Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1690

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1690: La Trung Húc giao cho ta
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tám người La Trung Húc cách bọn người Sở Mộ không đến 200m.

Bọn hắn đều không có tận lực đi tìm Linh Dược gì, chỉ theo sát bọn người Sở Mộ, tránh cho bọn hắn chạy đi mất.

Đối với bọn người La Trung Húc mà nói, nếu như đã hạ quyết tâm, muốn một mẻ hốt gọn năm người Sở Mộ, hết thảy của đối phương đều trở thành chiến lợi phẩm của mình, như vậy hiện tại năm người kia làm hết thảy, chẳng khác gì là đang giúp bọn hắn thu hoạch.

Bọn người La Trung Húc đi theo, tất cả mọi người biết rõ, nhưng trong lúc nhất thời, cũng không có biện pháp tốt gì có thể thoát khỏi bọn hắn theo dõi.

Động thủ, không thích hợp, phát ra một chút động tĩnh, liền có thể mang đến tai hoạ ngập đầu cho mình.

Đường rẽ ở tầng thứ hai, còn nhiều hơn tầng thứ nhất, năm người Sở Mộ tận khả năng tìm kiếm Linh Dược, thu hoạch không ngừng.

- Thỏa thích tìm kiếm a, đến lúc đó các ngươi sẽ phát hiện, hết thảy đều là làm mai mối cho người khác.

Bọn người La Trung Húc cười thầm không thôi.

Một thời gian ngắn sau, đường rẽ ở tầng thứ hai bị tìm mấy lần, mọi người thu hoạch tràn đầy.

Theo lối vào, trở về tầng thứ nhất.

Đập vào mắt là Sinh Trì, bốn phía Sinh Trì đang đứng mấy chục con Tội Dân Hắc Thiết cấp.

Năm người phản ứng hết sức nhanh chóng, lập tức xuất kiếm, vô thanh vô tức, năm đạo kiếm quang khác nhau, như thiểm điện xẹt qua trời cao, thẳng hướng mấy chục con Tội Dân Hắc Thiết cấp.

Thực lực của Tội Dân Hắc Thiết cấp không đủ cao, số lượng cũng không nhiều, chỉ mấy chục con mà thôi, còn không kịp phản ứng liền bị chém đứt đầu lâu, cả đám rơi xuống Sinh Trì.

Nước Sinh Trì cực kỳ sền sệt, đầu lâu cùng thân hình của Tội Dân rơi vào trong đó, lại không tóe lên chút bọt nước, cũng sẽ không có thanh âm gì vang lên, kỳ thật coi như có thanh âm vang lên cũng râu ria. Dù sao Sinh Trì là nơi Tội Dân Hắc Thiết cấp sinh ra đời, nhóm Tội Dân không ngừng đào móc Hắc Thiết thạch đầu nhập trong đó, thanh âm kia, những Tội Dân khác đều rất quen thuộc.

- Đi. Gia tốc ly khai.

Long Vân Không nói.

Tốc độ của mọi người thoáng cái tăng lên gấp bội, đồng dạng cũng không có phát ra tiếng vang gì.

Tuy tầng thứ nhất còn có một chút địa phương bọn hắn chưa vơ vét qua, nhưng đối với bọn hắn đã tìm khắp tầng thứ hai mà nói, Linh Dược khoáng thạch ở tầng thứ nhất đã không có lực hấp dẫn gì.

Linh Dược đẳng cấp cao nhất ở tầng thứ nhất, bất quá là Thanh Đồng Trung phẩm, hơn nữa tối đa chỉ một hai gốc, tuyệt đại đa số đều là Hắc Thiết cấp, cho dù là Hắc Thiết cực phẩm, cũng không quá đáng là một viên Thanh Đồng chi tâm, còn không bằng ở tầng thứ hai đơn giản là có thể tìm được một cây Thanh Đồng căn.

Mà phía sau lại có truy binh, không quản bọn hắn làm khỉ gió gì, nhưng có thể không động thủ là tốt nhất, dù sao một cái La Trung Húc, đã để cho bọn hắn rất kiêng kị.

Triển khai tốc độ, dọc theo lộ tuyến lúc đến, phi tốc lao về lối ra.

Lúc này, tám người La Trung Húc cũng từ tầng thứ hai đi vào tầng thứ nhất, nhìn Sinh Trì một chút, đáy mắt hiện lên một vòng tinh quang mịt mờ, liền phi tốc đuổi theo bọn người Sở Mộ.

