Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1693

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1693: Theo ý của Sở huynh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Song kiếm va chạm, khí lưu khủng bố kích xạ bát phương, thanh âm kinh thiên động địa, tựa như Thương Khung phá toái, vạn lôi đến thế gian, ngay cả mọi người đang kịch liệt chiến đấu cách hơn vài trăm mét, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy hai lỗ tai mất thông, trong óc nổ vang không thôi, tư duy cũng khó có thể tập trung, kiếm trong tay có chút dừng lại.

Một kiếm kia va chạm, uy thế quá mức cường hoành, không cách nào hình dung.

La Trung Húc chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng vô cùng to lớn, xung kích kiếm trong tay hắn, lực chấn động cường hoành, điên cuồng xung kích, cánh tay run lên, đau buốt, toàn thân cũng không thể ức chế run rẩy, bước chân liên tiếp lui về phía sau, kiếm bị chấn khai, trọng tâm bất ổn, mất đi cân đối, trung môn mở rộng ra.

Cái này, là cơ hội tuyệt hảo.

Sở Mộ cố nén cánh tay phải bị phản chấn tê dại, cố nén khí huyết cuồn cuộn sôi trào trong cơ thể, lại lần nữa cưỡng ép tụ lực.

- Chết!

Vĩnh Hằng Linh kiếm hư không vung lên, không trung phảng phất vỡ ra, một đạo kiếm khí màu trắng bao hàm sát cơ từ trên trời giáng xuống, tập trung La Trung Húc.

Một vòng kiếm quang màu trắng bao hàm sát cơ, lập tức chém rụng, nhanh đến mức tận cùng, ở trong mắt La Trung Húc nhanh chóng lan tràn, tràn ngập hai con ngươi.

- Tránh ra, mau tránh ra!

La Trung Húc trừng mắt muốn nứt, nhìn chằm chằm vào kiếm khí màu trắng kia, dốc sức liều mạng cổ động ý niệm của mình, điều động Kiếm Nguyên, vận dụng hết thảy lực lượng có thể vận dụng.

Chỉ là, tuy uy lực Thiên Ngân Sát Kiếm Thức yếu nhất trong mấy chiêu kiếm thức của Sở Mộ, nhưng lại có một đặc điểm, là không cách nào né tránh.

Ít nhất, dùng năng lực của La Trung Húc, là không cách nào né tránh.

- Ngăn cản ngăn cản!

Tránh không khỏi, La Trung Húc cuối cùng là một cường giả Thánh cấp Bát Tinh, lập tức ý thức được mình không cách nào né tránh, không cách nào né tránh, vậy cũng chỉ có thể ngăn cản.

Trái tay nắm chặt kiếm, cùng tay phải phát lực, miễn cưỡng vận chuyển, hoành kiếm ở trước người, ngăn cản Thiên Ngân Sát Kiếm Thức.

Keng, La Trung Húc rốt cuộc cầm không được kiếm trong tay, rời tay bay ra.

Kiếm khí màu trắng của Thiên Ngân Sát Kiếm Thức nghiền nát, từng đạo thiết cắt mà đi, cắt trường bào của La Trung Húc đến thất linh bát lạc.

- Chết!

Kiếm thứ ba, giá lâm.

Mây mù hiện ra, thân hình của La Trung Húc lắc lư, hai tay run lên, chỉ cảm giác mình phảng phất lâm vào trong đầm lầy, không thể tự chủ, mà trước mắt, kiếm quang ngưng tụ, vô thanh vô tức tầm đó, phảng phất như lưu quang, xuyên thủng hư không mà tới.

Hắn nhận ra chiêu này, trước kia đã thi triển qua, khiến hắn không thể không toàn lực ứng đối, giờ khắc này, dưới loại trạng thái này, lại mất đi kiếm trong tay, căn bản là vô lực chống lại.

- Dừng tay!

La Trung Húc phát ra tiếng thét cuối cùng, cái này, là thanh âm cuối cùng của hắn trên thế giới này, trong tích tắc đó, nội tâm của hắn vô cùng hối hận.

Vậy mà khinh thị một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, vậy mà là địch với đối phương.

Nhưng, không có thuốc hối hận có thể ăn.

Kiếm qua, mi tâm rạn nứt, xuyên thủng cái ót, ý thức nghiền nát, kiếm chuyển hướng, gọt rơi đầu, trực tiếp bắt lấy nguyên thần.

