Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1880

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1880: Chiến Vương đuổi giết
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


- Lúc trước ta từ nơi này tiến lên phía trước, cuối cùng tiến vào Táng Ma Đại Uyên.

Trong hư không, sáu thân ảnh dừng lại, Hạ Vĩnh Tầm chỉ về phía trước, ngón tay hắn chỉ lờ mờ thấy được một đám hắc ám, hắc ám đó chính là thâm uyên vô tận.

- Xem ra trải qua vài chục năm, Táng Ma Đại Uyên chưa rời khỏi nơi này.

Phong Vô Ngân nói.

- Đúng, hiện tại đã qua vài chục năm, tiến vào Táng Ma Đại Uyên cũng khác với lần trước ta đi vào bên trong.

Hạ Vĩnh Tầm nói ra:

- Nếu có thể tìm được đường tiến vào năm đó, có lẽ có thể tránh được không ít nguy hiểm.

Mọi người đều biết trong Táng Ma Đại Uyên, càng xâm nhập vào trong thì càng có tỉ lệ đạt được cơ duyên càng lớn, nhưng đồng thời xâm nhập sâu trong Táng Ma Đại Uyên sẽ gặp nguy hiểm càng lớn.

Từ xưa đến nay, vẫn chưa có người xâm nhập sâu trong Táng Ma Đại Uyên mà sống đi ra, càng đừng nói tiến tới khu vực trung tâm của Táng Ma Đại Uyên.

Mục đích của Sở Mộ không phải tiến sâu vào trong Táng Ma Đại Uyên, chỉ cần có thể đạt được cơ duyên, tăng thực lực bản thân là được, đương nhiên, tốt nhất có thể tăng thực lực lên trong thời gian ngắn, đạt được tam luyện càng sớm càng tốt.

Hắc ám vờn quanh như u ám tuyệt vực, nó ảnh hưởng tầm mắt người ta thật lớn, cho dù thị lực Sở Mộ kinh người, hơn xa đám người Phong Vô Ngân cũng chỉ có thể nhìn thấy trong phạm vi ngàn mét, xa hơn nữa rất mơ hồ, chỉ nhìn thấy màu đen kịt.

Lãnh ý không ngừng chui vào thân thể, cảm giác này không phải rét lạnh chui vào trong thân thể, mà là một loại âm lãnh, sau khi có rất nhiều sinh linh tử vong, là vô số âm khí hội tụ hình thành âm lãnh, loại lạnh này còn đáng sợ hơn nhiệt độ rét lạnh.

Rét lạnh chỉ làm người ta đông lại, mà âm lãnh không chỉ đông lạnh máu trong người, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến sinh cơ, thời gian dài sẽ tiêu hao sinh tử, tử khí tràn ngập, cuối cùng biến thành hoạt tử nhân, biến thành đần độn, chỉ có thể sinh tồn trong Táng Ma Đại Uyên, vĩnh viễn không thể đi ra bên ngoài.

Hơn nữa âm lãnh này sẽ ảnh hưởng tới thần trí con người, ảo giác bộc phát làm người ta không biết mình đang ở trong ảo giác.

Nói tóm lại, tiến vào trong Táng Ma Đại Uyên, mọi người cũng cảm giác âm lãnh kinh người, chúng từ bốn phương tám hướng kéo tới, ý đồ rót vào trong người bọn họ, rót vào thế giới tinh thần, cũng tạo thành ăn mòn khí huyết gân cốt tạng phủ và thần trí.

- Đúng là nơi đáng sợ.

Không Lưu thấp giọng nói ra, giọng nói trong nơi yên tĩnh và tịch mịch như thế này có vài phần đột ngột và kinh tâm động phách.

- Cho dù tu luyện giả Thánh cấp cửu tinh cũng không thể lưu lại nơi này trong thời gian dài, bởi vì ở càng dài càng bị tổn thương.

Sở Mộ lên tiếng, hắn cảm giác được cảm giác âm lãnh từ các nơi xâm nhập vào người, chúng giống như một loại bệnh trùng đang xâm chiếm thân thể và thần trí của hắn.

- Tu luyện giả Thánh cấp cửu tinh chỉ có thể du tẩu bên ngoài Táng Ma Đại Uyên mà thôi, hơn nữa thời gian không thể vượt qua ba canh giờ, nếu không sẽ không có thần trí, thân hình bị âm lãnh ăn mòn biến thành du thi.

Hạ Vĩnh Tầm nói ra. Hắn từng đi vào Táng Ma Đại Uyên, hắn hiểu Táng Ma Đại Uyên sâu hơn đám người Sở Mộ.

