Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0162

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0162: Ngạo khí ép người, người của vương thất tới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Sở Mộ lại thầm nói với mình. Hắn nhìn chằm chằm vào bức tranh gió, suy tư. Cuối cùng hắn quyết định đòi Sở Đương Hùng về bức tranh gió này.

Chỉ có điều, sau khi hắn đưa ra yêu cầu này đối với Sở Đương Hùng, Sở Đương Hùng lại đặc biệt khó xử. Bởi vì bức tranh gió này là truyền gia chi bảo của Sở gia, luôn luôn đặt ở bên trong Sở gia. Chỉ cần có con cháu kiệt xuất liền có thể được tìm hiểu một lần.

Nếu như bị Sở Mộ mang đi, vậy mất đi cơ hội để con cháu kiệt xuất sau này tìm hiểu.

Mặc dù không có đồng ý, nhưng Sở Đương Hùng lại bảo đảm, nếu như sau này, Sở Mộ xác định cần dùng đến bức tranh gió, có thể trở về lấy.

Sở Mộ suy nghĩ một chút. Tuy rằng hắn cảm thấy bức tranh gió không tầm thường, ẩn chứa bí mật to lớn. Nhưng hiện nay xem ra, hắn căn bản không có cách nào tìm hiểu thấu. Dựa vào tin tức đứt quãng thu được, cũng khó mà nhìn ra được điều gì. Hắn đồng ý với ý kiến của Sở Đương Hùng.

Sau khi từ biệt cha mẹ, Sở Mộ rời khỏi Sở gia, chạy tới Thanh Phong Kiếm Phái. Lần này rời đi, cũng không biết phải tới lúc nào, mới có thể trở về.

- Phụng lệnh của vương thượng, Chưởng giáo Thanh Phong Kiếm Phái ra tiếp chỉ!

Đột nhiên, một giọng nói giống như sấm sét nổ vang cuồn cuộn truyền đến. bao trùm toàn bộ Thanh Phong Kiếm Phái, lấy khí thế sấm gió vọng vào bên trong Chủ Điện.

- Người của Vương thất đến, đi thôi.

La Cốc Kiệt mở hai mắt, chợt lách người, hóa thành một đạo cầu vồng bay vụt ra khỏi Chủ Điện. La Thiên Hùng cùng với các Chưởng viện trưởng lão đều đi ra ngoài. Sở Mộ cùng La Ngọc Phong cũng vội vàng đuổi theo..

Ở nơi ngoại luyện kiếm Chủ Điện, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy có ba bóng dáng khổng lồ nhanh chóng bay tới. Nhìn ngoại hình, dường như là ba con hùng ưng.

Hùng ưng này vỗ cánh một cái, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã bay đến không trung phía trên đầu mọi người. Nó xoay quanh một vòng sau đó hạ xuống. Hai cánh vỗ khiến kình phong mãnh liệt cuồn cuộn nổi lên, thổi khiến quần áo đám người Sở Mộ bay lên phần phật.

Nhìn ba con hùng ưng dừng lại ở cách đó không xa, đám người Sở Mộ đều hít một hơi lạnh. Những con hùng ưng này toàn thân màu đen, lớn vô cùng. Sau khi thu lại hai cánh, hình thể của chúng vẫn lớn hơn một con trâu đực. Lông chim màu đen lóe lên ánh sáng màu vàng rét lạnh. Móng vuốt sắc bén hạ xuống mặt đất, không ngờ tạo thành từng vết hằn trên nền sân cứng rắn. Nếu như những cái móng vuốt sắc bén này chộp vào trên người, trực tiếp sẽ bị xé thành mảnh nhỏ. Hai mắt lợi hại bắn ra tinh quang đáng sợ. So với kiếm quang của kiếm giả thập đoạn còn muốn sắc bén hơn, xuyên thủng hư không, khiến người ta cảm thấy toàn thân ớn lạnh.

