Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1695

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1695: Chợ đêm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Không gian giới chỉ của La Trung Húc là chiến lợi phẩm của Sở Mộ, bên trong hết thảy, cũng có thể xem như thu hoạch của Sở Mộ.

Sau khi kiểm tra, Linh Dược Hắc Thiết cấp cộng thêm Hắc Thiết chi tâm của hắn, tổng cộng có mười ba vạn, ở tầng thứ nhất, bị bọn người Sở Mộ tìm qua một lần, tăng thêm bọn hắn có khoảng chừng tám người, phân phối thoáng một phát, cho dù tỉ lệ phân phối của La Trung Húc rất cao, nhưng sẽ không quá nhiều.

Ngay cả trên trăm vạn viên Hắc Thiết chi tâm, Sở Mộ cũng sẽ không để ở trong lòng.

Tiếp đi, là giá trị Thanh Đồng chi tâm, Linh Dược Thanh Đồng cấp như Thanh Đồng căn, tăng thêm Thanh Đồng chi tâm của bản thân La Trung Húc, tổng số ước chừng hai mươi vạn.

Ở tầng thứ hai, bọn người Sở Mộ trắng trợn vơ vét, bọn người La Trung Húc thu hoạch nhỏ bé, cuối cùng bọn hắn trực tiếp đi theo bọn người Sở Mộ, ý định giết người cướp của, thu hoạch tự nhiên không bằng đám người Sở Mộ.

Cuối cùng, là thu hoạch Bạch Ngân chi tâm.

La Trung Húc nguyên bản có tám viên Bạch Ngân chi tâm, xem như tài phú không tệ, mà Linh Dược cùng khoáng thạch Bạch Ngân cấp cũng có vài loại, cộng lại, giá trị ước chừng 150 viên Bạch Ngân chi tâm.

Ngoại trừ những vật này ra, Sở Mộ ở trong không gian giới chỉ của La Trung Húc, phát hiện một chiếc Phi Toa, dài mười mét, toàn thân màu đen, thượng diện có một đầu lâu dữ tợn.

Giá trị của Phi Toa cực cao, tiểu thế lực là căn bản không cách nào có được, thế lực mạnh mới có thể có được một hai chiếc, về phần cá nhân, chỉ có Tu Luyện giả thực lực cường đại, tài đại khí thô kia mới có thể có được.

La Trung Húc này, thoạt nhìn cũng không phải nhân vật tài đại khí thô gì, vậy mà có được một chiếc Phi Toa, thật đúng là để cho Sở Mộ cảm thấy kinh ngạc.

Có được Phi Toa, ngày sau muốn đi đâu, trực tiếp cưỡi Phi Toa là được, tốc độ nhanh, lại không tiêu hao năng lượng bản thân, còn có lực phòng ngự rất mạnh, được xưng tụng là thứ tốt khi lữ hành.

Công tác thống kê xuống, lần này Sở Mộ thu hoạch, đủ để cho rất nhiều Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong đỏ mắt.

Sở Mộ âm thầm suy nghĩ.

Nếu là Phi Toa thuộc về Hắc Ma phủ, hiện tại hắn không thể lấy ra dùng, nếu không sẽ khiến Hắc Ma phủ chú ý, mang đến cho mình phiền toái không cần thiết.

- Nhạc huynh, năm đại phủ thành chủ, có lẽ có tiêu chí riêng của mình a.

Sở Mộ mở miệng hỏi.

- Phải.

Nhạc Trấn trả lời ngay, chợt, ngón tay xẹt qua hư không, ngưng kết ra từng đạo đồ hình, đúng lúc là năm nói, hắn chỉ vào một thanh trường kiếm nhỏ máu nói:

- Đây là tiêu chí của Đồ Huyết Phủ, đây là tiêu chí của Bạch Ngân phủ...

Tiêu chí của Đồ Huyết Phủ là một thanh trường kiếm nhỏ máu, tiêu chí của Bạch Ngân phủ là một ngôi sao bạch ngân, tiêu chí của Hắc Ma phủ đúng là đầu lâu màu đen dữ tợn, thình lình giống như tiêu chí trên Phi Toa, tiêu chí của hai phủ khác đều có đặc sắc, rất dễ phân biệt.

- Ở trong Đồ Huyết Thành, có địa phương mua sắm Phi Toa sao?

Sở Mộ hỏi.

