Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1625

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1625: Thoát thân cực nhanh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Khi bọn họ nhìn thấy Sở Mộ, nhất thời lộ ra thần sắc kinh ngạc. Bất chợt, bọn họ cảm nhận được trên người Sở Mộ lưu lại chấn động khí tức thuộc về người Thiên tộc. Sắc mặt bọn họ chợt đại biến.

Dưới Thiên thuật, ba mươi người bọn họ có thể cảm nhận được khí tức của nhau. Ai bị giết chết, trên người hung thủ sẽ nhiễm khí tức, bị người khác cảm giác được.

Sở Mộ cũng hiểu rõ điểm này. Bởi vậy, trong chớp mắt khi nhìn thấy được năm người Thiên tộc, hắn lập tức bạo phát. Linh kiếm ở trong tay, Kiếm thức Thiên Ngân Sát liên tục thi triển ra. Ba đạo kiếm khí màu trắng chém xuống.

Sở Mộ phản ứng quá nhanh, tốc độ xuất thủ còn nhanh hơn, hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của người Thiên tộc. Bọn họ căn bản không kịp thi triển ra các loại thủ đoạn, đã bị kiếm khí màu trắng của Kiếm thức Thiên Ngân Sát bổ trúng, chém giết.

Năm người Thiên tộc, thoáng cái chết ba người, còn lại hai. Hai người Thiên tộc này vừa muốn phản ứng, lập tức đã bị chuyện xảy ra làm khiếp sợ tới ngây người. Nhưng bọn họ dù sao cũng là thiên tài Thiên tộc. Bản thân bọn họ đã trải qua bách chiến. Ngay lập tức bọn họ làm ra phản ứng.

Chỉ có điều, bọn họ là thiên tài, Sở Mộ lại là yêu nghiệt. Phản ứng củ hắn còn nhanh hơn so với bọn họ. Hắn thi triển ra ba lần Kiếm thức Thiên Ngân Sát, đồng thời đã phát ra tốc độ kinh người, tới gần đối phương. Hắn lại thi triển ra Xuyên Vân Kiếm Thức, Trảm Đạo Kiếm Thức.

Bên ngoài bí cảnh Thần Sơn, trên Thần Sơn Chủ Phong của Ngũ Linh Tộc.

- Tính toán một chút, thời gian bí cảnh Thần Sơn cũng nên đến.

- Đúng vậy, một tháng thoáng một cái đã qua. Lần mở ra tiếp theo, lại phải chờ đợi thêm nghìn năm.

Nghìn năm đối với người bình thường mà nói, đủ để sinh sôi nảy nở hơn mười thế hệ. Cho dù là đối với cường giả Thánh cấp, cũng là một khoảng thời gian dài dằng dặc. Ngay cả tuổi thọ của bọn họ có thể đạt tới vạn năm mười vạn năm.

Lần bí cảnh Thần Sơn mở ra sau đó, có thể chủ trì đã không phải là đám người bọn họ nữa, mà là một nhóm người còn trẻ tuổi hơn.

Điều này cũng không có gì hay để xúc động. Nhiều lần như vậy, chẳng có gì là lạ.

Dù sao một ngàn năm tới, đủ để cho một tộc nhân vừa ra đời đồng thời có chút thiên phú, đạt được cấp bậc Vạn Cổ Cảnh.

- Không biết lần này đám hậu bối có thể nhận được bao nhiêu linh vật?

Một lão già nói.

Một ít linh vật trong đó, chính là những thứ lần trước bí cảnh mở ra, các tộc nhân tiến vào không kịp hoặc chuẩn bị không đầy đủ, không có cách nào hàng phục thu được, đành phải tạm gác lại chờ lần này chuẩn bị đầy đủ lại hàng phục, thu về từng cái.

- Lần này chuẩn bị rất đầy đủ các loại linh vật. Chắc hẳn là có thể hàng phục, thu về. Chỉ là không biết những người Thiên tộc có thể sẽ ra tay cướp giật hay không.

Một trưởng lão có chút lo lắng nói.

Ba mươi thiên tài Thiên Tộc tiến vào bên trong bí cảnh Thần Sơn, chẳng khác nào đang cướp giật tài nguyên Ngũ Linh Tộc của bọn họ. Hơn nữa, những thiên tài Thiên Tộc không chỉ có thực lực cường đại, không dễ đối phó, càng không thể đối địch. Nếu chẳng may thất thủ, giết chết bất kỳ người nào trong số bọn họ, đối với Ngũ Linh Tộc chính là một đợt tai họa.

