Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0174

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0174: Hung hãn! Đánh bại một đám học viên cũ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Không do dự, Sở Mộ lại lấy ra kiếm lệnh thân phận đặt ở trên phong cấm. Sau một hơi thở, phong cấm biến mất. Sở Mộ lấy ra bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba, vội vàng lật xem

- Quả thật là phần tiếp theo của bí pháp kiếm khí hộ thể ta đang tu luyện.

Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn bỏ quyển bí pháp vào trong người. Kiểm tra số học phần trong kiếm lệnh thân phận, đã bị giảm một vạn một ngàn học phần. Chỉ còn lại có hai vạn sáu nghìn sáu trăm học phần.

Sở Mộ không khỏi may mắn vì mình đã đạt được thứ tự không tệ trong ba cửa ải hiểm yếu. Bằng không, không thu được số học phần này, hiện tại cũng chỉ có thể giương mắt nhìn kiếm khí hộ thể tầng thứ ba.

Cất xong kiếm lệnh thân phận, Sở Mộ xoay người đi ra khỏi Tàng Công Lâu, bước chân đi nhanh chóng. Hắn đã có phần không kịp chờ đợi muốn quay trở lại cố gắng tu luyện bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba.

Đến nửa đường, Sở Mộ lại thấy hơn mười người chia làm hai phe, nhìn vào, giương cung bạt kiếm...

Nhìn thoáng qua, Sở Mộ thấy có gương mặt hoàn toàn xa lạ, cũng có vài gương mặt có chút ấn tượng.

- Là học viên mới và học viên cũ.

Sở Mộ thầm nghĩ. Ý nghĩ vừa chuyển, hắn hình như đã có chút hiểu ra gì đó.

- Người mới tới thì phải có bộ dạng mới. Phải biết tôn kính sư huynh.

Bên phía các học viên cũ có một người cao giọng nói.

- Sư huynh thật sự nên tôn kính. Nhưng điều kiện trước tiên phải là sư huynh đáng tôn kính mới được.

Trong số các học viên mới trong một người hừ lạnh nói.

- A, ý của ngươi là những sư huynh chúng ta, không đáng để các ngươi tôn kính?

Nói xong, sắc mặt học viên cũ trầm xuống, giọng nói cũng có vài phần lạnh lùng.

Bầu không khí giương cung bạt kiếm càng thêm mãnh liệt. Trong không khí tràn ngập sát khí. Mỗi người trong tay cầm chuôi kiếm, bộ dạng muốn rút kiếm ra khỏi vỏ.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn nhau, dưới va chạm dường như có hồ quang vô hình nổ tung tràn ngập ở trong không khí. Khiến mọi người cũng không dám thở mạnh.

Bước chân Sở Mộ không ngừng, đi nhanh qua. Hắn phát hiện, trong số những học viên mới đang cùng học viên cũ giằng co, hình như không có con cháu vương thất.

Tuy nhiên, điều này cùng Sở Mộ không có bao nhiêu quan hệ.

Nhưng có vài thời điểm, ngươi không muốn đi chọc vào phiền phức, phiền phức lại tự mình tìm tới cửa.

- Đó không phải là Sở Mộ sao?

- Sở sư huynh, những học viên cũ dựa vào bọn họ tiến vào ngoại phủ tu luyện sớm hơn chúng ta, muốn ức hiếp chúng ta. Sở sư huynh không thể khoanh tay đứng nhìn.

Một học viên mới tinh mắt, phát hiện ra Sở Mộ từ cách đó không xa đi ngang qua, nhất thời hét lớn.

Sở Mộ không nói gì. Thực sự đúng là nằm cũng trúng đạn.

- Sở sư huynh, những học viên cũ quá kiêu ngạo.

- Sở sư huynh, chúng ta phải phản kháng.

- Sở sư huynh...

Các học viên mới mỗi người nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt sáng lên, liên tục hô to.

Nói một cách nghiêm khắc, bất kỳ một người nào trong số bọn họ đều không mấy quen thuộc đối với Sở Mộ. Thậm chí ngay cả nói chuyện với nhau cũng không. Nhưng lúc trước, ba cửa ải hiểm yếu cùng với cuối cùng một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách, khiến cho bọn họ đều đã biết, Sở Mộ không tầm thường. Thực lực chân chính củ hắn ở trong nửa bước Hóa Khí cũng vô cùng cường đại.

Sở Mộ giống như không có nghe thấy. Hắn không hề động đậy, vẫn đi về phía trước. Loại chuyện này, hắn không có bất kỳ tâm tư nào muốn dính vào. Tâm tư của hắn chỉ đặt ở trên thân kiếm. Bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đó trước sau chỉ là dư thừa.