Tuy hắn có phi hạm, nhưng ở trong Lưu Phóng Chi Địa không thích hợp, bởi vì không trung phi hành nguy hiểm quá lớn, không cẩn thận sẽ tao ngộ vết nứt không gian, cho dù là cường giả tuyệt thế cũng sẽ rất chật vật, Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong, cơ bản đừng nghĩ sống.

- Sở huynh muốn mua Phi Toa, giá trị sẽ không thấp a, bất quá dùng tài lực của Sở huynh hiện tại, đủ để mua sắm được.

Nhạc Trấn vốn là kinh ngạc, chợt nói ra:

- Ở Đồ Huyết Thành, Phi Toa cung không đủ cầu, cho dù vận dụng quan hệ, trong thời gian ngắn cũng không nhất định có thể mua được, bất quá ta nghe nói, ở chợ đêm có thể mua được.

- Chợ đêm?

Con mắt của Sở Mộ sáng ngời.

- Đúng vậy, một chợ đêm không thuộc về năm Đại Thành, cũng không thuộc về bất luận nơi trú quân nào, ở dưới lòng đất, nghe nói là từ một huyệt động của Tội Dân cải tạo thành.

Nhạc Trấn nói:

- Ở trong chợ đêm, có thể mua được rất nhiều đồ vật mà con đường bình thường ở ngoại giới khó có thể mua được. Đương nhiên, giá cả sẽ tương đối cao.

- Có biết chợ đêm ở nơi nào? Làm sao tiến vào hay không?

Sở Mộ hỏi.

Mục đích của hắn, là muốn mua được một chiếc Phi Toa đến thay đi bộ, cũng ý định bán chiếc Phi Toa của Hắc Ma phủ, ở chợ đêm, không thể nghi ngờ là địa điểm thích hợp tiêu tang vật phẩm rồi, về phần giá cả, cao một chút thấp một ít, đều rất bình thường, dù sao cũng là chợ đêm. Chỉ cần không quá trái với lẽ thường, hắn có thể tiếp nhận.

- Cái này ta liền không có cách nào.

Nhạc Trấn cười khổ, Long Vân Không cũng tỏ vẻ mình không có cách nào.

- Đây là Hắc Thị Lệnh, cầm nó, tiến về Đồ Huyết Thành Đông Đại phố Dẫn Long Các, sẽ có người mang ngươi vào chợ đêm.

Từ Thanh Nhã lật tay, một lệnh bài màu đen xuất hiện ở trong tay nàng, tiếp theo bay về phía Sở Mộ.

- Đa tạ.

Sở Mộ tiếp nhận lệnh bài kia, nói lời cảm tạ.

- Ngươi thậm chí có Hắc Thị Lệnh.

Mộc Cao Lực cùng Nhạc Trấn hết sức kinh ngạc, tựa hồ Hắc Thị Lệnh này rất quý.

Từ Thanh Nhã gật đầu, nhưng không có giải thích.

- Sau khi dùng qua, ta sẽ trả lại cho ngươi.

Sở Mộ nói, cũng ý thức được Hắc Thị Lệnh này không bình thường.

Đón lấy, Sở Mộ lấy ra Bạch Ngân chi tâm phân cho mọi người, là giá trị của cây Thanh Đồng Huyết Long căn kia phân ra hai thành.

Noãn Phong kỳ, gió nhẹ từ từ, rất nhiều Tu Luyện giả đều ly khai nơi trú quân, thành thị đi ra bên ngoài. Bất quá đại bộ phận Tu Luyện giả đều là tự mình chạy đi, rất ít sử dụng Phi Toa, đây là đồ vật giá trị rất cao.

Bởi vậy một ít Tu Luyện giả chứng kiến Phi Toa bay qua, tổng sẽ lộ ra thần sắc hâm mộ.

Lúc trở về bởi vì không so đo năng lượng hao tổn, bởi vậy tốc độ nhanh hơn, thời gian ngắn hơn vài ngày.

Rốt cục đến Đồ Huyết Thành.

- Sở huynh, ta cùng với Nhạc sư huynh trước tiên hồi tông, báo cáo sự tình huyệt động.

Long Vân Không nói.

- Sở huynh, ta cũng về Huyết Kiếm Tông trước.

Mộc Cao Lực cũng nói.

- Cáo từ.

Từ Thanh Nhã nói hai chữ, cực kỳ đơn giản.

Sự tình huyệt động, liên quan trọng đại, phải mau chóng, nếu không qua lâu, chỉ sợ sẽ sinh ra biến hóa không tất yếu.

- Tạm biệt.

Sở Mộ nói.