Nguyên thần của La Trung Húc đạt đến cấp bốn hậu kỳ, mặc dù hắn không có tu luyện bí pháp phòng ngự tinh thần gì, nhưng dùng đẳng cấp cùng bí pháp công kích nguyên thần của Sở Mộ lúc này, cũng khó có thể chém giết.

Hiện tại, La Trung Húc chết rồi.

Trước khi La Trung Húc chết kêu thảm thiết, phảng phất như một thanh lợi kiếm, cắm vào trái tim bọn người Bàn Thử, để cho tinh thần của bọn hắn lập tức run rẩy, thực lực phát huy càng yếu.

Ngay sau đó, chứng kiến Sở Mộ hai tay cầm kiếm, phảng phất như phi yến vút lên không lao đến, càng sợ tới mức hồn phi phách tán.

Như thế, sáu người Bàn Thử trước sau bị chém giết dưới thân kiếm của mọi người, tuy bọn hắn có muốn tự bạo, lấy mạng đổi mạng, nhưng bị Sở Mộ sớm phát hiện, căn bản là không kịp.

Tám người La Trung Húc, đều bị tru sát.

Lúc này, bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm trong cơ thể Sở Mộ tiêu hao không còn, Thần Hoang Kiếm Nguyên cũng cơ bản tiêu hao không còn, vô lực duy trì Bạch Ngân thần trang cùng Hàng Ma Tí Giáp, nguyên thần chi lực cũng tiêu hao tám chín thành, hai tay bủn rủn, cơ bắp phảng phất như bị xé nứt.

Có thể nói, cùng La Trung Húc chiến một trận, Sở Mộ vận dụng toàn bộ lực lượng, cuối cùng nhất giết chết La Trung Húc, hậu quả là mình cơ hồ tiêu hao không còn, hơn nữa tạng phủ bị thương, có thể nói hiện tại hắn cực kỳ suy yếu, tùy tiện đến một Thánh cấp cấp thấp cũng có thể đánh bại thậm chí giết chết hắn.

Bất quá, năng lực tự lành cường đại của Thánh khu cấp năm, bổn nguyên Mộc Chi Tướng ở trong trái tim tản ra sinh cơ nồng đậm, tràn ngập toàn thân Sở Mộ, để cho thương thế của hắn nhanh chóng khỏi hẳn, chỉ mấy hơi thở, Sở Mộ liền cảm giác thân thể của mình tốt lên rất nhiều.

Chỉ là, đây là khôi phục thương thế, lực lượng tiêu hao lại không có dễ dàng khôi phục như vậy, nhất là nguyên thần chi lực.

Nếu như nói, hiện tại bốn người Long Vân Không xuất hiện dị tâm gì, vậy tình cảnh của Sở Mộ sẽ cực kỳ nguy hiểm, nhưng mà hắn hồn nhiên không sợ.

Cũng không phải nói hắn tín nhiệm mọi người, mà là hắn y nguyên có át chủ bài chưa lộ, cái át chủ bài kia có hiệu quả, bất quá chỉ là một ý niệm mà thôi, tư duy ý niệm của hắn, còn trên mọi người, sẽ không bị ảnh hưởng.

- Sở huynh, ta đã không biết phải hình dung ngươi như thế nào rồi.

Ngữ khí của Long Vân Không run rẩy, không phải sợ hãi, mà là một loại kích động ngay cả chính hắn cũng nói không nên lời, phát ra từ nội tâm.

Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, nguyên bản nói thực lực có thể so sánh bọn hắn, cũng đã rất dọa người rồi, ở đâu nghĩ đến, lại còn có thể chém giết La Trung Húc có được thực lực Thánh cấp Bát Tinh trung giai, cho dù quá trình rất gian nan, thủ đoạn ra hết.

Nhạc Trấn, Từ Thanh Nhã cùng Mộc Cao Lực nhìn Sở Mộ, ánh mắt tràn đầy kinh hãi, giống như gặp quỷ vậy.

Khủng bố, thật sự là quá kinh khủng, vừa nghĩ tới lúc trước vừa chứng kiến Sở Mộ, trong nội tâm còn khinh thường, tuy theo thời gian mà dần dần cải biến, nhưng thủy chung cho rằng, Sở Mộ ở trên thực lực, là không cách nào so sánh với bọn họ, cái thuyết pháp cùng bọn họ không sai biệt lắm kia, bất quá là thiếp vàng lên mặt mình mà thôi, không nghĩ tới, đối phương nói lại là khiêm tốn, không phải cùng bọn họ không sai biệt nhiều, mà là xa xa vượt qua.

