Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1816

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1816: Tẩy Luyện thánh thể
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Thần thủy chân dịch a, đó không phải là bảo vật mà là chí bảo. Đưa chí bảo như vậy cho Sở Mộ, người bình thường không có tâm trí như vậy, bất quá suy nghĩ lại một chút, vì đoạt xá thành công, vì che dấu Thâm Lam thần châu, làm như vậy cũng không có gì là đáng trách.

Bất quá coi như Sở Mộ biết rõ Lạc Chân Ngưng bị đoạt xá thành công hắn cũng không đi quản. Thứ nhất thực lực hắn không đủ để quản, thứ hai chuyện này không có liên quan quá lớn tới hắn.

Mang theo Tiên Thiên thủy linh và Thần thủy chân dịch cùng với một đám lớn pháp tắc kết tinh. Lần này xem như Sở Mộ thu hoạch được đầy túi. Sau khi rời khỏi Thần thủy bí cảnh, Sở Mộ lao ra khỏi mặt nước, cũng không có lập tức rời khỏi Lạc Thủy hồ mà đứng trên Lạc Thủy hồ, tìm kiếm một hòn đảo nhỏ rồi đáp xuống.

Đảo qua một vòng, hòn đảo nhỏ như vậy, nguyên khí tuuwong đối, cũng không có slinh dược gì sinh trưởng, nơi này ít ai lui tới.

- Trước tiên phục dục Thần Thủy chân dịch rèn luyện nguyên lực, cố gắng đạt tới tận cùng. Nếu như còn thừa thì dùng để tẩy luyện thánh thể.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Giao phong với Lạc Chân Ngưng một lần khiến cho hắn càng ý thức được tầm quan trọng của thực lực.

Phải biết rằng Lạc Chân Ngưng cũng chỉ là một Tuyệt Thế cường giả nhất luyện mà thôi. Hắn không có cách nào đánh bại, chém giết đối phương chứ đừng nói là một Tuyệt Thế cường giả nhị luyện như Trịnh Lệ, U Hậu. Lại càng không cần phải nói tới Hoàng Đình và Thiên Tộc còn cường đại hơn.

Coi như là một mục tiêu ngắn hạn của hắn như kẻ có được Thổ chi tinh hoa, thực lực người này rất là cường đại, không phải là người mà hắn có thể đối khasmg.

Vứt bỏ tạp niệm, tĩnh tâm lại. Hai tay Sở Mộ giơ lên, ngón tay như ảo mộng, trải rộng bốn phía, phong cấm chồng chất, đan vào nhau, trải rộng bốn phía.

Rất nhanh đã đem một bộ phận hòn đảo che lại, che dấu khí tức chấn động của bản thân Sở Mộ, vặn vẹo ánh sáng tạo thành ảo giác. Từ bên ngoài nhìn vào hoàn toàn không nhìn thấy Sở Mộ, cũng không nhìn thấy hòn đảo bị che giấu ở chỗ nào, hết thảy đều như thường, trừ phi là người thực lực hơn xa Sở Mộ hoặc là người có tạo nghệ rất sâu trên Phong cấm chi đạo thì mới có thể nhìn ra ảo diệu bên trong.

Sau khi bố trí phong cấm, Sở Mộ lấy ra bình ngọc trắng, cẩn thận kiểm tra một phen, xác nhận không có bất kỳ dấu vết động tay động chân nào mới yên tâm.

Thần thủy chân dịch trong bình ngọc này khoảng chừng có ngàn cân. Đối với cái này kỳ thực Sở Mộ cũng không có bao nhiêu khái niệm. Dù sao hắn không biết được hiệu quả của Thần thủy chân dịch rốt cuộc thế nào. Nếu như hiệu quả, một ngàn cân cũng không coi vào đâu, nhưng nếu như hiệu quả rất tốt, như vậy một ngàn cân cũng rất kinh người.

Sở Mộ có thể cảm nhận được khí tức chấn động trong đó, chỉ là Thần thủy chân dịch này cũng không phải dùng để gia tăng tu vi, bởi vậy lực lượng ẩn chứa bên trong rất là bàng bạc, khó có thể phán đoán.

