Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1747

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1747: Tà Long Đồ Thánh trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Nhị ca đối với Tử Kỳ quả thực quá sủng ái, bất quá có nhị ca ra tay, thời gian vừa tới, tu vi của Tử Kỳ nhất định có thể đạt tới Vạn Cổ cảnh cưu trọng thiên. Tà long điện ta lại có một cường giả.

Dùng thiên phú của Lâm Tử Kỳ, một khi có được tu vi Vạn Cổ cảnh cửu trọng thiên sơ kỳ, lại trải qua một phen mài dũa cùng với công pháp, kiếm pháp bí truyền của Tà Long điện... Thực lực chân chính nhất định sẽ tăng lên nhanh chsong, siêu việt Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường. Chỉ cần tu vi lại tăng lên, có hi vọng trở thành Kiếm Thánh Ám Tinh cấp mới của Tà Long điện.

Lực lượng quyết định trong các thế lực lớn chính là những cường giả trong ba cấp độ kia. chỉ là người mạnh như vậy quá ít, cũng không phải tất cả thiên tài đều có khả năng đạt tới cấp độ tam đại chiến lực này.

Nếu như Tà Long điện có thêm một cường giả Kiếm Thánh Ám Tinh cấp, như vậy chiến lực cao cấp lại tăng lên.

- Có lẽ cũng sắp đóng cửa rồi.

Ngô Ngọc Tử âm thầm nói, trong lòng có vài phần chờ mong, không biết lần này mấy người tiến vào Hắc Thần bí cảnh của Tà Long điện có mấy người còn sống đi ra.

Người còn sống đi ra rất là quan trọng, chỉ cần có thể còn sống đi ra, tu vi hoặc ít hoặc nhiều sẽ tăng lên.

Sau nửa canh giờ, vòng xoáy màu đen bỗng nhiên chuyển động nhanh hơn ở trung tâm càng có một điểm đen tràn ngập, giống như là một giọt mực trong nước xanh vậy, nhanh chóng khuếch tán ra, một cỗ phong bạo mạnh mẽ từ bên trong quét qua.

Tiếng rít nổi lên bốn phía, không bao lâu sau đã thấy một chấm đen nhỏ từ trên trong xuất hiện rồi rơi xuống, là một bóng người.

- Đi ra rồi.

- Không biết có bao nhiêu người còn sống.

Hắc Thần bí cảnh cũng không phải là nơi tiêu hao hưởng lạc gì, mà là địa bàn của bí cảnh hung yêu, vô cùng hung hiểm. Muốn săn giết hung yêu thì cũng phải thừa nhận khả năng bị bí cảnh hung yêu giết chết.

Tử vong là chuyện khó tránh khỏi.

Từng đạo thân ảnh xuất hiện, không có khe hở không gian rơi xuống đương nhiên mọi người có thể bình an đáp uống mà không bị tổn thương một chút nào.

Mỗi một người trên thân đều tản mát ra khí tức cường đại, như là từng cơn bão thổi qua tám phương. Đây rõ ràng là dấu hiệu của việc sau khi tu vi tăng lên, bởi thời gian không đủ cho nên không có hoàn toàn nắm giữ được tu vi.

Những người này sau khi rời khỏi Hắc Thần bí cảnh thì nhanh chóng tản ra, tiến vào trong trận doanh của mình.

Người ngũ đại phủ thành chủ tiến vào trong, kể cả thiếu chủ của bọn họ tổng cộng có mười người. Nhưng mà lúc này còn sống đi ra chỉ có năm hoặc sáu người, tỉ vệ tử vong có thể nói là một nửa.

Thế lực khác có tám, sáu, bốn danh ngạch tiến vào... Nhưng tỷ lệ tử vong cũng không sai biệt lắm, là một nửa.

Cuối cùng trải qua thống kế, tỷ lệ tử vong gần như nửa số.

Người chết đi, nguyên thần đại bộ phận đều trở thành chất bổ cho đám hung yêu. Người sống sót rời đi, tu vi đều tăng lên rõ ràng, ít nhất cũng tăng lên một cấp độ nhỏ. Đương nhiên tu luyện giả tăng lên một cấp độ nhỏ trước khi tiến vào, tu vi bản thân tối thiểu cũng là Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên đỉnh phong, thậm chí là Vạn Cổ cảnh cửu trọng thiên.

