← Ch.1836 | Ch.1838 → |
- Thiên phát sát cơ... Địa tuôn sát kiếp...
Mặc niệm một tiếng, thiên địa nguyên khí vô tận cuồng bạo xuất hiện rất mạnh, đại địa cũng bộc phát lực lượng đáng sợ, nó rót từ đỉnh đầu xuống người, dùng bản thân chịu tải, trời cùng đất giao hội, hai lực lượng va chạm với nhau, trong người xuất hiện vòng xoáy, tiếp theo Sở Mộ quán chú lực lượng trong người vào song kiếm.
- Ngươi muốn giãy dụa lần cuối cùng sao?
- Trời muốn ngươi chết, ngươi nhất định phải chết.
- Thiên Đạo Tài Quyết!
Thiên Đạo Cực giơ tay lên, vòng xoáy hình cái phiễu trên bầu trời nhiễm một tia khí tức màu xám. Khí tức màu xám này tràn ngập hủy diệt, hủy diệt thiên địa hủy diệt vạn vật, không thứ gì không diệt.
Vừa dứt lời, Thiên Đạo Cực giơ tay điểm về phía trước, hắn chỉ vào Sở Mộ, cùng lúc đó trong cái phiễu thạt lớn lại có cánh tay màu ngã sữa duỗi ra, nó óng ánh sáng long lanh giống như tác phẩm nghệ thuật, chỉ một tia khí tức màu xám trắng vờn quanh hình thành đường vân huyền diệu.
Thiên Đạo Tài Quyết!
Người Thiên Tộc có một bí pháp rất mạnh, chỉ có cường giả tuyệt thế mới có thể tu hành, Thiên Tộc khác nhau nhau thi triển Thiên Đạo Tài Quyết có hình thức khác nhau, tất cả đều có một điểm chung chính là vô cùng cường đại, vô cùng kinh người, giống như đại biểu lực lượng thiên đạo.
Một khi bị Thiên Đạo Tài Quyết đánh trúng, tất nhiên sẽ bị thương nặng, ngay cả linh hồn cũng bị thương hoặc toái diệt, cường giả tuyệt thế Thiên Tộc bình thường không thi triển chiêu này, bởi vì một khi thi triển cũng tạo thành gánh nặng cho bọn họ.
Nhưng hiện tại vì chém giết Sở Mộ, Thiên Đạo Cực không thể không thi triển chiêu này, hắn cũng tin tưởng chắc chắn, Sở Mộ sẽ diệt vong dưới chiêu này, thần hồn biến mất trong thiên địa, cũng không còn dấu vết tồn tại.
So với ngón tay màu ngà sữa kia, vào lúc nó hướng về phía Sở Mộ liền cho người ta cảm giác như bóp chết con kiến.
- Thiên Sát Địa Kiếp!
Đôi mắt Sở Mộ bắn ra hàn quang, hắn giơ song kiếm chém giết.
Mang theo lực lượng thiên địa, mang theo tất cả lực lượng bản thân rót vào trong song kiếm, quỹ tích song song nhất trí với nhau, lúc này điểm vào cánh tay màu ngà sữa.
Không gian bị hai đạo kiếm quang mở ra chẳng khác gì dùng dao cắt vào giấy.
Thân thể Vu Đạo Sinh run rẩy, sắc mặt biến hóa, hắn cảm thấy kinh hồn táng đảm khi đối mặt với hai đạo kiếm quang này, hai kiếm này đủ sức uy hiếp hắn, nếu hắn đối mặt, bản thân không cẩn thận có thể bị chém giết tại chỗ.
Cấp độ nhất luyện lại có thực lực chém giết nhị luyện sơ cấp, thực lực như vậy quá đáng sợ, thiên phú như vậy cũng làm người khác sợ hãi.
- Nhất định phải chết!
Vu Đạo Sinh xiết chặc nắm đấm, hôm nay đã thành thế như nước với lửa với Sở Mộ, nếu Sở Mộ không chết, Hắc Bạch Viên Cung sẽ gặp kiếp nạn.
Chỉ hi vọng Thiên Đạo Cực vận dụng Thiên Đạo Tài Quyết có thể diệt sát Sở Mộ.
Trong đầu Vu Đạo Sinh có suy nghĩ như vậy, lúc Thiên Sát Địa Kiếp kiếm thức và ngón tay của Thiên Đạo Tài Quyết va chạm, cả hai dừng lại trong hư không giống như vĩnh hằng.
- Toái!
Đôi mắt lạnh như băng của Thiên Đạo Cực nhìn chằm chằm vào hai chiêu thức va chạm.
