Truyện ngôn tình hay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1882

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1882: Đại cơ duyên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- May mắn, lần này âm linh không đủ cường đại.

Vương Tôn cũng nghĩ mà sợ không thôi, trong mọi người, thực lực của hắn xem như yếu nhất, ý chí cũng yếu nhất nhưng vẫn có thể chống cự.

- Chư vị, nơi này là mới vào âm linh địa vực, bởi vậy âm linh sẽ không phải rất mạnh, càng xâm nhập, âm linh sẽ càng đáng sợ, chư vị đã có kinh nghiệm một lần, như vậy phải biết làm thế nào mới có thể chống cự âm linh tốt nhất.

Hạ Vĩnh Tầm nói ra:

- Cho dù như thế cũng không thể phớt lờ, hơi chút vô ý sẽ bị âm linh cường đại xâm nhập, nguyên thần biến thành đồ ăn, ý thức biến thành âm linh mới.

Mọi người vừa nghĩ tới kết cục đáng sợ này liền run rẩy.

- Đi thôi, chúng ta nhất định phải tiến vào ma sát địa vực, đạt được đủ cơ duyên gia tăng thực lực, nếu không căn bản không có khả năng chống lại hoàn đình, còn không bằng chết ở chỗ này.

Không Lưu nói ra.

Đúng thế, nếu không đủ thực lực chống lại hoàng đình chính là con đường chết, nếu đã là chết, còn không bằng xông vào ma sát địa vực một lần, đạt được đầy đủ cơ duyên tăng cường thực lực mới có thể đấu với hoàng đình một trận.

Mọi người lúc này tiến vào Táng Ma Đại Uyên đã ôm suy nghĩ tìm đường sống trong chỗ chết, tự nhiên sẽ không sợ đầu sợ đuôi.

Tiếp tục tiến vào, bước vào sâu trong âm linh địa vực.

Rất nhanh lại có âm linh xuất hiện, xâm nhập vô thanh vô tức.

Mọi người đã có kinh nghiệm một lần, lúc này đã có phòng bị cho nên kịp phản ứng.

Thế giới tinh thần của Sở Mộ có vĩnh hằng kiếm ý tọa trấn, đó là kiếm ý cực kỳ cao cấp cho nên âm linh vừa xâm nhập vào thế giới tinh thần đã bị vĩnh hằng kiếm ý trấn áp, căn bản không thể tạo thành ảnh hưởng với Sở Mộ, dưới lực lượng đáng sợ của vĩnh hằng kiếm ý, bị trấn giết phá hủy tan thành mây khói, chỉ còn lại tiếng kêu bén nhọn vang lên.

Chưa tới một giây, âm linh tiến vào thế giới tinh thần của Sở Mộ đã bị tiêu diệt.

Tuy mấy người khác đã có phòng bị nhưng ý chí của bọn họ kém hơn Sở Mộ quá nhiều, bởi vậy cho nên tốn chừng hai ba giây mới thoát khỏi âm linh xâm nhập, hơn nữa cũng diệt sát âm linh.

Tiến lên tiến lên tiến lên, sáu người không ngừng tiến lên, càng lúc càng thâm nhập âm linh địa vực, bọn họ tao ngộ âm linh càng ngày càng mạnh, ngay cả Sở Mộ cũng chịu ảnh hưởng, cũng không dễ dàng diệt sát như lycs trước, thậm chí cần thời gian hai giây mới thoát khỏi ảo giác, Sở Mộ còn như thế thì không cần nói mấy người khác.

- Chỉ là âm linh cũng dám xâm nhập vào tinh thần bổn vương, toái!

Quát một tiếng, đôi mắt Chiến Vương bắn ra hào quang ngập trời, chiến ý kinh người giống như có thể nát bấy thời không, chiến ý bộc phát tức thì làm như thời gian trôi qua thật nhanh, chiến ý ngăn cản âm linh xâm nhập và tiêu diệt trong nháy mắt.