Sở Mộ thử phục dụng một hai cân. Chân dịch mát lạnh theo yết hầu chảy vào trong cơ thể, nhanh chóng chuyển hóa ra, hóa thành cảm giác mát lạnh tràn ngập quanh thân. Không cần Sở Mộ chủ động, Thần thủy chân dịch đã biến thành khí tức mát lạnh lưu chuyển trong kinh mạch toàn thân. Sở Mộ vội vàng điều động Thần Hoang kiếm nguyên vận chuyển trong kinh mạch, tiếp xúc với khí tức mát lạnh của Thần thủy chân dịch. Lập tức, thần thủy chân dịch quấn quanh Thần Hoang kiếm nguyên, không ngừng xuyên qua. Sở Mộ có thể cảm giác được Thần Hoang kiếm nguyên dưới khí tức của Thần Thủy chân dịch, tạp chất đang bị bài trừ từng chút một.

Quá trình rèn luyện là quá trình loại trừ tạp chất, sau khi loại trừ tạp chất là công đoạn cô đọng áp súc.

Cho nên bước đầu tiên rèn luyện nguyên lực là bài trừ tạp chất, bước thứ hai mới là áp súc cô đọng.

Rất nhanh lực lượng của Thần Thủy chân dịch trong cơ thể Sở Mộ hao hết. Sở Mộ cảm giác Thần Hoang kiếm nguyên của mình được rèn luyện một chút, nhưng mà cũng không phải quá mức rõ ràng.

Ngay sau đó, Sở Mộ trực tiếp phục dụng mười cân Thần thủy chân dịch, hiệu quả càng thêm mãnh liệt.

Thần thủy chân dịch là một loại chí bảo năm đó được Thần thủy cung dùng bí pháp lấy ra từ trong các loại bảo vật thủy hệ, lại dung hợp rèn luyện với nhau mà thành. Thường thường chỉ có những đệ tử thiên phú xuất chúng, địa vị tương đối cao mới có tư cách huuowngr thụ. Nhưng mà thoáng cái nhận được ngàn cân cũng là chuyện không có khả năng, nhiều nhất hơn mười cân đã là rất không tồi rồi.

Sau khi mười cân tiêu hao không còn, cảm giác rèn luyện càng thêm rõ ràng. Chỉ là đan điền của Sở Mộ dị biến, lượng kiếm nguyên bình thường gấp mười lần Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường. Hơn nữa bởi vì Thần Hoang kiếm quyết là công pháp tu luyện cao cấp, cho nên Thần Hoang kiếm nguyên tu luyện ra so với kiếm nguyên bình thường tinh thuần hơn rất nhiều, càng thêm cô dọng, rèn luyện đương nhiên càng không dễ.

Phục dụng mười cân, Sở Mộ dùng lực lượng thần hồn thôi động, phối hợp, tốc độ nhanh hơn, hiệu xuất cao hơn.

Rất nhanh Sở Mộ đã phục dụng trên trăm cân Thần Thủy chân dịch, hắn cảm nhận rõ ràng Thần Hoang kiếm nguyên được rèn luyện sơ bộ một phen. Tạp chất bị bài trừ, trong lúc vận chuyển, tối thiểu cũng thông thuận hơn ba phần.

Kiếm nguyên vận chuyển càng thêm thông thuận cũng đồng nghĩa với việc trong lúc chiến đấu, điều động kiếm nguyên sẽ càng nhanh hơn, cũng có nghĩa sẽ chiếm được tiên cơ trước.

Đẳng cấp Thần Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ cực cao, tạp chất đương nhiên rất ít. Bước đầu tiên loại trừ tạp chất đã hoàn thành, như vậy sẽ bước vào bước thứ hai, áp súc, cô đọng.

Sau khi đem kiếm nguyên áp súc, cô dọng, đan điền sẽ có không gian trống, có thể một lần nữa tu luyện, gia tăng kiếm nguyên, gia tăng lượng kiếm nguyên, lại tiếp tục bài trừ tạp chất, áp súc cô đọng tiếp. Không ngừng lặp đi lặp lại quá trình này, mãi tới khi rèn luyện kiếm nguyên tới mức tận cùng, tràn ngập cả đan điền mới thôi. Đến lúc đó có thể bắt tay vào rèn luyện pháp tắc.

Đương nhiên Sở Mộ không có pháp tắc, cho nên lần này hắn cũng không cần rèn luyện pháp tắc.

- Không hổ là chí bảo, nếu như tu luyện thì cũng mất kha khá thời gian mới có thể bài trừ tạp chất trong kiếm nguyen.

Sở Mộ thầm nghĩ, một trăm cân đã bài trừ đi lượng tạp chất trong kiếm nguyên, tương đương với tiết kiệm cho hắn rất nhiều thời gian, đây là tin tức rất tốt.

