Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1601

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1601: Trò chơi Thánh Hoàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bờ bên kia, trong một nén nhang, tro hương cuối cùng cũng rơi xuống.

Đã đến giờ, tất cả mâm tròn đột nhiên bất động, sau đó chúng bay ngược về phía sau.

- Các ngươi bị loại bỏ!

Thánh điện chi linh nói ra.

- Không công bình.

Những người không thông qua kiểm tra lập tức kêu to.

- Chủ nhân của ta khi còn sống am hiểu suy tính chi đạo, lần này lựa chọn người thừa kế, tự nhiên phải có được năng lực suy tính hơn người.

Thánh Linh giải thích đơn giản:

- Cửa ải khảo hạch này kiểm tra năng lực suy tính của các ngươi, hoàn toàn không quan hệ tới thực lực, năng lực suy tính của các ngươi không hợp cách, nhanh chóng rời đi, nếu không ta sẽ không khách khí.

Thánh Linh nói ra, trong lời nói mang theo chút sát khí.

Cho dù không cam tâm, những người này không thể tiếp tục lưu lại, chỉ có thể quay người rời đi.

Bọn họ nhìn bên kia rất ít người, thập phần hâm mộ, cũng hết sức ghen tỵ.

Bên ngoài Thiên Cổ Thánh Điện có một trăm người đang đứng, vừa vặn có hơn một trăm người hoàn thành.

Nói cách khác, người thông qua rãnh trời chỉ hơn một trăm người, một người trong đó thông qua sớm nhất, ngoài ra còn mười bốn cường giả tuyệt thế, những người cuối cùng đều là những Kiếm Thánh cao giai, số ít là cường giả Thánh cấp trung giai, còn có có một ít là Thánh cấp đê giai.

Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân không thông qua, bọn họ biểu hiện không tệ khi so với những người khác, bởi vì bọn họ đều có tư chất yêu nghiệt, nhưng mà cấp độ quá thấp hạn chế bọn họ, lại không có linh hồn hơn người như Sở Mộ, cuối cùng kém một vạn mét không thể vượt qua.

Về phần những người khác của Cổ Thần Kiếm Minh, trơớc tiên là minh chủ Dương Phàm và phó minh chủ Hình Lương, Hình Lương chỉ kém mấy ngàn mét, Dương Phàm lại thông qua vào lúc nén nhang cháy hết.

Ba mươi mấy người của Cổ Thần Kiếm Minh cũng chỉ có hai người Sở Mộ và Dương Phàm thông qua.

- Tiểu bối, ngươi tên gì?

Trịnh Lệ bước tới, sắc mặt vô cùng âm trầm, sâu trong mắt còn mang theo sát cơ đáng sợ, nó như vòng xoáy xoay tròn có thể nghiền nát tâm thần người khác, đổi thành người khác bị Trịnh Lệ nhìn chằm chằm vào sẽ hoảng hốt thất thố và phát run.

Sở Mộ sẽ không, ý chí bản thân hắn hơn xa người khác. Còn nữa, Trịnh Lệ bị áp chế nguyên thần và tu vi, lực uy hiếp từ ánh mắt giảm đi rất nhiều, căn bản không thể ảnh hưởng tới Sở Mộ.

- Sở Mộ.

Sở Mộ dùng ngữ khí bình tĩnh trả lời.

Không có ngoài dự liệu của mọi người, dù sao một Thánh cấp nhị tinh và cường giả tuyệt thế, ai mạnh ai yếu rất rõ ràng, trừ phi đầu óc có vấn đề mới cố ý đối nghịch với cường giả tuyệt thế, thực tế còn là cường giả tuyệt thế tâm ngoan thủ lạt giết người trong nháy mắt..

Nếu là Sở Mộ lúc trước, có lẽ hắn không trả lời Trịnh Lệ, hoặc sẽ nói một câu "Vì sao ta phải nói cho ngươi biết?

Sau khi hắn lĩnh ngộ kiếm tới cấp độ càng sâu, hắn biết rõ kiếm cũng không phải thà gãy không cong, kiếm có thể uốn lượn thích hợp và phản kích.

Hắn là tông chủ Chân Kiếm Tông, nếu đối địch với Trịnh Lệ, hơn nữa đối phương còn là kẻ tâm ngoan thủ lạt, nếu hắn nhìn chằm chằm vào Chân Kiếm Tông, sẽ mang tới phiền toái không cần thiết cho tông môn.