Lúc này nội tâm của bọn hắn chỉ có rung động, kinh hãi, mà không có ý nghĩ khác.

*****

Sở Mộ đã sớm lấy ra một ít đan dược phục dụng, gia tốc khôi phục Kiếm Nguyên, về phần Thánh khu chi lực cùng nguyên thần chi lực, không có đan dược thích hợp, tạm thời chỉ có thể chậm rãi tự khôi phục.

Ngoại trừ Long Vân Không, ba người khác thoáng cái đều nói không nên lời, thẳng đến qua một thời gian ngắn, bọn hắn mới thở ra một ngụm trọc khí, đại biểu cho trong tâm bọn họ vô cùng trầm trọng.

- Sở huynh, thực lực của ngươi...

Bén nhọn như Mộc Cao Lực, lúc này cũng chỉ có thể cười khổ.

Từ Thanh Nhã nhìn Sở Mộ, hai con ngươi ngạc nhiên còn hơn nữa, Nhạc Trấn thì bội phục không thôi.

Trong lúc này, Thần Hoang Kiếm Nguyên của Sở Mộ đã khôi phục một thành, lực lượng thể phách cũng khôi phục một ít, nguyên thần chi lực khôi phục chậm nhất, nhưng bao nhiêu cũng khôi phục một chút, hắn lúc này, phối hợp kiếm pháp tinh xảo tuyệt luân, ngay cả bốn người Long Vân Không sinh lòng ác ý, cũng không cách nào thoáng cái đánh chết hắn.

Bất quá trước mắt đến xem, bốn người bọn họ đều không có tâm tư như vậy.

- Chư vị, chúng ta vẫn là mau rời khỏi nơi này đi.

Sở Mộ nói.

- Sở huynh nói đúng, mau rời khỏi.

Mọi người lập tức đồng ý.

Dù sao ở đây mới bộc phát qua một hồi đại chiến, hơn nữa còn thuộc về Thánh cấp Bát Tinh đại chiến, loại chấn động này rất mạnh, truyền cực xa, rất có thể sẽ hấp dẫn một ít người tới.

Lúc này cửa vào của huyệt động sụp đổ che dấu, hơn nữa bốn phía bị đại chiến phá hư, hoàn toàn nhìn không ra chút dấu vết nào, mà cho dù là cường giả Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong, Thần Hồn Chi Lực cũng không cách nào thẩm thấu vào vài trăm mét mặt đất, cho nên bọn hắn muốn phát hiện cửa vào huyệt động, xác suất rất thấp rất thấp.

Bọn hắn phải mau chóng phản hồi, báo cáo vị trí huyệt động, đạt được ban thưởng mới là đạo lý lớn nhất.

Long Vân Không nhanh chóng lấy Phi Toa ra, mọi người tiến vào Phi Toa, khởi động, tốc độ cao nhất phi hành, hoàn toàn không so đo tiêu hao năng lượng.

Dùng tài lực hiện tại mà nói, để cho một chiếc Phi Toa toàn lực phi hành tiêu hao, cũng không coi vào đâu rồi.

- Chư vị, đây là không gian giới chỉ của La Trung Húc.

Sở Mộ mở tay, lộ ra một cái không gian giới chỉ.

- Sở huynh, La Trung Húc do ngươi một người giết chết, chúng ta bất quá là đối phó những người khác, cho nên, không gian giới chỉ của La Trung Húc quy ngươi.

Nhạc Trấn nói, những người khác cũng không có bất kỳ ý kiến.

Bọn hắn rất rõ ràng, kết giao một yêu nghiệt như vậy, so với đạt được một ít tài phú, chỗ tốt càng lớn hơn nữa.

- Ta cảm thấy được, trong tám người La Trung Húc, La Trung Húc bị Sở huynh giết chết, mà bảy người khác, nếu không có Sở huynh cuối cùng ra tay hiệp trợ, coi như chúng ta có thể giết chết, cũng phải trả giá rất lớn, bởi vậy không gian giới chỉ của bảy người kia, cũng nên phân phối cho Sở huynh một ít.

Mộc Cao Lực nói.

- Không được.

Sở Mộ cự tuyệt, mặc dù nói tài phú càng nhiều càng tốt, nhưng hắn không phải thế hệ lòng tham không đáy, lúc trước, hắn đối phó La Trung Húc, bốn người Long Vân Không đối phó bảy người Bàn Thử, cuối cùng mình giết chết La Trung Húc lại hiệp trợ, bất quá là tự nguyện, còn nữa, tám người kia nghiễm nhiên dùng La Trung Húc cầm đầu, La Trung Húc thu hoạch, đương nhiên là lớn nhất, cho nên đạt được không gian giới chỉ của La Trung Húc, Sở Mộ thu hoạch là lớn nhất.

