Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1867

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1867: Thực lực của Sở Mộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Không Lưu giải thích rằng:

- Hàn Băng Ma Nhân là tồn tại phụ thân ở vòng ngoài bí cảnh, như thủ vệ, có thực lực cường giả tuyệt thế Nhất Luyện, khí lạnh kinh người, trong cơ thể có lẽ có hàn băng ngọc tủy, sau khi dùng tăng cao lực lượng rèn luyện bản thân, chậm rãi tiến bộ thực lực. Năm xưa ta được nhiều hàn băng ngọc tủy, luyện hóa nó tăng cao thực lực.

Không Lưu bổ sung thêm:

- Hàn Băng Ma Nhân không có điểm yếu, chỉ có dùng lực lượng cường đại đánh nát cơ thể chúng nó mới giết chết được, không thì Hàn Băng Ma Nhân có thể hấp thu khí lạnh trong bí cảnh phục hồi bản thân.

Trong khi Không Lưu nói chuyện thì các bóng người xuất hiện ở phía xa, mỗi bóng dáng cao hai thước, một cái đầu, hai tay, mình, đôi chân, trông như nhân loại. Nhưng người chúng nó màu băng lam nhạt, các đốm băng lam sâu thẳm rải rác rậm rạp trên người toát ra khí lạnh cực kỳ kinh người.

Đôi mắt Hàn Băng Ma Nhân là màu băng lam sâu thẳm, lạnh băng vô tình ẩn chứa chút bạo ngược.

Nhìn thấy sáu người Sở Mộ, đám Hàn Băng Ma Nhân phát ra tiếng gầm kinh người chạy rầm rập đến.

Hàn Băng Ma Nhân chạy nhanh tốc độ rất mau, tựa như thuấn di trong băng tuyết lao nhanh đến gần đám người Sở Mộ. Cùng với tiếng gầm rống của chúng nó, khí lạnh cuồn cuộn ập dến, gió bắc rít gào, tuyết bay lất phất.

Trong phút chốc hơn mười con Hàn Băng Ma Nhân đến gần sáu người Sở Mộ, khí lạnh càng buốt giá.

Tay của Hàn Băng Ma Nhân rất lạ, khác với năm ngón tay của nhân loại, có vẻ thô to hơn, giống móng vuốt băng giá.

Hàn Băng Ma Nhân vung nhanh móng vuốt băng, khí lạnh lẫm liệt tụ tập trong móng vuốt hóa thành các vết cào lóe tia sáng lạnh xé rách không trung chộp hướng đám người Sở Mộ. Công kích đẳng cấp này đủ để uy hiếp cường giả tuyệt thế Nhất Luyện.

Phong Vô Ngân nói:

- Sở Mộ cẩn thận!

Xung quanh như có gió thổi qua mang đến ấm áp mùa xuân cho đất tuyết băng giá.

Phong Vô Ngân rút kiếm, gió nhẹ thổi, nơi gió lướt qua băng tuyết hòa tan. Kiếm quang tựa gió khiến Hàn Băng Ma Nhân hòa tan nhanh như băng tuyết dưới ánh nắng, biến mất.

Trong sáu người Cổ Kiếm Minh thì thực lực của Sở Mộ được nhận định là cực hạn Nhất Luyện, đó là nhận định cao nhất dành cho hắn. Nên mười con Hàn Băng Ma Nhân thực lực Nhất Luyện có thực lực uy hiếp Sở Mộ.

Sáu người giờ là minh hữu, trong tình huống điều kiện cho phép sẽ ra tay giúp Sở Mộ nhưng biết giữ sức, để hắn tự mình phát huy.

Trừ Sở Mộ bị nhận định là cực hạn Nhất Luyện ra năm người khác ít ra cỡ Nhị Luyện trung giai. Đúng vậy, Vương Tôn trong trạng thái ám sát có thực lực đó, tuy Hàn Băng Ma Nhân có đến mười mấy con nhưng thực lực chỉ là Nhất Luyện cũng không đánh lại bọn họ.

Phong Vô Ngân chém kiếm ra, kiếm quang tựa gió vụt qua, ba con Hàn Băng Ma Nhân khựng lại sau đó tan rã trong làn gió, biến mất.

Kiếm của Hạ Vĩnh Tầm mang theo thê lương, dường như thê lương có thể cảm nhận hoàn cảnh bốn phía, băng tuyết trông cũng thêm phần thê lương, ba con Hàn Băng Ma Nhân chết dưới kiếm của gã.

Vương Tôn thoáng hiện liên tục giết hai con Hàn Băng Ma Nhân, tách lìa chúng nó thành mấy mảnh vụn.

Hai tay Lôi Bá lấp lóe lôi quang đánh ra, đập nát hai con Hàn Băng Ma Nhân. Không Lưu quen thuộc Hàn Băng Ma Nhân nhất trong nhóm, nên gã ra tay dễ dàng hơn. Không gian lợi nhẫn cắt nát vụn ba con Hàn Băng Ma Nhân.

Một con Hàn Băng Ma Nhân chết dưới kiếm của Sở Mộ.

Sở Mộ không dốc hết sức ra, vì một con Hàn Băng Ma Nhân bình thường thực lực chỉ cỡ cường giả Nhất Luyện đỉnh sơ giai.

Với Sở Mộ thì con Hàn Băng Ma Nhân cỡ đó chẳng đem đến uy hiếp gì, nhưng người khác lại thấy khác. Bọn họ chính mắt thấy Sở Mộ dễ dàng giết một con Hàn Băng Ma Nhân thực lực Nhất Luyện đỉnh sơ giai, càng chứng minh sức mạnh của hắn, khiến bọn họ yên lòng hơn.

Mười mấy con Hàn Băng Ma Nhân chết, hòa tan biến mất không để lại dấu vết gì.

Không Lưu nói:

- Trong cơ thể Hàn Băng Ma Nhân xác suất có hàn băng ngọc tủy rất thấp, cỡ một so một trăm.