Một phen kinh nghiệm, mọi người tầm đó đều sinh ra giao tình, coi đối phương là bằng hữu có thể tương giao, nhưng bọn hắn không phải thế hệ nhi nữ trường tình gì, lúc đến thong dong, đi lúc tiêu sái, tổng hội gặp lại a.

*****

Năm người, lại biến thành một mình một người, Sở Mộ rất thích ứng hoàn cảnh này.

- Hiện tại, liền đi Dẫn Long Các a.

Thầm nghĩ một tiếng, hắn đi tới Đông Đại phố.

Trong Đồ Huyết Thành, có bốn con đường chủ yếu, phân Đông Tây Nam Bắc, ngoài ra còn có vô số đường nhỏ rắc rối phức tạp, chi chít như sao trên trời.

Nhưng làm chủ nói, vị trí của Đông Đại phố rất rõ ràng, rất dễ tìm kiếm.

Dẫn Long Các, cũng không phải địa điểm đặc thù che giấu gì, hỏi thăm một chút, rất nhanh Sở Mộ liền đi tới Dẫn Long Các.

- Các hạ tới Dẫn Long Các có chuyện gì?

Tiếp đãi Sở Mộ là một Thánh cấp cấp trung, xưng hô các hạ, trong mắt lại không có nửa phần coi trọng, thậm chí hiện lên một tia khinh miệt.

Hết cách rồi, tu vi của Sở Mộ quá thấp, Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ mà thôi.

Phải biết rằng, ở trong Lưu Phóng Chi Địa, phàm là Tu Luyện giả có thể tấn thăng làm Vạn Cổ cảnh, cũng chỉ có tu vi tăng lên tới Vạn Cổ tứ trọng thiên, mới có thể ra ngoài hành tẩu, còn ở vào Thánh cấp cấp thấp, chỉ biết toàn tâm toàn ý tu luyện, mau chóng tăng lên tu vi cùng thực lực của mình.

Trừ khi là tuyệt thế thiên tài hoặc yêu nghiệt, ở Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ, lại có thực lực sánh ngang Vạn Cổ ngũ trọng thiên thậm chí lục trọng thiên, đương nhiên, thiên tài như vậy ra ngoài, thường thường không phải một người, mà là có trưởng bối hoặc hộ vệ cùng đi, bảo vệ, trưởng bối hoặc hộ vệ kia, tối thiểu cũng có thực lực Thánh cấp Thất Tinh.

Dù sao thiên tài ở thời điểm tu vi thấp, thực lực vẫn không đủ cường đại, một khi bị giết chết, sẽ là tổn thất rất lớn.

- Mang ta đi chợ đêm.

Sở Mộ nói, trực tiếp lấy ra Hắc Thị Lệnh.

- Hắc Thị Lệnh.

Chứng kiến Hắc Thị Lệnh, người tiếp đãi cả kinh, thần sắc đại biến, thái độ lập tức chuyển biến 360 độ, hắn cung kính tiếp nhận Hắc Thị Lệnh nhìn nhìn, xác nhận thật sự, liền khách khí nói với Sở Mộ:

- Các hạ, mời vào trong ngồi một lát, ta đi báo cáo.

- Tốt.

Sở Mộ cũng không khách khí, bất quá hắn ý thức được, Hắc Thị Lệnh này không phải vật bình thường gì, lai lịch không nhỏ.

Không sao cả, chỉ cần có thể tiến vào chợ đêm giao dịch là được.

Người tiếp đãi giao Hắc Thị Lệnh cho Sở Mộ, lập tức quay người rời đi.

Dẫn Long Các là một cứ điểm của chợ đêm ở Đồ Huyết Thành, chuyên môn phụ trách tiếp đãi khách quý có được Hắc Thị Lệnh, bọn hắn chỉ nhận lệnh không nhận người, mà Hắc Thị Lệnh cực kỳ trân quý, có thể nói là lệnh bài khách quý của chợ đêm, người có được Hắc Thị Lệnh tiến vào chợ đêm, thân phận địa vị lập tức không giống, được bảo hộ rất cao, có thể thấy Hắc Thị Lệnh trân quý thế nào.

Cũng chính bởi vì như thế, Hắc Thị Lệnh rất ít, cho nên mỗi cứ điểm chợ đêm ở trong thành thị, bình thường đều rất thanh nhàn.

Không bao lâu, ở trước người tiếp đãi Sở Mộ, lại tới một người khác, là một nữ tu tu vi Vạn Cổ thất trọng thiên, thoạt nhìn không đến 30 tuổi, không phải đại mỹ nhân gì, nhưng bề ngoài thanh lệ, cho người một loại cảm giác sạch sẽ thuần túy, rất nén lòng mà nhìn vài lần.

