Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1707

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1707: Giết Cửu Tinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Tuy Thánh khu của Sở Mộ là Thánh khu cấp năm, nhưng năng lực tự lành của Thánh khu lại đủ để so sánh với Thánh khu cấp sáu, kết hợp với Mộc Chi Tướng bổn nguyên, hiệu quả tự lành cơ hồ có thể so sánh với Thánh khu cấp bảy.

Tự lành chi lực cùng lực lượng cuồng bạo xung kích, giằng co, Thánh khu của Sở Mộ ở vào trạng thái liên tục bị phá hư, liên tục phục hồi lại.

- Bắt đầu luyện hóa!

Loại tình huống này, để cho Sở Mộ hơi chút buông lỏng, ít nhất Thánh khu của mình có thể chống được, không có thoáng cái bị đánh tan, vội vàng điều động Thần Hoang Kiếm Nguyên, nhanh chóng vận chuyển, như một thanh thần kiếm tuyệt thế, cắt nhập vào trong lực lượng cuồng bạo kia, phân cách ra một phần nhỏ, bao vây lại, vận chuyển theo kinh mạch, ở trong quá trình vận chuyển, từng chút luyện hóa, hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên.

Thanh Đồng Huyết Long căn cắm rễ ở tầng thứ hai trong huyệt động của Tội Dân, không ngừng hấp thu lực lượng của Thanh Đồng khoáng thạch, tiếp nhận ý chí của Tội Dân Thanh Đồng cấp tẩm bổ, trải qua mấy ngàn năm thời gian, trong đó cô đọng ra một tia Thanh Đồng huyết.

Có thể nói, tia Thanh Đồng huyết kia là tinh hoa của Thanh Đồng Huyết Long căn, ẩn chứa lực lượng tối thiểu là bảy thành của cả gốc Thanh Đồng Huyết Long căn.

Lực lượng cực kỳ cuồng bạo, vẫn còn như núi lửa phun trào, một lớp đón lấy một lớp, không ngớt không ngừng xung kích tứ chi bách hải.

Tự mình nhận thức, Sở Mộ mới biết được, vì sao Long Vân Không nói phải trung hoà những Linh Dược khác mới có thể luyện hóa, loại lực lượng cuồng bạo này, căn bản không phải Tu Luyện giả bình thường có khả năng thừa nhận, coi như là Thánh khu cấp năm bình thường, cũng không cách nào gánh vác được, tối thiểu phải có Thánh khu cấp sáu mới có thể thừa nhận.

May mắn, tuy Sở Mộ là Thánh khu cấp năm, lại có năng lực tự lành tiếp cận Thánh khu cấp bảy, mới miễn cưỡng chèo chống được.

Tiếp đó, mới là trình tự khó khăn nhất, luyện hóa.

Muốn luyện hóa lực lượng cuồng bạo, không thể nghi ngờ là phải trả giá tinh lực rất lớn.

Thần Hoang Kiếm Nguyên thiết cắt mang đi một tia lực lượng cuồng bạo, lần lượt vận chuyển, dần dần luyện hóa, hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên, cường đại Thần Hoang Kiếm Nguyên, chỉ là nhỏ đến không thể thấy.

Tập trung tinh thần, xem nhẹ hết thảy ngoại giới, toàn lực khống chế Thần Hoang Kiếm Nguyên không ngừng luyện hóa.

Lực lượng này cực kỳ cuồng bạo, như ngựa hoang thoát cương, khó có thể phục tùng, mà Sở Mộ phải có đầy đủ kiên nhẫn, nghị lực cùng lực lượng đi hàng phục nó, chỉ là, thân thể của hắn phải không ngừng thừa nhận lực lượng cuồng bạo kia xung kích.

May mắn luyện hóa lực lượng cuồng bạo, có thể từng chút suy yếu, cũng tương đương suy yếu nó phá hư thể phách.

Thân hình của Tử Kiếm ở dưới Thiêu Linh bí pháp, càng nhạt đi một tí, cấp độ lực lượng của hắn cũng giảm xuống một ít, ở vào cấp độ miễn cưỡng đạt tới Thánh cấp Cửu Tinh trung giai, tùy thời đều có thể ngã xuống đến Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai.

Dưới loại tình huống này, Độc Mục Lão Nhân thủy chung không có thi triển kiếm pháp uy lực cường đại. Mà kiên nhẫn tiêu hao lực lượng của Tử Kiếm, bởi vì thi triển kiếm pháp uy lực cường đại, ý nghĩa lực lượng của hắn cũng sẽ tiêu hao thêm nữa, hắn muốn giết Sở Mộ, không cho phép xuất hiện những ngoài ý muốn khác.

Lúc này, hắn cảm giác được trên tế đàn, khí tức quanh thân Sở Mộ tăng cường từng chút, nhưng không có để ở trong lòng, bởi vì biên độ tăng cường không rõ ràng. Thứ hai, hắn cảm thấy một Thánh cấp Tứ Tinh, coi như tăng cường nhiều hơn nữa, cũng không phải đối thủ của một Thánh cấp Cửu Tinh.

Nhưng Độc Mục Lão Nhân vẫn sẽ chú ý động tĩnh của Sở Mộ, một khi Sở Mộ ly khai tế đàn, sẽ lập tức bộc phát, thoát khỏi Tử Kiếm dây dưa, chém giết Sở Mộ.

Giết chết Sở Mộ, hắn liền không cần phải dây dưa với Tử Kiếm nữa, có thể trực tiếp rời đi.

Luyện hóa luyện hóa luyện hóa!

Một tia lực lượng cuồng bạo bị phục tùng, biến thành Thần Hoang Kiếm Nguyên, khiến cho lực lượng của Thần Hoang Kiếm Nguyên gia tăng một chút. Từ Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ, thời gian dần trôi qua tới gần trung kỳ.