Cái gọi là du thi chính là thi thể chạy khắp bốn phía, là hoạt tử nhân.

- Trong Táng Ma Đại Uyên có bốn loại nguy hiểm.

Hạ Vĩnh Tầm nghiêm mặt nói ra:

- Loại thứ nhất chính là du thi, đắng cấp nguy hiểm thấp nhất, loại thứ hai là âm linh, chính là cường giả tiến vào Táng Ma Đại Uyên bị phá hủy thân thể và nguyên thần, ý thức bị ăn mòn cuối cùng hình thành âm linh, nó đáng sợ hơn du thi, loại thứ ba là ma sát, càng đáng sợ hơn, là cường giả đại năng thời thượng cổ chết trận, nguyên thần thôn phệ lẫn nhau biến thành, lại hấp thu vô tận âm sát khí ngưng tụ mà thành. Loại nguy hiểm thứ tư là tu luyện giả khác, đẳng cấp cao thấp cùng một nhịp thở với thực lực của người đó.

Cho dù tu luyện giả tiến vào Táng Ma Đại Uyên cũng không phải ai cũng hướng tới cơ duyên, có một ít tu luyện giả đi vào Táng Ma Đại Uyên vì đủ loại nguyên nhân, có người đến bước đường hoặc vạn bất đắc dĩ mới tiến vào. Liều mạng liều tới mức không muốn sống sẽ chết bên trong, nếu liều ra cơ duyên sẽ trở nên cường đại, hoặc là tìm đường sống trong chỗ chết, là tên điên truy cầu cực hạn, loại người này có tâm trí và nghị lực kinh người, ý chí vô cùng cứng cỏi không thể dao động, hơn nữa làm việc không chỗ cố kỵ, thập phần đáng sợ.

Tất cả mọi người nghe Hạ Vĩnh Tầm nói, thời điểm này không thể buông lỏng, trong nơi như Táng Ma Đại Uyên này, cho dù có thực lực mạnh hơn nữa, có lẽ chỉ một lần sơ sẩy cũng có thể mất đi tính mạng.

Bất kể thế nào, sáu người bọn họ ít nhất đều có thực lực nhị luyện, bởi vậy đối mặt với âm linh ăn mòn vẫn có lực chống cự không nhỏ.

Tu luyện giả Thánh cấp cửu tinh bình thường chỉ có thể chống cự ở bên ngoài ba canh giờ, vượt qua ba canh giờ sẽ bị ăn mòn, nếu những tu luyện giả mạnh hơn Thánh cấp cửu tinh sẽ có thời gian chống cự dài hơn, mà cường giả tuyệt thế nhất luyện còn mạnh hơn tu luyện giả Thánh cấp cửu tinh mấy chục lần hoặc cả trăm lần, bởi vậy bọn họ có thể tồn tại rất lâu ở bên ngoài.

Đám người Sở Mộ có thực lực thấp nhất là nhị luyện, cho dù xâm nhập sâu hơn cũng có thể kiên trì thời gian dài.

...

- Chính là nơi này.

Chiến Vương xuất hiện trên không trung, hắn giơ tay một trảo, dường như bắt được cái gì đó, là một đám khí tức.

Cẩn thận cảm giác khí tức chấn động, Chiến Vương lại khởi hành, men theo quỹ tích di động của đám Sở Mộ và đi vào một sơn cốc, hắn bắt một đám khí tức, rồi sau đó hắn lại truy tung theo khí tức.

Sở Mộ không sử dụng bí pháp và kiếm ý, thực lực là nhị luyện, thực lực năm người Phong Vô Ngân cũng là nhị luyện nhưng cao có thấp có, bởi vậy tốc độ cũng chậm đi, nhưng bọn họ cùng đồng hành cho nên bảo trì tốc độ phi hành nhị luyện cao giai, tốc độ này còn nhanh hơn Vương Tôn mười lần.

Bọn họ dùng tốc độ nhị luyện cao giai phi hành, phi hành trong nửa năm mới đến Táng Ma Đại Uyên, Chiến Vương là cường giả tam luyện, hơn nữa còn là cường giả tuyệt thế tam luyện cao giai, mặc dù hắn không am hiểu tốc độ nhưng cũng là tam luyện cao giai, tốc độ phi hành cao hơn nhị luyện cao giai đâu chỉ gấp mười lần, tốc độ của hắn còn nhanh hơn nữa...

Đám người Sở Mộ cần thời gian nửa năm, đối với Chiến Vương mà nói hắn cần chưa tới mười ngày.

