← Ch.1620 | Ch.1622 → |
Bất kể nói thế nào, Thiên tộc cường đại hơn so với Ngũ Linh Tộc chính là sự thực. Nếu không, dựa vào cái gì bí cảnh Thần Sơn phải nhường ra số lượng ba mươi người cho Thiên tộc. Hơn nữa, còn không có báo lại tình hình gì, cũng không thấy. Bí cảnh của người Thiên tộc căn bản cũng không có bất kỳ một số lượng người nào cho Ngũ Linh Tộc.
Bởi vì thế mạnh mẽ hơn so với người.
Duệ Kim Chi Linh chính là do trưởng bối trong tộc phân phó, tận lực tới lấy linh vật. Nói vậy người Thiên tộc cũng giống như vậy.
Cùng thiên tài Thiên tộc tranh đoạt, thiên tài Ngũ Linh Tộc tất nhiên không khiếp sợ. Chỉ là, thêm một chút phiền phức. Dù sao, thiên tài người Thiên tộc rất lợi hại, không phải dễ dàng đối kháng như vậy.
Trong lúc nhất thời, tám thiên tài Ngũ Linh Tộc hoàn toàn bỏ quên Sở Mộ.
Người Thiên tộc đến tây, tổng cộng có ba người. Sở Mộ tất nhiên cũng nhìn thấy được bọn họ. Ba người Thiên tộc cũng thấy được tám thiên tài Ngũ Linh Tộc và Sở Mộ.
Nhưng thời điểm bọn họ nhìn thấy Duệ Kim Chi Linh, tất cả đều đều lộ ra thần sắc kích động. Khi bọn họ thấy thiên tài Ngũ Linh Tộc, khẽ nhíu mày, bất chợt thoải mái triển khai, hoàn toàn không lưu tâm. Như vậy, bọn họ hiển nhiên không quá mức coi trọng tám thiên tài Ngũ Linh Tộc. Khi bọn họ nhìn thấy Sở Mộ, thần sắc chợt đại biến. Sát khi kinh người từ trong hai mắt của bọn họ phóng ra, giống như kiếm quang muốn xuyên thủng Sở Mộ.
- Chính là ngươi!
Một người Thiên tộc lớn tiếng quát.
Người Thiên tộc luôn luôn cao ngạo, tự xưng là huyết mạch tôn quý. Bởi vậy, có rất ít thời điểm mặt đỏ tới mang tai, cũng rất ít khi có biểu hiện tức giận. Đương nhiên, không phải người Thiên tộc sẽ không tức giận. Mà là thời điểm bọn họ tức giận, thoạt nhìn có vẻ tương đối bình tĩnh. Bởi vì bọn họ tự xem mình là cao cao tại thượng, xem đối phương là con kiến hôi. Thử nghĩ một chút, đối mặt với con kiến hôi, ngươi tức giận, lúc ấy sẽ biểu hiện ở trên mặt sao?
Điều đó không thể nghi ngờ chính là một cách làm hạ thấp thân phận. Nhưng lúc này, người Thiên tộc lại nổi giận, lại không hề che giấu, thể hiện ra ngoài, khiến thiên tài Ngũ Linh Tộc cảm thấy không giải thích được.
- Nhân tộc, ngươi cũng dám giết người Thiên tộc ta.
Một trong ba Thiên tộc chính là Thiên Đạo Lâm lúc trước đã cùng Sở Mộ chiến đấu qua, trình độ Thánh cấp tam tinh sơ cấp. Lúc này, hai mắt hắn bắn ra sát khí bừng bừng, dường như muốn thiêu đốt Sở Mộ, hóa thành tro tàn.
Hắn vừa nói ra khỏi miệng, tám thiên tài Ngũ Linh Tộc đã hiểu rõ nguyên nhân, lại vô cùng chấn động kinh sợ.
Nhân tộc Kiếm Thánh này chỉ có tu vi Thánh cấp nhị tinh sơ cấp, không ngờ giết chết được người Thiên tộc. Phải biết rằng, người Thiên tộc tiến vào đây đều là thiên tài, vượt qua cả phần lớn thiên tài Ngũ Linh Tộc bọn họ.
- Nhân tộc, giết chết bốn tộc nhân của ta, ta phải dùng mạng của ngươi tới bù lại.
Thiên Đạo Lâm gầm lên giận dữ, trực tiếp thi triển ra Thiên thuật, công kích Sở Mộ.
Tám Ngũ Linh Tộc lại chấn động kinh sợ. Hóa ra, không phải giết chết một người, mà là giết chết bốn người. Trước đó không nói thực lực Kiếm Thánh Nhân tộc này rốt cuộc như thế nào. Dám cả gan giết chết thiên tài của Thiên tộc, hơn nữa còn là bốn người, đã nói rõ lá gan của hắn lớn vô cùng, có thể nói là to gan lớn mật.