Mười mấy năm trước Không Lưu giết vài ngàn con Hàn Băng Ma Nhân mới được mấy chục khối hàn băng ngọc tủy, xác suất một trăm chia một không hề khoa trương.

- Nhưng nếu là Hàn Băng Ma Tướng thì thì trong cơ thể mỗi con đều có hàn băng ngọc tủy.

Phong Vô Ngân hỏi:

- Hàn Băng Ma Tướng? Là tồn tại đẳng cấp cao hơn Hàn Băng Ma Nhân sao?

- Đúng rồi, thực lực của Hàn Băng Ma Nhân là Nhất Luyện, mạnh nhất sẽ không đến Nhị Luyện. Hàn Băng Ma Tướng thực lực thấp nhất là Nhị Luyện sơ giai, mạnh nhất là cực hạn Nhị Luyện.

Không Lưu giải thích rằng:

- Mười mấy năm trước ta định vào sâu trong bí cảnh, tiếc rằng số xui gặp một con Hàn Băng Ma Tướng Nhị Luyện trung giai, ta chỉ có thực lực Nhị Luyện sơ giai không thể đánh bại đối phương, đành dựa vào năng lực giữ mạng rút lui. Hiện giờ thì khác, có lẽ chúng ta có thể giết qua Hàn Băng Ma Tướng, vào Hàn Băng cung điện sâu trong bí cảnh.

Lôi Bá nói:

- Vậy còn chờ gì nữa!

Lôi Bá siết chặt hai tay, tia điện nóng cháy nhảy nhót như tia chớp đì đùng.

Không Lưu từng đến đây nên từ gã dẫn đường, mọi người rất yên tâm vì có lời thề thiên đạo.

Liên tục tiến lên, vào sâu bên trong cũng ngày càng buốt giá hơn. Hàn Băng Ma Tướng xuất hiện thực lực cũng càng ngày càng lớn mạnh, Nhất Luyện trung giai... Nhất Luyện đỉnh trung giai... Nhất Luyện cao giai... Nhất Luyện đỉnh cao giai... đỉnh Nhất Luyện...

Sau đó là cực hạn Nhất Luyện.

Nhưng dù là Nhất Luyện trung giai hay cực hạn Nhất Luyện đều không đem lại uy lực cho nhóm người Cổ Kiếm Minh. Sở Mộ không cần ra tay, năm người đã giết chết một đám Hàn Băng Ma Nhân.

Trong bí cảnh này Hàn Băng Ma Nhân có ưu thế hoàn cảnh, khiến năng lực sinh tồn của chúng nó được tăng cao. Nhưng cách biệt giữa Nhị Luyện và Nhất Luyện rất rõ ràng, ưu thế của Hàn Băng Ma Nhân lớn mạnh trước lực lượng tuyệt đối cũng không làm nên chuyện gì.

Cái chết là kết cục duy nhất của chúng nó.

Mọi người không ngừng chém giết, bắt đầu thu hoạch hàn băng ngọc tủy.

Hình dạng của hàn băng ngọc tủy không rập khuôn. Có cái hình tròn bất quy tắc, có cái lăng giác, có cái hình trụ vân vân. Hàn Băng Ma Nhân thực lực khác nhau sinh ra hàn băng ngọc tủy thể tích không có gì khác, nhưng lực lượng ẩn chứa trong đó chia ra cao thấp.

Hàn băng ngọc tủy không chỉ thích hợp cho người tu luyện công pháp hàn băng hệ, cũng thích hợp tu luyện giả khác hấp thu luyện hóa, chiết xuất ra lực lượng của bản thân, rèn luyện pháp tắc tốt hơn. có thể nói là tài nguyên tu luyện cực kỳ quan trọng.

*****

Nhưng hiện giờ không phải lúc luyện hóa hàn băng ngọc tủy, mọi người lo cất trước, chờ đi rồi mới chia nhau.

Ngày càng lạnh lẽo bắt đầu ảnh hưởng máu chảy trong bọn họ, đám người đi qua khu vực Hàn Băng Ma Nhân vào Hàn Băng Ma Tướng.

Con Hàn Băng Ma Tướng thứ nhất đập vào mắt mọi người.

Hàn Băng Ma Tướng cao lớn hơn Hàn Băng Ma Nhân, cỡ hai thước rưỡi, màu thân thể sâu hơn, đôi mắt như ngọc bích, lạnh băng vô tình, hờ hững thương sinh.

Hàn Băng Ma Tướng phát ra dao động khí lạnh cường đại thổi quét bốn phía. Khi thấy nhóm người Sở Mộ thì Hàn Băng Ma Tướng gầm lên, di chuyển nhanh đến gần, dưới chân nhanh chóng khuếch tán một vòng sóng gợn màu lam nhạt. Sóng gợn bao trùm trăm thước, từ mặt đất băng tuyết đóng băng thêm một lớp.

Hàn Băng Ma Hoàn!

Đây là năng lực tự mang của Hàn Băng Ma Tướng, có thể sinh ra lạnh lẽo kinh người, lạnh còn hơn là hàn cảnh lạnh lẽo gấp mấy lần, ảnh hưởng khí huyết của mọi người vận chuyển, ảnh hưởng thân thể nhanh nhẹn, khiến thực lực khó thể phát huy hoàn toàn.

Lôi Bá nói:

- Sở Mộ lão đệ hãy đứng sau chúng ta!

Lôi Bá lắc người hóa thành lôi quang bắn nhanh hướng Hàn Băng Ma Tướng kia, từ khi nào trong hai tay Lôi Bá đeo bao tay màu tím, trên bao tay có tia điện rậm rạp lượn lờ.

Trong khoảnh khắc Lôi Bá nhanh chóng đến gần Hàn Băng Ma Tướng, vào phạm vi Hàn Băng Ma Hoàn, băng sương nhanh chóng bao trùm người gã, tốc độ giảm thấp.