Chiến Vương có thực lực tam luyện cao giai thập phần đáng sợ, một thân chiến ý kinh thiên động địa, âm linh nhiều lắm chỉ có thể ảnh hưởng cường giả tuyệt thế nhị luyện, trong mắt hắn chẳng khác gì con sâu cái kiến, chính thức làm hắn kiêng kị chính là ma sát.

Thực lực của ma sát có mạnh có yếu, yếu, nhiều lắm chỉ tương đương cường giả tuyệt thế nhất luyện, cường đại có thể so sánh với Thánh Tôn.

Vận khí kém gặp phải ma sát có thực lực sánh ngang Thánh Tôn, hơn phân nửa chỉ có con đường chết.

Chiến Vương đi lại thông suốt trong âm linh địa vực nhưng hắn không có nửa điểm hưng phấn, bởi vì mục tiêu của hắn là Sở Mộ, mà đám người Sở Mộ tiến vào Táng Ma Đại Uyên chẳng khác gì ném đá vào biển cả, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, không chỗ tìm kiếm, khí tức đã bị quấy nhiễu quá mức nghiêm trọng cho nên không thể phán đoán.

...

- Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa không tỉnh lại.

Đôi mắt Vương Tôn ngây ngốc khôi phục trở lại, tròng mắt vô ý thức nhìn chung quanh vài cái, trong mắt vô cùng sợ hãi, sắc mặt của hắn tái nhợt.

Trong sáu người, Vương Tôn tu vi nhị luyện trung giai, kỳ thật thực lực này nếu trong hoàn cảnh ám sát đủ để uy hiếp thậm chí giết chết nhị luyện cao giai bình thường, nhưng ý chí của hắn vẫn thua kém nhị luyện cao giai một bậc, không bằng Lôi Phách càng không bằng Không Lưu, chớ đừng nói chi so sánh với Hạ Vĩnh Tầm Phong Vô Ngân, hắn là người có ý chí yếu nhất trong sáu người.

Trong khu vực âm linh, thứ đối kháng âm linh chính là ý chí.

Không ngừng xâm nhập, mọi người càng đi vào cuối am linh địa vực, đi về nơi xa hơn chính là khu vực ma sát, mấy người bọn họ bị âm linh lớp cuối cùng xâm nhập, Sở Mộ là người dễ dàng vượt qua nhất, âm linh bị vĩnh hằng kiếm ý của hắn trấn áp không cách nào giãy dụa, trực tiếp diệt sát ngay lập tức.

Ý chí của Phong Vô Ngân vô cùng cường đại, ý chí của Hạ Vĩnh Tầm cũng cực kỳ cường đại, thứ hai chính là Không Lưu, Lôi Phách hơi kém Không Lưu, thực sự không kém nhiều, cuối cùng chính là Vương Tôn.

Mọi người liên tục vượt qua lớp âm linh cuối cùng xâm nhập. Vương Tôn là người cuối cùng vượt qua, bọn họ đang đi trên dây xích, phía dưới là thâm uyên vô tận, rơi xuống là tan xương nát thịt.

- Nghỉ ngơi một chút, điều chỉnh tinh khí thần một phen, chúng ta lại bước vào ma sát địa vực.

Hạ Vĩnh Tầm nói ra, nhìn thâm uyên sâu hun hút trước mặt, hắn ngưng trọng nói ra.

Hắn năm đó đạt được cơ duyên trong âm linh địa vực. Còn không dám bước vào ma sát địa vực, mặc dù như thế cũng trải qua cửu tử nhất sinh, nội tâm hắn kiêng kị ma sát địa vực rất sâu.

Mọi người đều hiểu ma sát địa vực mới được xem là Táng Ma Thâm Uyên chân chính.

- Nghe nói trong khu vực ma sát, chỉ cần có thể đánh bại giết chết ma sát sẽ đạt được cơ duyên.