Một phút đồng hồ sau, tu vi của Sở Mộ rốt cục đột phá, đạt tới trung kỳ, cùng lúc đó, lực lượng của Tử Kiếm cũng hạ thấp đến Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai.

Chỉ là kiếm pháp của hắn y nguyên rất cường đại, để cho hắn có thể tiếp tục chiến đấu với Độc Mục Lão Nhân.

Tu vi đột phá đến Vạn Cổ tứ trọng thiên trung kỳ, Sở Mộ luyện hóa lực lượng lập tức tăng cường, mà lực lượng cuồng bạo phá hư Thánh khu của hắn, cũng giảm nhẹ một chút, không có rõ ràng như vậy nữa, nhưng năng lực tự lành của Sở Mộ lại không có hạ thấp.

Tốc độ luyện hóa tiến thêm một bước.

Lúc này đây, chỉ nửa khắc đồng hồ, tu vi của Sở Mộ liền từ trung kỳ đột phá tới hậu kỳ.

Đạt tới hậu kỳ, tốc độ luyện hóa lại tăng lên rất nhiều, rất nhanh thì đạt đến đỉnh phong.

Khí tức của Vạn Cổ tứ trọng thiên đỉnh phong cùng Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ khác biệt vẫn là hết sức rõ ràng.

- Lại đề thăng, cũng chỉ có một con đường chết.

Độc Mục Lão Nhân âm thầm cười lạnh, lúc này thực lực của Tử Kiếm tiến thêm một bước suy yếu, hoàn toàn bị Độc Mục Lão Nhân áp chế, Độc Mục Lão Nhân đang tìm cơ hội, cho Tử Kiếm một kích trí mạng.

Huyết sắc kiếm quang tràn ngập, từng đạo quỷ dị, lăng lệ ác liệt, từ từng góc độ điên cuồng tiến công, để cho Tử Kiếm có cảm giác đáp ứng không xuể, lại vận chuyển đại kiếm miễn cưỡng chèo chống.

Tử Kiếm cũng ý thức được, Sở Mộ đang tăng thực lực lên, đang đứng ở thời khắc mấu chốt, bởi vậy, hắn đem hết toàn lực ngăn chặn Độc Mục Lão Nhân.

Vạn Cổ tứ trọng thiên đỉnh phong đến Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ, là biến hóa thuộc về đại cảnh giới, độ khó tăng lên rất cao.

Nếu là ở bình thường muốn đột phá, tối thiểu cần nhiều năm tích lũy mới có hi vọng, nhưng giờ khắc này, có lực lượng sung túc cung ứng, muốn đột phá, chỉ ở trong thời gian ngắn, nhưng mà giờ khắc này, mỗi một phút mỗi một giây đều vô cùng gấp gáp.

Luyện hóa luyện hóa luyện hóa!

Xung kích xung kích xung kích!

Vạn Cổ tứ trọng thiên đỉnh phong... Vạn Cổ tứ trọng thiên cực hạn!

Đột phá, chỉ cách một đường.

- Đột phá tu vi sao?

- Hữu dụng sao?

- Coi như đột phá, đối mặt Độc Mục Lão Nhân, cũng chỉ có một con đường chết.

Cũng có người phát hiện khí tức của Sở Mộ tăng cường, bọn hắn lập tức minh bạch, đây là muốn đột phá, nên nghị luận nói.

- Hắn là làm sao làm được? Vậy mà trong thời gian thật ngắn, từ Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ tứ trọng thiên cực hạn.

*****

- Nhất định là phục dụng Linh Dược cường đại nào đó, ta nhìn thấy rồi.

Luyện hóa luyện hóa, không ngừng luyện hóa, súc tích lực lượng.

Lực lượng cuồng bạo càng ngày càng yếu, xung kích Thánh khu của Sở Mộ cũng không cách nào tạo thành phá hư gì nữa.

- Tốt rồi, nhất cổ tác khí, đột phá cho ta!

Lực lượng tích lũy đầy đủ, Sở Mộ nhất cổ tác khí, điều động toàn bộ lực lượng, xung kích bình cảnh.

Cùng lúc đó, Độc Mục Lão Nhân thi triển ra một chiêu kiếm pháp đáng sợ, trường kiếm huyết sắc vung trảm, hóa thành một đạo huyết sắc cực quang, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, nhanh đến làm cho tầm mắt của người không cách nào nắm bắt, ngang trời cao, bắn về phía Tử Kiếm.

Tốc độ quá nhanh, Tử Kiếm bị đánh trúng, bay ngược mà ra, huyết sắc quang mang ở trên người của hắn lưu động, khiến cho khí tức của hắn tiến thêm một bước suy yếu, lực lượng trực tiếp hạ thấp đến miễn cưỡng là Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai.

Tử Kiếm không phải nhân loại, mà là một loại linh thể, tồn tại ở trong Kiếm Tông Linh Ấn, bị công kích đến, cũng không giống nhân loại bị thương hoặc tử vong, mà là thực lực hạ thấp đến trình độ nhất định, mới có thể tiêu tán.

- Chết!

Thanh âm của Độc Mục Lão Nhân âm hàn, sát cơ rừng rực, lại lần nữa xuất kiếm.

Bá bá bá!

Từng đạo huyết sắc cực quang phá không giết đến, từ từng phương hướng từng góc độ, muốn kích xạ Tử Kiếm thành ngàn vết trăm lỗ.

Tử Kiếm nhanh chóng phản ứng, hai tay nắm chuôi kiếm, lực lượng chấn động, ngọn lửa màu tím trên người trở nên rừng rực, phảng phất như lửa cháy đổ thêm dầu, khí tức cũng tùy theo tăng vọt rất nhiều.

- Hoàng đạo Vô Cực!

Hét lớn một tiếng, phảng phất như Đế Hoàng chi nộ, thi trôi ngàn dặm.

Đại kiếm bắn ra quang mang kim sắc mãnh liệt, xung kích bát phương.

