Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1872

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1872: Bất tử hoàng vệ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Sở Mộ, sáu người chúng ta tạo thành Cổ Kiếm Minh, cộng đồng tiến thối, cho dù đối kháng hoàng đình cũng tốt, đấu với địch nhân khác cũng được.

Không Lưu nghiêm túc nhìn Sở Mộ, dùng ngữ khí trịnh trọng nói ra.

Trước kia lúc bọn họ tạo thành Cổ Kiếm Minh đã lập nhiều lời thề thiên đạo, là vì đối kháng hoàng đình, cũng không có việc khác, nhưng sau khi trải qua chuyến đi Hàn Băng bí cảnh, quan hệ giữa bọn họ sâu sắc hơn trước, từ bằng hữu bình thường biến thành bằng hữu tín nhiệm lẫn nhau, còn nữa, mấy người bọn họ nhìn thấy tiềm lực của Sở Mộ.

Chưa vào tuyệt thế nhưng có thể bộc phát thực lực nhị luyện cực hạn thậm chí tam luyện khủng bố, đây là việc kinh người cỡ nào, chỉ cần không chết, tương lai nhất định sẽ thành cường giả Thánh Tôn.

Thế giới Thâm Lam, cường giả Thánh Tôn không nhiều, mỗi người đều lưu danh vạn cổ.

Đây là một lần đầu tư, một lần đánh bạc, mà tiền đặt cược là mạng của bọn họ, nhưng bọn họ làm việc nghĩa không chùn bước.

Có lẽ còn có nguyên nhân khác, nhưng bất kể thế nào, đối mặt hơn trăm tên cường giả tuyệt thế cường địch, bọn họ vẫn không do dự đứng bên cạnh mình, cộng đồng đối mặt cường địch, Sở Mộ cảm kích từ nội tâm.

- Mấy vị huynh trưởng, nếu như thế để Cổ Kiếm Minh chúng ta giết một trận long trời lỡ đất, giết bọn chúng nghe tin sợ mất mật.

Sở Mộ hào sảng nói ra:

- Tốt, giết một trận long trời lỡ đất.

- Giết hắn nghe tin sợ mất mật.

- Sát!

Mấy người cười to, cảm giác quan hệ với nhau sâu sắc hơn, ẩn ẩn có thê xem như bằng hữu tín nhiệm, chuyển hóa thành huynh đệ có thể phó thác sinh tử.

Không Lưu huy động hai tay, hắn ngưng kết thủ ấn thu hồi phong cấm.

Cởi bỏ phong cấm không gian, bọn họ bước ra ngoài, sau khi cởi bỏ phong cấm liền thu hồi lực lượng trở về, tu vi Không Lưu tăng lên một ít, bộ phận lực lượng tiêu hao chỉ cần ăn đan dược là khôi phục.

Không bao lâu, sáu người Sở Mộ lao ra khỏi sơn động và bay lên trời, trong nháy mắt bọn họ xuất hiện có hơn trăm khí tức bao phủ bọn họ, tất cả khí tức đều tập trung vào Sở Mộ.

- Kẻ địch của hoàng đình đều phải chết.

Bốn trấn đình hoàng vệ phá không giết đến.

- Mạo phạm Thiên tộc ta, vạn kiếp bất phục.

Tám tên Cấm Thần Vệ cũng giết đến.

- Sở Mộ, tử kỳ của ngươi tới rồi.

- Mạng của Sở Mộ là của ta.

Các cường giả tuyệt thế của Nhân tộc từ khắp bốn phương tám hướng bay tới nơi này.

Giọng nói của bọn họ mang theo sát cơ không che giấu.

- Chẳng lẽ đám cường giả tuyệt thế này tiến vào Thiên Sơn vực của chúng ta để giết người?

Tu luyện giả Thiên Sơn vực nghe tin tức liền há hốc mồm.

Là người thế nào đáng giá để hơn trăm cường giả tuyệt thế chạy tới đuổi giết, tiểu vực của bọn họ không có cường giả tuyệt thế, Thiên Tộc đưa ra Thiên Sát Lệnh cũng không truyền vào tai của bọn họ..

Thiên Sơn vực, trên không trung Thiên Sơn có từng thân ảnh bay lên cao, trên người mỗi một đạo thân ảnh đều tỏa ra khí tức chấn động kinh người.

Hoặc là như núi lửa phun trào, nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, hoặc là như biển cả gào thét, sóng biển vô tận, hoặc là như gió bão gào rú phá hủy hết thảy, hoặc là như thiên kiếm trảm phá tất cả.