Càng làm cho Sở Mộ và La Ngọc Phong cảm thấy khiếp sợ hơn, chính là ba con hùng ưng phát ra khí tức chấn động, hung hãn vô cùng. Hoàn toàn vượt qua mãnh thú. Sở Mộ chọt nhớ tới con cá sấu ở đầm lầy trong sơn cốc Đại Ly.

- Là hắc kim ưng, thực lực lại sánh ngang yêu thú Hóa Khí Cảnh viên mãn cấp thấp.

La Cốc Kiệt nhỏ giọng nói. Trong lòng Sở Mộ và La Ngọc Phong thầm rùng mình, đồng tử co lại. Ba con hắc kim ưng tương đương với Hóa Khí Cảnh viên mãn. Trong Thanh Phong Kiếm Phái, ngoại trừ La Cốc Kiệt ra, không có người nào là đối thủ của chúng.

Lúc này, từ trên lưng của ba con hắc kim ưng có ba người bay vọt xuống. Đó là một lão già một người trung niên và một thiếu niên. Sở Mộ vừa nhìn, nhất thời sửng sốt. Bởi vì trong ba người có một người Sở Mộ có biết. Lão già kia chính là phó viện chủ Kiếm Viện Lăng Thương Viêm.

Người trung niên kia toàn thân mặc khôi giáp màu đồng xanh, mang mũ giáp màu đồng xanh. Bên hông có trường kiếm treo nghiêng. Gương mặt hắn nghiêm túc uy phong lẫm liệt, khí tức hùng hồn, long hành hổ bộ giống như đại tướng bách chiến bách thắng. Mà thiếu niên kia, khuôn mặt thanh tú, mặc trường sam tơ lụa viền vàng hoa lệ. Vừa nhìn đã biết là loại trang phục phẩm chất phi phàm. Bên hông ngoại trừ một thanh trường kiếm ra, vẫn treo một khối ngọc bội màu xanh lục.

Thấy đại tướng này, trong nháy mắt đồng tử La Cốc Kiệt co lại. Quan khí thuật của hắn nhìn không thấu tu vi của người này. Trực giác nói cho hắn biết, thực lực người trung niên này hẳn là cao hơn hắn rất nhiều. Mà người thiếu niên kia, lại là tu vi thập đoạn đỉnh phong. Tuy rằng toàn thân kiếm khí nội liễm, lại sắc bén ép người. Hiển nhiên không phải hạng người tầm thường. Mà lão giả kia, hoàn toàn nhìn không thấu, giống như một mảnh biển rộng yên tĩnh, cao thâm khó dò.

- Sở Mộ, chúng ta lại gặp mặt.

Lăng Thương Viêm cười ha hả nói, chắp hai tay sau lưng, tự nhiên có một loại khí khái tuyệt thế cùng khí độ phi phàm. Những người ở đây không người nào có thể so sánh cùng với hắn.

- Gặp qua phó viện chủ.

Sở Mộ cùng La Ngọc Phong đều đi về phía trước một bước, hướng về phía Lăng Thương Viêm làm kiếm lễ.

ánh mắt thiếu niên kia nhất thời đảo qua La Ngọc Phong, rơi vào trên mặt Sở Mộ, ép ra một tia lợi hại, hình như muốn nhìn thấu Sở Mộ. Trong cơ thể hắn, kiếm khí bừng bừng phấn chấn, dường như muốn lao ra bên ngoài cơ thể.

- Chúc mừng các vị, Thanh Phong Kiếm Phái có thể có được đệ tử như Sở Mộ vậy.

Ánh mắt Lăng Thương Viêm rơi vào trên người đám người La Cốc Kiệt, cười nói. Dựa theo tình huống bình thường, vương thất ngợi khen đối với kiếm phái, thì không cần hắn xuất động. Trừ phi là loại ba đại kiếm phái thượng phẩm. Nhưng bởi vì Sở Mộ ở Thanh Phong Kiếm Phái, tâm tư Lăng Thương Viêm cũng hưng khởi đến đây.