*****

- Chỉ là không biết một ngàn cân này có thể giúp ta rèn luyện tới mức tận cùng hay không?

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ tiếp tục rèn luyện.

Lúc này trọn vẹn mất thêm ba trăm cân Thần thủy chân dịch thì Sở Mộ mới cảm nhận được Thần Hoang kiếm nguyên của mình được rèn luyện tới tận cùng.

Số lượng thoáng cái giảm bớt đi rất nhiều, chỉ còn một phần ba vốn có, trở nên càng thêm cô dọng, giống như là từ dây thừng biến hóa thành dây kẽm vậy, uy lực cường đại hơn.

Chuyện này cũng đồng nghĩa với việc Thần Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ có thể tiếp tục tu luyện, tăng lên, cuối cùng gấp ba hiện tại.

Tính toán một chút, Sở Mộ phát hiện ra một ngàn cân Thần Thủy chân dịch dường như không đủ dùng, bởi vì rèn luyện hết sẽ tiêu hao bốn trăm cân, chỉ còn lại sáu trăm cân, nhiều lắm chỉ rèn luyện được một lần nữa. Lần cuối cùng chỉ sợ sẽ không có cách nào rèn luyện hoàn tất.

Còn nữa, Thần Hoang kiếm nguyên của Sở Mộ sau khi trải qua áp súc, cô dọng đã đạt tới mức tận cùng. Nói cách khác, hắn muốn lần nữa rèn luyện, nhất định phải tu luyện ra Thần Hoang kiếm nguyên mới, không thể nghi ngờ, đây cũng là chuyện rất cần thời gian. Mặc dù so với trước đó còn nhanh hơn nhiều, nhưng mà cũng không có dễ dàng như vậy, bởi vì cũng cần hấp thu một số lớn năng lượng.

- Đã như vậy trước tiên thử tẩy luyện Thánh thể một chút đi.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Lại phục dụng một trăm cân Thần thủy chân dịch, lúc này không phải là dùng để tôi luyện Thần Hoang kiếm nguyên. Dưới sự dẫn dắt có ý thức của Sở Mộ, lực lượng của Thần thủy chân dịch xuyên qua kinh mạch, tràn ngập trong cơ thể. Cả cơ thể lập tức cảm nhận được khí tức mát lạnh, dần dần lại cảm thấy ngứa, giống như có vô số con kiến nhỏ đang bò qua bò lại trong cơ thể.

Loại cảm giác này hết sức kỳ lạ, giống như là trong cơ bắp đang có biến hóa nào đó.

Sau một thời gian ngắn, lực lượng của một trâm cân Thần thủy chân dịch tiêu hao không còn, Sở Mộ cũng cảm giác được thân thể mình giống như nhẹ đi một chút, giống như trên người vốn có một tảng đá lớn, lúc này tảng đá kia lại biến mất vậy.

Thân thể nhẹ như chim yến, dường như chỉ cần một ý nghĩ là có thể đằng không bay lên trên không trung.

Hắn rất rõ ràng, đây chỉ là một loại cảm giác mà thôi, cũng không phải là thân thể hắn nhẹ đi. Sự thực là sức nặng cũng không có gì thay đổi, chỉ có điều Thần thủy chân dịch đang tẩy luyện thân theter hắn, thay đổi cấu tạo thân thể ở những bộ vị, vị trí rất nhỏ, khiến cho thân thể nghiên về xu hướng hoàn mỹ.

Như vậy, trong lúc rèn luyện thân thể hấp thu lực lượng bên ngoài, hiệu suất chuyển hóa sẽ cao hơn, đương nhiên hiệu quả rèn luyện cũng tốt hơn.

- Tiếp tục tẩy luyện.

Thầm nghĩ một tiếng, lại phục dụng một trăm cân Thần thủy chân dịch, Thánh thể lại một lần nữa được tẩy luyện. Sau khi tẩy luyện hoàn thành, Sở Mộ cảm giác Thánh thể mình dường như lại nhẹ hơn một ít, đương nhiên không có rõ ràng như lần đầu tiên tẩy luyện.

Nếu như chuyện này bị đệ tử Thần Thủy cung biết rõ, biết được Sở Mộ lấy hai trăm cân Thần thủy chân dịch đi tẩy luyện thánh thể thì tuyệt đối sẽ ghen ghét không thôi, thậm chí còn chửi ầm lên.