Ba ba ba... tiếng vỡ vụn liên tục không ngừng vang lên, từng đạo huyết sắc cực quang đánh trúng quang mang kim sắc, nhao nhao nghiền nát, hóa thành quang điểm tràn ngập ra, dị thường xinh đẹp, mà trong xinh đẹp này, lại mang theo nguy cơ cực kỳ trí mạng.

- Huyết Sát Tác Hồn Kiếm!

Độc Mục Lão Nhân không thể giết chết Tử Kiếm, có chút ngoài ý muốn, chợt bộc phát ra kiếm pháp càng mạnh hơn nữa.

Huyết sắc quang mang vô cùng mãnh liệt từ trong cơ thể phún dũng ra, sau lưng phảng phất có một oan hồn cực lớn phát ra tiếng gầm thê lương.

Một kiếm ngang trời, huyết sắc kiếm quang hóa thành một oan hồn, phi tốc đánh về phía Tử Kiếm.

Huyết Sát Tác Hồn Kiếm!

Cách xa vạn mét, mọi người thấy sắc mặt của oan hồn kia, bỗng nhiên đại biến, chỉ cảm giác linh hồn của mình run rẩy, một loại hồi hộp không cách nào hình dung từ sâu trong linh hồn hiện lên.

Đồng tử của Tử Kiếm phản chiếu huyết sắc, chợt biến thành màu tử kim.

- Quân lâm thiên hạ!

Một kiếm chém giết ra, quang mang tử kim sắc vô cùng nồng đậm, sáng chói phảng phất như kim cương, phá toái hư không, hàng lâm đại địa.

Va chạm, chấn động khủng bố lan ra, xung kích bát phương, mặt đất vỡ vụn.

Kiếm quang tử kim sắc bị huyết sắc kiếm quang đánh nát, huyết sắc kiếm quang còn thừa một chút, bắn về phía Tử Kiếm, chém tới đại kiếm của Tử Kiếm.

- Lại khó chơi như vậy.

Sắc mặt của Độc Mục Lão Nhân có chút khó coi, nguyên bản thấy thực lực của đối phương không ngừng giảm xuống, liền một lần bộc phát, thi triển ra kiếm pháp uy lực cường đại công giết, ý đồ nhất cổ tác khí diệt sát.

Không nghĩ tới đối phương ương ngạnh như vậy, nắm giữ kiếm pháp uy lực mạnh mẽ như thế, dưới tình huống lực lượng không bằng mình, lại vẫn có thể cùng mình đối kháng.

- Đế Hoàng chi nộ!

Tử Kiếm phản thủ thành công, chủ động xuất kích.

Sau lưng, phảng phất có một Đế Hoàng hư ảnh, thần tử phản loạn, Đế Hoàng tức giận, nháy mắt, mọi người ở ngoài vạn mét chỉ cảm thấy đại nạn lâm đầu.

Đại kiếm giơ lên, Thiên Không xuất hiện một bóng kiếm cực lớn, ngưng đọng thực chất.

Cự Kiếm chém rụng, phảng phất Đế Hoàng tức giận thẩm phán, làm cho sắc mặt của Độc Mục Lão Nhân ngưng trọng, một kiếm này, lại để cho hắn cảm giác được uy hiếp.

- Huyết Sát Luyện Ngục kiếm!

Huyết sắc quang mang tràn ngập, từ trên trời giáng xuống, phảng phất Địa Ngục hàng lâm, bao trùm phương viên vài trăm mét, bao phủ lấy Tử Kiếm.

Cự Kiếm tử kim sắc phảng phất như có thể chặt đứt Thiên Địa, trảm kích Luyện Ngục, tiếng oanh minh nổi lên bốn phía, nguyên khí chấn động.

Thế lực ngang nhau!

Ai nấy đều thấy được, Tử Kiếm thi triển kiếm pháp càng thêm cường hoành, khác biệt ở chỗ lực lượng tuyệt đối của song phương.

Dưới một chiêu, thân hình của Tử Kiếm lần nữa trở nên nhạt đi, lực lượng trở nên bất ổn, ở vào giữa Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong đến Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai.

Mà tuy lực lượng của Độc Mục Lão Nhân cũng tiêu hao một bộ phận, nhưng thực lực của bản thân hắn là Thánh cấp Cửu Tinh trung giai, không có thi triển bất luận bí pháp tăng phúc gì.

Tiêu hao so sánh, Tử Kiếm lần nữa rơi xuống hạ phong.

- Huyết Sát Tật Phong Kiếm!

Một kiếm chém ra, huyết sắc kiếm quang như lưu tinh phá không, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.

Một kiếm tiếp một kiếm, kiếm kiếm đoạt mệnh, Tử Kiếm di động bước chân, chuyển dời thân hình, huy động đại kiếm chống cự, nhưng vẫn bị một đạo Huyết Sát Tật Phong Kiếm đánh trúng, toàn thân run rẩy, bộ vị bị đánh trúng phảng phất như bị nhiệt độ cao bốc hơi, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa, bộ vị khác lưu động, bổ sung.

Lúc này, trong tế đàn, toàn thân Sở Mộ run lên, một cỗ lực lượng cường đại trong người bắt đầu khởi động, khí tức cường đại lập tức dâng lên, như núi lửa bộc phát, phóng lên trời.

Tu vi rốt cục đột phá, từ Vạn Cổ tứ trọng thiên đỉnh phong, đột phá đến Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ.

Lực lượng cuồng bạo của Thanh Đồng Huyết Long căn cũng không có bị luyện hóa hết, còn thừa lại một bộ phận không cách nào luyện hóa.

- Đột phá?

- Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ?

- Coi như tu vi tăng lên một tầng lại có làm được gì, Thánh cấp cấp trung cùng Thánh cấp cấp cao chênh lệch, quá lớn.

- Dùng thực lực của hắn, coi như tu vi đột phá một tầng, nhiều nhất, cũng chỉ có thể chống lại Thánh cấp Bát Tinh sơ giai bình thường, không hơn.