Thiên Tộc Cấm Thần Vệ mang theo dáng vẻ cao cao tại thượng, trấn đình hoàng vệ một bộc phát khí tức sinh tử khủng bố, rất nhiều cường giả tuyệt thế có khí tức khác nhua đều tập trung vào Sở Mộ, mục tiêu của mọi người đều là Sở Mộ.

Đây là vinh dự đặc biệt lớn lao, đủ làm âất nhiều người cảm thấy sợ hãi.

- Người nọ là Phong Vô Ngân...

- Còn có Hạ Vĩnh Tầm...

Năm người bên cạnh Sở Mộ cũng bị người khác nhận ra, năm người bọn họ đều là cường giả tuyệt thế nhị luyện, trong cường giả tuyệt thế cũng xem như có danh tiếng, nhất là Phong Vô Ngân Hạ Vĩnh Tầm và Không Lưu, danh khí thật lớn.

- Nhị luyện cực hạn!

- Nhị luyện đỉnh phong!

- Nhị luyện cao giai!

- Nhị luyện trung giai!

- Dường như tu vi của bọn họ có đột phá.

- Chẳng lẽ bọn họ che dấu tu vi? Hay là nói trong Thiên Sơn có bảo vật gì đó?

Những cường giả tuyệt thế danh tiếng có tu vi và thực lực như thế nào, thậm chí bọn họ tu hành công pháp gì cũng không phải bí mật, hiện tại tu vi của bọn họ khác với tin tức biết được nên làm người ta kiêng kị.

Hoài nghi cũng mang theo kiêng kị.

Năm cường giả tuyệt thế nhị luyện, kém nhất cũng có thực lực nhị luyện trung giai, một khi bọn họ đứng bên phía Sở Mộ, muốn giết chết Sở Mộ cũng không phải chuyện đơn giản, tất trả cái giá lớn mới được.

- Hoàng đình chỉ giết Sở Mộ, người nhúng tay giết không tha.

Một hoàng vệ lạnh lùng nói ra, thân là lực lượng bí mật của hoàng đình, cho dù thực lực cường đại, thủ đoạn kinh người nhưng bọn họ không muốn trong lúc làm nhiệm vụ xuất hiện biến cố gì, thực lực đám người Phong Vô Ngân cường đại chính là biến cố, sẽ ảnh hưởng tới nhiệm vụ của bọn họ.

Nhưng có lẽ hoàng đình gần đây bá đạo thành thói quen, lại là trấn đình hoàng vệ cho nên nói chuyện không khách khí, lời nói mang theo uy hiếp rõ ràng.

- Thiên Tộc ta không muốn tạo sát nghiệt, các ngươi nên lui ra đi.

Người cầm đầu Thiên Tộc Cấm Thần Vệ cũng là đội trưởng của tám Cấm Thần Vệ lên tiếng, ngữ khí lạnh nhạt, trong lúc vô hình còn mang theo khí chất cao cao tại thượng, đã nói không muốn tạo sát nghiệp nhưng thực ra đang kiêng kị thực lực của đám người Phong Vô Ngân.

Bởi vì tám Thiên Tộc Cấm Thần Vệ đều là cường giả tuyệt thế nhị luyện, đội trưởng lại là nhị luyện cực hạn, những người khác yếu nhất cũng là nhị luyện cao giai thực lực như vậy vô cùng cường đại. Nhưng thực lực đám người Phong Vô Ngân không yếu, nếu một lòng trợ giúp Sở Mộ, muốn giết Sở Mộ rất khó, hơn nữa cái giá phải trả cũng không nhỏ.

Người Thiên Tộc rất coi trọng tính mạng của mình, nhất là thời điểm đối mặt với chủng tộc khác, trong thực chất vẫn mang theo kiêu ngạo, đều có cảm giác ưu việt.

- Phong Vô Ngân, mục tiêu của ta là Sở Mộ, không có chút quan hệ gì với các ngươi.

Một cường giả nhị luyện đỉnh phong của Nhân tộc nói ra.

- Đừng tưởng rằng bằng vào các ngươi là có thể chống lại chúng ta.

Lại có một cường giả nhị luyện đỉnh phong lạnh lùng lên tiếng.

Mặc cho bọn họ uy hiếp thế nào, mặc cho khí thế của bọn họ mạnh ra sao cũng không thể uy hiếp đám người Phong Vô Ngân.

- Ai muốn chết thì lên đi, Lôi gia gia ta sẽ thỏa mãn ngươi.

Lôi Phách quát lên, trong người bộc phát lực lượng lôi điện đáng sợ, khí tức hủy diệt bộc phát làm nhiều người biến sắc.

*****

Lôi Phách thực lực nhị luyện cao giai làm một ít cường giả nhị luyện đỉnh phong cũng cảm thấy uy hiếp.

