← Ch.1685 | Ch.1687 → |
Vật này giá trị quá lớn, lớn đến bọn họ ai cũng không thể động, nhưng tuy ai cũng không nói, nhưng nội tâm có ý kiến gì, lại không ai rõ ràng.
Lối vào tầng thứ nhất không chỉ có một, vì lẽ đó sau khi tiến vào bọn họ đều có chút thu hoạch, chính là Hắc Thiết căn, nhưng lối vào tầng thứ hai chỉ có một, năm người Sở Mộ sớm hơn một bước tiến vào, một đường đi tới, quét sạch toàn bộ vật có giá trị trên đường, điều này sẽ đưa đến tám người tiến vào sau không có một chút thu hoạch, tình huống như thế để bọn họ vô cùng khó chịu.
Phải biết, một cây Thanh Đồng căn giá trị mười viên Thanh Đồng chi tâm, nếu như bọn họ là nhóm đầu tiên tiến vào, như vậy lúc này, mỗi người nên có mấy chục thậm chí mấy trăm Thanh Đồng chi tâm.
- Đáng chết, chúng ta nên cướp ở trước mặt bọn họ mới đúng.
Một Thánh cấp Thất Tinh cấp trung cả giận nói, đương nhiên là lấy phương thức truyền âm, không dám tùy ý lên tiếng.
- Yên tâm, bọn họ là đang thu thập của cải thay chúng ta.
La Trung Húc cũng vô cùng căm tức, cười lạnh nói.
Nghe được La Trung Húc nói, trên mặt mọi người nhất thời lộ ra ý cười, bọn họ đều rõ ràng trong đó là có ý gì.
Đây là dự định giết người cướp của a.
...
- Các ngươi có một loại cảm giác bất an hay không?
Sở Mộ bỗng nhiên truyền âm hỏi.
- Có, từ khi tiến vào tầng thứ hai, loại cảm giác không tốt này liền xuất hiện.
Long Vân Không nói.
- Không có gì kỳ quái, độ nguy hiểm ở tầng thứ hai hơn xa tầng thứ nhất, xuất hiện cảm giác này rất bình thường.
Mộc Cao Lực nói.
- Cẩn thận một ít, tổng sẽ không sai.
Nhạc Trấn nói.
Sở Mộ không nói gì nữa.
Hắn mơ hồ cảm giác, khởi nguồn loại cảm giác bất an này, tựa hồ không phải do tầng thứ hai mang đến, mà là do cái khác, chỉ là, mơ hồ không rõ, nên trong âm thầm chú ý một chút.
Tập tính của Tội Dân sẽ không vì đẳng cấp của chúng nó mà thay đổi, Tội Dân Thanh Đồng cấp ở tầng thứ hai, cũng ngủ say ở trong vách động, có điều đội ngũ tuần tra tựa hồ càng ít hơn tầng thứ nhất, mọi người tiến vào tầng thứ hai cũng qua một canh giờ, nhưng vẫn không có tao ngộ bất kỳ đội ngũ tuần tra, nhưng bọn họ không dám thả lỏng cảnh giác.
Một canh giờ sau, mọi người có thu hoạch không nhỏ, có điều tính ra, lấy Sở Mộ thu hoạch nhiều nhất.
Cho đến bây giờ, Sở Mộ tổng cộng được hơn 200 cây Thanh Đồng căn, giá trị hơn hai ngàn viên Thanh Đồng chi tâm, hơn nữa linh dược Thanh Đồng cấp khác, tổng giá trị vượt qua năm ngàn viên Thanh Đồng chi tâm, bốn cái khác, ít nhiều gì cũng có hơn ba ngàn Thanh Đồng chi tâm.
Cho tới nợ Từ Thanh Nhã 10 ngàn viên Thanh Đồng chi tâm, mọi người vẫn chưa bồi thường nàng. Chỉ chờ đến sau khi hành trình kết thúc, lại cùng nhau kết toán.
Mặc dù nói 10 ngàn viên Thanh Đồng chi tâm bằng một viên Bạch Ngân chi tâm, nhưng ở tình huống bình thường là không người nào nguyện ý hối đoái.
Trong tầng thứ nhất, mọi người phát hiện linh dược, lấy Sở Mộ chiếm đa số, sau khi tiến vào tầng thứ hai, tình huống cũng như thế, không có gì thay đổi, bao quát Long Vân Không ở bên trong, bốn người đều âm thầm dốc hết sức, nói cái gì cũng không thể bị Sở Mộ hạ thấp quá nhiều.