Trên lý luận, ở Vạn Cổ cửu trọng thiên, mỗi một trọng thiên thực lực sai biệt là gấp trăm lần, nhưng sự thật lại không phải như thế, còn sẽ phải chịu các loại nhân tố ảnh hưởng.

Kiếm pháp, kinh nghiệm chiến đấu, kỹ xảo chiến đấu... nói đơn giản, chênh lệch gấp trăm lần kỳ thật chỉ có thể coi là chất cùng lượng của Kiếm Nguyên mà thôi.

Nhưng mà tu vi càng cao, không chỉ lượng Kiếm Nguyên nhiều, cũng càng ngày càng tinh thuần, đồng thời còn sẽ có biến hóa bất đồng.

*****

Đầu tiên ở trên tốc độ khôi phục, Thánh cấp cấp cao hơn xa Thánh cấp cấp trung, mà ở trên vận dụng Kiếm Nguyên, Thánh cấp cấp cao cũng đồng dạng hơn Thánh cấp cấp trung rất nhiều, nếu không chỉ là Kiếm Nguyên tăng lên, thì căn bản tính toán không được đại cảnh giới đột phá gì.

Chỉ là, Sở Mộ tu luyện Thần Hoang Kiếm Quyết là công pháp Thần cấp, cộng thêm đan điền biến dị, chất cùng lượng Kiếm Nguyên của hắn, lúc ở Vạn Cổ ngũ trọng thiên, đủ để so sánh với Vạn Cổ lục trọng thiên, có thể vượt qua một đại trọng thiên.

Lực lượng cuồng bạo không cách nào luyện hóa, ý đồ phá hư Thánh khu của Sở Mộ, nhưng Thánh khu của hắn trải qua vô số lần phá hư cùng tự lành, thậm chí có chỗ tăng lên, từ cấp năm sơ kỳ tăng lên tới cấp năm trung kỳ, càng cường đại hơn.

Lực lượng cường đại trào lên trong người.

Lập tức, Sở Mộ bộc phát.

Bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên, mở!

Tầng tầng gợn sóng khuếch tán ra, bao trùm mấy vạn mét, xẹt qua thổ địa dưới chân mọi người, để cho bọn hắn cảm giác được, phảng phất có một cỗ lực lượng thẩm thấu ở dưới mặt đất.

Chợt, gợn sóng kia ngược dòng, nhao nhao hội tụ về phía Sở Mộ, mang theo từng tia lực lượng, những nơi lực lượng gợn sóng đi qua, màu sắc thổ địa dưới chân tựa hồ cũng lặng yên phát sinh biến hóa.

Theo gợn sóng ngược dòng, khí tức trên thân Sở Mộ liên tiếp kéo lên.

- Càng ngày càng lớn mạnh rồi.

- Là đang thi triển bí pháp gì a.

- Hắn ý định làm cái gì?

Rất nhiều người đều chú ý Sở Mộ, Lâm Bích Nhược lẻ loi trơ trọi một người đứng đấy, hai tay trắng bệch, khẩn trương nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

Tu vi tăng lên, tốc độ thi triển bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên cũng nhanh hơn, không đến mười tức liền hoàn thành, uy lực Kiếm Nguyên của Sở Mộ trực tiếp tăng lên gấp 10 lần.

Nhưng, cái này còn chưa đủ.

Bạch Ngân thần trang, võ trang!

Một thân áo giáp màu trắng bạc, ngoại hình tinh xảo có thể nói hoàn mỹ xuất hiện ở trên người Sở Mộ, bao trùm hoàn toàn, để cho người sợ hãi thán phục không thôi.

Hàng Ma Tí Giáp, kích phát!

Hai tay run lên, dưới Bạch Ngân thần trang, Hàng Ma Tí Giáp hiển hiện, để hắn đạt được lực lượng càng thêm cường hoành, lực lượng Thánh khu cấp năm trung kỳ càng mạnh hơn nữa, tăng phúc càng thêm rõ ràng. Không chỉ lực lượng được tăng phúc, tốc độ ra tay cũng được tăng phúc, một cỗ lực lượng đặc biệt ở trên hai tay kích động.

Kiếm Vực, mở!

Sở Mộ thu nhỏ Kiếm Vực đến phạm vi nhất định, chỉ bao trùm thân hình của mình, tăng cường lực lượng cùng tốc độ bản thân, như thế có thể giảm tiêu hao, dù sao lấy tu vi cùng cấp độ Kiếm Vực của hắn hiện tại, còn không cách nào ảnh hưởng đến Thánh cấp Cửu Tinh, đã không cách nào ảnh hưởng, thì không cần phải tiêu hao nhiều lực lượng.

Không Tịch Chi Cảnh, mở!

Ngoại trừ bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm ra, lực lượng khác Sở Mộ vận dụng toàn bộ, về phần bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm, bởi vì bí pháp chi lực khôi phục rất chậm, không có bao nhiêu, bởi vậy phải dùng ở thời khắc mấu chốt nhất.

Theo cả đám át chủ bài xuất hiện, khí tức của Sở Mộ liên tiếp kéo lên, càng thêm cường đại.

Biến hóa này, bỗng nhiên để cho Độc Mục Lão Nhân cảm thấy có chút bất an.

Chợt, hắn thấy Sở Mộ sải bước đi ra tế đàn.

- Ngươi nhất định phải chết.

Thân hình của Độc Mục Lão Nhân lóe lên, tàn ảnh bị đại kiếm của Tử Kiếm chém vỡ, chân thân đã phóng tới Sở Mộ, huyết sắc trường kiếm hóa thành một cỗ huyết sắc phong bạo đáng sợ, mang tất cả mà đi.

Những nơi huyết sắc phong bạo đi qua, phảng phất hết thảy tất cả, toàn bộ đều giảo sát, hóa thành bột mịn.

- Hắn chết chắc rồi.

- Ngu xuẩn, quá ngu xuẩn.