- Thiên Tộc ban thưởng tuy rất tốt nhưng phải có mạng mới cầm được.

Không Lưu tiện tay phát một cái làm không gian nhộn nhạo, dần dần khuếch tán tạo thành chấn động mạnh, bên trong ẩn chứa khí tức hủy diệt kinh người, dường như hư không tùy thời sẽ vỡ ra, một khi hư không bị xé nứt, tất nhiên sẽ sinh ra vết nứt không gian tạo thành uy hiếp với mọi người.

Trong tay Vương Tôn đang nắm cái gì đó, đó là kiếm của hắn, là một thanh kiếm vô hình, thân thể biến mất không thấy gì nữa, hắn trốn vào trong hư không giống như độc xà tùy thời lấy mạng người khác.

- Thanh phong!

Lúc này Phong Vô Ngân cầm Thanh Phong linh kiếm vung vẩy nhẹ một cái, lúc này một cơn gió thổi tới vờn quanh người của hắn.

- Kiếm của ta chưa uống máu suốt vài chục năm rồi.

Hạ Vĩnh Tầm thở dài, thần sắc cô đơn giống như mất cái gì đó, giọng nói vang lên bên tai của mọi người và làm bọn họ trở nên hoảng hốt, lúc này trong lòng sinh ra ý bi thương, những cường giả tuyệt thế yếu kém lập tức tổn thương tâm thần, hoàn toàn không biết vì cái gì mình lại cảm thấy bi thương.

Mi tâm Thiên Tộc Cấm Thần Vệ xuất hiện quang vân, trực tiếp xua tan bi ý của Hạ Vĩnh Tầm, bốn trấn đình hoàng vệ bộc phát hào quang màu vàng, chỉ để lộ đôi mắt vô cùng lạnh lùng, căn bản không giống mắt của người sống, có cảm giác tĩnh mịch.

Các cường giả tuyệt thế Nhân tộc khác có tu vi cao thâm không bị ảnh hưởng, những cao thủ nhị luyện cao giai nhị luyện đỉnh phong chỉ bị chút ảnh hưởng, ánh mắt bọn họ nhìn Hạ Vĩnh Tầm mang theo kiêng kị thật sâu.

Trong mắt bọn họ, Hạ Vĩnh Tầm là đối thủ còn đáng sợ hơn Phong Vô Ngân, cho dù tu vi Hạ Vĩnh Tầm không bằng Phong Vô Ngân nhưng bi ý của hắn ảnh hưởng quá lớn.

Thử nghĩ một chút, trong lúc chiến đấu bị bi ý của Hạ Vĩnh Tầm trùng kích, cho dù bị ảnh hưởng một chút cũng mất đi tiên cơ, có khả năng bị chém giết.

- Nếu đã tìm chết, ta sẽ thanh toàn các ngươi.

Đội trưởng Thiên Tộc Cấm Thần Vệ tức giận giận quát lớn:

- Bày trận.

Hắn ra lệnh một tiếng, tám gã Thiên Tộc Cấm Thần Vệ bố trí đại tâận, khí tức của bọn họ nối liền với nhau, sinh sinh bất tức.

Bốn trấn đình hoàng đồng thời tiến lên một bước, chân đạp hư không, tiếng oanh minh đáng sợ sinh ra, hư không có vô số gợn sóng khuếch tán khắp nơi, trùng kích bốn phương tám hướng, tiếp theo bốn trấn đình hoàng vệ biến mất không thấy gì nữa.

Bọn họ cũng không phải thật biến mất, cũng không phải như Không Lưu có năng lực trốn vào khe hở không gian, sở dĩ nhìn thấy biến mất là vì tốc độ của bọn họ quá nhanh nên mới tạo thành ảo giác như thế.

Lúc này bốn người bao vây Sở Mộ, trường kiếm màu vàng trong tay chém xuống, sát cơ khủng bố bộc phát làm hư không rung động mạnh.

Trong nháy mắt trấn đình hoàng vệ ra tay, Sở Mộ trực tiếp triệu hồi song kiếm, thi triển Huyết Ngục Phần Thiên, vận dụng Kiếm Vực Biến.

Song kiếm nơi tay, hắn chém kiếm quang thập tự xé rách bầu trời, trực tiếp chém lên thân thể trấn đình hoàng vệ, lập tức đánh bọn họ lui lại, thi triển Kiếm Khí Lưu Ảnh chém ra ba đạo kiếm quang kim sắc.