- Sở Mộ, đứng lại cho ta. Gọi ngươi một tiếng sư huynh, chính là tôn kính đối với ngươi. Nhưng ngươi thấy học viên cũ ức hiếp học viên mới chúng ta, không ngờ hoàn toàn không để ý chút nào. Ngươi căn bản cũng không xứng với tiếng gọi sư huynh này.

Một học viên mới xúc động phẫn nộ vô cùng, nước bọt trực tiếp phun ra. Hình như hắn gọi Sở Mộ là sư huynh, Sở Mộ chắc hẳn phải cảm thấy biết ơn mới phải.

- Sở Mộ, ngươi không phải là học viên mới. Lẽ nào ngươi sợ những học viên cũ sao?

Lại có một học viên mới dõng dạc quát.

Bọn họ đối với Sở Mộ đều nảy sinh bất mãn. Cho rằng Sở Mộ chắc hẳn sẽ không chút do dự, thậm chí chủ động đứng ở phía bọn họ, đối đầu với những học viên cũ này.

Sở Mộ dừng bước, quay đầu nhìn lại. Thần sắc hắn bình tĩnh, ánh mắt thản nhiên. Sự lạnh lùng này của hắn khiến các học viên mới đang kêu gào đều im miệng.

- Sở Mộ...

Các học viên cũ khẽ lặp lại cái tên này.

- Lẽ nào hắn chính là...

Nhất thời, có người lộ ra thần sắc bừng tỉnh.

- Không sai. Hắn chính là thành viên học viên mới lần này thu được trước ba tại ba cửa ải hiểm yếu. Cuối cùng còn đánh bại một nửa bước Hóa Khí, được thưởng thêm một vạn học phần.

Học viên mới đã gọi Sở Mộ lúc đầu, tròng mắt xoay chuyển, cười lạnh nói:

- Theo ta được biết, hắn vừa tiến vào ngoại phủ liền trực tiếp thu được thưởng ba vạn bảy nghìn học phần. Thế nào? Hâm mộ, đố kị sao, ? Đây là độ cao các người vĩnh viễn cũng không đạt được.

- Sở Mộ cường đại thế nào, các ngươi căn bản không có cách nào hiểu rõ. Ta dám đánh cuộc, trong các ngươi bất kỳ một người nào cũng không thể địch nổi một kiếm của hắn.

Một học viên mới khác hình như lĩnh hội được cái gì, lộ ra một tia giễu cợt, nhìn về phía học viên cũ này, nói.

Bọn họ nói cũng không hạ giọng. Mỗi người cũng nghe được. Bao gồm cả Sở Mộ đang dần dần đi xa cũng nghe được. Hắn khẽ cau mày. Hai học viên mới này rõ ràng là muốn đẩy hắn đối lập với phe học viên cũ.

- Đứng lại!

Một người trong số học viên cũ, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng. Thân pháp thi triển ra. Hắn vừa hét lớn, vừa chạy như bay về phía Sở Mộ. Tốc độ di chuyển của hắn cực nhanh khiến bụi nổi lên cuồn cuộn.

Vèo.

Thoáng cái, hắn đã ngăn cản ở lối đi trước mặt Sở Mộ.

Leng keng.

Hắn rút kiếm ra, nhắm thẳng vào Sở Mộ. Kiếm khí chấn động cuộn trào mãnh liệt, phong mang mạnh mẽ ép ra:

- Đến nơi này, là hổ ngươi cũng phải ngồi xổm xuống cho ta. Là rồng ngươi cũng phải gục xuống cho ta.

- Không sai. Lập tức giao ra ba vạn bảy nghìn học phần của ngươi đây. Bằng không ngươi cứ chờ coi.

Các học viên cũ khác cũng đều mở miệng uy hiếp.

Vừa dứt lời, trong mắt đã thấy có một tia sáng màu xanh nhạt giống như làn gió thổi tới. Bên tai mới vang lên tiếng leng keng chói tai. Sát khi đáng sợ rét lạnh tập kích tới người. Toàn thân hắn không tự chủ được run rẩy, sởn tóc gáy.

Một kiếm này, quá nhanh... Quá hung dữ...

Những học viên cũ này chỉ cảm thấy mình chém ra một kiếm bị một lực lượng chấn động. Ngụy Kiếm Khí cầm không được, tuột khỏi tay bay ra ngoài. Một cảm giác rét lạnh rơi vào trên cổ họng. Hình như chỉ cần nhẹ nhàng đưa về phía trước một chút là có thể xuyên thủng yết hầu, chết oan chết uổng.

Mồ hôi lạnh xuất hiện trên trán. Sắc mặt tái nhợt. Hai tay theo bản năng giơ lên, trong mắt đầy vẻ hoảng hốt.

- Cái này... cái này... Làm sao có thể...