Lôi Bá khẽ quát, lực lượng đáng sợ bùng nổ, lôi quang chạy khắp người xua tan băng vụn, tốc độ lại tăng lên áp sát Hàn Băng Ma Tướng. Hai đấm liên tục đánh ra như thiên lôi phá không đuổi theo cơ thể Hàn Băng Ma Tướng.

Bùm bùm!

Cơ thể Hàn Băng Ma Tướng run rẩy liên tục thụt lùi, người bị đấm thủng hai cái lỗ, lôi quang lượn lờ.

Nhưng Hàn Băng Ma Hoàn hấp thu nhiều khí lạnh rót vào cơ thể Hàn Băng Ma Tướng, khiến hai lỗ thủng trên người nó nhanh chóng khép lại.

Như Không Lưu nói, nếu không trực tiếp nổ nát thì khó mà giết Hàn Băng Ma Tướng.

Có thể nói con Hàn Băng Ma Tướng Nhị Luyện sơ giai này rất khó chơi, năng lực sinh tồn vợt qua cường giả Nhị Luyện trung giai, sánh bằng Nhị Luyện đỉnh trung giai. Đặc biệt Hàn Băng Ma Tướng có năng lực phục hồi nhanh càng khó chơi hơn nữa.

Lôi Bá lại bùng nổ lực lượng, thi triển sát chiêu mạnh mẽ, lôi quang như ngục, uy năng khủng bố bao trùm toàn thân Hàn Băng Ma Tướng chạy khắp trên dưới phá hoại.

Một kích kia làm người Hàn Băng Ma Tướng tan nát, rốt cuộc cũng bị tiêu diệt.

Giải quyết xong một con Hàn Băng Ma Tướng Nhị Luyện sơ giai Lôi Bá mệt mỏi như địa chiến một trận, tiêu hao hai mươi phần trăm lực lượng.

Biểu tình Lôi Bá nghiêm túc nói:

- Con đường tiếp theo không dễ đi.

Lôi Bá cầm một khối hàn băng ngọc tủy to hơn của Hàn Băng Ma Nhân, bên trong ẩn chứa lực lượng bàng bạc gấp mấy lần.

Những người khác gật đầu. Chiến đấu giữa Lôi Bá và Hàn Băng Ma Tướng tuy chấm dứt trong thời gian rất ngắn nhưng với ánh mắt của họ nhìn ra nhiều thứ, nên hiểu rằng tiếp theo con đường đi hướng Hàn Băng cung điện rất khó tiến lên.

- Sở Mộ, hay là ngươi ở lại đây đi?

Phong Vô Ngân nói xong lại lắc đầu:

- Ở lại đây cũng không được, tùy thời gặp Hàn Băng Ma Nhân hoặc Hàn Băng Ma Tướng, thôi đi chung với chúng ta tới trước đi.

Không Lưu nói:

- Nếu gặp chuyện bất đắc dĩ thì chúng ta lấy mục tiêu là kiếm hàn băng ngọc tủy.

Dù vào Hàn Băng cung điện có sức hấp dẫn rất lớn với bọn họ nhưng mọi chuyện phải tùy vào hoàn cảnh thực tế.

Sở Mộ cười nói:

- Có lẽ chúng ta may mắn vào Hàn Băng cung điện được thì sao?

Mọi người cười nói:

- Hy vọng lời may mắn của ngươi thành hiện thực.

Vì giữ tốc độ tiến lên, hễ gặp Hàn Băng Ma Tướng ít nhất sẽ có hai người tấn công tranh thủ giết chết nhanh chóng, lấy hàn băng ngọc tủy. Miễn lấy hàn băng ngọc tủy ra thì Hàn Băng Ma Tướng không còn hy vọng phục hồi, nếu không dù có đánh nát Hàn Băng Ma Tướng mà hàn băng ngọc tủy vẫn còn thì theo thời gian trôi qua hấp thu khí lạnh xong nó sẽ phục hồi lại.

Dần dần đường nét một tòa cung điện xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Đường nét Hàn Băng cung điện phát huy trước mắt mọi người như gần trong gang tấc, ai nấy mắt sáng rỡ, đó là sự hy vọng và mong đợi.

Giết qua khu vực Hàn Băng Ma Nhân không có áp lực gì, nhưng vào khu vực Hàn Băng Ma Tướng thì áp lực không ngừng tăng lớn. Từ ban đầu là Hàn Băng Ma Tướng là Nhị Luyện sơ giai đần đến đỉnh sơ giai, rrồi Nhị Luyện trung giai, đỉnh trung giai. Hiện bọn họ vừa giết một con Hàn Băng Ma Tướng Nhị Luyện cao giai.

Về lực lượng tuyệt đối thì Hàn Băng Ma Tướng Nhị Luyện cao giai không quá mạnh, trình độ bình thường. Nhưng Hàn Băng Ma Hoàn có uy lực kinh người, cường giả như Vương Tôn, Lôi Bá bị ảnh hưởng ró rệt, phải giữ trạng thái liên tục dốc hết sức bùng nổ mới chống đỡ được. Không Lưu bị ảnh hưởng cũng rõ ràng, nhưng dường như gã có mang báu vật chống cự lạnh lẽo nên nhẹ nhàng hơn Lôi Bá, Vương Tôn. Hạ Vĩnh Tầm, Phong Vô Ngân thì thực lực mạnh nhất, ngăn cản nhẹ nhàng nhất.

Nhưng Hàn Băng Ma Tướng Nhị Luyện cao giai năng lực sinh tồn kinh người hơn nữa, cơ thể cực kỳ cứng rắn rất khó phá hư, miễn không hoàn toàn phá hỏng là chúng nó sẽ nhanh chóng phục hồi ngay.

Giết Hàn Băng Ma Tướng Nhị Luyện cao giai là kết cả cả nhóm hợp tác, trừ Sở Mộ ra. Nếu một chọi một thì dù là Phong Vô Ngân cũng khó thể đập nát Hàn Băng Ma Tướng trong thời gian ngắn.

