Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1616

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1616: Độc hành
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Ah, không ngờ còn có Nhân tộc?

- Từ khi nào Nhân tộc cũng có tư cách đi vào Thần Sơn bí cảnh của Ngũ Linh tộc?

Ba mươi người Thiên Tộc đạt được danh ngạch đi vào Thần Sơn bí cảnh, nơi này là Thiên Linh vực, là khu vực lấy Thiên Tộc làm chủ, căn bản không cần hộ tống.

Trong ba mươi thiên tài Thánh cấp đê giai của Thiên Tộc có người nhận ra Sở Mộ, chính là Thiên Đạo Lâm từng tranh đoạt giới bi với hắn trong Huyền Dương Điện.

Sở Mộ phát hiện Thiên Đạo Lâm, Thiên Đạo Lâm cũng phát hiện Sở Mộ, hắn không nói cái gì, chỉ lạnh lùng cười cười nhìn Sở Mộ, trong mắt xuất hiện thần thái ác liệt.

Tu vi Thiên Đạo Lâm đạt tới Thánh cấp tam tinh sơ giai, còn cao hơn Sở Mộ một đại cảnh giới, nhưng khi tranh đoạt giới bi với ở Mộ, tu vi của hắn còn hơn Sở Mộ rất nhiều.

Trong mắt Thiên Đạo Lâm mang theo sát ý, Sở Mộ không thèm để ý, hắn hiện tại còn mạnh hơn lúc ở Huyền Dương Điện vô số lần, có lẽ thực lực Thiên Đạo Lâm mạnh hơn lúc ấy rất nhiều lần nhưng Sở Mộ không cho rằng hắn có thể mạnh hơn mình, dù sao mình tiến triển như thế nào chính mình biết rõ.

-Sở tiểu hữu có đại ân với Ngũ Linh tộc, tặng cho hắn một danh ngạch đi vào Thần Sơn bí cảnh để tỏ lòng biết ơn.

Một trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc nói ra, ngụ ý nói rất rõ ràng, đây là báo ân, sau khi báo ân, Ngũ Linh tộc sẽ không còn quan hệ với Sở Mộ.

Kể từ đó giả như Sở Mộ có phát sinh mâu thuẫn gì với Thiên Tộc cũng không có quan hệ với Ngũ Linh tộc, hoàn toàn có thể không đếm xỉa đến, người khác không ai truy cứu.

Thiên Tộc hiểu điểm này, Sở Mộ nghe được trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc nói thế cũng hiểu nhưng hắn không thèm để ý, nếu Ngũ Linh tộc nguyện ý kết giao với hắn, hắn cũng vui vẻ ý kết giao, nếu đối phương không muốn, chỉ vì báo ân mà thôi, như vậy hắn cũng yên tâm thoải mái không sao cả.

Sở Mộ cũng may mắn, may mắn chính mình không có làm người tốt cải thiện hay tăng lên cho Ngũ Linh Kiếm Điển, nếu không hắn đã phí công nhưng không được báo đáp, vô duyên vô cớ tiện nghi người ngoài.

Thất trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc cau mày, trong nội tâm không hài lòng khi nghe trưởng lão kia nói chuyện, nhưng trong trường hợp này hắn không phản bác được, nếu không sẽ bị người ngoài chê cười Ngũ Linh tộc.

Thất trường lão cũng hiểu rõ tên trưởng lão nói chuyện có vài phần tâm tư, bởi vì Sở Mộ đạt được một danh ngạch thì có kẻ mất danh ngạch, thiên tài Ngũ Linh tộc mất đi danh ngạch có chút quan hệ với tên trưởng lão này.

Cho dù thế nào thì lời đã nói ra khỏi miệng, không tốt phản bác, tương đương thành kết cục đã định, cũng chỉ có thể như thế.

- Bí cảnh chi môn đã mở ra, chư vị, tiến vào bí cảnh đi.

Lão giả Ngũ Linh tộc trấn thủ bí cảnh lên tiếng.

Cánh cửa Thần Sơn bí cảnh đã sớm mở ra, nó là một vòng xoáy hấp thu tất cả.

Một trăm danh ngạch, Thiên Tộc ba mươi cái, Ngũ Linh tộc vốn có bảy mươi, hôm nay là sáu mươi chín, một danh ngạch do Sở Mộ chiếm cứ.

Ba mươi người Thiên Tộc dẫn đầu đi vào trong bí cảnh, tiến vào bí cảnh trước giống như chủ nhân của Ngũ Linh Thần Sơn, Thần Sơn bí cảnh là thuộc về bọn họ mà không phải thuộc về Ngũ Linh tộc.

Sau khi ba mươi Thiên Tộc tiến vào, sáu mươi chín Ngũ Linh tộc cũng đi vào bí cảnh, cuối cùng mới là Sở Mộ.