Hạ Vĩnh Tầm lại bổ sung một câu, câu này làm đôi mắt mọi người tỏa sáng.

Sau một phen điều tức, Sở Mộ khôi phục trước tiên, bởi vì hắn tiêu hao ít nhất, Vương Tôn khôi phục chậm nhất, ý chí của hắn tiêu hao nhiều nhất.

Sau khi mọi người khôi phục hoàn toàn, tinh khí thần đều đạt tới đỉnh phong, đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm về phía trước.

- Đi!

Hạ Vĩnh Tầm thấp giọng nói ra, hắn tiến thẳng về phía trước, bước ra khỏi âm linh địa vực, bước vào ma sát địa vực.

Bước vào ma sát địa vực, Sở Mộ không tự chủ run rẩy một cái, dường như áp lực bốn phía tăng nhiều, âm sát khí càng đậm đặc, hơn nữa dường như còn phát sinh biến hóa không tên.

Kiếm nguyên bao phủ khắp toàn thân, khí huyết chi lực chấn động ngăn cản tất cả âm sát khí đang rót vào trong người của hắn.

*****

Những người khác cũng dùng thủ đoạn của mình chống cự âm sát khí bao phủ thân thể, tốc độ của mọi người khi tiến vào ma sát địa vực giảm rất nhiều.

Trừ tiếng bước chân của bọn họ ra, còn lại chỉ nghe tiếng hít thở vang lên, chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, phạm vi ánh mắt nhìn thấy thu hẹp lại, chỉ còn vài trăm mét, xa hơn là khu vực mơ hồ và tối tăm.

Trong loại địa phương này, mọi người không dám phóng xuất thần hồn chi lực ra, bởi vì thần hồn chi lực chính là đồ ăn của ma sát, sẽ làm chúng hưng phấn hơn mà thôi.

Ánh sáng trong ma sát địa vực càng lờ mờ, địa hình cũng hổn độn hơn, tùy ý có thể thấy dưới hố sâu có rất nhiều vách tường, cây cột đứt gãy giống như phế tích.

Nhưng trong thâm uyên chính là hai đại vực chìm xuống cho nên có rất nhiều kiến trúc, bị lực lượng cường đại phá hư cho nên lưu lại tạo thành.

- Khí tức thật đậm đặc.

Trong sáu người, Sở Mộ cảm giác nhạy cảm nhất, cho nên cảm ứng được khí tức liền lên tiếng nhắc nhở, âm thanh như sợi tơ, truyền vào tai của người khác và không bị thần hồn và kiếm nguyên ngăn cản, chỉ có thể dựa vào khống chế lực lượng bản thân đơn thuần, thông qua không khí truyền bá âm thanh.

Mọi người kiệt lực thu liễm khí tức chấn động của bản thân, vô thanh vô tức tiềm hành sang, xuyên thấu qua nửa vách tường đổ sụp, nhìn thấy một đạo thân ảnh cách đó mấy ngàn mét, thân ảnh kia nhìn đen kịt, nó tỏa ra sát khí chấn động rất mạnh, chấn động này có vài phần hương vị âm sát, nó còn nồng hơn âm sát mấy chục lần.

- Mà ma sát.

Ánh mắt mọi người bắn ra hào quang lập lòe.

Có ma sát đại biểu có khả năng đạt được cơ duyên.

- Khí tức chấn động của ma sát này là nhị luyện.

Phong Vô Ngân nói.

- Nhị luyện đỉnh phong.

Sở Mộ nói ra cấp độ chuẩn xác, bởi vì hắn cảm giác rất nhạy cảm.

- Ma sát nhị luyện đỉnh phong, dùng thực lực của chúng ta có thể chém giết.

Mọi người tin tưởng mười phần.

Không cần quá lâu, mọi người đã có quyết định, lúc này cùng khởi xướng công kích giết qua.

