Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1878

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1878: Càng mạnh hơn nữa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Thì ra là phân thân!

Sở Mộ nói thầm, nhìn chằm chằm vào linh quang biến mất với chiến ý cuồn cuộn, đồng thời cũng thập phần khiếp sợ, chỉ lực lượng của phân thân đã có thực lực tam luyện trung giai, như vậy bản thể Chiến Vương mạnh cỡ nào?

Tam luyện cao giai?

Hay vẫn là tam luyện đỉnh phong?

Qua chừng mười giây sau Sở Mộ kết thúc bí pháp, thu liễm vĩnh hằng kiếm ý, khí tức không ngừng tăng lên, cuối cùng lại khôi phục tới cấp độ nhị luyện trung giai.

Sau khi kết thúc đủ loại bí pháp, Sở Mộ lập tức cảm giác mình suy yếu, vội vàng phục dụng các loại đan dược bổ sung tinh huyết tiêu hao, bổ sung kiếm nguyên tiêu hao, bổ sung thần hồn chi lực tiêu hao.

Vừa khôi phục lực lượng, Sở Mộ đáp xuống, hắn đi tới bên cạnh đám người Phong Vô Ngân, cũng lay tỉnh bọn họ

Linh quang nhanh chóng, không bao lâu đã bay về hoàng đình và chui vào mi tâm Chiến Vương.

Toàn thân Chiến Vương run lên, hắn mở mắt ra, ánh mắt lăng lệ ác liệt, sắc mặt tái nhợt biến thành dữ tợn, chợt khôi phục lại bình thường.

Một điểm linh quang chính là linh quang do nguyên thần của hắn phân ra, nó có chứa một bộ phận nguyên thần lực và ý thức, bởi vậy cho nên sau khi linh quang quay về bản thân, Chiến Vương biết rõ mọi việc, chính là bởi vì biết rõ cho nên sắc mặt hắn mới khó nhìn như vậy.

Vốn phân ra một đạo linh quang nguyên thần, khống chế lực lượng phân thân đánh giết Sở Mộ, dùng thực lực tam luyện trung giai đủ càn quét đám người Sở Mộ không có chút sai lầm nào. Không nghĩ tới chuyện này thoát ra khỏi bàn tay của hắn và xuất hiện biến cố, Sở Mộ không chỉ không chết dưới Địa Liệt của hắn, ngược lại còn có lực lượng đáng sợ hơn đủ sức đối kháng phân thân của mình, thế cho nên lực lượng phân thân tiêu hao không còn, cuối cùng đánh tan, thậm chí lúc linh quang của hắn bay đi cũng bị Sở Mộ đâm một kiếm, tuy không tới mức diệt vong nhưng cũng làm bị thương.

Linh quang bị thương, sau khi trở về sẽ ảnh hưởng tới nguyên thần, nhất định phải dùng một thời gian ngắn mới có thể khôi phục, bằng không có khả năng lưu lại di chứng không tốt.

Chiến Vương có nghĩ téế nào cũng nghĩ không thông, vì sao thi triển đủ loại bí pháp, Sở Mộ chỉ có thực lực nửa bước tam luyện, sau khi bị thương lại bộc phát ra thực lực tam luyện trung giai?

Trên thế giới này có bí pháp giúp người ta tăng thực lực từ nửa bước tam luyện lên tam luyện trung giai sao?

- Nếu có bí pháp này, ta nhất định phải có được nó.

Chiến Vương thấp giọng nói ra, nếu hắn đạt được, thi triển vào lúc mấu chốt thì tốt rồi, khi đó thực lực của hắn sẽ tăng lên tam luyện cực hạn, thậm chí đạt tới tứ luyện.

Nghĩ đến đây, nội tâm Chiến Vương nóng rực.

- Sở Mộ, chờ ta khôi phục, bản thể của ta nhất định sẽ tới tìm ngươi.

Chiến Vương nói thầm, ánh mắt bắn ra tinh quang.

- Vận dụng bí pháp như thế. Tác dụng phụ nhất định thật lớn, muốn khôi phục cũng không dễ dàng như thế.

Chiến Vương lại không biết, thực lực Sở Mộ từ nửa bước tam luyện tăng vọt đến tam luyện trung giai cũng không phải vận dụng bí pháp kinh thiên động địa gì, mà chỉ là sử dụng vĩnh hằng kiếm ý.

Kiếm ý có phân thuộc tính bình thường, cũng có phân cao thấp, cao thấp chênh lệch gấp mười lần cho tới mấy chục lần, kiếm ý cấp bậc bình thường tăng phúc thực lực không rõ ràng, nhiều nhất chỉ tăng lên gấp hai ba lần, nếu thuộc tính kiếm ý mạnh hơn kiếm ý bình thường vài lần, hiệu quả tăng phúc thực lực còn mạnh hơn nữa, đẳng cấp kiếm ý của Sở Mộ đạt tới tầng thứ tối cao, hơn nữa vĩnh hằng chi lực là một trong những loại kiếm ý cao cấp nhất.