- Ta họ Dương, các hạ gọi ta Dương chấp sự là được.

Nữ tu này nói chuyện cực kỳ trực tiếp, tiến vào chủ đề:

- Hắc Thị Lệnh của các hạ, mời cho ta xem một chút.

Sở Mộ đưa Hắc Thị Lệnh tới, Dương chấp sự tiếp nhận, nhìn kỹ mấy lần, tựa hồ xác nhận cái gì, hơn mười tức sau, nàng ngẩng đầu đưa Hắc Thị Lệnh cho Sở Mộ.

Dương chấp sự nói, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ:

- Các hạ ý định lúc nào đi chợ đêm?

- Càng nhanh càng tốt.

Sở Mộ nói.

- Vậy thì hiện lại xuất phát, các hạ đi theo ta.

Dương chấp sự nói, lại không có ý tứ hỏi thăm tính danh của Sở Mộ.

Kỳ thật, cái này là một loại khinh thị.

Bản thân nàng là Thánh cấp Thất Tinh, ở Lưu Phóng Chi Địa đã được xưng tụng hai chữ cường giả, còn nữa theo nàng biết, ở trong Đồ Huyết Thành, có được Hắc Thị Lệnh cũng không hơn năm mươi mấy khối, thân thế chủ nhân nàng cũng biết, từng cái tối thiểu có thực lực Thánh cấp Thất Tinh, tu vi của Sở Mộ, vừa xem hiểu ngay, Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ, ra ngoài hành tẩu chính là tồn tại kế cuối.

Hắn có được Hắc Thị Lệnh, không cần nhiều lời, tất nhiên là người khác tạm thời cho hắn dùng, loại ví dụ này tuy không nhiều, nhưng không hiếm thấy.

Phải biết rằng, nàng đã từng tiếp đãi qua hai cái, sau hành trình chợ đêm, Hắc Thị Lệnh liền vật quy nguyên chủ.

Có lẽ, cái này bất quá chỉ là một trưởng bối chiếu cố vãn bối của mình mà thôi, cũng có thể là lý do khác, nói ngắn lại, chỉ là một Thánh cấp Tứ Tinh sơ giai, coi như là thiên tài, muốn lớn lên, cũng cần một ít thời gian, mà trong quá trình phát triển, dù ai cũng không cách nào đoán trước, có thể trên đường chết non hay không.

Đã như vậy, liền không cần phải quá mức coi trọng.

Mặc dù không cho là đúng, nhưng Dương chấp sự trừ không hỏi thăm tính danh của Sở Mộ ra, lại không có những ngữ khí cùng cử động khinh thị khác, hoàn toàn là một bộ giải quyết việc chung.

Thái độ của đối phương, Sở Mộ không thèm để ý chút nào, mục đích của hắn, chỉ là muốn đi chợ đêm một chuyến mà thôi, chỉ cần không khêu khích hắn, liền bình an vô sự.

Theo Dương chấp sự, đi vào trong hậu viện của Dẫn Long Các, cưỡi một chiếc mã xa, nhanh chóng đi ra ngoài thành.

Trong Lưu Phóng Chi Địa, là không có Linh thú gì tồn tại, Linh thú đều là sau khi Tu Luyện giả tiến vào mang theo, trải qua thời gian dài phồn diễn sinh sống, mới dần dần nhiều lên.

Nhưng ở trong Lưu Phóng Chi Địa, Linh thú sinh tồn tương đối khó khăn, tăng lên cũng chậm chạp, nên cực kỳ trân quý, như loại Linh thú cấp thấp Giác Mã, tiểu thế lực căn bản là không thể nào có được, bởi vì không có năng lực kia.

Mà cứ điểm Dẫn Long Các của chợ đêm, lại có thể dùng Giác Mã kéo xe, tiến thêm một bước bày ra thực lực bất phàm.

Giác Mã xa cực kỳ vững vàng, ngồi ở bên trong, tốc độ bay nhanh, lại không cảm giác thấy xóc nảy chút nào, không bao lâu, Giác Mã xa liền mang theo Dương chấp sự cùng Sở Mộ đi tới cửa thành.

- Đi theo ta.

Dương chấp sự nói với Sở Mộ, nhảy xuống Giác Mã xa, đi về phía cửa thành.

