Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1631

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1631: Thú vương
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thời khắc đang suy nghĩ tìm hiểu, Sở Mộ chỉ cảm thấy mình lại bị hút, không có cách nào nhúc nhích được. Trong nháy mắt hắn xoay tròn một hồi. Thời điểm hắn tỉnh táo lúc, hắn thấy mình đã không còn ở bên trong căn phòng kia nữa, mà đi tới bên trong một sơn cốc. Trước mặt hắn lại là một quái vật khổng lồ, giống như một ngọn núi lớn. Tuy rằng phát ra khí tức không mãnh liệt, lại khiến cho trong lòng Sở Mộ thầm run lên, giống như có một dòng điện trùng kích qua hai tay, hai chân. Một loại cảm giác run rẩy, từ sâu bên trong huyết mạch, từ sâu bên trong linh hồn hiện lên.

Đây là cảm giác không có cách nào tránh khỏi, là một loại chênh lệch trên phương diện cấp bậc sinh mạng.

- Nhân loại, không cần phải sợ.

Một giọng nói cứng cáp hùng hồn vang lên, giống như sét đánh cuồn cuộn nổ vang, truyền vào trong tai Sở Mộ.

- Các hạ là?

Thật ra Sở Mộ không sợ. Trước đó hắn run rẩy, chẳng qua là một loại phản ứng tự nhiên do cấp bậc sinh mạng chênh lệch mang đến.

- Ta là Thú Vương Thiên Luân.

Cái bóng cực lớn giống như gò núi kia chợt chuyển động, lộ ra một cái đầu. Thoạt nhìn giống như mãnh hổ, lại giống như là con báo, lại giống như sư tử. Nói tóm lại, thoạt nhìn giống với rất nhiều linh thú, lại có ý nhị đặc biệt. Đôi mắt thật to, lóe ra ánh sáng trí tuệ.

- Thú vương!

Trong lòng Sở Mộ khẽ run lên.

Địa vị của thú vương ở trong các linh thú, giống như địa vị của cường giả tuyệt thế ở trong Nhân tộc t. Địa vị không khác biệt lắm. Thực lực cũng vậy. Nói cách khác, thú vương chẳng khác nào cường giả tuyệt thế. Nhưng ở dưới tình huống bình thường, thú vương của linh thú lại càng cường đại hơn so với cường giả tuyệt thế.

Lại nói tiếp, linh thú có ưu thế trời sinh. Khí lực cường đại, thân thể to lớn, dẫn đế lực lượng càng cường đại hơn, vượt xa so với các chủng tộc khác.

Chỗ thiếu hụt lại rất rõ ràng. Đó chính là trí tuệ. Trí tuệ của linh thú thông thường không cao. Cho dù là có trí tuệ không thua kém gì so với Nhân tộc bình thường, nhưng tâm tư tương đối đơn thuần, suy nghĩ bình thường tương đối thẳng thắn. Rất ít quanh co lòng vòng. Càng chưa nói người thống minh như Nhân tộc, tư tưởng lừa ngoắt nghéo, có thể nghĩ ra nhiều mưu kế để lừa người.

Linh thú càng tôn trọng sự trực tiếp, dùng võ lực giành lấy chiến thắng.

Bởi vậy, tuy rằng linh thú Thánh cấp cường đại hơn so với Nhân tộc cùng đẳng cấp, lại không nhất định có thể ở trong chiến đấu giết chết được đối thủ. Nói không chừng còn có thể bị đối thủ giết chết.

Nhưng thú vương lại khác. Thú vương vượt qua linh thú Thánh cấp. Đây không chỉ là sự vượt trội ở trên phương diện thực lực, còn có sự vượt trội ở trên phương diện trí khôn. Tuy rằng tính tình linh thú khác thường, tính tình thú vương cũng khác thường. Nhưng thú vương bình thường có nhiều lý tính hơn. Trí tuệ cũng có xu hướng thông minh như nhân loại, thậm chí còn vượt qua, giống như trí giả.

Thời gian mỗi con thú vương sống đều cực kỳ lâu. Tối thiểu phải đến mấy vạn năm. Cũng đủ cho bọn họ đi học tập cải tiến, ứng dụng trí tuệ của mình một cách hợp lý hơn.

Khí lực vô cùng cường đại. Trong cơ thể ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại. Lại thêm trí tuệ giống như trí giả. Thú vương như vậy, cho dù là cường giả tuyệt thế của Thiên tộc, cũng không muốn đi trêu chọc.