Hoàng vệ bị Sở Mộ chém trúng lộ áo giáp màu vàng, trên đó có dấu vết thập tự xuyên thấu qua áo giáp và xâm nhập huyết nhục, một kiếm kia chính là Thiên Địa Thập Tự Trảm, uy lực cường hoành kinh người, hoàn toàn có lực phá hoại của cao thủ nhị luyện cao giai đỉnh phong, thực lực của bốn hoàng vệ chỉ là nhị luyện cao giai mà thôi.

Nhưng kiếm kia không thể đánh chết đối thủ, chỉ chém hắn bị thương mà thôi, Sở Mộ kinh ngạc chính là lực phòng ngự từ áo giáp của đối phương.

Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, thập tự kiếm ngấn chém vào người, huyết nhục nhúc nhích nhanh chóng khôi phục như ban đầu, cuối cùng áo giáp màu vàng cũng khôi phục lại.

- Đây là...

Sở Mộ nao nao.

Bị thương tự lành không phải chuyện kỳ quái, Sở Mộ cũng có thể làm được, áo giáp nghiền nát tự lành, cho dù khó được nhưng cũng tồn tại, nhưng trấn đình hoàng vệ bị thương tự lành lộ ra bộ dạng quái dị, giống như áo giáp và huyết nhục của hắn là một thể với nhau.

Căn bản cũng không có thời gian suy nghĩ, Sở Mộ lại tiếp tục chém giết bốn tên hoàng vệ.

Có được thực lực nhị luyện cao giai, phối hợp hết sức ăn ý, đủ để chống lại cao thủ nhị luyện đỉnh phong, hơn nữa bọn họ có đặc tính bất tử, chiến đấu kéo dài có thể kéo chết cường giả nhị luyện đỉnh phong.

Nhưng Sở Mộ không phải cường giả nhị luyện đỉnh phong bình thường, hắn thi triển toàn bộ chiến lực sẽ có tu vi nhị luyện cực hạn, thậm chí là tam luyện.

Kiếm Thần Hàng Lâm!

Kích phát bí pháp chi lực, mũi nhọn bạo tăng, một thân thực lực tăng lên không nhỏ, trực tiếp đạt tới nửa bước tam luyện.

Song kiếm chém thẳng vào bốn trấn đình hoàng vệ, bọn họ không có năng lực chống cự, nhị luyện cao giai và nửa bước tam luyện có chênh lệch quá rõ ràng.

Trong nháy mắt áo giáp của các hoàng vệ bị nghiền nát, một thân huyết nhục mơ hồ sau đó nhúc nhích và khôi phục nhanh chóng, tốc độ khôi phục còn mạnh hơn cả hàn băng ma tướng.

Đây chính là nguyên nhân trấn đình hoàng vệ được xưng là bất tử hoàng vệ, lực phòng ngự siêu cường và có năng lực tái sinh siêu cường, hơn nữa bọn họ tu hành công pháp dung áo giáp và huyết nhục với nhau, biến thành quái vật bất sinh bất diệt.

Nhưng trong mắt Sở Mộ xem ra, tất cả những gì gọi là bất tử đều có cực hạn, sau khi vượt qua cực hạn sẽ chết, trước mặt thực lực tuyệt đối, bốn trấn đình hoàng vệ không có năng lực chống cự.

Giết giết giết, dưới kiếm quang, bốn hoàng vệ bị chém tan nát, quỷ dị là huyết nhục nhanh chóng tụ tập lại làm một sau đó khôi phục như cũ.

- Toái!

Sở Mộ lại xuất kiếm đánh tan huyết nhục.

Sau khi đánh tan huyết nhục này, không ngờ nó muốn tụ tập lần nữa, cực kỳ đáng sợ.

Bên kia tám tên Thiên Tộc Cấm Thần Vệ bị Phong Vô Ngân và Hạ Vĩnh Tầm ngăn cản, đám cường giả tuyệt thế của Nhân tộc chiến đấu với Lôi Phách và Không Lưu, Vương Tôn ẩn nấp trong hư không, hắn thi triển nhất kích tất sát.

Sáu người Sở Mộ đối kháng hơn trăm cường giả tuyệt thế.

- Oanh Lôi!

Hai đấm huy động, bao tay xuất hiện vô số tia chớp trong hư không, lôi hồ trải rộng, trong đó ngưng tụ từng tia chớp màu tím, từ trên trời giáng xuống, toàn bộ đều oanh kích vào địch nhân của hắn.

Thực lực nhị luyện cao giai, lại vận dụng lôi đình chi tâm, mỗi một đạo lôi đình đều mang theo lực phá hư đáng sợ, trong mơ hồ còn mang theo một tia lực lượng hủy diệt làm lòng người rung động, cho dù là cường giả nhị luyện đỉnh phong cũng không dám xem thường.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)