Bọn hắn cho rằng, Sở Mộ không hảo hảo dừng lại ở trong tế đàn được bảo hộ mà đi ra, là một hành vi cực kỳ ngu xuẩn.

Trong tích tắc, huyết sắc phong bạo giảo sát tới Sở Mộ, phong bạo qua đi, thân hình của Sở Mộ biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

- Ngay cả cặn bã cũng không còn lại sao?

- Bị chết thật triệt để.

Độc nhãn của Độc Mục Lão Nhân lại hiện lên một vòng ngưng trọng, bởi vì hắn không có cảm giác được kiếm của mình giết chết bất luận kẻ nào, giảo sát bất quá chỉ là một đạo hư ảnh.

Một đạo sát cơ tập trung, Độc Mục Lão Nhân nhanh chóng quay người, huyết sắc trường kiếm phá không giết ra.

Song kiếm va chạm, Sở Mộ bị đánh lui.

Ở trên lực lượng tuyệt đối, hắn còn không bằng Độc Mục Lão Nhân.

Sau khi bị đánh lui, loại bỏ lực lượng xung kích, bình yên rơi xuống đất, cùng Tử Kiếm đặt song song.

- Hắn vậy mà thoát khỏi sát chiêu của Độc Mục Lão Nhân, còn ngăn trở Độc Mục Lão Nhân phản kích.

Mọi người ở ngoài vạn mét, trừng mắt há to mồm, không thể tin được một màn mình chứng kiến, cái này, cơ hồ là phá vỡ quan niệm tu luyện của bọn hắn.

Kỳ thật, tuy Sở Mộ ngăn trở Độc Mục Lão Nhân phản kích, nhưng cũng không dễ chịu, lực lượng chênh lệch để cho khí huyết của hắn cuồn cuộn, cánh tay nhức mỏi, may mắn Thánh khu cường đại, năng lực tự lành kinh người, cộng thêm lực lượng xung kích cuồng bạo trong cơ thể, mới khó khăn lắm ngăn cản được.

- Giết hắn đi.

Sở Mộ nói.

- Vâng.

Thanh âm của Tử Kiếm lãnh khốc, thực lực của hắn hạ thấp thêm một bước, cơ hồ muốn ngã xuống đến Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong.

Hai người liên thủ, muốn giết chết một cường giả Thánh cấp Cửu Tinh trung giai, cơ hồ là chuyện không thể nào, bất quá, may mắn lúc trước Thánh cấp Cửu Tinh trung giai này chiến đấu, tiêu hao không ít lực lượng.

- Thiêu Linh!

Tử Kiếm hét lớn một tiếng, ngọn lửa màu tím trên người phảng phất bị giội lên dầu hỏa, sôi trào, tăng vọt, bay thẳng, khí tức lại kéo lên lần nữa, lập tức liền khôi phục đến Thánh cấp Cửu Tinh trung giai cấp độ.

Chỉ là, thân hình của Tử Kiếm lại trở nên nhạt rất nhiều.

Không đợi Sở Mộ nói cái gì, Tử Kiếm liền phóng tới Độc Mục Lão Nhân.

Lần thứ hai Thiêu Linh, linh thể thiêu đốt càng lớn, đổi lấy lực lượng càng thêm cường đại.

- Quân lâm thiên hạ!

- Hoàng đạo Vô Cực!

- Đế Hoàng chi nộ!

Dưới lực lượng cường hoành, Tử Kiếm hoàn toàn bất kể bản thân hao tổn, không phòng ngự chút nào, trực tiếp thi triển ra kiếm pháp uy lực cường hoành, kiếm quang tử kim sắc tàn sát bừa bãi, quét ngang Thiên Địa, tung hoành Vô Cực.

Giết giết giết, trảm trảm trảm!

Tử Kiếm đột nhiên bạo phát, liên tục đánh ra ba chiêu kiếm pháp uy lực cường hoành, đánh cho Độc Mục Lão Nhân trở tay không kịp.

Sở Mộ giơ lên song kiếm trong tay, trên không lập tức xuất hiện hai đạo kiếm quang bạch sắc, tập trung Độc Mục Lão Nhân, phách không chém rụng.

Thiên Ngân Sát Kiếm Thức!

*****

Nếu là bình thường, công kích như vậy Độc Mục Lão Nhân đơn giản có thể đánh tan, nhưng hiện tại Tử Kiếm công kích, Độc Mục Lão Nhân tràn đầy nguy cơ, thoáng cái lâm vào khốn cảnh.

Hắn làm sao cũng thật không ngờ, một con sâu cái kiến nguyên bản không để vào mắt, vậy mà sẽ bắt lấy thời cơ vô cùng tốt, để cho mình lâm vào khốn cảnh.

Bị hai kiếm khí bạch sắc đánh trúng, không biết có bị đại thương gì không, nhưng nếu tránh né, để cho kiếm pháp của Tử Kiếm đánh trúng mình, vậy mình tuyệt đối sẽ bị trọng thương.

Tiến thối lưỡng nan, Độc Mục Lão Nhân cũng không hề che dấu, thi triển bí pháp, thực lực bạo tăng, huyết sắc kiếm quang vờn quanh toàn thân, ngạnh sanh thừa nhận Thiên Ngân Sát Kiếm Thức cùng tam đại kiếm pháp của Tử Kiếm oanh kích.

Huyết sắc kiếm quang nghiền nát.

- Huyết Ảnh thuật!

Độc Mục Lão Nhân hóa thành một thân ảnh huyết sắc, lập tức thoát thân, không có bị bất cứ thương tổn gì.

- Thiên tử giận dữ!

Tử Kiếm lần nữa bộc phát.

Thiên không phảng phất ảm đạm xuống, mây đen áp đỉnh, một vòng quang mang tử kim sắc cực lớn xé rách, từ trên trời giáng xuống, hóa thành Cự Kiếm treo trên bầu trời, chém rụng.

Cái này, là một chiêu mạnh nhất.