- Thú vương các hạ, mới vừa rồi là ngài...

Trong lòng Sở Mộ thoáng động, bỗng nhiên hỏi.

- Nhân tộc, cảm giác như thế nào? Tu vi nâng cao một trọng thiên.

Thiên Luân Thú Vương nói.

Quả nhiên, điều này đã giải thích thông suốt được tất cả.

Mình bị người Thiên tộc truy sát, lại tiến vào bên trong một gian phòng, còn hấp thu rất nhiều khí tức tinh thuần, khiến cho tu vi nâng cao một trọng thiên. Tất cả những điều này đều là do Thiên Luân Thú Vương này chuẩn bị.

- Xin hỏi thú vương các hạ có chuyện gì cần ta đi làm vậy?

Sở Mộ hỏi.

Có lẽ thực lực của Sở Mộ so với thú vương chênh lệch xa tới vạn dặm. Nhưng có một số việc cũng không phải thực lực cường đại là có thể làm được. Sở Mộ không cho rằng, thú vương này sẽ có lòng tốt như vậy, vô duyên vô cớ để cho mình nhận được lợi ích.

Cho nên, Thiên Luân Thú Vương nhất định có điều cần tới hắn, mới ra tay, cứu hắn. Đồng thời, dành cho mình lợi ích.

- Nói được với người thông minh chính là bớt việc.

Thiên Luân Thú Vương nói:

- Nhân tộc, ta có một việc, cần ngươi hỗ trợ. Trước đó xem như là trả trước một phần thù lao. Sau khi chuyện thành công, ta có thể lại để cho ngươi tiến vào nơi đó, tiếp tục tu luyện.

Sở Mộ nghe vậy, cũng không mừng rỡ cao hứng, mà lại nhíu mày.

Trước đó hắn đã tăng lên một trọng thiên tu vi. Điều này chẳng qua là hoàn thành trong vòng hai mươi ngày ngắn ngủi. Nói cách khác, Sở Mộ sử dụng hơn hai mươi ngày, hoàn thành tu luyện vốn tối thiểu phải cần tới hai mươi năm. Lợi ích cực lớn. Nhưng đây chỉ là một phần thù lao được chi trả trước. Sau khi hoàn thành còn có thù lao. Chắc hẳn sẽ không kém hơn so với trước.

Thù lao lớn như thế, nói rõ độ khó của chuyện cần làm cũng rất lớn. Nhưng Sở Mộ lại không có nắm chắc.

- Chỉ có điều, lấy thực lực của ta không có cách nào tiến vào nơi đó. Cần Thánh cấp dưới trung giai mới được. Nhưng ở trong đó, lại có thứ ta cần.

Thiên Luân Thú Vương nhìn ra lo lắng ở trong lòng Sở Mộ, chậm rãi nói:

- Yên tâm, lấy thực lực ngươi biểu hiện ra, mặc dù có hơi khó khăn, nhưng vẫn có thể lấy được.

Sở Mộ vừa nghe, có chút thở phào nhẹ nhõm.

Nơi hạn chế tu vi mới có thể tiến vào, cái này cũng có nghĩa là có nguy hiểm, nhưng sẽ không quá lớn. Lấy tu vi của mình và thực lực vượt xa tu vi, chắc hẳn có thể chống lại.

Từ chối sao?

Đó là chuyện không thể. Trừ khi Sở Mộ nguyện ý vận dụng Kiếm Tông Linh Ấn. Chỉ có điều, thú vương này cũng không có ác ý đối với mình. Cái này coi như là một lần giao dịch. Giao dịch có thể mang đến sự nâng cao cho mình, cớ sao mình lại không làm.

- Thú vương các hạ nói rõ ra đi.

Sở Mộ nói, chẳng khác nào đáp ứng lần giao dịch này.

- Ngươi phải đi vào Bách Thú Điện, tiến vào một điện cuối cùng, nhanh chóng lấy quả cầu duy nhất ở đó tới cho ta, xem như hoàn thành giao dịch. Ta sẽ bỏ ra thù lao còn lại.

Thiên Luân Thú Vương nói.

Hai người đều không phải là hạng người dây dưa. Vừa nói xong, Thiên Luân Thú Vương lập tức mở ra thông đạo đi tới Bách Thú Điện.

Thông đạo tối đen sâu thẳm, xoay tròn, dường như đi thông tới một nơi không biết tên.

Sở Mộ hít sâu một hơi, bàn chân bước ra, nhanh chóng đi vào trong thông đạo.