Tiếp đó, Lăng Thương Viêm giới thiệu thân phận của trung niên mặc trang phục đại tướng cùng thiếu niên. Đại tướng này quả thật là một tướng quân của vương thất Đại Khôn, cũng là người lần này chịu trách nhiệm ban phát ngợi khen. Về phần thiếu niên kia lại là con cháu vương thất. Dường như là qua thăm quan.

- Chưởng giáo Thanh Phong Kiếm Phái đến đây lĩnh thưởng.

Đại tướng hô lên. La Thiên Hùng vội vàng từ trong đám người đi ra, đến trước mặt đại tướng này cung kính cúi đầu làm kiếm lễ. Đồng thời mời ba người tiến vào bên trong Thanh Phong Chủ Điện.

Chỉ có điều đại tướng này trực tiếp cự tuyệt. Hắn cảm thấy không cần thiết phải làm vậy. Sau khi phát xong phần thưởng, trực tiếp rời đi là được. Một nơi linh khí thiếu thốn như vậy, không đáng để hắn dừng lại lâu.

- Xét thấy lần này Thanh Phong Kiếm Phái có hai đệ tử thu được vị trí Bách Cường của Kiếm Viện, tiến vào Đại Khôn Kiếm Phủ tu hành, tăng thêm thực lực cho vương triều Đại Khôn, vương thất sau khi thương nghị quyết định thực hiện thưởng đối với Thanh Phong Kiếm Phái.

Giọng nói của đại tướng có chút máy móc. Hắn nhìn chằm chằm vào thứ đang cầm trong hai tay tương tự với thánh chỉ, đọc:

- Thưởng như sau...

Bao gồm cả La Cốc Kiệt, tất cả mọi người đều nín thở, lại khó có thể kìm chế được sự mừng rỡ cùng kích động trong lòng.

-... Luyện Khí Hoàn hai trăm lọ, Phá Khí Hoàn một trăm lọ, Đại Hồi Khí Hoàn tám mươi lọ, Đại Chỉ Huyết Hoàn tám mươi lọ, Tăng Khí Hoàn hai mươi lọ, Ngụy Kiếm Khí hai mươi thanh. Kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm mười môn. Kiếm thuật cao giai mười môn...

*****

Giọng nói của Đại tướng dừng lại, xung quanh dường như còn có hồi âm vang vọng bốn phương tám hướng, tràn ngập ở bên ngoài Thanh Phong Chủ Điện i, không ngừng vang vọng ở trong màng nhĩ của mọi người bồi hồi không dừng.

Mỗi người bị sợ ngây người. Bao gồm cả Sở Mộ cũng bị sợ ngây người. Phải biết rằng, một lọ đan dược bình thường là mười viên. Như vậy tính ra, tất cả đan dược đối với Thanh Phong Kiếm Phái mà nói, đã là một khoản lớn.

- Luyện Khí Hoàn hai nghìn viên, Phá Khí Hoàn một nghìn viên. Như vậy có thể bồi dưỡng ra được không ít đệ tử kiệt xuất. Còn có Tăng Khí Hoàn hai trăm viên. Thoáng cái có đệ tử đạt được thập đoạn, liền có thể dùng Tăng Khí Hoàn nâng cao tu vi kiếm khí, tiến vào Kiếm Viện tiến tu khởi bước càng cao.

Đám người La Thiên Hùng nắm thật chặt hai tay, khẽ run, trong lòng càng vạn phần kích động.

Hơn nữa ngoại trừ đan dược ra, còn có hai mươi thanh Ngụy Kiếm Khí cùng với kiếm khí quyết hoàng cấp cực phẩm và kiếm thuật cao giai. Càng không tầm thường. Sẽ tăng cường nội tình kiếm phái lên rất lớn.

- Linh thạch hạ phẩm năm nghìn khối. Linh thạch trung phẩm một trăm khối.

Giọng nói của đại tướng lại đột nhiên vang lên lần nữa.