Ở truy tung, Bàn Thử có thiên phú hơn người cùng kinh nghiệm phong phú, căn bản là sẽ không mất dấu.

- Tầng thứ ba dùng thực lực của chúng ta bây giờ, còn không cách nào khai phát.

Một bên phi tốc tiến lên, Long Vân Không truyền âm nói:

- Hiện tại, ta có hai cách nghĩ, ý nghĩ đầu tiên, là trừ mấy người chúng ta ra, không cho người khác biết rõ huyệt động tồn tại, chỉ chờ chúng ta có đủ thực lực, lại cùng nhau tổ đội đến đây, khai hoang tầng thứ ba, cách nghĩ thứ hai, là báo cáo việc này cho tông môn, do tông môn khai phá huyệt động, tự nhiên chúng ta cũng sẽ được tông môn ban thưởng.

- Điểm thứ nhất không thực tế, chúng ta muốn có được thực lực Thánh cấp Cửu Tinh, tối thiểu còn cần vài thập niên trên trăm năm, trong khoảng thời gian này, nói không chừng sẽ có những người khác phát hiện huyệt động, bởi vì cửa vào của tòa huyệt động này, cũng không phải một cái, chúng ta chỉ biết một cửa vào, không biết các cửa vào khác.

Nhạc Trấn phân tích nói:

- Còn nữa, coi như không có những người khác phát hiện tòa huyệt động này, đám người La Trung Húc đã biết rõ hơn nữa tiến vào qua, bọn hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, rất có khả năng báo cáo việc này cho tông môn, từ đó đạt được tông môn ban thưởng.

Nhạc Trấn phân tích, tất cả mọi người minh bạch, Long Vân Không vô cùng rõ ràng, chỉ có điều có một số việc phải nói rõ ràng, tránh cho sau đó phát sinh tranh chấp không tất yếu, phá hư tình hữu nghị của mọi người, còn trở mặt thành thù.

- Như thế, chỉ có thể lựa chọn loại thứ hai.

Long Vân Không nói:

- Sở huynh không thuộc về bất luận thế lực nào, ta cùng Nhạc sư huynh thuộc về Tam Thánh Tông, Từ sư muội đến từ Đồ Huyết Phủ, Mộc huynh đến từ Huyết Kiếm Tông, như vậy tòa huyệt động này, rốt cuộc phải báo cáo cho thế lực nào?

Đây mới là điểm trọng yếu.

Ba thế lực, Đồ Huyết Phủ cường đại nhất, tiếp theo là Tam Thánh Tông, lần nữa là Huyết Kiếm Tông, nhưng coi như là Huyết Kiếm Tông, cũng thuộc về thế lực rất cường đại, không thua kém Tam Thánh Tông bao nhiêu, mà Tam Thánh Tông cũng sẽ không thua kém Đồ Huyết Phủ bao nhiêu.

Long Vân Không vừa nói, tất cả mọi người trầm mặc.

Không hề nghi ngờ, báo cáo cho tông môn nào, tự nhiên là do đệ tử tương ứng của tông môn đó báo cáo, ví dụ như báo cáo cho Tam Thánh Tông, tự nhiên là do Long Vân Không cùng Nhạc Trấn, như vậy hai người bọn họ sẽ được ban thưởng lớn lao.

Ban thưởng trên vật chất rất dễ phân phối, năm người đại khái có thể bình quân phân phối, không tồn tại xung đột gì, nhưng mà, thân ở trong thế lực tông môn, ban thưởng vật chất chỉ là một trong số đó, ngoài ra còn có điểm cống hiến tông môn, ... còn có thể được tông môn coi trọng, tiến tới ảnh hưởng địa vị của mình trong tông môn.

- Sở huynh thấy thế nào?

Nhạc Trấn hỏi Sở Mộ, mọi người cũng nhao nhao nhìn về phía Sở Mộ.

Bởi vì Sở Mộ ở trong bọn họ, là người duy nhất không thuộc về bất luận thế lực nào.

- Các ngươi thương lượng là tốt rồi, ta chỉ muốn Tội Dân chi tâm, tốt nhất là Bạch Ngân chi tâm.

Sở Mộ nói, hắn cần rất nhiều Bạch Ngân chi tâm, đi chỗ Hắc Thần Cự Kiếm hiến tế, mà lần này khai hoang hai tầng huyệt động thu hoạch rất lớn, nhưng mà có chút thu hoạch, Sở Mộ không có ý định bán đi, tự nhiên sẽ không đủ Bạch Ngân chi tâm.