Trong lúc ma sát, chiến đấu tốt nhất không thể duy trì trong thời gian quá dài, bởi vì chiến đấu sẽ có chấn động truyền ra, lúc đó sẽ ảnh hưởng tới ma sát khác, hấp dẫn chúng tới, một khi số lượng ma sát quá nhiều sẽ ảnh hưởng quá lớn, nếu như hấp dẫn ma sát thực lực cường đại tới, bọn họ có còn mạng hay không còn khó nói trước.

Bởi vậy trong ma sát địa vực không nên ôm suy nghĩ luyện tập, hoặc là không ra tay, vừa ra tay nhất định phải dùng thái độ lôi lệ phong hành chém giết mục tiêu, tận khả năng rút ngắn thời gian chiến đấu, thu nhỏ phạm vi lực lượng ảnh hưởng.

- Không bằng do Sở Mộ ra tay, ta và Hạ Vĩnh Tầm lược trận, Không Lưu hết sức suy yếu phạm vi lực lượng chấn động.

Phong Vô Ngân nói ra.

Không Lưu thi triển không gian chi đạo có thể ngăn cách phạm vi chấn động một cách xảo diệu, tránh để phạm vi khuếch trương ra xa, ảnh hưởng và dẫn ma sát khác chạy tới.

Trong sáu người, thực lực Sở Mộ cường đại nhất, cho dù không sử dụng bí pháp thì thực lực của hắn còn mạnh hơn Phong Vô Ngân một chút, bởi vậy do hắn làm là chủ lực ra tay, đương nhiên, về phần Phong Vô Ngân cùng Hạ Vĩnh Tầm sẽ phối hợp với hắn, để ngừa xuất hiện biến cố ngoài ý muốn gì đó.

Vào lúc này yên diệt linh kiếm của Sở Mộ còn chưa thai nghén xong, Ngân Quang linh kiếm khó có thể thừa nhận lực lượng của yêu diệt kiếm ý, vĩnh hằng linh kiếm có thể hoàn toàn thừa nhận nhưng yên diệt chi lực cùng vĩnh hằng chi lực là hai lực lượng đối lập với nhau, nếu dùng vĩnh hằng linh kiếm thi triển vĩnh hằng kiếm ý sẽ có tăng phúc, nếu dùng vĩnh hằng linh kiếm thi triển yên diệt kiếm ý, hai chủng lực lượng sẽ ảnh hưởng lẫn nhau, từ đó suy yếu nhau.

Bởi vậy Sở Mộ xuất kiếm chỉ dùng vĩnh hằng kiếm ý.

Vô thanh vô tức tiến tới phía trước, có mây sương mù lặng yên không một tiếng động bao phủ chung quanh, phạm vi bao trùm vài trăm mét cũng nhanh chóng bao phủ thân thể ma sát nhị luyện đỉnh phong.

Chợt xuất kiếm.

Dưới thân Vĩnh hằng linh kiếm, uy lực vĩnh hằng kiếm ý tăng phúc thêm vài lần, một thân lực lượng do vĩnh hằng kiếm ý thống ngự ngưng tụ làm một cổ, hóa thành kiếm quang ngưng tụ tới cực điểm, vô thanh vô tức xuyên qua mây mù và đâm thẳng về phía trước.

Trong nháy mắt Sở Mộ xuất kiếm tấn công ma sát.

Đối với ma sát, đám người Sở Mộ cũng khó hiểu, cho dù Hạ Vĩnh Tầm đã từng đi vào Táng Ma Đại Uyên cũng không rõ năng lực của ma sát.

Trong nháy mắt Sở Mộ ra tay, hai người Phong Vô Ngân cùng Hạ Vĩnh Tầm cũng ra tay theo, một trái một phải như hộ pháp, hai tay Không Lưu huy động và lực lượng bao phủ chung quanh, tận khả năng phong tỏa bốn phía.