Dù Sở Mộ tuyệt nhiên không giống Thánh cấp Tứ Tinh khác.
Lúc này, Mộc Cao Lực thả người nhảy một cái, thân hình vô thanh vô tức lăng không, đưa tay bắt về phía một cây linh dược sinh trưởng ở biên giới tiểu huyệt động, không ngờ bên tai chợt truyền đến hai chữ:
- Dừng tay.
Hắn nghe được, đó là âm thanh của Sở Mộ, từ khi tiến vào tầng thứ nhất đến hiện tại, hắn đều nghe qua rất nhiều lần âm thanh của Sở Mộ. Mỗi một lần tất nhiên là có việc, nên hình thành một loại phản ứng theo bản năng, vì lẽ đó Mộc Cao Lực cấp tốc thu tay, cùng lúc đó, một cánh tay màu đồng xanh vừa vặn từ trên cây linh dược kia buông xuống, che linh dược lại.
Nếu như Mộc Cao Lực không thu tay, rất có thể sẽ đụng chạm đến cánh tay kia.
Lặng yên không một tiếng động hạ xuống, vẻ mặt của Mộc Cao Lực hơi đổi, chợt khôi phục bình thường.
Mấy cái khác cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, rất hiểm, chỉ kém một chút, khả năng sẽ thức tỉnh một con Tội Dân Thanh Đồng cấp, tiến tới, để những Tội Dân Thanh Đồng cấp khác tỉnh lại.
- Ta nợ ngươi một ân tình.
Tựa hồ Mộc Cao Lực hơi không tình nguyện, âm trầm nói với Sở Mộ.
Hắn đương nhiên cảm thấy rất phiền muộn, nguyên bản hắn phát hiện một cây linh dược, chỉ cần hái tới tay, hắn có thể phân đến sáu phần mười, phải biết kia là một cây linh dược Thanh Đồng thượng phẩm a, giá trị một ngàn viên Thanh Đồng chi tâm, hắn có thể phân đến sáu trăm viên, đây không tính là trọng điểm, trọng điểm là, sẽ không bị Sở Mộ hạ thấp quá nhiều.
Chỉ là, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Tội Dân Thanh Đồng cấp trong giấc ngủ say lại vươn mình, một cánh tay rủ xuống, vừa vặn ngay lúc tay hắn sắp chạm đến linh dược.
Nếu không tin Sở Mộ, lần này có sáu bảy phần mười sẽ thức tỉnh một con Tội Dân Thanh Đồng cấp.
Được rồi, không có thu hoạch, trái lại bởi vì Sở Mộ, giảm bớt một lần khả năng xuất hiện nguy cơ, tiến một bước lộ ra công lao của Sở Mộ, cái cảm giác này, thật giống như là mình hết sức chế tạo công lao cho Sở Mộ, hắn có thể không phiền muộn sao.
Có điều lại phiền muộn, chung quy cũng rõ ràng, nếu không có Sở Mộ lên tiếng, chỉ sợ mình đã gây tai họa.
- Lần này, may là Sở huynh đúng lúc phát hiện.
Long Vân Không nói:
- Vì lẽ đó ta cảm thấy, đây là một công lao trước tiên ghi nhớ, sau đó nếu hắn phát hiện bảo vật trước, Sở huynh có thể lợi dụng công lao này, phân đến tám phần mười, hai phần mười khác chúng ta chia.
- Đồng ý.
Nhạc Trấn gật đầu.
- Đồng ý.
Từ Thanh Nhã nói, nàng nhìn Sở Mộ vài lần, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu càng dày đặc.
Hết cách rồi, một Thánh cấp Tứ Tinh cấp thấp, nhưng biểu hiện vượt qua bọn họ, không thể không khiến bọn họ kinh ngạc, dù cho là Từ Thanh Nhã, cũng không cách nào tránh khỏi.
- Đồng ý.
Mộc Cao Lực gật đầu.
Có công lao, liền được ban thưởng, cái này cũng là quy củ trước đó bọn họ định ra, nhìn như Sở Mộ chiếm tiện nghi, kỳ thực nếu bọn họ có công lao, bọn họ cũng có thể thu được chỗ tốt như vậy.
Cũng may, thu được một lần công lao, chỉ có thể sử dụng một lần, nếu không mọi người sẽ không đồng ý.
Còn nữa, công lao cũng không phải lập tức dùng, mà là căn cứ mình cần, khá tự do, bằng không nếu quy định lần sau phải dùng, như vậy vạn nhất phát hiện vài cây Thanh Đồng căn thì sao.