Tu vi càng cao muốn tăng lên, số năng lượng cần thiết càng nhiều.

- Mau nhìn Đồ Thiên Quân kìa, ta nhớ trước khi hắn tiến vào Hắc Thần bí cảnh, tu vi mới chỉ là Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong mà thôi. Hiện tại không ngờ tu vi lại đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên hậu kỳ.

- Không có gì là kỳ quái cả. Ngươi nhìn Bạch Thần kìa. Trước khi tiến vào tu vi cũng là Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong, hiện tài thì sao? Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên đỉnh phong.

- Trừ Đồ Thiên Quân, tu vi mấy tinh thần khác đều tăng lên một đại cảnh giới, đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên đỉnh phong

- Không, ngươi nói sai rồi, tu vi của đệ thất tinh thần Vô Song kiếm tinh Sở Mộ là từ Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên sơ kỳ, dường như gần đạt tới trung kỳ.

Đủ tiếng nghị luận không ngừng vang lên không dứt bên tai.

Cuối cùng trải qua công tác thống kê đơn giản. Người tăng tu vi lớn nhất là một đại cảnh giới, ít nhất là một tiểu cấp độ.

- Đáng tiếc còn thiếu một chút, chỉ cần hấp thu một lần tâm hạch chi lực của Ngân giác hung yêu là tu vi của ta có thể đột phá tới trung kỳ.

Sở Mộ thầm nghĩ, chỉ thiếu một chút, hắn đã nhìn thấy hai đầu Ngân giác hung yêu, lúc hắn đang muốn xuất kiếm thì cả người không có cách nào nhúc nhích, bị lực lượng của Hắc Thần bí cảnh cưỡng ép tống ra ngoài.

Nói cách khác, tu vi của Sở Mộ hiện tại là Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên sơ kỳ, tới gần vô hạn Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên trung kỳ. Nhưng mà nếu như để bản thân hắn tu luyện, tối thiểu cũng mất mấy tháng, thậm chí là nửa năm mới có thể thành công đột phá lên.

Không tiếp tục được, Sở Mộ cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thực này. Chỉ là thời gian một tháng tu vi từ Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên sờ kỳ, lại là vô hạn tới gần trung kỳ. Đây coi như là một lần tăng vọt về chất cực lớn.

Có thể nói đối với người có tư cách tiến vào bên trong mà nói, cả đời chỉ có cơ hội lần này mà thôi.

- Còn không tới mười chín năm nữa.

Sở Mộ thầm nghĩ, ánh mắt đảo qua đám người, chợt khẽ giật mình, đồng tử lập tức co rút lại như châm, tập trung vào một người không xa. Trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi, khó có thể tin.

Phong Vô Ý.

Hắn lại nhìn thấy Phong Vô Ý.

- Điều này sao có thể?

Thanh âm nhỏ tới mức chỉ có bản thân Sở Mộ mới có thể nghe được, không có biện pháp nào tin nổi. Sở Mộ rất rõ ràng, trong tòa Yêu sào ở Hắc Thần bí cảnh, Phong Vô Ý đã bị hắn dùng Thiên Uy kiếm thức trực tiếp đánh trúng nguyên thần, đầu bị nghiền nát, thân thể bị tàn phá, đồng nghĩa với việc ý thức dưới chân ý của hắn trùng kích cũng đã tán loạn. Nguyên thần coi như không có bị trực tiếp phá hỏng thì cũng đang ở biên giới sắp sụp đổ.

Dưới tình huống như vậy, chắc chắn mười phần sẽ chết. Thậm chí Sở Mộ còn có thể xác định, trong nháy mắt hắn gặp mấy chục đầu Ngân giác hung yêu vây công rồi chạy thoát, sinh cơ của Phong Vô Ý đã mất hết.

Chết rồi, tuyệt đối đã chết không thể chết hơn, hiện tại sao lại vui vẻ xuất hiện ở đây được chứ?

*****

Cảm nhận được ánh mắt của Sở Mộ, Phong Vô ý nhếch miệng cười, hàm răng trắng noãn, hai mắt thâm thúy, nụ cười kia có một loại quỷ dị không nói nên lời, giống như là kinh hồn. Phong Vô ý nhanh chóng quay đầu lại, chân bước ra, thi triển thân pháp, hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng rời đi, tốc độ kia còn hơn Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường.