Tuy đường nét Hàn Băng cung điện đã đập vào mắt mọi người, dù lòng họ tràn ngập mong chờ nhưng cũng biết chặng đường tiếp theo gặp Hàn Băng Ma Tướng sẽ càng mạnh hơn nữa.

Một con Hàn Băng Ma Tướng Nhị Luyện cao giai đã khiến bọn họ rất chật vật, nếu có Hàn Băng Ma Tướng Nhị Luyện đỉnh cao giai thì càng khó đối thủ hơn. Nếu là Hàn Băng Ma Tướng đỉnh Nhị Luyện, thậm chí cực hạn Nhị Luyện thì sao?

Nghĩ đến đây lòng mọi người nặng trĩu, cảm giác lo được lo mất.

Rõ ràng Hàn Băng cung điện đã gần ngay trước mắt nhưng vì thực lực không đủ mà không thể đi vào, cảm giác đó cực kỳ khó chịu.

Sau khi phục hồi lực lượng mọi người lại tiến lên, vì Sở Mộ 'yếu nhất' nên đi hàng cuối cùng.

Không ra mọi người dự đoán, một con Hàn Băng Ma Tướng đỉnh cao giai xuất hiện trước mắt mọi người, lao nhanh tới. Tiếng rống vang lên, khí lạnh kinh người khuếch tán ầm ầm trùng kích, tuyết rơi lất phất không ngừng, vô cùng vô tận thành vùng đất tuyết.

Hàn băng trảo xé rách không trung, trảo ảnh lan tràn cuốn lấy vô số khí lạnh từ bốn phương tám hướng đánh lén mọi người.

*****

Có tiếng quát như phát cuồng dưới trăng:

- Thanh Phong Minh Nguyệt Kiếm!

Phong Vô Ngân lắc người, mọi người cảm thấy tuyết bay lả tả đã biến mất, bóng đêm buông xuống, một vầng trăng sáng treo cao.

Gió nhẹ thổi, trăng sáng treo cao, ý cảnh hoàn toàn khác nhau nhưng dung hòa dưới kiếm của Phong Vô Ngân chém ra, nhẹ nhàng không mang theo chút hơi thở khói lửa.

Kiếm của Hạ Vĩnh Tầm mang theo thê lương:

- Đại Bi Vô Lượng!

Sinh mệnh nào hơi có trí tuệ đều sẽ bị ảnh hưởng, Hàn Băng Ma Tướng cũng có trí tuệ nên không ngoại lệ được.

Nhưng trí tuệ của Hàn Băng Ma Tướng không cao, bị ảnh hưởng không quá rõ ràng, nó chỉ tạm dừng, nhưng như thế đã bị mọi người bắt lấy thời cơ.

Hai tay Lôi Bá vạch:

- Oanh Lôi Phá!

Vô số sấm sét tụ tập thành một trường thương lôi đình vô cùng đáng sợ như đánh nát khung trời ập hướng Hàn Băng Ma Tướng.

Không Lưu giơ một tay lên, ánh sáng bạc lấp lánh bên rìa bàn tay:

- Hư Không Trảm!

Chưởng chém xuống không tiếng động, không gian dưới chưởng bị xé rách nhanh chóng lan tràn hướng Hàn Băng Ma Tướng.

Thân thể Vương Tôn như ẩn như hiện, lấp lóe xuất hiện sau lưng Hàn Băng Ma Tướng, đoản kiếm nhanh chóng cắt chém.

Năm người không nương tay.

Hàn Băng Ma Tướng không thể né tránh, bị công kích dồn dập. Dù là cường giả đỉnh Nhị Luyện cũng không chịu nổi đòn công kích như vậy.

Người Hàn Băng Ma Tướng vỡ ra, nhưng còn một miếng bao bọc hàn băng ngọc tủy chưa vỡ nát, lực hút sinh ra, vô số khí lạnh dao động ùa tới.

Đám người mới bộc phát ra tuyệt chiêu mạnh mẽ, trông thấy cảnh này thì biến sắc mặt. Tốc độ phục hồi quá mau, dường như chỉ cần một giây là Hàn Băng Ma Tướng sẽ khỏe lại hơn phân nửa, hai giây là hoàn toàn lành lặn.

Nếu một giây qua đi, Hàn Băng Ma Tướng phục hồi lại một nửa đã có năng lực chiến đấu. Bọn họ vừa thi triển tuyệt chiêu mãnh mẽ khó mà dùng lại lần thứ hai.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một luồng kiếm quang như từ trên trời vụt qua, chớp mắt giá lâm như vượt qua thời gian và không gian thẳng hướng mảnh nhỏ bọc hàn băng ngọc tủy.

Như một cọng cỏ đè sụp lạc đà, nơi mũi kiếm đâm mảnh nhỏ nứt rạn li ti.

Răng rắc!

Mảnh nhỏ vỡ nát, vị trí mới phục hồi một chút cũng tan vỡ, một khối hàn băng ngọc tủy rớt xuống đất.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhìn kỹ lại thì ra là Sở Mộ.

Lôi Bá cười to bảo:

- Giỏi!

Phong Vô Ngân cũng cười:

- Một kiếm diệu đến đỉnh, cùng tu vi trước một kiếm như vậy ta không chắc mình có thể ngăn cản được không.

Lực lượng nhát kiếm kia không quá mạnh, vẫn là đẳng cấp Nhất Luyện nhưng nắm chắc thời cơ độc đáo, không gì sánh bằng, cực kỳ kinh người.

Sở Mộ cười nói:

- Không thể cứ luôn đứng bên cạnh xem được.

Sở Mộ khều kiếm hất hàn băng ngọc tủy lện, rơi vào tay Không Lưu.

Tất cả hàn băng ngọc tủy hiện do Không Lưu giữ, dù sao là gã cống hiến bí cảnh ra, dĩ nhiên chỉ giữ tạm thời, khi nào đi ra sẽ chia đều hàn băng ngọc tủy.

- Các vị hãy phục hồi trước đi.