Vừa dứt lời, đám người La Thiên Hùng hoàn toàn bị sợ ngây người. Hai mắt Sở Mộ lóe ra sự nóng bỏng. Lợi ích của linh thạch, hắn đã sớm được lĩnh hội qua. Đại tướng cầm tấm vải lụa trong tay khép lại. Tiếp theo hắn vung tay lên. Trên mặt đất, liền xuất hiện vài cái rương.

Tầm mắt của mọi người nhất thời bị những thứ này hấp dẫn. Mỗi người đều hít thở trở nên dồn dập. Vì bọn họ đều biết, những thứ đại tướng vừa đọc lên ở ngay trong các rương đó.

- Chúc mừng các ngươi. Có mấy thứ này, tin tưởng thực lực chỉnh thể của Thanh Phong Kiếm Phái sau này, có thể có sự nâng cao nhảy vọt.

Lăng Thương Viêm mỉm cười, nói.

- Nghe nói ngươi lấy tu vi thập đoạn hậu kỳ, có thể đánh bại nửa bước Hóa Khí. Hơn nữa còn thu được vị trí trong Bách Cường Kiếm Viện. Ta đối với thực lực của ngươi cảm thấy rất tò mò. Rút kiếm ra, để ta xem thử kiếm thuật của ngươi một chút.

Thiếu niên con cháu vương thất lại đột nhiên bước tới một bước, trực tiếp đối diện với Sở Mộ, mở miệng nói lời gây sự, phong quang bắn ra bốn phía:

- Nếu như thực lực của ngươi có thể có được sự tán thưởng của ta, ta không ngại thu ngươi làm kiếm thị của ta.

Sở Mộ còn chưa có phản ứng gì, những người khác đã trợn trừng hai mắt, lộ ra vài phần không hài lòng. Người này mặc dù là con cháu vương thất, nhưng quá cuồng vọng. Không ngờ tuyên bố muốn Sở Mộ trở thành kiếm thị của hắn.

- Muốn động thủ cùng sư đệ ta, phải đánh bại ta trước rồi nói sau.

La Ngọc Phong bước qua một bước, rút ra thân kiếm nửa đoạn, nhìn thẳng vào đối phương, lạnh lùng nói.

- Ngươi...

Hai mắt thiếu niên vương thất nhìn La Ngọc Phong, trong đáy mắt hiện lên một tia xem thường. Hắn hơi lắc đầu mỉm cười nói:

- Mặc dù ngươi có tu vi nửa bước Hóa Khí, nhưng còn chưa đủ tư cách để ta ra tay.

- Ngươi...

Mặt La Ngọc Phong trắng bệch.

- Sư huynh, để ta tới xử lý.

Sở Mộ thản nhiên nói. Hắn nhìn về phía thiếu niên vương thất, hai mắt dần dần sáng ngời...

Mọi người đều tránh ra, tạo thành một mảnh đất trống, để Sở Mộ cùng thiếu niên vương thất này chuẩn bị đấu một trận.

Vẻ mặt đại tướng nghiêm túc đảo qua trên người Sở Mộ cùng thiếu niên vương thất, không có biểu tình gì. Lăng Thương Viêm lại chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt vân đạm phong khinh, khóe miệng cong lên, lộ ra ý cười rất nhỏ. Thật ra người của Thanh Phong Kiếm Phái, thần sắc lạnh lùng nghiêm túc, nhưng hình như vẫn có chút khẩn trương.

Hai mắt thiếu niên vương thất đặc biệt lóe sáng, giống như bóng đèn công suất lớn. Hắn chậm rãi rút kiếm ra. Kiếm của hắn cũng là Ngụy Kiếm Khí. Chỉ có điều không giống với Ngụy Kiếm Khí bình thường khác. Nhìn qua nó mỏng hơn, hình như rất nhẹ. Thân kiếm sáng ngời, có tầng tầng vằn nước, giống như thu thủy nhộn nhạo, đồng thời được mài vô cùng tinh xảo. Vừa nhìn đã khiến người ta biết nó có giá trị phi phàm.