*****

Nói thật, nếu như Thiên Luân Thú Vương này muốn gây bất lợi cho mình, căn bản cũng không cần chơi vòng vo như vậy làm gì. Lấy thực lực của nó, đủ để dễ dàng giết chết mình.

Thông đạo nhìn như vô tận, kì thực rất ngắn. Chỉ chưa đầy ba hơi thở ngắn ngủi, Sở Mộ đã đi ra khỏi thông đạo, tiến vào trong một tòa điện phủ.

Điện phủ có vẻ rất cao. Tối thiểu phải cao tới ngàn mét. Nó cũng rất rộng, giống như là điện phủ của người khổng lồ. Bản thân Sở Mộ ở bên trong đó, cảm thấy mình rất nhỏ bé.

Trên vách tường xung quanh điện phủ này có vô số bức tranh vẽ. Đều là bức tranh vẽ linh thú. Rất nhiều loại linh thú khác nhau. Thoạt nhìn trông rất sống động, giống như muốn sống lại.

Trừ những cái đó ra, trong điện phủ trống trải không có một vật gì. Sở Mộ cũng không tìm được thứ gì khác.

- Một tòa điện phủ cuối cùng...

Sở Mộ than nhẹ một tiếng:

- Ở đây, chắc là tòa điện phủ đầu tiên, mà không phải là một tòa điện phủ cuối cùng. Có phương pháp gì, có thể đi tới tòa điện phủ cuối cùng chứ?

Cẩn thận quan sát, ngoại trừ những bức tranh về bách thú vẽ trên tường ra, hắn lại không nhìn thấy có thứ gì khác.

Bỗng nhiên, trong những bức tranh vẽ trên vách tường có một con linh thú sáng lên, phát ra một tiếng gầm rú. Không ngờ linh thú từ trong bức tranh vẽ trên tường nhảy ra ngoài, hóa thành một con mãnh hổ cực lớn màu đen.

Mãnh hổ màu đen vừa xuất hiện, lại hướng về phía Sở Mộ phát ra một tiếng gầm rú, vang vọng không ngừng ở trong điện phủ này. Thanh thế kinh người. Con mãnh hổ màu đen này phát ra chấn động khí tức, đạt tới trình độ Thánh cấp nhất tinh đỉnh phong.

Thánh cấp nhất tinh đỉnh phong, quá yếu.

Bất chợt, lại có một tiếng rống lớn vang tới. Các bức tranh vẽ trên tường lại có linh thú sống lại, từ trong bức tranh vẽ trên tường nhảy ra. Một con lại tiếp một con. Không ngờ thoáng cái có khoảng chừng hơn một trăm con linh thú tràn ngập ở trong tòa điện phủ này.

Con mãnh hổ khổng lồ màu đen, ngựa một sừng màu đỏ, khỉ lông xám, chim màu bạc bay trên không trung.

Một trăm con linh thú Thánh cấp nhất tinh đỉnh phong bao vây xung quanh Sở Mộ. Bất kỳ một con linh thú nào cũng có hình thể lớn hơn Sở Mộ. Thoạt nhìn, Sở Mộ giống như con dê non tiến vào bầy mãnh thú.

Những gia hỏa này là linh thú còn mạnh mẽ hơn so với mãnh thú. Nhưng Sở Mộ cũng không phải là dê con gì.

Không cần phải nói gì, cuộc chiến đấu bắt đầu. Sở Mộ lấy một địch trăm.

Liệt Hoàng Linh Kiếm xuất hiện, một kiếm vạch ra. Dưới kiếm quang phóng ra, đám linh thú phía trước căn bản không có cách nào né tránh, trực tiếp bị kiếm quang đánh trúng. Ở dưới một kiếm của Sở Mộ, chúng phát ra những tiếng rên rỉ, trong nháy mắt trở nên tán loạn, hóa thành từng điểm sáng bay về phía trên tường, một lần nữa biến thành bức tranh vẽ trên tường.

Đừng nói là một trăm con linh thú, cho dù là một nghìn con linh thú, chỉ cần là trình độ Thánh cấp nhất tinh, đều không phải là đối thủ của Sở Mộ. Hắn có thể dễ dàng diệt giết sạch.

Chỉ là mấy kiếm, tốc độ nhanh tới mức khiến cho những linh thú này không kịp phản ứng. Ngay cả công kích chúng còn không có thực hiện được, ở dưới kiếm của Sở Mộ đã trở nên tán loạn, hóa thành điểm sáng, một lần nữa hóa thành bức tranh vẽ trên tường.