Hai đạo kiếm quang run lên, ngón tay của Thiên Đạo Tài Quyết xuất hiện vết rách đầu tiên, sau đó là thứ hai, thứ ba, vô số vết rách trải rộng khắp nơi, ngón tay nhấn một cái hai đạo kiếm quang tan nát hóa thành vô số kiếm quang bắn ra khắp bốn phía, mỗi một đạo kiếm quang đều có thể mở hư không, hư không bị cắt nát giống như mạng nhện.
Ngón tay màu ngà sữa bị ngăn cản, tốc độ giảm xuống, mặc dù đánh nát hai đạo kiếm quang nhưng hai đạo kiếm quang cũng lưu lại dấu vết thật sâu trên ngón tay, cũng đánh tan rất nhiều khí tức màu xám trên đó, từ đó ngón tay mơ hồ rất nhiều, cũng suy yếu rất lớn.
Sở Mộ không thể thoát thân, bởi vì bị tập trung cho nên chỉ có thể đón đỡ.
Lúc này thi triển kiếm thức Thiên Sát Địa Kiếp, thân thể còn thừa nhận nổi, chưa tới cực hạn nhưng không thể thi triển lần thứ hai, cũng không có thời gian lại thi triển lần thứ hai.
Thiên Địa Thập Tự Trảm!
Thập tự kiếm quang phá không giết ra, đánh trúng ngón tay và tán loạn.
Một kích không thành, Sở Mộ liên tục bộc phát thi triển thập tự kiếm quang.
Sau khi sử dụng ba thức Thiên Địa Thập Tự Trảm công kích, toàn bộ đều đánh trúng ngón tay màu ngà sữa, lưu lại thập tự kiếm ngấn, tốc độ ngón tay bị ngăn cản, khí tức màu xám trắng suy yếu không ít, uy lực cũng giảm nhiều.
Lục Đạo kiếm thức!
Sáu vòng tròn màu đen xếp thành đường thẳng, hấp lực cường đại bộc phát. Ngón tay điểm nát vòng xoáy đầu tiên, lại đánh tan vòng xoáy thứ hai.
Sáu vòng tròn đen kịt bị nghiền nát, ngón tay điểm vào người Sở Mộ.
Song kiếm giao nhau hoành trước người, lực lượng của hắn bộc phát không giữ lại, Sở Mộ cũng vận dụng vĩnh hằng kiếm ý.
Yên diệt kiếm ý có lực phá hoại càng mạnh hơn nữa nhưng ở phương diện phòng ngự còn yếu hơn vĩnh hằng kiếm ý rất nhiều, trong tình huống này, Sở Mộ không muốn sử dụng kiếm ý.
Quả nhiên vĩnh hằng kiếm ý vừa động dụng, yên diệt kiếm ý sắp thành hình lập tức chấn động và có sụp đổ dấu hiệu, tình hình hiện tại quá nguy hiểm, Sở Mộ bất chấp nhiều như thế.
Lực lượng không cách nào hình dung rót vào song kiếm và chém ra ngoài, trong nháy mắt tất cả lực lượng chấn động bao phủ thân kiếm. Cơ hồ muốn nghiền nát tất cả, hư không chung quanh Sở Mộ sụp đổ, từng vết rách màu đen thật nhỏ xuất hiện.
Ngón tay không ngừng ấn xuống, song kiếm của Sở Mộ bị ép tới gần ngực, xương ngực sắp đứt gãy, nội tạng run động không thôi. Tinh huyết cuồng bạo, không gian sau lưng sụp đổ. Vết rách càng ngày càng nhiều và càng ngày càng thô to.
Lực lượng trên song kiếm bị đánh tan dần dần, áp lực càng lúc càng lớn, ầm, hư không sau lưng Sở Mộ sụp đổ tới mức tận cùng, nó bị nghiền nát thê thảm.
Ý niệm khẽ động, Sở Mộ kiệt lực giảm bớt lực xung kích, hư không sau lưng bị lực lượng đè ép nên tốc độ nghiền nát nhanh hơn.
Uy lực của ngón tay quá mức cường đại Sở Mộ tự biết không địch lại, hắn biết nếu lại như thế sẽ phải chết ở nơi này, đây không phải kết quả hắn muốn, bởi vậy chỉ có trốn vào không gian nghiền nát phía sau, sinh tử do tơời.
Trong âm thanh ken két, hư không sau lưng triệt để nghiền nát và hóa thành cái động nhỏ màu đen, Sở Mộ lui ra phía sau và trốn vào bên trong, ngón tay màu ngà sữa cũng bị hút vào lỗ đen, tiếp theo ngón tay rung động và xuất hiện vết rách trải rộng cả ngón tay và nghiền nát ngay sau đó.
← Ch. 1836 | Ch. 1838 → |