Thi triển tuyệt chiêu làm bọn họ hao hết một phần lực lượng, tuy chỉ là số ít nhưng tiếp theo có lẽ sẽ gặp Hàn Băng Ma Tướng càng đáng sợ hơn, nên phải phục hồi thực lực đến đỉnh mới được.

Kỳ dị là tiếp theo đám người không gặp Hàn Băng Ma Tướng nào nữa, một đường tiến lên mãi đến trước cổng Hàn Băng cung điện.

Hàn Băng cung điện như đúc bằng băng, màu lam thẳm toát ra khí lạnh lẫm liệt đóng băng mọi thứ xung quanh. Lạnh lẽo làm mọi người run run, khí huyết vận chuyển bị ảnh hưởng rõ rệt, phải luôn giữ cho nguyên lực chuyển động đối kháng lại xua tan khí lạnh không ngừng xâm nhập.

Hàn Băng cung điện rất lớn, cổng to khép kín, trên cổng có vô số hoa văn cấu thành hình dạng Hàn Băng Ma Tướng.

Trong khi mọi người đánh giá Hàn Băng cung điện thì hoa văn trên cửa lóe sáng, giây sau vô số khí lạnh cuồng bạo từ bốn phương tám hướng ập đến như bị cửa hút lấy, ánh sáng trên hoa văn càng chói lòa làm mọi người nhức mắt.

Khi ánh sáng tan biến, một Hàn Băng Ma Tướng xuất hiện trước mắt mọi người.

Hàn Băng Ma Tướng khác với Hàn Băng Ma Tướng trước kia. Hàn Băng Ma Tướng này cao ba thước, đầu đội mũ sừng, người khoác áo giáp lam thẳm, võ trang toàn thân, tay cầm thương kích hàn băng dài cỡ ba thước, đôi mắt lam thẳm lóe tia sáng đỏ, khiến người sợ teo tim.

Đây là một Hàn Băng Ma Tướng vô cùng đáng sợ, người nó phát ra hơi thở khiến cả đám biết đó là Hàn Băng Ma Tướng thực lực đến cực hạn Nhị Luyện.

Nhị Luyện đỉnh cao giai đã làm bọn họ khó ứng đối, bây giờ vợt qua đỉnh Nhị Luyện nhảynhảy lên cực hạn Nhị Luyện, còn là Hàn Băng Ma Tướng có áo giáp, cầm vũ khí, thực lực của nó siêu đáng sợ.

Hàn Băng Ma Tướng mở miệng nói, giọng lạnh băng:

- Đánh bại ta là các ngươi có thể vào Hàn Băng cung điện.

Mọi người giật nảy mình, Hàn Băng Ma Tướng biết nói?

Nên biết đã có mấy chục, trăm Hàn Băng Ma Tướng chết dưới tay bọn họ nhưng lần đầu tiên gặp Hàn Băng Ma Tướng biết nói.

- Xem ra là thử thách có thể vào Hàn Băng cung điện được không.

- Hàn Băng Ma Tướng cực hạn Nhị Luyện, không dễ đối thủ chút nào, phải liều mạng.

Hàn Băng Ma Tướng vừa dứt lời người phát ra dao động hơi thở, dưới chân có sóng gợn khuếch tán, là Hàn Băng Ma Hoàn, trong phạm vi ngàn thước mọi thứ bị đóng băng.

Khoảnh khắc Hàn Băng Ma Hoàn khuếch tán mọi người phản ứng lại nhanh chóng thụt lùi.

Phong Vô Ngân như gió xẹt nhanh lùi rá sau. Hạ Vĩnh Tầm lùi một bước như chân trời góc biển. Không Lưu lắc người xuyện toa giữa khe hở không gian. Lôi Bá hóa thành lôi quang. Vương Tôn như hòa vào cái bóng. Sở Mộ lùi còn sớm hơn bọn họ.

Mọi người nhanh chóng thụt lùi vẫn cảm nhận khí lạnh kinh người, cực kỳ giật mình kêu lên:

- Khí lạnh thật đáng sợ!

Vang tiếng nổ điếc tai, trước mắt thoáng hiện các ánh sáng màu lam siêu khủng, là Hàn Băng Ma Tướng đâm thương kích xé rách không trung hóa thành ánh sáng vô cùng đáng sợ giết hướng mọi người.

Có sáu luồng sáng, mỗi cái ẩn chứa uy lực cực kỳ kinh người.

Hàn Băng Ma Tướng ra tay quá nhanh, cực kỳ đột ngột, làm mọi người giật bắn người vội vàng thi triển ra thân pháp né nhanh.

Sáu thương quang xé rách mặt đất, nền đất băng giá bị rạch các khe dài mấy ngàn thước, đáng sợ như mặt đất bị xé rách ra.

Nếu bị công kích đánh trúng dù không chết cũng bị thương nặng.

Hàn Băng Ma Tướng đâm hụt nhưng không dừng tay, lại công kích. Thương kích dài ba thước xoay tròn phá không đâm ra, các thương ảnh xé rách không trung tung hoành trong thế giới băng tuyết như cơn lũ cuồng bạo phá hủy tất cả.

*****

Lực lượng cực hạn Nhị Luyện quá mạnh mẽ, đã vượt qua thực lực của Phong Vô Ngân, không thể ngay mặt ứng đối được. Mọi người đành không ngừng thi triển thân pháp dốc hết sức né tránh, tìm cơ hội đánh trả.

Vô số thương quang màu lam sẫm phá không oanh kích tám hướng, xé rách mặt đất, vô cùng cuồng bạo.

Thực lực kinh người của Hàn Băng Ma Tướng phô bày ra, mọi người không thể đến gần được.

Hàn Băng Ma Hoàn phạm vi ngàn thước cộng thêm thương kích cuồng bạo oanh kích. Trong trời tuyết băng giá khí lạnh từ bốn phía ập đến hóa thành từng con rồng băng khí rót vào cơ thể Hàn Băng Ma Tướng, bổ sung lực lượng bị tiêu hao.

Có thể nói trong bí cảnh này, trong hoàn cảnh như vậy Hàn Băng Ma Tướng có được lực lượng vô cùng vô tận, cho nó thoải mái phát ra công kích, dốc hết sức.