*****

Sở Mộ không có ý kiến gì, bốn người âm thầm thở dài một hơi, như thế, chỉ cần cân đối ba phương bọn hắn là được rồi.

- Thực lực của Đồ Huyết Phủ mạnh nhất, nên báo cáo Đồ Huyết Phủ.

Từ Thanh Nhã nói, lý do rất đầy đủ.

- Tuy thực lực của Tam Thánh Tông chúng ta không bằng Đồ Huyết Phủ, nhưng có năng lực khai hoang một huyệt động ba tầng, còn nữa, người phát hiện huyệt động này là Long sư đệ, cho nên hẳn là báo cáo cho Tam Thánh Tông.

Nhạc Trấn cũng có lý có cứ.

- Ta cảm thấy, nên báo cáo cho Huyết Kiếm Tông.

Mộc Cao Lực nói, nhưng lại không nói lý do gì, bởi vì hắn không có lý do nguyên vẹn có thể thuyết phục người khác.

Luận thực lực, Huyết Kiếm Tông không bằng Đồ Huyết Phủ cũng không bằng Tam Thánh Tông, hắn là được Long Vân Không mời, không phải người thứ nhất phát hiện, mặc dù như thế, cũng phải cố gắng thoáng một phát.

- Chư vị, ta nghĩ trước khi thảo luận ra kết quả, có phải nên giải quyết phiền toái trước hay không.

Sở Mộ nói.

Mọi người lập tức tỉnh ngộ, đúng vậy a, hiện tại nói vấn đề phân phối tựa hồ hơi sớm, bọn người La Trung Húc chính là một đại phiền toái, chỉ sợ bọn hắn đã coi nhóm người mình là đối tượng phải xử lý sạch a.

- Xem ra, phải cùng bọn họ đánh một trận.

- Không cách nào tránh khỏi a.

Vốn có ý định tránh đi, hiện tại xem ra, không giải quyết là không được, trừ khi bọn hắn tự nguyện buông tha cho huyệt động này.

Nhưng mà, dù bọn hắn không dám vào tầng thứ ba, cũng không có nghĩa là bọn hắn muốn vứt bỏ, cái này là tài phú cực lớn, cho dù là Thất Vương cũng không cách nào xem nhẹ, huống chi là bọn hắn.

- Ngoại trừ La Trung Húc, những người khác không đáng để lo.

Nhạc Trấn nói:

- Cho nên đối thủ chủ yếu của chúng ta, là La Trung Húc.

Nói đến La Trung Húc, mọi người nhất thời đều trầm mặc.

La Trung Húc là Thánh cấp Bát Tinh sơ giai, lại có được thực lực Thánh cấp Bát Tinh trung giai, so với bọn hắn cường đại hơn quá nhiều, coi như vận dụng át chủ bài, cũng không cách nào cam đoan có thể giết chết La Trung Húc, bởi vì bản thân La Trung Húc, nói không chừng cũng có được bí pháp át chủ bài gì đó, chỉ cần thực lực tăng lên lần nữa, sẽ càng cường đại hơn.

Bởi vậy, người để cho bọn hắn cố kỵ, chỉ có La Trung Húc, cái khác tuy đều là Thánh cấp Thất Tinh, bất quá đều xem như Thánh cấp Thất Tinh bình thường, luận thực lực kém bốn người bọn họ không nhỏ, cũng chỉ có Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong kia mới có thể làm đối thủ, sáu cái khác không đáng để lo.

Mặc dù như thế, tám người đối phương liên thủ, cũng không phải bọn hắn có thể so sánh, đây cũng chính là nguyên nhân mới đầu, tất cả mọi người nghĩ thoát khỏi bọn người La Trung Húc, ly khai nơi đây, ở lúc ấy, bọn hắn còn không có cân nhắc đến xa hơn, hiện tại nghĩ tới, cũng nói ra rồi, thì nhất định phải nghĩ biện pháp giải quyết hết.

Năm so tám, dưới tình huống có át chủ bài, bọn hắn có nắm chắc sẽ không bị giết chết, nhưng không có nắm chắc toàn diệt đối phương.

- Bảy Thánh cấp Thất Tinh kia, bốn người các ngươi có lẽ có thể đối phó a.

Bỗng nhiên Sở Mộ mở miệng hỏi.

- Bảy Thánh cấp Thất Tinh bình thường mà thôi, muốn giết bọn hắn, không cần phí bao nhiêu công phu.

Mộc Cao Lực cười nói.