Tiến vào trước sau đại biểu địa vị, nhưng đối với Sở Mộ mà nói hắn cũng không thèm để ý, bất kể thế nào thì đây cũng là địa bàn của Ngũ Linh tộc, hắn chỉ là người ngoài mà thôi, có thể têến vào Thần Sơn bí đã không tồi, không so đo tiến vào trước hay sau.

Lúc đi vào cửa bí cảnh, Sở Mộ tiến vào trong Thần Sơn bí cảnh.

Mỗi một bí cảnh đều là tiểu thế giới độc lập, bên trong có không ít đồ vật bên ngoài không có.

Sở Mộ không hiểu về Thần Sơn bí cảnh của Ngũ Linh tộc nhưng hắn hiểu bí cảnh của Ngũ Linh tộc chắc chắn cùng nhịp thở với Ngũ Linh tộc.

Quả nhiên vừa tiến vào Thần Sơn bí cảnh, Sở Mộ cũng cảm giác được khí tức ngũ hành chi lực chấn động vô cùng nồng đậm tràn ngập trong không khí, có thể nói thiên địa nguyên khí rất mỏng manh, chỉ có ngũ hành chi lực nồng đậm kinh người mà thôi.

Thật không hỗ là bí cảnh Ngũ Linh tộc, thời gian Thần Sơn bí cảnh mở ra là một tháng, nếu thiên tài Ngũ Linh tộc không có thu hoạch gì trong nơi này, chỉ cần tu luyện tìm hiểu một tháng cũng giúp bọn họ tìm hiểu ngũ hành chi đạo sâu hơn.

Nếu như Sở Mộ nguyện ý, đại khái có thể tìm một nơi bế quan dốc lòng nghiên cứu ngũ hành chi lực cũng có thể có tiến triển rõ ràng.

Nhưng Sở Mộ tiến vào Thần Sơn bí cảnh không phải vì tu luyện ngũ hành chi lực, kiếm đạo của hắn càng tinh tiến, hắn càng cảm giác được lực lượng thiên địa cùng kiếm đạo không có liên quan gì, nói cách khác, cho dù không tu luyện lực lượng thiên địa thì uy lực cũng không kém.

Loại ý nghĩ này xuất hiện ngẫu nhiên nhưng sự thật lại chứng minh Sở Mộ sai lầm, bởi vì lúc hắn không dung nhập lực lượng thiên địa vào kiếm thức, uy lực kiếm thức lại hạ thấp rất nhiều.

Ý niệm chợt xuất hiện trong đầu, Sở Mộ cũng không có miệt mài theo đuổi, bởi vì hắn biết rõ, miệt mài theo đuổi cũng không có kết quả, ngược lại sẽ lãng phí tâm thần, trước kia hắn từng miệt mài theo đuổi, thiếu chút nữa làm tư duy của mình hỗn loạn và sinh ra hoài nghi, ảnh hưởng căn cơ kiếm đạo.

Có lẽ chỉ có thời cơ phù hợp mới có thể biết được.

Người Thiên Tộc và Ngũ Linh tộc tiến vào trước Sở Mộ phân thành hai trận doanh, mà Sở Mộ là trận doanh thứ ba, mà hắn chỉ có một người.

Sau khi tiến vào, người Thiên Tộc nhìn Sở Mộ. Thiên Đạo Lâm đi lên vài bước và nói:

- Trong bí cảnh có nhiều nguy hiểm, không cẩn thận có thể lưu mạng nhỏ lại nơi đây.

- Nếu nói thế ngươi cũng phải cẩn thận mới được.

Sở Mộ cười nói.

- Hừ.

Thiên Đạo Lâm không nói cái gì, hắn hừ lạnh một tiếng và lui vào trận doanh Thiên tộc, cũng không có trực tiếp động thủ.

Nếu như Thiên Đạo Lâm động thủ, ba mươi Thánh cấp Thiên Tộc sẽ liên thủ với nhau, Sở Mộ quả quyết không cách nào đối kháng, nhưng người Thiên Tộc lại rất kiêu ngạo, tự nhận huyết mạch Thiên Tộc là cao quý nhất, trong cùng giai thì người Thiên Tộc vô địch, chưa truyền ra chuyện dùng nhiều người khi ít, ít nhất là trong cùng cấp độ.

Thiên Đạo Lâm là thiên tài trong Thiên Tộc, hắn có cao ngạo của mình, càng không liên thủ đối phó Sở Mộ.

Ba mươi người Thiên Tộc kết bạn rời đi, phân thành mấy tiểu đội đi thật nhanh, sáu mươi chín thiên tài Ngũ Linh tộc chưa từng nhìn Sở Mộ, bọn họ cũng kết bạn cùng đi, ít thì ba năm người, nhiều thì bảy tám người làm một tiểu đội, cũng rời đi thật nhanh.