Mỗi kích có uy lực ít nhất là đỉnh Nhị Luyện, thậm chí là cực hạn Nhị Luyện, uy lực siêu đáng sợ, lực lượng vô cùng vô tận, công kích liên miên không ngướt. Trong nhóm người Phong Vô Ngân thực lực cao nhất là đỉnh Nhị Luyện cũng không bằng con Hàn Băng Ma Tướng này.

Cả đám chỉ có thể không ngừng né tránh, tính tìm cơ hội như tiếc rằng cơ hội xa vời, bọn họ khó thể đến gần Hàn Băng Ma Tướng.

Phong Vô Ngân trực tiếp sử dụng bí pháp, không dùng không được:

- Thanh Phong Vô Ảnh!

Thanh Phong Vô Ảnh là môn bí pháp duy nhất Phong Vô Ngân nắm giữ, không thể trực tiếp tăng phúc lực lượng tuyệt đối nhưng khiến cơ thể gã mơ hồ hơn, trong khoảnh khắc như thật sự thành cơn gió xuyên thấu qua mọi công kích.

Phong Vô Ngân thi triển bí pháp, Hạ Vĩnh Tầm cũng dùng bí pháp. Ý thê lương dâng lên từ trong lòng, từ gốc tóc lan tràn tuyết trắng nhanh chóng hóa trắng, hơi thở thê lương lạnh lẽo, đôi mắt xám trắng toát ra bi thương khiến tim người đập nhanh.

Trên bầu trời có vô số tia chớp giáng xuống tụ lại thành một đánh vào người Lôi Bá.

Lôi Bá rùng mình phát ra tiếng rống kinh người, vô số lôi quang lấp lánh, tia điện nhảy múa. Tia điện lượn lờ trên người Lôi Bá tụ thành áo giáp sấm sét.

Đây là bí pháp Lôi Bá nắm giữ, lấy lực lượng lôi đình ngưng tụ áo giáp bảo vệ bản thân, nếu bị công kích có thể đánh ngược lại đối phương, để lực lượng lôi đình của mình càng mạnh hơn nữa, thực lực tăng gấp bảy, tám lần.

Mắt Không Lưu lấp lánh ánh sáng bạc:

- Hư Không Biến Phá Toái!

Lực lượng không gian hỗn loạn cuồng bạo quanh người Không Lưu, hai tay vung lên lướt qua hơn ngàn thước, không gian sau lưng Hàn Băng Ma Tướng rách ra, nhanh chóng lan tràn đến cơ thể nó.

Bí pháp của Không Lưu khác với mọi người, không tăng phúc thực lực, không tăng phúc thân pháp này nọ mà là công kích, bí pháp tính công kích trực tiếp, uy lực chớp mắt bộc phát ra cực kỳ đáng sợ.

Trong bí pháp thì loại công kích cực kỳ hiếm có, quý giá còn hơn bí pháp tăng phúc thực lực.

Không gian rách ra bao trùm người Hàn Băng Ma Tướng, lực lượng khủng bố không ngừng cắt cơ thể nó để lại các dấu vết.

Không Lưu dốc hết sức tung ra chiêu bí pháp này, không chút giữ lại. Với thực lực Nhị Luyện trung giai của Không Lưu thi triển ra đủ giết Nhị Luyện cao giai, uy hiếp đỉnh Nhị Luyện.

Nhưng thực lực của Hàn Băng Ma Tướng là cực hạn Nhị Luyện, lực lượng bùng nổ, thương vung lên đập nát khe nứt hư không.

Không Lưu biến sắc mặt, khóe môi tràn máu.

Cùng lúc đó, Phong Vô Ngân thi triển Thanh Phong Vô Ảnh bất chấp Hàn Băng Ma Hoàn, hàn băng thương kích, xuất hiện trước mặt Hàn Băng Ma Tướng, linh kiếm trong tay hóa thành vô hạn rậm tạp ngưng tụ thành gió thổi đến.

Luồng gió này do vô số kiếm khí, kiếm quang tổ hợp thổi qua người Hàn Băng Ma Tướng xé rách áo giáp của nó. Nhát kiếm này là một kiếm uy lực mạnh mẽ nhất của Phong Vô Ngân, dù thực lực cực hạn Nhị Luyện cũng sẽ bị uy hiếp.

Nhưng Hàn Băng Ma Tướng quá mạnh, kinh khủng còn hơn cực hạn Nhị Luyện bình thường, vì nó bị thương miễn không phải vết thương trí mạng là có thể chớp mắt hấp thu khí lạnh phục hồi lại nên Phong Vô Ngân dốc sức chém một kiếm gây ra tổn thương trong khoảnh khắc đã khép lại.

Hàn Băng Ma Tướng vung hàn băng thương kích, lực lượng khủng bố thổi quét tám hướng, vô số khí lạnh dâng lên suýt đóng băng Phong Vô Ngân.

Bí pháp Thanh Phong Vô Ảnh đúng là bí pháp kinh người, có thể tránh đi rất nhiều công kích, nhưng loại công kích khí lạnh đóng băng này là khắc tinh cho bí pháp.

Hạ Vĩnh Tầm dốc sức chém kiếm, thiên địa cùng bi, nhưng không thể giết Hàn Băng Ma Tướng, thậm chí khó để lại vết thương, thực lực cách biệt quá lớn.

Vương Tôn chỉ là Nhị Luyện sơ giai, thi triển bí pháp chỉ giúp gã ẩn núp kỹ hơn, bất lực trước tồn tại như Hàn Băng Ma Tướng.

Lôi Bá hóa thân thành tia chớp xé rách không trung, đánh nát hàn băng, như kinh lôi từ trên trời giáng xuống thẳng hướng Hàn Băng Ma Tướng nhưng bị hàn băng thương kích ngăn chặn, đánh trả.

Rầm!