Thiên Đạo Lâm vừa ra tay, chính là một đòn Thiên thuật Vạn Lưu Táng. So với lúc còn ở bên trong Giới Bi Điện, thực lực của hắn không biết đã mạnh mẽ hơn gấp bao nhiêu lần. Đồng thời, Sở Mộ lúc đó cũng không thể so sánh.
Trong nháy mắt khi Thiên Đạo Lâm thi triển ra Thiên thuật, Liệt Hoàng Linh Kiếm ở trong tay, mũi kiếm nhẹ nhàng kích động. Kiếm quang giống như trăng tàn vậy, ngay lập tức phá không lao ra, một phân thành hai. Nhìn như lao về phía Thiên Đạo Lâm, chợt rẽ một cái, bắn về phía hai người Thiên tộc khác.
Hai người Thiên tộc này đều có tu vi Thánh cấp nhị tinh.
Nhìn ý của Sở Mộ, hình như dự định một đấu với ba.
Tám thiên tài Ngũ Linh Tộc lại không phải là người ngu. Bọn họ lập tức rời khỏi chỗ đó, tách khỏi mọi người. Bọn họ không muốn tham dự vào cuộc chiến đấu như vậy. Theo bọn họ, Nhân tộc Kiếm Thánh này to gan lớn mật mới ra tay với thiên tài Thiên tộc. Tất nhiên sẽ bị giết chết rất khó coi.
Thiên Đạo Lâm cũng biết, một chiêu Vạn Lưu Táng căn bản không làm gì được đối phương. Một chiêu Thiên thuật này, chẳng qua là tranh thủ cho mình một chút thời gian.
Toàn thân trang bị Thiên Thần, trước là bảo vệ, sau đó lại thi triển ra bí pháp. Từng khí lưu vờn quanh thân thể. Kế tiếp, khí tức tăng lên, không ngờ vượt qua tu vi Thánh cấp tam tinh, đạt đến tu vi Thánh cấp tứ tinh sơ cấp.
Bí pháp này vô cùng mạnh mẽ, không ngờ trực tiếp khiến cho thực lực Thiên Đạo Lâm tăng vọt lên một tinh cấp.
Lấy tu vi Thánh cấp tứ tinh sơ cấp lại thi triển ra Thiên thuật, uy lực tất nhiên càng cường đại hơn.
Thiên thuật? Thiên Thần Giáp!
Dưới trang bị Thiên Thần tinh mỹ, lại thêm một tầng lực phòng ngự cường đại bao trùm lên Thiên Thần Giáp, tiến thêm một bước bảo đảm sự an nguy của Thiên Đạo Lâm. Hắn đã tự mình thể nghiệm qua kiếm của Sở Mộ có bao nhiêu sao sắc bén, có bao nhiêu mạnh mẽ. Mà khi đó, Sở Mộ chẳng qua chỉ là Niết Bàn Cảnh mà thôi. Hiện tại hắn đã là Thánh cấp nhị tinh, không thể xem thường.
Lần này trong ba mươi người Thiên tộc tiến vào bí cảnh Thần Sơn, Thiên Đạo Lâm là một người xuất sắc nhất. Lấy hắn dẫn đầu, hai người Thiên tộc khác nhìn thấy Thiên Đạo Lâm đối mặt với Nhân tộc Kiếm Thánh nhị tinh này, không ngờ thận trọng như vậy, toàn lực ứng phó. Bọn họ kinh ngạc đồng thời liền vội vàng thi triển bí pháp tăng cường thực lực. Lại triệu hồi ra trang bị Thiên Thần bảo vệ bản thân, lại thi triển ra Thiên Thần Giáp.
Phía xa, tám thiên tài Ngũ Linh Tộc, đều đã sợ tới ngây người. Theo cách làm của ba thiên tài Thiên tộc, hoàn toàn xem Kiếm Thánh Nhân tộc kia là cường địch để đối phó.
- Thiên thuật? Loạn Nhận Lưu!
- Thiên thuật? Quang Bạo!
- Thiên thuật? Thánh Thiên Kích!
Trong nháy mắt, ba người Thiên tộc đều thi triển ra Thiên thuật công kích Sở Mộ.
Mà lúc này, Sở Mộ đã tránh được Vạn Lưu Táng, lao về phía ba người Thiên tộc, lại đối mặt với ba Thiên thuật công kích mạnh mẽ.
Ba người Thiên tộc này thể hiện ra thực lực, còn mạnh mẽ hơn so với bốn người trước đó. Đương nhiên, nếu như bốn người Thiên tộc lúc đó cũng triệu hồi ra trang bị Thiên Thần, thực lực sẽ được tăng cường thêm một bước. Chỉ có điều đối với Sở Mộ mà nói, tăng cường hay không tăng cường, thật ra đều giống nhau. Thực lực của bọn họ cũng chỉ là như vậy.