*****

Nếu trưởng lão nói Sở Mộ có ân tình với Ngũ Linh tộc, cho danh ngạch là báo ân, bất luận thiệt giả, tất nhiên là có lý do khác, Ngũ Linh tộc cũng không phải tộc có ân không báo, cho nên ở chỗ này, bọn họ không chào đón Sở Mộ cũng không đối địch với Sở Mộ, không cố ý gây phiền toái cho Sở Mộ, nếu làm thế sẽ lộ ra Ngũ Linh tộc không phóng khoáng.

Có lẽ chỉ có thiên tài mới có lựa chọn này, trừ thiên phú hơn người ra, bọn họ cũng có được tâm tính hơn người, không phải thế hệ phập phồng không yên.

Không đi tìm phiền toái nhưng bọn họ vẫn nghẹn một hơi, càng không cố ý tiếp cận Sở Mộ, bởi vậy không nhìn Sở Mộ.

Như vậy cũng tốt, Sở Mộ có thói quen độc hành.

...

Tự tay hái một gốc linh thảo có ngoại hình giống như kiếm ẩn chứa kim chi lực bỏ vào trong giới chỉ.

Đây là một cây linh thảo ẩn chứa kim chi lực và mộc chi lực, nếu dùng luyện đan có trợ giúp khôi phục và tu luyện kim chi lực cùng mộc chi lực.

Thần Sơn bí cảnh cũng có thể gọi là ngũ hành bí cảnh, bên trong chỉ có ngũ hành chi khí, thậm chí ngũ hành chi lực.

Chính bởi vì được ngũ hành chi khí nồng đậm uẩn dưỡng, thổ địa nơi này mang theo ngũ hành chi khí chấn động, linh thảo khoáng thạch cũng cùng nhịp thở với ngũ hành.

Người Ngũ Linh tộc cũng có Luyện Đan Sư Luyện Khí Sư, đan dược và luyện khí của bọn họ đều có quan hệ với ngũ hành, đây là tài nguyên trọng yếu của bọn họ.

Tuy tác dụng của chúng với Sở Mộ không rõ ràng như Ngũ Linh tộc nhưng hắn cũng thu thập nhiều, cũng có thể đặt trong Chân Kiếm Tông, phong phú tài nguyên Chân Kiếm Tông.

Tiến vào Thần Sơn bí cảnh vài ngày, hắn không gặp nguy hiểm nhưng lại thu được không ít linh thảo và khoáng thạch, một khi Sở Mộ gặp được, mặc kệ giá trị như thế nào, hắn đều hái và thu vào giới chỉ.

Từ khi trở thành tông chủ Chân Kiếm Tông, cho dù một mình rời khỏi Chân Kiếm Tông cũng thường xuyên đứng ở góc độ tông chủ mà suy nghĩ.

Trước khi tiến vào trong Thần Sơn bí cảnh, Thất trưởng lão Ngũ Linh Vương tộc đã từng nói qua, trong Thần Sơn bí cảnh có linh thú nghỉ lại, chúng đều có tu vi Thánh cấp đê giai, thậm chí còn có Thánh cấp trung giai, càng có Thánh cấp cao giai nên phải cẩn thận, nếu không có khả năng chết dưới nanh vuốt của linh thú.

Cây cối cực lớn ẩn chứa sinh cơ bừng bừng, đó là một loại thể hêện của mộc chi lực, mộc chi tướng bổn nguyên trong trái tim Sở Mộ không ngừng hấp thu khí tức rời rạc trong không khí lớn mạnh bản thân mình.

Linh dược cùng khoáng thạch tuyệt đối không phải thu hoạch chủ yếu khi tiến vào Thần Sơn bí cảnh, trong Thần Sơn bí cảnh ngàn năm mới mở ra một lần chắc chắn sẽ có vật càng trân quý hơn.

Tiểu đội Thiên Tộc không ngừng tiến lên, bọn họ đều buông tha một ít linh dược giá trị không cao.

Phải biết rằng cũng không phải người Thiên Tộc lần đầu tiên đi vào Thần Sơn bí cảnh, bọn họ cũng biết chi tiết của Thần Sơn bí cảnh, người Thiên Tộc mỗi lần trước khi tiến vào trong bí cảnh, những tộc nhân có cơ hội đi vào Thần Sơn bí cảnh cơ đều được trưởng bối nói chi tiết cái gì đáng giá, cái gì hữu dụng với Thiên Tộc.