Thiên tộc cường đại, Ngũ Linh Tộc không có khả năng so sánh. Phải biết rằng, ở trong Thiên tộc lại có cường giả cấp Thánh Hoàng trấn thủ. Mà ở bên trong Ngũ Linh Tộc, lại không cường giả cấp Thánh Hoàng. Từ xưa đến nay từ chưa từng xuất hiện cường giả tuyệt thế cấp bậc đỉnh thiên.

Cho nên đối với bọn họ mà nói, những người Thiên tộc đó giống như là cái gai đâm ở trên cổ, khiến cho người ta vô cùng khó chịu.

- Người Thiên tộc chắc hẳn là cũng có mục tiêu của bọn họ. Không đến mức tranh đoạt với người của tộc chúng ta.

- Ta hiếu kỳ chính là Nhân tộc Kiếm Thánh kia. Một mình hắn tiến vào bí cảnh Thần Sơn, lại không có hiểu biết gì. Chỉ sợ thu hoạch sẽ rất thấp.

- Không sai. Lại nói tiếp, sử dụng một danh ngạch như vậy hoàn trả lại ân tình hắn đưa Ngũ Linh Kiếm tới, đã hoàn toàn đủ rồi. Không cần phải lo lắng hắn sẽ mang đi linh vật bên trong bí cảnh.

Các trưởng lão đều cười nói. Lúc trước bọn họ đã sớm có bàn bạc qua.

Bí cảnh Thần Sơn là bí cảnh thuộc về Ngũ Linh Tộc, diện tích không nhỏ. Trải qua thiên tài Ngũ Linh Tộc từng đời thăm dò, phần lớn bí cảnh Thần Sơn đều đã bị bọn họ tìm hiểu. Dịa hình như thế nào, nguy hiểm như thế nào, bảo vật như thế nào, bọn họ đã biết tất cả. Ngược lại, Sở Mộ là Nhân tộc lần đầu tiên tới, lần đầu tiên tiến vào, hoàn toàn không biết. Tất cả chỉ có thể dựa vào vận khí của mình.

Còn nữa, bất luận là Thiên tộc hay Ngũ Linh Tộc đều có nhóm đông tiến vào. Nhân tộc này chỉ có một mình. Hắn còn là tu vi Thánh cấp nhị tinh. Thực lực hắn có cường đại mấy đi nữa, có thể ở dưới lợi trảo của linh thú Thánh cấp trung giai bảo toàn được tính mạng đã là rất tốt rồi. Nói gì tới việc ở dưới sự trấn thủ của linh thú, cướp đoạt bảo vật.

Bảo vật do linh thú Thánh cấp hạ giai trấn giữa, giá trị không cao. Đối với Ngũ Linh Tộc mà nói, có cũng được không có cũng được.

Do đó, có thể tưởng tượng ra được, Nhân tộc Kiếm Thánh này tiến vào bí cảnh Thần Sơn thu hoạch được những gì.

- Đó là cơ duyên của một người. Hắn có thể nhận được bao nhiêu đều xem như là của hắn. Ân tình đã hoàn trả lại xong, hắn cùng Ngũ Linh Tộc ta sẽ không có liên quan gì nữa.

Nhị trưởng lão nhẹ nhàng nói. Lời của hắn chính là kết luận. Tộc trưởng bế quan, đại trưởng lão không ra, nhị trưởng lão có quyền lớn nhất.

Thời khắc các trưởng lão nói chuyện với nhau, hư không bốn phía xung quanh nhất thời có sóng gió nổi lên. Hình như có từng đạo lực lượng không thuộc về nơi đây, đang hiện lên. Bọn họ đều rất quen thuộc. Đó là lực lượng của bí cảnh Thần Sơn đang bài xích, đẩy những thứ không thuộc về bí cảnh Thần Sơn ra bên ngoài.

Quá trình bài xích sẽ không khiến cho người ta bị thương tổn.

Rất nhanh, từng bóng người xuất hiện ở trong mắt các trưởng lão.

Tất cả sáu mươi chín thiên tài Ngũ Linh Tộc đều còn sống, hoàn hảo không có tổn hao gì. Nhưng bên Thiên tộc lại ít đi mười hai người. Chỉ có mười tám người đi ra. Sau đó, chính là Nhân tộc Kiếm Thánh kia.

Nhất thời, mười tám người Thiên tộc dường như có cảm ứng. Toàn bộ ánh mắt đều tập trung ở trên người Sở Mộ. Bất chợt, bọn họ lộ ra lửa giận và sát ý kinh người.

Không nói hai lời, mười tám người Thiên tộc lập tức ra tay. Bọn họ đều thi triển ra Thiên thuật, đánh về phía Sở Mộ.

*****

Biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến cho các trưởng lão Ngũ Linh Tộc đều cả kinh. Tiếp theo bọn họ phản ứng nhanh chóng, ra tay, ngăn cản Thiên thuật của các Thiên tộc lại.