Trong cảm giác của Sở Mộ, thực lực Trịnh Lệ còn cường đại hơn Độc Cô Xung, Thái Thượng không ít, cho dù hiện tại Chân Kiếm Tông có Thương Lan hoàng triều che chở nhưng đó chỉ là ngoại lực, là lực lượng của người khác, có thể mượn nhưng không thể mượn thường xuyên.

Cường giả phải tự mình cố gắng!

- Không tệ, ta bắt đầu cảm thấy hứng thú với con sâu cái kiến như ngươi rồi.

Trên mặt Trịnh Lộ lộ ra nụ cười âm hàn, nói:

- Nhớ kỹ, ra khỏi thánh điện không cần vội vã rời đi, nếu không, mặc kệ ngươi ở nơi nào, mặc kệ ngươi có chỗ dựa là ai, ta sẽ bắt được ngươi.

Sở Mộ chỉ nhìn Trịnh Lệ, không có trả lời.

Trịnh Lệ không nói gì nữa, ánh mắt không nhìn Sở Mộ, hắn nhìn sang Thiên Cổ Thánh Điện cách đó không xa.

Quan sát thánh điện khoảng cách gần như thế mang cho đám người Sở Mộ lực trùng kích thị giác vô cùng mãnh liệt, càng cứng rắn hùng hồn, dường như thái cổ thần sơn áp trên người, hắn đứng trước mặt nó liền cảm giác bản thân mình nhỏ bé.

Cho dù là hơn mười cường giả tuyệt thế cũng có cảm giác nhỏ bé như vậy, loại cảm giác này đối với bọn họ quá hiếm có nhưng lại làm bọn họ hưng phấn, trong lòng càng nóng bỏng, không hổ là trọng bảo cấp Thánh Hoàng, chỉ có thứ này mới mang tới áp lực cho bọn họ.

Bởi vì trọng bảo cấp Thánh Hoàng từ trình độ nào đó đã có thể so được với Thánh Hoàng.

- Tại sao ngươi trêu chọc hắn?

Dương Phàm đi đến bên cạnh Sở Mộ, truyền âm hỏi.

- Có khả năng ta là người tới đây đầu tiên.

Sở Mộ đáp lại.

- Tiếp theo cẩn thận chút!

Dương Phàm nói.

- Ngươi cũng thế.

Sở Mộ trả lời một câu

Bọn họ nói chuyện cũng không có dụng tâm, bởi vì cả hai đang nhìn thánh điện.

- Đầu tiên ta phải chúc mừng các vị.

Giọng nói cứng cáp của Thánh Linh vang lên lần nữa:

- Các ngươi đạt được tư cách đi vào thánh điện nhưng truyền thừa của chủ nhân chỉ có thể do một người trong các ngươi đạt được, như vậy trong một trăm người các ngươi ai có được truyền thừa đây?

Một câu nói làm nội tâm bọn họ nóng bỏng, bọn họ nhắm tới truyền thừa Thiên Cổ Thánh Hoàng khi tới đây

- Tiếp theo ta phải nói chút quy tắc cho các ngươi biết, chú ý, ta chỉ nói một lần.

Thánh Linh nói:

- Sau khi đi vào thánh điện, các ngươi sẽ biến thành đối thủ, hơn nữa trên thân mỗi người các ngươi đều có điểm tích lũy, ta sẽ tùy cơ hội rút từ hai người các ngươi ra làm đối thủ đấu một trận, người thắng sẽ được điểm tích lũy của đối phương, người thua phải xem vận khí, người còn sống sẽ bị đưa ra ngoài thánh điện, nhớ kỹ, có thể nhận thua, mặt khác ta phải nhắc các ngươi, sau khi các ngươi có được mười điểm tích lũy là có thể rút thưởng, phần thưởng chính là một trong số các bảo vật của chủ nhân nhà ta lưu lại, có thể rút thăm được cái gì phải xem vận khí của các ngươi.

Nghe Thánh Linh nói thế, sắc mặt mọi người ngạc nhiên.

Rút thưởng?

Sống nhiều năm như vậy, cũng xông qua không ít bí cảnh truyền thừa nhưng chưa bao giờ gặp qua việc này.

- Thú vị!

Một cường giả tuyệt thế mỉm cười.

- Đúng là thú vị!

- Thiên Cổ Thánh Hoàng rất thích chơi.

- Đương nhiên, chủ nhân của ta khi còn sống rất ưa thích chơi, đây là quy củ do hắn thiết lập.