Thậm chí những bảo vật đại khái nằm ở nơi nào đều có người nói tỉ mỉ, bọn họ khác với Sở Mộ, sau khi tiến vào nơi này đều có mục đích, sẽ không giống Sở Mộ chỉ tìm vận may.

Thiên tài Ngũ Linh tộc cũng giống như thế, phải biết rằng đây là bí cảnh của Ngũ Linh tộc, cho dù Thiên Tộc hiểu Thần Sơn bí cảnh cũng không thể so sánh với Ngũ Linh tộc.

...

Thả người bay lên không trung, thân ảnh lao đi như ánh sáng, từng đạo khí lưu sắc bén đâm xuyên không khí.

Đây là tộc đàn linh thú, tổng cộng hơn mười con, nhưng đều là linh thú Thánh cấp đê giai, chúng không thể uy hiếp Sở Mộ.

Sau khi tru sát, Sở Mộ cũng đạt được bảo vật mà đám linh thú bảo hộ, đó là một quả trái cây màu xanh to như nắm đấm.

Trái cây màu xanh này có mộc chi lực vô cùng nồng đậm, Sở Mộ không biết tên của trái cây là gì, nhưng hắn biết rõ trái cây có ích không nhỏ với mộc chi tướng bổn nguyên, bởi vì hắn cầm trái cây sau đó đặt nó vào vị trí trái tim.

- Hấp thu!

Mặc niệm nói, Sở Mộ điều động mộc chi tướng bổn nguyên bao phủ lên trái cây màu xanh trong tay, lúc này lực lượng ẩn chứa trong trái cây bị mộc chi tướng bổn nguyên dẫn dắt, xuyên thấu qua cánh tay và thân thể Sở Mộ dẫn dắt vào trong trái tim, trở thành chất dinh dưỡng của mộc chi tướng bổn nguyên.

Trái cây khô quắt thật nhanh, mộc chi tướng bổn nguyên chi lực ở trái tim cũng mạnh hơn không ít.

Không bao lâu, trái cây chỉ còn lại lớp da ở ngoài mà thôi, Sở Mộ cảm giác rõ ràng, mộc chi tướng bổn nguyên ở trái tim phát triển hơn một phần mười.

Trên lý luận, nếu hấp thu mười trái cây như thế có thể làm mộc chi tướng bổn nguyên phát triển gấp đôi.

Có lẽ trái cây này vô cùng trân quý, so với những linh dược hắn đạt được kia còn quý hơn không biết bao nhiêu lần.

Vứt bỏ vỏ trái cây khô quắt không ánh sáng, tất cả lực lượng bên trong bị hấp thu không còn.

Tiến vào Thần Sơn bí cảnh lần này, hơn nữa Sở Mộ cũng hiểu nhất định về Thần Sơn bí cảnh, đối với Ngũ Linh tộc mà nói báo ân đã đầy đủ, cho nên căn bản sẽ không nói rõ tình huống trong bí cảnh cho Sở Mộ biết.

Nếu như nói ra, Sở Mộ còn thiếu ân tình của Ngũ Linh tộc.

Thần Sơn bí cảnh không biết lớn bao nhiêu, Sở Mộ không ngừng tiến lên, vài ngày qua, với tốc độ của hắn cũng xâm nhập rất xa nhưng không thấy giới hạn, hắn tao ngộ linh thú đều là Thánh cấp đê giai, còn chưa gặp qua Thánh cấp trung giai chứ đừng nói chi là Thánh cấp cao giai.

- Bảo vật có linh thú trấn giữ giá trị tương đối cao, linh thú trấn thủ càng cường đại, giá trị của bảo vật càng kinh người.

Sở Mộ vừa tiến lên vừa nói thầm.

Linh thú trấn thủ bảo vật không phải vì trách nhiệm, mà là bảo vật có ích cho linh thú, hoặc tu luyện bên cạnh bảo vật rất tốt, hoặc tới lúc thích hợp sẽ ăn bảo vật giúp gia tăng thực lực hoặc chiết xuất huyết mạch bản thân.

Phải tranh đoạt với linh thú cũng không xem vào đâu, tranh đoạt bảo vật, nếu thành công thì có thu hoạch lớn, nếu thất bại thì biến thành thức ăn của linh thú.

- Trải qua ngàn năm, có lẽ Thánh quả cũng thành thục rồi!

- Căn cứ lời của tiền bối tiến vào lúc trước có nói, lúc ấy Thánh quả chưa thành thục, căn cứ phỏng đoán còn cần thời gian ngàn năm mới có thể thành thục, phỏng đoán thời gian thì chính là hiện tại, chúng ta phải mau chóng đi tới chỗ có Thánh quả, thời điểm Thánh quả hoàn toàn thành thục sẽ hái tới tay, tuyệt đối không thể để linh thú thủ hộ Thánh quả nuốt mất.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)