*****

Nhìn thấy phiến thiên địa trước mặt là hắc ám giống như thâm uyên tuyệt vực, người nào nhìn thấy cũng có cảm giác tim đập chân run, cho dù là cường giả tam luyện cao giai như Chiến Vương cũng như thế.

- Chẳng lẽ nơi này là... Táng Ma Đại Uyên!

Sắc mặt Chiến Vương biến hóa.

Với tư cách là thập vương của hoàng đình, với tư cách cường giả tuyệt thế tam luyện cao giai trong thế giới Thâm Lam, Chiến Vương sống đủ lâu, kiến thức quá nhiều, tự nhiên biết rõ Táng Ma Đại Uyên tồn tồn, hơn nữa cho dù hắn chưa từng tiến vào Táng Ma Đại Uyên, hắn lại hiểu Táng Ma Đại Uyên còn hơn cả Hạ Vĩnh Tầm.

Cũng chính bởi vì càng hiểu nên hắn càng rõ Táng Ma Đại Uyên khủng bố, cho dù cường giả tuyệt thế tam luyện cao giai như hắn tiến vào bên trong, không cẩn thận sẽ chết bên trong, cho nên sắc mặt Chiến Vương biến hóa, nội tâm vô cùng kiêng kị.

- Chẳng lẽ mấy người bọn chúng đều đi vào trong Táng Ma Đại Uyên?

Chiến Vương nói thầm, tư duy hoạt động rất nhanh.

- Biết rõ không thể đối kháng với hoàng đình lại tiến vào Táng Ma Đại Uyên, ý đồ đạt được đại cơ duyên tăng thực lực lên, sau đó chống lại hoàng đình ta?

Hiểu rõ ràng điểm này, Chiến Vương cười lạnh.

- Táng Ma Đại Uyên vô cùng khủng bố, nếu ở bên ngoài, thực lực cường giả tuyệt thế nhị luyện của các ngươi có thể hoành hành không sợ, nhưng mơ tưởng đạt được đại cơ duyên gì, nếu xâm nhập sâu hơn, cho dù là cường giả tuyệt thế tam luyện cũng có nguy cơ tử vong rất lớn, mơ tưởng được cơ duyên tăng thực lực lên.

Càng xâm nhập Táng Ma Đại Uyên, khả năng đạt được cơ duyên càng tốt, ở ngoại vi, cường giả tuyệt thế nhị luyện có thể hoành hành không sợ, cho dù có cơ duyên cũng không quá đáng chỉ là chút cơ duyên bình thường, nhiều nhất hữu dụng với Thánh cấp, đối với tuyệt thế nhất luyện còn miễn cưỡng, bàn gì tuyệt thế nhị luyện.

- Không!

Chiến Vương cau mày, hắn không ngừng suy nghĩ.

- Sở Mộ kẻ này là yêu nghiệt vạn cổ, trên người có đại khí vận, nếu không cũng không có khả năng còn sống khi bị hoàng đình và Thiên Tộc đuổi giết tới bây giờ, hơn nữa càng ngày càng mạnh, nếu hắn đạt được đại cơ duyên trong Táng Ma Đại Uyên, thực lực thực sẽ tăng lên thật lớn, hắn chính là họa lớn trong lòng.

Có ý niệm này trong đầu, sắc mặt Chiến Vương biến hóa, đôi mắt như kiếm xuyên thủng hư không, nhìn thẳng vào tuyệt vực hắc ám trước mặt, thân ảnh hơi động hóa thành hào quang và tiến vào bên trong.

Hắn muốn đuổi giết Sở Mộ, năm người khác không coi vào đâu, chỉ là con sâu cái kiến, tiện tay có thể bóp chết, duy chỉ có Sở Mộ mới là người làm Chiến Vương cảm thấy kiêng kị uy hiếp, Sở Mộ phải chết.

...

Đám người Sở Mộ cũng không biết bản thể Chiến Vương đích thân tới, hơn nữa đã tiến vào trong Táng Ma Đại Uyên, bọn họ đang muốn vượt qua bên ngoài Táng Ma Đại Uyên xâm nhập vào bên trong Táng Ma Đại Uyên, lúc này bọn họ gặp du thi mà Hạ Vĩnh Tầm từng nói qua.

Du thi mặc trường bào rách nát, làn da màu xanh đen, nhìn thập phần quỷ dị nhưng cứng cỏi như da trâu, trong mắt có màu xanh nhạt chuyển động, có chút trì trệ nhưng mang theo hung tàn làm lòng người sợ hãi.