Các Thiên tộc này tuy rằng đều là thiên tài, nhưng bản thân chỉ là tu vi Thánh cấp đê giai. Trưởng lão Ngũ Linh Tộc có thiên phú cũng không yếu. Nhưng vẫn chỉ là Thánh cấp cao giai. Ai mạnh ai yếu, vừa nhìn hiểu ngay.

- Chẳng lẽ Ngũ Linh Tộc ngươi muốn bao che cho hung thủ sát hại người Thiên tộc ta, muốn đối địch cùng Thiên tộc chúng ta sao?

Thiên thuật bị chặn lại, một người Thiên tộc căm tức ra tay với trưởng lão Ngũ Linh Tộc, hoàn toàn không nào bởi vì đối phương là Thánh cấp cao giai mà sợ hãi. Trái lại hắn đằng đằng sát khí tràn ngập lửa giận nói.

Vừa nghe hắn nói như thế, các trưởng lão Ngũ Linh Tộc nhất thời hiểu được, vì sao người Thiên tộc lại trợn mắt nhìn, tràn ngập sát khí, trực tiếp thi triển Thiên thuật.

Nghĩ tới đây, các trưởng lão Ngũ Linh Tộc đều kinh ngạc nhìn về phía Sở Mộ. Nhân tộc Kiếm Thánh này không ngờ lớn mật như thế. Dám xuống tay với người Thiên tộc. Thật đúng là to gan lớn mật. Cũng không sợ mang tới họa diệt môn cho thế lực sau lưng hắn sao?

Tâm niệm vừa chuyển, các trưởng lão Ngũ Linh Tộc hiểu rõ nguyên nhân, cũng sẽ không xuất thủ nữa.

Ân tình đưa tới Ngũ Linh Kiếm Điển, bọn họ đã lấy một danh ngạc tiến vào bí cảnh Thần Sơn hoàn trả. Sở Mộ cùng Ngũ Linh Tộc bọn họ đã không còn liên quan. Huống gì bây giờ còn đắc tội Thiên tộc, giết chết người Thiên tộc. Phải biết rằng, người Thiên tộc có tiếng là bao che khuyết điểm.

Nhân tộc này chết chắc rồi. Ngũ Linh Tộc bọn họ cũng không đáng vì Nhân tộc này, mà trở mặt đối địch với Thiên Tộc.

Nhưng Ngũ Linh Tộc cũng có quy định của Ngũ Linh Tộc.

- Ân oán giữa Thiên tộc các ngươi cùng Nhân tộc này, Ngũ Linh Tộc ta không nhúng tay vào. Nhưng nơi này là Thần Sơn của Ngũ Linh Tộc. Ân oán của các ngươi, đi ra bên ngoài giải quyết.

Nhị trưởng lão Ngũ Linh Tộc trực tiếp lên tiếng.

Trong thời gian này, những thiên tài Ngũ Linh Tộc căn bản cũng không có cơ hội nói xen vào.

- Nhân tộc, ngươi nhất định phải chết.

Người Thiên tộc cũng biết người Ngũ Linh Tộc. Bởi vậy, bọn họ cũng không dây dưa nhiều, mà bay nhanh rời khỏi đó. Thời điểm rời đi, bọn họ còn hung hăng đảo mắt nhìn qua Sở Mộ. Nếu như sát khí này có thể giết người, Sở Mộ đã biến thành nghìn lở trăm lỗ.

Bọn họ không phải thật sự rời khỏi đây, mà vừa truyền tin trở về Thiên tộc, vừa đến bên ngoài Thần Sơn của Ngũ Linh Tộc chờ đợi Sở Mộ xuất hiện.

Ngũ Linh Tộc tuyệt đối không dám che chở cho Nhân tộc này. Tất nhiên bọn họ cũng không dám để cho đối phương ở lại trên Ngũ Linh Thần Sơn. Cho nên, Nhân tộc phải rời khỏi.

Không thể không nói, suy nghĩ của người Thiên tộc không có sai. Cách làm của bọn họ thật ra cũng không sai. Ở trên Ngũ Linh Thần Sơn động thủ, Ngũ Linh Tộc sẽ không ngồi yên không để ý đến. Nặc dù nói là rất lâu trước đó, Ngũ Linh Tộc là nước phụ thuộc của Thiên tộc. Nhưng bây giờ, Ngũ Linh Tộc độc lập, không muốn đắc tội Thiên tộc, nhưng cũng sẽ không giống như trước đây, lấy Thiên tộc vi tôn.