Sở Mộ đuổi kịp, không bao lâu, hai người liền đi ra cửa thành, Dương chấp sự lấy ra một chiếc Phi Toa.

*****

Phi Toa dài khoảng mười mét, toàn thân màu xám đen, thoạt nhìn như Hắc Thiết thạch, kiểu dáng cũng rất bình thường, nhưng Sở Mộ có thể nhìn ra, đó không phải Phi Toa bình thường, lực phòng ngự bên ngoài tối thiểu có thể ngăn cản cường giả Thánh cấp Cửu Tinh công kích.

Trên thực tế, bất luận là Phi Toa của Long Vân Không sử dụng hay Sở Mộ chém giết La Trung Húc lấy được Phi Toa, màu sắc tuy bất đồng, nhưng rất nhiều tài liệu đều đồng dạng, đều dùng Bạch Ngân thạch, có lực phòng ngự kinh người, có thể chống cự cường giả Thánh cấp Cửu Tinh công kích.

Phi Toa do Dương chấp sự điều khiển, bên trong chỉ có Sở Mộ, lộ ra rất rộng rãi.

Dương chấp sự điều khiển Phi Toa, không mở miệng nữa, Sở Mộ an tâm ngồi ở trong Phi Toa, cảm thụ được Phi Toa phi tốc tiến lên, dần dần tĩnh tâm, tìm hiểu kỹ xảo khí lực hợp nhất.

Hôm nay, hắn đã nắm giữ Kiếm Lực chấn động cấp chín, ở phương diện này, chỉ cần tốn hao một chút thời gian tăng cường là được, tiếp đó, chỉ cần hoàn toàn nắm giữ kỹ xảo khí lực hợp nhất, lực công kích của hắn lập tức có thể tăng lên rất nhiều.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, cảm giác ước chừng qua bảy tám ngày, Phi Toa ngừng lại.

- Ngươi đeo cái này lên.

Dương chấp sự nói, lấy ra mặt nạ màu đen đưa cho Sở Mộ:

- Nó có thể che lấp diện mạo, khí tức chấn động của ngươi.

Sở Mộ gật đầu, tiếp nhận mặt nạ, Thần Hồn Chi Lực khẽ quét qua, mặt nạ này đích thật là chuyên môn dùng để che dấu khí tức chấn động cùng diện mạo, sau khi đeo lên, cho dù là người quen, dưới tình huống không biết mặt đối mặt, cũng không cách nào nhận ra được.

Không thể không nói, chợ đêm chuẩn bị vẫn rất đầy đủ.

Bởi vì một ít giao dịch trong chợ đêm, đều là nhận không ra người, thủ tiêu tang vật... nếu bị người biết rõ khuôn mặt khí tức, tiến tới tìm ra thân phận, rất có khả năng sẽ bị trả thù, mà dưới tình huống che lấp khuôn mặt, che dấu khí tức, liền không biết đối phương là ai rồi.

Đương nhiên, đây thật ra là một loại phúc lợi của người có Hắc Thị Lệnh.

Có thể nói, từ một chấp sự tự mình dẫn đường đến đây, hơn nữa cho mặt nạ, ... những cái này đều là một loại phúc lợi, người bình thường tiến vào chợ đêm, căn bản không có đãi ngộ như vậy.

Phải biết rằng, chợ đêm phát triển đến nay, thế lực khổng lồ, lại dấu diếm chưa từng hiện thế, bởi vì chợ đêm là chợ đêm, mà chợ đêm cho đến tận bây giờ phát ra Hắc Thị Lệnh, trước trước sau sau vô số năm cộng lại, cũng vẫn chưa tới một vạn cái.

Trước mắt toàn bộ Hắc Thị Lệnh ở trong Đồ Huyết Thành, cũng không quá đáng mới năm mươi mấy khối, Hắc Thị Lệnh ở bốn thành thị khác cũng không kém bao nhiêu, mà người tiến vào chợ đêm, lại không biết bao nhiêu, duy chỉ có rất ít người, mới có tư cách hưởng thụ đãi ngộ của khách quý.

Đeo lên mặt nạ đi ra Phi Toa, xung quanh là một mảnh hoang vu. Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm đây đến cùng là địa phương nào.

Cách đó không xa có một gian phòng ở thoạt nhìn rất đơn sơ, Dương chấp sự mang theo Sở Mộ đi vào phòng, bên trong có hai người, là hai Thánh cấp Thất Tinh.

- Dương chấp sự, lại mang người đến, đây là khách quý ở đâu đến?