Vĩnh hằng linh kiếm nơi tay, thực lực Sở Mộ chính là nhị luyện trung giai, vận dụng vĩnh hằng kiếm ý, lực công kích hoàn toàn đạt tới nửa bước tam luyện, lúc trước hắn không thể sử dụng kiếm ý, lại thi triển đủ loại bí pháp cũng kém khi vận dụng kiếm ý.

Lực công kích nửa bước tam luyện đủ sức giải quyết ma sát nhị luyện đỉnh phong, nếu như vận dụng lực lượng Kiếm Vực Biến sẽ sinh ra chấn động rất lớn.

Lúc này ma sát có phản ứng nhanh chóng ngoài sức tưởng tượng, vào lúc kiếm cương của Sở Mộ vừa đâm tới thì nó có hành động, trên gương mặt vặn vẹo tràn ngập thống hận và hung tợn, trong thân thể đen kịt xuất hiện vô số gương mặt nghiền nát liên tục há mồm xông về phía Sở Mộ, chúng gào thét thật lớn.

Sát khí vô hình không thể hình dung lập tức trùng kích, ý đồ ăn mòn ý chí tinh thần của Sở Mộ, ngay sau đó ma sát cũng ra tay, móng vuốt đen kịt như xé rách hư không tấn công Sở Mộ.

Công kích tinh thần ý chí và thân thể, đây chính là năng lực của ma sát, như du thi kết hợp với âm linh lại dựa vào cơ sở này cường hóa mạnh hơn cho nên cực kỳ đáng sợ.

Lần đầu tiên nhìn thấy chân diện mục của ma sát, tất cả mọi người sẽ cảm thấy khiếp sợ, Sở Mộ cũng không ngoại lệ nhưng không bị ảnh hưởng.

Ma sát nhị luyện đỉnh phong bộc phát sát khí cực kỳ khủng bố, đủ để ảnh hưởng đến cường giả nhị luyện cực hạn, nhưng đối với Sở Mộ có được vĩnh hằng kiếm ý thì nó không có uy hiếp, hắn có thể chống lại.

Đâm ra một kiếm, dùng Xuyên Vân kiếm thức đục lỗ và nghiền nát móng vuốt của ma sát, tiếp đâm thủng thân thể ma sát đáng sợ, lực lượng kinh người trải rộng khắp thân thể ma sát.

Lực lượng trải rộng khắp thân thể ma sát là Sở Mộ phòng bị sẵn, bởi vì hắn cũng không rõ nhược điểm của ma sát nằm ở chỗ nào, cho dù xuyên thủng ma sát thân hình cũng có khả năng không tạo thành vết thương trí mạng.

*****

Vĩnh hằng linh kiếm xuyên qua thân thể ma sát, lực lượng đáng sợ bộc phát như mạng nhện bao phủ toàn thân ma sát.

Ma sát dừng tất cả động tác lại, trên gương mặt vặn vẹo, trên thân thể có vô số gương mặt nghiền nát đều biến thành bộ dạng hoảng sợ.

Oanh, giống như sương mù nổ tung, thân thể đen như mực nghiền nát thành mảnh nhỏ.

Cả quá trình, Phong Vô Ngân và Hạ Vĩnh Tầm không có cơ hội ra tay, đây là kết quả tốt nhất.

Ma sát tử vong, tan thành mây khói, một tinh thể đen kịt rơi ra, kiếm của Sở Mộ điểm vào khối tinh thể màu đen đó, kiếm nguyên bao phủ bàn tay, Sở Mộ cầm tinh thể trong tay.

Đó là khối tinh thể bất quy tắc, nó lớn như trứng vịt, toàn thân đen kịt như thủy tinh đen, trong đó có một tia năng lượng màu đen ba động.

- Vận khí của chúng ta không tệ, vừa ra tay đã có thu hoạch.

Lôi Phách nhìn tinh thể màu đen và nói ra:

- Nhưng đây là cái gì?