Thánh Linh cười nói:

- Người chiến đấu tới cuối cùng sẽ đạt được truyền thừa của chủ nhân ta.

*****

- Hiện tại cửa thánh điện sở mở ra, các vị tiến vào thánh điện còn phải nhìn xem ai mới là người hữu duyên, ai mới có thể thông qua thử thách đạt được truyền thừa của chủ nhân ta.

Thánh Linh nói với lời lẽ đầy kích động, nội tâm mọi người nóng rực, huyết nhục sôi trào.

Oanh, cánh cửa thánh điện như thái cổ thần sơn mở ra, trong tích tắc tâm thần trăm người nơi đây nóng rực.

Hơn mười cường giả tuyệt thế, căn bản không ai khiêm nhường, tới cấp bậc của bọn họ liền hiểu rõ, lúc nên ra tay phải ra tay, nếu như muốn chơi phong độ gì đó, rất có thể sẽ mất đi cơ hội, đây là giáo huấn của nhiều người.

Cho dù tu vi nguyên thần bị áp chế nhưng với tư cách cường giả tuyệt thế, bọn họ có đủ thủ đoạn không phải Thánh cấp có thể so sánh, trong nháy mắt bộc phát, tốc độ nhanh kinh người, lúc này vượt qua những người khác đi vào bên trong.

Trong nháy mắt hơn mười cường giả tuyệt thế xông tới, hai ba giây sau những người khác cũng đi vào trong thánh điện, lúc người cuối cùng đi vào trong thánh điện, cánh cửa thánh điện đóng lại lần nữa.

Người vào trong thánh điện nhanh chóng phát hiện ra một điểm, những người khác đều biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một mình mình mà thôi.

Lúc này ánh mắt tỏa sáng, phát hiện mình tiến vào trong một gian phòng, trong đó có một vách tường là trong suốt, có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, đó là bình đài hình tròn.

Nếu như ánh mắt của bọn họ có thể vượt qua gian phòng của mình, hắn sẽ phát hiện có một trăm gian phòng quay chung quanh một vòng tròn trung tâm, đó là bình đài cực lớn.

Cũng may gian phòng trống trải lại đủ lớn, hơn nữa sẽ không làm người ta cảm thấy áp lực, cảm giác trói buộc.

- Chư vị, hoan nghênh các ngươi tiến vào thánh điện, trò chơi của chủ nhân ta sắp bắt đầu.

Giọng nói của Thánh Linh cao vút truyền vào bên tai mọi người.

- Hiện tại, ta sẽ tùy cơ hội chọn lựa hai người trong các ngươi làm đối thủ của nhau.

- Nhưng muốn trọn đối thủ thì sao?

Giọng nói của Thánh Linh hùng hồn và cứng cáp, lúc này cho người ta cảm giác như trẻ con.

- Dùng đĩa quay xác định.

Nói xong, chỉ thấy một cái đĩa quay thật lớn xuất hiện, đĩa quay có một trăm ô, trong đó có một trăm con số.

Hai cây kim màu đỏ phân biệt vào hai hướng khác nhau.

Đột nhiên hai cây kim bị bàn tay vô hình nào đó xoay tròn, hai cây kim màu đỏ chuyển động làm người ta hoa mắt không thể phân biệt nó xoay nơi nào.

Qua mười giây sau, tốc độ xoay của cây kim dần dần chậm lại.

Hai cây kim màu đỏ cũng dừng lại, một cây trong đó chỉ vào số mười tám, một cây khác chỉ số ba mươi sáu.

- Số mười tám và số ba mươi sáu, chúc mừng các ngươi.

Thánh Linh nói lớn, sau đó vách tường trong suốt của số mười tám và số ba mươi sáu biến mất.

Hai người nhanh chóng đi ra ngoài, thả người nhảy lên sau đó đi lên bình đài.

Hai người này đều có khí tức chấn động Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, có lẽ là cấp độ sau khi bị áp chế, cấp độ như vậy chiến đấu không biết ai sẽ chiến thắng ai sẽ bị thua.

Số mười tám rút kiếm ra, đó là một thanh Thông Thiên thánh kiếm, không dễ dàng có được linh kiếm.

Số ba mươi sáu không lấy bất cứ vũ khí nào, ngón tay của hắn mang theo chiếc nhẫn khảm đầy bảo thạch và tỏa ra khí tức chấn động kinh người.

Số mười tám xuất kiếm trước, hắn chém ra một đạo kiếm khí hình bán nguyệt, dường như muốn gọt bình đài thành hai nửa và chém vào số ba mươi sáu.