*****
Tám phần mười Thanh Đồng căn cùng sáu phần mười Thanh Đồng căn, trừ khi số lượng rất lớn, bằng không không có bao nhiêu khác biệt.
Bởi vì cánh tay con Tội Dân Thanh Đồng cấp kia đè lên, nên cây linh dược kia mọi người chỉ có thể tạm thời từ bỏ, dù nội tâm của Mộc Cao Lực rất không cam lòng.
Có thể giết chết Tội Dân Thanh Đồng cấp kia, nhưng khó có thể bảo đảm, sẽ không thức tỉnh Tội Dân Thanh Đồng cấp khác, ở tầng thứ hai, có thể không động thủ, tận lực không nên động thủ.
- Nói đến, Sở huynh rất có thể sẽ trở thành người thắng lớn nhất chuyến này.
Long Vân Không nói đùa, ba người kia cũng có đồng cảm.
- Hiện tại chỉ mới tiến vào tầng thứ hai không bao lâu, cách chuyến này kết thúc còn có chút thời gian.
Sở Mộ nói.
- Nói không sai, không tới thời khắc cuối cùng, ai mới là người thắng lớn nhất còn chưa chắc.
Mộc Cao Lực nói hiển hiện ra tâm ý cạnh tranh của hắn.
Bọn họ cũng không biết, ở phía sau bọn họ, còn có một đội ngũ khác, đang nhanh chóng đi tới, cái này chính là khởi nguồn bất an của Sở Mộ.
May là có không ít ngã ba, tám người kia đi sai đường, đám người Sở Mộ lại không lưu lại dấu chân, chỉ sợ là không có thu hoạch được gì, coi như tao ngộ thì đã làm sao, không cách nào động thủ, còn có thể khiến đối phương cảnh giác.
...
Năm người chăm chú ẩn thân, ngừng thở, thu lại khí tức trên người, chỉ có khí tức của Thanh Đồng căn tràn ra, cùng khí tức tràn ngập trong huyệt động hỗn hợp lại với nhau, hòa làm một thể.
Trong chớp mắt này, bọn họ thậm chí ngay cả trái tim nhảy lên cũng đình chỉ.
Làm cường giả Thánh cấp, có thể ở trạng thái chân không sinh tồn thời gian rất dài, cũng có thể để cho trái tim tạm thời ngưng đập, huyết dịch đình chỉ lưu động một quãng thời gian, chỉ là không cách nào kéo quá dài, nếu không sẽ tạo thành tổn hại với thân thể.
Bình thường, bọn họ không cần như vậy, chỉ cần hạ thấp liền có thể, nhưng hiện tại, một con Tội Dân Bạch Ngân cấp dẫn dắt bốn con Tội Dân Thanh Đồng cấp đang tuần tra đi qua.
Bốn con Tội Dân Thanh Đồng cấp, nếu bọn họ bại lộ, xác thực có thể giết chết, nhưng mà con Tội Dân Bạch Ngân cấp kia, đủ để giết chết năm người bọn họ.
Còn nữa, Tội Dân Bạch Ngân cấp nhận biết còn muốn vượt qua Tội Dân Thanh Đồng cấp rất nhiều lần, hơi có chút sơ hở, sẽ bị phát hiện ngay lập tức, vì lẽ đó, ánh mắt đám người Sở Mộ căn bản không dám rơi vào trên người nó, chỉ có thể dùng dư quang.
Hai mắt của con Tội Dân Bạch Ngân cấp này sâu thẳm, toả ra u quang khiến người ta run sợ.
May là, nó không có phát hiện năm người Sở Mộ cật lực ẩn giấu, mãi đến khi nó mang theo bốn con Tội Dân Thanh Đồng cấp biến mất ở trong tầm mắt của mọi người, mọi người vẫn không nhúc nhích.
Mấy chục tức sau, mọi người mới để cho huyết dịch lưu động lần nữa, để trái tim nhảy lên, điều này cần một chút thời gian đến điều tiết, tránh khỏi lưu lại mầm họa.
Sắc mặt của năm người đều vô cùng nghiêm nghị, đây là sau khi bọn hắn tiến vào hang động gặp được nguy hiểm lớn nhất.
May là đại nạn không chết tất có hậu phúc, không bao lâu, đám người Sở Mộ lại có thu hoạch, người phát hiện vẫn là Sở Mộ.
- Thanh Đồng Huyết Long Căn!
Hai mắt mọi người nhất thời trừng lớn, nếu không phải kiêng kỵ hoàn cảnh nơi này, chỉ sợ đều sẽ trực tiếp la lên.