Lôi Bá bay ngược ra, áo giáp lôi đình trên người tan nát, lực lượng một kích đó vượt qua sức chịu đựng của áo giáp.

Nhờ lôi đình áo giáp chặn một kích của Hàn Băng Ma Tướng nên Lôi Bá chưa bị oanh giết.

Lôi Bá bay ngược ra, Hàn Băng Ma Tướng đâm thêm một kích, thương mang màu băng lam đáng sợ nghiền nát chân không đâm hướng Lôi Bá.

Phong Vô Ngân, Không Lưu biến sắc mặt hét lên:

- Mau trốn đi!

- Cẩn thận!

Lôi Bá là một thành viên của họ, minh hữu của Cổ Kiếm Minh, xem như bằng hữu của họ, là người góp sức chiến đấu đối kháng Hoàng Đình, tóm lại thân phận nào thì Lôi Bá không thể chết ở đây được.

Nhưng Hàn Băng Ma Tướng quá mạnh, bọn họ không có sức chạy tới cứu Lôi Bá.

Vương Tôn thoáng hiện lao nhanh đến gần Lôi Bá, gã luôn không ra tay, vào lúc này mới cần gã.

Dường như Hàn Băng Ma Tướng nhận thấy hành động của Vương Tôn, mắt hấp háy tia sáng bắn ra hai tia sáng băng lam đáng sợ, nơi xẹt qua hư không bị đông lại. Vương Tôn bị tỏa định cảm giác người khựng lại, khí lạnh xâm nhập toàn thân, máu gần như đóng băng, động tác tạm dừng, người đông lại.

Tệ hại hơn là Vương Tôn vừa xuất hiện bên cạnh Lôi Bá, không cứu người được còn để chính mình rơi vào nguy hiểm. Một kích của Hàn Băng Ma Tướng sắp đánh nát hai người ra.

Lôi Bá cực kỳ không cam lòng nhưng cũng không biết làm sao:

- Tiêu đời.

Một kích kia chẳng những đánh nát lôi đình áo giáp của gã, lực lượng đáng sợ làm gã tạm mất hết sức chống cự, lực lượng trong cơ thể không nghe theo lệnh, không thể điều động.

Một giọng nói lạnh nhạt truyền vào tai Lôi Bá, Vương Tôn đang tuyệt vọng:

- Đừng lo.

Giọng khá quen tai, một trong những thanh âm dạo này họ hay nghe, nhưng Lôi Bá, Vương Tôn không tin được.

*****

Một kiếm quang rực lửa như vượt qua ngàn vạn dặm, khoảng cách vô số thời không phá mở hư vô giáng xuống.

Kiếm quang đỏ chém vào thương mang màu băng lam, va chạm bộc phát ra uy lực khủng bố không gì sánh bằng, nháy mắt nổ tung trùng kích bốn phương tám hướng. Dư ba khủng bố có thể dễ dàng oanh giết cường giả Nhị Luyện.

Lôi Bá, Vương Tôn cảm giác có lực lượng thúc đẩy thân thể bọn họ, trong khoảnh khắc đẩy hai người sang hai bên trùng hợp né tránh tất cả lực lượng trùng kích rơi vào phương xa.

- Là Sở Mộ!

- Không ngờ là hắn!

- Cái tên này từ khi nào có thực lực như vậy?

Phong Vô Ngân, Hạ Vĩnh Tầm, Không Lưu hết sức giật mình trợn to mắt. Từ nhỏ đến lớn mọi chuyện khiến bọn họ ngạc nhiên đều không bằng lần này.

Bọn họ cho rằng thực lực của Sở Mộ cùng lắm là cực hạn Nhất Luyện, đây đã là đánh giá rất cao. Nhưng hiện giờ xem ra dường như không phải thế, cực hạn Nhất Luyện là đánh giá thấp hắn, đánh giá Sở Mộ rất thấp.

Lôi Bá, Vương Tôn đáp xuống đất trợn mắt há hốc mồm ngơ ngác nhìn bóng người đánh nhau với Hàn Băng Ma Tướng.

Người rực cháy lửa đỏ như máu, dao động lực lượng đáng sợ, hai tay cầm hai thanh kiếm không ngừng chém, thế công cuồng bạo không gì sánh bằng ức chế Hàn Băng Ma Tướng hung hãn tuyệt luân.

Năm người thành tượng gỗ, trong đầu hỗn loạn không thể phản ứng lại.

Cứ ngỡ Sở Mộ là người yếu nhất trong sáu người bỗng chốc thành người mạnh nhất, biến đổi quá đột ngột, trong một chốc khó thể chấp nhận.

Trong lúc bọn họ và Hàn Băng Ma Tướng chiến đấu Sở Mộ đã thấy rõ tình thế, hắn nhanh chóng thụt lùi thi triển bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên đắc ý của mình. Vì Sở Mộ lùi khá xa cộng thêm mọi người tập trung chú ý vào Hàn Băng Ma Tướng nên không quan sát Sở Mộ đang làm gì.

Sau khi thi triển Thần Hoang Quy Nguyên thì lực lượng tràn ngập toàn thân, Sở Mộ lại vận dụng bí pháp Huyết Ngục Phần Thiên thiêu đốt ba mươi phần trăm tinh huyết đổi lấy lực lượng tăng cao gấp tám lần. Song kiếm trong tay thực lực tăng vọt, kiếm vực biến tăng thực lực lên gấp bảy lần trực tiếp tới Nhị Luyện đỉnh cao giai, một chân bước vào đỉnh Nhị Luyện. Thực lực như vậy vẫn chưa đủ sức đánh lại Hàn Băng Ma Tướng nên Sở Mộ sử dụng bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm.

Bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng là tăng phúc gấp trăm lần, thực lực của Sở Mộ vượt qua cực hạn Nhị Luyện, tương đương nửa chân bước vào Tam Luyện. Về lực lượng tuyệt đối Sở Mộ mạnh hơn Hàn Băng Ma Tướng, nhưng nó có ưu thế địa lợi.