- Đôi mắt mấy du thi có màu xanh nhạt là du thi cấp thấp nhưng phải cẩn thận, đều là tu luyện giả không còn thần trí biến thành, quanh năm bị âm sát khí ăn mòn rèn luyện, mỗi một cỗ du thi đều có thánh khu cường đại, Thánh cấp công kích không tổn thương, cho dù là cường giả tuyệt thế nhất luyện công kích cũng khó có thể tạo thành phá hư rõ ràng, trên người bọn họ ẩn chứa âm sát chi độc, một khi bị chúng làm tổn thương, âm sát chi độc sẽ xâm nhập trong cơ thể, cho dù thực lực tuyệt thế nhị luyện cũng khó có thể ngăn chặn.

Hạ Vĩnh Tầm nói ra.

Trong lúc hắn nói chuyện đã mấy thu thi cấp thấp xông tới thật nhanh, chúng phát ra tiếng rống thập phần ghê người, khóe miệng có chất lỏng đục ngầu chảy ra, còn mang theo mùi tanh hôi khó chịu, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã hóa thành cơn gió tanh xuất hiện trước mặt đám người Sở Mộ.

Phong Vô Ngân xuất kiếm, kiếm như gió mát qua ke hở, vô tung vô ảnh quét qua người du thi, lập tức, toàn thân du thi dừng lại, chúng duỗi móng vuốt dừng lại giữa không trung, ngay sau đó thân thể của chúng chia năm xẻ bảy.

Dùng thực lực nhị luyện cực hạn của Phong Vô Ngân, cho dù không ra tay toàn lực, muốn giết chết mấy du thi thực lực tuyệt thế nhất luyện lại là chuyện dễ dàng.

Trên người du thi không có bảo vật gì, sau khi giết chết cũng không ai quan tâm tới, tiếp tục đi về phía trước, từng bước tiến vào sâu trong Táng Ma Đại Uyên.

Trong Táng Ma Đại Uyên vô cùng ua ms, âm khí không ngớt, âm sát vờn quanh làm tốc độ mọi người giảm xuống

Chiến Vương cũng tiến vào Táng Ma Đại Uyên, phương vị hắn đi vào khác biệt nhỏ so với đám người Sở Mộ, bên trong Táng Ma Đại Uyên có âm sát khí vờn quanh, khí tức bị quẫy nhiễu nghiêm trọng không thể nào truy tìm, trong tình huống này, Chiến Vương muốn đuổi kịp đám người Sở Mộ cũng chỉ dựa vào vận khí.

Hiển nhiên vận khí của hắn không tốt, dù khác biệt rất nhỏ nhưng một khi đi vào càng lâu, khoảng cách giữa hắn và đám người Sở Mộ càng ngày càng xa.

Tiếng nổ vang lên, lôi quang chiếu rọi bát phương, chiếu sáng phạm vi trăm trượng, lôi quang màu tím bao phủ, có thể thấy được vô số thi cốt sinh ra hào quang sáng ngời.

Mấy cổ du thi run rẩy khi nhìn thấy lôi quang màu tím xuất hiện, chúng phát ra tiếng kêu đầy kinh hãi, trên người có khí tức màu xám bộc phát thật mạnh giống như khói thuốc súng bao phủ các nơi, chính là âm sát khí trong người của du thi.

Lôi luôn là khắc tinh của tà vật, nhất là sau khi luyện hóa lôi đình chi tâm, lôi đình chi lực của Lôi Phách càng cường đại hơn, cho nên tạo thành tổn thương với du thi càng rõ ràng, đương nhiên, cho dù như thế Lôi Phách tạo thành tổn thương không thể so sánh với Phong Vô Ngân, lại tiếp cận Hạ Vĩnh Tầm.

Thực lực của du thi cấp thấp chỉ sánh ngang với cường giả tuyệt thế nhất luyện trung giai, thực lực du thi trung cấp sánh ngang cường giả tuyệt thế nhất luyện đỉnh phong, về phần du thi cao cấp đã có thực lực nhị luyện sơ giai, thậm chí có thể sánh ngang tuyệt thế trung giai.

Bên ngoài Táng Ma Đại Uyên chính là phạm vi hoạt động của du thi, thông qua phạm vi này mới xem như chính thức bước vào bên trong Táng Ma Đại Uyên.

Bên ngoài Táng Ma Đại Uyên gần như không có cơ duyên gì, cho dù là có cũng chỉ là những người chết ở bên ngoài Táng Ma Đại Uyên lưu lại, tu luyện giả chết ở nơi này thường là Thánh cấp, lợi hại nhất cũng chỉ là tuyệt thế nhất luyện, chỉ cần có thực lực nhị luyện cho dù không địch lại du thi cũng có thể bỏ chạy.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)