Chỉ thấy trong bàn tay Sở Mộ cầm lấy một rễ cây lớn bằng cánh tay, toàn thân rễ cây màu đồng xanh, ngờ ngợ có thể nhìn thấy, một sợi tơ hồng từ đầu nối liền đến phần sau, như huyết dịch, phảng phất đang lưu động.
Mà ngoại hình cả rễ cây, như một Chân Long vặn vẹo thân thể.
Bởi vì màu sắc, ngoại hình của nó, vì vậy được gọi tên là Thanh Đồng Huyết Long Căn.
Tuy tên có hai chữ Thanh Đồng, nhưng mà Thanh Đồng Huyết Long Căn này không phải linh dược Thanh Đồng cấp, mà thuộc về đẳng cấp cao hơn, linh dược Bạch Ngân cấp.
Hơn nữa, vẫn đạt đến Bạch Ngân thượng phẩm.
Giá trị một cây linh dược Bạch Ngân thượng phẩm, tương đương với một ngàn Bạch Ngân chi tâm, tương đương với một ngàn con Tội Dân Bạch Ngân cấp, tương đương với một ngàn Thánh cấp Cửu Tinh.
Bất luận là một ngàn con Tội Dân Bạch Ngân cấp hay một ngàn Thánh cấp Cửu Tinh, đều là lực lượng hết sức kinh khủng.
Huống hồ, Thanh Đồng Huyết Long Căn này còn có một công hiệu để người không thể quên.
Trong nháy mắt, bao quát Long Vân Không ở trong bốn người, toàn bộ đều nhìn chòng chọc Thanh Đồng Huyết Long Căn trong tay Sở Mộ, con mắt muốn đỏ lên.
- Công lao của ta, dùng ở trên cây linh dược này.
Sở Mộ nói.
Tuy hắn còn không rõ ràng lắm công hiệu của cây linh dược này ra sao, nhưng có thể cảm giác được trong đó ẩn chứa năng lượng cực kỳ bàng bạc, lại nhìn vẻ mặt của bốn người liền biết, đây tuyệt đối là một cây linh dược giá trị cực cao, lúc này không cần thì chờ khi nào.
Sở Mộ vừa nói ra, sắc mặt của bốn người bỗng nhiên biến đổi, cứng ngắc, con ngươi trừng lớn, nhìn chằm chằm Sở Mộ, thật giống như muốn ăn thịt Sở Mộ vậy.
- Đừng nhìn ta như vậy.
Sở Mộ cười nói, ánh mắt của bốn người kia hầu như muốn ăn thịt người, để hắn càng ý thức được giá trị của linh dược trong tay không hề tầm thường, rất có khả năng không phải linh dược Thanh Đồng cấp.
Đối với linh dược trong Lưu Phóng Chi Địa, Sở Mộ nhận thức rất ít, dù sao hắn tới nơi này thời gian không lâu, vẫn không có thời gian để cho hắn đi hiểu rõ, bốn người Long Vân Không lại khác, bọn họ là thổ dân ở Lưu Phóng Chi Địa, từng người lại xuất thân thế lực lớn, tri thức phong phú, kiến thức rộng rãi.
Đương nhiên, nếu bốn người bọn họ đến Thâm Lam thế giới, thì cũng như mắt mù, hầu như đại đa số đồ vật đều không nhận ra, dù sao Thâm Lam thế giới cùng Lưu Phóng Chi Địa có bất đồng rất lớn.
Tuy không nhận ra, nhưng Sở Mộ vẫn có nhãn lực, cho nên phán đoán ra, cây linh dược trong tay rất có khả năng là linh dược Bạch Ngân cấp, nhưng nằm ở cấp bậc nào trong Bạch Ngân cấp lại không rõ ràng.
- Sở huynh, ngươi biết đây là cái gì không?
Nhạc Trấn hỏi.
- Thanh Đồng Huyết Long Căn.
Sở Mộ nói, vừa nãy liền nghe bọn họ nói rồi.
- Ngươi biết công hiệu của Thanh Đồng Huyết Long Căn sao?
Mộc Cao Lực vội vàng nói:
- Không cảm thấy dùng đi cơ như vậy hội, rất đáng tiếc sao?
- Không đáng tiếc.
Sở Mộ nói, không hề bị lay động.
- Được rồi, nếu Sở huynh đã làm ra quyết định, vậy cứ như thế đi.
Long Vân Không nói:
- Huống hồ, vật này tác dụng với Sở huynh, sẽ lớn hơn chúng ta rất nhiều.
← Ch. 1685 | Ch. 1687 → |