Bởi vì kết hợp nhiều nhân tố như vậy cho nên mới tạo thành hiệu quả tốt như thế.

Còn nữa, kiếm tu lấy kiếm ý làm chủ, thống ngự một thân lực lượng, thi triển kiếm pháp có kiếm ý và kiếm pháp không thi triển kiếm ý có khác nhau rõ ràng.

Bởi vậy trong tình huống vận dụng vĩnh hằng kiếm ý, thực lực Sở Mộ tăng vọt nghìn lần, trực tiếp vượt qua nửa bước tam luyện, vượt qua tam luyện sơ giai, tam luyện sơ giai đỉnh phong, đạt tới tam luyện trung giai.

Nếu như Chiến Vương biết rõ vì một chỉ của hắn làm tín niệm của Sở Mộ lột xác, gia tốc kiếm ý lột xác thì không biết hắn ảo não tới cỡ nào.

...

- Ngươi nói đó là phân thân Chiến Vương sao?

Đám người Phong Vô Ngân mở to mắt nhìn Sở Mộ.

Chỉ bằng một phân thân đã có uy thế như vậy, làm bọn họ thổ huyết hôn mê, như vậy bản thể đích thân tới sẽ khủng bố cỡ nào, một đạo khí thế cũng có thể giết bọn họ sao?

- Mặc dù chỉ là phân thân nhưng có thực lực tam luyện trung giai.

Sở Mộ nói.

- Tam luyện trung giai...

Mọi người nghe xong liền cười khổ không nói thành lời.

Trong năm người bọn họ lợi hại nhất chính là Phong Vô Ngân, nhị luyện cực hạn, có lẽ toàn lực bạo phát có thể miễn cưỡng đạt tới nửa bước tam luyện, nửa bước tam luyện và tam luyện chính thức có chênh lệch to lớn, huống chi còn là tam luyện trung giai.

- Không đúng, nếu như phân thân Chiến Vương có thực lực tam luyện trung giai, vì sao chúng ta còn sống?

Đầu óc Vương Tôn xoay chuyển nhanh, hắn nói một câu.

- Chẳng lẽ hắn đại phát thiện tâm buông tha chúng ta?

Lôi Phách nói một câu nói đùa không đáng cười nhưng mọi người đều cười, Chiến Vương sẽ bỏ qua bọn họ sao?

- Ta kéo chết phân thân của hắn.

Sở Mộ nói.

- Kéo chết...

- Ngươi kéo chết phân thân Chiến Vương thực lực tam luyện trung giai?

Mọi người thét to.

Không có biện pháp, không có biện pháp không khiếp sợ, bọn họ biết rõ thực lực Sở Mộ là thế nào, hơn nữa hắn nói kéo chết phân thân Chiến Vương thực lực tam luyện trung giai, chẳng phải nói thực lực của Sở Mộ cũng đạt tới tam luyện?

- Lúc trơớc vì một ít nguyên nhân nên ta không cách nào vận dụng kiếm ý, lúc này may mắn trúng một kích của Chiến Vương mà không chết, nhân họa đắc phúc cho nên ta có thể vận dụng kiếm ý lần nữa, cho nên thực lực tăng nhiều.

Sở Mộ giải thích đơn giản.

Mọi người mở to mắt, bọn họ có cảm giác như nghe thiên thư.

Không thể vận dụng kiếm ý cho nên thực lực chưa đủ, hôm nay trúng một kích của Chiến Vương chưa chết nên nhân họa đắc phúc sử dụng kiếm ý, sau đó thực lực từ nửa bước tam luyện tăng lên tới tam luyện, kéo chết phân thân Chiến Vương thực lực tam luyện trung giai, như thế nào cũng có cảm giác như đang nói đùa.

- Kiếm ý tăng phúc lớn như vậy sao?

Lôi Phách lầm bầm, hắn là lôi tu, cũng không phải nắm giữ kiếm ý, bởi vậy hắn không rõ lực lượng kiếm ý.

- Trong tình huống bình thường không lớn như vậy, nhưng...

Phong Vô Ngân nói xong hắn nhìn sang Hạ Vĩnh Tầm, hai người bọn họ đều là kiếm tu, bọn họ càng hiểu rõ kiếm tu.

*****

- Trừ khi là kiếm ý đẳng cấp cao.

Hạ Vĩnh Tầm nói.