Lực lượng cường đại, kiếm pháp vô cùng tinh thế giúp Sở Mộ có thực lực kinh người, Hàn Băng Ma Tướng lợi hại đến mấy cũng bị áp chế. Song kiếm của Sở Mộ thế công liên miên không dứt, các đường kiếm xuyên qua hàn băng thương kích của Hàn Băng Ma Tướng chém vào cơ thể nó, xé rách áo giáp.

Kỹ xảo chiến đấu của Hàn Băng Ma Tướng đại khai đại hợp, có vẻ thô ráp khi so sánh với Sở Mộ.

Thật lâu sau mọi người dần phản ứng lại, ánh mắt nhìn Sở Mộ ai oán như oán phụ vò võ chờ trong phòng.

Vương Tôn nói:

- Cái tên này thực lực mạnh vậy mà không nói một tiếng.

Nhớ lại gã từng ra tay thăm dò Sở Mộ thì thấy rất xấu hổ.

Phong Vô Ngân thì thào:

- Che giấu quá giỏi.

Những người khác cũng có nhiều lời muốn nói.

Hạ Vĩnh Tầm, Phong Vô Ngân, Không Lưu, Lôi Bá, Vương Tôn thành khán giả đứng xem.

Sở Mộ dốc hết thực lực ra, thỏa thích thi triển kiếm pháp của mình. Tạo nghệ kiếm pháp tinh tế tuyệt luân làm Phong Vô Ngân, Hạ Vĩnh Tầm giật mình nhìn. Hai người đều là kiếm tu, cảm nhận sâu sắc hơn ba người khác.

Phong Vô Ngân cười khổ lắc đầu nói:

- Đánh giá hắn qua thấp.

Tất cả ưu thế của Phong Vô Ngân chẳng còn lại gì khi ở trước mặt Sở Mộ. Về thực lực thì Phong Vô Ngân chỉ là đỉnh Nhị Luyện, Sở Mộ thì ít nhất là cực hạn Nhị Luyện. Về kiếm pháp thì Sở Mộ càng mạnh hơn Phong Vô Ngân.

Không Lưu, Lôi Bá rất là cảm khái:

- Kiếm pháp lại tăng mảng lớn so với năm xưa.

Năm xưa bọn họ đánh nhau với Sở Mộ, gần như là kỹ xảo chiến đấu đơn thuần, nên mấy chục năm trước kiếm pháp của hắn thế nào thì Không Lưu, Lôi Bá rất rành. Không ngờ mới qua ba mươi ba năm, không chỉ tốc độ tăng thực lực nhanh xưa nay chưa từng có, tạo nghệ kiếm pháp cũng tăng mảng lớn, như không phải con người.

Còn bên ngoài thì đang tìm kiếm Sở Mộ khắp nơi. Bốn Trấn Đình Hoàng Vệ của Hoàng Vệ đuổi theo đến Thiên Sơn vực, dường như bọn họ có năng lực đặc biệt có thể truy tung dấu vết của Sở Mộ.

Hàn Băng Ma Tướng kia khác với các Hàn Băng Ma Tướng, nó có trí tuệ bễ nghễ nhân loại, có sự bình tĩnh tuyệt đối mà nhân loại không có. Đối mặt thế công liên miên không dứt của Sở Mộ thì Hàn Băng Ma Tướng liên tục ngăn cản mà không nóng nảy chút nào.

Hàn Băng Ma Tướng biết rõ ưu thế của mình là tại đây nó có lực lượng vô cùng vô tận, miễn không chết thì sẽ nhanh chóng phục hồi, chỉ cần cho nó có đủ thời gian, chờ nhân loại này tiêu hao gần hết lực lượng không thể giữ được thế công như hiện nay sẽ là lúc nó đánh trả.

Hàn Băng Ma Tướng không có chia ra chiêu thức bình thường hay tuyệt chiêu gì, mỗi chiêu của nó đều là chiêu thức bình thường, mỗi chiêu đều là tuyệt chiêu phát huy đầy đủ lực lượng của bản thân.

Vì vậy trong hoàn cảnh thế này dù đối thủ mạnh hơn nó một chút, miễn không phải ức chế tuyệt đối thì cuối cùng sẽ là Hàn Băng Ma Tướng thắng.

Với trí tuệ của Sở Mộ làm sao không hiểu điều này.

Sở Mộ biết rất rõ.

- Trong bí cảnh ưu thế của Hàn Băng Ma Tướng rất rõ ràng, nếu không thể nổ nát giết nó ngay thì sẽ nhanh chóng phục hồi. Ta bây giờ thực lực cỡ nửa bước Tam Luyện, thi triển Đại Thiên Uy kiếm thức thì uy lực miễn cưỡng đến Tam Luyện, chắc đủ để oanh giết Hàn Băng Ma Tướng. Nhưng sử dụng Đại Thiên Uy kiếm thức cần chút thời gian, nếu cho Hàn Băng Ma Tướng chút thời gian đó sẽ rất tệ cho ta.

Sở Mộ hiểu rõ ràng tất cả, hắn không công kích lung tung mà chuẩn bị cho việc thi triển tuyệt sát.

Các đường kiếm liên miên không ngớt, Xuyên Vân kiếm thức, trảm Đạo kiếm thức, Chấn Thiên kiếm thức luân phiên thi triển.

Với lực lượng tuyệt đối Sở Mộ không cần phòng ngự hay né tránh, chỉ cần liên tục tấn công, tấn công, tấn công là trực tiếp áp chế Hàn Băng Ma Tướng.

Tâm kiếm như nhất, mỗi kiếm trúng cơ thể Hàn Băng Ma Tướng.

Thiên Địa Thập Tự Trảm!

Thập tự kiếm quang rực rỡ ấn vào ngực Hàn Băng Ma Tướng, hàn băng áo giáp trên người nó đón đỡ nhiều đợt công kích của Sở Mộ đã liên tục nứt rạn. Tuy hấp thu khí lành khép lại vết thương nhưng tốc độ không theo kịp tốc độ phá hoại của Sở Mộ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)