Một người hơi gầy nhìn Sở Mộ, tất nhiên nhìn không ra bộ dáng gì, cũng không cách nào phân biệt ra khí tức cùng tu vi của hắn, liền cười hỏi.

- Cái này không trọng yếu.

Dương chấp sự nói:

- Mở cửa.

- Tốt.

Tựa hồ hai người này hiểu tính nết của Dương chấp sự, thấy nàng trả lời như thế, cũng không lộ ra thần sắc khó chịu, đánh thủ ấn, mở cơ quan, một cánh cửa mở ra.

- Đi.

Dương chấp sự nói với Sở Mộ một câu, thả người nhảy xuống, Sở Mộ cũng tùy theo nhảy xuống, ngay sau đó, mặt đất rạn nứt khép kín, thoạt nhìn không khác trước, không có chút sơ hở nào, nếu như người không biết, tuyệt đối sẽ không biết dưới đất có thể tách ra.

- Xem ra, lại là một người mượn nhờ Hắc Thị Lệnh rồi.

Sau khi chỉ còn lại có hai người bọn họ, người gầy cười nói.

- Đúng vậy, bằng không Dương chấp sự sẽ không trả lời như vậy.

Người hơi béo cũng cười nói.

Hai người bọn họ rất hiểu rõ Dương chấp sự, bởi vậy nghe Dương chấp sự trả lời liền có thể đoán được, người nắm giữ Hắc Thị Lệnh rốt cuộc là nguyên chủ nhân hay người mượn đều không trọng yếu, dù sao chợ đêm là nhận lệnh không nhận người, nói chuyện với nhau chỉ là một loại vui thú khi bọn hắn trấn thủ nơi đây mà thôi.

...

Thân thể không ngừng rơi xuống, Sở Mộ tính toán, đoán chừng hơn 1000m mới rơi xuống đất, nói cách khác, cái chợ đêm này, ít nhất ở dưới đất 1000m, lại nói tiếp, cái này chính là một thủ bút rất lớn, thuyết pháp nói chợ đêm là do một tòa huyệt động của Tội Dân cải tạo thành, Sở Mộ cũng cho rằng là thật sự.

Bốn phía rộng lớn, ánh sáng ảm đạm, độ cao khoảng chừng trăm mét.

Ở đây còn không có trực tiếp tiến vào chợ đêm, theo Dương chấp sự đi lên, tới trước một cổng chính màu đen, Dương chấp sự lấy ra một tấm lệnh bài, lập tức liền có người an bài Giác Mã xa.

Toàn bộ quá trình, Sở Mộ đi theo, quan sát, Dương chấp sự cũng không có ý giải thích chút nào, thái độ của nàng, Sở Mộ hiểu rõ, tự nhiên sẽ không hỏi thăm.

Tốc độ của Giác Mã xa bay nhanh, phi tốc xẹt qua, ngồi trong xe, xuyên thấu qua cửa sổ, Sở Mộ thấy được ngoại giới, hai bên đường đi có rất nhiều quầy hàng, trước quầy hàng hoặc là không có một bóng người, hoặc hai ba cái nhìn xem, cò kè mặc cả, tu vi của những người này đều không thấp, ít nhất cũng là Vạn Cổ ngũ trọng thiên, đại đa số là Vạn Cổ lục trọng thiên, còn có rất nhiều Vạn Cổ thất trọng thiên, về phần Vạn Cổ bát trọng thiên cùng cửu trọng thiên thì nhìn không tới.

Cưỡi Giác Mã xa, ước chừng sau nửa canh giờ, tiến nhập một cung điện toàn thân màu đen mới dừng lại.

- Tại đây, là trung tâm chợ đêm, tên là Hắc Điện.

Dương chấp sự nói, Sở Mộ gật gật đầu, cảm thấy có chút im lặng, Hắc Điện, hắc điếm a, danh tự lấy thật có ý nghĩa.

Đi vào trong Hắc Điện, Sở Mộ thấy, không phải quầy hàng như bên ngoài, mà là từng gian cửa hàng, mỗi một gian cửa hàng thoạt nhìn đều cho người cảm giác bất phàm.

Nhìn ra được, có thể ở trong Hắc Điện có được cửa hàng, nhất định sẽ không đơn giản, đây cũng là đãi ngộ của người nắm giữ Hắc Thị Lệnh.

Bởi vì ở bên ngoài Hắc Điện bày hàng, tùy thời đều có thể phát sinh giết chóc, kết cục của thực lực không đủ, là bị giết chết, bị cướp đoạt tài vật, mà giao dịch ở trong Hắc Điện liền được bảo hộ.