Độc Mục Lão Nhân nhanh chóng vạch trần che mắt, con mắt kia không giống mắt người, màu đỏ như máu, đồng tử nghiền nát.

Một nhúm hào quang từ trong mắt kích xạ ra, bắn trúng Cự Kiếm tử kim sắc, trong nháy mắt, Cự Kiếm dừng lại, bị giam cầm ở giữa không trung.

Ai cũng không dự liệu được, nguyên lai Độc Mục Lão Nhân này cũng không phải thật sự chỉ có một mắt, con mắt che giấu kia rõ ràng là một đòn sát thủ.

- Huyết Sát Tu La Kiếm!

Huyết sắc trường kiếm trong tay Độc Mục Lão Nhân đâm ra, lệ hồn gào thét, sát khí ngập trời, thi cốt chìm nổi, như Tu La hàng lâm, đoạt hồn lấy mạng, giết chóc vô số.

Không hề phòng bị, thân hình của Tử Kiếm bị huyết sắc kiếm quang xuyên thủng, xé rách.

Không có cảm giác đến thống khổ, hai con ngươi của Tử Kiếm hào quang đại tác, hóa thành hai đạo kiếm quang lăng lệ ác liệt, kích xạ mà ra.

Sắc mặt của Độc Mục Lão Nhân đại biến, vội vàng chuyển dời, nhưng còn không có tránh đi, bả vai bị bắn trúng, xỏ xuyên qua, hai loại lực lượng bá đạo nhảy vào trong cơ thể.

Nắm chắc thời cơ, Sở Mộ xuất kiếm.

Mây mù hiện lên!

Kiếm Chi Chân Ý, Thứ Chi Chân Ý!

Kiếm quang ngưng tụ cực độ, xỏ xuyên qua hư không, xuyên thủng mây mù, vô thanh vô tức tầm đó, bắn giết mà đi.

Một kiếm này, không có ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực, uy lực lại không chút thua kém, hơn nữa càng thêm thuần túy.

Mũi kiếm xuyên thủng Kiếm Cương hộ thể của Độc Mục Lão Nhân, trực chỉ mi tâm.

- Mơ tưởng!

Thần sắc của Độc Mục Lão Nhân dữ tợn, mi tâm bị mũi kiếm đâm vào một chút, ngạnh sanh kháng trụ.

Vĩnh Hằng Linh kiếm giơ lên, chém rụng.

Trảm Đạo Kiếm Thức!

Huyết sắc trường kiếm đón đỡ.

Thân hình của Sở Mộ xoay tròn, buông ra Liệt Hoàng Linh Kiếm, dưới khuôn mặt mang theo lực lượng cường hoành.

Kiếm Chi Chân Ý, Chấn Chi Chân Ý!

Chấn Thiên Kiếm Thức!

Một kiếm này, không có oanh kích thân hình của Độc Mục Lão Nhân, mà oanh kích lên chuôi Liệt Hoàng Linh Kiếm, lực lượng vô cùng cường hoành bộc phát, thôi động Liệt Hoàng Linh Kiếm đâm vào mi tâm của Độc Mục Lão Nhân, lực lượng đáng sợ truyền lại, tầng tầng chấn động.

Độc Mục Lão Nhân kêu rên một tiếng, khóe miệng tràn huyết, gắt gao chống đỡ.

Cự Kiếm tử kim sắc bị giam cầm ở trên không lại run lên.

Trên thân kiếm vọt lên một đạo quang mang, chui vào trong Cự Kiếm, làm cho Cự Kiếm giãy giụa giam cầm, oanh kích xuống, tựa như thiên ngoại phi thiên.

Sở Mộ bắt lấy Liệt Hoàng Linh Kiếm, rút ra, lập tức lui về phía sau.

Cự Kiếm oanh kích, Độc Mục Lão Nhân không kịp né tránh, trực tiếp bị chém trúng.

Ầm ầm, Bạch Ngân đại địa nghiền nát, khối vụn kích xạ mà ra, khói bụi cuồn cuộn, mặt đất chấn động không thôi, tầng tầng như sóng biển, thôi động, mang đi bốn phương tám hướng, lập tức bao trùm phương viên ngàn mét.

Chấn động kịch liệt kéo dài hơn mười tức mới yếu bớt, khói bụi tiêu tán, hết thảy đều kết thúc, một cái sâu hố xuất hiện ở trong tầm mắt của chúng nhân.

Bạch Ngân thổ địa cứng rắn, mọi người đều biết, nhưng lúc này lại bị oanh kích ra một cái hố, tuy không lớn, nhưng nói rõ một kiếm kia uy lực mạnh khủng bố.

Nhưng mà, càng làm cho người khiếp sợ chính là, trong động còn đứng một đạo thân ảnh, toàn thân đẫm máu.

- Khặc khặc khặc khặc, các ngươi giết không chết ta đâu.

Tiếng cười quái dị vang lên, để cho người sởn hết cả gai ốc, một tia huyết dịch quỷ dị lưu động ở trên thân thể, nhao nhao rót vào trong cơ thể hắn.

Tử Kiếm chỉ còn lại nửa người trên, lơ lửng ở đó.

Lần nữa giơ đại kiếm lên, xung phong liều chết mà đi, chém rụng.

Độc Mục Lão Nhân bị bổ trúng, toàn thân phun huyết, huyết dịch xì ra, lại quỷ dị quẹo vào, bắn trở lại thân thể.

Chém giết điên cuồng, thân hình càng lúc càng mờ nhạt.

Một kiếm cuối cùng, toàn bộ lực lượng đều rót vào trong kiếm, thân hình phảng phất như sương mù, gió thổi qua sẽ biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Đại kiếm, lại rừng rực trước nay chưa có.

Đường hoàng chính đại, bá đạo sâm nghiêm!

Quân muốn thần chết, thần không thể không chết.