*****
Thật ra hiện tại ba người Thiên tộc, nhất là Thiên Đạo Lâm, sau khi thực lực tăng lên tới Thánh cấp tứ tinh sơ cấp, lại có trang bị Thiên Thần, thi triển ra Thiên Thần Giáp v. v. Dưới tình huống như vậy thực lực toàn thân càng thêm mạnh mẽ. Hoàn toàn có thể đối kháng với Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong bình thường, thậm chí là giết chết.
Chỉ có điều nói cho cùng, thực lực Thiên Đạo Lâm tuy rằng vẫn rất cường đại, đặt ở trong Nhân tộc, hoàn toàn là một cấp bậc thuộc về yêu nghiệt cường đại này. Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, vẫn còn có chút không đủ nhìn. Càng chưa nói hai người Thiên tộc khác có thực lực yếu hơn.
Chỉ cần một kiếm ở trong tay là được.
Nô số Loạn Nhận Lưu lao tới xiết chặt. Ánh sáng quang bạo nổ mạnh. Ánh sáng Thánh Thiên Kích từ bầu trời công kích xuống.
Trong nháy mắt, Sở Mộ đối mặt với ba đạo công kích Thiên thuật mạnh mẽ. Theo tám thiên tài Ngũ Linh Tộc thấy, hắn cho dù không chết, hơn phân nửa cũng sẽ hết sức chật vật.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến cho bọn họ trợn trừng hai mắt. Chỉ thấy Nhân tộc Kiếm Thánh kia, không chỉ không bị ba đạo Thiên thuật mạnh mẽ công kích bị thương, trái lại ở dưới Thiên thuật thoải mái có thừa. Kiếm trong tay hắn vô cùng sắc bén. Một kiếm đánh ra, trực tiếp đánh nát Thánh Thiên Kích từ trên trời xuống. Lại một kiếm cắt ra, kiếm quang hình vòng cung tràn ngập bốn phía xung quanh, ngăn cách Loạn Nhận Lưu cùng quang bạo oanh tạc.
Mây mù phía dưới hiện lên, khiến cho thân thể của ba thiên tài Thiên tộc giống như rơi vào dưới đầm lầy.
Đồng tử của Thiên Đạo Lâm run lên, lập tức bứt ra, lui về phía sau. Đồng thời hắn thi triển ra Thiên thuật phòng ngự.
Thời điểm ở Giới Bi Điện, hắn đã từng tự mình cảm nhận một chiêu này. Lúc đó uy lực cũng rất kinh người. Hiện tại, tuyệt đối sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Thiên Đạo Lâm lui lại rất nhanh. Nhưng hai thiên tài Thiên tộc khác lại không biết hiểu được sự lợi hại của một chiêu này. Bọn họ cũng không lui lại, trái lại một lần nữa thi triển ra Thiên thuật tới công kích Sở Mộ.
Dưới mây mù, một cột kiếm quang như ẩn như hiện, trong lúc lặng lẽ không một tiếng động, lấy mức độ ngưng tụ cực hạn, xuyên thủng mây mù, lập tức lao tới.
Ngay cả có Thiên Thần Giáp bảo vệ, có trang bị Thiên Thần bảo vệ, tăng cường cực lớn cho lực phòng ngự trên thân, nhưng đối mặt với Xuyên Vân Kiếm Thức có thể tiêu diệt cường giả Thánh cấp lục tinh mà nói, còn chưa đủ, còn xa mới đủ.
Hoàn toàn không nằm ngoài suy đoán, Xuyên Vân Kiếm Thức của Sở Mộ xuyên thủng mi tâm của người Thiên tộc này, đâm vào não, nghiền nát nguyên hồn.
- Ca!
Một thiên tài Thiên tộc khác cắn răng, khóe mắt như muốn nứt ra. Lửa giận trong lòng Thiên Đạo Lâm trong nháy mắt nổ tung. Hai mắt hắn đỏ lên. Ngay dưới mắt của bọn họ, một tộc nhân đã bị giết chết như vậy. Phải biết rằng, người Thiên tộc đã nhiều năm chưa từng xuất hiện qua chuyện bị Nhân tộc chém giết.
Trước lúc này, còn có bốn người Thiên tộc đã bị người này giết chết.
- Nhân tộc, ngươi đáng chết!
Thiên Đạo Lâm chỉ có thể sử dụng lời lẽ tức giận, giọng nói tràn ngập sát khí để diễn tả sự phẫn nộ của hắn. Thiên tộc tự xưng là cao quý, ở trên phương diện mắng chửi người, không có kinh nghiệm gì.