*****

Nhưng dưới tình huống bình thường, muốn đi vào Hắc Điện cũng không dễ dàng như vậy, yêu cầu kiểm nghiệm tài lực, không có tài lực nhất định, là không có tư cách tiến vào Hắc Điện, trừ lần đó ra, là nắm giữ Hắc Thị Lệnh rồi.

Sở Mộ có Hắc Thị Lệnh, do chấp sự dẫn đầu, tự nhiên miễn đi rất nhiều phiền toái.

Lúc này, Sở Mộ chứng kiến một đội Tu Luyện giả mặc áo giáp màu đen eo mang trường kiếm, đi nhanh từ bên cạnh qua, tổng cộng mười người, khí tức người cầm đầu để cho Sở Mộ biết rõ, là một Thánh cấp Bát Tinh, chín cái khác là Thánh cấp Thất Tinh.

Người cầm đầu quét nhìn Sở Mộ cùng Dương chấp sự, chứng kiến Dương chấp sự, hơi có chút gật gật đầu, xem như chào hỏi.

Ánh mắt của những người này lạnh như băng, phảng phất như không có cảm xúc gì, giống như máy móc, mà trên người của bọn hắn, đều quấn quanh lấy sát khí lạnh như băng, đó là trải qua vô số lần sinh tử chiến đấu mới rèn luyện ra được.

Đây là Hắc Điện hộ vệ đội, ai dám ở trong Hắc Điện nháo sự, chờ đợi bọn hắn, là kiếm của Hắc Điện hộ vệ.

Ở chỗ này, cho dù là người của năm đại phủ thành chủ, cũng không có tác dụng, bởi vì nơi này là chợ đêm của Hắc Điện, có quy củ của mình.

Dương chấp sự cũng gật đầu ý bảo.

Lúc này, lại có người tiến vào Hắc Điện, là một nữ tử, lại dẫn hai người mang mặt nạ.

- Dương Liễu, không nghĩ tới vậy mà lại chứng kiến ngươi rồi.

Cô gái này vừa tiến vào Hắc Điện, ánh mắt vốn lướt qua trên người Hắc Điện hộ vệ, chứng kiến Dương chấp sự, hai con ngươi lập tức sáng ngời, bước tới, xuất hiện ở trước mặt Dương chấp sự, bề ngoài giống như hữu hảo chào hỏi, nhưng ánh mắt tinh mang lập loè, nhìn lướt qua Sở Mộ, tựa hồ muốn nhìn thấu Sở Mộ.

- Tống Linh, ta không rảnh phản ứng tới ngươi, tránh ra.

Dương Liễu lạnh lùng nói.

- Không cần như vậy a, tốt xấu gì chúng ta cũng là sư tỷ muội, vài năm không thấy, nên hảo hảo ôn chuyện mới đúng.

Tống Linh nhõng nhẽo cười không thôi, giọng nói kia giống như rất hữu hảo, nhưng Sở Mộ lại nhìn ra được, Tống Linh này cùng Dương chấp sự tầm đó, chỉ sợ từng có xung đột.

Hơn nữa thoạt nhìn, tựa hồ là Dương chấp sự ở trong tay Tống Linh bị thua thiệt.

Bất quá, cái này không liên quan đến mình, chỉ cần không trở ngại mình giao dịch là được.

- Dương Liễu, đây là người ngươi mang đến a.

Ánh mắt của Tống Linh rơi vào trên người Sở Mộ:

- Không biết lúc này đây, ngươi lại mang đến người nào? Sẽ không như lúc trước, là một Thánh cấp cấp trung không có thân phận gì chứ?

Sắc mặt của Dương Liễu lập tức trầm xuống, trước đó lần thứ nhất, là vài năm trước, nàng từng mang một người đến Hắc Điện, tu vi của người nọ là Vạn Cổ ngũ trọng thiên đỉnh phong, Hắc Thị Lệnh cũng là người khác cho hắn tạm thời sử dụng, kết quả đi vào Hắc Điện, chỉ giao dịch một ít vật rất bình thường, phóng ở quầy hàng bên ngoài cũng có thể mua bán, cái này rất hạ giá rồi.

Phải biết rằng, giao dịch trong Hắc điện, thường thường đều là bảo vật có giá trị rất lớn.