Kiếm ý của Phong Vô Ngân không thấp, là thiên giai, hơn nữa là thuộc tính kiếm ý phong chi kiếm ý, mà kiếm ý của Hạ Vĩnh Tầm cũng là thiên giai, là bi ai kiếm ý, kiếm ý tăng phúc cho kiếm pháp nên thực lực bọn họ càng cường đại hơn.

Nhưng cho dù như thế, kiếm ý của bọn họ tăng phúc thực lực không đáng sợ bằng Sở Mộ.

Chẳng lẽ nói kiếm ý của Sở Mộ vượt qua thiên giai, là kiếm ý thần cấp, hơn nữa còn là loại đỉnh cấp trong kiếm ý thần cấp?

- Sở Mộ, ngươi có thể phóng xuất kiếm ý hay không?

Phong Vô Ngân nói ra, ngữ khí mang theo vài phần khẩn cầu, Hạ Vĩnh Tầm cũng dùng ánh mắt chờ mong nhìn Sở Mộ.

Việc này không phải đại sự gì, Sở Mộ tự nhiên không cự tuyệt, hắn phóng xuất vĩnh hằng kiếm ý.

Bất hủ bất diệt, tuyên cổ trường tồn, vĩnh hằng trong thiên địa bao phủ chung quanh, trong đó mũi nhọn mạnh tới cực hạn, xuyên thủng cửu u, xé rách thương khung không gì so sánh nổi.

- Là thuộc tính kiếm ý, hơn nữa là thuộc tính kiếm ý cao cấp nhất.

Phong Vô Ngân sợ hãi than thở.

- Kiếm ý này mạnh nhất trong đời mà ta từng gặp qua.

Hạ Vĩnh Tầm cũng thở dài, giọng nói mang theo cô đơn.

- Thì ra ngươi chưa từng vận dụng toàn bộ thực lực.

Đôi mắt Lôi Phách mở to, hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ:

- Chính ngươi thành thật khai báo, ngươi còn che dấu bao nhiêu thực lực.

Hắn nói như vậy, kỳ thật cũng coi như chính xác, kiếm ý không cách nào vận dụng, Sở Mộ chẳng khác nào không có lấy ra toàn bộ thực lực, đương nhiên, lúc ấy tình huống, không phải hắn không muốn xuất ra toàn bộ thực lực, mà là không có cách nào, hiện tại tựu không giống với.

- Ta có hai chủng kiếm ý, thuộc về cùng giai, nhưng loại khác đang lột xác cho nên không thể sử dụng.

Sở Mộ nói.

- Song kiếm ý!

- Là cùng giai!

Mọi người càng khiếp sợ, nhưng cho dù có song kiếm ý cũng chỉ giúp kiếm ý biến hóa thất thường mà thôi, không cách nào để hai chủng kiếm ý điệp gia với nhau, cho không tăng thêm thực lực cho bản thân, nó chỉ đại biểu tiềm lực, tiềm lực trên kiếm đạo.

Bởi vậy bọn họ cũng không hỏi kỹ càng kiếm ý kia, bằng không nếu biết rõ kiếm ý kia chỉ là một cái phôi, cho dù cùng giai với vĩnh hằng kiếm ý nhưng lực phá hoại còn mạnh hơn rất nhiều, không biết bọn họ sẽ ngạc nhiên thành bộ dáng nào.

Qua một lúc lâu mọi người mới bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn Sở Mộ khác với lúc trước.

Dù sao Sở Mộ dĩ vãng bài ra thực lực nửa bước tam luyện nhưng bản chất vẫn là nhị luyện, nhưng hiện tại hắn có thể đánh bại phân thân Chiến vương, tối thiểu có thực lực tam luyện, đây là cấp độ khác.

- Cuối cùng tất cả vẫn bằng thực lực.

- Chúng ta quá yếu, nếu có thực lực tam luyện, cho dù là tam luyện sơ giai cũng không chật vật như thế.

- Không có biện pháp gì, có thể tăng thực lực lên hnanh hơn sao?

Lôi Phách hỏi.

- Chúng ta đã đi vào Hàn Băng bí cảnh, cũng luyện hóa Hàn Băng Ngọc Tủy, cho dù có thêm Hàn Băng Ngọc Tủy cũng không thể giúp thực lực của chúng ta đạt tới tam luyện.

Không Lưu nói ra.

- Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể xông nơi đó một lần.

Dường như Hạ Vĩnh Tầm đã hạ quyết định.

- Nơi đó ở đâu?

Lôi Phách nhanh chóng hỏi, thời điểm này chỉ cần co thể tăng thực lực lên sẽ làm hắn tích cực.

Những người khác đều nhìn sang Hạ Vĩnh Tầm.

- Táng Ma Đại Uyên!