Sở Mộ tất nhiên hiểu rất rõ về sát khí của người Thiên tộc. Hắn cũng không ý định tiếp tục chiến đấu với người Thiên tộc. Bởi vì nói cho cùng, nơi này là vực thuộc về người Thiên tộc. Ở chỗ này chiến đấu với người của Thiên Tộc, hắn nắm chắc sẽ giết chết tất cả mười tám thiên tài Thiên Tộc này. Nhưng điều này chỉ kéo dài thời gian mình rời đi. Nếu chẳng may cường giả Thiên tộc đến, đối với mình mà nói, chính là một chuyện rất phiền phức.

Đương nhiên, Sở Mộ cũng có đề phòng Ngũ Linh Tộc. Nếu như Ngũ Linh Tộc muốn xuống tay với mình, không thiếu được sẽ mất đi một cơ hội dùng tới Kiếm Tông Linh Ấn.

Trong chớp mắt, Sở Mộ lấy ra phi hạm Cực Phong Hào.

Chiếc phi hạm này xem ra đã cũ. Trên Lam Hải, Thiên Kiếm Thánh Tôn một trong năm Đại Thánh Tôn Nhân tộc cho Sở Mộ mượn sử dụng, đến nay, Sở Mộ còn chưa có đem trả. Bởi vì hắn vẫn chưa đi đến Lam Hải.

Sở Mộ cực ít khi sử dụng phi hạm Cực Phong Hào. Bởi vì một lần vận dụng sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng. Hiện tại, lấy tài lực của Sở Mộ đối mặt với nguy cơ, hắn không thể không vận dụng chiếc phi hạm Cực Phong Hào này.

Sở Mộ lấy phi hạm Cực Phong Hào ra, trong nháy mắt tiến vào bên trong phi hạm, khởi động, phóng lên trên không trung. Ngay lập tức phát ra tốc độ kinh người, vèo một cái biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Phi hạm Cực Phong Hào di chuyển với tốc độ cực nhanh. Ở dưới tình huồng phát huy ra toàn bộ tốc độ, vượt quá tốc độ của Thánh cấp cửu tinh bình thường. Tất nhiên là trong chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Loại tốc độ như phi hạm này vô cùng hiếm có, vô cùng trân quý. Dù thế nào, người Thiên tộc và người Ngũ Linh Tộc cũng không tưởng tượng nổi, Nhân tộc Kiếm Thánh nhị tinh này còn có trọng bảo như vậy.

Thời khắc bọn họ kịp phản ứng, Sở Mộ đã biến mất ở trong mắt bọn họ.

Mười tám người Thiên tộc trợn trừng hai mắt, sau đó nhanh chóng kịp phản ứng. Bọn họ lấy ra phi hạm Thiên tộc, lập tức lên đường đuổi theo. Đồng thời bọn họ lại một lần nữa đưa tin về Thiên tộc, để cho trong tộc phái cường giả truy sát.

- Các vị trưởng lão, vừa rồi Nhân tộc này mang đi Duệ Kim Chi Linh. Bản thân hắn vẫn có một loại tinh hoa của mộc.

Mãi đến lúc này, thiên tài Ngũ Linh Tộc nắm giữ bốn loại lực ngũ hành mới có cơ hội mở miệng nói chuyện.

Các vị trưởng lão vừa nghe, nhất thời vẻ mặt kinh ngạc. Tin tức này hoàn toàn khác hẳn với sự tưởng tượng của bọn họ trước đó.

- Vì sao ngươi không nói sớm?

Tam trưởng lão nói. Bất chợt hắn cũng biết lời nói của mình rất vô lý. Dưới tình huống lúc đó, các thiên tài Ngũ Linh Tộc chỉ sợ không có cơ hội mở miệng. Cho dù là mở miệng muốn nói gì, bọn họ hơn phân nửa cũng sẽ bản chờ sau đó hãy nói. Tạm thời xử lý chuyện giữa Thiên tộc cùng Nhân tộc.

- Nhân tộc này còn giết chết mười hai người Thiên tộc. Ngay cả Thiên Đạo Lâm ở dưới tình huống dùng ra hết con át chủ bài, cũng chết ở dưới kiếm của Nhân tộc Kiếm Thánh này. Nhân tộc Kiếm Thánh này hình như vẫn giữ lại lực.

Thiên tài Ngũ Linh Tộc lại một lần nữa nói. Mỗi câu nói đều khiến cho các trưởng lão chấn động đến thất điên bát đảo.

Giết chết mười hai người Thiên tộc, chuyện mất trí như vậy, không ngờ lại do một Nhân tộc Kiếm Thánh nhị tinh làm ra. Hơn nữa, Thiên Đạo Lâm là ai, bọn họ đều hiểu rất rõ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)