Trong lúc nhẹ nhàng vung lên chuyển động, ở trong không khí lưu lại kiếm ảnh nho nhỏ, dường như muốn mê hoặc thị giác của người khác.

- Thanh kiếm này của ta vô cùng sắc bén. Ngụy Kiếm Khí tầm thường vẫn không có cách nào so sánh được với nó.

Thiếu niên vương thất dường như lẩm bẩm nói. Ngón trỏ trái và ngón giữa khép lại chậm rãi lướt ở trên thân kiếm. Ánh mắt hắn trở nên ôn nhu, giông như đang xoa lên da thịt của tình nhân. Chợt hắn ngẩng đầu nhìn về phía Sở Mộ, có phong quang kinh người ép bắn ra.

Sở Mộ cũng không nói gì. Câu trả lời của hắn chính là rút kiếm ra, chỉ xéo xuống mặt đất, ánh mắt nhìn thẳng.

Tinh quang lợi hại phụt ra, va chạm trong hư không va, giống như bốn thanh lợi kiếm vô hình giao phong.

Một tiếng quát chói tai vang lên. Tư thế hào hùng, sát khí ép người. Thiếu niên vương thất xuất kiếm, một kiếm đâm ra. Kiếm quang sóng nước ngưng tụ thành một đường, sáng chói ép người khiến người ta không dám nhìn thẳng. Kiếm chưa đến, sự sắc bén đã thể hiện ra hết, xuyên thủng hư không xuyên thẳng đến. Kiếm quang đáng sợ ngưng luyện như thực chất, hung hãn lao về phía Sở Mộ.

Vừa ra tay, liền cho thấy trình độ kiếm thuật phi phàm. La Ngọc Phong còn xa mới có thể so sánh được. Cho dù là các trưởng lão Chưởng viện Thanh Phong Kiếm Phái cũng khiếp sợ không thôi. Trình độ kiếm thuật như vậy đã vượt qua bọn họ.

Không kiếm khí không sát chiêu, chỉ thuần túy là thi triển kiếm thuật.

Sở Mộ vừa nhấc mí mắt, một kiếm tiện tay vung lên chém ra. Kiếm quang ngưng luyện ở trên thân kiếm. Trong không khí bắn ra một đạo ánh sáng màu xanh nhạt hình cung, xé rách trời cao. Trong nháy mắt, ánh sáng màu xanh va chạm cùng kiếm quang sáng bạc của thiếu niên vương thất sáng.

Những tiếng leng keng chói tai vang lên. Trong lúc đó, những tia lửa bắn ra. Mọi người chỉ cảm thấy đồng tử run rẩy. Trong nháy mắt, hai kiếm quang với màu sắc khác nhau lại được đặc biệt ngưng luyện va chạm hơn mười lần. Hai bóng người đan xen. Tay phải vung lên mang theo vô số tàn ảnh.

Hai bóng người đan xen qua, nhanh chóng xoay người lại. Kiếm quang lại hồi sinh, một lần nữa va chạm. Vô số tia lửa bắn ra. Những âm thanh va chạm chói tai vang vọng xung quanh. Không khí nổ vang. Mắt thường có thể thấy được từng gợn sóng chấn động không ngừng khuếch tán. Giống như mặt nước yên tĩnh bị mười hòn đá đồng thời ném vào.

Mọi người ngừng thở, không dám thở một cái. Hai mắt mở to. Mỗi người rất sợ sẽ bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.

Đại tướng với vẻ mặt nghiêm túc, trong mắt lại lóe ra tia sáng kỳ dị.

Thiếu niên vương thất có kiếm thuật làm sao, thực lực thế nào, hắn biết rất rõ. Cho dù là ở trong rất nhiều con cháu vương thất, cũng là một thành viên tương đối kiệt xuất. Ngoài dự liệu của hắn, một đệ tử kiếm phái hạ phẩm, không ngờ cũng có trình độ kiếm thuật như vậy, có thể cùng con cháu vương thất kiệt xuất đối đầu hơn mười kiếm không rơi xuống hạ phong.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)