tròn tốc độ chậm, có âấy cái tốc độ quá nhanh, căn bản không thể phán đoán được điểm dừng chân, chỉ có thể bị mâm tròn mang theo càng đi càng xa.

Mấy người khác có vận khí tốt hơn một chút, tốc độ mâm tròn đặt chân không có biến hóa quá lớn, những phán đoán lúc trước bị quấy rầy, đối mặt với mâm tròn không có quy luật, bọn họ phải lựa chọn và phán đoán thật cẩn thận.

Không bao lâu người trận tuyến thứ ba chạy tới.

Về sau người trận tuyến thứ tư cũng chạy tới nơi này.

Sau khi người trận tuyến thứ tư chạy tới, mọi người kinh ngạc phát hiện một chuyện, đó là mâm tròn không vỡ vụn.

Người trận tuyến thứ hai, thứ ba và thứ tư tụ tập làm một, mỗi người đều đang tự hỏi, đang phán đoán nên tiến lên như thế nào.

Trận tuyến thứ nhất tuyến có hơn mười cường giả tuyệt thế, bọn họ đã đi được vài trăm mét, mỗi lần bọn họ tiến lên, ít thì dừng lại mấy giây, nhiều thì dừng lại hơn mười giây nhưng không còn thong dong như lúc trước, dù là như thế cũng vượt qua người khác nhiều.

Có một nửa người trận tuyến thứ hai tiến lên, tốc độ của bọn họ càng chậm.

- Thật loạn!

Luyện Hồng Vân nhíu mày, hắn nhìn mâm tròn trước mặt và nói.

- Không có quy luật.

Dương Chiến Thiên cau mày.

Cổ Loạn Không và Sở Mộ không nói gì, bọn họ nhìn chằm chằm và tư duy thật nhanh, ý đồ tìm quy luật trong đó và tiến lên.

Minh chủ Cổ Thần Kiếm Minh Dương Phàm là người trận tuyến thứ hai, bây giờ cũng ở trận tuyến thứ hai, lúc này hắn đứng trên một cái mâm tròn lớn hơn mười mét, lúc này theo mâm tròn di động, hắn cố gắng tìm ra điểm đặt chân tốt hơn.

Trong các thành viên Cổ Thần Kiếm Minh, Dương Phàm là người vượt lên đầu tiên, ngay sau đó chính là Hình Lương.

Không thể không nói bọn họ có bản lĩnh thật sự.

- Qua đoạn đường này sẽ tiến vào Thiên Cổ Thánh Điện, nếu như các ngươi không nắm chắc thì có thể ngừng lại nơi này, chờ một nén hương đốt xong sẽ ra ngoài.

Giọng nói hùng hồn cứng cáp của Thánh Linh vang lên lần nữa.

Có ít người rất không cam lòng, nhưng không cam lòng thì như thế nào, không có nắm chắc, tiến lên chỉ chịu chết.

Không gặp nguy hiểm thì những mâm tròn này bất động, cũng cho mọi người thời gian suy nghĩ, nhưng mà thời gian có hạn, chỉ có một nén nhang, không, chỉ còn lại chưa tới nửa nén nhang.

Nửa nén nhang trước đã đi được bảy vạn mét, còn lại nửa nén hương phải vượt qua ba vạn mét, độ khó của ba vạn mét này lớn hơn trước rất nhiều.

Chí ít có một nửa người dừng bước,

Vẫn có người không từ bỏ ý đồ, tiếp tục tiến lên.

Trong lúc mâm tròn gia tộc, dùng tốc độ cực nhanh mang người đi xa, cảnh tượng trước mắt quá nhanh, căn bản không thể nắm bắt.

Trong nháy mắt bọn họ bị mang đi, trong mắt mọi người đã biến thành chấm đen, lại biến mất không thấy gì nữa, bọn họ đi nơi nào hay rơi vào cấm địa hắc ám vô tận, có lẽ chỉ có chính bọn họ và Thánh Linh của Thiên Cổ Thánh Điện biết rõ.

Nhìn chung quanh, đôi mắt Sở Mộ không tự giác nhắm lại.

Hắn nhắm mắt lại không nhìn chung quanh nhưng những mâm tròn di động lại hiện ra trong mắt, hiện ra thật rõ trong thế giới tinh thần của hắn.