Được rồi, hạ giá thì hạ giá, người khác không biết cũng không sao cả, vấn đề là, vừa vặn Tống Linh cũng dẫn người đến, hai người lại vừa lúc ở cùng một cửa hàng giao dịch, kết quả bị Tống Linh biết, cười nhạo, tự nhiên là không cách nào tránh khỏi.

Lại nói tiếp, Dương Liễu cùng Tống Linh hoàn toàn chính xác có thể tính toán là đồng môn sư tỷ muội, nhưng năm đó, bởi vì một ít nguyên nhân, làm cho hai người phát sinh xung đột, khi đó là Dương Liễu chiếm cứ thượng phong, Tống Linh ăn lỗ vốn, về sau Tống Linh liền cừu thị Dương Liễu.

Không nghĩ tới các nàng đều thành chấp sự của chợ đêm, chợ đêm có quy định, người của chợ đêm không được tự giết lẫn nhau, Tống Linh liền ở từng phương diện đến đả kích, trả thù Dương Liễu, tiến vào Hắc Điện, mang người giao dịch giá trị cao đến, cũng là một loại thủ đoạn.

Đến bây giờ, Dương Liễu đã bị Tống Linh trả đũa ba lượt, nội tâm của nàng tự nhiên cực kỳ khó chịu, cũng muốn trả đũa trở về, đáng tiếc, không tìm được cơ hội thích hợp.

- Tống Linh, ân oán giữa ngươi và ta, nhiều năm như vậy cũng đủ rồi.

Dương Liễu nói, ngữ khí mang theo vài phần tức giận:

- Sự tình năm đó, ta đã sớm buông xuống, hiện tại, chẳng qua là muốn cùng sư muội ôn chuyện mà thôi.

Tống Linh bất vi sở động, y nguyên cười nói, bộ dáng này, rõ ràng cho thấy không bỏ qua rồi.

Tống Linh nói rất êm tai, nhưng Dương Liễu rõ ràng, nàng muốn đối nghịch mình, đả kích mình, trả thù mình.

Nghĩ tới đây, Dương Liễu không khỏi nhìn Sở Mộ, nội tâm chợt ảm đạm.

Ở trong Hắc Điện này, biện pháp phản kích tốt nhất, là lượng giao dịch, nếu như có thể vượt qua người Tống Linh mang đến, tự nhiên không cần nói thêm cái gì, Tống Linh sẽ xám xịt rời đi.

Chỉ là, đã có ba lượt, Dương Liễu đều bị Tống Linh áp chế.

Còn lần này, càng không có khả năng.

Người khác không biết chi tiết của Sở Mộ, thế nhưng nàng rất rõ ràng, bất quá là một Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ mà thôi, Hắc Thị Lệnh là mượn tới, có thể lấy ra vật gì tốt giao dịch.

Đoán chừng, ngay cả một viên Bạch Ngân chi tâm cũng không có a, thậm chí ngay cả Thanh Đồng chi tâm cũng không có bao nhiêu.

Mà Tống Linh mang người đến, tuy nàng không rõ ràng lắm, rốt cuộc là mình nắm giữ Hắc Thị Lệnh hay mượn tới, nhưng lại kém cũng sẽ không kém hơn người mình dẫn tới a, huống chi, đối phương còn có hai người.

Hai so một, lượng giao dịch tất nhiên sẽ rất cao.

Thấy thế nào, hậu quả đều là bị Tống Linh áp chế đả kích.

Ý niệm trong đầu xoay chuyển, Dương Liễu đã làm tốt tâm lý chuẩn bị, liền không để ý tới Tống Linh nữa, cũng lười mời Sở Mộ, đi thẳng về phía trước.

Sở Mộ không có tỏ vẻ gì, theo Dương Liễu đi về phía trước.

Tống Linh cười duyên một tiếng, bắt chuyện với hai người bên mình, liền dẫn hai người bọn họ, cơ hồ song song đồng hành với Dương Liễu.

Sắc mặt của Dương Liễu băng hàn, hai mắt băng hàn, khí tức trên thân càng lộ ra hàn ý.

Một thời gian ngắn sau, Dương Liễu đi tới trước một cửa hàng tên Xích Tuyết, bước vào trong đó.

- Dương chấp sự, lại mang người đến.

Bên trong cửa hàng có một lão giả nhỏ gầy, thoạt nhìn gần đất xa trời đang nhắm mắt lại, cảm thấy có người tiến vào mới mở ra, một vòng tinh mang ở đáy mắt chợt lóe lên, lại trở nên đục ngầu, hữu khí vô lực chào hỏi.

- Ân.

Dương Liễu gật đầu.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)