*****

Các học viên mới còn hoàn hảo. Bọn họ đã xem qua Sở Mộ một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách. Nhưng mười mấy học viên cũ lại khó có thể tiếp nhận được. Phải biết rằng, bọn họ trải qua tu luyện ở ngoại phủ một năm, tu vi kiếm khí cơ bản đều đạt được nửa bước Hóa Khí. Kinh nghiệm thực chiến càng đặc biệt phong phú. Thực lực toàn thân từ lâu không còn giống như nửa bước Hóa Khí bình thường nữa.

Nhưng thật không ngờ, bọn họ vừa ra tay, lại bị một học viên tu vi thập đoạn đỉnh phong mới một kiếm đánh bại.

Trong đáy mắt Sở Mộ chảy qua một tia sáng màu xanh. Thân hình hắn thoáng động, hóa thành một làn gió mạnh vèo cái phóng về phía các học viên cũ. Trong lúc bản thân bay vút qua các học viên mới, hai đạo kiếm quang lóe lên. Hai học viên mới vừa nói ra những lời gây xích mích, chỉ cảm thấy cổ họng của mình truyền ra một trận bị đâm đau. Khi đưa tay lên, liền nhìn thấy một tia màu đỏ tươi. Nhất thời sắc mặt hai người tái nhợt khiếp sợ vạn phần.

Bọn họ cũng đều biết, đây là Sở Mộ cảnh cáo bọn họ. Bọn họ hoảng hốt đồng thời lại vừa căm hận.

Một người một kiếm nhảy vào trong đám học viên cũ, không nói được một lời trực tiếp xuất kiếm. Kiếm quang đáng sợ, kiếm ảnh soàn soạt.

- Cũng dám động thủ với chúng ta, muốn chết.

Các học viên cũ mỗi người đều tức giận, cảm giác trên mặt nóng hừng hực. Chính là một học viên mới tu vi thập đoạn đỉnh phong cũng dám chủ động ra tay với bọn họ. Hơn nữa còn là một mình đối đầu với hai mươi mấy người bọn họ. Quả thực chính là không để bọn họ vào trong mắt.

Leng keng.

Tiếng va chạm chói tai vang lên bên tai không dứt. Từng kiếm quang phóng ra. Màu vàng, màu đỏ, màu tím, màu xanh, màu lam sáng chói giống như pháo hoa, loá mắt. Tất cả kiếm khí gào thét, đều xông về phía Sở Mộ, dường như muốn phân thây Sở Mộ ra.

Thân hình lắc lư, giống như con cá xuyên qua khe đá, lại giống như từng cơn gió nhẹ thổi qua cành lá. Từng kiếm một đều bị đánh thất bại. Tiếp theo, các học viên cũ chỉ thấy trước mắt lần lượt có một tia hàn tinh phóng ra, giống như được sinh ra từ hư vô bay vụt đến.

Kiếm trong tay chấn động. Một lực lượng chấn động không có cách nào thừa nhận khiến bàn tay hơi tê dại. Ngón tay buông lỏng. Ngụy Kiếm Khí bị một lực lượng xiết chặt, khiến tuột khỏi tay bay ra. Tiếp theo chỉ cảm thấy yết hầu truyền ra một cảm giác bị đâm đau.

- Giết hắn!

Một học viên cũ gần như mất lý trí rống to. Sát chiêu thi triển ra. Kiếm quang nổ mạnh, bắn ra trực tiếp bao phủ toàn thân Sở Mộ.

Vung kiếm.

Những tiếng va chạm leng keng vang lên. Vô số kiếm quang nhanh chóng bắn ra tia lửa ra xung quanh. Sát chiêu hơi dừng lại một chút. Sở Mộ mượn lực bay nhanh tới phía trước, thoáng hiện ra ở bên cạnh tên học viên cũ này. Một kiếm vung chém.

- Đáng chết, hắn làm sao có thể lợi hại như vậy được?

- Ra tay toàn lực, không nên giữ lại!

Mỗi người học viên cũ thét to. Có người một lần nữa nhặt Ngụy Kiếm Khí lên, ra tay bao vây tấn công.

Đám học viên mới mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm. Ở trong mắt bọn họ, hai mươi mấy người học viên cũ vây quanh một bóng người màu xanh nhạt, không ngừng xuất kiếm. Kiếm quang lóe lên chói mắt, khiến người ta hoa mắt thần mê. Thậm chí còn có những sát chiêu kiếm thuật thi triển ra, hung uy vô cùng. Bóng người màu xanh nhạt kia dường như muốn bị vô số kiếm quang sắc bén rét lạnh cắn nát, lại nhiều lần xuyên qua khe của các kiếm quang, quỷ thần khó lường.