Sở Mộ không trả lời, kiếm trong tay không chút lưu tình.
Lại là một chiêu Xuyên Vân Kiếm Thức. Nhưng hai người Thiên tộc sớm có sự đề phòng. Chỉ là, đối mặt với tốc độ kiếm cực nhanh của Xuyên Vân Kiếm Thức, ở dưới sự chênh lệch thực lực tuyệt đối, có đề phòng, có thể như thế nào?
Không hề nghi ngờ, một người Thiên tộc khác cũng bị giết chết, đi vào con đường của huynh trưởng hắn.
Chỉ còn lại có một mình Thiên Đạo Lâm.
Lúc này, lửa giận của Thiên Đạo Lâm đã thiêu đốt toàn thân. Hai mắt hắn đỏ đậm một mảnh. Nhưng hắn chưa hoàn toàn mất đi lý trí, vẫn còn một chút tỉnh táo. Mặc dù so với lúc ở trong Vạn Cổ Thánh Thành, bây giờ mình đã cường đại hơn rất nhiều lần. Nhưng Nhân tộc Kiếm Thánh này cũng cường đại hơn rất nhiều lần. Đồng thời mức độ tăng cường của hắn, chỉ sợ còn muốn vượt lên trên cả bản thân mình.
Lúc đó ở trong Huyền Dương Điện, Nhân tộc này có thể chống lại mình. Khi đó, đối phương chẳng qua là tu vi Niết Bàn Cảnh. Đối với cường giả Thánh cấp cường đại mà nói, tu vi Niết Bàn Cảnh bất kể là cấp thấp cũng tốt, trung giai cũng được, hay là cao giai, thật ra đều giống nhau. Khác biệt không lớn.
Nhưng khi đó Nhân tộc này với tu vi Niết Bàn Cảnh, lại có thể dùng lực một người, cuối cùng lại vẫn áp chế mình, chiếm thượng phong, ép mình cuối cùng không thể không vận dụng ra bí bảo thoát thân. Bằng không sợ rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Hiện tại, đối phương đã đột phá Niết Bàn Cảnh, trở thành cường giả Thánh cấp Vạn Cổ Cảnh. Thực lực nhất định có một nâng cao cực lớn. Hiện tại thể hiện ra thực lực toàn thân, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng tuyệt đối ở trên bản thân mình...
- Thiên bí? Thiên Thần Hàng Lâm!
Thiên Đạo Lâm ở dưới tình huống biết bản thân mình khó mà đối kháng với Sở Mộ, thi triển ra con át chủ bài.
Thiên bí, chính là bí pháp đặc biệt của Thiên tộc. Cho dù chủng tộc khác biết tu luyện như thế nào, cũng có không có cách nào thi triển ra được. Bởi vì bọn họ không phải là Thiên tộc.
Người Thiên tộc tự xưng là vì hậu đại của thiên thần, nắm giữ huyết mạch thiên thần. Bởi vậy, Thiên bí thuật trong tộc, bình thường lấy hai chữ thiên thần làm khúc nhạc dạo.
Thiên bí thuật Thiên Thần Hàng Lâm, vốn cấp bậc như Thiên Đạo Lâm không thể thi triển ra. Nhưng đây là con át chủ bài, là người Thiên tộc cường đại lấy phương thức đặc biệt đánh con át chủ bài vào trong cơ thể Thiên Đạo Lâm. Ở thời khắc mấu chốt có thể kích phát ra, tiến thêm một bước tăng cường thực lực của hắn.
Ban đầu thi triển bí pháp, Thiên Đạo Lâm tăng lên tới Thánh cấp tứ tinh sơ cấp. Sau khi thi triển ra bí pháp Thiên Thần Hàng Lâm, thực lực lại một lần nữa tăng vọt, trực tiếp tăng lên tới Thánh cấp tứ tinh đỉnh phong. Ngoài ra, đối với các loại Thiên thuật bản thân nắm giữ, lý giải dường như càng sâu sắc hơn, hạ bút thành văn, vô cùng vô tận.
Ở dưới loại trạng thái này, thực lực của hắn nhận được sự tăng cường cực lớn. Cho dù là cường giả Thánh cấp lục tinh, cũng có thể chống lại, thậm chí là giết chết.
Chỉ có đièu, Thiên Thần Hàng Lâm chung quy không phải là do bản thân hắn tu luyện được, mà là một loại ngoại lực, cũng không có cách nào kéo dài. Đồng thời sau khi duy trì một thời gian liên tục, kết thúc sẽ gặp phải một ít di chứng. Cho nên, Thiên Đạo Lâm phải nhân lúc có Thiên Thần Hàng Lâm, giết chết Sở Mộ.
← Ch. 1620 | Ch. 1622 → |