- Có lẽ là một loại bảo vật.

Vương Tôn nhìn xem, nói ra:

- Cũng có thể là truyền thừa.

- Ta lấy ý niệm dò xét một phen.

Sở Mộ nói ra, ý chí của hắn mạnh nhất trong đám người, cũng thích hợp nhất, hơn nữa ma sát là hắn giết, do Sở Mộ xem xét cũng là chuyện đương nhiên.

Ý niệm chạm tinh thể màu đen và rót vào bên trong, Sở Mộ cảm giác ý niệm của mình không ngừng xoay tròn, tinh thể màu đen phập phồng như dòng sông.

Lúc này bên tai hắn có tiếng kêu vang lên, năng lượng đáng sợ chấn động khắp bốn phía, mỗi một đạo đều mang theo uy lực kinh người. Dễ dàng nát bẫy đại địa, toái diệt thương khung, hơi đụng vào sẽ làm hắn tan thành mây khói.

Bốn phía đều báo bất ổn, vô số lưu quang xuyên thẳng qua tạo thành hỗn loạn.

Một kiếm tu tuyệt thế chém ra một kiếm, kiếm quang như xuyên thấu không gian và thời gian, chém đứt cả thiên địa.

Một thân ảnh cao lớn đánh ra một chưởng, chưởng ấn ngập trời che đậy cả không gian, một chưởng rơi xuống có vô số người tử vong, dưới lòng bàn tay hóa thành mảnh vỡ huyết nhục, đại địa tan nát.

Một ngón tay xuyên thấu bầu trời. Từ phía trên ấn xuống, ngón tay cái đụng nát một ngọn núi thành bột phấn, những ngón tay to lớn mang theo uy lực khủng bố đánh thẳng vào thân ảnh phía dưới. Thân ảnh kia nhìn cũng không cường tráng nhưng ẩn chứa uy thế không hiểu, hắn đang nhìn lên bầu trời.

Sở Mộ không thể nhìn rõ tướng mạo của thân ảnh đó, nhưng nhìn thấy đôi mắt của thân ảnh kia vô cùng lợi hại giống như mũi nhọn thần kiếm xuyên thấu hư không.

Sau đó có tiếng hét lớn vang lên, lực lượng đáng sợ không gì sánh kịp bộc phát ra khỏi thân thể, thân ảnh phóng lên trời, mặt đất dưới chân liên tục tan nát, một quyền của hắn như rồng như biển, nhất phi trùng thiên, đánh thẳng vào ngón tay cái đang bay xuống.

Ngón cái nghiền nát, thân ảnh kia run rẩy, lập tức quay người nhìn sang hướng sở Mộ, đôi mắt bắn ra hào quang kinh người như bắn thủng hư không, bắn vào đôi mắt Sở Mộ.

Ý niệm Sở Mộ run mạnh không hiểu như bị sét đánh, hắc ám trước mặt đảo ngược và rời khỏi tinh thể màu đen, tinh thể sinh ra tiếng răng rắc tạật nhỏ nhưng lại bị tất cả mọi người nghe rõ ràng, một tia vết rách xuất hiện và tinh thể biến thành bụi phấn.

Ý thức đang rối loạn nhưng ý chí tinh thần của Sở Mộ thập phần cường đại, hắn nhanh chóng điều chỉnh và thanh tỉnh lại.

Giống như trôi qua rất nhiều năm tháng nhưng trong thực tại lại diễn ra trong nháy mắt, Sở Mộ liền cảm giác được trong đầu của mình nhiều ra một ít thứ gì đó.

- Như thế nào?

Phong Vô Ngân hỏi Sở Mộ.

- Có thu hoạch nhưng ta phải làm theo một chút.

Sở Mộ nói ra, trên mặt xuất hiện thần thái kinh ngạc, sau đó là hóa thành mừng rỡ, nhìn thấy sắc mặt Sở Mộ biến hóa, tâm tình mọi người cũng kích động theo, tỏ vẻ thu hoạch khẳng định không tệ.