Chém rụng, huyết dịch còn không có rót vào trong cơ thể Độc Mục Lão Nhân lập tức thiêu đốt, hóa thành một tầng hào quang huyết sắc, kháng trụ một kích cuối cùng của Tử Kiếm.

Màn hào quang nghiền nát, hóa thành vô số tinh quang vẩy ra, Độc Mục Lão Nhân thi triển Lưu Huyết Ảnh Thuật, lập tức thoát thân, nhưng vẫn bị một kiếm kia ảnh hướng đến, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Một vòng quang mang màu tử kim bay vụt về phía Sở Mộ, chui vào trong Kiếm Tông Linh Ấn, biến mất không thấy gì nữa.

Sở Mộ lập tức minh bạch, Tử Kiếm này cơ hồ thiêu đốt bản thân hầu như không còn, may mà cuối cùng còn lại một điểm Chân Linh, cần phải qua thời gian rất dài dòng buồn chán, mới có thể khôi phục lại.

Độc Mục Lão Nhân đã trọng thương, thời cơ không thể bỏ qua.

Cơ bắp toàn thân chấn động, lực lượng cường hoành truyền đến bàn chân, lập tức bộc phát, phịch một tiếng, tựa hồ đại địa chấn động rất nhỏ, một vòng khí lưu vô hình khuếch tán ra.

Thân hình như mũi tên kích xạ ra, cơ hồ dán mặt đất mà xé rách trường không.

Tốc độ quá nhanh, cho người một loại cảm giác thác loạn, khó có thể nắm bắt.

Trong tích tắc, Sở Mộ liền giết đến trước mặt Độc Mục Lão Nhân, song kiếm triển khai công kích như mưa to gió lớn.

Vốn là bị Thiên Tử chi nộ đánh trúng, đón lấy lại ăn một kiếm cuối cùng của Tử Kiếm công kích, Độc Mục Lão Nhân bị thương rất nặng, một thân thực lực hạ thấp rất nhiều. Có thể nói là ở vào thời khắc suy yếu nhất, nếu để cho hắn thời gian khôi phục lại, Sở Mộ muốn giết chết hắn liền khó khăn rồi.

*****

Sở Mộ phảng phất như ba đầu sáu tay, song kiếm cơ hồ hóa thành vô số đạo kiếm quang, vô cùng sắc bén, vô cùng cường hoành, từng đạo mang theo Kiếm Chi Chân Ý, Thứ Chi Chân Ý hoặc Trảm Chi Chân Ý, xuyên thủng hư không, xé rách trường không.

Độc Mục Lão Nhân đang muốn khôi phục, thoáng cái đã bị Sở Mộ đánh cho hồ đồ, nhanh chóng kịp phản ứng, cầm kiếm đón đỡ, bất đắc dĩ kiếm của Sở Mộ quá nhanh, mà hắn bị thương nặng, thực lực giảm nhiều, không cách nào phòng ngự toàn bộ, lập tức trúng kiếm, lần nữa bị thương.

- Kiếm Thần Hàng Lâm!

Thi triển bí pháp, kiếm phong tăng lên gấp 10 lần.

- Xuyên Vân Kiếm Thức!

- Trảm Đạo Kiếm Thức!

- Chấn Thiên Kiếm Thức!

Bộc phát bộc phát bộc phát, kiếm kiếm tất trúng.

Giết giết giết!

Thân thể của Độc Mục Lão Nhân không ngừng bị song kiếm của Sở Mộ oanh kích, không thể nào né tránh, không thể nào ngăn cản.

Đâm thủng, trảm liệt, nứt vỡ!

Độc Mục Lão Nhân bị thương quá nặng.

- Ngươi đáng chết.

Độc Mục Lão Nhân cả giận nói, bịt mắt lần nữa bóc ra, đôi mắt nghiền nát bắn ra một vòng tinh mang, nhưng Sở Mộ sớm có phòng bị.

Kiếm Khí Lưu Ảnh!

Chân thân xuất hiện ở sau lưng, kiếm thức xuất kích.

Xé rách phần lưng, bị thương càng nặng.

Vây quanh bốn phía Độc Mục Lão Nhân, Sở Mộ không ngừng xuất kiếm, dưới Kiếm Chi Chân Ý, kiếm của hắn nhanh chóng, tiến thêm một bước tăng lên, đạt đến tình trạng vô cùng kinh người.

Kỹ xảo khí lực hợp nhất càng tiến một bước, uy lực xuất kiếm càng thêm cường hoành.

Trong nội tâm Sở Mộ, chỉ có một ý niệm, giết chết đối phương.

Lực lượng cuồng bạo không cách nào luyện hóa của Thanh Đồng Huyết Long căn, bị hắn cưỡng ép dẫn ra, kinh mạch cơ hồ nghiền nát, quán chú song kiếm, lực lượng cuồng bạo xung kích, uy lực nghiễm nhiên đột phá Thánh cấp Bát Tinh, đạt tới Thánh cấp Cửu Tinh.

Chấn Thiên Kiếm Thức!

Một kiếm oanh kích lên đầu Độc Mục Lão Nhân, lực lượng vô cùng cường hoành oanh kích, mặc dù không có đánh nát đầu của Độc Mục Lão Nhân, nhưng lại để cho xương đầu của hắn vỡ vụn, lõm vào, lực lượng cường hoành xung kích, cảm giác mê muội mãnh liệt tràn ngập, tư duy hỗn loạn, khó có thể làm ra phán đoán hữu hiệu.

Cơ hội khó được!

- Linh kiếm chi lực!

Xuyên Vân Kiếm Thức!

Trảm Đạo Kiếm Thức!

Song kiếm vô cùng hung mãnh, lực lượng phát ra, bất kể hao tổn, chỉ cầu nhanh chóng giết chết đối phương.

Liên tục mấy lần Trảm Đạo Kiếm Thức, chém trúng cổ của Độc Mục Lão Nhân, kiếm phong đáng sợ rốt cục chặt đứt đầu lâu của hắn.