Thái độ của Sở Mộ kiên quyết, mọi người sẽ không kiên trì, bất quá trong lòng bọn hắn vẫn rất cao hứng.

Đây là một loại biến hóa, một loại thái độ biến hóa, một loại tâm tính biến hóa, nếu Sở Mộ không có thực lực như vậy, thái độ của bọn hắn khẳng định sẽ không như hiện tại.

Chỉ là trong lúc nhất thời, tất cả mọi người không có ý thức đến điểm này.

- Phân phối chiến lợi phẩm đã hoàn tất, còn lại, chỉ có báo cáo huyệt động rồi.

Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Từ Thanh Nhã truyền ra.

- Ta nghĩ, phân phối như thế nào, liền theo ý tứ của Sở huynh a.

Mộc Cao Lực nói.

- Liền theo ý của Sở huynh.

Nhạc Trấn cũng gật đầu, Từ Thanh Nhã cùng Long Vân Không đều không phản đối, tương đương thừa nhận trong năm người, địa vị của Sở Mộ cao nhất.

Lúc đến, năm người không ai phục ai, cho nên trong bọn hắn, cũng không nói ai địa vị cao hơn ai, nhưng lúc trở về, lại ẩn ẩn dùng Sở Mộ cầm đầu, bốn người khác đều không có bất kỳ cảm giác kháng cự, ngược lại như đương nhiên.

Từ xưa đến nay, lời nói của cường giả luôn có trọng lượng, ngôn ngữ càng có sức thuyết phục.

Nhưng thiên tài chính thức, ai cũng rất kiêu ngạo.

Nếu nói tu vi của Sở Mộ trên bọn hắn, từ đó có được thực lực cường đại hơn bọn hắn, như vậy bọn hắn tất nhiên không phục, bởi vì chỉ cần tu vi của bọn hắn tăng lên, thực lực tự nhiên cũng sẽ tăng cường.

Nhưng mà, tình huống thực tế lại là tu vi Sở Mộ xa xa không bằng bọn hắn, hết lần này tới lần khác thực lực lại hơn bọn hắn, cái này ý nghĩa, một khi tu vi của Sở Mộ tăng lên, thực lực sẽ tiến thêm một bước tăng cường, cho đến cuối cùng, vung bọn họ rất xa rất xa, chỉ có thể nhìn qua bóng lưng.

Khi Sở Mộ một mình chém giết La Trung Húc mà ai trong bọn họ cũng không cách nào đối phó, địa vị của hắn thoáng cái nổi bật ra, hắn nói, cũng trở nên rất trọng yếu.

Cho nên, mọi người mới nói "theo ý của Sở huynh".

Sở Mộ nghĩ nghĩ, liền minh bạch nguyên do trong đó, cũng biết ý tứ của mọi người, lúc này đây, hắn ngược lại không trả lời như lúc trước, mà rất nghiêm túc tự hỏi.

- Theo ý ta, không bằng báo cáo Đồ Huyết Phủ, Tam Thánh Tông cùng Huyết Kiếm Tông, do ba thế lực này cộng đồng khai phát.

Sở Mộ nói.

- Cộng đồng khai phát sao?

Bốn người lập tức tự hỏi.

Ngoại trừ báo cáo cho tông môn mình, một mình khai phát ra, cộng đồng khai phát cũng là một loại biện pháp, chỉ có điều cộng đồng khai phát nhất định sẽ không thu hoạch nhiều bằng một mình khai phát, nhưng nhìn tình huống trước mắt, muốn một mình khai phát, hơn phân nửa là không cách nào thực hiện.

- Tốt, liền theo ý Sở huynh.

Long Vân Không nói.

- Cộng đồng khai phát a.

Mọi người cũng nghĩ thông suốt.

Bởi như vậy, công bình nhất.

- Cộng đồng khai phát, chúng ta báo cáo cho tông môn của mình, mà chúng ta thì sẽ đạt được tông môn ban thưởng, bất quá Sở huynh không phải người trong tông môn, cũng không thuộc về thế lực nào, như thế, Sở huynh liền không cách nào đạt được tông môn ban thưởng, cho nên ta cảm thấy, chúng ta nên lấy ban thưởng của tông môn, chia đều cho Sở huynh a.

Long Vân Không còn nói thêm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)