- Đã như vầy, bảy Thánh cấp Thất Tinh kia liền giao cho các ngươi đối phó, La Trung Húc, giao cho ta.

Sở Mộ nói ra một câu lại để cho mọi người vô cùng khiếp sợ, trong tích tắc, phảng phất như có Lôi Đình xé trời mà qua, bổ ở trong lòng bọn hắn.

- Sở huynh, ngươi... ngươi là đang nói đùa a...

Long Vân Không có chút cà lăm nói.

Ba cái khác cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Sở Mộ, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, cho là mình nghe lầm.

- Sở huynh, Thánh cấp Thất Tinh sơ giai kia liền giao cho ngươi đối phó a.

Nhạc Trấn chỉ có thể nói.

- Yên tâm, ta sẽ không cầm tánh mạng của mình nói giỡn.

Sở Mộ nhàn nhạt nói, ngữ khí lại tràn đầy tự tin, một loại tự tin làm cho người tin phục.

Chỉ là, nghe vào tai vẫn để cho người khó có thể tin.

Lúc trước Sở Mộ nói thực lực của hắn, cùng bốn người Long Vân Không không sai biệt lắm lúc, cũng chỉ có Long Vân Không tin tưởng vững chắc không nghi ngờ, ba cái khác thì bán tín bán nghi, mà bây giờ, Sở Mộ vậy mà nói giao La Trung Húc cho hắn đối phó.

Thực lực của La Trung Húc, là đạt đến Thánh cấp Bát Tinh trung giai a.

Dưới tình huống bình thường, một Thánh cấp Bát Tinh sơ giai có thể nghiền áp một Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong rồi, huống chi là Thánh cấp Bát Tinh trung giai.

Phản ứng đầu tiên, là Sở Mộ đang nói đùa, nhưng mà, thần sắc cùng câu trả lời của Sở Mộ, lại tràn đầy tự tin, một loại tự tin phát ra từ nội tâm.

- Sở huynh, ta cảm thấy chúng ta nên bàn bạc kỹ hơn.

Long Vân Không nói, hắn cảm giác mình nên tin tưởng Sở Mộ, nhưng mà tu vi chênh lệch quá xa, lại không thể không hoài nghi, nếu như hắn biết Sở Mộ đã từng chém giết qua một Thánh cấp Bát Tinh trung giai, thì sẽ không nghĩ như vậy rồi.

- Sớm làm quyết định đi, bọn hắn đã đuổi tới rồi.

Sở Mộ nói.

Mà lúc này, mọi người cách lối ra đã không xa.

Tốc độ bọn hắn ly khai là gấp đôi lúc tiến vào, hơn nữa không có dừng lại tìm kiếm Linh Dược, không có đi đường rẽ, hiệu suất so với trước nhanh lên không chỉ gấp mười lần, tự nhiên là rất nhanh chóng.

Tám người La Trung Húc lại xa xa theo sau.

Sau nửa canh giờ, năm người trước sau lao ra ngoài, chợt, chỉ nghe oanh một tiếng, cửa vào bị một đạo kiếm quang cường hoành trảm kích, vỡ ra.

Nguyên bản Sở Mộ là ý định ở lúc lao ra, chế tạo động tĩnh để Tội Dân thức tỉnh, công kích bọn người La Trung Húc, đáng tiếc đám người La Trung Húc cách bọn người Sở Mộ chỉ 200m, mà ở lối vào, Tội Dân lại ít nhất, coi như đánh thức, cũng không cách nào chặn được bọn người La Trung Húc.

Còn nữa, lúc bọn người Sở Mộ tiếp cận lối ra, La Trung Húc trực tiếp xuất kiếm, bổ ra một đạo kiếm quang cường hoành, thẳng hướng bọn người Sở Mộ.

Đã đến lối ra, dĩ nhiên là không còn cố kỵ nhiều như vậy, dù thức tỉnh Tội Dân thì như thế nào, đợi đến lúc chúng vây tới, bọn hắn đã chạy ra khỏi huyệt động.

- Giết!

Năm người lao ra huyệt động, rút kiếm, thi triển ra kiếm pháp cường hoành, thẳng hướng lối ra.

Cùng lúc đó, từng đạo kiếm quang uy lực cường hoành từ lối vào giết ra, tổng số tám đạo.

Dưới va chạm, cửa vào không ngừng bị xé nứt, càng lúc càng lớn, Tội Dân ở trong huyệt động đã sớm bị bừng tỉnh, toàn bộ đều tỉnh lại, nhao nhao lao tới lối vào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)