Một cánh cửa xuất hiện ở ngay trước mắt Sở Mộ.

Cuối cùng Sở Mộ đã hiểu rõ. Giết chết các linh thú xuất hiện từ những bức tranh vẽ trên tường, cánh cửa sẽ xuất hiện. Mình có thể thông qua cánh cửa tiến vào tòa điện phủ tiếp theo.

Sở Mộ đi vào bên trong cánh cửa. Quả nhiên, hắn lại xuất hiện trong một phủ điện mới. So với tòa điện phủ đầu tiên, nó hình như không có khác biệt quá lớn. Nhưng Sở Mộ lại nhạy cảm phát hiện ra, linh thú được vẽ ở trên vách tường thoạt nhìn có chút khác biết so với linh thú được vẽ ở trên tường của tòa điện phủ đầu tiên.

Từng tiếng gầm rú lại một lần nữa vang lên. Từng bức tranh vẽ trên tường sáng lên, hóa thành từng con linh thú nhảy ra. Tổng cộng có năm mươi con linh thú. Mỗi con linh thú phát ra chấn động khí tức đều đạt tới trình độ Thánh cấp nhị tinh đỉnh phong.

So với tòa điện phủ đầu tiên, số lượng linh thú ở tòa điện phủ thứ hai ít hơn một phần, nhưng thực lực lại càng cường đại hơn, vượt qua một trăm con linh thú lúc trước.

Chỉ có điều, đối với Sở Mộ mà nói, bất luận là một trăm con linh thú Thánh cấp nhất tinh đỉnh phong cũng được, hay năm mươi con linh thú Thánh cấp nhị tinh đỉnh phong cũng được, đều không tính là đối thủ gì cả.

Vẫn là một thanh linh kiếm ở trong tay, không đợi những linh thú này làm ra công kích, Sở Mộ lại xuất kiếm. Kiếm quang lóe lên. Kiếm khí màu trắng xẹt qua trời cao, giống như một đường màu trắng giáp ranh giữa trời và nước, không có khởi điểm cũng không có giới hạn, lại vờn xung quanh Sở Mộ một vòng.

Từ trên phương diện thị giác nhìn lại, đây là một đường màu trắng thẳng tắp. Nhưng sự thực nó lại vờn quanh một vòng tròn, hình thành một loại sai lầm về thị giác.

Một kiếm. Chỉ là một kiếm. Bất kể là linh thú ở trên mặt đất hay giữa không trung, bất kể là cao hay thấp, tất cả đều không có cách nào may mắn tránh khỏi. Tất cả đều bị đánh trúng, bị cắt qua.

Cho dù chỉ là kiếm pháp công kích bình thường, đám linh thú Thánh cấp nhị tinh đỉnh phong này cũng không có khả năng thừa nhận. Ở dưới kiếm của Sở Mộ, bọn chúng tan thành mây khói.

Trên Vạn Thú Nguyên, Thiên Thần Vệ của Thiên tộc vẫn đang chờ đợi. Thiên Thần Vệ chịu trách nhiệm suy tính đã khôi phục lại. Hắn lại suy tính. Chỉ có điều vẫn bị ngăn cản, nên đành tạm thời buông tha suy tính, tránh cho mình lại bị tổn thương.

Không có cách nào suy tính, bọn họ cũng chỉ có thể chờ đợi.

Chỉ có đièu, thời gian đã qua hai mươi mấy ngày lại không có tin tức gì. Sắc mặt các Thiên Thần Vệ đều khó coi.

Chỉ là một Nhân tộc, chỉ là một Nhân tộc căn bản không tính là gì ở trong mắt bọn họ, còn chỉ là Thánh cấp nhị tinh mà thôi. Hắn không chỉ có chạy trốn ở bọn họ dưới truy kích, còn khiến cho bọn họ ở chỗ này chờ đợi hai mươi mấy ngày không có bất kỳ biện pháp nào.

Sỉ nhục. Đây quả thực chính là sỉ nhục đối với Thiên Thần Vệ.

...

Bách Thú Điện, tòa điện phủ thứ 3 không khác mấy so với tòa điện phủ đầu tiên và tòa điện phủ thứ hai. Cũng có tranh vẽ trên tường, xuất hiện linh thú. Đó là linh thú Thánh cấp tam tinh đỉnh phong. Tổng cộng là hai mươi lăm con.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)