Phong Vô Ý lúc bị Sở Mộ chém giết tu vi đã đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên trung kỳ, thực lực chân chính so với Thánh cấp đỉnh phong tầm thường còn mạnh hơn mấy thành. Hiện tại tu vi lại đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên đỉnh phong, thực lực càng cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa lại tu luyện Kinh Trập kiếm pháp cho nên vốn hắn cũng am hiểu tốc độ.

Nhìn vào bóng lưng Phong Vô ý đang rời đi, hai hàng lông mày của Sở Mộ nhíu lại, trong lòng thủy chung có một loại cảm giác kỳ quái quanh quẩn, nói không rõ được, dường như là một loại bất an, dường như cũng không phải chuyên nhằm vào hắn.

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Dù Sở Mộ nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ tới Phong Vô ý đã sớm chết, hiện tại chỉ là thân thể Phong Vô ý bị một Yêu chủ thi triển Yêu chủ chuyển sinh bí thuật chiếm cứ mà thôi.

Ngoại hình nhân loại, bản tính của Yêu chủ, không biết sẽ tạo thành cơn sóng gió gì cho cả Lưu Phóng chi địa.

Nghĩ mãi mà không rõ cho nên Sở Mộ cũng chỉ có thể tạm thời bỏ qua.

Bên Tà Long điện, Tam điện chủ Ngô Ngọc Tử liếc mắt đảo qua, cuối cùng nhìn vào mặt Lâm Tử Kỳ.

Tà Long điện là thế lực cường đại gần với phủ thành chủ, bởi vậy có được tám danh ngạch tiến vào. Tính cả Lâm Trấn Thông bên trong là chín, lúc này chỉ có bốn người đi ra.

- Tử Kỳ? Đã xảy ra chuyện gì? Phụ thân ngươi đâu?

Ngô Ngọc Tử nhìn thấy bộ dáng vẻ mặt mờ mịt, thất hồn lạc phách của Lâm Tử Kỳ, lại đang nhìn ngó khắp nơi cho nên mới nhướng mày hỏi.

- Phụ thân ta đâu? Phụ thân ta đâu?

Lâm Tử Kỳ lặp đi lặp lại, nắm chặt tay Ngô Ngọc Tử, giống như nắm lấy cọng rơm cứu mạng vậy.

- Phụ thân ngươi cùng ngươi tiến vào trong Hắc Thần bí cảnh để bảo hộ ngươi, chẳng lẽ các ngươi không ở một chỗ?

Ngô Ngọc Tử trầm giọng quát hỏi, tiến vào Hắc Thần bí cảnh sẽ phân bố khắp nơi, không cùng một nơi. Vì để hai phụ tử đi cùng nhau cho nên Lâm Trấn Thông đã tốn rât nhiều tâm tư tìm kiếm một bảo vật có công dụng về chuyện này.

Chẳng lẽ bảo vật kia không có hiệu quả.

- Phụ thân ta không có đi ra, phụ thân ta chết rồi...

Hắn lầm bầm, thất hồn lạc phách.

Ngô Ngọc Tử giận dữ, vung tát, trực tiếp đánh tỉnh Lâm Tử Kỳ.

Tà Long điện có ba điện chủ, đều gọi nhau là huynh đệ, tình cảm cũng coi như không tệ, kết hợp với nguyên nhân thực lực, mười Lâm Tử Kỳ cũng vẫn kém Lâm Trấn Thông.

- Nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trong lòng Ngô Ngọc Tử bốc hỏa.

- Là hắn, tam thúc, là hắn giết chết phụ thân ta.

Lâm Tử Kỳ lúc này mới tỉnh táo lại, ánh mắt rời qua chỗ Sở Mộ, trong mắt bắn ra vẻ cừu hận vô hạn, chỉ vào Sở Mộ rồi hét lớn.

- Tà Long bí vệ, Tà Long Đồ thánh trận.

Ngô Ngọc Tử nghe xong, mặc kệ mọi việc, trực tiếp hạ lệnh.

Tiếng sưu sưu vang vọng, từng đạo thân ảnh nhanh chóng di chuyển, hóa thành tàn ảnh, nhanh chóng xuất hiện bốn phía Sở Mộ, hình thành một vòng vây.

Tổng cộng có chí người, tu vi mỗi một người đều là Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong.