Đây là cảm giác rất kỳ lạ, giống như tất cả phía trước nằm trong lòng bàn tay của hắn, không dùng con mắt vẫn nhìn thấy, tất cả đều xuất hiện trong cảm giác.

Mỗi mâm tròn di động hoặc là nhanh, hoặc là chậm, hoặc là gia tốc.

Mỗi khi di động đều có quy luật của nó.

Tư duy của Sở Mộ hoạt động thật nhanh, nguyên thần lực không ngừng tiêu hao, hơn nữa không ngừng mô phỏng suy diễn trong thế giới tinh thần.

Có thể nói mỗi người đều áp dụng phương thức khác nhau, chỉ có điều có người lợi hại hơn người khác mà thôi.

Phương diện suy diễn này, Sở Mộ có ưu thế may mắn vượt qua người khác, linh hồn của hắn vô cùng cường đại giao phó cho hắn năng lực suy diễn tính toán cực mạnh, Sở Mộ hiện tại vứt bỏ tất cả tình cảm, vứt bỏ tất cả tạp niệm và chỉ còn tính toán suy diễn mà thôi.

Lựa chọn mâm tròn thứ tám, lựa chọn mâm tròn thứ hai, mâm tròn thứ ba...

Sở Mộ có ý định khác với người khác, những người khác chỉ có thể lựa chọn một mâm tròn tiến lên, sau đó lại lựa chọn cái thứ hai, cái thứ ba, mỗi lần như vậy phải dừng lại một chút thời gian, khả năng phạm sai lầm càng lớn, bản thân Sở Mộ dựa vào ưu thế của mình, dựa vào năng lực và suy diễn tính toán cường đại tìm ra mâm tròn có thể tiến lên.

Tốc độ di chuyển của mâm tròn không lớn, thậm chí quỹ tích di động cũng khác nhau, muốn suy tính mấy ngàn cái mâm tròn vượt qua phạm vi ba ngàn mét này, tư duy của Sở Mộ có mạnh hơn vài lần cũng không làm được, hắn chỉ có thể quyết định nên lấy hay bỏ.

Thần hồn chi lực bao phủ bên ngoài, thay thế mắt mình, chỉ suy tính quỹ tích và tốc độ của những mâm tròn, tìm kiếm nơi dừng chân tốt nhất.

Không bao lâu, Sở Mộ suy tính hoàn tất, hắn mở mắt ra, thân ảnh nhảy lên mâm tròn đầu tiên.

Trong nháy mắt nhảy lên mâm tròn đầu tiên, Sở Mộ không dừng lại chút nào, mũi chân điểm nhẹ vào mâm tròn, dùng tốc độ và phản ứng kinh người nhảy lên lần nữa, nhảy lên mâm tròn thứ hai, lại điểm nhẹ mũi chân nhảy lên mâm tròn thứ ba...

Mọi người liên tục lộ ra thần thái khiếp sợ, nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ đang tiến lên phía trước.

Thứ năm, thứ sáu, thứ bảy...

Sở Mộ tiến lên phía trước với tốc độ cực nhanh, cũng không dừng lại chút nào, nhanh hết sức kinh người, lúc này đã đuổi kịp trận tuyến thứ hai.

- Là hắn!

Hình Lương cả kinh.

- Tại sao lại nhanh như thế?

Dương Phàm cũng kinh hãi.

Ngay sau đó Sở Mộ vượt qua tuyến thứ hai, đuổi kịp và vượt qua bọn họ.

- Không có khả năng!

Diêm Chính Khang lên tiếng, hắn không tin vào những gì nhìn thấy.

Rất nhiều người đều không thể tin được, trong mắt của bọn họ, Sở Mộ chỉ là một Vạn Cổ Nhị trọng thiên sơ kỳ mà thôi, cũng không thể lợi hại như thế.

Người khác kinh hô và nghi vấn, Sở Mộ không quan tâm, cho dù biết cũng không để ý, nguyên thần lực của hắn không ngừng tiêu hao, hắn vận dụng năng lực suy tính cường đại vượt qua một trăm mâm tròn, cũng tính con đường tiếp theo.

Một trăm lẻ một... Một trăm lẻ hai... Một trăm lẻ ba!

Lúc này hơn mười cường giả tuyệt thế ở tuyến đầu tiên cũng chỉ mới đi hơn trăm cái mâm tròn mà thôi.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)