Hạ Vĩnh Tầm chỉ nói ra bốn chữ, mỗi một chữ giống như ẩn chứa lực lượng quái dị làm trái tim bọn họ rung động, máu huyết cũng thay đổi.

Sắc mặt đám người Phong Vô Ngân thập phần ngưng trọng, chỉ có Sở Mộ không ảnh hưởng gì, bởi vì Sở Mộ căn bản không biết Táng Ma Đại Uyên là nơi nào, chỉ cảm thấy nơi đó chắc không đơn giản.

- Ngươi đi qua rồi sao?

- Đã từng đi qua.

Hạ Vĩnh Tầm nói, dường như nhớ tới gì dó, ý bi thương xuất hiện trong mắt.

- Nghe đồn trong Táng Ma Đại Uyên có đại khủng bố, cũng có đại kỳ ngộ, như vậy chúng ta đi Táng Ma Đại Uyên, xông vào bên trong có thể đạt được đại kỳ ngộ, thực lực nhất định sẽ tăng lên lần nữa, đến lúc đó càng có nắm chắc đối kháng hoàng đình.

Mọi người lên tiếng, ngữ khí thập phần kiên quyết.

Quan niệm của bọn họ càng trở nên mạnh mẽ hơn trước nhưng không phải quá mạnh, nhưng trải qua việc bị phân thân Chiến Vương trấn áp, phần ý niệm này tăng cường gấp trăm lần.

Thế giới Thâm Lam, thời đại thượng cổ Thánh Hoàng vi tôn, tuyệt thế xưng hùng, cường giả đi đầy đất, đó là đại thế huy hoàng, cũng là năm tháng cường đại, là niên đại vô số người hướng tới.

Trong niên đại đó, Thánh Hoàng cao cao tại thượng, mở đại vực, tọa trấn siêu cấp thế lực hùng cứ một phương, phân cách thế giới Thâm Lam thành trong và ngoài.

Niên đại cường giả xuất hiện lớp lớp, vì tranh đoạt cơ duyên, tranh đoạt tài nguyên, cường đại bản thân nên chiến đấu không ngừng, người với người, thế lực và thế lực, thậm chí là vực cùng vực quanh năm chiến đấu với nhau, tử thương vô số.

Thời đại thượng cổ có một Thánh Hoàng xưng là Ma Hoàng, thống lĩnh ma đạo trong thiên hạ, hắn là đầu lĩnh của ma đạo, có một Thánh Hoàng khác gọi là Đạo Hoàng suất lĩnh chính đạo, là chí tôn của chính đạo.

Chính đạo và ma đạo, hai đại vực do Đạo Hoàng và Ma Hoàng suất lĩnh triển khai quyết chiến, trận chiến ấy đánh thiên băng địa liệt, rất nhiều Thánh Tôn vẫn lạc, vô số cường giả tử vong, máu chảy thành sông, thi cốt như núi.

Đạo Hoàng cùng Ma Hoàng quyết chiến làm thiên địa tan vỡ, lỗ đen chồng chất, hai người bọn họ đều là Thánh Hoàng cực hạn, thực lực vô địch, dùng toàn lực và các loại thủ đoạn, đại chiến mười ngày mười đêm, đại địa văng tung tóe, đánh cho hai vực nghiền nát.

Hai người Đạo Hoàng cùng Ma Hoàng quá mức cường đại, đại chiến mười ngày mười đêm liên tục không chỉ tạo thành phá hư với đại địa, càng ảnh hưởng đến thiên đạo thế giới Thâm Lam vận chuyển, lo lắng lại chiến đấu sẽ làm thiên đạo sụp đổ, Đạo Hoàng thiêu đốt nguyên thần đánh ra một kích khoáng cổ tuyệt kim đánh trúng Ma Hoàng.

Một kích này đã đánh nát hai đại vực, là đánh nát triệt để, cũng đánh chết Ma Hoàng, cả hai tòa đại vực chìm xuống tạo thành đại uyên.

Ma Hoàng chết, sĩ khí ma đạo suy sụp, sĩ khí cường giả chính đạo đại chấn nên chém giết vô số cao thủ ma đạo. Trận chiến ấy được đời sau gọi là chính ma đại chiến.

Bởi vì trận chiến ấy có vô số cường giả ma đạo tử vong, làm cho truyền thừa ma đạo đoạn tuyệt, tuy vẫn có một bộ phận truyền lưu tới nay nhưng sau đó chính đạo rầm rộ, bọn họ đuổi giết cường giả ma đạo như chuột chạy qua đường, triệt để không thể hưng thịnh. Theo thời đại biến thiên, ma đạo dần nhạt trong mắt mọi người, tương đương biến mất.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)