Phương vị chín người đứng đều khiến cho Sở Mộ có một loại cảm giác kỳ dị, khí tức giống như cộng minh, nhanh chóng kéo lên.

Sở Mộ biết rõ, đây là một loại chiến trận.

Chín cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tạo thành chiến trận, coi như là chiến trận tương đối bình thường cũng có được uy lực đáng sợ.

Không có chút do dự nào, Sở Mộ hóa thành lưu quang giống như xé rách không trung, từ trong chiến trận đang xây dựng, muốn thóa ra bên ngoài.

Quay đầu, xuất kiếm, từng đạo kiếm quang sắc bén giống như lưu tinh xé rách không trung, đánh bại trăng sáng.

Cùng lúc đó Tà Long Đồ thánh trận được xây dựng xong, khí tức cộng minh, một đầu Tà long màu đen không ngừng ngưng tụ, móng vuốt sắc bén chụp một cái, bẻ vụn kiếm quang của Sở Mộ. Cái đuôi vung lên, hư không giống như nứt vỡ mang theo uy lực khủng bố giống như núi lửa vạn năm bộc phát, đánh về phía Sở Mộ.

Thanh âm sắc bén vang lên, giống như không trung bị xé nát, nghiền nát.

Cái đuôi vừa thô vừa to của Tà long giống như bài sơn hải đảo đánh tới, muốn đập Sở Mộ thành từng mảnh vỡ, uy lực kia khiến cho sắc mặt đám người bốn phía liên tục biến đổi.

Chín cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường xây thành Tà Long đồ thánh trận, uy lực của nó đủ để so với một Kiếm Thánh Ám Tinh cấp.

Sự cường đại của Kiếm Thánh Ám Tinh cấp đã xâm nhập vào trong nhân tâm.

Đó chính là Tam đại chiến lực áp đảo Thánh cấp a, dù chỉ là một loại cấp thấp nhất trong Tam đại chiến lực thì cũng là tồn tại khiến cho người ta nhìn lên.

Cùng lúc đó Ngô Ngọc Tử cũng xuất kiếm theo.

Với tư cách là Tam điện chủ Tà Long điện, thực lực của Ngô Ngọc Tử cũng là Kiếm Thánh Ám Tinh cấp, so với Lâm Trấn Thông hơi yếu hơn một chút mà thôi.

Hắn khác với Lâm Trấn Thông, Lâm Trấn Thông am hiểu chiến đấu, mà thứ hắn am hiểu là phương diện chiến trận, bởi vậy Ngô Ngọc Tử vừa ra tay, chín cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường tạo thánh Tà Long Đồ thánh trận công kích Sở Mộ, thời cơ được lựa chọn vừa đúng.

Một kiếm chém ra, kiếm hóa thành Tà long, móng vuốt sắc bén từ trong hư không vươn ra, hung hăng chộp xuống, trảo chụp vào hư không phát ra tiếng bạo tạc.

Tà Long kiếm pháp do Lâm Trấn Thông thi triển trực tiếp mà bá đạo, tràn ngập hắc ám. Mà Tà Long kiếm pháp Ngô Ngọc Tử thi triển thì khác, Tà long màu đen như ẩn như hiện, giống như là mây mù lượn lờ, ẩn thân vào trong đó. Chỉ có một trảo vươn ra ngoài, nhanh chóng vô cùng, sắc bén vô cùng.

Cùng một môn kiếm pháp dưới thân kiếm của cường giả khác sẽ không có cùng biểu hiện. Chuyện này có liên quan trực tiếp tới tính cách của con người, tâm tính cùng với lực lượng lĩnh ngộ.

Ngô Ngọc Tử xuất kiếm, thời cơ vô cùng tinh diệu, gần như phối hợp hoàn mỹ tới Tà Long Đồ thánh trận, đối mặt với công kích như vậy, cho dù là cường giả Kiếm Thánh Ám Tinh cấp chính thức cũng khó có thể né tránh, chỉ có thể ngăn cản.

Sở Mộ được vinh dự là đệ thất tinh thần, Vô Song kiếm tinh, tu vi hắn cũng đạt tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên sơ kỳ, đến gần vô hạn trung kỳ. Thực lực chân chính kỳ thực còn hơn cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong bình thường. Nhưng nếu nói hiện tại hắn có thể so sánh với cường giả Kiếm Thánh Ám Tinh cấp thì rất nhiều người không tin.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)