Một kiếm đâm ra, mây trôi tuôn ra. Mây trắng cuồn cuộn bạo liệt. Vô số kiếm khí mây trắng to bằng ngón tay bắn nhanh ra tám phương!

Toái Vân Kiếm Bạo!

Toái Vân Kiếm Bạo có uy lực rất mạnh, kiếm khí bắn nhanh tám phương, nhất thời khiến những học viên cũ vây quanh Sở Mộ đều bị đẩy lùi.

Sở Mộ giống như tinh linh trong gió, thân hình quay một vòng. Từng kiếm từng kiếm đâm ra, kiếm quang trở nên đen tối. Thời điểm mỗi một kiếm đánh trúng mũi kiếm của đối phương, mũi kiếm đều sẽ run rẩy ba lần, phát ra lực lượng càng cường đại hơn, chấn động mạnh tới mức thân kiếm của đối thủ rung động, lòng bàn tay gần như muốn rách ra, lại không thể giữ được khiến kiếm rời khỏi tay bay ra ngoài.

Bá bá bá.

Vài tiếng động vang lên. Kiếm quang quay lại. Bóng người màu xanh nhạt một lần nữa bay lên trời, giữa không trung xoay một vòng. Sau đó từ trên cao, hắn bắn ra, từ từ hạ xuống đất, giống như một mảnh lá liễu. Tư thế cực nhanh này cùng với cực chậm thay thế lại tuyệt không đột ngột, tự nhiên lưu loát sinh động như mây bay nước chảy.

Chỉ thấy hai mươi mấy người học viên cũ này hai tay trống trơn. Ngụy Kiếm Khí của bọn họ rơi vãi ở bốn phương tám hướng. Ở cổ họng của bọn họ đều có một tia màu đỏ tươi.

Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ vẫn không nói ra một lời nào. Trong nháy mắt đó phong thái lại giống như khắc sâu vào trong lòng của mọi người, không có cách nào phai mờ.

Mỗi học viên mới đều lộ ra ánh mắt sùng bái. Hai mắt bọn họ tỏa ra ánh sáng. Hai học viên mới vừa nói lời gây xích mích, mồ hôi lạnh trực tiếp rơi xuống. Bọn họ càng thêm hỏng thốt. Một chút hận ý ở trong lòng cũng bị phai mờ.

Lấy lực một người, còn chỉ là tu vi thập đoạn đỉnh phong mà thôi, trực tiếp đánh ngã được hai mươi mấy người học viên cũ nửa bước Hóa Khí giống như hoa rơi nước chảy. Điều này quả thật mới nghe lần đầu. Cho dù là Luyện Thanh Vân sư huynh mà bọn họ quen biết, cũng có không cách nào làm được điều này.

Mà hai mươi mấy người học viên cũ này mặt xám như tro tàn, bị đả kích vô cùng trầm trọng. Nhớ rõ, bọn họ ở trong ngoại phủ này, hoàn cảnh tu luyện tốt hơn so với bên ngoài gấp mấy lần. Mặc dù không có cách nào trực tiếp hấp thu được linh khí trong không khí để mình sử dụng, nhưng thời gian dài có linh khí tinh thuần rót vào, đối với thân thể bản thân có sự tẩm bổ không tầm thường. Có thể khiến tiềm lực của bản thân dễ dàng phát ra ngoài.

Nhưng bây giờ, hai mươi mấy người bọn họ lại bị một học viên mới tu vi thập đoạn đỉnh phong đánh bại. Mỗi người gần như đều bắt đầu nảy sinh ý nghĩ rời khỏi nơi đây từ nay về sau không tiếp tục luyện kiếm nữa.

Sở Mộ lại hiểu rất rõ. Hắn mặc dù có thể đánh bại hai mươi mấy người học viên cũ liên thủ, ngoại trừ thực lực của bản thân hắn và năng lực nắm giữ đối với tiết tấu ra, còn có thành phần mưu lợi cực lớn ở bên trong.

Hắn ra tay quá nhanh, quá đột nhiên. Hai mươi mấy người học viên cũ căn bản cũng không có đề phòng. Chờ tới lúc bọn họ kịp phản ứng, Sở Mộ đã nắm giữ tiết tấu. Hơn nữa, sau khi hai mươi mấy người học viên cũ phản kích, mục tiêu chỉ có một. Thân hình Sở Mộ lại lay động không ngừng khiến cho bọn họ không có cách nào phát huy ra toàn lực. Cho dù là thi triển sát chiêu cũng bị ngăn cản liên tục. Bọn họ rất sợ công kích phải những người bạn đồng hành khác. Do đó uy lực giảm bớt đi rất nhiều. Cuối cùng bọn họ rơi vào một kết quả bị đánh bại.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)