- Là công pháp tu luyện.

Sở Mộ nhìn về phía mọi người nói ra.

- Công pháp tu luyện?

Mọi người cau mày, bọn họ cần có nhất không phải công pháp tu luyện, bởi vì bọn họ đã có công pháp của mình, sẽ không sửa tu công pháp khác, dù sao sửa tu công pháp với cảnh giới của bọn họ không phải chuyện dễ, còn nữa, công pháp của bọn họ cũng không kém.

- Môn công pháp này là công pháp đặc thù, mỗi người chúng ta đều có thể tu luyện, một khi luyện thành sẽ gia tăng thực lực nhất định.

Sở Mộ nói ra, ánh mắt bắn ra hào quang lợi hại.

- Công pháp đặc thù này tên là Ma Linh Thể, là công pháp bí truyền của ma đạo thời thượng cổ, đúc thánh khu thành Ma Linh Thể, uy lực kinh người.

- Ma Linh Thể!

Tất cả mọi người lặp lại một lần, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hi vọng Sở Mộ có thể nói kỹ càng.

- Các vị huynh trưởng cũng biết, tu luyện giả thánh khu chi đạo sẽ thành tựu linh thể, nhưng muốn thành linh thể lại rất khó, ma đạo thượng cổ áp dụng biện pháp đặc thù, dùng ma đạo chi công đúc luyện linh thể, nó có khác với linh thể chính thức, phân thành cấp thấp, trung cấp, cao cấp, cao nhất chỉ có thể tu hành tới tam luyện nhưng uy lực Ma Linh Thể cấp thấp cò mạnh hơn linh thể nhất luyện vài lần.

Sở Mộ nói ra, hắn cũng nói tin tức đạt được cho mọi người biết.

- Ta có được công pháp đúc luyện Ma Linh Thể cấp thấp, thông qua phương pháp đặc thù hấp thu ma đạo chi lực dung luyện bản thân, từ đó lột xác thành Ma Linh Thể.

- Chỗ thiếu hụt của nó là gò?

Vương Tôn hỏi, hiển nhiên thập phần động tâm, không chỉ có hắn động tâm, những người khác cũng động tâm.

Phải biết rằng bọn họ cũng không phải tu luyện giả thánh khu chi đạo, cũng không có thiên phú như vậy, cho nên thánh khu vẫn ở cấp độ trung cấp.

Nếu có thể tu thành Ma Linh Thể, cho dù chỉ là Ma Linh Thể cấp thấp cũng không kém gì linh thể chính thức, như vậy năng lực sinh tồn sẽ tăng lên rất lớn, dù sao phòng ngự của Ma Linh Thể khẳng định còn mạnh hơn thánh khu của bọn họ hiện tại vô số lần, cả hai chênh lệch lớn tới mức không tưởng tượng nổi.

Cho nên nếu luyện thành Ma Linh Thể, thực lực chỉnh thể của bọn họ sẽ tăng lên, đến lúc đó lại tăng lên tiểu cấp độ, không có bất cứ vấn đề gì, nếu như có công pháp tu hành Ma Linh Thể trung cấp, lại tu luyện thành công, chỉ cần dựa vào Ma Linh Thể cũng có thể so sánh với cường giả linh thể tuyệt thế nhị luyện, thực lực càng cường đại hơn, đoán chừng có thể chống lại cường giả tam luyện bình thường, còn nếu luyện thành Ma Linh Thể cao cấp, như vậy hoàn toàn có thể đấu một trận với cường giả tuyệt thế tam luyện.

Trong nháy mắt mọi người nhìn thấy hi vọng, nhưng Ma Linh Thể có uy lực lớn như thế, chắc hẳn cũng sẽ có tác dụng phụ rất lớn, phải hiểu rõ mới được.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2308)