Số ba mươi sáu nghiêng người tránh né, hiểm lại càng hiểm tránh được kiếm khí thật lớn, hắn duỗi bàn tay phải đeo nhẫn ra, năm ngón tay uốn lượn, trong lòng bàn tay xuất hiện hào quang màu đỏ thẫm...

Kịch Liệt Hỏa diễm trùng kích xì ra, uy lực kinh người.

Số mười tám và số ba mươi sáu chiến đầu kịch liệt.

Đám người Sở Mộ phát hiện một điểm chính là cho dù bọn họ công kích cỡ nào, khí tức chấn động vẫn không cách nào vượt qua Thánh cấp tam tinh đỉnh phong.

Chẳng lẽ nói bọn họ tận lực áp chế công kích của mình?

Đây là chuyện không thể nào, trong chiến đấu như vậy mà còn tận lực áp chế bản thân thì chỉ có kẻ đần mới làm vậy, vì sao lực công kích mạnh nhất của bọn họ chỉ có thể đạt tới Thánh cấp tam tinh đỉnh phong?

Lúc này có người phát hiện.

Bị hạn chế, bị Thiên Cổ Thánh Điện hạn chế.

Không chỉ nguyên thần bị áp chế còn tam cấp đỉnh phong, tu vi bị hạn chế ở Vạn Cổ tam trọng thiên đỉnh phong, ngay cả lực công kích cũng bị hạn chế trong thánh cấp tam tinh đỉnh phong.

Phải biết rằng, có ít người tu vi không cao nhưng sức chiến đấu kinh người, hoàn toàn có thể lấy yếu thắng mạnh, những người này đều là thiên tài yêu nghiệt chính thức.

Giống như Sở Mộ, tu vi Vạn Cổ Nhị trọng thiên sơ kỳ nhưng có thể đối kháng và chém giết cường giả Thánh cấp lục tinh cũng như vậy, cho dù hạn chế nguyên thần và tu vi cũng không ảnh hưởng tới Sở Mộ quá lớn, bởi vì hắn có thể chiến đấu vượt cấp.

Ví dụ như mười mấy cường giả tuyệt thế kia, cảnh giới của bọn họ cao thâm vượt xa nhiều người, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, chém giết sinh tử nhiều hơn người khác vô số lần, cùng là một phần lực lượng trong tay người khác chỉ có thể phát huy ra hai thành lực lượng, trong tay bọn họ có thể phát huy ba thành hoặc năm thành.

Cho nên dù tu vi bị hạn chế ở Vạn Cổ tam trọng thiên đỉnh phong nhưng bọn họ vẫn có thể phát huy thực lực vượt qua tam trọng thiên đỉnh phong, đạt tới Thánh cấp ngũ tinh lục tinh cũng không nói chơi.

Tình huống hiện tại lại vượt qua dự kiến của mọi người, ngay cả uy lực lớn nhất cũng bị hạn chế, hạn chế trong Thánh cấp tam tinh đỉnh phong, từ đó chiến đấu vượt cấp cũng bị áp chế, hoàn toàn không thể phát huy ưu thế của bản thân, cũng mất đi một nhược điểm tu vi chưa đủ.

Có phát hiện này, hơn mười cường giả tuyệt thế biến sắc, bọn họ cho rằng có thể quét ngang những người khác, không ngờ lại thất bại hoàn toàn.

Trong tình huống cùng tu vi, phát huy lực lượng giống nhau, muốn chiến thắng cũng chỉ dựa vào kỹ xảo chiến đấu của bản thân.

Kỹ xảo chiến đấu là nhiều phương diện. Thuần túy là kỹ xảo biến hóa, nắm bắt thời cơ, nắm giữ tiết tấu các loại...

Điều này cần thiên phú, cũng cần đầy đủ kinh nghiệm.

Dưới tình hình lực lượng như nhau, số mười tám và số ba mươi sáu dùng hết thủ đoạn, phát huy tất cả kỹ xảo của bản thân, ý đồ muốn đánh bại đối phương.

Sở Mộ nhìn trong chốc lát đã biết rõ không có gì đáng xem. Tiêu chuẩn kỹ xảo chiến đấu của hai người này gần với nhau, sẽ đánh rất lâu, cho nên không cần quan tâm tới.

- Thánh Linh.

Sở Mộ thở lên tiếng gọi, cũng không biết Thánh Linh có để ý tới mình hay không.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)