Đầu lâu bay lên, đã mất đi lực lượng chèo chống, ở dưới Xuyên Vân Kiếm Thức, đầu lâu bị xuyên thủng, phá vỡ, tính cả nguyên thần cũng bị Sở Mộ phá hư.

Đẳng cấp nguyên thần của Độc Mục Lão Nhân này, tối thiểu đạt tới cấp năm, khả năng còn cao hơn, rất có lực hấp dẫn, nhưng Sở Mộ không dám mạo hiểm, diệt trừ mới là tốt nhất.

Rơi xuống đất, Sở Mộ thở dài một hơi.

Dưới công kích vô cùng cuồng bạo, kỳ thật thời gian không dài, chỉ khoảng mười tức mà thôi, nhưng ở trong mười tức này, thân hình của Độc Mục Lão Nhân không biết đã nhận lấy bao nhiêu lần oanh kích của hắn.

Cũng ở trong mười tức ngắn ngủn, bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm tiêu hao không còn, Thanh Đồng Huyết Long căn lưu lại lực lượng cuồng bạo cũng tiêu hao sạch, thân thể không còn chút gánh nặng, nhưng kinh mạch bị xung kích xuất hiện vết rách, Thần Hoang Kiếm Nguyên vừa mới đột phá gia tăng cũng tiêu hao thất thất bát bát, lực lượng thể phách cũng tiêu hao rất nhiều, hơn nữa cơ bắp bị xé rách, đau đớn không thôi.

Nguyên thần chi lực tiêu hao trên chín thành, gần như không còn.

Nhưng hai con ngươi của Sở Mộ lại vô cùng lợi hại.

Kết thúc Không Tịch Chi Cảnh, kết thúc Kiếm Vực, kết thúc Hàng Ma Tí Giáp, kết thúc Bạch Ngân thần trang, nhanh chóng lấy ra đan dược phục dụng, khôi phục Kiếm Nguyên.

Thu lấy không gian giới chỉ của Độc Mục Lão Nhân, đây là chiến lợi phẩm của hắn.

Độc Mục Lão Nhân chết đi, toàn thân đẫm máu, biến thành một huyết nhân không đầu.

Một trận chiến này, có thể nói là trận chiến gian nan nhất của Sở Mộ, bởi vì thực lực của hai bên cách xa quá lớn, dưới tình huống bình thường, Sở Mộ nhất định là không cách nào tạo thành tổn thương cho Độc Mục Lão Nhân, thậm chí chỉ một kiếm, đã bị Độc Mục Lão Nhân chém giết.

May mắn, có Tử Kiếm kịch chiến với Độc Mục Lão Nhân, tiêu hao không ít lực lượng của Độc Mục Lão Nhân, về sau bất kể thiêu đốt bản thân, đánh Độc Mục Lão Nhân trọng thương, chế tạo cơ hội cho Sở Mộ, để cho Độc Mục Lão Nhân dưới trọng thương, một thân thực lực còn thừa không có mấy, mà Sở Mộ lại triệt để bộc phát, thậm chí không để ý thương thế của bản thân, gắng đạt tới chém giết Độc Mục Lão Nhân.

Cuối cùng, hắn thành công rồi.

Một cường giả Thánh cấp Cửu Tinh trung giai, cuối cùng chết ở dưới kiếm của hắn.

- Mục đích của chuyến này cũng đạt tới, là thời điểm đi về.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Hiến tế Hắc Thần Cự Kiếm, cuối cùng nhất đạt được chỉ dẫn, thành công lột xác Kiếm Lực, trở thành Kiếm Chi Chân Ý, còn chém giết Độc Mục Lão Nhân.

Một mũi tên trúng hai con nhạn.

Việc này có thể nói là kết thúc mỹ mãn.

Có lẽ, Hắc Thần Cự Kiếm còn có bí mật khác, nhưng giờ khắc này, Sở Mộ lại cảm thấy hơi mệt, không có trạng thái đi tìm hiểu.

- Bích Nhược, đi.

Sở Mộ truyền âm nói.

- Vâng, công tử.

Lâm Bích Nhược kích động chạy vội đến.

Sở Mộ lấy ra Phi Toa, hai người tiến vào Phi Toa, vẫn là do Lâm Bích Nhược điều khiển, Sở Mộ ngồi sau, nhanh chóng ly khai Hắc Thần Cự Kiếm, bay về phía Đồ Huyết Thành.

Hai người ly khai, chỉ để lại mọi người vẫn còn ở trong khiếp sợ.

Độc Mục Lão Nhân, một ma đầu hung danh hiển hách, hai tay dính đầy huyết tinh, giết người vô số, chỉ cần nhìn hắn tu luyện Huyết Sát kiếm cũng đủ để biết, bởi vì muốn luyện thành Huyết Sát kiếm, cần không ngừng giết người, nhiễm huyết tinh.

Đây là một cường giả Thánh cấp Cửu Tinh trung giai cường đại uy tín lâu năm, cuối cùng lại chết ở dưới kiếm của Sở Mộ.

Đương nhiên, thực lực của Sở Mộ vẫn không đủ để chém giết Độc Mục Lão Nhân, nhưng mà, mặc kệ quá trình như thế nào, cuối cùng nhất là kiếm của Sở Mộ, chém đầu lâu của Độc Mục Lão Nhân, đánh nát nguyên thần của hắn.

- Thật đáng sợ.

- Tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ, lại có thực lực của Thánh cấp Bát Tinh cao cấp.

- Khủng bố, thật sự là quá kinh khủng, loại thiên phú này, so với lục đại thiên tài còn mạnh hơn.

- Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ, có được thực lực Thánh cấp Bát Tinh, nếu tu vi của hắn đạt tới Vạn Cổ thất trọng thiên, há không phải còn hơn Thánh cấp Cửu Tinh bình thường sao, nếu tu vi của hắn đạt tới Vạn Cổ cửu trọng thiên, chẳng phải là...


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)