Thần thủy chân dịch rất là trân quý, bọn hắn hiểu rõ. Đệ tử bình thường căn bản không có tư cách đạt được. Người có thể nhận được đều là đệ tử hạch tâm, hơn nữa còn có cống hiến nhất định mới có thể có được.

Sở Mộ nhận được một ngàn cân Thần thủy chân dịch có lẽ là số lượng mà cả đời phấn đấu của một ít đệ tử hạch tâm cũng không thể đạt tới được. Mỗi một trăm cân cũng quá trân quý, bọn hắn chỉ dùng để rèn luyện nguyên lực. Dù sao Thần Thủy cung không có tu luyện giả tu luyện Thánh thể chi đạo.

Đương nhiên Thần Thủy cung hiện tại đã sớm trở thành lịch sử.

Dưới hai trăm cân Thần thỷ chân dịch, sau khi Thánh thể của Sở Mộ được tẩy luyện trở nên nhẹ nhàng hơn không ít, kết cấu trong cơ thể cũng càng thêm hợp lý.

- Còn thừa bốn trăm cân Thần thủy chân dịch nữa.

Sở Mộ suy nghĩ.

Có lẽ đây là bốn trăm cân Thần thủy chân dịch cuối cùng, không thể nghi ngờ sẽ càng thêm trân quý. Bởi vậy hiện tại dùng luôn hay là giữ lại Sở Mộ vẫn còn đang do dự.

Trước mắt rèn luyện Thần Hoang kiếm nguyên đã tới mức tận cùng, nhưng mà số lượng lại ít đi hai phần ba, phải bổ sung lại. Sau khi bổ sung mới lại rèn luyện được, sau khi đạt tới mức tận cùng mới xem như đạt tới cực hạn của Thánh cấp Nguyên lực chi đạo.

Chỉ là muốn làm được chuyện đó cần phải có thời gian và một ít điều kiện.

Suy nghĩ một phen, cuối cùng Sở Mộ vẫn quyết định tiếp tục tôi luyện thánh thể. Bởi vì Thánh thể sau khi tôi luyện, ngày sau đạt được bảo vật rèn luyện thì hiệu quả sẽ tốt hơn. Ví dụ nếu như trước đó Thánh thể của Sở Mộ được tẩy luyện qua, sau đó lại phục dụng Cuồng Bạo Thánh huyết tiến vào trong Tinh Huyết trì tu luyện thì hiện tại Thánh thể của hắn tối thiểu cũng đạt tới Cửu cấp hậu kỳ, thậm chí là tới gần đỉnh phong.

Sau khi quyết định, Sở Mộ không có chút do dự nào, đem bốn trăm cân Thần thủy chân dịch còn lại hấp thu, dùng lực lượng thần hồn dẫn dắt, tiếp tục tẩy luyện Thánh thể.

Bầu trời xanh thẳm, bao la bát ngát, có hơn mười đạo quang mang tựa như lưu tinh ban ngày xẹt qua phía chân trời, tốc độ cực nhanh, nhanh chóng phóng về phía Thiên Thủy vực mà đi. Một phương hướng khác thì có một đạo quang mang màu trắng đen giao nhau dùng tốc độ còn nhanh hơn ngự không phi hành, phương hướng của người này cũng là Thiên Thủy vực.

- Đại ca, huynh nói lần này Chiến Vương đại nhân phái mười huynh đệ chúng ta xuất trận có phải là chuyện bé xé ra to hay không?

Trong lúc mười đạo thân ảnh vẫn bảo trì tốc độ cao phi hành, có một người lên tiếng.

- Chiến Vương đại nhân sắp xếp như vậy tự nhiên có đạo lý của người.

Người được gọi là đại ca lạnh nhạt nói, cho dù trong lòng hắn cũng cho rằng như vậy nhưng mà lại không thể nói như vậy được.

- Chiến vương đại nhân sắp xếp đương nhiên đệ không có gì dị nghị. Chỉ là đệ cảm thấy muốn đối phó với một mình Sở Mộ lại xuất động mười huynh đệ chúng ta, như vậy chẳng phải đã quá để mắt tới hắn rồi sao?

- Đúng vậy a. Sở Mộ kia ba mươi năm trước cũng chỉ có tu vi Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ, trốn vào Lưu Phóng chi địa kia. Ba mươi năm qua đi, coi như đạt được nhiều kỳ ngộ đi chăng nữa thì tu vi hiện tại có thể đạt tới Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên hay không cũng là một vấn đề lớn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)